Quân Hôn 80: Xuyên Thành Chị Dâu Xấu Xa Của Nam Chính
Chương 24: Bắt Đầu Kinh Doanh
Ngoại Vĩ Đồng
07/10/2024
Ở cái tuổi này mà có thể một mình mở tiệm may, có thể thấy cô ta là một người phụ nữ vô cùng bản lĩnh, nhất là khi biết được hoàn cảnh của Từ Đông Vân là ly hôn vì bị bạo hành gia đình, Yến Ương càng thêm phần nể phục.
Từ Đông Vân vô cùng chăm chú xem mười tờ giấy thiết kế của cô, vẻ mặt lộ rõ sự phấn khích: “Em Yến, đây đều do em vẽ cả sao?”
Yến Ương gật đầu: “Vâng, em muốn mỗi mẫu làm một bộ thành phẩm.”
“Trông em còn trẻ lắm.” Từ Đông Vân nhìn Yến Ương với vẻ mặt vẫn chưa hết kinh ngạc, “Vậy mà tay nghề thiết kế của em lại tốt đến vậy, nhiều chi tiết rất tinh tế và độc đáo! Thiên tài nha.”
“Chị quá lời rồi, em chỉ là thích mày mò mấy thứ này thôi, cũng phải sửa đi sửa lại rất nhiều lần mới được như vậy.” Yến Ương vội vàng giải thích, cô không dám nhận lời khen này.
Thật ra những bộ trang phục này đều là những mẫu thiết kế nổi tiếng ở hiện đại, chỉ là phải trải qua vô số lần chỉnh sửa mới được mọi người công nhận, nên khi mang đến những năm tám mươi này, tất nhiên sẽ rất được ưa chuộng.
Vừa xem bản thiết kế, Từ Đông Vân vừa tấm tắc khen: “Ngành này đúng là nhân tài nhiều thật, nếu em mở tiệm thì chắc chắn sẽ rất đắt khách!”
“Cảm ơn chị, vậy khoảng bao lâu nữa thì em có thể lấy được những mẫu này?” Yến Ương hỏi.
Từ Đông Vân suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Quần áo hơi nhiều, khoảng hai ba ngày nữa sẽ may xong một bộ.”
“Vậy thì tốt quá, ba ngày nữa em sẽ ghé lại, rất mong chờ lần hợp tác này.” Yến Ương nói.
Xác nhận xong thời gian và chi phí, Yến Ương về nhà tiếp tục vẽ bản thiết kế.
Mười bộ quần áo chỉ tốn mười lăm tệ, cô không thiếu vốn để thử, kết quả phải khiến cô hài lòng mới được.
Nửa tháng sau đó, ngày nào Yến Ương cũng phải đến tiệm may vài lần, chuyện ba ngày đến lấy một lần đã không còn nữa, cô phải tự mình giám sát từng chi tiết mới yên tâm, dù sao cô cũng mắc bệnh cầu toàn trong công việc.
Nửa tháng sau, tất cả quần áo đều được may xong, Yến Ương bắt đầu thử từng bộ một tại tiệm may, đồng thời nhờ Từ Đông Vân góp ý.
Khách hàng ra ra vào vào tiệm may, mọi người đều bị thu hút bởi những bộ quần áo trên người Yến Ương, cộng thêm ngoại hình vốn đã xinh đẹp, khoác lên người những bộ đồ này càng tôn lên vẻ đẹp tuyệt mỹ của cô, khiến hơn một nửa khách hàng trong tiệm đều muốn đặt may những bộ đồ giống vậy.
Từ Đông Vân chỉ biết lúng túng đáp: “Xin lỗi mọi người, những bộ trang phục này đều do em Yến thiết kế, tôi chỉ may thuê thôi, phải để em Yến đồng ý mới được.”
Lời nói của Từ Đông Vân khiến mọi người đều ngạc nhiên nhìn Yến Ương, thật không ngờ những bộ trang phục này lại được thiết kế bởi một cô gái trẻ như vậy.
Nhận thấy điều này, trong lòng Yến Ương vô cùng phấn khởi, không ngờ cơ hội kinh doanh lại đến rất nhanh.
Cô hắng giọng nói lớn: “Nếu mọi người muốn mua có thể đến chỗ tôi đặt trước mẫu, chỉ là thời gian có thể hơi lâu, tiệm quần áo của tôi phải đến tháng sau mới khai trương.”
“Không sao không sao, chúng tôi có thể đợi, cô còn nhiều mẫu mùa hè nữa chứ, vừa kịp lúc để mặc.”
“Đúng vậy, thời gian vừa đẹp!”
Mọi người ai nấy đều tỏ ra rất hào hứng, trong phút chốc, rất nhiều người ùa đến chỗ Yến Ương để chọn mẫu mã, Yến Ương dần dần bị dòng người vây kín.
Lúc này, Từ Đông Vân đứng ngoài quan sát, trong lòng vừa mừng vừa lo.
Mừng là vì cô ta và Yến Ương hợp tác lâu dài, Yến Ương bán được hàng đồng nghĩa với việc cô ta cũng sẽ kiếm được nhiều tiền, còn lo lắng là liệu có thể kịp tiến độ với lượng khách hàng lớn như vậy hay không, xem ra phải tuyển thêm nhân viên mới được.
Từ Đông Vân vô cùng chăm chú xem mười tờ giấy thiết kế của cô, vẻ mặt lộ rõ sự phấn khích: “Em Yến, đây đều do em vẽ cả sao?”
Yến Ương gật đầu: “Vâng, em muốn mỗi mẫu làm một bộ thành phẩm.”
“Trông em còn trẻ lắm.” Từ Đông Vân nhìn Yến Ương với vẻ mặt vẫn chưa hết kinh ngạc, “Vậy mà tay nghề thiết kế của em lại tốt đến vậy, nhiều chi tiết rất tinh tế và độc đáo! Thiên tài nha.”
“Chị quá lời rồi, em chỉ là thích mày mò mấy thứ này thôi, cũng phải sửa đi sửa lại rất nhiều lần mới được như vậy.” Yến Ương vội vàng giải thích, cô không dám nhận lời khen này.
Thật ra những bộ trang phục này đều là những mẫu thiết kế nổi tiếng ở hiện đại, chỉ là phải trải qua vô số lần chỉnh sửa mới được mọi người công nhận, nên khi mang đến những năm tám mươi này, tất nhiên sẽ rất được ưa chuộng.
Vừa xem bản thiết kế, Từ Đông Vân vừa tấm tắc khen: “Ngành này đúng là nhân tài nhiều thật, nếu em mở tiệm thì chắc chắn sẽ rất đắt khách!”
“Cảm ơn chị, vậy khoảng bao lâu nữa thì em có thể lấy được những mẫu này?” Yến Ương hỏi.
Từ Đông Vân suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Quần áo hơi nhiều, khoảng hai ba ngày nữa sẽ may xong một bộ.”
“Vậy thì tốt quá, ba ngày nữa em sẽ ghé lại, rất mong chờ lần hợp tác này.” Yến Ương nói.
Xác nhận xong thời gian và chi phí, Yến Ương về nhà tiếp tục vẽ bản thiết kế.
Mười bộ quần áo chỉ tốn mười lăm tệ, cô không thiếu vốn để thử, kết quả phải khiến cô hài lòng mới được.
Nửa tháng sau đó, ngày nào Yến Ương cũng phải đến tiệm may vài lần, chuyện ba ngày đến lấy một lần đã không còn nữa, cô phải tự mình giám sát từng chi tiết mới yên tâm, dù sao cô cũng mắc bệnh cầu toàn trong công việc.
Nửa tháng sau, tất cả quần áo đều được may xong, Yến Ương bắt đầu thử từng bộ một tại tiệm may, đồng thời nhờ Từ Đông Vân góp ý.
Khách hàng ra ra vào vào tiệm may, mọi người đều bị thu hút bởi những bộ quần áo trên người Yến Ương, cộng thêm ngoại hình vốn đã xinh đẹp, khoác lên người những bộ đồ này càng tôn lên vẻ đẹp tuyệt mỹ của cô, khiến hơn một nửa khách hàng trong tiệm đều muốn đặt may những bộ đồ giống vậy.
Từ Đông Vân chỉ biết lúng túng đáp: “Xin lỗi mọi người, những bộ trang phục này đều do em Yến thiết kế, tôi chỉ may thuê thôi, phải để em Yến đồng ý mới được.”
Lời nói của Từ Đông Vân khiến mọi người đều ngạc nhiên nhìn Yến Ương, thật không ngờ những bộ trang phục này lại được thiết kế bởi một cô gái trẻ như vậy.
Nhận thấy điều này, trong lòng Yến Ương vô cùng phấn khởi, không ngờ cơ hội kinh doanh lại đến rất nhanh.
Cô hắng giọng nói lớn: “Nếu mọi người muốn mua có thể đến chỗ tôi đặt trước mẫu, chỉ là thời gian có thể hơi lâu, tiệm quần áo của tôi phải đến tháng sau mới khai trương.”
“Không sao không sao, chúng tôi có thể đợi, cô còn nhiều mẫu mùa hè nữa chứ, vừa kịp lúc để mặc.”
“Đúng vậy, thời gian vừa đẹp!”
Mọi người ai nấy đều tỏ ra rất hào hứng, trong phút chốc, rất nhiều người ùa đến chỗ Yến Ương để chọn mẫu mã, Yến Ương dần dần bị dòng người vây kín.
Lúc này, Từ Đông Vân đứng ngoài quan sát, trong lòng vừa mừng vừa lo.
Mừng là vì cô ta và Yến Ương hợp tác lâu dài, Yến Ương bán được hàng đồng nghĩa với việc cô ta cũng sẽ kiếm được nhiều tiền, còn lo lắng là liệu có thể kịp tiến độ với lượng khách hàng lớn như vậy hay không, xem ra phải tuyển thêm nhân viên mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.