Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 118: Hồn lực khắc ấn

Khai Hoang

15/03/2013

Hít sâu một hơi, Nhạc Vũ lấy tay sờ lên viên tinh thạch màu tím.

Dựa theo quyển sách “Tường giải Cơ Quan Thuật”, pháp trận cùng tinh thạch này đích xác là đầu mối then chốt điều khiển khôi lỗi cơ quan. Tinh thạch là vật mấu chốt cực kỳ trân quý, tên là Hồn Thạch, có thể nói chính là trụ cột cùng trọng yếu nhất của tuyệt đại đa số Cơ Quan Thuật.

Mà pháp môn khống chế nó cũng cực kỳ kỳ dị. Ở trong sách viết ra hơn ba trăm phù triện, chính là đặc biệt nhằm vào loại Hồn Thạch này. Nhưng phương pháp cũng không phải khắc ấn như bình thường mà lấy hồn thức thăm dò vào bên trong, sau đó ở bên trong xây dựng ra từng phù ấn. Hồn Thạch có tác dụng giữ lại tinh thần lực, có thể khiến cho những phù văn kia không tiêu tán.

Thông thường mà nói, phù ấn nhiều ít trực tiếp quyết định độ mạnh yếu do người thao túng tinh thần lực, cũng tương ứng đại biểu cho trình độ khống chế khôi lỗi của người thao túng. Cách nói bên trong sách chính là người có thể thao túng trên năm mươi khôi lỗi, là có thể tiến hành điều khiển khôi lỗi thật tự nhiên. Một trăm khôi lỗi trở lên, cho dù rời khỏi chính cơ quan khôi lỗi, cũng có thể ở trong một khoảng cách nhất định ảnh hưởng được hành động của nó.

Ngoài ra bên trong sách còn đặc biệt nhắc tới pháp môn rèn luyện thần thức. Nhạc Vũ lấy ra quyển Ngự Khí Ngưng Thần pháp, chính là công pháp phụ trợ như vậy, chuyên dụng cho việc rèn luyện tinh thần lực.

Trước đó Nhạc Vũ cũng thuận tay lật qua một lần, phát hiện pháp môn này cao minh hơn Ngự Thú Thuật của gia tộc hắn rất nhiều. Bên trong ghi lại những lộ tuyến vận chuyển trong kinh lạc đại não, so với phương thức rèn luyện tiêu hao cực độ của hắn không thể nghi ngờ là mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Mà kết luận cũng làm Nhạc Vũ không ngừng thấp thỏm.

Hắn muốn khống chế khôi lỗi, nhất định phải xóa đi dấu vết lạc ấn của người thao túng trước đó, không được lưu lại chút tinh thần ấn ký nào của chủ nhân đời trước. Bất quá có điều kiện tiên quyết, hoặc chính chủ nhân đời trước tự mình thu hồi ấn ký, hoặc tinh thần lực của hắn mạnh mẽ hơn đối phương, cưỡng bức xóa đi lạc ấn của đối phương.

Vấn đề bây giờ chính là Nhạc Vũ cũng không hiểu rõ ràng khả năng luyện tập của mình suốt một tháng qua có thể thắng được đại hán đã từng rèn luyện Ngự Khí Ngưng Thần pháp mấy chục năm rồi hay không.

Ngay khi bàn tay chạm tới viên tinh thạch màu tím kia, Nhạc Vũ vẫn theo lệ thường tiến hành phân tích. Nhưng khiến cho hắn kinh dị chính là bên trong Hồn Thạch tựa hồ có một cỗ lực lượng ngăn cản, đừng nói là chút ít tinh thần ấn ký bên trong, dù là vật lý kết cấu của Hồn Thạch cũng không thể phân tích được.

Thoáng có chút kinh ngạc, Nhạc Vũ lại đưa thần thức của mình vào trong thăm dò, sau đó Nhạc Vũ mơ hồ cảm ứng được, hoặc nói là “nhìn” những đường chỉ nhàn nhạt sáng bóng lóng lánh đang quanh co khúc chiết sắp xếp dày đặc bên trong. Nhưng ngoài dự đoán chính là tổng số của những ấn phù này chỉ bất quá chưa tới tám mươi ấn phù mà thôi.

Bất quá nghĩ kỹ lại cũng cảm thấy thật khó trách. Nếu người ngồi trên ghế có thể làm được tới khả năng cảm ứng từ xa, vậy không cần tự mình mạo hiểm ngồi bên trong khoang lái của khôi lỗi, điều khiển khôi lỗi chiến đấu với con yêu thú cấp năm kia.

- Ngươi muốn viên Hồn Thạch cùng cơ quan khôi lỗi này?

Lúc này sắc mặt đại hán râu đen đã dễ xem hơn một chút, tinh thần có chút khôi phục lại. Khi thấy Nhạc Vũ đụng vào viên Hồn Thạch, trên mặt hắn chợt hiện lên tia hung quang, nhưng sau đó lại bật cười:



- Tiểu tử, ta xem ngươi nên bái ta làm thầy đi, theo học mấy năm trước rồi hãy nói.

Lời tuy nói như vậy, nhưng trong con ngươi đại hán hiện lên ánh nhìn dị thường càng lúc càng đậm.

Bên trong quyển “Tường giải Cơ Quan Thuật” kia, phương pháp rèn luyện tinh thần lực không phải người bình thường muốn học liền có thể học được, thường thường cần bỏ ra thời gian hai tới ba năm mới hiểu biết. Thậm chí những địa giai cường giả cũng chưa chắc tùy tiện làm được. Nhưng đối với thiếu niên trước mắt lại có vẻ vô cùng dễ dàng, chỉ làm một lần liền có thể thành công.

Nhưng điều làm hắn càng thêm kinh ngạc còn ở phía sau. Bên trong Hồn Thạch chợt sáng lên, đại hán râu đen chợt cảm thấy từng đợt công kích về phương diện tinh thần đang đánh sâu vào, nụ cười trên mặt hắn cũng từ từ cứng ngắc. Thần thức từ bên trong cơ thể của thiếu niên này, mãnh liệt tuôn tràn vào trong viên Hồn Thạch màu tím, tuy không trực tiếp nhắm vào hắn, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm nhận được sự cường đại.

Cũng không biết trải qua bao lâu, rốt cục Nhạc Vũ mở mắt lần nữa. Hắn chợt phát hiện Lâm Trác cùng Nhiễm Lực chẳng biết đã đứng bên cạnh hắn từ lúc nào, đang mang theo thần sắc lo lắng nhìn hắn chăm chú. Về phần đại hán bị thương, thần sắc càng thêm khó xem. Môi dưới của hắn bị cắn vỡ, nhưng có lẽ bởi thân thể bị thiếu máu nên không nhìn thấy máu chảy ra.

Khi Nhạc Vũ nhìn lên vết thương của cơ quan khôi lỗi trên đỉnh đầu, nhìn lên bầu trời chợt nhận ra đã đến buổi trưa. Không ngờ hắn ở bên trong khôi lỗi cũng đã hơn một canh giờ.

Nhạc Vũ cười khổ, thật ra ý định ban đầu của hắn chỉ là muốn thử nhìn xem một chút có thể xóa đi lạc ấn bên trong Hồn Thạch hay không mà thôi. Nếu như thật sự không được, chỉ đành hiếp bức tên đại hán chủ động rút lại tinh thần lực của mình.

Nhưng khi quá trình này vừa bắt đầu, hắn đã dần dần có chút không thể khống chế. Ban đầu do tinh thần lực dị chủng bên trong vồ đến như núi đổ! Ngoài ra hắn có chút không muốn buông tha. Khi hắn xóa đi lạc ấn bên trong, cũng đang học tập phương thức khắc phù văn trong đó.

Đúng như lời đại hán kia đã nói, phù triện này nếu không được lão sư dạy dỗ, chỉ bằng vào việc đọc sách mò mẫm, dù có tốn mấy ngày chưa chắc có thể ngưng kết được một phù triện có tác dụng chân chính bên trong Hồn Thạch. Những đường viền xoay quanh cùng uốn lượn của phù triện, thậm chí tinh thần lực nồng hậu bên trong quyển sách hoàn toàn không thể miêu tả được chi tiết. Trong quá trình xóa lạc ấn, Nhạc Vũ càng hiểu sâu hơn về những loại phù triện này.

Trong nửa canh giờ ngắn ngủi, tuy hắn thu được lợi ích thật nhiều, nhưng cũng đã đẩy bản thân rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm.

Từ khe hở kia, Nhạc Vũ nhìn thoáng qua bên ngoài. Hiện giờ trên chiến trường, số lượng yêu thú chẳng những không thể giảm bớt, ngược lại càng có khuynh hướng tăng thêm càng nhiều. May mắn chính là trong đó có hơn phân nửa đều đang cướp đoạt yêu lực kết tinh cùng thực vật nên ẩu đả lẫn nhau. Hiện tại còn chưa thấy có yêu thú nào chú ý tới vật cứng rắn đứng chết cứng nơi này.

Nhìn cảnh chém giết vô cùng thảm thiết chung quanh, Nhạc Vũ không khỏi âm thầm lắc đầu. Lần này cuộc đại chiến với Sư Ngạc Thú, lực lượng chư thành phía nam đã tổn thất thảm trọng. Nhưng số lượng yêu thú yêu cầm bị giết chết còn vượt xa hơn cả nhân loại. Trong đó có ít nhất ba thành không phải chết trong trận chiến đấu, mà chết trong cuộc tranh đoạt yêu lực kết tinh.

Nhưng hiện tại nếu bọn họ muốn rời đi đúng là có chút khó khăn. Mà khi ở bên ngoài tranh đoạt đến giai đoạn nào đó, cho dù với sự cứng rắn của khôi lỗi, cũng rất khó bảo đảm được sự an toàn của bọn họ.

- Đây chính là khôi lỗi? Ta xem chẳng có chỗ nào đáng gọi là ly kỳ.



Thấy Nhạc Vũ bình yên vô sự, Nhiễm Lực đã yên lòng. Sau đó liền đem lực chú ý chuyển qua kết cấu của cơ quan khôi lỗi. Hắn vừa đi vào trong này không bao lâu, nơi này đối với hắn mà nói hết thảy đều dị thường mới lạ.

- Chính là những đường viền phù văn này, lại có chút giống Tụ Linh trận của thiếu gia, nhưng thoạt nhìn qua thì có vẻ phức tạp hơn rất nhiều.

Lâm Trác mang theo thần sắc lo lắng nhìn ra bên ngoài:

- Thiếu gia, ta xem hay nên nhanh chóng rời khỏi nơi này cho thỏa đáng, chậm trễ chỉ e là không kịp!

Nhạc Vũ thoáng nhướng mày, nhìn thoáng qua vết thương cùng vết máu trên thân thể hai người. Dưới tình huống như vậy mạnh mẽ xông tới, hai người còn chưa chết được đã xem như mạng lớn.

Hắn thoáng do dự, cuối cùng nuốt vào một viên Thanh Thần hoàn, lại đưa tay cầm lấy Hồn Thạch. Lúc trước việc xóa đi lạc ấn bên trong đã làm tiêu hao thời gian của hắn thật không ít.

Nhưng kế tiếp là quá trình lưu lại ấn phù thuộc về bản thân mình, theo hắn xem ra phải tương đối đơn giản hơn rất nhiều. Chỉ cần có đầy đủ tinh thần lực cường đại, biết nắm giữ phương pháp khắc ấn, chẳng qua chỉ là chuyện thật dễ dàng mà thôi.

- Mặc dù ngươi khống chế được Hồn Thạch này thì thế nào? Hồn Khống trận của khôi lỗi này mặc dù được bảo tồn hoàn hảo, nhưng Linh trận đã bị hủy toàn bộ, dù ngươi thần thông quảng đại chữa trị được nó, cũng không có linh thạch cung cấp linh lực. Hắc hắc! Hôm nay có thêm ba tiểu tử các ngươi chôn cùng với ta xem như là đáng giá…

Tinh thần của đại hán râu đen khôi phục lại một chút, hoặc đã ý thức được tình cảnh của chính mình, trong ngôn ngữ không còn vẻ khách khí cẩn thận như vừa rồi. Nhưng khi hắn nói ra được phân nửa, mũi kiếm của Lâm Trác đã gác lên cổ của hắn, trong con ngươi ngập tràn vẻ sắc lạnh. Đại hán râu đen không khỏi nhíu mày, tuy hắn không sợ hãi nhưng cũng không muốn chết như vậy, lập tức liền cười lạnh một tiếng, dứt khoát nhắm mắt không nói chuyện.

Hắn không phải hoài nghi Nhạc Vũ có thể nắm giữ Hồn Thạch trong tay hay không, vừa rồi hắn đã phát hiện, thiếu niên này vô luận là cường độ tinh thần lực và lực khống chế đều vượt xa hơn mình. Mà một người bẩm sinh có thần thức cường đại cũng là người vô cùng thông minh, ngộ tính cực mạnh. Mặc dù không cách nào hoàn toàn học xong tám mươi phù triện kia, nhưng đủ tiến hành thao tác khôi lỗi đơn giản. Chẳng qua bộ vị mấu chốt của khôi lỗi đã bị phá hư, một người chưa từng tiếp xúc Cơ Quan Khôi Lỗi Thuật có thể sửa chữa được.

Nhạc Vũ mặc kệ hắn, đem những phù triện kia nhất nhất khắc ấn vào bên trong Hồn Thạch. Lại bắt đầu tìm kiếm khắp nơi bên trong khôi lỗi, hắn cũng đã thông qua năng lực phân tích chú ý tới Linh trận ở dưới chân cùng bốn vách mặc dù nhìn như một thể, thật ra không khác gì Ngũ Hành Tụ Linh trận của hắn, cũng từ một đống kim chúc tổ hợp mà thành. Độ dày chừng hai ngón tay, dán sát lên vách của căn phòng này, tùy thời đều có thể tháo dỡ xuống được.

Ước chừng người thiế kế cơ quan khôi lỗi đã từng dự đoán bên trong khoang lái có thể bị tổn thương, cho nên mới chọn cách thiết kế như thế này, để sau khi tranh đấu liền có thể có tài liệu thay thế sửa chữa.

Nếu như hắn đoán không sai, bên trong khôi lỗi nhất định còn có được hai bộ “phụ tùng thay thế” cùng “vật dụng dùng để thay đổi” mấu chốt cơ quan khôi lỗi hiện tại…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Lâm Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook