Quân Hôn Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận
Chương 104: Đàm đại gia nghiệm chứng thuyết minh
Luật Nhi Loại Biệt
07/08/2015
Vừa mới tắm xong nên trên người Đàm Dật Trạch chỉ tùy ý quấn một cái khăn, vừa vặn che khuất được chỗ trọng yếu
Đầu giường có ngọn đèn đang bật, ánh sáng dừng trên mặt hắn. Dưới ánh sáng mờ ảo, càng làm cho ngũ quan của Đàm Dật Trạch trở lên thâm thúy, xinh đẹp không thực. Giọng nói của Đàm Dật Trạch, so với bình thường khàn khàn vài phần.
Hắn chậm rãi bước đến gần chỗ Cố Niệm Hề, yết hầu lăn lộn
Mà khóe miệng hắn có ý cười, khiến cho cô trong phút chốc ngây dại
"Lão già kia, giường này là ba mua cho em ngủ, dựa vào cái gì anh lại nằm trên này?"
Nhìn bộ dạng hắn đường hoàng như thế, Cố Niệm Hề không khó đoán ra được người đàn ông này tiếp theo muốn làm gì
"Ba em chính là ba của anh! Hơn nữa, không phải ba em lúc đó cũng đã cho phép anh ngủ ở đây rồi sao, cho nên mới mua giường lớn đến như vậy! Nhanh đến đây đi, làm cho gia thích!" Có đôi khi, Đàm Dật Trạch sẽ biểu hiện bộ dáng lưu manh, thoạt nhìn như du côn trên đường
Giống như bây giờ, Cố Niệm Hề không chịu đến bên cạnh hắn, vốn định đi ngang qua đầu giường lấy tạp chí xem một chút
Cái gì mà làm cho gia thích?
Hắn sao không làm cho cô thích?
Rống rống...
Cố Niệm Hề nhìn Đàm Dật Trạch mang bộ mặt như cô thiếu nợ hắn, cô liền khẽ liếc hắn một cái chuẩn bị rời đi, xem xem vị gia kia về sau còn dám trêu chọc cô hay không. Nhưng không nghĩ lúc cô chuẩn bị đi, tay của cô liền bị hắn kéo lại
Khiến cho cả thân thể cô đều ngã vào lòng ngực của hắn
Mà Đàm Dật Trạch cảm nhận được thân thể mềm nhũn trong ngực, liền trực tiếp đem cô đặt dưới thân. Đôi tay bắt đầu nóng nảy hướng nơi nào đó tìm kiếm...
"Mặt thẫn thờ như vậy làm cái gì? Rất khó coi, giống như là người nhiều năm không được thỏa mãn! Mau cười một cái cho gia xem!" Nhìn Cố Niệm Hề nghiêng mặt qua một bên, Đàm Dật Trạch liền dùng ngón trỏ của mình khẽ đẩy mặt cô ra đối diện với mặt hắn
"Gia, ngài thận trong một chút!" Cố Niệm Hề hừ lạnh, vẻ mặt không phục
Cách nói chuyện này, Cố Niệm Hề đã sớm được Tô Du Du dạy dỗ nhiều năm, luyện đủ thành tinh rồi
"Thận trọng? Thận trọng này đáng giá bao nhiêu tiền? Gia sẽ mua!" Đàm Dật Trạch lơ đễnh tiếp tục trêu đùa
Mà ngón trỏ khớp xương rõ ràng kia cũng từ từ chạy dọc theo gương mặt của Cố Niệm Hề đi xuống dưới
Tay của Đàm Dật Trạch thật sự rất đẹp. Khớp xương thon dài, ngón tay trắng nõn. Đặc biệt móng tay của hắn mỗi ngón đều có màu hồng nhạt. Nếu không phải bàn tay này bởi vì luyện tập mà hình thành vết chai. Đảm bảo người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ hắn không phải làm việc nặng
"Gia, thứ thận trọng này, chỉ có thể tự mình lĩnh hội, nói cũng không thể hiểu được. Gia nếu muốn biết phải tự mình luyện tập mới được!" Ngón tay của hắn chậm rãi di chuyển, trên thực tế lại giống như vô tình trêu chọc thần kinh yếu ớt của cô
Nghiêng người một cái, cô liền trở mình leo lên người Đàm Dật Trạch
Bởi vì bận tâm đến cái tay bị thương kia của cô, Đàm Dật Trạch thấy cô có hành động liền vô cùng phối hợp, để cho cô gái này trèo lên người hắn
Chiêu này thực hiện được khiến cho cô vô cùng vui vẻ. Trên thực tế không phát hiện được, sở dĩ cô thuận lợi "Ức hiếp" được người đàn ông nào đó, tất cả là vì có sự phối hợp của hắn
Hiện tại người nào đó đang ở trên người Đàm Dật Trạch cười rất vô lại. Đặc biệt tay không bị thương kia của cô, giờ phút này đang dừng ở trên ngực hắn vẽ vòng tròn
Đừng tưởng rằng, Đàm đại gia hắn không ai có thể đùa giỡn được!
Tốt xấu gì Cố Niệm Hề cũng được đại thần Tô Du Du nhiều năm dạy dỗ, tuy rằng mở miệng không luyện được cái cách ăn nói cực phẩm kia. Nhưng trêu đùa người khác, cô học được không ít
Đừng tưởng rằng, một tay của cô bị thương thì liền trở thành mèo bệnh!
"Yêu, không phải mới vừa giải thích "Thận trọng" với gia sao? Sao như thế nào hiện tại lại không thận trọng?" Đối với người nào đó đang cười xấu xa, Đàm Dật Trạch tuyệt không để ý. Thậm chí, đối với đôi tay bé nhỏ đang làm ác trên người hắn kia, Đàm Dật Trạch cũng vô cùng hưởng thụ
Hiện tại hắn còn híp lại hai mắt, khóe miệng có độ cung, rõ ràng còn mang theo vài phần chờ mong
Có lẽ là bởi vì đêm qua quá mức mê ly, hiện tại Đàm Dật Trạch lại càng hưởng thụ hơn. Nhìn hắn như vậy, thoạt nhìn giống như là sư tử hưởng thụ ánh mặt trời lúc buổi trưa
Ánh sáng chiếu trên gương mặt tươi xinh đẹp của cô, khiến cho cô muốn bao nhiêu diêm dúa lẳng lơ có bấy nhiêu. Nhưng cô hiện tại vẫn hồn nhiên không biết, tiếp tục dùng ngón tay trỏ trêu chọc hệ thần kinh của hắn
Điều quan trọng là cô không biết áo ngủ hôm nay cô mặc, cổ áo của nó có chút rộng rãi
Hiện tại, phong cảnh sau cổ áo của cô sớm đã ở trong đôi mắt đen thâm thúy của người đàn ông nào đó. Nhìn địa phương hắn yêu thích nhất, hắn cảm giác được dưới thân mình đang chờ sức vận động. Nếu có thể, hắn thật sự nghĩ muốn trực tiếp làm điều ác đối với cô, kéo cô vào trong lòng ngực hung hăng tàn sát bừa bãi một phen
Nhưng khó được thấy vật nhỏ giảo hoạt thế này, cho nên Đàm Dật Trạch cũng chỉ có thể kiềm chế luống cuống trong lòng, tùy ý để vật nhỏ uy hiếp ngồi trên người hắn
"Yêu, còn muốn liều mình vì gia? Nói xem, muốn tính toán thế nào giúp gia luyện cái gọi là "Thận trọng" kia, nếu như đêm nay làm tốt chắc chắn sẽ có thưởng!"
Nói lời này, Đàm Dật Trạch cũng cười
Nhưng tươi cười như vậy, dưới ánh sáng lại vô cùng hào nhoáng. Giống như khói chiều tràn ngập trong rừng, làm cho người ta sờ không được, nhìn không rõ, càng làm cho Cố Niệm Hề có chút hốt hoảng...
"Gia, ngài cứ tận tình hưởng thụ cho tốt, tiểu nhân hiện tại không phải đang phục vụ ngài sao?" Nhìn thấy được đôi mắt nóng rực của Đàm Dật Trạch, cảm nhận được tiếp hít thở dần trở nên ồ ồ, cô gái vô lương tâm nào đó lại cười càng quyến rũ hơn
Kết quả là, đôi tay nhỏ bé của cô từ phía trên chậm rãi đi xuống...
Thấy khóe miệng Đàm Dật Trạch ý cười rõ ràng, Cố Niệm Hề cũng coi như càng đắc ý
"Gia, thấy thế nào? Tiểu nhân phục vụ cũng không tệ chứ?" Nhìn bộ dáng Đàm Dật Trạch ngày càng động tình, Cố Niệm Hề lại một đường trượt xuống
"Cũng tạm!" Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng Cố Niệm Hề cảm giác được toàn thân người đàn ông bên dưới đang cương cứng. Nơi nào đó còn chờ sức phát động!
"Cũng tạm sao? Kia xem chất lượng phục vụ không khả quan cho lắm! Nếu không hôm nay thôi đi! Để tiểu nhân tìm người khác luyện một thân bản lĩnh, rồi đến tìm gia, phục vụ gia thật tốt, thế nào?"
Cố Niệm Hề nói xong, thân mình đã từ trên người Đàm Dật Trạch đi xuống
Cô hiện tại cũng không phải là một cô gái ngây thơ, đương nhiên biết được trong người vị Đàm đại gia này biến hóa như thế nào. Nếu như bây giờ cô còn ngây ngốc ở nơi này, không phải là tự rước họa vào thân sao?
"Vật nhỏ, gia đây một thân bản lĩnh, em còn cần tìm ai luyện tập, gia đây có thể dạy cho em!"
Nghe Cố Niệm Hề nói, khóe miệng Đàm Dật Trạch lại hiện rõ độ cung
Nhưng thực rõ ràng, độ cung này không phải là thật tâm của hắn. Bởi vì Cố Niệm Hề nhận ra được, nụ cười này không lan tràn đến đáy mắt của hắn!
Thảm rồi, cô vừa mới hình như đã chạm vào vùng cấm của Đàm đại gia
Cô cùng biết, điều Đàm đại gia để ý nhất chính là ở trước mặt hắn nói đến người đàn ông khác! Nhưng vừa rồi trong lúc hứng trí, cô lại không kiềm chế mà nói ra
Lúc này chắc chắn thật thảm rồi!
"Gia, tiểu nhân không phải nói muốn tìm người khác dạy. Tiểu nhân là muốn tự học!" Nói lời này, trong lòng cô lại sốt ruột vạn phần
Chuyện này, phải tự học mới thành!
Đây chẳng phải là thành...
Quả nhiên, sau lời nói này cô lại nhìn thấy ánh mắt không khác gì mãnh hổ của hắn đang chằm chằm nhìn cô, như là hận không thể đem cô nuốt vào trong bụng. Trên miệng còn có ý cười
Nhưng loại tươi cười này, cũng mang theo hương vị quỷ dị
"Tự học mới thành? Có gia tốt như vậy ở bên cạnh giúp đỡ em, em còn cần tự học mới thành sao? Xem ra, gia đến hiện tại vẫn chưa đủ cố gắng, cho nên mới không dạy được cho em bản lĩnh, đúng không?"
Hắn nhìn Cố Niệm Hề nhếch mi
Nhưng nói lời này, khóe miệng của hắn lại có độ cung tà ác vô cùng rõ ràng
Quả nhiên, Đàm đại gia rất sắc bén
Cô vừa mới không cẩn thận nói bậy một câu, hắn đã bắt được nhược điểm, cô hiện tại nên làm thế nào mới tốt?
"Gia, tiểu nhân nói sai rồi! Bản lĩnh của gia luôn là cao nhất thiên hạ!"
Cố Niệm Hề không biết xấu hổ vuốt mông ngựa
Cô hiện tại chỉ muốn Đàm đại gia vui vẻ, thoát khỏi kiếp nạn này
Nghĩ vậy, Cố Niệm Hề nịnh nọt cọ cọ bên người Đàm đại gia, dùng chính tay không bị thương của mình vòng qua cổ hắn, cái miệng nhỏ nhắn hôn lên môi hắn, giống như là biểu đạt sự xin lỗi
"Yêu? là như vậy sao?" Nhìn cô gái nào đó đa ra sức nịnh nọt, cố ý lấy lòng, Đàm đại gia không mặn không nhạt nói một câu
"..." Nhìn người đàn ông mình đang dùng sức lấy lòng, vẻ mặt không hiện ra nửa điểm vui sướng, Cố Niệm hề có chút xấu hổ. Ngay cả tay nhỏ bé vốn để trên cổ Đàm Dật Trạch cũng không tự giác buông lỏng
Đại gia
Mặc kệ là tán dương hay là hạ thấp đều không thích, Đàm Dật Trạch hắn đến tột cùng muốn thế nào?
"Lão già kia, anh đến tột cùng muốn thế nào!"
Vẫn là nên nói thẳng
Mọi người đều nói lòng phụ nữ như mò kim đáy bể!
Tâm sự của Đàm đại gia, có thể so sánh với hạt cát trên sa mạc!
Cố Niệm Hề cô cũng không phải là người quá thông minh, nên không thể lập tức đoán ra được suy nghĩ của hắn!
Cho nên, cô vẫn là nên hỏi rõ ràng
"Vật nhỏ không phải nói bản lĩnh của gia rất cao sao? Gia đêm nay muốn nghiệm chứng thuyết minh một lần!" Dứt câu, cô thấy Đàm Dật Trạch quả nhiên quay người về phía mình
Không chỉ mở miệng là nói lời tà ác, ngay cả ánh mắt hiện tại đang nhìn chằm chằm cô cũng tràn ngập sự lưu manh!
Đúng vậy!
Cô trúng kế! Cái gì mà nghiệm chứng thuyết minh. Không phải là muốn ức hiếp cô sao?
"Đại gia, tiểu nhân gần đây thân thể không tốt..." Cố Niệm Hề muốn lấy cớ, không nghĩ rằng người đàn ông bên cạnh cô đã nhanh hơn một bước, đem cô áp ở dưới thân
Mà lúc này, hắn so với lần trước còn dũng mãnh hơn vài phần. Không cần hành động nhiều, đã có thể cởi được váy của cô ra, đem cô không một mảnh vải tiến vào lòng ngực mình
"Muốn tìm cớ, không có cửa đâu!" Hôn lỗ tai của cô, hắn bá đạo tuyên bố
"Đàm đại gia, ngài sẽ không lo lắng đến cái tay bị thương kia của em sao?" Mở to đôi mắt, Cố Niệm Hề tính toán muốn giở chiêu đồng tình
"Tay bị thương? Không sao, nghiệm chứng chỉ cần một chủ thể là đại gia anh là được!" Đàm Dật Trạch nói xong câu này, liền khẩn cấp đè cô xuống
"Tê... Đại gia, ngài thật sự muốn gây sức ép khiến cho em mất mạng sao?"
"Biết là tốt rồi, nếu không im lặng, quấy rầy gia nghiệm chứng thuyết minh, vậy tự mình chịu đi!" Nói xong, hắn liền dán lên người cô, đem lời nói của cô, trực tiếp nuốt thẳng vào trong miệng...
Một đêm nay, tại căn phòng nhỏ này, có một mảnh kiều diễm...
____
Tại căn phòng nào đó ở thành phố D đang trình diễm một màn kiều diễm, thì ở quán bar cũng không kém, đồng dạng làm một cảnh tượng nóng bỏng
Tô Du Du nhận được điện thoại của người đàn ông nào đó, liền vội vã lái xe đến quán bar
Vừa bước vào bên trong, cô liền thấy Lăng nhị gia đang ngồi trên ghế, bên cạnh không thiếu mỹ nhân chân dài, đem một ly chất lỏng đưa đến bên môi hắn...
Tô Du Du cô chẳng qua bị Lăng Thần bắt được đống ảnh chụp kia, nên mới không thể không phục vụ cho hắn
Đương nhiên, Tô Du Du coi như còn tốt hơn mấy người kia, xem như dùng thân thể bán thời gian mà thôi (Tô Du Du cùng Lăng nhị gia ký hiệp nghị). Nếu như chẳng may cùng Lăng Thần tiếp xúc thân thể thì cũng chỉ là do say rượu, hoặc cô làm sai chuyện gì đó mà thôi
Cho nên, đến hiện tại Tô Du Du vẫn phủ nhận mối quan hệ giữa mình và Lăng Thần
Càng không thể thừa nhận, chính mình đối với người đàn ông biến thái này có cảm tình
Rõ ràng nghĩ như vậy, nhưng khi nhìn thấy cảnh trước mặt này, trái tim cô không tự giác co rút, làm cho cô hít thở không thông...
"Lăng nhị gia, Tiểu An kính anh một ly!" Cô gái tự xưng là Tiểu An có thể xem là dáng người nóng bỏng cùng khuôn mặt thanh thuần nhất trong đám phụ nữ nơi đây. Cũng chính là người hiện tại trên internet tự xưng là "Đồng Nhan"
Nghe nói, đây chính là loại phụ nữ hợp khẩu vị của đàn ông nhất hiện nay
Ỷ vào vóc người chính mình xinh đẹp, Tiểu An ăn mặc cũng cực kỳ nóng bỏng. Váy đen bó sát người, làm cho đường cong biểu hiện rất rõ ràng
Nói đến thân váy, độ dài cũng chỉ hơn một chút so với bikini, nói đúng ra là che được hai điểm trọng yếu, những thứ còn lại đều lộ không sót cái gì. Phía sau váy, lộ ra một mảng lưng lớn, dây đen bó sát thành hình chữ "X"
Tiểu An đang ngồi đối diện với Lăng Thần, cho nên mảng lưng kia hiện tại đang đối diện với Tô Du Du cô
"Yêu, là Tiểu An sao? Năm nay bao nhiêu tuổi?"
Lăng Thần làm bộ không thấy Tô Du Du, đem Tiểu An kéo vào lòng ngực. Động tác của hắn vô cùng ngả ngớn. Người ngoài khẳng định nhìn vào sẽ nghĩ rằng hắn đang chiếm tiện nghi của cô. Nhưng chỉ có Tiểu Lục Tử bên cạnh thấy được, đôi tay của hắn đặt bên eo Tiểu An không có dùng lực. Là cô gái kia là tự mình ngã vào lòng ngực hắn
"Sinh nhật năm nay sẽ tròn mười tám!" Tiểu An vì chiếm được sự chú ý của Lăng nhị gia mà cười duyên. Đôi tay cũng giảo hoạt ôm lấy eo hắn
Cô không quên, hôm nay được người đưa đến đây là có việc
Nếu hôm nay cô có thể thuận lợi trở thành người của Lăng nhị gia, thù lao tuyệt đối sẽ không ít. Nếu hầu hạ thật tốt, không chừng sẽ được Lăng nhị gia giữ lại bên người...
Vừa nghĩ tới được ở bên cạnh Lăng nhị gia, Tiểu An liền dùng hết sức lấy lòng hắn
Phải biết rằng Lăng nhị gia chính là thái tử trong thành phố này. Tài sản của hắn nhiều vô kể
Người này, không chỉ dòng họ đều là đại nhân vật, ngay cả bạn bè hắn quen biết mỗi người cũng không phải là nhân vật tầm thường. Không nói đâu xa, ví như là Đàm tham mưu trưởng của quân khu S
Nếu có thể trở thành người của hắn, đồng nghĩa chính là trở thành phu nhân nhà giàu, hưởng không hết vinh hoa phú quý
Cho nên, đối với Lăng nhị gia này, Tiểu An đương nhiên là muốn giữ lấy
Nhưng có điều Tiểu An không thấy được, ánh mắt của người đàn ông trước mặt lúc nói chuyện cùng cô lại nhìn đến phía ngoài, chỗ có một cô gái khác đang đứng. Mà hiện tại cô lại đem ngực chật chội của mình dừng ở trước mặt Lăng nhị gia, khiến cho hắn nhíu mi thành một đoạn
Nếu là người quen Lăng nhi gia, nhất định biết hắn là người hờn giận không biểu lộ ra ngoài
Ít nhất như người ngồi bên cạnh hắn là Tiểu Lục Tử cũng nhận ra được điều này
Nhưng người không có kinh nghiệm như Tiểu An làm sao có thể phát giác ra được điều này
Tiểu An lại càng đưa sát bộ ngực đến trước mặt Lăng nhị gia
"Sinh nhật năm nay tròn mười tám, thật đúng là vẫn còn non nớt!" Hắn khẽ cười, khóe miệng cũng vô cùng châm chọc
Hiện tại hắn đã thu mắt lại nhìn thẳng về phía Tiểu An. Đôi tay ở phía dưới không tự giác nắm chặt thêm vài phần
Hắn vẫn chờ!
Nhìn xem cô gái nhỏ kia đến tột cùng sẽ có hành động gì!
Nhưng lúc này, dường như Tô Du Du đã làm cho Lăng nhị gia phải thất vọng
Thấy đôi mắt lạnh lùng của Tô bé nhỏ, Lăng nhị gia híp lại hai mắt. Trong nhất thời đôi tay dừng trên eo của Tiểu An trượt xuống dưới
Đi vào dưới làn váy của cô
Tiểu An rất trắng, trên người mặc một bộ váy màu đen bó sát lại càng tăng thêm dáng người của cô. Vì để có thể đạt được mục đích, nên hôm nay có người tặng cho cô bộ váy đen ngắn đến cực điểm này. Lúc đứng lên, làn váy chỉ vừa lúc che khuất được mông của cô, nhưng ngồi xuống, lại làm cho người ta phải đỏ mặt tai hồng
Tiểu An chưa từng bị người đàn ông nào chạm qua những nơi mẫn cảm như vậy, cho nên khi bị Lăng nhị gia đụng chạm, gương mặt nhỏ nhắn của cô ta lại có một trận nôn nóng
Nhưng xâm nhập xa lạ này lại làm cho cô cảm thấy sung sướng, muốn lưu lại. Đột nhiên cô làm ra một hành động can đảm. Thừa dịp Lăng nhị gia chưa rời tay đi, cô liền bắt lấy tay hắn tiếp tục sờ sâu xuống
Khi Lăng nhị gia thấy phản ứng này của Tiểu An, khóe miệng lại có một trận cười châm chọc
Chết tiệt hắn bị người ta sàm sỡ, vậy mà Tô bé nhỏ còn không ra tay giúp đỡ!
Hiện tại, tay hắn dừng ở trên người Tiểu An, nhưng tầm mắt lại gắt gao hướng về phía chỗ cửa ra vào. Trong nội tâm của hắn, lại chửi bậy một câu: Tô bé nhỏ chết tiệt! Chẳng lẽ thấy gia bị sàm sỡ, liền cảm thấy sung sướng sao?
Ngay tại lúc hắn định đẩy Tiểu An ra, thì cuối cùng cũng nghe thấy được giọng nói quen thuộc
Nhưng câu nói kia lại làm cho mọi người ở trong phòng, thiểu chút nữa ngã xuống đất
Bởi vì, Tô Du Du nói: "Cô gái, mau buông cầm thú kia ra!"
Lăng nhị gia trước nay chưa từng biểu hiện cảm xúc, hiện tại gương mặt cũng trở lên hỗn độn
Tô bé nhỏ cuối cùng là đến giúp đỡ, hay là châm chọc hắn?
Mà Tiểu Lục Tử ngồi bên cạnh Lăng Thần, nghe được câu nói kia của Tô Du Du, khóe miệng cũng trở nên run rẩy
Nếu không phải hiện tại có Lăng nhị gia, chỉ sợ hắn đã sớm lớn tiếng cười
Tô bé nhỏ này, mỗi lần xuất hiện đều làm cho người ta kinh hỉ!
Đơn giản một câu như vậy, đều làm cho mọi người nơi đây nhất thời quên phản ứng
Nhưng Tô bé nhỏ dường như lại hoàn toàn không biết, chẫm rãi đi đến trước ghế Lăng nhị gia
Người mở miệng đầu tiên vẫn là Tiểu An: "Đây là..."
Lúc hỏi lời này, tầm mắt của Tiểu An vẫn dừng trên người Lăng Thần
Nhưng đôi tay nhỏ bé vẫn lắm lấy tay của Lăng Thần đặt ở bắp đùi, thủy chung không buông ra
Bởi vì cô biết, đây là cơ hội duy nhất. Cho dù cô cảm thấy được cô gái ở trước mặt này có quan hệ không đơn giản với Lăng nhị gia. Ít nhất, Tiểu An nghĩ rằng Lăng nhị gia đang theo đuổi cô gái trước mặt
Bởi vì cô thấy, Lăng nhị gia không cảm thấy tức giận trước lời nói của cô gái kia, ngược lại còn lẳng lặng chờ xem tiếp theo cô gái đó nói cái gì
Tiểu An nghĩ nếu như bây giờ buông tay, chắc chắn sẽ không có cơ hội đến gần Lăng nhị gia như thế này nữa!
"Nếu muốn biết cô ấy là ai? Vậy tự hỏi đi!" Nói xong một câu, khóe miệng Lăng Thân lại có độ cung tà ác
Cầm thú?
Chẳng lẽ, trong mắt Tô Du Du cô, Lăng nhị gia hắn lại đảm nhiệm một nhân vật như vậy?
Tốt lắm!
Hắn cũng đem một vấn đề nan giải vứt cho Tô Du Du!
Xem cô sẽ giải quyết thế nào?
Là thừa nhận quan hệ giữa hắn và cô, hay là phân chia rõ ràng!
Quả thật theo như lời nói của Lăng Thần, tầm mắt Tiểu An một lần nữa dừng trên người Tô Du Du như muốn tìm đáp án
Hoàn hảo hiện tại nhạc trong phòng cũng vừa dừng. Mọi người lúc này đều đưa ánh mắt về phía Tô Du Du như đang mong chờ đáp án của cô
"Tôi..."
Thấy mọi người nhìn chằm chằm mình, Tô Du Du cảm thấy da đầu của mình phát run
Được rồi, thật ra cô chưa từng đứng trên sân khấu, hiển nhiên cũng chưa thích nghi được ánh mắt đông đảo của quần chúng như thế này
Nhưng mà Tô Du Du cô vẫn có một ưu điểm
Càng khẩn trương lại càng bình tĩnh!
Thấy ánh mắt mong chờ của mọi người, khóe miệng Lăng Thần lại càng giương cao
Lăng nhị gia hắn không phải là vẫn luôn chờ cô xấu mặt sao?
Cô sẽ không cho hắn cơ hội thấy được!
Nghĩ vậy, Tô Du Du ưỡn ngực ngẩng cao đầu. Tầm mắt giả dối dừng trên đôi tay đang đặt trên đùi của Tiểu An
Nghĩ Tô Du Du cô là cô gái dễ đùa giỡn sao?
Được rồi, cô cũng không ngại tặng cho Lăng nhị gia một quả bom nổ dưới nước!
Trước ánh mắt chờ mong của mọi người, Tô Du Du hắng giọng cười nói: "Tôi? Tôi chính là bác sĩ chuyên trị không cương của vị gia này, Tô Du Du!"
Quả nhiên, Tô bé nhỏ trước nay không đi con đường tầm thường
Một câu này, làm cho Lăng nhị gia trên trán nổi đầy gân xanh
Bác sĩ chuyên trị không cương?
Buồn cười
Cũng không biết, buổi tối của một ngày nào đó, cô gái nào bị Lăng nhị gia hắn chỉnh đến dễ bảo?
Thế nhưng hiện tại còn trước mặt mọi người nói hắn không cương được?
Một câu nói này, khiến cho mọi người dùng ánh mắt e ngại nhìn về phía Tô Du Du. Khiến cho cô vô cùng hài lòng
Dù sao, trên phương diện da mặt dày, Tô Du Du cũng được xếp trong hàng ngũ cao cấp
Ngay cả Tiểu An đang ngồi trên người Lăng nhị gia, sắc mặt cũng không tự giác hồng lên. Đôi tay nhỏ bé đang nắm tay Lăng Thần cũng nới lỏng!
Mà những người đàn ông có mặt trong căn phòng này, cũng không biết nên nói thế nào mới tốt
Lăng nhị gia không cương được?
Này thật sự là một vấn đề nghiêm túc!
Trước mặt đại nhân vật này, sao có thể tùy tiện thảo luận?
Nhưng mà trong đám người đó vẫn còn có người bình tĩnh, điển hình như Tiểu Lục Tử!
Thấy Tô Du Du tâm cao khí ngạo, khóe miệng Tiểu Lục Tử cũng cảm thấy run rẩy
Tô bé nhỏ, cô có cần mạnh miệng như vậy hay không?
Lăng nhị gia có cương được hay không, cô không phải là người rõ ràng nhất sao?
Tốt xấu gì mấy ngày hôm trước cô còn cùng ở trên xe với Lăng nhị gia chơi đùa đến rung động?
Muốn hỏi Tiểu Lục Tử hắn làm sao biết được sao?
Vô nghĩa, bởi vì hắn chính là người lái xe lúc đó!
"Chậc chậc! Tô bé nhỏ, anh nhớ kỹ em là bác sĩ khoa phụ sản. Chuyện trị các vấn đề liên quan đến phụ nữ có thai, cùng phụ khoa! Hôm nay như thế nào còn chuyên trị nam khoa, còn trực tiếp điều trị bệnh không cương của anh?"
