Quân Hôn Thập Niên 60, Tôi Dựa Huyền Học Hỗn Đến Hô Mưa Gọi Gió
Chương 41: Tiêu Thất, Hoan Nghênh Cháu Trở Về 3
Thị Không Hữu Nha
12/06/2024
Tô Tiêu Thất biết hai cô gái đó chắc chắn là đang lời ra tiếng vào. Cô và Chiến Bắc Hành đi về phía cái cổng dưới gốc cây táo ở phía nam công xã.
Tô Tiêu Thất hít một hơi thật sâu, gõ cổng: "Bà nội, cháu đến thăm bà đây."
"Bà ơi, bà có ở nhà không?"
Một lúc sau, có tiếng bước chân lẻ tẻ vang lên.
Bà đồng Tô chống gậy đi tới, chầm chậm mở cổng. Lúc nhỏ bà cụ có bó chaan một thời gian, nhưng sau đó chịu không nổi nữa, nên tháo ra. Nhưng bàn chân đó vẫn nhỏ hơn bình thường một chút.
Mấy năm nay bà cụ chịu khổ, nên đi lại có chút khó khăn, nhưng cơ thể và xương cốt vẫn khỏe mạnh.
Bà cụ mở cửa sân ra, ngơ ngác nhìn Tô Tiêu Thất.
Ánh mắt bà cụ vẫn dịu dàng như xưa, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: "Tiêu Thất, hoan nghênh trở về."
Không biết lý do tại sao? Tô Tiêu Thất luôn cảm thấy bà nội đang “một lời hai ý”, nhưng cô nghe không hiểu.
Tô Tiêu Thất chỉ Chiến Bắc Hành ở phía sau nói: "Bà nội, đây là Chiến Bắc Hành vị hôn phu của con."
"Chân của anh ấy bị thương, ở bệnh viện quân khu chưa chữa khỏi hẳn. Lại đây để bà xem thử, dùng phương pháp Đông y thử một chút.”
Chiến Bắc Hằng cung kính chào: "Chào bà."
Bà đồng Tô nhìn từ trên xuống dưới một lượt, bằng mắt thường cũng có thể thấy được ý cười trong mắt.
"Không tệ, tốt hơn thằng nhóc nhà họ Triệu kia gấp trăm lần."
Lông mày Tô Tiêu Thất cong lên.
Mừng quá, hóa ra bà cụ cũng sáng suốt như cô.
Anh vội vàng đỡ bà đồng Tô vào trong sân.
"Bà có khiếu thẩm mỹ thật tốt, cháu cảm thấy anh Bắc Hành chỗ nào cũng tốt."
Bà đồng Tô khẽ thở dài: “Lau nước bọt ở khóe miệng đi.”
Tô Tiêu Thất vội vàng đưa tay lau đi, mới phát hiện mình bị bà đồng Tô lừa.
Cô kéo dài giọng: "Bà ơi ~."
Chiến Bắc Hành khóe môi hơi cong lên.
Tô Tiêu Thất chán ghét trừng mắt một cái: “Nam sắc ngộ nhân.”(*)
(*) vẻ đẹp trai khiến người ta lầm lối, làm sai.
Nhà không lớn, phía trước là ba gian nhà phôi đất, bên cạnh là bếp. Phía trước bếp là nhà kho và nhà vệ sinh.
Đến gần chỗ bờ tường thì thấy có trồng một số loại rau, trồng xen kẽ một vài loại thảo dược. Những năm nguyên thân sống với bà đồng Tô, cũng biết được rất nhiều loại thảo dược.
Bà đồng Tô bảo hai người vào nhà.
"Cháu ở phòng Tiêu Thất, mấy ngày nay Tiêu Thất ở cùng với bà đi."
Tô Tiêu Thất hít một hơi thật sâu, gõ cổng: "Bà nội, cháu đến thăm bà đây."
"Bà ơi, bà có ở nhà không?"
Một lúc sau, có tiếng bước chân lẻ tẻ vang lên.
Bà đồng Tô chống gậy đi tới, chầm chậm mở cổng. Lúc nhỏ bà cụ có bó chaan một thời gian, nhưng sau đó chịu không nổi nữa, nên tháo ra. Nhưng bàn chân đó vẫn nhỏ hơn bình thường một chút.
Mấy năm nay bà cụ chịu khổ, nên đi lại có chút khó khăn, nhưng cơ thể và xương cốt vẫn khỏe mạnh.
Bà cụ mở cửa sân ra, ngơ ngác nhìn Tô Tiêu Thất.
Ánh mắt bà cụ vẫn dịu dàng như xưa, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: "Tiêu Thất, hoan nghênh trở về."
Không biết lý do tại sao? Tô Tiêu Thất luôn cảm thấy bà nội đang “một lời hai ý”, nhưng cô nghe không hiểu.
Tô Tiêu Thất chỉ Chiến Bắc Hành ở phía sau nói: "Bà nội, đây là Chiến Bắc Hành vị hôn phu của con."
"Chân của anh ấy bị thương, ở bệnh viện quân khu chưa chữa khỏi hẳn. Lại đây để bà xem thử, dùng phương pháp Đông y thử một chút.”
Chiến Bắc Hằng cung kính chào: "Chào bà."
Bà đồng Tô nhìn từ trên xuống dưới một lượt, bằng mắt thường cũng có thể thấy được ý cười trong mắt.
"Không tệ, tốt hơn thằng nhóc nhà họ Triệu kia gấp trăm lần."
Lông mày Tô Tiêu Thất cong lên.
Mừng quá, hóa ra bà cụ cũng sáng suốt như cô.
Anh vội vàng đỡ bà đồng Tô vào trong sân.
"Bà có khiếu thẩm mỹ thật tốt, cháu cảm thấy anh Bắc Hành chỗ nào cũng tốt."
Bà đồng Tô khẽ thở dài: “Lau nước bọt ở khóe miệng đi.”
Tô Tiêu Thất vội vàng đưa tay lau đi, mới phát hiện mình bị bà đồng Tô lừa.
Cô kéo dài giọng: "Bà ơi ~."
Chiến Bắc Hành khóe môi hơi cong lên.
Tô Tiêu Thất chán ghét trừng mắt một cái: “Nam sắc ngộ nhân.”(*)
(*) vẻ đẹp trai khiến người ta lầm lối, làm sai.
Nhà không lớn, phía trước là ba gian nhà phôi đất, bên cạnh là bếp. Phía trước bếp là nhà kho và nhà vệ sinh.
Đến gần chỗ bờ tường thì thấy có trồng một số loại rau, trồng xen kẽ một vài loại thảo dược. Những năm nguyên thân sống với bà đồng Tô, cũng biết được rất nhiều loại thảo dược.
Bà đồng Tô bảo hai người vào nhà.
"Cháu ở phòng Tiêu Thất, mấy ngày nay Tiêu Thất ở cùng với bà đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.