Quân Hôn Kéo Dài Cố Thiếu Sủng Thê Vô Độ
Chương 400: Tiểu Vũ, cô gả cho tư lệnh, tôi vì cô nối máy
Xán Miểu Ái Ngư
19/10/2017
Hoắc Thuần chính mình mở ra qq không gian, đưa cho Hoắc Vi Vũ xem, “cô
xem, đây là tôi chụp ảnh vào ngày ba cô qua đời đó, bối cảnh là bệnh
viện quân khu, ba cô do Cố Cảo Đình đưa tới.”
Hoắc Vi Vũ nhíu mày, trong mắt hồ nghi.
Cố Cảo Đình nói không biết chuyện này, sao có thể đưa ba ba đi bệnh viện.
Cô tiếp nhận di động Hoắc Thuần, là chụp buổi tối.
Cố Cảo Đình dựa vào xe, đứng ở phía dưới đèn đường, trên đỉnh đầu bao phủ vầng sáng nhàn nhạt, ngón giữa và ngón trỏ cầm thuốc lá, ánh mắt thâm thúy nhìn bệnh viện trước mặt, cau mày.
người đàn ông này, một động tác bình thường, một trạng thái tĩnh tùy ý, đều có thể đẹp trai điên đảo chúng sinh.
ngày đó Hoắc Thuần ghi chú là: Nhìn đến nam thần, đẹp trai làm lòng người chảy nước miếng, muốn sinh bảo bảo cho anh.
Thời gian là buổi tối 10 giờ ngày 19 tháng 8.
sinh nhật cô, cũng là ngày cô ngồi trên phi cơ rời đi.
tâm Hoắc Vi Vũ bị nghiền nát, căng lên đau đớn, như là trúng độc, chua xót tiến vào máu, trong đầu ong ong tác hưởng.
Chẳng lẽ Cố Cảo Đình thật sự lừa cô?
Hoắc Vi Vũ cũng không biết mình làm sao trở lại văn phòng?
Cô ghé vào trên bàn, nhìn chằm chằm màn hình, kỳ thật cái gì đều không thấy.
Cố Cảo Đình, thật là lừa cô, nguyên nhân anh lừa cô, có lẽ, thật là bức tử ba cô.
đầu óc cô hoản loạn.
Hoắc Thuần nhìn sắc mặt Hoắc Vi Vũ tái nhợt, trong lòng rất là sảng khoái, gọi điện thoại ra ngoài, “Mẹ, con nói cho mẹ hay việc này, mẹ còn nhớ rõ ngày bác bị đưa vào bệnh viện không?”
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ bị con nhỏ kia phát hiện là chúng ta giết chết ba nó?” Tần Diệu Ni lo lắng nói.
“Mới không phải đâu, ngày đó không phải con vừa vặn chụp ảnh Cố Cảo Đình sao? Hiện tại cho ra tác dụng lớn, con nói với Hoắc Vi Vũ là Cố Cảo Đình bức tử ba cô ta, cô ta giống như tin, kế tiếp chúng ta có trò hay để nhìn, ha ha ha.” Hoắc Thuần phá lệ sung sướng, rốt cuộc nói ra một hơi.
“A nha, con gái tôi, chúng ta đừng tranh nước đục lần này, con vu khống ai cũng không thể vu khống Cố Cảo Đình, anh ta không phải kẻ khờ, nếu như bị anh ta tra được chúng ta tức chết ba Hoắc Vi Vũ, chúng ta sẽ sống so với chết còn khó chịu hơn.” Tần Diệu Ni trong lòng không yên ổn.
“Sợ cái gì, lúc trước Hoàng tẩu biết chân tướng sự tình đã sớm về quê, cô ta cầm tiền của chúng ta cũng không dám nói bậy, tức chết không tức chết, lại không phải hạ độc, chúng ta một mực chắc chắn, không thành vấn đề, được rồi mẹ, con không thèm nghe mẹ nói nữa, hiện tại con muốn cùng ông chủ công ty điện ảnh đi ăn cơm, lần này con diễn vai nữ chính, khẳng định có thể thành công.” Hoắc Thuần vui vẻ nói, đi vào thang máy.
Lý Nghiên Hiền từ hàng hiên đi ra, hung ác nham hiểm nhìn hướng Hoắc Thuần biến mất.
Chỉ dựa vào cô ta, muốn thành công vang dội?
Nằm mơ.
Lý Nghiên Hiền gọi điện thoại đi ra ngoài, “Lý thăm trường, giúp tôi đi tra một chút một người gọi là Hoàng tẩu, đã từng là giúp việc ở viện trưởng quân khu, tôi muốn địa chỉ cụ thể của cô ta.”
Hoắc Vi Vũ từ văn phòng ra tới, nhìn đến Lý Nghiên Hiền, hơi ngừng lại.
phu nhân ông chủ như thế nào xuất hiện ở chỗ này.
Lý Nghiên Hiền đi đến trước mặt Hoắc Vi Vũ, tươi cười, “Tiểu Vũ, giúp tôi làm một việc, sau khi việc thành tôi tặng cho cô một đại lễ siêu cấp, tôi cam đoan, là cô tha thiết ước mơ.”Hoắc Vi Vũ có chút kinh ngạc Lý Nghiên Hiền sẽ nói như vậy.
Cô tha thiết ước mơ đại lễ siêu cấp? Sẽ là cái gì?
Mặc kệ là cái gì, thái độ cô vẫn phải có.
Hoắc Vi Vũ việc công xử theo phép công gật đầu, “mời Ngụy phu nhân cứ việc phân phó?”
Hoắc Vi Vũ nhíu mày, trong mắt hồ nghi.
Cố Cảo Đình nói không biết chuyện này, sao có thể đưa ba ba đi bệnh viện.
Cô tiếp nhận di động Hoắc Thuần, là chụp buổi tối.
Cố Cảo Đình dựa vào xe, đứng ở phía dưới đèn đường, trên đỉnh đầu bao phủ vầng sáng nhàn nhạt, ngón giữa và ngón trỏ cầm thuốc lá, ánh mắt thâm thúy nhìn bệnh viện trước mặt, cau mày.
người đàn ông này, một động tác bình thường, một trạng thái tĩnh tùy ý, đều có thể đẹp trai điên đảo chúng sinh.
ngày đó Hoắc Thuần ghi chú là: Nhìn đến nam thần, đẹp trai làm lòng người chảy nước miếng, muốn sinh bảo bảo cho anh.
Thời gian là buổi tối 10 giờ ngày 19 tháng 8.
sinh nhật cô, cũng là ngày cô ngồi trên phi cơ rời đi.
tâm Hoắc Vi Vũ bị nghiền nát, căng lên đau đớn, như là trúng độc, chua xót tiến vào máu, trong đầu ong ong tác hưởng.
Chẳng lẽ Cố Cảo Đình thật sự lừa cô?
Hoắc Vi Vũ cũng không biết mình làm sao trở lại văn phòng?
Cô ghé vào trên bàn, nhìn chằm chằm màn hình, kỳ thật cái gì đều không thấy.
Cố Cảo Đình, thật là lừa cô, nguyên nhân anh lừa cô, có lẽ, thật là bức tử ba cô.
đầu óc cô hoản loạn.
Hoắc Thuần nhìn sắc mặt Hoắc Vi Vũ tái nhợt, trong lòng rất là sảng khoái, gọi điện thoại ra ngoài, “Mẹ, con nói cho mẹ hay việc này, mẹ còn nhớ rõ ngày bác bị đưa vào bệnh viện không?”
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ bị con nhỏ kia phát hiện là chúng ta giết chết ba nó?” Tần Diệu Ni lo lắng nói.
“Mới không phải đâu, ngày đó không phải con vừa vặn chụp ảnh Cố Cảo Đình sao? Hiện tại cho ra tác dụng lớn, con nói với Hoắc Vi Vũ là Cố Cảo Đình bức tử ba cô ta, cô ta giống như tin, kế tiếp chúng ta có trò hay để nhìn, ha ha ha.” Hoắc Thuần phá lệ sung sướng, rốt cuộc nói ra một hơi.
“A nha, con gái tôi, chúng ta đừng tranh nước đục lần này, con vu khống ai cũng không thể vu khống Cố Cảo Đình, anh ta không phải kẻ khờ, nếu như bị anh ta tra được chúng ta tức chết ba Hoắc Vi Vũ, chúng ta sẽ sống so với chết còn khó chịu hơn.” Tần Diệu Ni trong lòng không yên ổn.
“Sợ cái gì, lúc trước Hoàng tẩu biết chân tướng sự tình đã sớm về quê, cô ta cầm tiền của chúng ta cũng không dám nói bậy, tức chết không tức chết, lại không phải hạ độc, chúng ta một mực chắc chắn, không thành vấn đề, được rồi mẹ, con không thèm nghe mẹ nói nữa, hiện tại con muốn cùng ông chủ công ty điện ảnh đi ăn cơm, lần này con diễn vai nữ chính, khẳng định có thể thành công.” Hoắc Thuần vui vẻ nói, đi vào thang máy.
Lý Nghiên Hiền từ hàng hiên đi ra, hung ác nham hiểm nhìn hướng Hoắc Thuần biến mất.
Chỉ dựa vào cô ta, muốn thành công vang dội?
Nằm mơ.
Lý Nghiên Hiền gọi điện thoại đi ra ngoài, “Lý thăm trường, giúp tôi đi tra một chút một người gọi là Hoàng tẩu, đã từng là giúp việc ở viện trưởng quân khu, tôi muốn địa chỉ cụ thể của cô ta.”
Hoắc Vi Vũ từ văn phòng ra tới, nhìn đến Lý Nghiên Hiền, hơi ngừng lại.
phu nhân ông chủ như thế nào xuất hiện ở chỗ này.
Lý Nghiên Hiền đi đến trước mặt Hoắc Vi Vũ, tươi cười, “Tiểu Vũ, giúp tôi làm một việc, sau khi việc thành tôi tặng cho cô một đại lễ siêu cấp, tôi cam đoan, là cô tha thiết ước mơ.”Hoắc Vi Vũ có chút kinh ngạc Lý Nghiên Hiền sẽ nói như vậy.
Cô tha thiết ước mơ đại lễ siêu cấp? Sẽ là cái gì?
Mặc kệ là cái gì, thái độ cô vẫn phải có.
Hoắc Vi Vũ việc công xử theo phép công gật đầu, “mời Ngụy phu nhân cứ việc phân phó?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.