Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80
Chương 11: Số Vượng Phu
Khả Ái Tiểu Mang Quả
26/08/2023
“Ôi, chịu khó thế sao?” Một thím lớn tuổi ở sát vách đang ôm cháu trai đi đến cửa thì nhìn thấy.
“Còn không phải rảnh rỗi không có việc gì làm mới phải dọn dẹp với Y Y thế này.” Mẹ Tần cười nói.
Thẩm Y Y nói: “Mẹ, mẹ ngồi nói chuyện với thím Đỗ đi, còn lại một ít việc đó hãy để con.”
Mẹ Tần nhìn thấy cũng không còn nhiều việc nữa nên mới gật đầu, bà lau tay, đi rót cho thím Đỗ một ly nước, còn cho cháu trai của thím Đỗ một miếng bánh bích quy.
Hai người ngồi xuống bắt đầu nói chuyện.
“Con dâu nhà bà không tệ, người thì xinh đẹp, khéo tay, không hề lười biếng, chuyện gì cũng biết làm, từ ngày con dâu bà vào cửa, tôi chưa từng nhìn thấy nhà cô bẩn.”
Thím Đỗ nói với mẹ Tần: “Chẳng giống con dâu nhà tôi, cái gì cũng không biết làm, trong nhà bẩn thỉu thành dạng gì rồi, từ trước đến nay còn chưa từng nhìn thấy cô ta quét cái nhà, quanh năm suốt tháng chưa thấy đi phơi ga giường, vỏ chăn hay vỏ gối, tôi cũng không biết sao lại có người lười biếng, ở bẩn như thế. Đến đứa nhỏ này cũng phải để tôi trông, cô ta ngủ đến bây giờ còn chưa thèm dậy, ngủ như heo ấy.”
Mẹ Tần ngạc nhiên: “Ngủ đến giờ còn chưa dậy? Có lẽ tối qua làm gì rồi.”
“Có thể làm gì chứ? Mỗi ngày đều nói ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Trước đây lúc Đỗ Đào muốn cưới cô ta, tôi không nên đồng ý mới đúng, cưới loại con dâu này về làm gì? Chăn heo bán được cái giá tốt hơn ấy chứ, nuôi cô ta có thể làm được gì?” Thím Đỗ tức giận nói.
Mẹ Tần nhìn đứa bé trang đang ngồi ăn bánh bích quy, nói: “Bà cũng đừng nói vậy? Chẳng phải đã sinh cháu trai cho bà rồi sao?”
“Nếu không nể tình cháu trai, tôi đã đuổi cô ta ra khỏi nhà từ lâu rồi.” Sắc mặt thím Đỗ tốt hơn một ít khi nhắc đến cháu trai mình.
Mẹ Tần nhìn thấy cũng vô cùng hâm mộ.
Bởi vì cho đến bây giờ bà vẫn chưa được ôm cháu trai.
Cháu gái thì có nhưng ở tận biên cương xa xôi, từ khi được sinh ra đến bây giờ đã sáu tuổi, ngoại trừ nhìn thấy khi còn ở trong tháng, sau này cũng chỉ gửi về hai tấm hình.
Thím Đỗ biết bà hâm mộ mình có cháu trai nên nói: “Bà yên tâm đi, với bát tự của vợ lão tam nhà bà, trong tương lai chắc chắn sẽ sinh cháu trai cho bà.
Lúc trước thím Đỗ đã theo mẹ Tần đi tìm người coi bói, bát tự của Thẩm Y Y kết hợp với Tần Liệt chính là chồng hỏa vợ mộc, cực kỳ vượng phu.
“Chuyện xem bói thế kia cũng không biết là thật hay giả.” Mẹ Tần cười nói.
“Người khác thì tôi không dám cam đoan nhưng đây là Hùng Hạt Tử, tôi nói cho bà biết, Hùng Hạt Tử chưa từng nói sai. Thế nhưng bà cũng đừng vội, chẳng phải Hùng Hạt Tử đã nói rồi sao? Phải chờ thông suốt, chờ cho con dâu bà thông suốt, đến lúc đó sẽ rất tốt!” Thím Đỗ an ủi.
“Còn không phải rảnh rỗi không có việc gì làm mới phải dọn dẹp với Y Y thế này.” Mẹ Tần cười nói.
Thẩm Y Y nói: “Mẹ, mẹ ngồi nói chuyện với thím Đỗ đi, còn lại một ít việc đó hãy để con.”
Mẹ Tần nhìn thấy cũng không còn nhiều việc nữa nên mới gật đầu, bà lau tay, đi rót cho thím Đỗ một ly nước, còn cho cháu trai của thím Đỗ một miếng bánh bích quy.
Hai người ngồi xuống bắt đầu nói chuyện.
“Con dâu nhà bà không tệ, người thì xinh đẹp, khéo tay, không hề lười biếng, chuyện gì cũng biết làm, từ ngày con dâu bà vào cửa, tôi chưa từng nhìn thấy nhà cô bẩn.”
Thím Đỗ nói với mẹ Tần: “Chẳng giống con dâu nhà tôi, cái gì cũng không biết làm, trong nhà bẩn thỉu thành dạng gì rồi, từ trước đến nay còn chưa từng nhìn thấy cô ta quét cái nhà, quanh năm suốt tháng chưa thấy đi phơi ga giường, vỏ chăn hay vỏ gối, tôi cũng không biết sao lại có người lười biếng, ở bẩn như thế. Đến đứa nhỏ này cũng phải để tôi trông, cô ta ngủ đến bây giờ còn chưa thèm dậy, ngủ như heo ấy.”
Mẹ Tần ngạc nhiên: “Ngủ đến giờ còn chưa dậy? Có lẽ tối qua làm gì rồi.”
“Có thể làm gì chứ? Mỗi ngày đều nói ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Trước đây lúc Đỗ Đào muốn cưới cô ta, tôi không nên đồng ý mới đúng, cưới loại con dâu này về làm gì? Chăn heo bán được cái giá tốt hơn ấy chứ, nuôi cô ta có thể làm được gì?” Thím Đỗ tức giận nói.
Mẹ Tần nhìn đứa bé trang đang ngồi ăn bánh bích quy, nói: “Bà cũng đừng nói vậy? Chẳng phải đã sinh cháu trai cho bà rồi sao?”
“Nếu không nể tình cháu trai, tôi đã đuổi cô ta ra khỏi nhà từ lâu rồi.” Sắc mặt thím Đỗ tốt hơn một ít khi nhắc đến cháu trai mình.
Mẹ Tần nhìn thấy cũng vô cùng hâm mộ.
Bởi vì cho đến bây giờ bà vẫn chưa được ôm cháu trai.
Cháu gái thì có nhưng ở tận biên cương xa xôi, từ khi được sinh ra đến bây giờ đã sáu tuổi, ngoại trừ nhìn thấy khi còn ở trong tháng, sau này cũng chỉ gửi về hai tấm hình.
Thím Đỗ biết bà hâm mộ mình có cháu trai nên nói: “Bà yên tâm đi, với bát tự của vợ lão tam nhà bà, trong tương lai chắc chắn sẽ sinh cháu trai cho bà.
Lúc trước thím Đỗ đã theo mẹ Tần đi tìm người coi bói, bát tự của Thẩm Y Y kết hợp với Tần Liệt chính là chồng hỏa vợ mộc, cực kỳ vượng phu.
“Chuyện xem bói thế kia cũng không biết là thật hay giả.” Mẹ Tần cười nói.
“Người khác thì tôi không dám cam đoan nhưng đây là Hùng Hạt Tử, tôi nói cho bà biết, Hùng Hạt Tử chưa từng nói sai. Thế nhưng bà cũng đừng vội, chẳng phải Hùng Hạt Tử đã nói rồi sao? Phải chờ thông suốt, chờ cho con dâu bà thông suốt, đến lúc đó sẽ rất tốt!” Thím Đỗ an ủi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.