Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1269: Tái kiến phong ấn

Khai Hoang

08/06/2013

Bị lực thần thông của Nhạc Vũ hút lên, toàn bộ cát bụi dưới lôi tuyệt chi địa đều bị cuốn vào vòng xoáy, chuyển di hơn vạn dặm.

-- Một ngàn trượng, bốn ngàn trượng, tám ngàn trượng!

Khi độ sâu đạt đến một vạn bảy ngàn trượng thì cảnh tượng hiện ra khiến Chiến Tuyết biến sắc.

Chỉ thấy một linh trận khổng lồ đang dần hiện ra khi những cát bụi và đất đá bị Nhạc Vũ hút lên, tuy nhiên cũng chỉ là một góc nhỏ, Chiến Tuyết dùng tạo nghệ trận đạo áng chừng phạm vi của nó chừng ngàn vạn dặm.

Chỗ trung ương của trận pháp là một đài đá cực lớn, tầng cao nhất vừa hiện ra thì Chiến Tuyết đã cảm giác có vài phần quen thuộc, đến khi cát đá chung quang toàn bộ bị bóc ra thì con ngươi nàng co rút:

- Là Ma Thần Xi Vưu?

Đài đá trước mắt rõ ràng giống hệt đài đá phong ấn Xi Vưu ở thái minh ngọc hoàn thiên, chất đá đồng dạng trong suốt nhưng hiện lên sắc tím đậm, khí tức bên trong cũng so sánh với chỗ trước kia gấp mười lần, phản ứng của khí linh cho thấy là một linh bảo trên tiên thiên nhất phẩm.

Đại trận nghìn vạn dặm khóa chặt không gian ở đây, trấn áp toàn bộ khí tức!

--- Là Hiên Viên ấn! Chắc hẳn phía dưới dù không phải tàn thân Xi Vưu thì cũng là nhân vật thời Hoàng Đế chưa thành tựu Tam Hoàng.

Nhạc Vũ vừa nhìn chiếc ấn tỉ đã nhận ra ngay lai lịch.

Ngọc tỉ truyền thừa thời thượng cổ của Nhân Hoàng chính là Không Động Ấn, đối ứng với Trấn Thế Tỳ trong tay hắn, đồng dạng tụ tập đầy đủ vô lượng công đức, từ sau Tam Hoàng Ngũ Đế bị Xiển Giáo lấy đi, chỉ để lại một ngụy ấn.

Về sau Tiệt Giáo đại hưng, cưỡng ép đóng đô nhân thế, thay đổi truyền thừa Nhân Hoàng, qua mấy đời Thương Đại Hạ thì ngay cả ngụy ấn cũng không thấy tung ảnh.

Bất quá Không Động Ấn tuy là truyền thừa Nhân Hoàng nhưng mấy vị Cửu Cửu mệnh cách Nhân Hoàng thời thượng cổ đều có phụ ấn của mình, Hiên Viên Ấn chính là cái đầu tiên, phụ trợ Hiên Viên Hoàng Đế đóng đô Thần Châu, công đức hội tụ bên trong không thể hạn lượng, bản thể tuy là Tiên Thiên nhất phẩm nhưng nhờ công đức gia trì nên uy năng không hề kém Tiên Thiên chi khí.

-- Thứ ẩn sâu dưới lôi tuyệt chi địa, thậm chí còn cần vật này phối hợp với đại trận ngàn vạn dặm mới có thể trấn áp phong ấn, ngoại trừ thân thể Xi Vưu thì hắn không nghĩ ra khả năng nào khác, hơn nữa nơi này nhất định cũng là chân hồn Xi Vưu!

Cơ hồ không chút do dự, Nhạc Vũ liền đem một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang trực tiếp quét xuống phá vỡ phong ấn trùng điệp.

Thời gian dần trôi qua, toàn bộ thiên địa chấn động, vô số lực hung sát bắt đầu thẩm thấu qua phong ấn xông lên, toàn bộ thiên không cũng bị nhuộm thành huyết hồng, vô số sát lực hồng sắc tán ra bốn phương tám hướng, những nơi đi qua đều khiến hết thảy sinh linh lâm vào điên cuồng hoặc hưng phấn tử vong, hoặc thần hồn trực tiếp bị nghiền nát biến mất, lan tràn trăm vạn dặm.

