Quân Hôn Này, Chúng Ta Cùng Vun Đắp

Chương 14: Gả thay là giả nhưng làm dâu là thật

Mẹ Bỉm

14/03/2023

Trong khi Ngọc Lam ngồi bên bếp củi nghĩ về những chuyện đã xảy ra với mình trước khi gả thay cho chị thì nồi cá kho trên bếp bị trào ra ngoài đúng lúc Minh Tiên đi vào nói:

- Bạn đang nghĩ gì mà ngây người vậy Ngọc Lam?

Ngọc Lam mỉm cười lắc lắc đầu nói:

- Mình đang nghĩ không biết sau này cuộc đời của mình sẽ ra sao thôi, mình biết việc mình gả thay chị gái đến nhà bạn là không đúng nhưng mình chẳng thể được lựa chọn mà chỉ biết nghe theo lời ba mẹ và chị gái.Mà Minh Tiên này, bạn có nghĩ mình là người xấu và ghét mình không?

Ngày trước khi ba mẹ Ngọc Lam đưa hai chị em cô qua nhà chơi thì Minh Tiên đã thân thiết với hai chị em vì họ học chung một trường lại cùng một khối chỉ khác lớp mà thôi nên ít nhiều Minh Tiên cũng hiểu tính cách của hai chị em Ngọc Lam nên nói:

- Mình không bao giờ ghét bạn Ngọc Lam à bởi bạn là một người tốt không ngại khổ, ngại khó và mình đã được bạn giúp đỡ một lần hồi cấp ba mà trường mình tổ chức cắm trại trong khi tham gia trò chơi mình vì trời quá nắng chịu không nổi nên ngất xỉu may mà khi đó bạn đã cõng mình về tới trại của lớp mình để nằm nghỉ ngơi một lúc sau mới tỉnh lại.Còn chuyện của bạn với anh trai và Ngọc Lan thì mình không phải là người trong cuộc nên mình không thể phán xét ai đúng ai sai nhưng thật lòng của mình thì lại thích bạn sẽ là vợ thật sự của anh Minh Lãm hơn.

Ngọc Lam ngồi nhìn vào bếp lửa đang cháy mà lòng cũng được an ủi ít nhiều bởi với cô ngoài bác Hà ra người thứ hai không xem cô là người con gái xấu nết và mưu mô thì vẫn còn có Minh Tiên nên cô cũng phấn chấn hơn nói:

- Mình cám ơn vì bạn đã tin tưởng mình mà sáng nay anh ấy đi có dặn dò gì với bạn chuyện mình sẽ làm gì khi ở nhà bạn không?

Minh Tiên nhớ những lời anh trai nói bắt Ngọc Lam phải làm mảnh vườn của nhà để hoang mấy năm nay thì thở dài nói sự thật:

- Anh Minh Lãm giao cho bạn làm việc ở mảnh vườn cách nhà khoảng năm trăm mét thôi mà mình nói thật mảnh vườn đấy nhà mình để hoang mấy năm nay rồi.... để mình nói với mẹ một tiếng cho bạn làm việc khác chứ với sức của một mình bạn sao mà làm được.



Cô biết bản thân sẽ rất khó sống khi ở nhà anh nên cũng không muốn tạo thêm ấn tượng không tốt cho mẹ anh có cơ hội để bắt bẻ nên mỉm cười nói:

- Mình sẽ làm được, bạn đừng nói gì với bác gái nha Minh Tiên,thôi cá kho đã nhừ rồi mình sẽ dọn cơm lên bạn giúp mình mời bác gái ra ăn được không?

Sau khi Ngọc Lam dọn cơm xong biết thân biết phận lui xuống sau nhà để cho mẹ anh và Minh Tiên ăn cơm,khi mẹ anh ăn thử miếng cá kho thì thấy rất vừa miệng nhưng ngoài miệng lại nói với Minh Tiên:

- Có mỗi kho cá mà cũng còn mặn như thế này thì còn làm được món gì ngon nữa,thật con gái bây giờ gả đi như cô ta chỉ làm xấu mặt ba mẹ đẻ mà thôi.

Minh Tiên đã chứng kiến toàn bộ từ lúc Ngọc Lam làm cá sạch sẽ rồi cắt khúc và bạn cô mất cả gần hai giờ đồng hồ để ngồi canh nồi cá kho nên cũng lấy đũa gắp miếng cá ăn thử rồi nói giúp bạn:

- Cá kho ngon, rất vừa miệng mẹ à, ít nhất thì Ngọc Lam nấu ăn giỏi hơn con đúng không mẹ?

Sau bữa cơm Minh Tiên đẩy xe lăn đưa mẹ đi dạo vài vòng trước sân còn Ngọc Lam ăn đại một bát cơm ở sau nhà rồi dọn dẹp rửa bát đĩa sạch sẽ mới đi về phòng,khi cô bước vào phòng ngủ thì nhớ đến lời anh nghiêm cấm cô không được nằm trên giường thì lắc đầu cười khổ lẩm bẩm: " Không biết cái số của mình còn bị cho ăn hành đến bao giờ nữa chứ? ".

Đêm hôm ấy Ngọc Lam lấy một cái chiếu chải ở góc phòng rồi nằm đắp chăn trên người nghĩ vẩn vơ mà cô cũng đang không biết phải làm gì với mảnh vườn mà anh đã giao cho cô phải làm, ngày trước trong khi Ngọc Lan mặc đẹp được đi học đại học còn cô cứ ru rú ở nhà nên cũng mua vài quyển sách đủ các loại chủ đề từ may vá,đan len, trồng trọt.....để đọc rồi cô thử làm theo như may vá và đan len thì cô còn thử làm được còn trồng trọt thì cô chưa thử trồng loại cây gì bao giờ nên cô chỉ có một ít kiến thức đọc được trong sách rất hy vọng bản thân sẽ làm vườn tốt để mẹ anh không còn kiếm được cớ gì mà nói này nói kia cô.

Nằm suy nghĩ vẩn vơ mà Ngọc Lam đã ngủ lúc nào không hay? Trong giấc ngủ chập chờn cô mơ thấy khuôn mặt đẹp trai của Minh Lãm hiện ra nhưng cô còn chưa kịp thưởng thức vẻ đẹp trai ấy thì đã bị ánh mắt sắc lẹm của anh nhìn cô khiến cô giật mình tỉnh giấc mà lúc này cũng bốn giờ sáng rồi cô không ngủ lại được nên quyết định về sinh cá nhân rồi nhóm bếp nấu bữa sáng cho mẹ và em gái của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn Này, Chúng Ta Cùng Vun Đắp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook