Chương 22: Bẫy tình yêu.
Uông Ngữ
21/08/2023
Ánh nắng nhè nhẹ khẽ xuyên qua khung cửa sổ được làm bằng kính trong suốt, rọi vào bên trong căn phòng.
Cả căn phòng gam màu chủ đạo là màu trắng tinh khôi. Nổi bật người phụ nữ đang cuộn tròn bên trong chăn, chưa muốn thức giấc.
'Cốc cốc...'
Tiếng gõ cửa vang lên trong không khí tĩnh lặng, Uông Ngữ buồn bực không tình nguyện nheo đôi mắt nặng trịch. Lồm cồm bò dậy khỏi chiếc chăn bông ấm áp, đầu choáng váng không thể định hình trong giây lát.
Cô ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh, căn phòng đầy đủ tiện nghi được lắp đặt các trang thiết bị tiên tiến. Lòng không khỏi hoài nghi, cô đang ở đâu vậy?
"Uông tiểu thư..."
Nghe giọng trầm ổn của Tiêu Giãn, cô mới giãn nhẹ khuôn mặt, xem ra là đang ở Tư gia.
Uông Ngữ đặt chân xuống giường lại phát hiện mình không chút mảnh vải che thân, phản ứng tự nhiên hoảng loạn ôm lấy khuôn ngực đầy đặn đang trần trụi ra ngoài.
Nhìn bộ váy lụa mỏng manh bị vứt không thương tiếc dưới sàn nhà, cô thở dài xoa mi tâm đau nhức.
Không có chút kí ức nào về buổi tối hôm qua.
"Vệ sĩ Tiêu có việc gì không?"
Uông Ngữ nói vọng ra ngoài, đi đến bên chiếc tủ đồ hiện đại mở ra, vô số những chiếc đầm mang thương hiệu nổi tiếng đều được đặt bên trong.
"Cậu chủ hỏi tôi: Cô Uông đã dậy chưa? Tôi cảm thấy không tiện xông vào nên muốn hỏi Uông tiểu thư đã dậy chưa."
"Tiêu vệ sĩ cũng thật biết đùa."
Khóe miệng Uông Ngữ giật giật mấy cái đầy hoài nghi, cô không tỉnh giấc thì ai đang trả lời chứ?
Tùy tiện chọn một chiếc váy đơn giản nhất, nhanh chóng bước vào nhà tắm.
Uông Ngữ nhìn mình chỉ còn đúng chiếc quần lót trong gương, lắc đầu ngao ngán.
Hơi tò mò nghiêng đầu săm soi cơ thể mình, không có dấu hiệu của sự xâm hại mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô vừa mở cánh cửa nặng trịch bước ra, bắt gặp Tiêu Giãn vẫn thẳng tấp đứng đó mà không hề có ý định rời đi.
Hai người nhìn nhau giây lát, cô mới khó khăn mở miệng.
"Sao anh còn đứng đây?"
Tiêu Giãn cúi đầu nghiêm túc nhắc lại.
"Mọi việc hằng ngày Uông tiểu thư làm đều phải được báo cáo với cậu chủ."
Dù có không tin tưởng cô, nhưng ít ra đây cũng là Tư gia sợ cô làm ra chuyện gì chứ?
"Hôm nay là cuối tuần tôi cũng không có đến công ty hay ra ngoài, vệ sĩ Tiêu cứ báo cáo cho có lệ là được rồi."
Uông Ngữ đi vài bước, xoay người phát hiện Tiêu Giãn vẫn đi theo sau. Cô khoanh tay khó chịu, quay lại nhìn về phía người đàn ông.
"Anh Tiêu, chắc không phải anh sẽ theo sát tôi 24/24 chứ?"
"Không phải, tôi muốn nhờ cô một việc."
Nhờ cô? Vệ sĩ Tiêu mà cũng có việc nhờ đến cô sao?
Uông Ngữ rất nhanh đã kết nối video với người phía bên kia.
"Lộ Viên Viên cậu đang ở đâu đó?"
"Ây dô, bà cô của tôi ơi! Mình đang bám sát theo nhất cử nhất động của Ngô Mễ đây."
"Ngô Mễ?"
Uông Ngữ có chút quá khích, hỏi lại.
"Đúng, đúng... Mình sắp phát hiện ra một tin hot động trời rồi! Tối về gọi lại cho cậu."
"Khoan đã, hiện tại cậu đang ở địa điểm nào?"
"Bật mí cho cậu nghe, mình đang nấp trước khách sạn Big FT gần Tư gia. Thôi, không có thời gian nói với cậu."
"Rụp."
Điện thoại đã gấp gáp kết thúc.
Uông Ngữ liếc nhìn sang Tiêu Giãn, nhún vai. Tiêu Giãn lại nhờ cô tìm kiếm địa chỉ hiện tại của Lộ Viên Viên.
Chỉ cần cô biết, Tiêu Giãn tuyệt đối sẽ để cô yên bình đến hết hôm nay.
