Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán

Chương 36:

Trì Thượng

16/08/2024

Thẩm Nhị Trụ bị từ chối, dục vọng không có chỗ phát tiết, lại sợ làm ồn đến con, bực bội lật người quay mặt vào tường: “Sao hôm nay em lạ vậy?”

Lưu Dã Cúc nghiến răng, lẩm bẩm: “Em lạ chỗ nào? Em là có ý thức giác ngộ đấy!”

Cô ta không muốn trở thành loại phụ nữ lúc nào cũng bám lấy chồng.

Thẩm Nhị Trụ: “…”

Tiếng động trong nhà chú ba mãi đến rạng sáng mới chấm dứt.

Khương Vân Uyển vừa chạm vào gối đã ngủ thiếp đi, trên mặt còn vương vệt nước mắt, làn da trắng nõn chi chít dấu vết, Thẩm Hành Dương đắp chăn cẩn thận cho cô, chắc chắn sẽ không bị lạnh, anh đứng dậy mặc quần áo rồi mở cửa đi ra ngoài.

Đầu thu, sáng sớm và tối muộn trời se lạnh, trên cửa sổ nhà bếp phủ một lớp sương mỏng, thân hình cao lớn thẳng tắp của Thẩm Hành Dương đi qua cửa sổ vào bếp, không lâu sau, trong bếp vang lên tiếng củi lửa, bốc lên từng làn khói mờ ảo.

Bà cụ Thẩm đã dậy ngồi trên giường, chỉ huy các con dâu làm việc nhà, công việc nấu nướng đều do con dâu và cháu dâu làm, sáng sớm, con dâu cả Ngụy Thục Hương và Hứa Lan đã dậy sớm nấu ăn.

Nhìn thấy khói bếp bốc lên, Ngụy Thục Hương tò mò hỏi: “Chẳng lẽ thím hai dậy nấu cơm rồi à?”



Hứa Lan cười: “Làm sao có thể.”

Nấu bữa sáng là việc của nhà bác cả, mặt trời mọc đằng tây thì người nhà bác hai mới tốt bụng giúp họ.

Ngụy Thục Hương nghĩ cũng đúng.

“Vậy là ai thế nhỉ?”

Hứa Lan cũng tò mò, đi tới mở cửa bếp, cửa sổ nhà bếp không lớn, bên trong ánh sáng yếu ớt, Thẩm Hành Dương con trai út nhà họ Thẩm đang ngồi trên chiếc ghế đẩu trước bếp lò, tay kéo ống bể, trong nồi lớn bốc khói nghi ngút, không biết đang nấu gì.

Hứa Lan suy nghĩ một chút rồi cười chào hỏi: “Chú út đun nước tắm cho vợ đấy à.”

Cô ta cũng không lớn lắm, mới hai mươi tuổi, nhưng hơn Thẩm Hành Dương vài tuổi, bình thường vẫn coi Thẩm Hành Dương như em trai mà chăm sóc.

Khác với thái độ gay gắt với Lưu Dã Cúc, Thẩm Hành Dương cư xử với chị dâu cả rất tốt: “Vâng.”

Nước sôi, anh múc một một thùng nước ấm xách ra cửa, nói với Hứa Lan: “Vẫn còn một ít, chị dâu lấy để rửa mặt cho Tuệ Tuệ và Quả Quả đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook