Quân Hôn Không Ly Được: Quân Tẩu Xinh Đẹp Tức Giận Sinh Ba Con
Chương 13: Quan Hệ Tốt
Giang Nam Nam
06/05/2024
“Không được.”
Nguyễn Tử Mạt lắc đầu.
Hiện tại Tiểu Bảo rất kháng cự cô, mạnh mẽ dẫn cậu nhóc trở về sẽ chỉ khiến cậu nhóc sinh ra tâm lý phản nghịch.
Lâm Nam Yến cũng rõ ràng đạo lý này, không tiếp tục đề tài này nữa.
Hai người cùng nhau rời khỏi phòng.
Lâm Nam Yến cảm kích nắm lấy tay của Nguyễn Tử Mạt, “Lão Trương không về nhà, hẳn là đang làm nhiệm vụ khẩn cấp. Cũng may đêm nay có cô ở, bằng không Thiến Thiến nhà tôi…… Thiến Thiến nếu có mệnh hệ gì, tôi cũng không thiết sống nữa.”
Cô ấy cảm giác được Nguyễn Tử Mạt thay đổi, vậy nên cách nhìn của cô ấy đối với cô cũng thay đổi.
Tối hôm qua Thiến Thiến sinh bệnh, cô thật sự không có cách nào, còn chờ mong lão Trương về nhà nghĩ cách, kết quả lão Trương không trở về. Nếu Nguyễn Tử Mạt không ở, cô ấy thật sự không dám tưởng tượng Thiến Thiến sẽ như thế nào.
Ban chiều giúp Nguyễn Tử Mạt nói chuyện, nhưng trong lòng cô ấy vẫn không thích người này. Chỉ là doanh trưởng Lệ lúc trước cứu lão Trương nhà cô ấy một mệnh, Lệ gia là ân nhân của nhà cô ấy. Ngại với phần ân tình kia, cô ấy mới lên tiếng giúp Nguyễn Tử Mạt.
“Chị dâu, đứa nhỏ không sao đâu, chị đừng suy nghĩ lung tung. Thức suốt một đêm rồi, chị em mình đều mệt mỏi, giờ về ngủ bù một giấc. Đến khi trời sáng, bọn nhỏ lại ồn ào, lúc đó mình muốn ngủ cũng không nổi đâu.”
Nguyễn Tử Mạt có chút mệt mỏi, hoạt động cổ vai gáy một chút, cô muốn về ngủ một giấc.
“Được, nghe cô. Tử Mạt, về sau cô chính là phụ mẫu tái sinh của Thiến Thiến nhà tôi.”
Lâm Nam Yến nắm bàn tay của Nguyễn Tử Mạt không buông.
Nguyễn Tử Mạt có chút dở khóc dở cười, “Chị dâu, nào có nghiêm trọng như vậy.”
“Đừng gọi tôi là chị dâu nữa, tuổi tác của chúng ta cũng không chênh bao nhiêu, về sau cứ trực tiếp gọi tên của tôi. Để cô mệt mỏi cả đêm, thật sự rất xin lỗi, cô mau về ngủ đi.”
Lâm Nam Yến giơ đèn pin lên soi về phía trước.
“Được, chị…… Nam Yến, đừng đưa nữa, hai nhà cách có chút thôi mà.”
Nguyễn Tử Mạt thấy Lâm Nam Yến muốn đưa cô về, vội vàng ngăn cản.
Lâm Nam Yến đứng trước cửa, nhìn Nguyễn Tử Mạt rời đi.
Nguyễn Tử Mạt về đến nhà, vừa nằm lên giường liền ngủ quên trời quên đất.
Ngủ một giấc ngủ đến chín giờ rưỡi.
Việc đầu tiên sau khi Nguyễn Tử Mạt rời giường chính là rải chiếu trên mặt đất trống trải, bắt đầu tập yoga, yoga có thể giúp định hình vóc dáng và giảm cân.
Tập yoga xong, cô đi xem thùng ốc đồng ở bên ngoài sân, đáy thùng đã tích một lớp bùn, hẳn đã sạch sẽ và chế biến được.
Cô vớt một ít ra, rửa sạch nhiều lần. Đến khi sạch hẳn thì dùng kìm cắt rớt phần đuôi nhọn, xào xong sẽ thấm gia vị hơn.
Đi ra sân sau, trên luống có vài cây ớt cay cùng một mảnh tía tô mọc hoang, hành gừng tỏi trồng không ít.
Này đó đều do Lệ Kình Liệt trồng. Anh quả thật là một người đàn ông tốt, ở bên ngoài bảo vệ quốc gia, ở nhà xuống đất trồng rau.