"Vì sao anh lại muốn biết địa chỉ của Lộ Viên Viên?"
Tiêu Giãn hít một hơi sâu, Uông Ngữ biết anh sẽ không làm hại đến cô ấy nên mới yên tâm giao địa chỉ cho anh.
Người đàn ông rất thẳng thắng mà hắn giọng, rành mạch trả lời.
"Hình như tôi thích cô ấy rồi."
Bỏ lại Uông Ngữ đứng như ngây ngốc, mắt trừng lớn khó tin.
Môi cô mấp mấy run run còn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng lại chẳng biết phải hỏi gì.
Cái quái gì đang xảy ra vậy? Cô bỏ lỡ điều gì sao?
Uông Ngữ đầu ong ong, bạt mạng chạy lên lầu. Đến cửa phòng Tư Dĩ Nam, dùng sức đập cửa.
"Tư Dĩ Nam, Tư Dĩ Nam..."
Anh chép miệng đẩy cánh cửa phòng, nhìn thấy Uông Ngữ vội vàng đến đây chân cũng không đi dép hay mang vớ.
Anh ngoắc tay người giúp việc đứng trước cửa phòng ra lệnh.
"Mang dép lên cho cô ấy."
Uông Ngữ không buồn để ý vấn đề đó liền xua tay.
"Không cần."
Kéo tay Tư Dĩ Nam vào bên trong phòng đóng sầm cửa lạ, vội vội vàng vàng vào vấn đề chính.
"Đêm qua.. Đêm qua có xảy ra vấn đề gì không?"
Tư Dĩ Nam ngạc nhiên khi cô đề cập đến vấn đề này.
Ánh mắt dừng lại ở đôi môi xinh đẹp của cô, chột dạ giấu hai tay ra sau lưng hỏi lại.
"Cô Uông đang muốn hỏi vấn đề gì?"
"Tiêu Giãn và Lộ Viên Viên, hai người đó có xảy ra... vấn đề gì không?"
Anh có chút đăm chiêu.
Đúng là cả tối hôm qua Tiêu Giãn không hề trở lại Tư gia, còn vấn đề giữa hai người đó xảy ra điều gì thì làm sao anh biết được.
Thấy anh lắc đầu, Uông Ngữ bày ra bộ mặt đầy tiếc nuối vì ngay cả Tư Dĩ Nam cũng chẳng biết gì.
Hơn nữa, Lộ Viên Viên mà cô biết là người không coi trọng tình yêu, có sở thích trêu đùa người khác để mua vui.
Không lẽ, người nghiêm túc như vệ sĩ Tiêu dính bẫy tình của bạn mình nhanh đến vậy sao?
.....
Hết.
Cả căn phòng gam màu chủ đạo là màu trắng tinh khôi. Nổi bật người phụ nữ đang cuộn tròn bên trong chăn, chưa muốn thức giấc.
'Cốc cốc...'
Tiếng gõ cửa vang lên trong không khí tĩnh lặng, Uông Ngữ buồn bực không tình nguyện nheo đôi mắt nặng trịch. Lồm cồm bò dậy khỏi chiếc chăn bông ấm áp, đầu choáng váng không thể định hình trong giây lát.
Cô ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh, căn phòng đầy đủ tiện nghi được lắp đặt các trang thiết bị tiên tiến. Lòng không khỏi hoài nghi, cô đang ở đâu vậy?
"Uông tiểu thư..."
Nghe giọng trầm ổn của Tiêu Giãn, cô mới giãn nhẹ khuôn mặt, xem ra là đang ở Tư gia.
Uông Ngữ đặt chân xuống giường lại phát hiện mình không chút mảnh vải che thân, phản ứng tự nhiên hoảng loạn ôm lấy khuôn ngực đầy đặn đang trần trụi ra ngoài.
Nhìn bộ váy lụa mỏng manh bị vứt không thương tiếc dưới sàn nhà, cô thở dài xoa mi tâm đau nhức.
Không có chút kí ức nào về buổi tối hôm qua.
"Vệ sĩ Tiêu có việc gì không?"
Uông Ngữ nói vọng ra ngoài, đi đến bên chiếc tủ đồ hiện đại mở ra, vô số những chiếc đầm mang thương hiệu nổi tiếng đều được đặt bên trong.
"Cậu chủ hỏi tôi: Cô Uông đã dậy chưa? Tôi cảm thấy không tiện xông vào nên muốn hỏi Uông tiểu thư đã dậy chưa."
"Tiêu vệ sĩ cũng thật biết đùa."
Khóe miệng Uông Ngữ giật giật mấy cái đầy hoài nghi, cô không tỉnh giấc thì ai đang trả lời chứ?
Tùy tiện chọn một chiếc váy đơn giản nhất, nhanh chóng bước vào nhà tắm.
Uông Ngữ nhìn mình chỉ còn đúng chiếc quần lót trong gương, lắc đầu ngao ngán.
Hơi tò mò nghiêng đầu săm soi cơ thể mình, không có dấu hiệu của sự xâm hại mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô vừa mở cánh cửa nặng trịch bước ra, bắt gặp Tiêu Giãn vẫn thẳng tấp đứng đó mà không hề có ý định rời đi.
Hai người nhìn nhau giây lát, cô mới khó khăn mở miệng.
"Sao anh còn đứng đây?"
Tiêu Giãn cúi đầu nghiêm túc nhắc lại.
"Mọi việc hằng ngày Uông tiểu thư làm đều phải được báo cáo với cậu chủ."
Dù có không tin tưởng cô, nhưng ít ra đây cũng là Tư gia sợ cô làm ra chuyện gì chứ?
"Hôm nay là cuối tuần tôi cũng không có đến công ty hay ra ngoài, vệ sĩ Tiêu cứ báo cáo cho có lệ là được rồi."
Uông Ngữ đi vài bước, xoay người phát hiện Tiêu Giãn vẫn đi theo sau. Cô khoanh tay khó chịu, quay lại nhìn về phía người đàn ông.
"Anh Tiêu, chắc không phải anh sẽ theo sát tôi 24/24 chứ?"
"Không phải, tôi muốn nhờ cô một việc."
Nhờ cô? Vệ sĩ Tiêu mà cũng có việc nhờ đến cô sao?
Uông Ngữ rất nhanh đã kết nối video với người phía bên kia.
"Lộ Viên Viên cậu đang ở đâu đó?"
"Ây dô, bà cô của tôi ơi! Mình đang bám sát theo nhất cử nhất động của Ngô Mễ đây."
"Ngô Mễ?"
Uông Ngữ có chút quá khích, hỏi lại.
"Đúng, đúng... Mình sắp phát hiện ra một tin hot động trời rồi! Tối về gọi lại cho cậu."
"Khoan đã, hiện tại cậu đang ở địa điểm nào?"
"Bật mí cho cậu nghe, mình đang nấp trước khách sạn Big FT gần Tư gia. Thôi, không có thời gian nói với cậu."
"Rụp."
Điện thoại đã gấp gáp kết thúc.
Uông Ngữ liếc nhìn sang Tiêu Giãn, nhún vai. Tiêu Giãn lại nhờ cô tìm kiếm địa chỉ hiện tại của Lộ Viên Viên.
Chỉ cần cô biết, Tiêu Giãn tuyệt đối sẽ để cô yên bình đến hết hôm nay.
"Vì sao anh lại muốn biết địa chỉ của Lộ Viên Viên?"
Tiêu Giãn hít một hơi sâu, Uông Ngữ biết anh sẽ không làm hại đến cô ấy nên mới yên tâm giao địa chỉ cho anh.
Người đàn ông rất thẳng thắng mà hắn giọng, rành mạch trả lời.
"Hình như tôi thích cô ấy rồi."
Bỏ lại Uông Ngữ đứng như ngây ngốc, mắt trừng lớn khó tin.
Môi cô mấp mấy run run còn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng lại chẳng biết phải hỏi gì.
Cái quái gì đang xảy ra vậy? Cô bỏ lỡ điều gì sao?
Uông Ngữ đầu ong ong, bạt mạng chạy lên lầu. Đến cửa phòng Tư Dĩ Nam, dùng sức đập cửa.
"Tư Dĩ Nam, Tư Dĩ Nam..."
Anh chép miệng đẩy cánh cửa phòng, nhìn thấy Uông Ngữ vội vàng đến đây chân cũng không đi dép hay mang vớ.
Anh ngoắc tay người giúp việc đứng trước cửa phòng ra lệnh.
"Mang dép lên cho cô ấy."
Uông Ngữ không buồn để ý vấn đề đó liền xua tay.
"Không cần."
Kéo tay Tư Dĩ Nam vào bên trong phòng đóng sầm cửa lạ, vội vội vàng vàng vào vấn đề chính.
"Đêm qua.. Đêm qua có xảy ra vấn đề gì không?"
Tư Dĩ Nam ngạc nhiên khi cô đề cập đến vấn đề này.
Ánh mắt dừng lại ở đôi môi xinh đẹp của cô, chột dạ giấu hai tay ra sau lưng hỏi lại.
"Cô Uông đang muốn hỏi vấn đề gì?"
"Tiêu Giãn và Lộ Viên Viên, hai người đó có xảy ra... vấn đề gì không?"
Anh có chút đăm chiêu.
Đúng là cả tối hôm qua Tiêu Giãn không hề trở lại Tư gia, còn vấn đề giữa hai người đó xảy ra điều gì thì làm sao anh biết được.
Thấy anh lắc đầu, Uông Ngữ bày ra bộ mặt đầy tiếc nuối vì ngay cả Tư Dĩ Nam cũng chẳng biết gì.
Hơn nữa, Lộ Viên Viên mà cô biết là người không coi trọng tình yêu, có sở thích trêu đùa người khác để mua vui.
Không lẽ, người nghiêm túc như vệ sĩ Tiêu dính bẫy tình của bạn mình nhanh đến vậy sao?
.....
Hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.