Chương 684: Trấn áp Ma Quật.
Khai Hoang
08/06/2013
Vào lúc Nhạc Vũ hạ xuống Ma Quật thì thần sắc ba vị Nguyên Anh tu sĩ tọa trấn ở đây đều khẽ buông lỏng.
Nhạc Vũ nhíu mày nhìn về phía hắc động không thấy đáy, bên trong có vô số hắc khí xoáy tròn.
Thần hồn của hắn cảm giác được bên trong đang có mấy Vực Ngoại Thiên Ma có cấp bậc ít nhất là huyền ma đang không ngừng giãy dụa muốn thoát ra. Mấy người Nghiêm Chân tuy dựa vào linh trận nơi đây toàn lực trấn áp nhưng có không ít Thiên Ma cấp bậc thấp từ trong xuyên ra quấy nhiễu thần hồn lấy ba người .
Nhạc Vũ hơi vung tay áo, một luồng chân khí Hỗn Nguyên Ngũ Hành mênh mông trấn trụ lại thông đạo. Thêm vào mấy đạo hỏa diễm bắn ra thiêu đốt toàn bộ mấy Thiên Ma lọt lưới. Ba Nguyên Anh tu sĩ đang trong tình trạng kiệt sức lúc này mới lần lượt thu hồi pháp lực đứng lên. Nghiêm Chân bay tới bên cạnh Nhạc Vũ, cười khổ nói:
- Sau khi Đông Văn sơn bị một mình ngươi bình định, mấy vạn đệ tử còn lại của Li Trần Tông đã quyết xuôi nam, nghe nói muốn rời khỏi Đông Thắng đại lục.
Ma Quật này cũng không có người nào để ý tới. Sau khi hai năm trước ta tiếp nhận, nguyên tưởng rằng với lực của ba người sẽ đủ để trấn áp. Không ngờ Vực Ngoại Thiên Ma còn khó đối phó hơn cả đối phương. Huyền Ma thì cũng không quá khó khăn, chỉ cần đề phòng không để bọn hắn tiến vào thần hồn là được. Chỉ là hai ngày trước xuất hiện Tướng Ma.
Nhạc Vũ chau mày, Vực Ngoại Thiên Ma phân ra có Âm Ma, Huyễn Ma, Linh Ma cùng với Huyền Ma. Phân biệt đối ứng với Tu Chân giả có bốn cảnh giới Linh Hư, Kim Đan, Nguyên Anh cùng Đại Thừa. Tướng Ma có cấp độ rất cao, tương đương với Tán Tiên cùng yêu thú ngũ thập giai, tiến hóa gần với Sát Ma, qua giai đoạn quá độ đã có thể chuyển hư thành thật.
Nếu thật là có Tướng Ma xuất hiện vậy cũng khó trách với lực của ba người Nghiêm Chân không thể ứng phó. Có thể chạy trốn được đã là rất may mắn.
- Ngày ấy may mắn là chúng ta kịp thời cầu cứu, Dịch Sơn sư điệt kịp thời tìm đến mới có thể diệt sát! Bất quá hiện giờ ba người chúng ta đã không thủ được nữa rồi. Những ngày này đã có không ít Âm Ma cùng Huyễn Ma thừa cơ bỏ chạy. Cũng may cấp bậc cũng không phải rất cao, phần lớn đều đã bị vây giết, chưa từng gây thành đại họa . Nhưng nhân thủ tông ta hiện giờ cũng đã giật gấu vá vai.
Nghiêm Chân lắc đầu, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi:
- Muốn chế áp ở đây tối thiểu cũng phải là tu sĩ Đại Thừa, hiện giờ trong tông môn cũng chỉ có Vũ nhi thôi.
Nhạc Vũ cũng cảm thấy bất đắc dĩ, rốt cuộc căn cơ của Quảng Lăng tông vẫn chưa đủ. Trong mấy người có hy vọng đột phá Đại Thừa cũng chỉ có Lí Vô Đạo cùng Diệp Tri Thu nhưng đều cần thời gian.
Nếu bản thể Đoan Mộc Hàn chưa từng vẫn lạc, Xương Băng Hồng có thể đúc lại đạo cơ thì với tích lũy của hai người có khả năng sẽ nhanh hơn một ít. Chỉ là hiện giờ đã không thể trông cậy vào.
Hai vị Nguyên Anh còn lại có thân phận trước kia là tán tu, vừa mới bái nhập tông môn không lâu. Hai người này cũng biết được uy danh của Nhạc Vũ nên mặc dù đều có thọ nguyên mấy trăm tuổi nhưng cũng không dám cho mình là trưởng bối, ăn nói hết sức kính cẩn, sau khi cùng với Nghiêm Chân nói xong tình hình cụ thể ở đây thì lần lượt phi độn mà đi.
Nhìn độn quang hơi lảo đảo vì pháp lực còn chưa khôi phục đầy đủ của ba người dần biến mất ở đằng xa, Nhạc Vũ ngưng trọng nhìn lại trong thông đạo không gian.
- Bỏ đi! Dù sao lúc này cũng không thể đi Hoàng hôn giới. Tọa trấn nơi đây coi như là rèn luyện thần hồn cũng là có ích.
Ý niệm trong lòng hắn khẽ động , hồn ý liền ngưng tụ thành đao luồn vào trong động quật. Một đám Âm Ma, Huyễn Ma, Linh Ma, thậm chí ngay cả Huyền Ma cũng úy kị lui ra.
Nhạc Vũ lúc này kinh ngạc mở ro hai mắt, cảm giác thân thể và hồn niệm của mình buông lỏng, phảng phất giống như vừa bỏ được một gánh nặng.
- Cảm giác này là giảm đi của nhân quả sát nghiệt của mình, trấn áp Ma Quật chẳng lẽ là quả nhiên có thể tăng công đức của mình hay sao? Bất quá thật kỳ quái, mỗi ngày đêm mình tu hành dẫn tới không biết bao nhiêu Vực Ngoại Thiên Ma, càng chém giết vô số, thực sự chưa bao giờ có cảm giác hiệu quả như hôm nay.
Nhạc Vũ hơi suy ngẫm rồi cười khẽ. Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập thần hồn tu sĩ, theo như thiên đạo thì không phải thay nó thanh trừ khối u nên chỉ có vui mừng mà thôi, tu sĩ đem thanh trừ tự nhiên không coi là là công đức. Ma Quật thì khác, một khi ma tai khuếch tán ra, vô luận sinh linh loại nào cũng bị hấp thụ khí huyết nguyên lực, không có khả năng sống sót. Một khi số lượng quá nhiều thì càng có thể cải biến hoàn cảnh thiên địa, chính là tổn hại căn bản thế giới này, tình hình hoàn toàn khác biệt.
Vỗ túi đại linh thú, đem Sơ Tam Đằng Huyền thả ra hộ pháp, tiếp đó Nhạc Vũ chọn một khối đá sạch sẽ bên cạnh rồi ngồi xuống tiếp tục thả ra hồn niệm.
Hắn cứ thế ở trong địa phương này rèn luyện thần hồn. Mỗi ngày ở đây đều có yêu ma thoát ra từ thông đạo không gian, hắn đều dùng thần hồn ngưng tụ thành đao ý trảm sát đương trường. Tiếp đó hấp thu những phân tử hồn lực còn sót lại, phục dụng đại lượng những đan dược tăng tiến nguyên khí, dùng Tam Muội Chân Hỏa để thuần luyện hồn thức bản thân.
Vào lúc rảnh rỗi, hắn cũng đã bắt đầu cảm ngộ quá trình thiên địa. Trong vài năm ngắn ngủi cảm ngộ đến mười loại pháp tắc bên trong Tử Khuyết Thiên Chương.
Chỉ là tầng cấp những pháp tắc này cực thấp, căn bản không dùng được. Nhạc Vũ cũng đành cười khổ không thôi. Dùng Tử Khuyết Thiên Chương, chỉ hơn mười phút đã hoàn toàn lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa, dùng con đường bình thường thì bất kỳ pháp tắc nào cũng cần mấy tháng đến mấy chục năm cảm giác thần hồn.
Trong thời gian vài năm nay, hồn lực hắn tăng trưởng cực kỳ nhanh chóng. Mỗi ngày mỗi đêm trảm sát Thiên Ma, hấp thu phần tử hồn thức khiến thần hồn Nhạc Vũ lần nữa đột phá.
Nếu không có hồn lực này thì chỉ với khí huyết nhục thân chi trì cũng không có khả năng tăng trưởng vô hạn, thành tựu của hắn càng không thể đạt được như thế.
Còn có sát nghiệt nhân quả, ngoại trừ lần thứ nhất cảm giác được rõ ràng, thời gian sau đều chỉ cảm ứng được rất nhỏ.
Bất quá Nhạc Vũ thực sự có phát giác được nghiệp lực cực nhỏ quấn quanh thân. Ngày hôm đó Nhạc Vũ vẫn như cũ dẫn khai khí huyết toàn thân, huyết tương và nguyên lực trong cơ thể lưu chuyển không ngớt, chỉ một lát đã đem mấy huyền ma dẫn lên thông đạo không gian .
Vào lúc Ma Quật dần dần sôi trào, Nhạc Vũ đánh ra một pháp quyết khiến khí huyết trong cơ thể triệt để bình tĩnh.
Phần đông Vực Ngoại Thiên Ma dưới thông đạo không gian lập tức biết không ổn, mấy huyền ma vừa lên cũng biết là bị mắc lừa nên liền bỏ chạy trở về.
Nhạc Vũ mở mắt xuất ra một luồng hồn lực khổng lồ ép xuống, trong khoảnh khắc đè nát toàn bộ Vực Ngoại Thiên Ma trong không gian thông đạo. Cùng lúc pháp lực cuốn một vòng đem một phần phần tử hồn thức tinh thuần vừa tản ra hấp thu đến trước người.
Đang muốn dung hợp thời gian, Nhạc Vũ lại như có điều suy nghĩ nhìn về phía dưới động quật, cảm giác bên kia cũng có một cặp mắt đang chăm chú nhìn lên.
Tình hình này đã giằng co mấy tháng, tiếc là không gian thông đạo này cũng không phải không có trở ngại nên cảm giác không thể nào tiến vào bên kia.
- Xem ra xác thực là Tướng ma hoặc là Sát ma. Vẫn nói bên trong Vực Ngoại Thiên Ma, phàm là trên Linh Ma đều có thể thức tỉnh trí tuệ, xem ra tình hình quả nhiên không giả
Bản năng của Vực Ngoại Thiên Ma chính là truy tìm hấp thu máu huyết nguyên lực. Sau khi khí huyết bản thân của hắn lưu chuyển, theo lý mà nói thì tất cả Thiên Ma đều muốn hấp thu. Ngay cả mấy huyền ma cũng mất đi lý trí. Duy chỉ có một con vẫn ở bên kia âm thầm quan sát, thủy chung khắc chế bản năng, quả thật khiến người ta giật mình.
Bất quá uy hiếp lớn nhất của hắn lúc này không phải là Thiên Ma không biết thực lực này. Với Huyền Thiên Tịnh Hỏa của hắn thì ma đầu này tối đa cũng chỉ có thể coi là một phiền toái nho nhỏ mà thôi, không tiêu tốn của hắn quá nhiều tinh lực.
Quan sát một lát, Nhạc Vũ cũng không để ý mà tiếp tục hấp nhiếp những hồn lực tinh khiết. Vào lúc hắn mới hấp thu chưa được bao lâu thì chỗ Sơ Tam Đằng Huyền lại phát ra tiếng cảnh báo nhẹ, trong thần hồn cũng cảm giác được hồn niệm bất an của hai thần thú.
- Chẳng lẽ là người nọ rốt cục nhịn không được ra tay?
Trong nội tâm hơi trầm xuống, Nhạc Vũ tản ra hồn lực rồi đằng không trôi nổi giữa thiên không.
Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận cơ hồ trước tiên bố trí sau đầu, tiểu chư thiên hàn tin cũng lơ lửng phía trên.
Sau một khắc hắn lại nhíu mày. Người tới cũng không phải vẫn là kẻ đang âm thầm rình mò mà là một đạo thanh quang đang phi độn tới, trong nháy mắt đã như một cơn cuồng phong vượt qua ngàn dặm xuất hiện trước mặt.
Sau khi thanh quang tản đi thì người hiện ra chính là Thanh y phu nhân đã từng gặp qua ở Thanh Châu, mặt mày vẫn như sương lạnh.
Chỉ sau một lát, Nhạc Vũ đã khôi phục như thường. Cho dù nàng thật sự là Yêu Đế Loan Thiên trong truyền thuyết thì hiện giờ trong U Châu này đoán chừng cũng không làm được gì hắn.
Nơi này cũng không phải là chỗ để đại chiến, bản thân hắn đã vò mẻ lại thêm sứt, có nhiều nghiệp lực hơn nữa cũng không tính là gì, nhưng với nữ tử này lại bất đồng.
Nếu bởi vì hai người đấu pháp dẫn tới ma tai khuếch tán thì hơn phân nửa nhân quả lại có thể coi tính trên người nữ nhân này.
Nhạc Vũ cuối cùng chỉ đem Thiên Ý kiếm và Nghịch Thiên đao cầm ra tay.
Mỗi thanh tiên binh sau khi bay ra liền biến ảo thành hơn trăm thanh vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức bố tại quanh người. Tiếp đó hắn lại đem Thiên Mộc trâm kiếm và Long Tước phiến sẵn sàng.