Nguyên thân cả ngày lắc lư gây chuyện thị phi khắp nơi, đến rau cũng không muốn trồng, đúng là lười biếng lên một tầm cao mới.
Nguyễn Tử Mạt lắc đầu.
Hiện tại Tiểu Bảo rất kháng cự cô, mạnh mẽ dẫn cậu nhóc trở về sẽ chỉ khiến cậu nhóc sinh ra tâm lý phản nghịch.
Lâm Nam Yến cũng rõ ràng đạo lý này, không tiếp tục đề tài này nữa.
Hai người cùng nhau rời khỏi phòng.
Lâm Nam Yến cảm kích nắm lấy tay của Nguyễn Tử Mạt, “Lão Trương không về nhà, hẳn là đang làm nhiệm vụ khẩn cấp. Cũng may đêm nay có cô ở, bằng không Thiến Thiến nhà tôi…… Thiến Thiến nếu có mệnh hệ gì, tôi cũng không thiết sống nữa.”
Cô ấy cảm giác được Nguyễn Tử Mạt thay đổi, vậy nên cách nhìn của cô ấy đối với cô cũng thay đổi.
Tối hôm qua Thiến Thiến sinh bệnh, cô thật sự không có cách nào, còn chờ mong lão Trương về nhà nghĩ cách, kết quả lão Trương không trở về. Nếu Nguyễn Tử Mạt không ở, cô ấy thật sự không dám tưởng tượng Thiến Thiến sẽ như thế nào.
Ban chiều giúp Nguyễn Tử Mạt nói chuyện, nhưng trong lòng cô ấy vẫn không thích người này. Chỉ là doanh trưởng Lệ lúc trước cứu lão Trương nhà cô ấy một mệnh, Lệ gia là ân nhân của nhà cô ấy. Ngại với phần ân tình kia, cô ấy mới lên tiếng giúp Nguyễn Tử Mạt.
“Chị dâu, đứa nhỏ không sao đâu, chị đừng suy nghĩ lung tung. Thức suốt một đêm rồi, chị em mình đều mệt mỏi, giờ về ngủ bù một giấc. Đến khi trời sáng, bọn nhỏ lại ồn ào, lúc đó mình muốn ngủ cũng không nổi đâu.”
Nguyễn Tử Mạt có chút mệt mỏi, hoạt động cổ vai gáy một chút, cô muốn về ngủ một giấc.
“Được, nghe cô. Tử Mạt, về sau cô chính là phụ mẫu tái sinh của Thiến Thiến nhà tôi.”
Lâm Nam Yến nắm bàn tay của Nguyễn Tử Mạt không buông.
Nguyễn Tử Mạt có chút dở khóc dở cười, “Chị dâu, nào có nghiêm trọng như vậy.”
“Đừng gọi tôi là chị dâu nữa, tuổi tác của chúng ta cũng không chênh bao nhiêu, về sau cứ trực tiếp gọi tên của tôi. Để cô mệt mỏi cả đêm, thật sự rất xin lỗi, cô mau về ngủ đi.”
Lâm Nam Yến giơ đèn pin lên soi về phía trước.
“Được, chị…… Nam Yến, đừng đưa nữa, hai nhà cách có chút thôi mà.”
Nguyễn Tử Mạt thấy Lâm Nam Yến muốn đưa cô về, vội vàng ngăn cản.
Lâm Nam Yến đứng trước cửa, nhìn Nguyễn Tử Mạt rời đi.
Nguyễn Tử Mạt về đến nhà, vừa nằm lên giường liền ngủ quên trời quên đất.
Ngủ một giấc ngủ đến chín giờ rưỡi.
Việc đầu tiên sau khi Nguyễn Tử Mạt rời giường chính là rải chiếu trên mặt đất trống trải, bắt đầu tập yoga, yoga có thể giúp định hình vóc dáng và giảm cân.
Tập yoga xong, cô đi xem thùng ốc đồng ở bên ngoài sân, đáy thùng đã tích một lớp bùn, hẳn đã sạch sẽ và chế biến được.
Cô vớt một ít ra, rửa sạch nhiều lần. Đến khi sạch hẳn thì dùng kìm cắt rớt phần đuôi nhọn, xào xong sẽ thấm gia vị hơn.
Đi ra sân sau, trên luống có vài cây ớt cay cùng một mảnh tía tô mọc hoang, hành gừng tỏi trồng không ít.
Này đó đều do Lệ Kình Liệt trồng. Anh quả thật là một người đàn ông tốt, ở bên ngoài bảo vệ quốc gia, ở nhà xuống đất trồng rau.
Nguyên thân cả ngày lắc lư gây chuyện thị phi khắp nơi, đến rau cũng không muốn trồng, đúng là lười biếng lên một tầm cao mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.