Vào lúc sát lực khó khăn tiến đến ngoại vi lôi tuyệt chi địa thì Nhạc Vũ chợt hừ lạnh một tiếng, tất cả sát lực huyết hồng bị một lực lượng vô hình trói buộc vây lấy không cách nào tiến thêm.



Cấm chế của linh trận dưới Ngũ Sắc Thần Quang vỡ vụn từng tầng, một hồn niệm hung lệ cường tuyệt từ trong thoát ra, lúc bắt đầu còn chưa có mục đích nhưng vào lúc giao phong với ý niệm của Chiến Tuyết và Nhạc Vũ thì đột nhiên trở thành cuồng bạo, tụ lại một chỗ như ột hung nhận tuyệt thế trùng kích đánh tới.

Ý niệm này tựa hồ đặc biệt hận Chiến Tuyết nên dồn đến chín thành áp tới nàng!

Chiến Tuyết đã đoán biết ý của Nhạc Vũ, trong lòng cũng dần bình tĩnh, sát lực vô tận và Hồng Mông kiếm ý từ trong cơ thể xuất ra, giao phong không chút thua kém với ý niệm kia.

Nhạc Vũ cũng không để ý, chỉ cảm ứng phía xa rồi cười lạnh:

- Quả nhiên!

Sau khi hết thảy cấm chế bị bài trừ, Hiên Viên ấn cũng bị một cự lực bên dưới trùng kích bất ổn, sau lưng Nhạc Vũ đột nhiên xuất ra một cự thủ ngũ sắc kình thiên chộp xuống giữ lấy chí bảo này rồi nhấc lên trên tới ngàn trượng khiến khí tức vừa hung hoành tuyệt thế lại thâm trầm như vực sâu bên dưới bốc lên, trong một sát na đã lan tràn ngàn vạn dặm.

Thiên không bỗng chốc tối sầm, cuồng phong bạo khởi như vô số tiếng than khóc, tựa như thiên địa nỉ non. Một luồng khí vụ hồng sắc dường như vô tận dâng lên từ dưới lòng đất, cuối cùng tụ lại thành một đôi mắt hồng sắc tràn đầy sát niệm nhìn về phía hai người.

Lúc này toàn bộ chư giới đều rung chuyển, tất cả tiên tu Hồng Hoang đều kinh hãi.

Tại một tầng hỏa vân trên tam thập tam thiên, một nhân ảnh kim bào đột nhiên bừng tỉnh, trong mắt lấp lánh thần quang, trước người là một quy bàn, bên trong vô số phù văn lưu chuyển, cuối cùng tụ lại một chỗ như một viên kính chiếu ra ngàn vạn dặm.

- Phong ấn này hôm nay rốt cục có người động sao? Kỳ quái, lần đại kiếp nạn này còn chưa phải lúc cánh tay Xi Vưu. Ân? Lại là hắn? Phương bắc An Thiên Huyền Thánh Đại Đế.

Kêu lên một tiếng kinh dị, nhân ảnh kim bào lộ vẻ kinh ngạc, sau đó lại nhìn sang thân ảnh thiếu nữ đang đứng trên không cách đó không xa.

- Hay cho nữ tử này, phép tu hành lại tám phần tương tự với Xi Vưu! Đồng dạng có sát lực ràng buộc, đạo vu song tu sao? Huyền Thánh Đại Đế tự dưng phá vỡ phong ấn chắc bởi vì vậy.

- A...? Trên người nữ tử này rõ ràng cũng có vài phần đế khí! Thất long mệnh cách? A! Nguyên lai còn không chỉ như vậy, Thiên Đạo khí tức bao phủ quanh thân, đây là chính mệnh thần vị, Câu Trần thượng cung tinh quân?

Trầm mặc thật lâu rồi nhân ảnh kia cười khẽ mang theo ý vui sướng vô tận.

- Lúc trước lưu hắn một mạng, quả nhiên có chút tác dụng! Mấy người Thiên Đế, Huyền Nữ, Quảng Thành, lúc trước bọn ngươi không chịu giúp ta triệt để trảm sát người kia không biết có nghĩ tới ngày hôm nay? Cái này nên gọi là mua dây buộc mình?

Cũng cơ hồ cùng lúc, từ đỉnh Côn Luân Sơn có một nhân ảnh điên cuồng vọt lên phía chân trời, lơ lửng trên cửu tiêu bảy trăm vạn trượng nhìn về phía xa cách mười tỷ dặm, thân mặc đạo bào tử kim, khí độ vốn thâm trầm nhưng lúc này lại tràn đầy khiếp sợ, phía sau cũng có vài nhân ảnh lần lượt xuất hiện bên cạnh.



- Khí tức này là Xi Vưu! Nhạc Vũ đã tìm được chân hồn Xi Vưu.

Trung niên bên cạnh đạo nhân kia chính là Hoàng Long chân nhân, lúc này nghe vậy vẫn tràn đầy nghi hoặc:

- Quảng Thành sư huynh, là Xi Vưu thì như thế nào? Ma đầu kia đã bị phong ấn mấy vạn năm, tín đồ đã rơi rụng hơn nửa, ngay cả Cửu Lê gia tộc cũng không còn coi hắn là tôn sư, cho dù xuất thế cũng không hơn một chuẩn thánh Kim Tiên tầm thường. Sư huynh đệ chúng ta, trừ Văn Thù sư đệ thì ai ra tay chẳng có thể trấn áp.

Văn Thù đạo nhân đồng dạng tái nhợt:

- Điều sư huynh lo không phải là Xi Vưu! Hoàng Long sư huynh nên nhớ chuyện ta lúc trước suýt nữa thân vẫn ở Thái minh ngọc hoàn thiên?

Nghe được lời ấy, không chỉ là Hoàng Long mà mấy người còn lại đều giật mình, đều nhìn sang Quảng Thành tử, trong đó Phổ Hiền chân nhân càng thêm nghi hoặc:

- Lúc Xi Vưu Hình Thiên gây họa Hồng Hoang, Quảng Thành tử sư huynh chắc biết rõ chỗ lợi hại của hắn. Người sau cũng thôi, nhưng Xi Vưu lại chính thức là đạo vu song tu, chiến lực mạnh mẽ tuyệt đối. Nữ tử kia đồng dạng đi con đường này, nếu thôn phệ được thần tinh Xi Vưu thì chỉ sợ sau trăm năm sẽ là hỗn độn chuẩn thánh có tư cách Dĩ Lực Chứng Đạo, khí vận hiện giờ chỉ sợ quy hết vào Nhạc Vũ.

Tựa hồ không dám tưởng tượng thế thái sau này, Phổ Hiền thở sâu một hơi, thoáng bình tĩnh, mới mở miệng lần nữa hỏi:

- Tàn thân Xi Vưu lúc trước bị người thôn phệ, còn lại mấy chỗ phong ấn phải nên cực lực che dấu mới được! An trí tại lôi tuyệt chi địa tuy là không tệ nhưng vài năm trước khi kẻ này tìm kiếm liền nên cảnh tỉnh! Có thể nào bỏ mặc mặc kệ.

Quảng Thành tử khẽ lắc đầu, cười khổ một tiếng:

- Sao ta không biết như thế? Lúc trước thân thể Xi Vưu phân thành sáu phần! Trong đó năm phần quy Xiển Giáo ta trấn áp. Bất quá phần bụng và Xi Vương kích quan trọng nhất còn có thần tinh đều bị Hiên Viên đoạt đi, một mình trấn áp. Ngay cả ta cũng không biết nơi hạ lạc, nếu không phải do kẻ này, chỉ sợ cả mấy vạn năm sau cũng mới có thể biết được.

Mấy vị Kim Tiên lúc nghe đến mấy chữ Xi Vương khôi thì đều cứng người.

Văn Thù đạo nhân không khỏi nhíu mày:

- Trừ phi là không để ý số mệnh cắn trả, phóng tay chiến một trận với Huyết Lục Thiên quân, còn không thần tinh cùng Xi Vương kích sẽ chắc chắn rơi vào tay Nhạc Vũ. Bất quá chút tín đồ còn lại của Xi Vưu, chúng ta còn có biện pháp ngăn chặn? Còn có nữ tử có thân phận Vu Thần.

Mọi người đều sáng mắt, bất quá sau một khắc lại thấy Từ Hàng đạo nhân vẫn nhìn lên tinh không than thở:

--- Đã muộn! Trước lúc kẻ này phá vỡ phong ấn đã sớm có sở liệu. Ta xem thiên tượng, thấy tinh cung Câu Trần đã có chủ nhân. Nữ tử này hôm nay đã là Câu Trần thượng cung tinh quân.

Toàn bộ tầng mây lại lặng ngắt, kể cả Quảng Thành tử cùng Từ Hàng, thần sắc mọi người đều đầy đủ chua cay đắng mặn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Lâm Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook