Quân Hôn Này, Chúng Ta Cùng Vun Đắp
Chương 46: Người của anh mà mẹ cũng dám tranh
Mẹ Bỉm
29/03/2023
Ngọc Lam rời khỏi phòng không thèm liếc nhìn Minh Lãm nhưng khi cô đi
ngang qua người của anh đã ngửi thấy mùi quen thuộc của riêng anh lại
khiến toàn thân cô bất giác rùng mình, trong khi nấu cơm đầu óc của cô
đã bay bổng đi mãi đâu nên nồi canh bị trào ra ngoài cô mới giật mình
mắng bản thân:" Sao mày lại vô dụng vậy Ngọc Lam…không được mình phải
quyết tâm không để cho anh ta làm mình xao động dù gì cũng đã ba năm rồi còn hai năm nữa thôi cố lên đừng sa chân vào tình ái nữa,hãy tỉnh táo
rút chân ra sớm thì sau nay mày sẽ không phải chịu nhiều đau khổ cùng
với thất vọng ê chề "
Khi cả nhà ngồi vào ăn cơm Ngọc Lam im lặng ngồi nghe, không tham gia vào câu chuyện của ba mẹ con mà khi Minh Lãm múc canh rau tơi vừa ăn miếng thứ nhất vào miệng anh đã rất muốn nhả ra nhưng vì phép lịch sự anh cố nuốt rồi nhìn Ngọc Lam hỏi:
- Nay em mới mua muối hay sao mà canh mặn thế?
Ngọc Lam đưa mắt trừng anh nói:.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái |||||
- Anh không ăn thì thôi đừng có mà chê này chê kia,mẹ ơi mẹ ăn trứng chiên nha.
Ngọc Lam gắp trứng cho mẹ rồi cô lại gắp cho Minh Tiên miếng thịt kho với vẻ mặt tự hào nói:
- Đấy tôi ở nhà nấu cho mẹ với Minh Tiên cơm ngày ba bữa đâu có vấn đề gì đâu,anh vừa về đã chê ỏng chê eo.
Minh Lãm nhìn cái miệng nhỏ của cô cứ mấp máy liên hồi mà chỉ muốn đè cô ra hôn ngay tại chỗ mà hôn nhưng thôi giờ Ngọc Lam đang giận anh mà anh cũng không biết rõ nguyên do từ đâu nên chỉ đành nhún nhường nói:
- Được rồi là anh nói sai chúng ta tiếp tục ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong Minh Lãm đẩy xe lăn cho mẹ đi dạo vòng vòng trong sân hỏi mẹ:
- Khi nãy mẹ ăn trứng chiên cũng bị mặn đúng không ạ?
Mẹ cười hiền từ gật đầu nói:
- Đúng là món trứng chiên mặn hơn mọi hôm thật nhưng vẫn ăn được,con đấy đừng có trêu chọc Ngọc Lam nữa con bé mấy tuần này đã vất vả chuẩn bị mọi việc ổn thỏa cho đám cưới của em gái con nên trong người chắc cũng mệt mỏi làm ảnh hưởng đến vị giác.Mà chắc Ngọc Lam giỗi con vì một năm qua con không gửi cho con bé lấy một lá thư hay gọi một cuộc điện thoại nhưng nếu trong kế hoạch tương lai con không có vị trí cho Ngọc Lam thì con hãy tránh xa con bé ra để hai năm nữa rồi ly dị khỏi phải vướng mắc gì nhau và khi ấy mẹ sẽ đón nhận Ngọc Lam với thân phận là con gái.
Minh Lãm nghe mẹ nói muốn nhận Ngọc Lam làm con gái thì vội vàng nói:
- Sao cô ấy có thể trở thành con gái của mẹ được,cô ấy đã là người của con rồi nên mẹ đừng có mà tranh với con.
Mẹ thấy con trai phản ứng kịch liệt chuyện Ngọc Lam trở thành con gái bà thì trong lòng giải tỏa được lo lắng vì bà hiểu tính con mình nếu như không có tình cảm với Ngọc Lam thì sẽ kệ bà muốn làm gì thì làm chỉ là đứa con trai ngốc này của bà ở trong quân đội thì quyết đoán, thông minh nhanh nhẹn còn chuyện tình cảm cứ lơ nga lơ ngơ.Mẹ anh cũng là người từng trải nên hiểu rõ nếu như con trai mình không có tình cảm với Ngọc Lam thì sẽ không dễ gì mà phát sinh quan hệ được, còn Ngọc Lam thì bà chắc chắn một trăm phần trăm con bé rất yêu con trai của mình mà xét về tất cả các khía cạnh:" Công, dung,ngôn,hạnh " thì Ngọc Lam có đủ.
Một người mẹ chồng một khi đã ưng con dâu rồi thì sẽ xem cô con dâu ấy như con ruột của mình không phân biệt đối xử thiệt hơn và trong bất cứ tình huống nào khi vợ chồng trẻ xảy ra vấn đề thì người làm mẹ chồng đừng vội bênh con trai của mình mà hãy đứng vào vị trí của nàng dâu để đưa ra những lời khuyên bảo có tính xây dựng hạnh phúc của các con tốt hơn.Khi mẹ thấy Minh Lãm phản ứng mạnh để không cho bà nhận Ngọc Lam làm con gái thì lại muốn trêu chọc anh nói:
- Ai là người của con? Con bé ở với mẹ suốt ba năm cái gì Ngọc Lam cũng mẹ ơi mẹ hỡi con nghĩ con tranh với mẹ được sao? Con là người nói sẽ không chạm vào con bé và sau kì hạn năm năm thì con sẽ li hôn với nó mà con là nam tử hán không lẽ nuốt lời sao? Với lại con cũng có yêu thương gì người ta đâu mà tranh với mẹ,thôi cứ quyết định vậy đi Ngọc Lam sẽ là con gái của mẹ và con sẽ có thêm một cô em gái. Không phải bàn cãi gì thêm nữa mẹ đã quyết cứ thế mà làm còn nếu con muốn tranh người với mẹ thì trừ khi con có được sự đồng ý của Ngọc Lam nếu không con chỉ có cái nịt thôi nhá.
Minh Lãm bị mẹ mình nói cho một tràng dài mà ngơ người bởi anh không nghĩ cô vợ hờ lại được lòng của mẹ mình đến vậy nhưng anh vừa cao to đẹp trai thế này thì sao có thể để Ngọc Lam rơi vào tay của mẹ được,có lẽ anh phải tìm cách dỗ dành cô vợ nhỏ sớm có không là anh mất cả chì lẫn chài luôn.
Khi cả nhà ngồi vào ăn cơm Ngọc Lam im lặng ngồi nghe, không tham gia vào câu chuyện của ba mẹ con mà khi Minh Lãm múc canh rau tơi vừa ăn miếng thứ nhất vào miệng anh đã rất muốn nhả ra nhưng vì phép lịch sự anh cố nuốt rồi nhìn Ngọc Lam hỏi:
- Nay em mới mua muối hay sao mà canh mặn thế?
Ngọc Lam đưa mắt trừng anh nói:.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái |||||
- Anh không ăn thì thôi đừng có mà chê này chê kia,mẹ ơi mẹ ăn trứng chiên nha.
Ngọc Lam gắp trứng cho mẹ rồi cô lại gắp cho Minh Tiên miếng thịt kho với vẻ mặt tự hào nói:
- Đấy tôi ở nhà nấu cho mẹ với Minh Tiên cơm ngày ba bữa đâu có vấn đề gì đâu,anh vừa về đã chê ỏng chê eo.
Minh Lãm nhìn cái miệng nhỏ của cô cứ mấp máy liên hồi mà chỉ muốn đè cô ra hôn ngay tại chỗ mà hôn nhưng thôi giờ Ngọc Lam đang giận anh mà anh cũng không biết rõ nguyên do từ đâu nên chỉ đành nhún nhường nói:
- Được rồi là anh nói sai chúng ta tiếp tục ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong Minh Lãm đẩy xe lăn cho mẹ đi dạo vòng vòng trong sân hỏi mẹ:
- Khi nãy mẹ ăn trứng chiên cũng bị mặn đúng không ạ?
Mẹ cười hiền từ gật đầu nói:
- Đúng là món trứng chiên mặn hơn mọi hôm thật nhưng vẫn ăn được,con đấy đừng có trêu chọc Ngọc Lam nữa con bé mấy tuần này đã vất vả chuẩn bị mọi việc ổn thỏa cho đám cưới của em gái con nên trong người chắc cũng mệt mỏi làm ảnh hưởng đến vị giác.Mà chắc Ngọc Lam giỗi con vì một năm qua con không gửi cho con bé lấy một lá thư hay gọi một cuộc điện thoại nhưng nếu trong kế hoạch tương lai con không có vị trí cho Ngọc Lam thì con hãy tránh xa con bé ra để hai năm nữa rồi ly dị khỏi phải vướng mắc gì nhau và khi ấy mẹ sẽ đón nhận Ngọc Lam với thân phận là con gái.
Minh Lãm nghe mẹ nói muốn nhận Ngọc Lam làm con gái thì vội vàng nói:
- Sao cô ấy có thể trở thành con gái của mẹ được,cô ấy đã là người của con rồi nên mẹ đừng có mà tranh với con.
Mẹ thấy con trai phản ứng kịch liệt chuyện Ngọc Lam trở thành con gái bà thì trong lòng giải tỏa được lo lắng vì bà hiểu tính con mình nếu như không có tình cảm với Ngọc Lam thì sẽ kệ bà muốn làm gì thì làm chỉ là đứa con trai ngốc này của bà ở trong quân đội thì quyết đoán, thông minh nhanh nhẹn còn chuyện tình cảm cứ lơ nga lơ ngơ.Mẹ anh cũng là người từng trải nên hiểu rõ nếu như con trai mình không có tình cảm với Ngọc Lam thì sẽ không dễ gì mà phát sinh quan hệ được, còn Ngọc Lam thì bà chắc chắn một trăm phần trăm con bé rất yêu con trai của mình mà xét về tất cả các khía cạnh:" Công, dung,ngôn,hạnh " thì Ngọc Lam có đủ.
Một người mẹ chồng một khi đã ưng con dâu rồi thì sẽ xem cô con dâu ấy như con ruột của mình không phân biệt đối xử thiệt hơn và trong bất cứ tình huống nào khi vợ chồng trẻ xảy ra vấn đề thì người làm mẹ chồng đừng vội bênh con trai của mình mà hãy đứng vào vị trí của nàng dâu để đưa ra những lời khuyên bảo có tính xây dựng hạnh phúc của các con tốt hơn.Khi mẹ thấy Minh Lãm phản ứng mạnh để không cho bà nhận Ngọc Lam làm con gái thì lại muốn trêu chọc anh nói:
- Ai là người của con? Con bé ở với mẹ suốt ba năm cái gì Ngọc Lam cũng mẹ ơi mẹ hỡi con nghĩ con tranh với mẹ được sao? Con là người nói sẽ không chạm vào con bé và sau kì hạn năm năm thì con sẽ li hôn với nó mà con là nam tử hán không lẽ nuốt lời sao? Với lại con cũng có yêu thương gì người ta đâu mà tranh với mẹ,thôi cứ quyết định vậy đi Ngọc Lam sẽ là con gái của mẹ và con sẽ có thêm một cô em gái. Không phải bàn cãi gì thêm nữa mẹ đã quyết cứ thế mà làm còn nếu con muốn tranh người với mẹ thì trừ khi con có được sự đồng ý của Ngọc Lam nếu không con chỉ có cái nịt thôi nhá.
Minh Lãm bị mẹ mình nói cho một tràng dài mà ngơ người bởi anh không nghĩ cô vợ hờ lại được lòng của mẹ mình đến vậy nhưng anh vừa cao to đẹp trai thế này thì sao có thể để Ngọc Lam rơi vào tay của mẹ được,có lẽ anh phải tìm cách dỗ dành cô vợ nhỏ sớm có không là anh mất cả chì lẫn chài luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.