Quân Hôn

Chương 64: Hề Hề, anh nhớ em

Luật Nhi Loại Biệt

20/05/2019

Thư Lạc Tâm lập tức hướng phía bóng dáng của Cố Niệm Hề gọi lớn: "Cố Niệm Hề cô còn dám lớn tiếng với Tư Vũ như vậy. Chẳng lẽ, cô không biết Tư Vũ là ai sao? Chẳng lẽ, cô không sợ, ba của Tư Vũ đến tìm cô phiền toái?"

Bởi vì quá mức tức giận, Thư Lạc Tâm liền nói ra thân phận của Hoắc Tư Vũ. Muốn để chút mặt mũi cho mình và Hoắc Tư Vũ trước mặt mọi người

Cũng không nghĩ đến, lời này của bà không chỉ không làm cho Cố Niệm Hề sợ hãi, mà còn làm cho gương mặt của Hoắc Tư Vũ tái nhợt

Chuyện này không tốt

Thư Lạc Tâm không phải là vì muốn gây khó dễ cho Cố Niệm Hề mà lấy ra thân phận của cô để nói chứ?

Nếu là người khác thì thôi, nhưng người này lại là Cố Niệm Hề, nếu nói cho cô ta biết, không phải làm cho cô ta cười rụng răng sao?

Nghĩ vậy, Hoắc Tư Vũ bước lên phía trước, kéo Thư Lạc Tâm lại nói: "Mẹ đừng nói nữa, đối với nhân phẩm của Niệm Hề, con thật sự không có hy vọng gì. Con cũng không cầu cô ta đối tốt với con. Chỉ cần cô ta tôn trọng mẹ một chút là được rồi!"

Cô nói lời này, đơn giản chỉ là muốn ngăn cản Thư Lạc Tâm

Cũng muốn nhân cơ hội này để lại ấn tượng tốt đẹp về cô trong lòng Thư Lạc Tâm

Điều này không thể được!

Bà muốn để cho Đàm Dật Nam cưới Hoắc Tư Vũ chính là vì muốn làm chỗ dựa thật tốt cho con trai mình, nên không thể để cô ta chịu ủy khuất được

Nghĩ vậy Thư Lạc Tâm liền nói: "Tư Vũ, ngươi đã là người của Đàm gia chúng ta, mẹ không thể để cho con chịu oan khuất được. Nói gì thì nói, ba của con cũng có thể dẫm nát cô ta ở dưới chân, nghe mẹ nói, thời điểm không cần nhẫn nhịn thì không phải nhẫn nhịn. Nếu như bị người phụ nữ như vậy ngồi ở trên đầu, thật là điều đáng để chê cười"

Nói xong, Thư Lạc Tâm vỗ vỗ bàn tay của Hoắc Tư Vũ

"Nhưng mẹ, con..." Cô không muốn bại lộ thân phận của mình

Nhưng Hoắc Tư Vũ còn chưa nói xong, Cố Niệm Hề đã xoay người, hỏi: "Cô ta là ai? Ba của cô ta là ai? Bà nói, tôi đang nghe!"

Lúc này đây, cô thật sự có hứng thú muốn nghe một chút, rốt cuộc Thư Lạc Tâm muốn gây sức ép gì cho cô

Còn nói đến ba của Hoắc Tư Vũ?

Trong ấn tượng của cô, người đàn ông trung niên kia tính tình cũng không tốt lắm, thường xuyên uống rượu, có đôi khi say rượu còn đánh vợ đánh con

Lúc bọn họ học trung học, có một lần ông ta đánh bị thương người, còn bị bắt lại

Đó là những điều Cố Niệm Hề biết

Nhưng bây giờ là tình huống gì?

Thư Lạc Tâm lại đưa ba của Hoắc Tư Vũ ra áp chế mình!

Sẽ không phải chỉ vì cô cùng Hoắc Tư Vũ nói vài câu, bọn họ muốn đưa người đàn ông kia ra để giáo huấn cô?

Nhưng xã hội hiện tại cô đang sống, chính là xã hội có luật pháp

"Mẹ..." Hoắc Tư Vũ thấy Cố Niệm Hề xoay người, bộ dáng chờ mong, lại càng cảm thấy sốt ruột



Cô cuống quyết tiến lên, nghĩ muốn ngăn cản Thư Lạc Tâm, nói ra những lời nói kia, nhưng bà ta đã trực tiếp đẩy cô ra: "Nói ra chỉ sợ hù chết cô! Tư Vũ của chúng tôi chính là con gái của phó thị trưởng thành phố D. Tư Vũ vốn không muốn đem thân phận của mình nói ra với cô. Bằng không, cô cho là cô có thể hết lần này đến lần khác ức hiếp Tư Vũ sao?"

"Cô ta, con gái của phó thị trưởng?" Cố Niệm Hề còn tưởng mình nghe lầm, vì thế lập lại một lần nữa

Bởi vì ba của cô Cố Ấn Mẫn là thị trưởng. Nên đôi khi phó thị trưởng sẽ đến nhà bọn họ chơi một chút, nói ra thì cô cùng với phó thị trưởng cũng có quen biết. Phó thị trưởng quả thật có một con gái, cũng bằng tuổi với bọn họ, cũng quả thật họ Hoắc!

Nhưng quan trọng là, Cố Niệm Hề cùng con gái của phó thị trưởng cũng có quen biết!

Cho nên, khi nghe Thư Lạc Tâm nói Hoắc Tư Vũ là con gái của phó thị trưởng, cô mới có thể kinh ngạc như vậy

Mà Thư Lạc Tâm thấy vậy, cứ nghĩ là Cố Niệm Hề đang sợ hãi, vì thế đắc ý dạt dào nói: "Làm sao vậy, sợ rồi đúng không? Cô cùng Tư Vũ quen biết lâu như vậy, cũng không biết ba của Tư Vũ là thị trưởng sao? Tôi cho cô biết, đó là bởi vì tính tình Tư Vũ nhà chúng ta tốt, tùy ý để cho cô ức hiếp. Nếu đổi lại là tôi, đã sớm đem cô trừng trị tốt rồi! Hiện tại, cô đã biết thân phận Tư Vũ nhà chúng tôi, có phải là không biết nên làm như thế nào đúng không? Tôi nói cho cô biết, Thư Lạc Tâm tôi ngay cả hối hận cũng không để cho cô có!"

Nhìn thấy Thư Lạc Tâm đắc ý như vậy, tầm mắt của Cố Niệm Hề lại dừng lại trên người Thư Lạc Tâm

Qủa thật, giống như lời Thư Lạc Tâm nói, cô quen biết Hoắc Tư Vũ lâu như vậy, cũng không biết cô ta lại là thiên kim thị trưởng

Trong lòng Cố Niệm Hề có trăm ngàn nghi vấn, như là Hoắc Tư Vũ tại sao lại trở thành con gái của phó thị trưởng thành phố D, còn có Thư Lạc Tâm tại sao lại biết điều này

Nhưng lúc thấy gương mặt Hoắc Tư Vũ tái nhợt, bối rối nhìn cô, Cố Niệm Hề cũng đột nhiên hiểu được

Thì ra, Hoắc Tư Vũ nói dối!

Cô mạo danh là con gái của phó thị trưởng

"Ha ha, tôi quen biết Hoắc tiểu thư nhiều năm như vậy, thật đúng là không biết, cô ta là minh châu của phó thị trưởng!"

Nhìn Hoắc Tư Vũ gương mặt tái nhợt, Cố Niệm Hề đột nhiên nở nụ cười

Hé ra gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn, hai má vì nụ cười mà hồng nhuận lên, ánh mắt cũng có chút sương. Gương mặt xinh đẹp như vậy, ngay cả Thư Lạc Tâm cũng phải mấy giây thất thần. Giờ khắc này, bà mới hiểu được vì sao có nhiều người bị cô ta nghi hoặc như vậy, thì ra cô ta thật sự là một con yêu tinh

Cô ta rốt cuộc cười cái gì?

Chẳng lẽ là nghe được tin tức này quá kích thích đến điên rồi?

"Cố Niệm Hề, cô rốt cuộc cười cái gì?" Thư Lạc Tâm nóng vội

Bởi vì bà cảm thấy được, trong nụ cười của cô ẩn chứa rất nhiều nội dung thần bí

"Bà... bà thật sự muốn biết sao?"

Thấy Thư Lạc Tâm hỏi, cô ngừng cười một lúc

"..." Thư Lạc Tâm nhìn ánh mắt của Cố Niệm Hề như vậy, thật sự là bà muốn biết

"Bà thật sự thấy hứng thú như vậy?" Nhìn biểu hiện của bà như vậy, cô lại tiếp tục hỏi

"Cố Niệm Hề, tôi khuyên cô không nên nói huyên thuyên! Bằng không tự mình nhận lấy hậu quả" Thấy Cố Niệm Hề bước đến lại gần Thư Lạc Tâm, tâm tư của Hoắc Tư Vũ cũng rối loạn



"Người phụ nữ này so với người điên cũng không khác là mấy, nếu như ở nơi này cùng cô ta cãi nhau, chẳng phải để người ta cười mình đến rụng răng sao?" Thấy Thư Lạc Tâm dường như không muốn rời đi, Hoắc Tư Vũ lại bổ sung thêm một câu

"Mẹ, chúng ta về nhà đi. Con đứng lâu như vậy, có chút không thoải mái"

Thấy Thư Lạc Tâm như trước không có chuyển động, Hoắc Tư Vũ chỉ có thể ra đòn sát thủ

"Kia... Chúng ta về nhà đi!" Cuối cùng Thư Lạc Tâm cũng bị cô làm lay động, sau đó nâng Hoắc Tư Vũ xoay người rời đi

Mà Cố Niệm Hề vẫn như vậy, thờ ơ lạnh nhạt nhìn Hoắc Tư Vũ tự biên tự diễn

Cô phải thừa nhận Hoắc Tư Vũ vừa là một diễn viên, vừa là một đạo diễn tốt

Chuyện lừa dối như vậy, cô ta cũng có thể làm ra?

Nhìn Hoắc Tư Vũ sợ hãi rời đi, đôi mắt của Cố Niệm Hề thoáng hiện nét cười giảo hoạt, nói lớn: " Hoắc tiểu thư, ly miêu tráo thái tử, cô đã từng nghe qua chưa?"

Nói xong, Cố Niệm Hề lại nhìn thấy Hoắc Tư Vũ nhanh chóng rời đi

Một màn này, làm cho Cố Niệm Hề lần thứ hai nở nụ cười

Thì ra, cảm giác trêu đùa Hoắc Tư Vũ, cũng rất khá

Mà cô, dường như cũng yêu thích bố trí trò chơi cho Hoắc Tư Vũ

___

Từ cửa hàng trở về, sắc trời cũng đã tối sầm

Cố Niệm Hề khi về đến nhà, trên đỉnh đầu vẫn còn vương lại vài bông tuyết

Cởi ra đôi giày của mình. Cố Niệm Hề phát hiện trên người mình vẫn còn có tuyết đọng lại

Vuốt nhẹ bông tuyết, Cố Niệm Hề phát hiện tay nhỏ của mình đang sưng đỏ, còn có vài vết nứt

Điều này cũng khó trách, từ nhỏ cô đã sống ở phía nam. Nơi đó lạnh nhất cũng chỉ có mười độ

Không giống như ở đây, hiện tại đã là âm mấy độ

Cô vừa vào cửa, hai tay xoa xoa lại với nhau, hốc mắt không hiểu tự nhiên chua sót

Nếu như lúc trước cô không ngu ngốc rời nhà đi, nếu cô không đến thành phố này, hẳn là bây giờ cô vẫn ngoan ngoãn ở bên cạnh ba mình. Vào mùa đông, ba sẽ mua hạt dẻ mà cô yêu thích nhất, mẹ sẽ làm nóng lại hạt dẻ cho cô

Oa, sau ba người sẽ vui vẻ hòa thuận ngồi ở bên cạnh nhau mà ăn

Nghĩ vậy, nước mắt không tự giác rơi xuống

Lúc này, cô đột nhiên cảm thấy hông của mình có thứ gì đó khẽ đặt lên. Sau một lát cảm giác được phía sau lưng có một thứ gì ấm áp áp vào

"Hề Hề, anh nhớ em" Giọng nói quen thuộc, ở bên cạnh tai của cô khẽ nói...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook