Quân Hôn Thập Niên 60, Tôi Dựa Huyền Học Hỗn Đến Hô Mưa Gọi Gió
Chương 50: Mở Miệng Liền Muốn Lấy Mạng Người. 3
Thị Không Hữu Nha
12/06/2024
"Đáng tiếc, anh ta lại không làm được."
Đôi mắt người đàn ông đeo kính tràn đầy sát khí, xuyên qua cặp kính nhìn về phía Tô Tiêu Thất.
Có loại kích động muốn giết chết cô.
Từ nhỏ anh ta đã trải bao đau khổ, thật vất vả mới có cơ hội đứng trên người khác.
Chuyên môn đi giáo dục, đánh đập những người được gọi là người thượng đẳng.
Nữ nhân này lại nói anh ta sống không tích đức.
"Đây chính là chứng cứ cô làm điều mê tín dị đoan." Sắc mặt người đàn ông đeo kính đầy âm hiểm: "Để tôi trói cô lại, đưa đến công xã."
Tô Tiêu Thất cả giận nói: "Anh sống không quá ba ngày. Nếu anh có lá gan đó, không ngại ba ngày sau chờ xem có còn mạng đến tìm tôi hay không?"
Tô Tiêu Thất ánh mắt tàn khốc đảo qua người bên cạnh.
Trương Tiểu Sơn lui về sau một bước, mấy thanh niên nhìn thấy cũng lui theo một bước.
Những người trẻ tuổi này cũng không phải hoàn toàn không sợ.
Nhìn thấy có người lùi bước, tự nhiên cũng lùi xuống theo.
Ngày trước, bà đồng Tô đã có tiếng tăm ở đây, nhưng bọn họ đập phá cũng không phát hiện có chuyện gì xảy ra.
Trái lại ngày tháng trôi qua ngày càng tốt lên.
Lại nhìn những người như bà đồng Tô giống như con rùa co đầu rút cổ.
Trong lòng tự nhiên càng thêm hung hăng càn quấy.
Con nhóc chết tiệt này, vừa mở miệng đã muốn mạng người.
Quá độc ác.
Mặt người đàn ông đeo kính tối sầm lại, nhìn những người kia hô lên: "Các người lùi cái gì?"
Trương Tiểu Sơn suy nghĩ một lúc: "Nếu không chờ ba ngày sau chúng ta hãy trở lại?"
Người đàn ông đeo kính nhìn Tô Tiêu Thất, từ cửa sân nhìn vào, có một nam tử mặc quân trang đang đứng ở cửa.
Khuôn mặt người kia lạnh lùng, hà khắc.
Ánh mắt đều có thể chém anh ta mấy lần, trong lòng người đàn ông đeo kính không nhịn được rùng mình lạnh lẽo.
Anh ta vội chuyển hướng ánh mắt, gian nan mở miệng: "Vậy thì ba ngày sau lại đến. Đến lúc đó, nhất định cho cô thấy kết cục của việc mê tín dị đoan."
Tô Tiêu Thất không nói.
Ánh mắt nhìn về hướng anh ta thêm phần đồng tình, người này lúc chết vô cùng thê thảm.
Haizz!
Không tin đoán mệnh!
"Đi" Người đàn ông đeo kính căm hận rời đi trước.
Tô Tiêu Thất gọi Trương Tiểu Sơn vẫn đang đứng đó hỏi: "Vị đồng chí này, là ai không có đạo đức lại đi báo cáo bà nội tôi làm mê tín dị đoan vậy?"
Trương Tiểu Sơn:......
Cậu ta dừng lại, chậm rãi ngẩng đầu lên nói: "Không thể trả lời."
Tô Tiêu Thất nhìn thẳng vào con mắt của cậu ta: "Là một người phụ nữ trung niên?"
Đôi mắt người đàn ông đeo kính tràn đầy sát khí, xuyên qua cặp kính nhìn về phía Tô Tiêu Thất.
Có loại kích động muốn giết chết cô.
Từ nhỏ anh ta đã trải bao đau khổ, thật vất vả mới có cơ hội đứng trên người khác.
Chuyên môn đi giáo dục, đánh đập những người được gọi là người thượng đẳng.
Nữ nhân này lại nói anh ta sống không tích đức.
"Đây chính là chứng cứ cô làm điều mê tín dị đoan." Sắc mặt người đàn ông đeo kính đầy âm hiểm: "Để tôi trói cô lại, đưa đến công xã."
Tô Tiêu Thất cả giận nói: "Anh sống không quá ba ngày. Nếu anh có lá gan đó, không ngại ba ngày sau chờ xem có còn mạng đến tìm tôi hay không?"
Tô Tiêu Thất ánh mắt tàn khốc đảo qua người bên cạnh.
Trương Tiểu Sơn lui về sau một bước, mấy thanh niên nhìn thấy cũng lui theo một bước.
Những người trẻ tuổi này cũng không phải hoàn toàn không sợ.
Nhìn thấy có người lùi bước, tự nhiên cũng lùi xuống theo.
Ngày trước, bà đồng Tô đã có tiếng tăm ở đây, nhưng bọn họ đập phá cũng không phát hiện có chuyện gì xảy ra.
Trái lại ngày tháng trôi qua ngày càng tốt lên.
Lại nhìn những người như bà đồng Tô giống như con rùa co đầu rút cổ.
Trong lòng tự nhiên càng thêm hung hăng càn quấy.
Con nhóc chết tiệt này, vừa mở miệng đã muốn mạng người.
Quá độc ác.
Mặt người đàn ông đeo kính tối sầm lại, nhìn những người kia hô lên: "Các người lùi cái gì?"
Trương Tiểu Sơn suy nghĩ một lúc: "Nếu không chờ ba ngày sau chúng ta hãy trở lại?"
Người đàn ông đeo kính nhìn Tô Tiêu Thất, từ cửa sân nhìn vào, có một nam tử mặc quân trang đang đứng ở cửa.
Khuôn mặt người kia lạnh lùng, hà khắc.
Ánh mắt đều có thể chém anh ta mấy lần, trong lòng người đàn ông đeo kính không nhịn được rùng mình lạnh lẽo.
Anh ta vội chuyển hướng ánh mắt, gian nan mở miệng: "Vậy thì ba ngày sau lại đến. Đến lúc đó, nhất định cho cô thấy kết cục của việc mê tín dị đoan."
Tô Tiêu Thất không nói.
Ánh mắt nhìn về hướng anh ta thêm phần đồng tình, người này lúc chết vô cùng thê thảm.
Haizz!
Không tin đoán mệnh!
"Đi" Người đàn ông đeo kính căm hận rời đi trước.
Tô Tiêu Thất gọi Trương Tiểu Sơn vẫn đang đứng đó hỏi: "Vị đồng chí này, là ai không có đạo đức lại đi báo cáo bà nội tôi làm mê tín dị đoan vậy?"
Trương Tiểu Sơn:......
Cậu ta dừng lại, chậm rãi ngẩng đầu lên nói: "Không thể trả lời."
Tô Tiêu Thất nhìn thẳng vào con mắt của cậu ta: "Là một người phụ nữ trung niên?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.