Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều
Chương 36:
Ma Lạt Phấn Ti Bao
24/07/2024
Dù sao cũng là lấy tiền của người ta, phải giúp người ta giải quyết vấn đề, một tháng năm mươi đồng vào cuối những năm tám mươi đầu những năm chín mươi cũng coi như là lương cao rồi, cô cũng phải xứng đáng với mức lương cao này.
"Những điều bà nói cháu đều biết một chút, cháu không chỉ biết chữ, còn biết một số tiếng nước ngoài."
"Lý Lý, con còn biết tiếng nước ngoài à, nghĩ như vậy thì công việc này có vẻ hơi uổng cho con, bây giờ người biết tiếng nước ngoài không nhiều."
Dù sao nguyên chủ trước đây cũng ở nước ngoài với cha mẹ nuôi nhiều năm, còn cô thì là sinh viên ưu tú của trường Quốc phòng, nếu không biết tiếng Anh thì thật sự là không cần phải vào đại học.
"Cháu thấy công việc này rất tốt, rất có ý nghĩa."
Bây giờ Hạ Lý Lý rất cần một công việc để thoát khỏi gia đình này, nhà họ Tống là gia đình cán bộ cao cấp, bao ăn bao ở lại còn có lương cao, dùng để làm bước đệm là tốt nhất, hơn nữa như vậy cô có thể tiếp xúc với nhiều người có công đức cao hơn, việc kiếm được điểm cũng trở nên đơn giản hơn, một công đôi việc.
Sau khi Trần lão thái rời đi, Hạ Lý Lý bắt đầu thu dọn hành lý, đồ đạc của cô không nhiều, những thứ quan trọng đều đã cất vào trong không gian, chỉ cần mang theo một ít hành lý đơn giản để làm bộ.
Cô đã nói với Trần lão thái là đừng nói chuyện này cho người nhà họ Hạ biết trước, sáng mai cô định sẽ lén rời khỏi đây.
Dù sao cô có ở hay không, Hạ Kiến Nhân họ cũng không quan tâm lắm.
Bây giờ Hạ Kiến Nhân tự mình đã rối như tơ vò, công việc trước đây cũng không giữ được, Liễu Hương Mai cả ngày nói bóng gió với ông ta, ngay cả đứa con trai út vừa nhìn thấy ông ta là bắt đầu khóc lóc om sòm.
Một gia đình cũng không ra dáng một gia đình, ông ta cả ngày cũng chỉ cau mày khổ mặt.
"Hương Mai, tôi biết bà đang tức giận nhưng bà nhìn tôi bây giờ thế này, cũng coi như là hết giận rồi chứ, tôi đảm bảo với bà, sẽ không bao giờ dây dưa với gái gú nữa, bây giờ bà bảo con viết một lá thư cho Tuyết Lan, bảo Tuyết Lan tìm cho Hạ Phàm một công việc ở thành phố, đứa trẻ này cứ mãi lông bông thế này cũng không được, tôi coi như là phế rồi, con trai cả của chúng ta không thể phế được." Hạ Kiến Nhân nói vậy cũng có lý, Liễu Hương Mai bây giờ đã không còn trông mong gì vào ông ta nữa nhưng Hạ Phàm không thể tiếp tục sa sút như vậy được.
"Những điều bà nói cháu đều biết một chút, cháu không chỉ biết chữ, còn biết một số tiếng nước ngoài."
"Lý Lý, con còn biết tiếng nước ngoài à, nghĩ như vậy thì công việc này có vẻ hơi uổng cho con, bây giờ người biết tiếng nước ngoài không nhiều."
Dù sao nguyên chủ trước đây cũng ở nước ngoài với cha mẹ nuôi nhiều năm, còn cô thì là sinh viên ưu tú của trường Quốc phòng, nếu không biết tiếng Anh thì thật sự là không cần phải vào đại học.
"Cháu thấy công việc này rất tốt, rất có ý nghĩa."
Bây giờ Hạ Lý Lý rất cần một công việc để thoát khỏi gia đình này, nhà họ Tống là gia đình cán bộ cao cấp, bao ăn bao ở lại còn có lương cao, dùng để làm bước đệm là tốt nhất, hơn nữa như vậy cô có thể tiếp xúc với nhiều người có công đức cao hơn, việc kiếm được điểm cũng trở nên đơn giản hơn, một công đôi việc.
Sau khi Trần lão thái rời đi, Hạ Lý Lý bắt đầu thu dọn hành lý, đồ đạc của cô không nhiều, những thứ quan trọng đều đã cất vào trong không gian, chỉ cần mang theo một ít hành lý đơn giản để làm bộ.
Cô đã nói với Trần lão thái là đừng nói chuyện này cho người nhà họ Hạ biết trước, sáng mai cô định sẽ lén rời khỏi đây.
Dù sao cô có ở hay không, Hạ Kiến Nhân họ cũng không quan tâm lắm.
Bây giờ Hạ Kiến Nhân tự mình đã rối như tơ vò, công việc trước đây cũng không giữ được, Liễu Hương Mai cả ngày nói bóng gió với ông ta, ngay cả đứa con trai út vừa nhìn thấy ông ta là bắt đầu khóc lóc om sòm.
Một gia đình cũng không ra dáng một gia đình, ông ta cả ngày cũng chỉ cau mày khổ mặt.
"Hương Mai, tôi biết bà đang tức giận nhưng bà nhìn tôi bây giờ thế này, cũng coi như là hết giận rồi chứ, tôi đảm bảo với bà, sẽ không bao giờ dây dưa với gái gú nữa, bây giờ bà bảo con viết một lá thư cho Tuyết Lan, bảo Tuyết Lan tìm cho Hạ Phàm một công việc ở thành phố, đứa trẻ này cứ mãi lông bông thế này cũng không được, tôi coi như là phế rồi, con trai cả của chúng ta không thể phế được." Hạ Kiến Nhân nói vậy cũng có lý, Liễu Hương Mai bây giờ đã không còn trông mong gì vào ông ta nữa nhưng Hạ Phàm không thể tiếp tục sa sút như vậy được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.