Mọi người lập tức liền đưa mắt nhìn về phía Lăng Thần, chỉ thấy hắn lúc này rất bình tĩnh mà nói ra một câu như vậy
Chỉ có hai chữ "Không cương" kia hắn mới gằn giọng
Mà nói lời này, tầm mắt của hắn lại cười như không cười nhìn về phía hai chân của mình
Không thể nghi ngờ, hành động này đã làm sáng tỏ chính mình "Không cương"
Nực cười, trên thế giới này, nào có người đàn ông nào có thể chịu đựng được người phụ nữ của mình nói chính mình không thể cương, đây chẳng phải là khiến người ta phải chê cười sao?
Còn nữa, Lăng nhị gia là người có uy tín danh dự trong thành phố này, nếu hôm nay chuyện này bị truyền gia, phỏng chừng mọi người sẽ nói hắn thành thái giám!
"Còn có, Lăng nhị gia anh không cương được, không phải Tô Du Du em là người hiểu rõ nhất sao?"
Quả nhiên, Lăng nhị gia rất tà ác
Nếu như hắn phải xuống địa ngục, hắn nhất định sẽ mang theo một người xuống cùng làm đệm lưng. Mà Tô Du Du trước măt, vô cùng bất hạnh trở thành "Đệm lưng" của hắn!
Mà nói xong, Lăng nhị gia đã đứng lên
Hôm nay, vốn dĩ trông cậy vào Tô Du Du giúp đỡ, không nghĩ tới cô lại đâm sau lưng hắn!
Hiện tại Lăng nhị gia đã đi đến bên cạnh Tô Du Du, kéo cô vào trong lòng
Chuyện đã đến mức này, hắn cũng không tính toán tha cho Tô Du Du
Bởi vì Tô Du Du hôm nay thật sự không ngoan
Nhưng hiện tại cô gái nào đó lại không biết sợ, mở miệng nói: "Lăng nhị gia, đừng như vậy. Không phải lúc trước anh nhìn trúng tôi, cảm thấy tôi có thể che dấu tai mắt của mọi người, cho nên mới tìm tôi nương tựa sao?"
Một câu này, làm cho đám người trong phòng trở nên vô cùng kinh ngạc
Sẽ không phải, Lăng nhị gia thật sự không cương được chứ!
Vốn không muốn tính toán quá nhiều với cô, nhưng hiện tại hắn thật sự không tức giận cũng không được rồi
Nhìn cô gái trong lòng ngực, Lăng Thần híp lại hai tròng mắt, không biết có phải ở đây nhiều người, hay là vì nguyên nhân khác mà cô cảm thấy sống lưng của mình lạnh buốt, giống như có cái gì đó bò lên vậy
"Là vậy sao? Anh còn tìm em nương tựa? Kia thật là đã làm phiền em! Hôm nay bệnh không cương được của anh cũng đã chữa khỏi tất cả là nhờ công lao bác sĩ trưởng của em!"
Một câu này, càng làm cho Tô Du Du cảm thấy bất an
Đối với sự hiểu biết của cô với Lăng nhị gia, lần này cô thật sự chọc giận hắn rồi!
Lập tức, Tô Du Du mau chóng giãy dụa, muốn thoát khỏi lòng ngực của người đàn ông này
Nhưng bất đắc dĩ, tay của hắn vẫn ở bên eo cô như thế nào cũng không lung lay
Xem gương mặt của Lăng nhị gia thật sự rất nguy hiểm, Tô Du Du luống cuống: "Lăng nhị gia, anh muốn làm gì?"
"Muốn làm gì? Em nói thử xem" Ngón trỏ của hắn bắt đầu xoa cằm Tô Du Du, mọi người bên trong phòng lúc này hiểu ý liền lần lượt đi ra
Đương nhiên, ngay cả Tiểu An cũng an phận rời khỏi, nhưng gương mặt vẫn mang vẻ đố kỵ nhìn Tô Du Du!
Tuy rằng không cam lòng, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Lục Tử liếc mình, Tiểu An cũng chỉ biết rời đi
"Tô bé nhỏ, hôm nay gia sẽ cho em biết như thế nào gọi là không cương được!"
"Lăng nhị gia, tôi biết anh không thể cương không cần xem!" Mắt thấy Lăng Thần đang hướng về phía Tô Du Du. Tô Du Du chỉ biết nịnh nọt lấy lòng, lùi về phía sau một bước
Bởi vì mắt chỉ để ý Lăng nhị gia trước mặt, cho nên Tô Du Du lập tức ngã ngồi trên ghế sa lon
Mà người đàn ông nào đó, cũng tà ác đè lên
"Như vậy sao được? Hôm nay Lăng nhị gia anh không rửa sạch tội danh không thể cương này... Thì sẽ không được tốt cho lắm!" Nói lời này, Lăng Thần thuận thế xốc làn váy Tô Du Du lên
"Không cần, tôi không muốn!"
"Không muốn cũng phải muốn!"
Lúc sau trên ghế bành trừ bỏ tiếng rơi xuống của đồ vật nào đó, chính là tiếng thở dốc của hai người..
Tô bé nhỏ dám nói Lăng nhị gia không cương được, đây chính là kết cục nên có!
___
"Vật nhỏ, đây là cái gì?"
Tối hôm đó, Cố Niệm Hề đang nghịch máy tính. Phía xa liền truyền đến giọng nói của Đàm Dật Trạch
"Cái gì?"
Cố Niệm Hề quay đầu, phát hiện Đàm tham mưu trưởng đang cầm một tờ giấy màu đỏ trên tay. Cẩn thận hồi tưởng lại, cô mới nhớ được đó chính là tấm thiệp mà Trương Tiểu Cầm đưa cho cô ở siêu thị
"Đây là thiệp mời mấy ngày hôm trước một bạn học sơ trung đưa cho em, nói muốn em cuối tuần này đến"
"Không phải là ngày mai sao? Mang theo anh, được không?" Không biết tại sao, lần này Đàm tham mưu trưởng lại vô cùng ham thích. Nói lời này, hắn còn không quên đi đến bên cạnh nhoẻn miệng cười với cô
"Không cần! Ngày đó chỉ cần một mình em đến đó là được rồi!" Cố Niệm Hề suy nghĩ một lúc, liền đáp lại
Thật ra, từ lúc nhận được thiệp mời, Cố Niệm Hề đã quyết định như thế. Cho dù sau này, Đàm tham mưu trưởng đến thì cũng vẫn vậy
Đương nhiên, đó cũng không phải là bởi vì cô muốn che dấu Đàm tham mưu trưởng nhà mình! Mà là bởi vì, cô cảm thấy được Trương Tiểu Cầm không có tư cách mời Đàm tham mưu trưởng nhà cô đến!
"Một người đi sao được? Em cần một hộ hoa sứ giả!" Đàm tham mưu trưởng nắm lấy tay Cố Niệm Hề, hy vọng có thể làm cô đổi ý
"Anh cái tên xấu xa này!" Cố Niệm Hề nhìn xuống dưới, liền bắt gặp gương mặt tuấn tú của Đàm tham mưu trưởng
"Đúng, anh là người xấu, em mang anh đi cùng đi!"
Thật ra hắn không phải muốn quấn quít Cố Niệm Hề, mà là hắn muốn thừa dịp đến thành phố D, tìm hiểu hoàn cảnh cùng bạn bè từ nhỏ đến lớn của cô!
Đương nhiên, cũng muốn thuận tiện cùng vật nhỏ lãng mạn
Chu Tử Mặc mấy ngày hôm trước nói với Đàm Dật Trạch, hắn dẫn theo Chu phu nhân đến nhà hàng cao cấp còn đùa giỡn lãng mạn!
Cho nên, Đàm Dật Trạch quyết định, hắn cũng muốn dẫn vật nhỏ đi đùa giỡn lãng mạn
"Em nói này Đàm tham mưu trưởng, đây là bạn học của em, không phải của anh, tại sao anh lại nhiệt tình như vậy?" Tầm mắt của Cố Niệm Hề lúc này đã chuyển đến phía màn hình máy tinh
Thật ra, Cố Niệm Hề cũng có tính toán riêng của mình
Bởi vì, cô cảm thấy được Đàm tham mưu trưởng nhà mình thật sự rất xuất sắc
Hơn nữa, Trương Tiểu Cầm lớn lên lại rất diêm dúa lẳng lơ
Từ thời trung học, Cố Niệm Hề biết cô ta được rất nhiều nam sinh ưu ái
Nếu dẫn Đàm tham mưu trưởng đến đó, có thể hay không...
Vừa nghĩ tới khả năng này, Cố Niệm Hề lại càng kiên quyết không muốn dẫn Đàm Dật Trạch theo
"Anh vốn là người nhiệt tình như vậy, được không?" Đàm tham mưu trưởng ngồi xổm xuống bên cạnh Cố Niệm Hề, đôi mắt đen như mực mở to, cõi lòng đầy mong chờ nhìn cô. Ánh mắt kia, cũng thật là đáng thương rất dễ cướp đi thần chí của người ta
Càng dễ dàng để kiên trì của người khác hóa thành hư ảo!
Nhưng vừa nghĩ tới bản mặt hoàn hảo kia của Đàm tham mưu trưởng, chắc chắn sẽ làm cho Trương Tiểu Cầm dính lấy, Cố Niệm Hề lại không cam lòng
"Không cần. Lão công em chỉ đi một chút, sẽ lập tức về ngay, anh không cần đi theo có được không?"
Nhìn khuôn mặt tuấn tú đầy chờ mong của Đàm tham mưu trưởng, mi tâm của Cố Niệm Hề hơi nhíu lại
"Em không cho anh theo, đúng không?" Tính tình trẻ con của Đàm tham mưu trưởng lúc này lại bộc phát, sống chết muốn vật nhỏ đưa hắn theo
Chẳng lẽ Đàm Dật Trạch hắn không đáng để Cố Niệm Hề dẫn theo sao?
Đàm tham mưu trưởng liền rời đi đến phía giường mới, một mình nghẹn khuất nằm trên đó
"Lão công, làm sao vậy?" Thấy Đàm tham mưu trưởng nghẹn khuất, Cố Niệm Hề liền đi đến, nhưng trên người Đàm Dật Trạch dường như lại viết dòng chữ "Người lạ chớ đến gần"...
"Không muốn cho anh đi cùng đúng không? Vậy hiện tại đừng nói chuyện với anh!"
Đầu giường có ngọn đèn đang bật, ánh sáng dừng trên mặt hắn. Dưới ánh sáng mờ ảo, càng làm cho ngũ quan của Đàm Dật Trạch trở lên thâm thúy, xinh đẹp không thực. Giọng nói của Đàm Dật Trạch, so với bình thường khàn khàn vài phần.
Hắn chậm rãi bước đến gần chỗ Cố Niệm Hề, yết hầu lăn lộn
Mà khóe miệng hắn có ý cười, khiến cho cô trong phút chốc ngây dại
"Lão già kia, giường này là ba mua cho em ngủ, dựa vào cái gì anh lại nằm trên này?"
Nhìn bộ dạng hắn đường hoàng như thế, Cố Niệm Hề không khó đoán ra được người đàn ông này tiếp theo muốn làm gì
"Ba em chính là ba của anh! Hơn nữa, không phải ba em lúc đó cũng đã cho phép anh ngủ ở đây rồi sao, cho nên mới mua giường lớn đến như vậy! Nhanh đến đây đi, làm cho gia thích!" Có đôi khi, Đàm Dật Trạch sẽ biểu hiện bộ dáng lưu manh, thoạt nhìn như du côn trên đường
Giống như bây giờ, Cố Niệm Hề không chịu đến bên cạnh hắn, vốn định đi ngang qua đầu giường lấy tạp chí xem một chút
Cái gì mà làm cho gia thích?
Hắn sao không làm cho cô thích?
Rống rống...
Cố Niệm Hề nhìn Đàm Dật Trạch mang bộ mặt như cô thiếu nợ hắn, cô liền khẽ liếc hắn một cái chuẩn bị rời đi, xem xem vị gia kia về sau còn dám trêu chọc cô hay không. Nhưng không nghĩ lúc cô chuẩn bị đi, tay của cô liền bị hắn kéo lại
Khiến cho cả thân thể cô đều ngã vào lòng ngực của hắn
Mà Đàm Dật Trạch cảm nhận được thân thể mềm nhũn trong ngực, liền trực tiếp đem cô đặt dưới thân. Đôi tay bắt đầu nóng nảy hướng nơi nào đó tìm kiếm...
"Mặt thẫn thờ như vậy làm cái gì? Rất khó coi, giống như là người nhiều năm không được thỏa mãn! Mau cười một cái cho gia xem!" Nhìn Cố Niệm Hề nghiêng mặt qua một bên, Đàm Dật Trạch liền dùng ngón trỏ của mình khẽ đẩy mặt cô ra đối diện với mặt hắn
"Gia, ngài thận trong một chút!" Cố Niệm Hề hừ lạnh, vẻ mặt không phục
Cách nói chuyện này, Cố Niệm Hề đã sớm được Tô Du Du dạy dỗ nhiều năm, luyện đủ thành tinh rồi
"Thận trọng? Thận trọng này đáng giá bao nhiêu tiền? Gia sẽ mua!" Đàm Dật Trạch lơ đễnh tiếp tục trêu đùa
Mà ngón trỏ khớp xương rõ ràng kia cũng từ từ chạy dọc theo gương mặt của Cố Niệm Hề đi xuống dưới
Tay của Đàm Dật Trạch thật sự rất đẹp. Khớp xương thon dài, ngón tay trắng nõn. Đặc biệt móng tay của hắn mỗi ngón đều có màu hồng nhạt. Nếu không phải bàn tay này bởi vì luyện tập mà hình thành vết chai. Đảm bảo người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ hắn không phải làm việc nặng
"Gia, thứ thận trọng này, chỉ có thể tự mình lĩnh hội, nói cũng không thể hiểu được. Gia nếu muốn biết phải tự mình luyện tập mới được!" Ngón tay của hắn chậm rãi di chuyển, trên thực tế lại giống như vô tình trêu chọc thần kinh yếu ớt của cô
Nghiêng người một cái, cô liền trở mình leo lên người Đàm Dật Trạch
Bởi vì bận tâm đến cái tay bị thương kia của cô, Đàm Dật Trạch thấy cô có hành động liền vô cùng phối hợp, để cho cô gái này trèo lên người hắn
Chiêu này thực hiện được khiến cho cô vô cùng vui vẻ. Trên thực tế không phát hiện được, sở dĩ cô thuận lợi "Ức hiếp" được người đàn ông nào đó, tất cả là vì có sự phối hợp của hắn
Hiện tại người nào đó đang ở trên người Đàm Dật Trạch cười rất vô lại. Đặc biệt tay không bị thương kia của cô, giờ phút này đang dừng ở trên ngực hắn vẽ vòng tròn
Đừng tưởng rằng, Đàm đại gia hắn không ai có thể đùa giỡn được!
Tốt xấu gì Cố Niệm Hề cũng được đại thần Tô Du Du nhiều năm dạy dỗ, tuy rằng mở miệng không luyện được cái cách ăn nói cực phẩm kia. Nhưng trêu đùa người khác, cô học được không ít
Đừng tưởng rằng, một tay của cô bị thương thì liền trở thành mèo bệnh!
"Yêu, không phải mới vừa giải thích "Thận trọng" với gia sao? Sao như thế nào hiện tại lại không thận trọng?" Đối với người nào đó đang cười xấu xa, Đàm Dật Trạch tuyệt không để ý. Thậm chí, đối với đôi tay bé nhỏ đang làm ác trên người hắn kia, Đàm Dật Trạch cũng vô cùng hưởng thụ
Hiện tại hắn còn híp lại hai mắt, khóe miệng có độ cung, rõ ràng còn mang theo vài phần chờ mong
Có lẽ là bởi vì đêm qua quá mức mê ly, hiện tại Đàm Dật Trạch lại càng hưởng thụ hơn. Nhìn hắn như vậy, thoạt nhìn giống như là sư tử hưởng thụ ánh mặt trời lúc buổi trưa
Ánh sáng chiếu trên gương mặt tươi xinh đẹp của cô, khiến cho cô muốn bao nhiêu diêm dúa lẳng lơ có bấy nhiêu. Nhưng cô hiện tại vẫn hồn nhiên không biết, tiếp tục dùng ngón tay trỏ trêu chọc hệ thần kinh của hắn
Điều quan trọng là cô không biết áo ngủ hôm nay cô mặc, cổ áo của nó có chút rộng rãi
Hiện tại, phong cảnh sau cổ áo của cô sớm đã ở trong đôi mắt đen thâm thúy của người đàn ông nào đó. Nhìn địa phương hắn yêu thích nhất, hắn cảm giác được dưới thân mình đang chờ sức vận động. Nếu có thể, hắn thật sự nghĩ muốn trực tiếp làm điều ác đối với cô, kéo cô vào trong lòng ngực hung hăng tàn sát bừa bãi một phen
Nhưng khó được thấy vật nhỏ giảo hoạt thế này, cho nên Đàm Dật Trạch cũng chỉ có thể kiềm chế luống cuống trong lòng, tùy ý để vật nhỏ uy hiếp ngồi trên người hắn
"Yêu, còn muốn liều mình vì gia? Nói xem, muốn tính toán thế nào giúp gia luyện cái gọi là "Thận trọng" kia, nếu như đêm nay làm tốt chắc chắn sẽ có thưởng!"
Nói lời này, Đàm Dật Trạch cũng cười
Nhưng tươi cười như vậy, dưới ánh sáng lại vô cùng hào nhoáng. Giống như khói chiều tràn ngập trong rừng, làm cho người ta sờ không được, nhìn không rõ, càng làm cho Cố Niệm Hề có chút hốt hoảng...
"Gia, ngài cứ tận tình hưởng thụ cho tốt, tiểu nhân hiện tại không phải đang phục vụ ngài sao?" Nhìn thấy được đôi mắt nóng rực của Đàm Dật Trạch, cảm nhận được tiếp hít thở dần trở nên ồ ồ, cô gái vô lương tâm nào đó lại cười càng quyến rũ hơn
Kết quả là, đôi tay nhỏ bé của cô từ phía trên chậm rãi đi xuống...
Thấy khóe miệng Đàm Dật Trạch ý cười rõ ràng, Cố Niệm Hề cũng coi như càng đắc ý
"Gia, thấy thế nào? Tiểu nhân phục vụ cũng không tệ chứ?" Nhìn bộ dáng Đàm Dật Trạch ngày càng động tình, Cố Niệm Hề lại một đường trượt xuống
"Cũng tạm!" Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng Cố Niệm Hề cảm giác được toàn thân người đàn ông bên dưới đang cương cứng. Nơi nào đó còn chờ sức phát động!
"Cũng tạm sao? Kia xem chất lượng phục vụ không khả quan cho lắm! Nếu không hôm nay thôi đi! Để tiểu nhân tìm người khác luyện một thân bản lĩnh, rồi đến tìm gia, phục vụ gia thật tốt, thế nào?"
Cố Niệm Hề nói xong, thân mình đã từ trên người Đàm Dật Trạch đi xuống
Cô hiện tại cũng không phải là một cô gái ngây thơ, đương nhiên biết được trong người vị Đàm đại gia này biến hóa như thế nào. Nếu như bây giờ cô còn ngây ngốc ở nơi này, không phải là tự rước họa vào thân sao?
"Vật nhỏ, gia đây một thân bản lĩnh, em còn cần tìm ai luyện tập, gia đây có thể dạy cho em!"
Nghe Cố Niệm Hề nói, khóe miệng Đàm Dật Trạch lại hiện rõ độ cung
Nhưng thực rõ ràng, độ cung này không phải là thật tâm của hắn. Bởi vì Cố Niệm Hề nhận ra được, nụ cười này không lan tràn đến đáy mắt của hắn!
Thảm rồi, cô vừa mới hình như đã chạm vào vùng cấm của Đàm đại gia
Cô cùng biết, điều Đàm đại gia để ý nhất chính là ở trước mặt hắn nói đến người đàn ông khác! Nhưng vừa rồi trong lúc hứng trí, cô lại không kiềm chế mà nói ra
Lúc này chắc chắn thật thảm rồi!
"Gia, tiểu nhân không phải nói muốn tìm người khác dạy. Tiểu nhân là muốn tự học!" Nói lời này, trong lòng cô lại sốt ruột vạn phần
Chuyện này, phải tự học mới thành!
Đây chẳng phải là thành...
Quả nhiên, sau lời nói này cô lại nhìn thấy ánh mắt không khác gì mãnh hổ của hắn đang chằm chằm nhìn cô, như là hận không thể đem cô nuốt vào trong bụng. Trên miệng còn có ý cười
Nhưng loại tươi cười này, cũng mang theo hương vị quỷ dị
"Tự học mới thành? Có gia tốt như vậy ở bên cạnh giúp đỡ em, em còn cần tự học mới thành sao? Xem ra, gia đến hiện tại vẫn chưa đủ cố gắng, cho nên mới không dạy được cho em bản lĩnh, đúng không?"
Hắn nhìn Cố Niệm Hề nhếch mi
Nhưng nói lời này, khóe miệng của hắn lại có độ cung tà ác vô cùng rõ ràng
Quả nhiên, Đàm đại gia rất sắc bén
Cô vừa mới không cẩn thận nói bậy một câu, hắn đã bắt được nhược điểm, cô hiện tại nên làm thế nào mới tốt?
"Gia, tiểu nhân nói sai rồi! Bản lĩnh của gia luôn là cao nhất thiên hạ!"
Cố Niệm Hề không biết xấu hổ vuốt mông ngựa
Cô hiện tại chỉ muốn Đàm đại gia vui vẻ, thoát khỏi kiếp nạn này
Nghĩ vậy, Cố Niệm Hề nịnh nọt cọ cọ bên người Đàm đại gia, dùng chính tay không bị thương của mình vòng qua cổ hắn, cái miệng nhỏ nhắn hôn lên môi hắn, giống như là biểu đạt sự xin lỗi
"Yêu? là như vậy sao?" Nhìn cô gái nào đó đa ra sức nịnh nọt, cố ý lấy lòng, Đàm đại gia không mặn không nhạt nói một câu
"..." Nhìn người đàn ông mình đang dùng sức lấy lòng, vẻ mặt không hiện ra nửa điểm vui sướng, Cố Niệm hề có chút xấu hổ. Ngay cả tay nhỏ bé vốn để trên cổ Đàm Dật Trạch cũng không tự giác buông lỏng
Đại gia
Mặc kệ là tán dương hay là hạ thấp đều không thích, Đàm Dật Trạch hắn đến tột cùng muốn thế nào?
"Lão già kia, anh đến tột cùng muốn thế nào!"
Vẫn là nên nói thẳng
Mọi người đều nói lòng phụ nữ như mò kim đáy bể!
Tâm sự của Đàm đại gia, có thể so sánh với hạt cát trên sa mạc!
Cố Niệm Hề cô cũng không phải là người quá thông minh, nên không thể lập tức đoán ra được suy nghĩ của hắn!
Cho nên, cô vẫn là nên hỏi rõ ràng
"Vật nhỏ không phải nói bản lĩnh của gia rất cao sao? Gia đêm nay muốn nghiệm chứng thuyết minh một lần!" Dứt câu, cô thấy Đàm Dật Trạch quả nhiên quay người về phía mình
Không chỉ mở miệng là nói lời tà ác, ngay cả ánh mắt hiện tại đang nhìn chằm chằm cô cũng tràn ngập sự lưu manh!
Đúng vậy!
Cô trúng kế! Cái gì mà nghiệm chứng thuyết minh. Không phải là muốn ức hiếp cô sao?
"Đại gia, tiểu nhân gần đây thân thể không tốt..." Cố Niệm Hề muốn lấy cớ, không nghĩ rằng người đàn ông bên cạnh cô đã nhanh hơn một bước, đem cô áp ở dưới thân
Mà lúc này, hắn so với lần trước còn dũng mãnh hơn vài phần. Không cần hành động nhiều, đã có thể cởi được váy của cô ra, đem cô không một mảnh vải tiến vào lòng ngực mình
"Muốn tìm cớ, không có cửa đâu!" Hôn lỗ tai của cô, hắn bá đạo tuyên bố
"Đàm đại gia, ngài sẽ không lo lắng đến cái tay bị thương kia của em sao?" Mở to đôi mắt, Cố Niệm Hề tính toán muốn giở chiêu đồng tình
"Tay bị thương? Không sao, nghiệm chứng chỉ cần một chủ thể là đại gia anh là được!" Đàm Dật Trạch nói xong câu này, liền khẩn cấp đè cô xuống
"Tê... Đại gia, ngài thật sự muốn gây sức ép khiến cho em mất mạng sao?"
"Biết là tốt rồi, nếu không im lặng, quấy rầy gia nghiệm chứng thuyết minh, vậy tự mình chịu đi!" Nói xong, hắn liền dán lên người cô, đem lời nói của cô, trực tiếp nuốt thẳng vào trong miệng...
Một đêm nay, tại căn phòng nhỏ này, có một mảnh kiều diễm...
____
Tại căn phòng nào đó ở thành phố D đang trình diễm một màn kiều diễm, thì ở quán bar cũng không kém, đồng dạng làm một cảnh tượng nóng bỏng
Tô Du Du nhận được điện thoại của người đàn ông nào đó, liền vội vã lái xe đến quán bar
Vừa bước vào bên trong, cô liền thấy Lăng nhị gia đang ngồi trên ghế, bên cạnh không thiếu mỹ nhân chân dài, đem một ly chất lỏng đưa đến bên môi hắn...
Tô Du Du cô chẳng qua bị Lăng Thần bắt được đống ảnh chụp kia, nên mới không thể không phục vụ cho hắn
Đương nhiên, Tô Du Du coi như còn tốt hơn mấy người kia, xem như dùng thân thể bán thời gian mà thôi (Tô Du Du cùng Lăng nhị gia ký hiệp nghị). Nếu như chẳng may cùng Lăng Thần tiếp xúc thân thể thì cũng chỉ là do say rượu, hoặc cô làm sai chuyện gì đó mà thôi
Cho nên, đến hiện tại Tô Du Du vẫn phủ nhận mối quan hệ giữa mình và Lăng Thần
Càng không thể thừa nhận, chính mình đối với người đàn ông biến thái này có cảm tình
Rõ ràng nghĩ như vậy, nhưng khi nhìn thấy cảnh trước mặt này, trái tim cô không tự giác co rút, làm cho cô hít thở không thông...
"Lăng nhị gia, Tiểu An kính anh một ly!" Cô gái tự xưng là Tiểu An có thể xem là dáng người nóng bỏng cùng khuôn mặt thanh thuần nhất trong đám phụ nữ nơi đây. Cũng chính là người hiện tại trên internet tự xưng là "Đồng Nhan"
Nghe nói, đây chính là loại phụ nữ hợp khẩu vị của đàn ông nhất hiện nay
Ỷ vào vóc người chính mình xinh đẹp, Tiểu An ăn mặc cũng cực kỳ nóng bỏng. Váy đen bó sát người, làm cho đường cong biểu hiện rất rõ ràng
Nói đến thân váy, độ dài cũng chỉ hơn một chút so với bikini, nói đúng ra là che được hai điểm trọng yếu, những thứ còn lại đều lộ không sót cái gì. Phía sau váy, lộ ra một mảng lưng lớn, dây đen bó sát thành hình chữ "X"
Tiểu An đang ngồi đối diện với Lăng Thần, cho nên mảng lưng kia hiện tại đang đối diện với Tô Du Du cô
"Yêu, là Tiểu An sao? Năm nay bao nhiêu tuổi?"
Lăng Thần làm bộ không thấy Tô Du Du, đem Tiểu An kéo vào lòng ngực. Động tác của hắn vô cùng ngả ngớn. Người ngoài khẳng định nhìn vào sẽ nghĩ rằng hắn đang chiếm tiện nghi của cô. Nhưng chỉ có Tiểu Lục Tử bên cạnh thấy được, đôi tay của hắn đặt bên eo Tiểu An không có dùng lực. Là cô gái kia là tự mình ngã vào lòng ngực hắn
"Sinh nhật năm nay sẽ tròn mười tám!" Tiểu An vì chiếm được sự chú ý của Lăng nhị gia mà cười duyên. Đôi tay cũng giảo hoạt ôm lấy eo hắn
Cô không quên, hôm nay được người đưa đến đây là có việc
Nếu hôm nay cô có thể thuận lợi trở thành người của Lăng nhị gia, thù lao tuyệt đối sẽ không ít. Nếu hầu hạ thật tốt, không chừng sẽ được Lăng nhị gia giữ lại bên người...
Vừa nghĩ tới được ở bên cạnh Lăng nhị gia, Tiểu An liền dùng hết sức lấy lòng hắn
Phải biết rằng Lăng nhị gia chính là thái tử trong thành phố này. Tài sản của hắn nhiều vô kể
Người này, không chỉ dòng họ đều là đại nhân vật, ngay cả bạn bè hắn quen biết mỗi người cũng không phải là nhân vật tầm thường. Không nói đâu xa, ví như là Đàm tham mưu trưởng của quân khu S
Nếu có thể trở thành người của hắn, đồng nghĩa chính là trở thành phu nhân nhà giàu, hưởng không hết vinh hoa phú quý
Cho nên, đối với Lăng nhị gia này, Tiểu An đương nhiên là muốn giữ lấy
Nhưng có điều Tiểu An không thấy được, ánh mắt của người đàn ông trước mặt lúc nói chuyện cùng cô lại nhìn đến phía ngoài, chỗ có một cô gái khác đang đứng. Mà hiện tại cô lại đem ngực chật chội của mình dừng ở trước mặt Lăng nhị gia, khiến cho hắn nhíu mi thành một đoạn
Nếu là người quen Lăng nhi gia, nhất định biết hắn là người hờn giận không biểu lộ ra ngoài
Ít nhất như người ngồi bên cạnh hắn là Tiểu Lục Tử cũng nhận ra được điều này
Nhưng người không có kinh nghiệm như Tiểu An làm sao có thể phát giác ra được điều này
Tiểu An lại càng đưa sát bộ ngực đến trước mặt Lăng nhị gia
"Sinh nhật năm nay tròn mười tám, thật đúng là vẫn còn non nớt!" Hắn khẽ cười, khóe miệng cũng vô cùng châm chọc
Hiện tại hắn đã thu mắt lại nhìn thẳng về phía Tiểu An. Đôi tay ở phía dưới không tự giác nắm chặt thêm vài phần
Hắn vẫn chờ!
Nhìn xem cô gái nhỏ kia đến tột cùng sẽ có hành động gì!
Nhưng lúc này, dường như Tô Du Du đã làm cho Lăng nhị gia phải thất vọng
Thấy đôi mắt lạnh lùng của Tô bé nhỏ, Lăng nhị gia híp lại hai mắt. Trong nhất thời đôi tay dừng trên eo của Tiểu An trượt xuống dưới
Đi vào dưới làn váy của cô
Tiểu An rất trắng, trên người mặc một bộ váy màu đen bó sát lại càng tăng thêm dáng người của cô. Vì để có thể đạt được mục đích, nên hôm nay có người tặng cho cô bộ váy đen ngắn đến cực điểm này. Lúc đứng lên, làn váy chỉ vừa lúc che khuất được mông của cô, nhưng ngồi xuống, lại làm cho người ta phải đỏ mặt tai hồng
Tiểu An chưa từng bị người đàn ông nào chạm qua những nơi mẫn cảm như vậy, cho nên khi bị Lăng nhị gia đụng chạm, gương mặt nhỏ nhắn của cô ta lại có một trận nôn nóng
Nhưng xâm nhập xa lạ này lại làm cho cô cảm thấy sung sướng, muốn lưu lại. Đột nhiên cô làm ra một hành động can đảm. Thừa dịp Lăng nhị gia chưa rời tay đi, cô liền bắt lấy tay hắn tiếp tục sờ sâu xuống
Khi Lăng nhị gia thấy phản ứng này của Tiểu An, khóe miệng lại có một trận cười châm chọc
Chết tiệt hắn bị người ta sàm sỡ, vậy mà Tô bé nhỏ còn không ra tay giúp đỡ!
Hiện tại, tay hắn dừng ở trên người Tiểu An, nhưng tầm mắt lại gắt gao hướng về phía chỗ cửa ra vào. Trong nội tâm của hắn, lại chửi bậy một câu: Tô bé nhỏ chết tiệt! Chẳng lẽ thấy gia bị sàm sỡ, liền cảm thấy sung sướng sao?
Ngay tại lúc hắn định đẩy Tiểu An ra, thì cuối cùng cũng nghe thấy được giọng nói quen thuộc
Nhưng câu nói kia lại làm cho mọi người ở trong phòng, thiểu chút nữa ngã xuống đất
Bởi vì, Tô Du Du nói: "Cô gái, mau buông cầm thú kia ra!"
Lăng nhị gia trước nay chưa từng biểu hiện cảm xúc, hiện tại gương mặt cũng trở lên hỗn độn
Tô bé nhỏ cuối cùng là đến giúp đỡ, hay là châm chọc hắn?
Mà Tiểu Lục Tử ngồi bên cạnh Lăng Thần, nghe được câu nói kia của Tô Du Du, khóe miệng cũng trở nên run rẩy
Nếu không phải hiện tại có Lăng nhị gia, chỉ sợ hắn đã sớm lớn tiếng cười
Tô bé nhỏ này, mỗi lần xuất hiện đều làm cho người ta kinh hỉ!
Đơn giản một câu như vậy, đều làm cho mọi người nơi đây nhất thời quên phản ứng
Nhưng Tô bé nhỏ dường như lại hoàn toàn không biết, chẫm rãi đi đến trước ghế Lăng nhị gia
Người mở miệng đầu tiên vẫn là Tiểu An: "Đây là..."
Lúc hỏi lời này, tầm mắt của Tiểu An vẫn dừng trên người Lăng Thần
Nhưng đôi tay nhỏ bé vẫn lắm lấy tay của Lăng Thần đặt ở bắp đùi, thủy chung không buông ra
Bởi vì cô biết, đây là cơ hội duy nhất. Cho dù cô cảm thấy được cô gái ở trước mặt này có quan hệ không đơn giản với Lăng nhị gia. Ít nhất, Tiểu An nghĩ rằng Lăng nhị gia đang theo đuổi cô gái trước mặt
Bởi vì cô thấy, Lăng nhị gia không cảm thấy tức giận trước lời nói của cô gái kia, ngược lại còn lẳng lặng chờ xem tiếp theo cô gái đó nói cái gì
Tiểu An nghĩ nếu như bây giờ buông tay, chắc chắn sẽ không có cơ hội đến gần Lăng nhị gia như thế này nữa!
"Nếu muốn biết cô ấy là ai? Vậy tự hỏi đi!" Nói xong một câu, khóe miệng Lăng Thân lại có độ cung tà ác
Cầm thú?
Chẳng lẽ, trong mắt Tô Du Du cô, Lăng nhị gia hắn lại đảm nhiệm một nhân vật như vậy?
Tốt lắm!
Hắn cũng đem một vấn đề nan giải vứt cho Tô Du Du!
Xem cô sẽ giải quyết thế nào?
Là thừa nhận quan hệ giữa hắn và cô, hay là phân chia rõ ràng!
Quả thật theo như lời nói của Lăng Thần, tầm mắt Tiểu An một lần nữa dừng trên người Tô Du Du như muốn tìm đáp án
Hoàn hảo hiện tại nhạc trong phòng cũng vừa dừng. Mọi người lúc này đều đưa ánh mắt về phía Tô Du Du như đang mong chờ đáp án của cô
"Tôi..."
Thấy mọi người nhìn chằm chằm mình, Tô Du Du cảm thấy da đầu của mình phát run
Được rồi, thật ra cô chưa từng đứng trên sân khấu, hiển nhiên cũng chưa thích nghi được ánh mắt đông đảo của quần chúng như thế này
Nhưng mà Tô Du Du cô vẫn có một ưu điểm
Càng khẩn trương lại càng bình tĩnh!
Thấy ánh mắt mong chờ của mọi người, khóe miệng Lăng Thần lại càng giương cao
Lăng nhị gia hắn không phải là vẫn luôn chờ cô xấu mặt sao?
Cô sẽ không cho hắn cơ hội thấy được!
Nghĩ vậy, Tô Du Du ưỡn ngực ngẩng cao đầu. Tầm mắt giả dối dừng trên đôi tay đang đặt trên đùi của Tiểu An
Nghĩ Tô Du Du cô là cô gái dễ đùa giỡn sao?
Được rồi, cô cũng không ngại tặng cho Lăng nhị gia một quả bom nổ dưới nước!
Trước ánh mắt chờ mong của mọi người, Tô Du Du hắng giọng cười nói: "Tôi? Tôi chính là bác sĩ chuyên trị không cương của vị gia này, Tô Du Du!"
Quả nhiên, Tô bé nhỏ trước nay không đi con đường tầm thường
Một câu này, làm cho Lăng nhị gia trên trán nổi đầy gân xanh
Bác sĩ chuyên trị không cương?
Buồn cười
Cũng không biết, buổi tối của một ngày nào đó, cô gái nào bị Lăng nhị gia hắn chỉnh đến dễ bảo?
Thế nhưng hiện tại còn trước mặt mọi người nói hắn không cương được?
Một câu nói này, khiến cho mọi người dùng ánh mắt e ngại nhìn về phía Tô Du Du. Khiến cho cô vô cùng hài lòng
Dù sao, trên phương diện da mặt dày, Tô Du Du cũng được xếp trong hàng ngũ cao cấp
Ngay cả Tiểu An đang ngồi trên người Lăng nhị gia, sắc mặt cũng không tự giác hồng lên. Đôi tay nhỏ bé đang nắm tay Lăng Thần cũng nới lỏng!
Mà những người đàn ông có mặt trong căn phòng này, cũng không biết nên nói thế nào mới tốt
Lăng nhị gia không cương được?
Này thật sự là một vấn đề nghiêm túc!
Trước mặt đại nhân vật này, sao có thể tùy tiện thảo luận?
Nhưng mà trong đám người đó vẫn còn có người bình tĩnh, điển hình như Tiểu Lục Tử!
Thấy Tô Du Du tâm cao khí ngạo, khóe miệng Tiểu Lục Tử cũng cảm thấy run rẩy
Tô bé nhỏ, cô có cần mạnh miệng như vậy hay không?
Lăng nhị gia có cương được hay không, cô không phải là người rõ ràng nhất sao?
Tốt xấu gì mấy ngày hôm trước cô còn cùng ở trên xe với Lăng nhị gia chơi đùa đến rung động?
Muốn hỏi Tiểu Lục Tử hắn làm sao biết được sao?
Vô nghĩa, bởi vì hắn chính là người lái xe lúc đó!
"Chậc chậc! Tô bé nhỏ, anh nhớ kỹ em là bác sĩ khoa phụ sản. Chuyện trị các vấn đề liên quan đến phụ nữ có thai, cùng phụ khoa! Hôm nay như thế nào còn chuyên trị nam khoa, còn trực tiếp điều trị bệnh không cương của anh?"
Mọi người lập tức liền đưa mắt nhìn về phía Lăng Thần, chỉ thấy hắn lúc này rất bình tĩnh mà nói ra một câu như vậy
Chỉ có hai chữ "Không cương" kia hắn mới gằn giọng
Mà nói lời này, tầm mắt của hắn lại cười như không cười nhìn về phía hai chân của mình
Không thể nghi ngờ, hành động này đã làm sáng tỏ chính mình "Không cương"
Nực cười, trên thế giới này, nào có người đàn ông nào có thể chịu đựng được người phụ nữ của mình nói chính mình không thể cương, đây chẳng phải là khiến người ta phải chê cười sao?
Còn nữa, Lăng nhị gia là người có uy tín danh dự trong thành phố này, nếu hôm nay chuyện này bị truyền gia, phỏng chừng mọi người sẽ nói hắn thành thái giám!
"Còn có, Lăng nhị gia anh không cương được, không phải Tô Du Du em là người hiểu rõ nhất sao?"
Quả nhiên, Lăng nhị gia rất tà ác
Nếu như hắn phải xuống địa ngục, hắn nhất định sẽ mang theo một người xuống cùng làm đệm lưng. Mà Tô Du Du trước măt, vô cùng bất hạnh trở thành "Đệm lưng" của hắn!
Mà nói xong, Lăng nhị gia đã đứng lên
Hôm nay, vốn dĩ trông cậy vào Tô Du Du giúp đỡ, không nghĩ tới cô lại đâm sau lưng hắn!
Hiện tại Lăng nhị gia đã đi đến bên cạnh Tô Du Du, kéo cô vào trong lòng
Chuyện đã đến mức này, hắn cũng không tính toán tha cho Tô Du Du
Bởi vì Tô Du Du hôm nay thật sự không ngoan
Nhưng hiện tại cô gái nào đó lại không biết sợ, mở miệng nói: "Lăng nhị gia, đừng như vậy. Không phải lúc trước anh nhìn trúng tôi, cảm thấy tôi có thể che dấu tai mắt của mọi người, cho nên mới tìm tôi nương tựa sao?"
Một câu này, làm cho đám người trong phòng trở nên vô cùng kinh ngạc
Sẽ không phải, Lăng nhị gia thật sự không cương được chứ!
Vốn không muốn tính toán quá nhiều với cô, nhưng hiện tại hắn thật sự không tức giận cũng không được rồi
Nhìn cô gái trong lòng ngực, Lăng Thần híp lại hai tròng mắt, không biết có phải ở đây nhiều người, hay là vì nguyên nhân khác mà cô cảm thấy sống lưng của mình lạnh buốt, giống như có cái gì đó bò lên vậy
"Là vậy sao? Anh còn tìm em nương tựa? Kia thật là đã làm phiền em! Hôm nay bệnh không cương được của anh cũng đã chữa khỏi tất cả là nhờ công lao bác sĩ trưởng của em!"
Một câu này, càng làm cho Tô Du Du cảm thấy bất an
Đối với sự hiểu biết của cô với Lăng nhị gia, lần này cô thật sự chọc giận hắn rồi!
Lập tức, Tô Du Du mau chóng giãy dụa, muốn thoát khỏi lòng ngực của người đàn ông này
Nhưng bất đắc dĩ, tay của hắn vẫn ở bên eo cô như thế nào cũng không lung lay
Xem gương mặt của Lăng nhị gia thật sự rất nguy hiểm, Tô Du Du luống cuống: "Lăng nhị gia, anh muốn làm gì?"
"Muốn làm gì? Em nói thử xem" Ngón trỏ của hắn bắt đầu xoa cằm Tô Du Du, mọi người bên trong phòng lúc này hiểu ý liền lần lượt đi ra
Đương nhiên, ngay cả Tiểu An cũng an phận rời khỏi, nhưng gương mặt vẫn mang vẻ đố kỵ nhìn Tô Du Du!
Tuy rằng không cam lòng, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Lục Tử liếc mình, Tiểu An cũng chỉ biết rời đi
"Tô bé nhỏ, hôm nay gia sẽ cho em biết như thế nào gọi là không cương được!"
"Lăng nhị gia, tôi biết anh không thể cương không cần xem!" Mắt thấy Lăng Thần đang hướng về phía Tô Du Du. Tô Du Du chỉ biết nịnh nọt lấy lòng, lùi về phía sau một bước
Bởi vì mắt chỉ để ý Lăng nhị gia trước mặt, cho nên Tô Du Du lập tức ngã ngồi trên ghế sa lon
Mà người đàn ông nào đó, cũng tà ác đè lên
"Như vậy sao được? Hôm nay Lăng nhị gia anh không rửa sạch tội danh không thể cương này... Thì sẽ không được tốt cho lắm!" Nói lời này, Lăng Thần thuận thế xốc làn váy Tô Du Du lên
"Không cần, tôi không muốn!"
"Không muốn cũng phải muốn!"
Lúc sau trên ghế bành trừ bỏ tiếng rơi xuống của đồ vật nào đó, chính là tiếng thở dốc của hai người..
Tô bé nhỏ dám nói Lăng nhị gia không cương được, đây chính là kết cục nên có!
___
"Vật nhỏ, đây là cái gì?"
Tối hôm đó, Cố Niệm Hề đang nghịch máy tính. Phía xa liền truyền đến giọng nói của Đàm Dật Trạch
"Cái gì?"
Cố Niệm Hề quay đầu, phát hiện Đàm tham mưu trưởng đang cầm một tờ giấy màu đỏ trên tay. Cẩn thận hồi tưởng lại, cô mới nhớ được đó chính là tấm thiệp mà Trương Tiểu Cầm đưa cho cô ở siêu thị
"Đây là thiệp mời mấy ngày hôm trước một bạn học sơ trung đưa cho em, nói muốn em cuối tuần này đến"
"Không phải là ngày mai sao? Mang theo anh, được không?" Không biết tại sao, lần này Đàm tham mưu trưởng lại vô cùng ham thích. Nói lời này, hắn còn không quên đi đến bên cạnh nhoẻn miệng cười với cô
"Không cần! Ngày đó chỉ cần một mình em đến đó là được rồi!" Cố Niệm Hề suy nghĩ một lúc, liền đáp lại
Thật ra, từ lúc nhận được thiệp mời, Cố Niệm Hề đã quyết định như thế. Cho dù sau này, Đàm tham mưu trưởng đến thì cũng vẫn vậy
Đương nhiên, đó cũng không phải là bởi vì cô muốn che dấu Đàm tham mưu trưởng nhà mình! Mà là bởi vì, cô cảm thấy được Trương Tiểu Cầm không có tư cách mời Đàm tham mưu trưởng nhà cô đến!
"Một người đi sao được? Em cần một hộ hoa sứ giả!" Đàm tham mưu trưởng nắm lấy tay Cố Niệm Hề, hy vọng có thể làm cô đổi ý
"Anh cái tên xấu xa này!" Cố Niệm Hề nhìn xuống dưới, liền bắt gặp gương mặt tuấn tú của Đàm tham mưu trưởng
"Đúng, anh là người xấu, em mang anh đi cùng đi!"
Thật ra hắn không phải muốn quấn quít Cố Niệm Hề, mà là hắn muốn thừa dịp đến thành phố D, tìm hiểu hoàn cảnh cùng bạn bè từ nhỏ đến lớn của cô!
Đương nhiên, cũng muốn thuận tiện cùng vật nhỏ lãng mạn
Chu Tử Mặc mấy ngày hôm trước nói với Đàm Dật Trạch, hắn dẫn theo Chu phu nhân đến nhà hàng cao cấp còn đùa giỡn lãng mạn!
Cho nên, Đàm Dật Trạch quyết định, hắn cũng muốn dẫn vật nhỏ đi đùa giỡn lãng mạn
"Em nói này Đàm tham mưu trưởng, đây là bạn học của em, không phải của anh, tại sao anh lại nhiệt tình như vậy?" Tầm mắt của Cố Niệm Hề lúc này đã chuyển đến phía màn hình máy tinh
Thật ra, Cố Niệm Hề cũng có tính toán riêng của mình
Bởi vì, cô cảm thấy được Đàm tham mưu trưởng nhà mình thật sự rất xuất sắc
Hơn nữa, Trương Tiểu Cầm lớn lên lại rất diêm dúa lẳng lơ
Từ thời trung học, Cố Niệm Hề biết cô ta được rất nhiều nam sinh ưu ái
Nếu dẫn Đàm tham mưu trưởng đến đó, có thể hay không...
Vừa nghĩ tới khả năng này, Cố Niệm Hề lại càng kiên quyết không muốn dẫn Đàm Dật Trạch theo
"Anh vốn là người nhiệt tình như vậy, được không?" Đàm tham mưu trưởng ngồi xổm xuống bên cạnh Cố Niệm Hề, đôi mắt đen như mực mở to, cõi lòng đầy mong chờ nhìn cô. Ánh mắt kia, cũng thật là đáng thương rất dễ cướp đi thần chí của người ta
Càng dễ dàng để kiên trì của người khác hóa thành hư ảo!
Nhưng vừa nghĩ tới bản mặt hoàn hảo kia của Đàm tham mưu trưởng, chắc chắn sẽ làm cho Trương Tiểu Cầm dính lấy, Cố Niệm Hề lại không cam lòng
"Không cần. Lão công em chỉ đi một chút, sẽ lập tức về ngay, anh không cần đi theo có được không?"
Nhìn khuôn mặt tuấn tú đầy chờ mong của Đàm tham mưu trưởng, mi tâm của Cố Niệm Hề hơi nhíu lại
"Em không cho anh theo, đúng không?" Tính tình trẻ con của Đàm tham mưu trưởng lúc này lại bộc phát, sống chết muốn vật nhỏ đưa hắn theo
Chẳng lẽ Đàm Dật Trạch hắn không đáng để Cố Niệm Hề dẫn theo sao?
Đàm tham mưu trưởng liền rời đi đến phía giường mới, một mình nghẹn khuất nằm trên đó
"Lão công, làm sao vậy?" Thấy Đàm tham mưu trưởng nghẹn khuất, Cố Niệm Hề liền đi đến, nhưng trên người Đàm Dật Trạch dường như lại viết dòng chữ "Người lạ chớ đến gần"...
"Không muốn cho anh đi cùng đúng không? Vậy hiện tại đừng nói chuyện với anh!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.