Quân Hôn Thập Niên 60: Xuyên Về Thời Đói Kém, Ta Nhặt Được Hệ Thống
Chương 48: Kiếm Công Điểm 2
Quả Tử Chanh
05/07/2024
"Mẹ." Liễu Nhân Nhân không tình nguyện nói: "Nhà không phải có chỗ ở sao? Giường con nhỏ, không tiện."
Lúc sửa sang nhà, Liễu Nhân Nhân không có nhiều tiền, vì lúc đó chỉ có một mình cô nên giường tủ trong nhà đều làm khá nhỏ để tiết kiệm vật liệu.
Khương Thúy Hoa mấp máy môi: "Nhỏ thì cứ chen chúc mà nằm, một mình con bụng to, có Cố Thành ở bên cạnh chăm sóc chúng ta cũng yên tâm hơn."
Nếu còn lề mề nữa bà sẽ đuổi người!
Khương Thúy Hoa sẽ không đồng ý để Cố Thành ở lại, hai vợ chồng bây giờ rõ ràng đang cãi nhau, lúc này càng không thể để bọn họ ở riêng.
Đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa, có mâu thuẫn gì thì hai vợ chồng tự giải quyết riêng là được.
Cuối cùng Liễu Nhân Nhân vẫn phải miễn cưỡng dẫn Cố Thành về nhà.
Trên đường đi, Liễu Nhân Nhân không nhịn được hỏi anh: "Khi nào anh về nhà?"
Anh cứ ở mãi thôn Liễu Gia như vậy cũng không ổn lắm.
Cố Thành im lặng một lúc mới nói: "Đợi có thời gian rồi tính sau."
Liễu Nhân Nhân thấy lạ: "Bây giờ anh chưa có việc làm mà, sao lại không có thời gian về?"
Cố Thành nhìn cô: "À, có một chuyện anh chưa nói với em, chiều nay anh đã nói chuyện với trưởng thôn, sau này em không cần đi làm nữa, anh sẽ xuống đồng làm việc, công điểm kiếm được sẽ tính vào tên em."
Hộ khẩu lương thực của anh không ở đây, thôn không thể tính công điểm cho anh.
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "...Như vậy cũng được sao?"
Cố Thành cười cười: "Chúng ta là vợ chồng, đương nhiên được rồi."
Thực ra cũng là Liễu Trường Toàn nể mặt anh, nếu là người khác chưa chắc đã được.
Liễu Nhân Nhân hầm hừ hai tiếng, lại muốn nói chuyện ly hôn với anh nhưng anh không đồng ý, cô cứ suốt ngày nhắc đến chuyện ly hôn cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Lời đã đến bên miệng lại nuốt trở vào, Liễu Nhân Nhân không có gì để nói: "Vậy một ngày anh có thể kiếm được bao nhiêu công điểm?"
Công điểm có thể đổi được lương thực, Liễu Nhân Nhân không chê.
Nói thế nào nhỉ, năm nay cô không đi làm mấy, sau khi thu hoạch mùa thu chắc chắn sẽ không được chia bao nhiêu lương thực, nếu không đủ ăn, đến lúc đó còn phải bỏ tiền mua công điểm đổi lương thực.
Nói chung bây giờ cô vẫn khá nghèo.
Cố Thành cười nói: "Yên tâm đi, chồng em chắc chắn sẽ kiếm được nhiều công điểm nhất cho em mỗi ngày."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Được rồi, là cô nhiều chuyện.
Ngày thường đi làm, công điểm cao nhất trong thôn là mười điểm. Vào những thời điểm quan trọng như cày cấy mùa xuân và thu hoạch mùa thu, để khuyến khích người dân trong thôn, công điểm cao nhất được điều chỉnh lên mười hai.
Tuy nhiên trong thôn có rất ít người có thể đạt được mức công điểm cao nhất.
Cố Thành dù sao cũng là lính, thể lực chắc chắn không kém những người khác trong thôn, đạt được công điểm cao nhất cũng không phải không thể.
Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân trước tiên bảo Cố Thành đi tắm.
Cô chạy vào phòng thắp đèn dầu, cất hết những thứ dễ gây chú ý đi.
Tiểu thuyết, váy ngủ hai dây, đồ lót, cốc...
Haiz!
Có người lạ ở nhà thật bất tiện, sau này cô không dám tùy tiện lấy đồ từ hệ thống ra dùng nữa.
"Anh tắm xong rồi." Cố Thành không coi mình là người ngoài, tắm xong cởi trần đi vào phòng.
Độ sáng của đèn dầu có hạn, mặc dù ánh sáng hơi lờ mờ nhưng Liễu Nhân Nhân vẫn có thể nhìn thấy cơ bụng săn chắc của Cố Thành, đường nét chắc khỏe, vai rộng lưng dày, đặc biệt là tám múi cơ bụng rõ nét toát lên khí chất nam tính mạnh mẽ.
Lúc sửa sang nhà, Liễu Nhân Nhân không có nhiều tiền, vì lúc đó chỉ có một mình cô nên giường tủ trong nhà đều làm khá nhỏ để tiết kiệm vật liệu.
Khương Thúy Hoa mấp máy môi: "Nhỏ thì cứ chen chúc mà nằm, một mình con bụng to, có Cố Thành ở bên cạnh chăm sóc chúng ta cũng yên tâm hơn."
Nếu còn lề mề nữa bà sẽ đuổi người!
Khương Thúy Hoa sẽ không đồng ý để Cố Thành ở lại, hai vợ chồng bây giờ rõ ràng đang cãi nhau, lúc này càng không thể để bọn họ ở riêng.
Đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa, có mâu thuẫn gì thì hai vợ chồng tự giải quyết riêng là được.
Cuối cùng Liễu Nhân Nhân vẫn phải miễn cưỡng dẫn Cố Thành về nhà.
Trên đường đi, Liễu Nhân Nhân không nhịn được hỏi anh: "Khi nào anh về nhà?"
Anh cứ ở mãi thôn Liễu Gia như vậy cũng không ổn lắm.
Cố Thành im lặng một lúc mới nói: "Đợi có thời gian rồi tính sau."
Liễu Nhân Nhân thấy lạ: "Bây giờ anh chưa có việc làm mà, sao lại không có thời gian về?"
Cố Thành nhìn cô: "À, có một chuyện anh chưa nói với em, chiều nay anh đã nói chuyện với trưởng thôn, sau này em không cần đi làm nữa, anh sẽ xuống đồng làm việc, công điểm kiếm được sẽ tính vào tên em."
Hộ khẩu lương thực của anh không ở đây, thôn không thể tính công điểm cho anh.
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "...Như vậy cũng được sao?"
Cố Thành cười cười: "Chúng ta là vợ chồng, đương nhiên được rồi."
Thực ra cũng là Liễu Trường Toàn nể mặt anh, nếu là người khác chưa chắc đã được.
Liễu Nhân Nhân hầm hừ hai tiếng, lại muốn nói chuyện ly hôn với anh nhưng anh không đồng ý, cô cứ suốt ngày nhắc đến chuyện ly hôn cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Lời đã đến bên miệng lại nuốt trở vào, Liễu Nhân Nhân không có gì để nói: "Vậy một ngày anh có thể kiếm được bao nhiêu công điểm?"
Công điểm có thể đổi được lương thực, Liễu Nhân Nhân không chê.
Nói thế nào nhỉ, năm nay cô không đi làm mấy, sau khi thu hoạch mùa thu chắc chắn sẽ không được chia bao nhiêu lương thực, nếu không đủ ăn, đến lúc đó còn phải bỏ tiền mua công điểm đổi lương thực.
Nói chung bây giờ cô vẫn khá nghèo.
Cố Thành cười nói: "Yên tâm đi, chồng em chắc chắn sẽ kiếm được nhiều công điểm nhất cho em mỗi ngày."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Được rồi, là cô nhiều chuyện.
Ngày thường đi làm, công điểm cao nhất trong thôn là mười điểm. Vào những thời điểm quan trọng như cày cấy mùa xuân và thu hoạch mùa thu, để khuyến khích người dân trong thôn, công điểm cao nhất được điều chỉnh lên mười hai.
Tuy nhiên trong thôn có rất ít người có thể đạt được mức công điểm cao nhất.
Cố Thành dù sao cũng là lính, thể lực chắc chắn không kém những người khác trong thôn, đạt được công điểm cao nhất cũng không phải không thể.
Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân trước tiên bảo Cố Thành đi tắm.
Cô chạy vào phòng thắp đèn dầu, cất hết những thứ dễ gây chú ý đi.
Tiểu thuyết, váy ngủ hai dây, đồ lót, cốc...
Haiz!
Có người lạ ở nhà thật bất tiện, sau này cô không dám tùy tiện lấy đồ từ hệ thống ra dùng nữa.
"Anh tắm xong rồi." Cố Thành không coi mình là người ngoài, tắm xong cởi trần đi vào phòng.
Độ sáng của đèn dầu có hạn, mặc dù ánh sáng hơi lờ mờ nhưng Liễu Nhân Nhân vẫn có thể nhìn thấy cơ bụng săn chắc của Cố Thành, đường nét chắc khỏe, vai rộng lưng dày, đặc biệt là tám múi cơ bụng rõ nét toát lên khí chất nam tính mạnh mẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.