[Quân Hôn] Sau Khi Bị Anh Lính Cuồng Dã Đọc Tâm, Ta Trúng Lớn

Chương 32:

Kinh Trản

09/11/2024

Một là để tạm biệt ông bà, Hai là để xem tình hình sức khoẻ của bà nội.

Dù gì hai người cũng là ân nhân đã nuôi nấng nguyên chủ.

Hai ông bà đã dành biết bao công sức và sự hy sinh để nuôi lớn nguyên chủ, vì vậy nàng cũng muốn chăm sóc lại cho họ một chút.

Huống chi, ông bà nội nhà họ Chung thực sự rất yêu thương nguyên chủ, coi nàng như là báu vật trong lòng.

Tình thân vốn dĩ là sự gắn bó và sẻ chia lẫn nhau.

Ngồi trên xe buýt về quê, Chung Kiều vẫn không ngừng nghĩ về mối quan hệ giữa Chung Đại Cường và ông bà nội.

Trang trại của nhà họ Chung cách Nam Thành không quá xa, đi xe buýt khoảng ba tiếng, sau đó đổi một chuyến xe ngựa nữa là đến, mất khoảng nửa ngày.

Trang trại nhà họ Chung là nơi Chung Đại Cường sinh ra và lớn lên từ nhỏ.

Ông bà nội đã đập nồi bán sắt để cho Chung Đại Cường được đi học, nhưng cuối cùng anh ta lại chẳng nên người, học xong cấp ba là lên thành phố, rồi qua lại với Lưu Xuân Cúc. Từ khi chuyển đến Nam Thành, Chung Đại Cường bỏ mặc ông bà ở quê, thậm chí kết hôn cũng không mời ông bà tham dự.

Bao nhiêu năm qua, Chung Đại Cường chưa từng chủ động liên lạc với hai ông bà.

Lần duy nhất anh ta liên hệ chính là…

Khi anh ta mang đứa con gái mới sinh, tức là nguyên chủ, đưa cho hai ông bà nuôi, rồi sau đó vợ chồng anh ta không bao giờ trở về trang trại nhà họ Chung nữa, như thể biến mất khỏi nhân gian, hoàn toàn bỏ rơi ông bà.



Trong khi trang trại nhà họ Chung cách Nam Thành thực ra chỉ có nửa ngày đường, chẳng xa xôi gì.

Vậy mà ngay cả nửa ngày anh ta cũng tiếc, đúng là lòng lang dạ sói.

Buổi trưa, Chung Kiều cõng một cái sọt bước vào làng Chung gia trang. Vừa mới vào đầu làng, nàng đã thấy Tam Trụ đang vội vã đánh xe lừa về phía đội sản xuất.

Vừa trông thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, Tam Trụ sửng sốt. Cô gái này đẹp quá, da trắng nõn, nhìn như tiên nữ.

Từ đâu mà xuất hiện vậy trời?

Tam Trụ đứng ngây người nhìn.

Chung Kiều mỉm cười, giơ tay chào:

“Tam Trụ ca.”

Tam Trụ nhà ngay sát vách nhà nàng, là hàng xóm lâu năm.

Tam Trụ ngạc nhiên, mỹ nhân này đang gọi mình, nhưng cô là ai, sao nhìn có vẻ quen quen?

Hắn dụi mắt một cái, Đột nhiên bừng tỉnh, lẩm bẩm nói:



“Là… là Chung Kiều đó sao?”

“Là em đây.”

“Chung Kiều hả, mau lên xe đi, trời nắng quá.” Tam Trụ mặt đỏ bừng, vội vàng mời Chung Kiều lên xe lừa về làng.

Hắn làm nghề đánh xe cho đội sản xuất. Vừa mới ra khỏi làng, hắn đã được giao nhiệm vụ chở lúa mạch, bột mì cùng ngũ cốc về cho dân làng, trên xe vẫn còn chỗ trống, vừa đủ cho nàng ngồi.

Chung Kiều thấy Tam Trụ nhiệt tình mời, nàng cũng không khách sáo, đúng là đi đường lâu cũng mệt rồi.

Nàng đặt cái sọt lên xe lừa, rồi ngồi ở đuôi xe.

“Vào thành chơi hả?” Tam Trụ từ nhỏ đã biết Chung Kiều là người thành phố, chỉ là tạm thời ở lại nông thôn.

Hắn hỏi mà giọng có chút buồn bã.

Dù gì thì nàng cũng lớn lên rồi, chắc cũng đến lúc tìm người để ý tới.

Mấy cô gái thành phố, trừ khi gặp chuyện gì lớn, chứ ai mà muốn lấy chồng nhà quê cơ chứ!

Huống hồ dân làng ai cũng đồn đại rằng cha mẹ của Chung Kiều coi thường người nhà quê, nhiều năm qua chẳng mấy khi về thăm ông bà.

Chung Kiều nghe thấy giọng có chút khác lạ, quay lại nhìn thấy gương mặt có vẻ buồn buồn của Tam Trụ, lúc đó nàng mới nhớ ra:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Quân Hôn] Sau Khi Bị Anh Lính Cuồng Dã Đọc Tâm, Ta Trúng Lớn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook