Quân Hôn Thập Niên 60, Tôi Dựa Huyền Học Hỗn Đến Hô Mưa Gọi Gió
Chương 8: Nợ Mạng Cuối Cùng Vẫn Phải Trả Lại. 3
Thị Không Hữu Nha
12/06/2024
Tô Tiêu Thất hung hãn đụng Từ Hồng Hà, khóe miệng cong lên cười nhạt: “Vậy mẹ kế trở mặt rồi à, bây giờ không giả vờ nữa?
Không làm mẹ kế hiền lương rộng lượng nữa, lộ đuôi hồ ly ác độc rồi?”
Tối nay mất sức nhiều quá.
Tô Tiêu Thất nói chuyện có hơi thở dốc.
Ngực Từ Hồng Hà nghẹn lại, mới phản ứng được Tô Tiêu Thất đã xé lớp ngụy trang của bà ta rồi.
Bà ta gầm thét vành mắt như sắp nứt ra tới nơi*: “Tô Tiêu Thất, mày giống hệt như người mẹ hồ ly tinh đó của mày vậy. Có con rồi, còn không biết xấu hổ cứ chạy theo tên nuôi ong.”
*Trợn mắt
Trong mắt Tô Tiêu Thất trầm xuống, người mẹ của nguyên thân rất đẹp, có một ngày đột nhiên mất tích, dần dần có người nói là chạy theo người nuôi ong rồi.
Lý Đại Hoa phun một ngụm nước miếng.
“Mạc Tri Ý con đàn bà dâm đãng đó…”
Tô Tiêu Thất lạnh lùng liếc Lý Đại Hoa, trên đầu một cỗ hắc khí bao phủ không tản đi.
“Lý Đại Hoa, sơn căn có hắc khí. Muốn ăn cái gì thì về ăn chút đi, sau này chỉ có thể ăn giấy nến với đèn cầy* thôi.”
*Ý là sắp xuống lỗ rồi đấy.
Vừa mở miệng là đòi mạng người.
Lý Đại Hoa nghe xong sợ hết hồn hết vía, cắn răng nghiến lợi:
“Nói bậy nói bạ, con mẹ nó mày mê tín.”
Tô Tiêu Thất nhún vai: “Tôi nói gì rồi sao?”
Thím hai tỉ mỉ nhìn mặt mũi dữ tợn của Lý Đại Hoa, nhớ tới bà nội Tô Tiêu Thất đúng là người tài giỏi nổi tiếng trong vùng.
Bèn tự động cách xa Lý Đại Hoa mấy bước.
Giống như đang chứng thực lời Tô Tiêu Thất nói, dưới mắt Lý Đại Hoa quấn mấy vòng hắc khí.
“Con nhãi chết tiệt lòng dạ đen tối, dám nguyền rủa tao.” Lý Đại Hoa giậm chân mắng:
“Mai tao tới công xã cáo trạng mày, mài làm chuyện mê tín…”
Tô Tiêu Thất lắc đầu than thở.
“Bà năm nay 45 tuổi đúng không? Mạng đã nợ cuối cùng thì vẫn phải trả.”
“Tôi có nói hay không thì ngày mai bà cũng phải chết.”
“Cũng không phải là tôi đòi mạng của bà.”
Tô Tiêu Thất mặt đầy vô tội, trong lòng sướng ghê gớm.
Nhị đại nương đồng tình nhìn Lý Đại Hoa, trong lòng bà tin lời Tô Tiêu Thất nói.
Dù sao bà nội Tô Tiêu Thất nổi tiếng lẫy lừng bên ngoài, vả lại người xưa nói rồi, âm cửu minh cửu cẩn thận ông trời lấy mạng.
*Âm cửu minh cửu: minh cửu là năm tuổi có đuôi số tuổi kết thúc bằng số 9, vd 9 tuổi, 19 tuổi… còn âm cửu là năm tuổi bội số của số 9 vd: 9 tuổi, 18 tuổi, 27 tuổi,… người gặp năm minh cửu người thường gặp xui sức khoẻ không tốt, còn âm cửu thì đặc biệt hơn phải cẩn thận miệng lưỡi, làm việc,… nếu không dễ nguy hiểm tới tính mạng. Lý Đại Hoa năm nay 45 tuổi là năm âm cửu.
Không làm mẹ kế hiền lương rộng lượng nữa, lộ đuôi hồ ly ác độc rồi?”
Tối nay mất sức nhiều quá.
Tô Tiêu Thất nói chuyện có hơi thở dốc.
Ngực Từ Hồng Hà nghẹn lại, mới phản ứng được Tô Tiêu Thất đã xé lớp ngụy trang của bà ta rồi.
Bà ta gầm thét vành mắt như sắp nứt ra tới nơi*: “Tô Tiêu Thất, mày giống hệt như người mẹ hồ ly tinh đó của mày vậy. Có con rồi, còn không biết xấu hổ cứ chạy theo tên nuôi ong.”
*Trợn mắt
Trong mắt Tô Tiêu Thất trầm xuống, người mẹ của nguyên thân rất đẹp, có một ngày đột nhiên mất tích, dần dần có người nói là chạy theo người nuôi ong rồi.
Lý Đại Hoa phun một ngụm nước miếng.
“Mạc Tri Ý con đàn bà dâm đãng đó…”
Tô Tiêu Thất lạnh lùng liếc Lý Đại Hoa, trên đầu một cỗ hắc khí bao phủ không tản đi.
“Lý Đại Hoa, sơn căn có hắc khí. Muốn ăn cái gì thì về ăn chút đi, sau này chỉ có thể ăn giấy nến với đèn cầy* thôi.”
*Ý là sắp xuống lỗ rồi đấy.
Vừa mở miệng là đòi mạng người.
Lý Đại Hoa nghe xong sợ hết hồn hết vía, cắn răng nghiến lợi:
“Nói bậy nói bạ, con mẹ nó mày mê tín.”
Tô Tiêu Thất nhún vai: “Tôi nói gì rồi sao?”
Thím hai tỉ mỉ nhìn mặt mũi dữ tợn của Lý Đại Hoa, nhớ tới bà nội Tô Tiêu Thất đúng là người tài giỏi nổi tiếng trong vùng.
Bèn tự động cách xa Lý Đại Hoa mấy bước.
Giống như đang chứng thực lời Tô Tiêu Thất nói, dưới mắt Lý Đại Hoa quấn mấy vòng hắc khí.
“Con nhãi chết tiệt lòng dạ đen tối, dám nguyền rủa tao.” Lý Đại Hoa giậm chân mắng:
“Mai tao tới công xã cáo trạng mày, mài làm chuyện mê tín…”
Tô Tiêu Thất lắc đầu than thở.
“Bà năm nay 45 tuổi đúng không? Mạng đã nợ cuối cùng thì vẫn phải trả.”
“Tôi có nói hay không thì ngày mai bà cũng phải chết.”
“Cũng không phải là tôi đòi mạng của bà.”
Tô Tiêu Thất mặt đầy vô tội, trong lòng sướng ghê gớm.
Nhị đại nương đồng tình nhìn Lý Đại Hoa, trong lòng bà tin lời Tô Tiêu Thất nói.
Dù sao bà nội Tô Tiêu Thất nổi tiếng lẫy lừng bên ngoài, vả lại người xưa nói rồi, âm cửu minh cửu cẩn thận ông trời lấy mạng.
*Âm cửu minh cửu: minh cửu là năm tuổi có đuôi số tuổi kết thúc bằng số 9, vd 9 tuổi, 19 tuổi… còn âm cửu là năm tuổi bội số của số 9 vd: 9 tuổi, 18 tuổi, 27 tuổi,… người gặp năm minh cửu người thường gặp xui sức khoẻ không tốt, còn âm cửu thì đặc biệt hơn phải cẩn thận miệng lưỡi, làm việc,… nếu không dễ nguy hiểm tới tính mạng. Lý Đại Hoa năm nay 45 tuổi là năm âm cửu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.