Chương 647: Nhất tuyến cơ hội
Khai Hoang
08/06/2013
Hắc! Quả nhiên là thứ tốt! Không hổ là thánh phẩm thượng cổ đã đề cập trong những đạo điển về thân ngoại hóa thân.
Nhìn qua hai Nguyên Anh vừa phân đang chậm rãi ổn định lại dưới tác dụng của huyền anh linh dịch, bản thể Anh Nhân của Nhạc Vũ bất giác lộ ra một vòng thần quang.
Hắn sử dụng thuật phân cách hồn niệm, đồng dạng với Thiên nhân liệt hồn phân thân pháp. Bí pháp này có thể đem một phần tử hồn lực chia làm ba phần.
Làm như vậy thì tổng lượng hồn lực không tổn hại, cũng chỉ là cực kỳ suy yếu mà thôi. Chẳng qua nếu như không có thủ đoạn kịp thời để cho nó hồi phục như cũ sẽ thì sẽ có đại lượng hồn lực tiêu tán, hao tổn thảm trọng.
Nhạc Vũ vốn cũng không dám mạo hiểm như thế, ban đầu chuẩn bị phương pháp chiết trung. Bất quá từ khi có được huyền anh linh dịch liền triệt để sửa lại chủ ý, đến lúc này quả thật đã coi như không ngại.
Sau khi Nguyên Anh ổn định lại thì Nhạc Vũ phất tay đem hai Anh Nhân nhỏ cho vào ngồi trong hai cái quan tài thủy tinh.
Tiếp đó Nhạc Vũ lại trích vào tinh huyết bản mệnh vào trong hai Anh Nhân, bắt đầu lớn mạnh dưới tác dụng của dược vật trong cơ thể.
Nhạc Vũ thấy thế cũng cảm thấy thư thái, biết hai thân ngoại hóa thân trên cơ bản đã thành. Quá trình đào tạo kế tiếp bình thường phải mất vài chục năm mới có thể sử dụng.
Từ lúc này cho dù bản thể của hắn bị diệt cũng có thể tùy thời dùng một trong hai cái này để trùng sinh.
Đây là một trong những chỗ tốt của Thiên Nhân liệt hồn phân thân pháp. Bản mệnh một người bao gồm ba hồn bảy vía. Tu sĩ bình thường mặc dù có thể dùng phân cách nguyên thần nhưng không thể phân cách bản mệnh.
Mà nếu như có thể phân thần thì cũng không thể nói là ký thác nguyên thần hay hóa thân mà là cái khác không liên quan đến tính mạng. Vì thế tu sĩ bình thường nếu như bản thể tử vong thì phân thần cũng đồng dạng vẫn lạc.
Thiên Nhân Liệt Hồn Phân Thân Pháp có một hiệu dụng thần kỳ. Cho dù bản thể tu luyện phương pháp này tử vong thì bản mệnh vẫn có thể phân cách để trùng sinh. Hư Nhược Nguyệt chính là vì vậy mà cứu lại tánh mạng.
Đương nhiên Thiên Nhân Liệt Hồn Phân Thân Pháp đã được xưng là đại thần thông thì hiệu dụng cũng không chỉ có vậy. Phương pháp có chín tầng, trong truyền thuyết nếu tu luyện tới cực hạn thì thần hồn có thể phân cách vô hạn, chính thức có thể Bất Tử Bất Diệt, chỉ cần có một giọt máu là có thể trùng sinh, mạnh hơn Huyết Hà công một ít.
Pháp thuật mà Nhạc Vũ sử dụng hiện giờ chỉ là pháp môn thô thiển nhất của loại đại thần thông này mà thôi, không thể không dùng khí cụ cùng dược liệu phối hợp.
Nhạc Vũ đem bản thể hồn niệm, phản hồi trong cơ thể, lập tức cảm giác bản thân suy yếu đến cực điểm. Cố nhiên không phải vì xuất ra tinh huyết bản mệnh khiến nguyên khí đại thương mà chính là do hắn vô thần.
Cho dù Huyền anh linh dịch tốt thế nào thì tổn hại bản nguyên thần hồn đến mức như vậy cũng không có khả năng hồi phục trong thời gian ngắn.
Cũng may Nhạc Vũ sớm có sở liệu, sau khi trở về bản thể thì lập tức phục dụng một viên linh đan, nhắm mắt hết sức hồi phục thương thế. Trong lúc nhập định, Nhạc Vũ triệt để quên đi thời gian. Đến khi mở mắt ra liền thấy Đoan Mộc Hàn đang tĩnh tọa bên cạnh, ân cần nhìn mình. Còn có Côn Ngô đã hoàn thành đột phá cũng đang yên lặng hộ pháp.
Cười an ủi Chiến Tuyết, sau đó Nhạc Vũ thăm dò trong cơ thể, cảm giác tổn thất khí huyết đã hoàn toàn khôi phục thì dùng hồn niệm khuếch tán ra, hơi nhíu mày.
- Hay cho Thiên Nhân liệt hồn phân thân pháp, sau khi mình phân cách thần hồn, mặc dù may mắn không đại thương nguyên khí nhưng đáng ra phải tổn hại nguyên thần, hồn lực ít nhiều suy yếu mới đúng.
Lúc này chẳng những không yếu mà ngược lại tổng lượng lại tăng lên một chút! Tuy nói điều này cũng có tác dụng của Huyền anh linh dịch, hắc! Đúng là đại thần thông thượng cổ! Phương pháp này tuy là chuyên dùng tu luyện thần hồn, công hiệu cũng không phải rất mạnh nhưng lại có diệu dụng khác, ngày sau rảnh rỗi có thể dùng.
Nhạc Vũ lúc này cảm thấy vô luận là thần hồn hay nhục thân đều đạt tới trạng thái tốt chưa từng có, tâm trạng thoải mái đến cực điểm.
Ngay sau đó hắn nhìn lại hai cỗ quan tài thủy tinh thì thấy hai Anh Nhân đã có hình dáng ban đầu của.
Bên trên Nguyên Anh đã phủ lên một tầng huyết nhục da thịt như phấn điêu ngọc trác, nhìn qua đáng yêu đến cực điểm.
Nhạc Vũ hơi sững sờ, mới giật mình thời gian tựa hồ đã qua một tháng rồi, cơ hồ không chút do dự đem hai cỗ quan tài thủy tinh vào trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ.
Hai thứ này hiện giờ đối với hắn mà nói có quan hệ trọng đại, tuyệt không thể để mất. Nếu để trong tông môn thì không lo lắng tới an toàn nhưng lại khó tránh khỏi có mặt xấu khác, càng không cách nào tùy thời tiến hành điều chế. Cuối cùng vẫn để bên cạnh là yên tâm hơn. Sau đó Nhạc Vũ lại phát ra một đạo hồn niệm ra lệnh cho Côn Ngô tiến vào tĩnh tu thất.
Hắn thu hồi lại Tử Khuyết Thiên Chương rồi nhìn đánh giá Côn Ngô. Cho dù thân thể vẫn là những tài liệu trước kia không có gì biến hóa nhưng cảm giác hoàn toàn bất đồng.
Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên một đạo ánh sáng nhàn nhạt rồi lộ vẻ mong chờ:
- Xem ra đã thành, thử xem một chút bản sự ngươi hiện giờ như thế nào!
Côn Ngô không nói một lời, khẽ gật đầu rồi đem tay phải lên trước. Sau đó trong lòng bàn tay của nó dấy lên một đoàn quang diễm ngũ sắc, thiêu đốt hừng hực.
- Ngũ thải thần diễm!
Nhạc Vũ nhướng mày, hắn kinh ngạc cũng không phải vì bản thân ngũ sắc quang diễm, quang diễm này vốn cùng đẳng cấp với Đại Hóa Chư Thiên Chân Viêm, đều là hỏa lực hậu thiên ngưng tụ. Đây là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Côn Ngô ngoại trừ Ngũ Hành Ngọc kiếm.
Khiến người ta có cảm giác kinh dị chính là Côn Ngô vào lúc ngũ thải thần diễm này lại tăng cường thêm ba đầu pháp tắc. Trong đó có không khí, phong lực có Ngũ Hành sinh khắc khiến cho uy lực của thần diễm tăng lên bốn lần! Một kích tương đương với Đại Thừa tu sĩ thúc sử huyền binh nhị phẩm đỉnh phong!
Sau một lúc, Nhạc Vũ cười khẽ, vốn hắn cho rằng Côn Ngô nếu như trong vòng một tháng có thể nắm giữ một hai pháp tắc đã là không tệ, ai ngờ gia hỏa này lại cấp cho hắn một kinh hỉ.
- Xem uy lực hỏa chủng này đã có thể tiếp cận Tử Xu Lôi của Không Kiếm, chỉ hơi thua kém mà thôi. Nếu phối hợp với Ngũ Hành Ngọc kiếm thì có thể tương đương với một Đại Thừa tu sĩ vừa vượt qua trường sinh kiếp! Khôi lỗi cùng yêu thú, trừ phi là thiên phú dị bẩm, nếu không ở cùng giai vị đều phải kém tu sĩ nhân loại một bậc.
Trước bát giai thì sai biệt của song phương còn chưa rõ ràng. Thậm chí yêu thú càng chiếm ưu thế, bất quá sau bát giai thì chênh lệch giữa nhân loại là cảnh giới Kim Đan đã dần mở rộng. Côn Ngô có thể có chiến lực như vậy đã xem như rất không tệ.
- Được rồi! Chiến lực Côn Ngô tăng lên ba thành, vậy thì thêm nắm chắc lấy được vật kia.
Nhạc Vũ khẽ động niệm, liền mang theo Chiến Tuyết cùng Côn Ngô phá vỡ không gian mà đi, lúc xuất hiện thì đã ở tại Hoàng hôn giới.
Nhạc Vũ không hề dừng lại mà tiếp tục chạy về Vạn Yêu Cốc. Tiếp đó một mình men theo đường trước vào vùng đất oán sát.
Bên trong đã thay đổi là một yêu thú thập tam giai chiếm cứ. Bất quá lần này nó tựa hồ theo bản năng cảm giác được sự nguy hiểm của Nhạc Vũ nên không hề có phản ứng.
Sau khi tiến vào hạch tâm, Nhạc Vũ độn nhập lòng đất. Sau khi tiến vào đến bảy ngàn trượng thì thấy không ít Thôn Thiên Kim Nghĩ vây quanh Huyền Thanh thiên kim, bất quá không hề công kích hắn.
Nhạc Vũ tiến đến gần, sau đó cười thỏa mãn lấy từ trong tiểu Càn Khôn hồ lô ra không ít bạch sắc quang hoa. Đây là khí Canh Kim tinh khiết, một trong những thức ăn của Thôn Thiên Kim Nghĩ.
Nếu là người bên ngoài tới lấy, nhất định sẽ bị bầy Kim Nghĩ vây công đến chết. Bất quá bầy kiến này đã được hắn nhỏ máu luyện hóa khống chế nên xem hắn là đồng loại.
Nhạc Vũ cũng không hoàn toàn lấy tuyệt, vẫn lưu lại một phần nhỏ. Sau đó lấy ra từ Tu Di Giới một đóa liên hoa tử sắc có sáu phiến lá rồi để kiến con vào trong đó.
Vật này chính là Lục phẩm tử tâm liên, là do Quảng Lăng tông tìm cho hắn. Nhạc Vũ vốn đã tìm được Bát diệp tử tâm liên nhưng nghĩ đến Thôn Thiên Kim Nghĩ ở đây nên vẫn bỏ giá cao mua về.
Nháy mắt sau đó cơ hồ tất cả Kim Nghĩ đều vọt tới con kiến con.
Cả bầy kiến đầu tiên ăn ngấu nghiến chỗ hạt sen, sau đó thì cắn nuốt hết cả lá rồi từng con đều ngủ say.
Nhạc Vũ biết bầy Thôn Thiên Kim Nghĩ đã bắt đầu tiến hóa trên diện rộng, một khi tỉnh lại thì chiến lực nhất định mạnh mẽhơn nữa.
Bất quá hắn không có hứng thú quan sát, chỉ dừng lại một lát rồi chạy ra khỏi mặt đất. Ngay sau đó hắn đứng trên biên giới chỗ hạch tâm của vùng đất oán sát nhìn qua tòa kiếm trận lẫn Cửu Diệp Yêu Linh Thảo bên trong. Hắn đến vì vật này, ngoài ra còn muốn thu phục kiếm trận.
Vốn hắn dự định sẽ tiến hành vào trăm năm sau nhưng vừa rồi đi Quy Khư cung lại cho hắn thấy một đường cơ hội.
Nhìn qua hai Nguyên Anh vừa phân đang chậm rãi ổn định lại dưới tác dụng của huyền anh linh dịch, bản thể Anh Nhân của Nhạc Vũ bất giác lộ ra một vòng thần quang.
Hắn sử dụng thuật phân cách hồn niệm, đồng dạng với Thiên nhân liệt hồn phân thân pháp. Bí pháp này có thể đem một phần tử hồn lực chia làm ba phần.
Làm như vậy thì tổng lượng hồn lực không tổn hại, cũng chỉ là cực kỳ suy yếu mà thôi. Chẳng qua nếu như không có thủ đoạn kịp thời để cho nó hồi phục như cũ sẽ thì sẽ có đại lượng hồn lực tiêu tán, hao tổn thảm trọng.
Nhạc Vũ vốn cũng không dám mạo hiểm như thế, ban đầu chuẩn bị phương pháp chiết trung. Bất quá từ khi có được huyền anh linh dịch liền triệt để sửa lại chủ ý, đến lúc này quả thật đã coi như không ngại.
Sau khi Nguyên Anh ổn định lại thì Nhạc Vũ phất tay đem hai Anh Nhân nhỏ cho vào ngồi trong hai cái quan tài thủy tinh.
Tiếp đó Nhạc Vũ lại trích vào tinh huyết bản mệnh vào trong hai Anh Nhân, bắt đầu lớn mạnh dưới tác dụng của dược vật trong cơ thể.
Nhạc Vũ thấy thế cũng cảm thấy thư thái, biết hai thân ngoại hóa thân trên cơ bản đã thành. Quá trình đào tạo kế tiếp bình thường phải mất vài chục năm mới có thể sử dụng.
Từ lúc này cho dù bản thể của hắn bị diệt cũng có thể tùy thời dùng một trong hai cái này để trùng sinh.
Đây là một trong những chỗ tốt của Thiên Nhân liệt hồn phân thân pháp. Bản mệnh một người bao gồm ba hồn bảy vía. Tu sĩ bình thường mặc dù có thể dùng phân cách nguyên thần nhưng không thể phân cách bản mệnh.
Mà nếu như có thể phân thần thì cũng không thể nói là ký thác nguyên thần hay hóa thân mà là cái khác không liên quan đến tính mạng. Vì thế tu sĩ bình thường nếu như bản thể tử vong thì phân thần cũng đồng dạng vẫn lạc.
Thiên Nhân Liệt Hồn Phân Thân Pháp có một hiệu dụng thần kỳ. Cho dù bản thể tu luyện phương pháp này tử vong thì bản mệnh vẫn có thể phân cách để trùng sinh. Hư Nhược Nguyệt chính là vì vậy mà cứu lại tánh mạng.
Đương nhiên Thiên Nhân Liệt Hồn Phân Thân Pháp đã được xưng là đại thần thông thì hiệu dụng cũng không chỉ có vậy. Phương pháp có chín tầng, trong truyền thuyết nếu tu luyện tới cực hạn thì thần hồn có thể phân cách vô hạn, chính thức có thể Bất Tử Bất Diệt, chỉ cần có một giọt máu là có thể trùng sinh, mạnh hơn Huyết Hà công một ít.
Pháp thuật mà Nhạc Vũ sử dụng hiện giờ chỉ là pháp môn thô thiển nhất của loại đại thần thông này mà thôi, không thể không dùng khí cụ cùng dược liệu phối hợp.
Nhạc Vũ đem bản thể hồn niệm, phản hồi trong cơ thể, lập tức cảm giác bản thân suy yếu đến cực điểm. Cố nhiên không phải vì xuất ra tinh huyết bản mệnh khiến nguyên khí đại thương mà chính là do hắn vô thần.
Cho dù Huyền anh linh dịch tốt thế nào thì tổn hại bản nguyên thần hồn đến mức như vậy cũng không có khả năng hồi phục trong thời gian ngắn.
Cũng may Nhạc Vũ sớm có sở liệu, sau khi trở về bản thể thì lập tức phục dụng một viên linh đan, nhắm mắt hết sức hồi phục thương thế. Trong lúc nhập định, Nhạc Vũ triệt để quên đi thời gian. Đến khi mở mắt ra liền thấy Đoan Mộc Hàn đang tĩnh tọa bên cạnh, ân cần nhìn mình. Còn có Côn Ngô đã hoàn thành đột phá cũng đang yên lặng hộ pháp.
Cười an ủi Chiến Tuyết, sau đó Nhạc Vũ thăm dò trong cơ thể, cảm giác tổn thất khí huyết đã hoàn toàn khôi phục thì dùng hồn niệm khuếch tán ra, hơi nhíu mày.
- Hay cho Thiên Nhân liệt hồn phân thân pháp, sau khi mình phân cách thần hồn, mặc dù may mắn không đại thương nguyên khí nhưng đáng ra phải tổn hại nguyên thần, hồn lực ít nhiều suy yếu mới đúng.
Lúc này chẳng những không yếu mà ngược lại tổng lượng lại tăng lên một chút! Tuy nói điều này cũng có tác dụng của Huyền anh linh dịch, hắc! Đúng là đại thần thông thượng cổ! Phương pháp này tuy là chuyên dùng tu luyện thần hồn, công hiệu cũng không phải rất mạnh nhưng lại có diệu dụng khác, ngày sau rảnh rỗi có thể dùng.
Nhạc Vũ lúc này cảm thấy vô luận là thần hồn hay nhục thân đều đạt tới trạng thái tốt chưa từng có, tâm trạng thoải mái đến cực điểm.
Ngay sau đó hắn nhìn lại hai cỗ quan tài thủy tinh thì thấy hai Anh Nhân đã có hình dáng ban đầu của.
Bên trên Nguyên Anh đã phủ lên một tầng huyết nhục da thịt như phấn điêu ngọc trác, nhìn qua đáng yêu đến cực điểm.
Nhạc Vũ hơi sững sờ, mới giật mình thời gian tựa hồ đã qua một tháng rồi, cơ hồ không chút do dự đem hai cỗ quan tài thủy tinh vào trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ.
Hai thứ này hiện giờ đối với hắn mà nói có quan hệ trọng đại, tuyệt không thể để mất. Nếu để trong tông môn thì không lo lắng tới an toàn nhưng lại khó tránh khỏi có mặt xấu khác, càng không cách nào tùy thời tiến hành điều chế. Cuối cùng vẫn để bên cạnh là yên tâm hơn. Sau đó Nhạc Vũ lại phát ra một đạo hồn niệm ra lệnh cho Côn Ngô tiến vào tĩnh tu thất.
Hắn thu hồi lại Tử Khuyết Thiên Chương rồi nhìn đánh giá Côn Ngô. Cho dù thân thể vẫn là những tài liệu trước kia không có gì biến hóa nhưng cảm giác hoàn toàn bất đồng.
Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên một đạo ánh sáng nhàn nhạt rồi lộ vẻ mong chờ:
- Xem ra đã thành, thử xem một chút bản sự ngươi hiện giờ như thế nào!
Côn Ngô không nói một lời, khẽ gật đầu rồi đem tay phải lên trước. Sau đó trong lòng bàn tay của nó dấy lên một đoàn quang diễm ngũ sắc, thiêu đốt hừng hực.
- Ngũ thải thần diễm!
Nhạc Vũ nhướng mày, hắn kinh ngạc cũng không phải vì bản thân ngũ sắc quang diễm, quang diễm này vốn cùng đẳng cấp với Đại Hóa Chư Thiên Chân Viêm, đều là hỏa lực hậu thiên ngưng tụ. Đây là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Côn Ngô ngoại trừ Ngũ Hành Ngọc kiếm.
Khiến người ta có cảm giác kinh dị chính là Côn Ngô vào lúc ngũ thải thần diễm này lại tăng cường thêm ba đầu pháp tắc. Trong đó có không khí, phong lực có Ngũ Hành sinh khắc khiến cho uy lực của thần diễm tăng lên bốn lần! Một kích tương đương với Đại Thừa tu sĩ thúc sử huyền binh nhị phẩm đỉnh phong!
Sau một lúc, Nhạc Vũ cười khẽ, vốn hắn cho rằng Côn Ngô nếu như trong vòng một tháng có thể nắm giữ một hai pháp tắc đã là không tệ, ai ngờ gia hỏa này lại cấp cho hắn một kinh hỉ.
- Xem uy lực hỏa chủng này đã có thể tiếp cận Tử Xu Lôi của Không Kiếm, chỉ hơi thua kém mà thôi. Nếu phối hợp với Ngũ Hành Ngọc kiếm thì có thể tương đương với một Đại Thừa tu sĩ vừa vượt qua trường sinh kiếp! Khôi lỗi cùng yêu thú, trừ phi là thiên phú dị bẩm, nếu không ở cùng giai vị đều phải kém tu sĩ nhân loại một bậc.
Trước bát giai thì sai biệt của song phương còn chưa rõ ràng. Thậm chí yêu thú càng chiếm ưu thế, bất quá sau bát giai thì chênh lệch giữa nhân loại là cảnh giới Kim Đan đã dần mở rộng. Côn Ngô có thể có chiến lực như vậy đã xem như rất không tệ.
- Được rồi! Chiến lực Côn Ngô tăng lên ba thành, vậy thì thêm nắm chắc lấy được vật kia.
Nhạc Vũ khẽ động niệm, liền mang theo Chiến Tuyết cùng Côn Ngô phá vỡ không gian mà đi, lúc xuất hiện thì đã ở tại Hoàng hôn giới.
Nhạc Vũ không hề dừng lại mà tiếp tục chạy về Vạn Yêu Cốc. Tiếp đó một mình men theo đường trước vào vùng đất oán sát.
Bên trong đã thay đổi là một yêu thú thập tam giai chiếm cứ. Bất quá lần này nó tựa hồ theo bản năng cảm giác được sự nguy hiểm của Nhạc Vũ nên không hề có phản ứng.
Sau khi tiến vào hạch tâm, Nhạc Vũ độn nhập lòng đất. Sau khi tiến vào đến bảy ngàn trượng thì thấy không ít Thôn Thiên Kim Nghĩ vây quanh Huyền Thanh thiên kim, bất quá không hề công kích hắn.
Nhạc Vũ tiến đến gần, sau đó cười thỏa mãn lấy từ trong tiểu Càn Khôn hồ lô ra không ít bạch sắc quang hoa. Đây là khí Canh Kim tinh khiết, một trong những thức ăn của Thôn Thiên Kim Nghĩ.
Nếu là người bên ngoài tới lấy, nhất định sẽ bị bầy Kim Nghĩ vây công đến chết. Bất quá bầy kiến này đã được hắn nhỏ máu luyện hóa khống chế nên xem hắn là đồng loại.
Nhạc Vũ cũng không hoàn toàn lấy tuyệt, vẫn lưu lại một phần nhỏ. Sau đó lấy ra từ Tu Di Giới một đóa liên hoa tử sắc có sáu phiến lá rồi để kiến con vào trong đó.
Vật này chính là Lục phẩm tử tâm liên, là do Quảng Lăng tông tìm cho hắn. Nhạc Vũ vốn đã tìm được Bát diệp tử tâm liên nhưng nghĩ đến Thôn Thiên Kim Nghĩ ở đây nên vẫn bỏ giá cao mua về.
Nháy mắt sau đó cơ hồ tất cả Kim Nghĩ đều vọt tới con kiến con.
Cả bầy kiến đầu tiên ăn ngấu nghiến chỗ hạt sen, sau đó thì cắn nuốt hết cả lá rồi từng con đều ngủ say.
Nhạc Vũ biết bầy Thôn Thiên Kim Nghĩ đã bắt đầu tiến hóa trên diện rộng, một khi tỉnh lại thì chiến lực nhất định mạnh mẽhơn nữa.
Bất quá hắn không có hứng thú quan sát, chỉ dừng lại một lát rồi chạy ra khỏi mặt đất. Ngay sau đó hắn đứng trên biên giới chỗ hạch tâm của vùng đất oán sát nhìn qua tòa kiếm trận lẫn Cửu Diệp Yêu Linh Thảo bên trong. Hắn đến vì vật này, ngoài ra còn muốn thu phục kiếm trận.
Vốn hắn dự định sẽ tiến hành vào trăm năm sau nhưng vừa rồi đi Quy Khư cung lại cho hắn thấy một đường cơ hội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.