Quả nhiên Thanh y nữ tử sau khi ổn định thân hình thì cũng chưa từng động thủ mà quan sát Nhạc Vũ, ánh mắt dừng lại trên chỗ Tiểu chư thiên hàn tinh tinh sa trên đầu hắn rồi cười lạnh:
- Quả nhiên là đóng tại nơi đây, vài năm không gặp xem ra tiến bộ không nhỏ.
Nhạc Vũ tiếp tục đem thập nhị diện Huyền Nguyên Tụ Linh Trận kì bố trí quanh người, ẩn ước ho ứng với trận pháp sau đầu rồi mới lạnh lùng lên tiếng:
- Không biết thương thế của Loan tiền bối mấy năm này đã tốt chưa?
Chương 684: Đại chiến Yêu Đế.
Trên mặt Loan Thiên cũng không hiện vẻ giận dữ mà chỉ nheo mắt nói:
- Phù Bảo của ngươi quả thật lợi hại, bất quá ta muốn biết Quảng Lăng tông các ngươi có thể thu thập được bao nhiêu linh thạch? Nếu còn muốn khôi phục đến trình độ mấy năm trước, trừ khi mấy năm này Quảng Lăng tông không thu nhận thêm đệ tử như ngươi.
Nhạc Vũ cũng không chút nào động dung, hắn biết một tờ Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù cũng không uy hiếp được vị Yêu Đế này. Uy lực của thần phù cố nhiên là mạnh mẽ tuyệt đối nhưng chỉ cần là tu sĩ cũng biết được nhược điểm của nó.
Cửu Thiên Đô Triện Thái Hạo Thần Phù chính là một trong những phù bảo cao giai đỉnh cấp, tiêu hao linh thạch cũng càng làm cho người ta đau lòng.
Hắn cũng không muốn lặp lại lần nữa việc một lần tiêu xài đến cả 10 tỷ linh thạch ở mấy năm trước.
Bất quá lúc này hắn lại tò mò Loan Thiên vì sao mà đến?
Loan Thiên thấy Nhạc Vũ không phản bác thì hơi nhếch miệng, sau đó đưa tay ra nói:
- Giao ra đây! Ta có thể không quan tâm Thương Ngô Lệ Bi Hồi nhưng hài tử Tinh Nguyệt kia là hậu bối của một vị hảo hữu..
- Tinh Nguyệt?.
Nhạc Vũ hơi ngẩn ra. Tinh Nguyệt chắc là Lôi Sí Tinh Giác Thú trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ, không ngờ trong mắt Loan Thiên nó lại quan trọng hơn cả Thương Ngô.
Cũng khen cho nữ nhân này lúc trước chạy đến viện thủ không hề lộ ra một chút dấu vết.
Phảng phất dường như cảm ứng tâm linh, Lôi Sí Tinh Giác Thú bên trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ bỗng nhiên ngẩng đầu hý vang, càng thêm giãy dụa kịch liệt.
Nhạc Vũ vừa cảm giác thấy thì cười lạnh, sau đó càng đẩy nhanh tốc độ vận chuyển của vạn kiếm đại trận, nhìn lại Thanh y phu nhân nói:
- Đem nó trả lại không biết ta có chỗ tốt gì?.
- Chỗ tốt? Hôm nay không giết ngươi đã là hạ thủ lưu tình, còn muốn hỏi ta chỗ tốt?.
Loan Thiên giận quá mà cười, nhìn lại thần sắc nghiêm túc của Nhạc Vũ thì sát cơ càng lộ, trầm giọng:
- Ta có thể đáp ứng ngươi trong vòng mười năm thì Thanh Châu ta không là địch với Quảng Lăng tông các ngươi! Cũng không ra tay vì hài tử Thương Ngô kia.
Nhạc Vũ nghe vậy thoáng trầm ngâm rồi lạnh nhạt lắc đầu:
- Thời gian mười năm quá ít, Thanh Châu các ngươi trong vòng hai mươi năm tuyệt không dư lực tranh phong với Quảng Lăng tông ta. Về phần Thương Ngô, nếu như các ngươi có thể cứu thì cứ ra tay, lời của tiền bối thật sự quá không có thành ý.
Loan Thiên lạnh ngắt rồi cười khẽ:
- Cũng không thử nghĩ kỹ xem? Ngươi thật sự cho rằng không cần sợ hãi rồi sao? Vừa hay hôm nay ta cũng muốn gặp lại Thôn Tinh Đông Hoa, để xem bọn họ mất bao lâu thời gian mới có thể chạy đến!
Nàng chưa dứt lời thì đã tiện tay phất một cái dẫn lên vô số cuồng phong thanh sắc dẫn theo vô số luồng gió nhỏ như những những lợi nhận xoáy tròn.
Cũng không thấy có thanh thế gì kinh thiên động địa nhưng tầng quang bích màu xanh kiên cố quanh người Nhạc Vũ liền phát ra thanh mang mãnh liệt, trong sát na Vạn Mộc Phong Thần Bích tưởng như không gì có thể phá nổi đã bị xuyên thủng vô số.
Nhạc Vũ không chút hoang mang, thôi động Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ quyết cùng hô ứng với Tiểu Chư Thiên hàn tinh tinh sa. Một con sóng lực từ tràn ra, thêm vào tinh lực mênh mông rót xuống khiến tất cả phong nhận quanh thân đều bị trấn áp tiêu tán.
Loan Thiên thấy thế hơi nhíu mày nhìn vào từng điểm tinh quang như một bầu trời sao trên đầu Nhạc Vũ. Ngay sau đó vô số vũ linh màu xanh quanh người nàng lại tràn ra cuộn với những phong nhận đã bị đánh vỡ, sau một thoáng đã khiến thanh thế phong nhận hồi phục.
Nhạc Vũ ngưng trọng, biết đối phương đã chính thức động thủ.
Hắn bắn ra thập nhị diện long lân bảo vệ quanh thân.
Cái này cũng không phải là Long Lân kim thuẫn chế luyện cho Chiến Tuyết và Côn Ngô ngày đó mà là dùng bối giáp của hai yêu tiên Chân Long dung hợp với mười loại tàng trân tỉ mỉ chế thành, bao gồm ba tầng Long Lân, thập nhị diện phân bố tứ phương, trong lúc mơ hồ không ngờ là một linh trận.
Chỉ thấy một tầng kim quang dày đặc hướng ra bên ngoài chống đỡ vũ linh. Tiếp đó Nhạc Vũ đánh ra một kiếm quyết dẫn lên vô số kiếm quang đao ảnh trong suốt công phá hộ bích màu xanh quanh người Loan Thiên.
Loan Thiên hơi giật mình rồi ngay sau đó thân hình bỗng nhiên tứ tán hóa thành vô số cuồng phong cuộn ra ngoài khiến cho mấy trăm đao kiếm phân quang thác ảnh chém vào không trung. Chỉ có hai thanh tiên binh Thiên Ý Nghịch Thiên bỗng nhiên là hiện ra Long Hồn gào thét cắn xé một đoàn thanh quang rồi thôn phệ toàn bộ.
- Phong Linh hóa thể quyết?
Đồng tử Nhạc Vũ hơi co lại, Long Tước phiến ngưng tụ Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười ba rồi lập tức đánh ra nhằm hướng năm tinh điểm lam sắc phía xa.
Sơ Tam Đằng Huyền đang tạm thời thay hắn trấn áp Ma Quật cũng đồng thời ra tay, hơn hai trăm cây ngũ sắc quang châm lẫn Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang đồng thời phóng lên trời.
Sau đó chỉ nghe một tiếng kêu rên, thân ảnh Loan Thiên đã xuất hiện tại một phương hướng bên ngoài ngàn trượng. Vô số phong lực màu xanh tụ thành một cự kiếm nộ trảm về bên này.
Thập nhị diện kim sắc lân thuẫn quanh người Nhạc Vũ đón đỡ một kích này tuy không hề hao tổn gì nhưng cũng bị văng đi mấy trăm trượng . Băng Diễm huyền quang chướng cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích cũng lập tức nát bấy. Đến khi Huyền Quy Tiên Trạc tự phát sáng lên rồi một quang mang lam sắc lẫn chân hình Huyền Vũ hiện ra thì mới khiến cự kiếm này triệt để vỡ vụn, hóa thành vô số phong nhận tứ tán.
Thân hình Nhạc Vũ bắn ra đến hơn ngàn trượng mới có thể đứng vững. Trên khóa môi của Loan Thiên đối diện cũng vương máu, ánh mắt quét qua như lưỡi đao:
- Trách không được dám nói chuyện với ta như vậy, nguyên lai là mới được hai thanh tiên binh.
Nhạc Vũ hít vào một hơi khí lạnh, bố trí tỉ mỉ như vậy, cơ hồ đã dùng hết thủ đoạn mạnh nhất của mình, lại là sát cục xuất kỳ bất ý cũng chỉ có thể khiến Loan Thiên bị thương nhẹ mà thôi.
Ngược lại một kiếm kia đã thiếu chút nữa lấy mạng hắn.
Uy lực của Thanh Loan thập ngũ giai thuần huyết đúng là không tầm thường! Đồng dạng là thần thông tầng thứ mười ba nhưng tuyệt đối không để cho Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười ba mà hắn nhờ vào Long Tước phiến sử xuất áp đảo! Tổn thương mà thần thông của Sơ Tam Đằng Huyền tạo ra cho nàng lại càng bé nhỏ!
Nhạc Vũ thở dài, biết hai linh sủng của mình lúc này cũng không giúp được gì nên dứt khoát dùng hồn niệm sai chúng toàn lực trấn áp Ma Quật, thu hồi lại thập nhị diện Long Lân kim thuẫn, một lần nữa kết trận. Tiếp đó hắn lấy mấy tờ Kỳ Lân Chân Hình phù cầm sẵn trong tay. Cuối cùng tay phải sử ra một thủ ấn khiến Thiên Ý kiếm họa xuất mấy quỹ tích huyền diệu. Khí tức toàn thân cũng biến hóa lần nữa, hòa hợp nhất thể với thiên địa. Uy lực to lớn của thiên địa cũng bỗng nhiên hàng lâm.
Thần sắc Loan Thiên lập tức trở nên ngưng trọng, cảm giác cực kỳ hoang đường, phảng phất lúc này đối mặt không phải với Nhạc Vũ mà là toàn bộ thiên địa. Uy áp tinh thần mà Nhạc Vũ nhất thời ngang bằng với nàng.
- Quảng Lăng tuyệt kiếm?
Loan Thiên chau mày, cảm giác có chút không đúng. Quảng Lăng tuyệt kiếm ba thức giữa mà nàng nghe Thương Ngô kể lại cũng không quỷ dị như vậy.
Hừ nhẹ một tiếng, thân hình nàng lại hóa thành một đoàn thanh phong, điên cuồng tụ hội phong lực trong vòng trăm dặm thành một vầng sáng màu xanh đánh về phía Nhạc Vũ.
Kiếm quyết trong tay Nhạc Vũ lúc này cũng đột nhiên dừng mạnh lại, pháp lực quanh thân bắn ra, cả thiên địa trước người phảng phất như vỡ nát.
Một đoàn quang hoa chói mắt xông thẳng ra ngoài vạn trượng khiến đoàn thanh phong không có thực chất tứ tán.
Trước ngực Nhạc Vũ cùng lúc chảy ra một đoàn máu tươi, quang hoa thanh sắc cũng bắn lên ngang trời.
Bất quá lần này không chờ Nhạc Vũ thôi sử, thập nhị diện Long Lân kim thuẫn ngăn cản bên người hắn bắn ra mấy đạo lôi quang cường hoành đánh vào luồng thanh quang khiến nó thoáng trì trệ rồi mới bị đánh tan.
Tiếp đó Băng Diễm huyền quang chướng, Vạn Mộc Phong Thần Bích cũng đồng dạng bị đánh tan, vẫn là Huyền Quy Tiên Trạc, một mực ngăn trở khiến thanh quang dần tiêu tán.
- Huyền Linh tịnh xu lôi!
Nhạc Vũ bị xung lượng này lần nữa đánh ra mấy trăm trượng, thầm kinh ngạc. Huyền Linh tịnh xu lôi chính là một trong hai cửu trọng lôi. Theo như dự tính của hắn ít nhất cũng phải tiêu hao một tờ Kỳ Lân chân hình phu hoặc một chiếc Tử Thụ Tiên Y mới có thể thoát khỏi trọng thương, không ngờ bỗng nhiên thoát ra lôi quang này khiến uy lực thanh quang giảm đi non nửa.
Chỉ là hắn vẫn khó hiểu Huyền Linh tịnh xu lôi này vì sao lại đến.
- Chẳng lẽ là khi mình hợp nhất với thiên địa thì ý niệm thiên địa tự động sai sử.
Nhạc Vũ cũng không kịp suy nghĩ sâu xa, cưỡng ép đem thần hồn thoát ra, chỉ sợ lại bị ý niệm mênh mông của thiên địa triệt để đồng hóa. Lúc này tuy hắn chỉ bị trọng thương ngực phải nhưng sắc mặt tái nhợt tựa như người chết, trên trán toát ra đầm đìa mồ hôi.
Cơ hồ cùng lúc đoàn thanh phong đối diện ngưng thành một thể. Phong Linh hóa thể quyết cũng không thể giảm bớt thương thế của Thanh y phu nhân, toàn bộ ngực phải của nàng bị đánh thủng toang hoác.
Nhạc Vũ nhíu mày nhìn về phía hắc động không thấy đáy, bên trong có vô số hắc khí xoáy tròn.
Thần hồn của hắn cảm giác được bên trong đang có mấy Vực Ngoại Thiên Ma có cấp bậc ít nhất là huyền ma đang không ngừng giãy dụa muốn thoát ra. Mấy người Nghiêm Chân tuy dựa vào linh trận nơi đây toàn lực trấn áp nhưng có không ít Thiên Ma cấp bậc thấp từ trong xuyên ra quấy nhiễu thần hồn lấy ba người .
Nhạc Vũ hơi vung tay áo, một luồng chân khí Hỗn Nguyên Ngũ Hành mênh mông trấn trụ lại thông đạo. Thêm vào mấy đạo hỏa diễm bắn ra thiêu đốt toàn bộ mấy Thiên Ma lọt lưới. Ba Nguyên Anh tu sĩ đang trong tình trạng kiệt sức lúc này mới lần lượt thu hồi pháp lực đứng lên. Nghiêm Chân bay tới bên cạnh Nhạc Vũ, cười khổ nói:
- Sau khi Đông Văn sơn bị một mình ngươi bình định, mấy vạn đệ tử còn lại của Li Trần Tông đã quyết xuôi nam, nghe nói muốn rời khỏi Đông Thắng đại lục.
Ma Quật này cũng không có người nào để ý tới. Sau khi hai năm trước ta tiếp nhận, nguyên tưởng rằng với lực của ba người sẽ đủ để trấn áp. Không ngờ Vực Ngoại Thiên Ma còn khó đối phó hơn cả đối phương. Huyền Ma thì cũng không quá khó khăn, chỉ cần đề phòng không để bọn hắn tiến vào thần hồn là được. Chỉ là hai ngày trước xuất hiện Tướng Ma.
Nhạc Vũ chau mày, Vực Ngoại Thiên Ma phân ra có Âm Ma, Huyễn Ma, Linh Ma cùng với Huyền Ma. Phân biệt đối ứng với Tu Chân giả có bốn cảnh giới Linh Hư, Kim Đan, Nguyên Anh cùng Đại Thừa. Tướng Ma có cấp độ rất cao, tương đương với Tán Tiên cùng yêu thú ngũ thập giai, tiến hóa gần với Sát Ma, qua giai đoạn quá độ đã có thể chuyển hư thành thật.
Nếu thật là có Tướng Ma xuất hiện vậy cũng khó trách với lực của ba người Nghiêm Chân không thể ứng phó. Có thể chạy trốn được đã là rất may mắn.
- Ngày ấy may mắn là chúng ta kịp thời cầu cứu, Dịch Sơn sư điệt kịp thời tìm đến mới có thể diệt sát! Bất quá hiện giờ ba người chúng ta đã không thủ được nữa rồi. Những ngày này đã có không ít Âm Ma cùng Huyễn Ma thừa cơ bỏ chạy. Cũng may cấp bậc cũng không phải rất cao, phần lớn đều đã bị vây giết, chưa từng gây thành đại họa . Nhưng nhân thủ tông ta hiện giờ cũng đã giật gấu vá vai.
Nghiêm Chân lắc đầu, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi:
- Muốn chế áp ở đây tối thiểu cũng phải là tu sĩ Đại Thừa, hiện giờ trong tông môn cũng chỉ có Vũ nhi thôi.
Nhạc Vũ cũng cảm thấy bất đắc dĩ, rốt cuộc căn cơ của Quảng Lăng tông vẫn chưa đủ. Trong mấy người có hy vọng đột phá Đại Thừa cũng chỉ có Lí Vô Đạo cùng Diệp Tri Thu nhưng đều cần thời gian.
Nếu bản thể Đoan Mộc Hàn chưa từng vẫn lạc, Xương Băng Hồng có thể đúc lại đạo cơ thì với tích lũy của hai người có khả năng sẽ nhanh hơn một ít. Chỉ là hiện giờ đã không thể trông cậy vào.
Hai vị Nguyên Anh còn lại có thân phận trước kia là tán tu, vừa mới bái nhập tông môn không lâu. Hai người này cũng biết được uy danh của Nhạc Vũ nên mặc dù đều có thọ nguyên mấy trăm tuổi nhưng cũng không dám cho mình là trưởng bối, ăn nói hết sức kính cẩn, sau khi cùng với Nghiêm Chân nói xong tình hình cụ thể ở đây thì lần lượt phi độn mà đi.
Nhìn độn quang hơi lảo đảo vì pháp lực còn chưa khôi phục đầy đủ của ba người dần biến mất ở đằng xa, Nhạc Vũ ngưng trọng nhìn lại trong thông đạo không gian.
- Bỏ đi! Dù sao lúc này cũng không thể đi Hoàng hôn giới. Tọa trấn nơi đây coi như là rèn luyện thần hồn cũng là có ích.
Ý niệm trong lòng hắn khẽ động , hồn ý liền ngưng tụ thành đao luồn vào trong động quật. Một đám Âm Ma, Huyễn Ma, Linh Ma, thậm chí ngay cả Huyền Ma cũng úy kị lui ra.
Nhạc Vũ lúc này kinh ngạc mở ro hai mắt, cảm giác thân thể và hồn niệm của mình buông lỏng, phảng phất giống như vừa bỏ được một gánh nặng.
- Cảm giác này là giảm đi của nhân quả sát nghiệt của mình, trấn áp Ma Quật chẳng lẽ là quả nhiên có thể tăng công đức của mình hay sao? Bất quá thật kỳ quái, mỗi ngày đêm mình tu hành dẫn tới không biết bao nhiêu Vực Ngoại Thiên Ma, càng chém giết vô số, thực sự chưa bao giờ có cảm giác hiệu quả như hôm nay.
Nhạc Vũ hơi suy ngẫm rồi cười khẽ. Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập thần hồn tu sĩ, theo như thiên đạo thì không phải thay nó thanh trừ khối u nên chỉ có vui mừng mà thôi, tu sĩ đem thanh trừ tự nhiên không coi là là công đức. Ma Quật thì khác, một khi ma tai khuếch tán ra, vô luận sinh linh loại nào cũng bị hấp thụ khí huyết nguyên lực, không có khả năng sống sót. Một khi số lượng quá nhiều thì càng có thể cải biến hoàn cảnh thiên địa, chính là tổn hại căn bản thế giới này, tình hình hoàn toàn khác biệt.
Vỗ túi đại linh thú, đem Sơ Tam Đằng Huyền thả ra hộ pháp, tiếp đó Nhạc Vũ chọn một khối đá sạch sẽ bên cạnh rồi ngồi xuống tiếp tục thả ra hồn niệm.
Hắn cứ thế ở trong địa phương này rèn luyện thần hồn. Mỗi ngày ở đây đều có yêu ma thoát ra từ thông đạo không gian, hắn đều dùng thần hồn ngưng tụ thành đao ý trảm sát đương trường. Tiếp đó hấp thu những phân tử hồn lực còn sót lại, phục dụng đại lượng những đan dược tăng tiến nguyên khí, dùng Tam Muội Chân Hỏa để thuần luyện hồn thức bản thân.
Vào lúc rảnh rỗi, hắn cũng đã bắt đầu cảm ngộ quá trình thiên địa. Trong vài năm ngắn ngủi cảm ngộ đến mười loại pháp tắc bên trong Tử Khuyết Thiên Chương.
Chỉ là tầng cấp những pháp tắc này cực thấp, căn bản không dùng được. Nhạc Vũ cũng đành cười khổ không thôi. Dùng Tử Khuyết Thiên Chương, chỉ hơn mười phút đã hoàn toàn lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa, dùng con đường bình thường thì bất kỳ pháp tắc nào cũng cần mấy tháng đến mấy chục năm cảm giác thần hồn.
Trong thời gian vài năm nay, hồn lực hắn tăng trưởng cực kỳ nhanh chóng. Mỗi ngày mỗi đêm trảm sát Thiên Ma, hấp thu phần tử hồn thức khiến thần hồn Nhạc Vũ lần nữa đột phá.
Nếu không có hồn lực này thì chỉ với khí huyết nhục thân chi trì cũng không có khả năng tăng trưởng vô hạn, thành tựu của hắn càng không thể đạt được như thế.
Còn có sát nghiệt nhân quả, ngoại trừ lần thứ nhất cảm giác được rõ ràng, thời gian sau đều chỉ cảm ứng được rất nhỏ.
Bất quá Nhạc Vũ thực sự có phát giác được nghiệp lực cực nhỏ quấn quanh thân. Ngày hôm đó Nhạc Vũ vẫn như cũ dẫn khai khí huyết toàn thân, huyết tương và nguyên lực trong cơ thể lưu chuyển không ngớt, chỉ một lát đã đem mấy huyền ma dẫn lên thông đạo không gian .
Vào lúc Ma Quật dần dần sôi trào, Nhạc Vũ đánh ra một pháp quyết khiến khí huyết trong cơ thể triệt để bình tĩnh.
Phần đông Vực Ngoại Thiên Ma dưới thông đạo không gian lập tức biết không ổn, mấy huyền ma vừa lên cũng biết là bị mắc lừa nên liền bỏ chạy trở về.
Nhạc Vũ mở mắt xuất ra một luồng hồn lực khổng lồ ép xuống, trong khoảnh khắc đè nát toàn bộ Vực Ngoại Thiên Ma trong không gian thông đạo. Cùng lúc pháp lực cuốn một vòng đem một phần phần tử hồn thức tinh thuần vừa tản ra hấp thu đến trước người.
Đang muốn dung hợp thời gian, Nhạc Vũ lại như có điều suy nghĩ nhìn về phía dưới động quật, cảm giác bên kia cũng có một cặp mắt đang chăm chú nhìn lên.
Tình hình này đã giằng co mấy tháng, tiếc là không gian thông đạo này cũng không phải không có trở ngại nên cảm giác không thể nào tiến vào bên kia.
- Xem ra xác thực là Tướng ma hoặc là Sát ma. Vẫn nói bên trong Vực Ngoại Thiên Ma, phàm là trên Linh Ma đều có thể thức tỉnh trí tuệ, xem ra tình hình quả nhiên không giả
Bản năng của Vực Ngoại Thiên Ma chính là truy tìm hấp thu máu huyết nguyên lực. Sau khi khí huyết bản thân của hắn lưu chuyển, theo lý mà nói thì tất cả Thiên Ma đều muốn hấp thu. Ngay cả mấy huyền ma cũng mất đi lý trí. Duy chỉ có một con vẫn ở bên kia âm thầm quan sát, thủy chung khắc chế bản năng, quả thật khiến người ta giật mình.
Bất quá uy hiếp lớn nhất của hắn lúc này không phải là Thiên Ma không biết thực lực này. Với Huyền Thiên Tịnh Hỏa của hắn thì ma đầu này tối đa cũng chỉ có thể coi là một phiền toái nho nhỏ mà thôi, không tiêu tốn của hắn quá nhiều tinh lực.
Quan sát một lát, Nhạc Vũ cũng không để ý mà tiếp tục hấp nhiếp những hồn lực tinh khiết. Vào lúc hắn mới hấp thu chưa được bao lâu thì chỗ Sơ Tam Đằng Huyền lại phát ra tiếng cảnh báo nhẹ, trong thần hồn cũng cảm giác được hồn niệm bất an của hai thần thú.
- Chẳng lẽ là người nọ rốt cục nhịn không được ra tay?
Trong nội tâm hơi trầm xuống, Nhạc Vũ tản ra hồn lực rồi đằng không trôi nổi giữa thiên không.
Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận cơ hồ trước tiên bố trí sau đầu, tiểu chư thiên hàn tin cũng lơ lửng phía trên.
Sau một khắc hắn lại nhíu mày. Người tới cũng không phải vẫn là kẻ đang âm thầm rình mò mà là một đạo thanh quang đang phi độn tới, trong nháy mắt đã như một cơn cuồng phong vượt qua ngàn dặm xuất hiện trước mặt.
Sau khi thanh quang tản đi thì người hiện ra chính là Thanh y phu nhân đã từng gặp qua ở Thanh Châu, mặt mày vẫn như sương lạnh.
Chỉ sau một lát, Nhạc Vũ đã khôi phục như thường. Cho dù nàng thật sự là Yêu Đế Loan Thiên trong truyền thuyết thì hiện giờ trong U Châu này đoán chừng cũng không làm được gì hắn.
Nơi này cũng không phải là chỗ để đại chiến, bản thân hắn đã vò mẻ lại thêm sứt, có nhiều nghiệp lực hơn nữa cũng không tính là gì, nhưng với nữ tử này lại bất đồng.
Nếu bởi vì hai người đấu pháp dẫn tới ma tai khuếch tán thì hơn phân nửa nhân quả lại có thể coi tính trên người nữ nhân này.
Nhạc Vũ cuối cùng chỉ đem Thiên Ý kiếm và Nghịch Thiên đao cầm ra tay.
Mỗi thanh tiên binh sau khi bay ra liền biến ảo thành hơn trăm thanh vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức bố tại quanh người. Tiếp đó hắn lại đem Thiên Mộc trâm kiếm và Long Tước phiến sẵn sàng.
Quả nhiên Thanh y nữ tử sau khi ổn định thân hình thì cũng chưa từng động thủ mà quan sát Nhạc Vũ, ánh mắt dừng lại trên chỗ Tiểu chư thiên hàn tinh tinh sa trên đầu hắn rồi cười lạnh:
- Quả nhiên là đóng tại nơi đây, vài năm không gặp xem ra tiến bộ không nhỏ.
Nhạc Vũ tiếp tục đem thập nhị diện Huyền Nguyên Tụ Linh Trận kì bố trí quanh người, ẩn ước ho ứng với trận pháp sau đầu rồi mới lạnh lùng lên tiếng:
- Không biết thương thế của Loan tiền bối mấy năm này đã tốt chưa?
Chương 684: Đại chiến Yêu Đế.
Trên mặt Loan Thiên cũng không hiện vẻ giận dữ mà chỉ nheo mắt nói:
- Phù Bảo của ngươi quả thật lợi hại, bất quá ta muốn biết Quảng Lăng tông các ngươi có thể thu thập được bao nhiêu linh thạch? Nếu còn muốn khôi phục đến trình độ mấy năm trước, trừ khi mấy năm này Quảng Lăng tông không thu nhận thêm đệ tử như ngươi.
Nhạc Vũ cũng không chút nào động dung, hắn biết một tờ Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù cũng không uy hiếp được vị Yêu Đế này. Uy lực của thần phù cố nhiên là mạnh mẽ tuyệt đối nhưng chỉ cần là tu sĩ cũng biết được nhược điểm của nó.
Cửu Thiên Đô Triện Thái Hạo Thần Phù chính là một trong những phù bảo cao giai đỉnh cấp, tiêu hao linh thạch cũng càng làm cho người ta đau lòng.
Hắn cũng không muốn lặp lại lần nữa việc một lần tiêu xài đến cả 10 tỷ linh thạch ở mấy năm trước.
Bất quá lúc này hắn lại tò mò Loan Thiên vì sao mà đến?
Loan Thiên thấy Nhạc Vũ không phản bác thì hơi nhếch miệng, sau đó đưa tay ra nói:
- Giao ra đây! Ta có thể không quan tâm Thương Ngô Lệ Bi Hồi nhưng hài tử Tinh Nguyệt kia là hậu bối của một vị hảo hữu..
- Tinh Nguyệt?.
Nhạc Vũ hơi ngẩn ra. Tinh Nguyệt chắc là Lôi Sí Tinh Giác Thú trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ, không ngờ trong mắt Loan Thiên nó lại quan trọng hơn cả Thương Ngô.
Cũng khen cho nữ nhân này lúc trước chạy đến viện thủ không hề lộ ra một chút dấu vết.
Phảng phất dường như cảm ứng tâm linh, Lôi Sí Tinh Giác Thú bên trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ bỗng nhiên ngẩng đầu hý vang, càng thêm giãy dụa kịch liệt.
Nhạc Vũ vừa cảm giác thấy thì cười lạnh, sau đó càng đẩy nhanh tốc độ vận chuyển của vạn kiếm đại trận, nhìn lại Thanh y phu nhân nói:
- Đem nó trả lại không biết ta có chỗ tốt gì?.
- Chỗ tốt? Hôm nay không giết ngươi đã là hạ thủ lưu tình, còn muốn hỏi ta chỗ tốt?.
Loan Thiên giận quá mà cười, nhìn lại thần sắc nghiêm túc của Nhạc Vũ thì sát cơ càng lộ, trầm giọng:
- Ta có thể đáp ứng ngươi trong vòng mười năm thì Thanh Châu ta không là địch với Quảng Lăng tông các ngươi! Cũng không ra tay vì hài tử Thương Ngô kia.
Nhạc Vũ nghe vậy thoáng trầm ngâm rồi lạnh nhạt lắc đầu:
- Thời gian mười năm quá ít, Thanh Châu các ngươi trong vòng hai mươi năm tuyệt không dư lực tranh phong với Quảng Lăng tông ta. Về phần Thương Ngô, nếu như các ngươi có thể cứu thì cứ ra tay, lời của tiền bối thật sự quá không có thành ý.
Loan Thiên lạnh ngắt rồi cười khẽ:
- Cũng không thử nghĩ kỹ xem? Ngươi thật sự cho rằng không cần sợ hãi rồi sao? Vừa hay hôm nay ta cũng muốn gặp lại Thôn Tinh Đông Hoa, để xem bọn họ mất bao lâu thời gian mới có thể chạy đến!
Nàng chưa dứt lời thì đã tiện tay phất một cái dẫn lên vô số cuồng phong thanh sắc dẫn theo vô số luồng gió nhỏ như những những lợi nhận xoáy tròn.
Cũng không thấy có thanh thế gì kinh thiên động địa nhưng tầng quang bích màu xanh kiên cố quanh người Nhạc Vũ liền phát ra thanh mang mãnh liệt, trong sát na Vạn Mộc Phong Thần Bích tưởng như không gì có thể phá nổi đã bị xuyên thủng vô số.
Nhạc Vũ không chút hoang mang, thôi động Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ quyết cùng hô ứng với Tiểu Chư Thiên hàn tinh tinh sa. Một con sóng lực từ tràn ra, thêm vào tinh lực mênh mông rót xuống khiến tất cả phong nhận quanh thân đều bị trấn áp tiêu tán.
Loan Thiên thấy thế hơi nhíu mày nhìn vào từng điểm tinh quang như một bầu trời sao trên đầu Nhạc Vũ. Ngay sau đó vô số vũ linh màu xanh quanh người nàng lại tràn ra cuộn với những phong nhận đã bị đánh vỡ, sau một thoáng đã khiến thanh thế phong nhận hồi phục.
Nhạc Vũ ngưng trọng, biết đối phương đã chính thức động thủ.
Hắn bắn ra thập nhị diện long lân bảo vệ quanh thân.
Cái này cũng không phải là Long Lân kim thuẫn chế luyện cho Chiến Tuyết và Côn Ngô ngày đó mà là dùng bối giáp của hai yêu tiên Chân Long dung hợp với mười loại tàng trân tỉ mỉ chế thành, bao gồm ba tầng Long Lân, thập nhị diện phân bố tứ phương, trong lúc mơ hồ không ngờ là một linh trận.
Chỉ thấy một tầng kim quang dày đặc hướng ra bên ngoài chống đỡ vũ linh. Tiếp đó Nhạc Vũ đánh ra một kiếm quyết dẫn lên vô số kiếm quang đao ảnh trong suốt công phá hộ bích màu xanh quanh người Loan Thiên.
Loan Thiên hơi giật mình rồi ngay sau đó thân hình bỗng nhiên tứ tán hóa thành vô số cuồng phong cuộn ra ngoài khiến cho mấy trăm đao kiếm phân quang thác ảnh chém vào không trung. Chỉ có hai thanh tiên binh Thiên Ý Nghịch Thiên bỗng nhiên là hiện ra Long Hồn gào thét cắn xé một đoàn thanh quang rồi thôn phệ toàn bộ.
- Phong Linh hóa thể quyết?
Đồng tử Nhạc Vũ hơi co lại, Long Tước phiến ngưng tụ Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười ba rồi lập tức đánh ra nhằm hướng năm tinh điểm lam sắc phía xa.
Sơ Tam Đằng Huyền đang tạm thời thay hắn trấn áp Ma Quật cũng đồng thời ra tay, hơn hai trăm cây ngũ sắc quang châm lẫn Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang đồng thời phóng lên trời.
Sau đó chỉ nghe một tiếng kêu rên, thân ảnh Loan Thiên đã xuất hiện tại một phương hướng bên ngoài ngàn trượng. Vô số phong lực màu xanh tụ thành một cự kiếm nộ trảm về bên này.
Thập nhị diện kim sắc lân thuẫn quanh người Nhạc Vũ đón đỡ một kích này tuy không hề hao tổn gì nhưng cũng bị văng đi mấy trăm trượng . Băng Diễm huyền quang chướng cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích cũng lập tức nát bấy. Đến khi Huyền Quy Tiên Trạc tự phát sáng lên rồi một quang mang lam sắc lẫn chân hình Huyền Vũ hiện ra thì mới khiến cự kiếm này triệt để vỡ vụn, hóa thành vô số phong nhận tứ tán.
Thân hình Nhạc Vũ bắn ra đến hơn ngàn trượng mới có thể đứng vững. Trên khóa môi của Loan Thiên đối diện cũng vương máu, ánh mắt quét qua như lưỡi đao:
- Trách không được dám nói chuyện với ta như vậy, nguyên lai là mới được hai thanh tiên binh.
Nhạc Vũ hít vào một hơi khí lạnh, bố trí tỉ mỉ như vậy, cơ hồ đã dùng hết thủ đoạn mạnh nhất của mình, lại là sát cục xuất kỳ bất ý cũng chỉ có thể khiến Loan Thiên bị thương nhẹ mà thôi.
Ngược lại một kiếm kia đã thiếu chút nữa lấy mạng hắn.
Uy lực của Thanh Loan thập ngũ giai thuần huyết đúng là không tầm thường! Đồng dạng là thần thông tầng thứ mười ba nhưng tuyệt đối không để cho Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười ba mà hắn nhờ vào Long Tước phiến sử xuất áp đảo! Tổn thương mà thần thông của Sơ Tam Đằng Huyền tạo ra cho nàng lại càng bé nhỏ!
Nhạc Vũ thở dài, biết hai linh sủng của mình lúc này cũng không giúp được gì nên dứt khoát dùng hồn niệm sai chúng toàn lực trấn áp Ma Quật, thu hồi lại thập nhị diện Long Lân kim thuẫn, một lần nữa kết trận. Tiếp đó hắn lấy mấy tờ Kỳ Lân Chân Hình phù cầm sẵn trong tay. Cuối cùng tay phải sử ra một thủ ấn khiến Thiên Ý kiếm họa xuất mấy quỹ tích huyền diệu. Khí tức toàn thân cũng biến hóa lần nữa, hòa hợp nhất thể với thiên địa. Uy lực to lớn của thiên địa cũng bỗng nhiên hàng lâm.
Thần sắc Loan Thiên lập tức trở nên ngưng trọng, cảm giác cực kỳ hoang đường, phảng phất lúc này đối mặt không phải với Nhạc Vũ mà là toàn bộ thiên địa. Uy áp tinh thần mà Nhạc Vũ nhất thời ngang bằng với nàng.
- Quảng Lăng tuyệt kiếm?
Loan Thiên chau mày, cảm giác có chút không đúng. Quảng Lăng tuyệt kiếm ba thức giữa mà nàng nghe Thương Ngô kể lại cũng không quỷ dị như vậy.
Hừ nhẹ một tiếng, thân hình nàng lại hóa thành một đoàn thanh phong, điên cuồng tụ hội phong lực trong vòng trăm dặm thành một vầng sáng màu xanh đánh về phía Nhạc Vũ.
Kiếm quyết trong tay Nhạc Vũ lúc này cũng đột nhiên dừng mạnh lại, pháp lực quanh thân bắn ra, cả thiên địa trước người phảng phất như vỡ nát.
Một đoàn quang hoa chói mắt xông thẳng ra ngoài vạn trượng khiến đoàn thanh phong không có thực chất tứ tán.
Trước ngực Nhạc Vũ cùng lúc chảy ra một đoàn máu tươi, quang hoa thanh sắc cũng bắn lên ngang trời.
Bất quá lần này không chờ Nhạc Vũ thôi sử, thập nhị diện Long Lân kim thuẫn ngăn cản bên người hắn bắn ra mấy đạo lôi quang cường hoành đánh vào luồng thanh quang khiến nó thoáng trì trệ rồi mới bị đánh tan.
Tiếp đó Băng Diễm huyền quang chướng, Vạn Mộc Phong Thần Bích cũng đồng dạng bị đánh tan, vẫn là Huyền Quy Tiên Trạc, một mực ngăn trở khiến thanh quang dần tiêu tán.
- Huyền Linh tịnh xu lôi!
Nhạc Vũ bị xung lượng này lần nữa đánh ra mấy trăm trượng, thầm kinh ngạc. Huyền Linh tịnh xu lôi chính là một trong hai cửu trọng lôi. Theo như dự tính của hắn ít nhất cũng phải tiêu hao một tờ Kỳ Lân chân hình phu hoặc một chiếc Tử Thụ Tiên Y mới có thể thoát khỏi trọng thương, không ngờ bỗng nhiên thoát ra lôi quang này khiến uy lực thanh quang giảm đi non nửa.
Chỉ là hắn vẫn khó hiểu Huyền Linh tịnh xu lôi này vì sao lại đến.
- Chẳng lẽ là khi mình hợp nhất với thiên địa thì ý niệm thiên địa tự động sai sử.
Nhạc Vũ cũng không kịp suy nghĩ sâu xa, cưỡng ép đem thần hồn thoát ra, chỉ sợ lại bị ý niệm mênh mông của thiên địa triệt để đồng hóa. Lúc này tuy hắn chỉ bị trọng thương ngực phải nhưng sắc mặt tái nhợt tựa như người chết, trên trán toát ra đầm đìa mồ hôi.
Cơ hồ cùng lúc đoàn thanh phong đối diện ngưng thành một thể. Phong Linh hóa thể quyết cũng không thể giảm bớt thương thế của Thanh y phu nhân, toàn bộ ngực phải của nàng bị đánh thủng toang hoác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.