Chương 679: Tử Khuyết di trân
Khai Hoang
08/06/2013
Chẳng lẽ vật này chính là Tam Linh Khống Hồn Châm? Ngay cả Thái Ất Chân Tiên cũng có thể vững vàng chế trụ, cả đời cũng khó thể chạy thoát?
Nhạc Vũ truyền pháp lực vào bên trong, cẩn thận cảm giác phù văn trong đó, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy giống.
Mặc dù còn chưa có cách nào xác định, tóm lại hẳn phải là bảo vật khống chế thần hồn không sai. Mặc dù không phải là Tam Linh Khống Hồn Châm, ngày sau nói không chừng còn có chỗ hữu dụng. Hắn thuận tay thu hồi, lại đưa mắt nhìn hai bên cửa lớn, nhất thời có loại cảm giác nhẹ nhõm.
Trước đây hắn lo lắng nhất chính là ngoại trừ Cửu Long Trầm Kim Đỉnh, chính là thi thể của hai đầu Yêu Tiên chân long. Bởi vì không cần xâm nhập vào trong này, chỉ cần phá vỡ được tiên trận bên ngoài là có thể lấy được đồ vật bên trong.
Tiếp tục đi về phía trước, đi tới Bích Ba Viện, Nhạc Vũ tiện tay vẩy ra, không cần Long Tước Phiến liền phá vỡ cấm chế, không chút trở ngại đi thẳng vào.
Bên trong nội viện, có tổng cộng tứ điện Côn Lôn, Tây Hải, Bắc Cực, Bồng Lai, Côn Lôn Điện hắn đã đi qua, mà ba điện còn lại chỉ có Tây Hải Điện linh trận cấm chế hơi yếu hơn một chút, xác nhận là Tử Vân Tán Nhân lưu lại giai đoạn truyền thừa tiếp theo.
Nhạc Vũ đi tới thủy tạ trong Tây Hải Điện, vẻ mặt trầm ngưng lấy ra Long Tước Phiến, đem Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ mười hai mặt bố trí trước người, lúc này mới thúc giục pháp lực, một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười ba vẩy ra, liền đem cấm chế nơi này phá khai ra một khe hở.
Nhạc Vũ hít sâu một hơi, đi xuyên qua khe hở kia, một đường liên tục vẩy ra Ngũ Sắc Thần Quang, lúc này không cần hắn sử dụng pháp môn gì khác, một đường thế như chẻ tre xông vào bên trong Tây Hải Điện.
Lúc bước vào cửa điện, Nhạc Vũ đầu tiên nhìn tới hương án gần đó. Sau đó nhìn thấy trên hương án có một quả cây quen thuộc, còn có một quyển sách màu vàng thật dầy, trong mắt hắn nhất thời hiện lên vẻ sáng bóng.
Nguyên Trí Linh Quả? Tử Khuyết Thiên Chương?
Cơ hồ theo bản năng Nhạc Vũ hút nhiếp hai đồ vật kia vào trong tay, trong nội tâm cảm thấy thật sự khó tin, Nguyên Trí Linh Quả cho dù ở thượng cổ hồng hoang, môn hạ của những Đại La Kim Tiên cũng không có được nhiều Nguyên Trí Linh Quả để dùng như vậy. Tuy Tử Vân Tán Nhân có sư thừa, nhưng Hồng Vân Tán Nhân cũng đã sớm vẫn lạc, không chiếu cố cho hắn được bao nhiêu, không biết hắn từ nơi nào lấy được vật này.
Nhạc Vũ dùng pháp lực hút nhiếp một giới chỉ trên bàn cầm vào trong tay. Hắn dùng thần thức tìm tòi, chỉ thấy bên trong giới chỉ rõ ràng cũng có được bốn mươi vạn đạo điển trở lên. Hơn nữa đều không ngoại lệ đều cực kỳ huyền ảo, liên quan tới những tiên gia phù triện mà Nhạc Vũ chưa từng tìm hiểu tới.
Quả nhiên! Nguyên Trí Linh Quả để lại cho ta tìm hiểu đạo điển mà sử dụng. Nếu không có vật này, ta muốn tìm hiểu những điển tịch kia chỉ sợ phải tốn ít nhất vài chục cho tới trăm năm thời gian mới được.
Không gian bên trong giới chỉ còn có linh dược cùng tài liệu chiếm cứ không gian mấy trăm trượng, đều không ngoại lệ là nhất phẩm trở lên, trong đó còn không thiếu linh vật tiên phẩm.
Nhạc Vũ có hoàng hôn giới, không quan tâm tới thứ này bao nhiêu, duy nhất phát hiện bên trong có vài linh dược có thể gia tăng được Huyền Hạo Cực Thiên Đan. Còn có mười mấy khối kim chúc có thể dùng luyện chế tiên binh có thể làm hắn xem trọng, vì thế phân biệt một phen.
Ngay sau đó hắn lại đem lực chú ý chuyển qua quyển sắc kim sắc, nhìn thấy trên quyển sách còn có một viên Hồn Ngọc, liền dùng hồn thức thăm dò.
Sau đó chợt nghe bên trong vang lên thanh âm Tử Vân Tán Nhân:
Vật này tên là Tử Khuyết Thiên Chương, là do tiên sư lưu lại, dùng Tạo Hóa Ngọc Điệp phỏng chế, theo lời đồn đãi nếu tu tập có thể nhắm thẳng vào Kim Tiên đại đạo. Nhưng chỉ tiếc sau khi tiên sư vẫn lạc, ta chỉ tập được hai thiên tàn hiệt, cũng không biết phương pháp sử dụng, chỉ đành gác qua một bên. Nếu như ngươi có hứng thú, có thể tiếp tục thu thập.
Nhạc Vũ tiện tay lấy ra Tử Khuyết Thiên Chương trong giới chỉ của mình, sau đó hợp lại chung một chỗ. Ngay lập tức khí huyết trong lồng ngực của hắn không khỏi liền sôi trào không ngừng.
Tử Vân Tán Nhân lưu lại kim thư, quả nhiên bao hàm hai thiên Tử Khuyết Thiên Chương, cộng thêm chính hắn từng lấy được, hợp lại chung một chỗ đã được năm thiên.
Lúc này bên trên kim hiệt đã hiện lên chữ viết nhàn nhạt, chính là một loại Thái Cổ tự thể hắn chưa từng gặp qua, bút vẽ phức tạp, hình thể thật ưu mỹ. Vừa nhìn vào có loại cảm giác huyền diệu nói không nên lời, chỉ hiểu mà không thể diễn đạt ra được bằng lời nói.
Nhạc Vũ vừa nhìn liền cảm thấy mình có chút hiểu ra, thần hồn bản thân cũng tựa hồ chiếm được thăng hoa nào đó, chỉ một lát sau đã tăng trưởng hơn nửa thành.
Thậm chí bên trong cơ thể cũng có biến hóa, ngũ hành trong ngoài tổng cộng có sáu phù trận đều có biến hóa. Trước kia khi Nhạc Vũ tu hành còn có khuyết thiếu, vào giờ phút này hầu như đã hồi phục lại, pháp lực càng tăng trưởng. Bên trong Diễn Thiên Châu lại càng giống như dời non lấp bể.
Hồi lâu sau, trong mắt Nhạc Vũ mang theo vẻ kinh nghi đặt thiên hiệt xuống, nhất thời trong mắt tràn đầy cảm giác thật sự khó tin:
Thủ đoạn của Hồng Quân đạo tổ quả nhiên ảo diệu khó tả, những văn tự thượng cổ này, không biết tới khi nào ta mới có thể hiểu xong toàn bộ.
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, đem thiên chương thu hồi. Sau đó lại nhìn sang những vật khác trên hương án, trong này cũng không có linh thủy linh hỏa, Nhạc Vũ cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, cho dù là ở thời đại thượng cổ, những loại linh vật này cũng cực kỳ thưa thớt, nào có dễ dàng thu thập tới như vậy? Mà trên hương án ngoại trừ Tử Khuyết Thiên Chương cùng Nguyên Trí Linh Quả mà hắn đã thu hồi, cũng chỉ có vài bình ngọc, một hộp ngọc, không còn thứ gì khác. Bên trong bình ngọc phần lớn là tiên đan dùng để tu hành cùng hồi phục pháp lực.
Chỉ có một bình ngọc hơi lớn hơn một chút, cầm trong tay cảm giác nặng như ngọn núi. Trong lòng Nhạc Vũ liền biết là thứ gì, vừa mở ra nắp bình liền thấy bên trong rõ ràng là một đoàn linh quang ngũ sắc tràn ra.
Quả nhiên là Ngũ Hành Tinh Khí, vị sư phụ cách thế kia của ta cũng góp nhặt được không ít. Phân lượng trong này vượt xa tổng số lượng trước kia gấp ba lần.
Sau một khắc Nhạc Vũ liền cảm thấy đoàn năng lượng ngũ sắc bên trong đan điền của hắn bắt đầu bạo động lên. Hồn niệm lộ ra vẻ khát khao mãnh liệt, ảnh hưởng lẫn nhau khiến chính bản thân hắn cũng có loại cảm giác đói khát. Nhạc Vũ cười khổ, đem Ngũ Hành Tinh Khí hút vào bên trong đan điền của mình hơn phân nửa.
Đoàn ngũ sắc năng lượng chỉ trong chớp mắt liền chấn động, chẳng những hồi phục toàn bộ nguyên khí đã tổn thương lúc trước, thể tích càng tăng trưởng thêm một vòng nhỏ, cuối cùng phảng phất như vừa ợ no, phun ra một đoàn khí tức ngũ sắc. Vừa rót vào Ngũ Hành Phù Trận bên ngoài, khiến cho cả sáu phù trận đồng thời liền lớn mạnh, chỉ trong một thoáng liền khiến pháp lực của hắn tăng lên tới năm ngàn thạch lực.
Nhạc Vũ híp mắt, trước đây khi hắn ở bên ngoài Quy Khư Cung mật cảnh, đã góp nhặt không ít, giờ phút này đều chứa bên trong Càn Khôn Hồ Lô. Bên trong bình ngọc này vẫn còn dư lại chừng gần nửa phần, nếu giao cho Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí hấp thu, hẳn còn có thể giúp hắn gia tăng thêm ba ngàn thạch pháp lực.
Nhưng suy nghĩ lại đành thôi, pháp lực đều có thể tu luyện mà đạt được, nhưng Ngũ Hành Tinh Khí giờ phút này đối với hắn mà nói đều có trọng dụng. Sau này muốn luyện chế pháp bảo huyền binh, cũng có thể tạo ra vật bất phàm. Lại suy nghĩ tới thực lực luyện khí của hắn chưa đủ, đang cần đại lượng Ngũ Hành Tinh Khí làm bổ sung.
Cuối cùng là hộp ngọc kia, không phải luyện chế theo pháp bảo không gian, hơn nữa nhìn vào chất liệu tựa hồ là chuyên sử dụng bảo tồn linh vật cao cấp. Nhạc Vũ vừa cầm vào trong tay, vẻ mặt chợt ngưng đọng lại. Hắn mở ra nhìn vào chỉ thấy bên trong có bốn viên yêu đan, còn có bốn yêu hồn bị phù triện phong ấn, thoáng phân biệt, trong miệng Nhạc Vũ chợt thấy đắng chát.
Lại là thần hồn Chân Túc Tù Long cấp Thiên Tiên, vị sư phụ này của ta làm việc thật đúng là không chút kiêng kỵ! Thật không biết ở thời thượng cổ, hắn làm sao có thể bình yên vô sự, trừ phi là mấy vị Đại La Kim Tiên đỉnh cấp, chỉ sợ là không ai bảo vệ được hắn.
Bên trong hộp có một viên Hồn Ngọc, Nhạc Vũ cầm vào trong tay, chỉ nghe hồn niệm của Tử Vân Tán Nhân lưu lại bên trong nói:
Đã vào môn hạ của ta, phải tu tập luyện khí. Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết cùng Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Ngũ Luân Ấn mà ta lưu lại, ngoại trừ dùng để luyện đan, cũng là một phương pháp luyện khí tuyệt hảo. Dùng hai vật này có thể luyện chế ra tiên binh tùy thân, cùng Lưỡng Nghi Hàn Cực Diễm Tuyệt Kiếm tương hợp, đương thời ít có đối thủ. Tài liệu không được nhiều lắm, ngươi nên cực kỳ thận trọng! Nếu không tìm kiếm được linh diễm thích hợp, có thể đem chuyển thành Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm cùng Bắc Cực Hàn Phách Chân Dịch. Từ nay về sau ngươi tự mình hành sự.
Nhạc Vũ suy ngẫm một lúc, chợt lắc đầu. Yêu đan của Yêu Tiên, cố nhiên chất liệu thật tốt, hơn xa mấy trăm lần, nhưng hắn không thể sử dụng. Hơn nữa giờ phút này hấp thu hai loại linh thủy linh hỏa kia, ngày sau từng bước đề luyện liền có thể tăng lên trình độ như chân long chân hoàng. Thu lại hộp ngọc, Nhạc Vũ nhìn lướt qua bên trong phòng, không còn tìm thấy được vật nào.
Hắn cũng không hề rời đi, mà khoanh chân ngồi xuống bắt đầu cố gắng mở ra Tử Khuyết Thiên Chương. Lần này hắn dùng Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười bay vẩy ra, vẫn không cách nào mở được. Tầng kim quang thật mỏng kia vẫn lung lay dao động, nhưng không hề tán, không cách nào xóa bỏ.
Nhạc Vũ thoáng cau mày, nhặt được hai thiên Tử Khuyết Thiên Chương tuy làm hắn thật vui mừng, nhưng cũng khiến cho hắn lâm vào hoàn cảnh khó khăn, trừ phi Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang của hắn lại được nâng cao thêm một tầng.
Trong lòng hắn có chút rầu rĩ, đột nhiên ánh mắt lướt qua Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ, sau đó chợt mỉm cười, bắt đầu lật xem đạo điển mới thu được. Lần này dùng chừng thời gian mười ngày xem bốn mươi vạn điển tịch, hoàn toàn ghi nhớ lại, ngay lập tức liền sử dụng Nguyên Trí Linh Quả.
Tiến tới trạng thái thần minh, những phù triện cùng tiên gia đạo pháp nhìn qua thật sự vô cùng phức tạp nan giải kia giờ phút này lại vô cùng dễ dàng xem hiểu rõ.
Nhạc Vũ trước kia từng tích lũy thật đầy đủ thâm hậu, Tử Khuyết Thiên Chương có thể làm cho hắn lĩnh ngộ được rất nhiều thiên địa đại đạo, cộng thêm hệ thống trí năng phụ trợ, tìm hiểu đạo pháp vốn còn dễ dàng hơn ai hết.
Giờ phút này lại có được Nguyên Trí Linh Quả trợ giúp, chỉ dùng sáu canh giờ đã hoàn toàn hiểu rõ.
Ngay sau đó, trong mắt Nhạc Vũ lóe ra thần quang, bắt đầu phân tích những chiêu giữa và cuối cùng trong Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, ngay trên cơ sở này, lại biến hóa suy diễn hoàn chỉnh hơn!
Nhạc Vũ truyền pháp lực vào bên trong, cẩn thận cảm giác phù văn trong đó, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy giống.
Mặc dù còn chưa có cách nào xác định, tóm lại hẳn phải là bảo vật khống chế thần hồn không sai. Mặc dù không phải là Tam Linh Khống Hồn Châm, ngày sau nói không chừng còn có chỗ hữu dụng. Hắn thuận tay thu hồi, lại đưa mắt nhìn hai bên cửa lớn, nhất thời có loại cảm giác nhẹ nhõm.
Trước đây hắn lo lắng nhất chính là ngoại trừ Cửu Long Trầm Kim Đỉnh, chính là thi thể của hai đầu Yêu Tiên chân long. Bởi vì không cần xâm nhập vào trong này, chỉ cần phá vỡ được tiên trận bên ngoài là có thể lấy được đồ vật bên trong.
Tiếp tục đi về phía trước, đi tới Bích Ba Viện, Nhạc Vũ tiện tay vẩy ra, không cần Long Tước Phiến liền phá vỡ cấm chế, không chút trở ngại đi thẳng vào.
Bên trong nội viện, có tổng cộng tứ điện Côn Lôn, Tây Hải, Bắc Cực, Bồng Lai, Côn Lôn Điện hắn đã đi qua, mà ba điện còn lại chỉ có Tây Hải Điện linh trận cấm chế hơi yếu hơn một chút, xác nhận là Tử Vân Tán Nhân lưu lại giai đoạn truyền thừa tiếp theo.
Nhạc Vũ đi tới thủy tạ trong Tây Hải Điện, vẻ mặt trầm ngưng lấy ra Long Tước Phiến, đem Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ mười hai mặt bố trí trước người, lúc này mới thúc giục pháp lực, một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười ba vẩy ra, liền đem cấm chế nơi này phá khai ra một khe hở.
Nhạc Vũ hít sâu một hơi, đi xuyên qua khe hở kia, một đường liên tục vẩy ra Ngũ Sắc Thần Quang, lúc này không cần hắn sử dụng pháp môn gì khác, một đường thế như chẻ tre xông vào bên trong Tây Hải Điện.
Lúc bước vào cửa điện, Nhạc Vũ đầu tiên nhìn tới hương án gần đó. Sau đó nhìn thấy trên hương án có một quả cây quen thuộc, còn có một quyển sách màu vàng thật dầy, trong mắt hắn nhất thời hiện lên vẻ sáng bóng.
Nguyên Trí Linh Quả? Tử Khuyết Thiên Chương?
Cơ hồ theo bản năng Nhạc Vũ hút nhiếp hai đồ vật kia vào trong tay, trong nội tâm cảm thấy thật sự khó tin, Nguyên Trí Linh Quả cho dù ở thượng cổ hồng hoang, môn hạ của những Đại La Kim Tiên cũng không có được nhiều Nguyên Trí Linh Quả để dùng như vậy. Tuy Tử Vân Tán Nhân có sư thừa, nhưng Hồng Vân Tán Nhân cũng đã sớm vẫn lạc, không chiếu cố cho hắn được bao nhiêu, không biết hắn từ nơi nào lấy được vật này.
Nhạc Vũ dùng pháp lực hút nhiếp một giới chỉ trên bàn cầm vào trong tay. Hắn dùng thần thức tìm tòi, chỉ thấy bên trong giới chỉ rõ ràng cũng có được bốn mươi vạn đạo điển trở lên. Hơn nữa đều không ngoại lệ đều cực kỳ huyền ảo, liên quan tới những tiên gia phù triện mà Nhạc Vũ chưa từng tìm hiểu tới.
Quả nhiên! Nguyên Trí Linh Quả để lại cho ta tìm hiểu đạo điển mà sử dụng. Nếu không có vật này, ta muốn tìm hiểu những điển tịch kia chỉ sợ phải tốn ít nhất vài chục cho tới trăm năm thời gian mới được.
Không gian bên trong giới chỉ còn có linh dược cùng tài liệu chiếm cứ không gian mấy trăm trượng, đều không ngoại lệ là nhất phẩm trở lên, trong đó còn không thiếu linh vật tiên phẩm.
Nhạc Vũ có hoàng hôn giới, không quan tâm tới thứ này bao nhiêu, duy nhất phát hiện bên trong có vài linh dược có thể gia tăng được Huyền Hạo Cực Thiên Đan. Còn có mười mấy khối kim chúc có thể dùng luyện chế tiên binh có thể làm hắn xem trọng, vì thế phân biệt một phen.
Ngay sau đó hắn lại đem lực chú ý chuyển qua quyển sắc kim sắc, nhìn thấy trên quyển sách còn có một viên Hồn Ngọc, liền dùng hồn thức thăm dò.
Sau đó chợt nghe bên trong vang lên thanh âm Tử Vân Tán Nhân:
Vật này tên là Tử Khuyết Thiên Chương, là do tiên sư lưu lại, dùng Tạo Hóa Ngọc Điệp phỏng chế, theo lời đồn đãi nếu tu tập có thể nhắm thẳng vào Kim Tiên đại đạo. Nhưng chỉ tiếc sau khi tiên sư vẫn lạc, ta chỉ tập được hai thiên tàn hiệt, cũng không biết phương pháp sử dụng, chỉ đành gác qua một bên. Nếu như ngươi có hứng thú, có thể tiếp tục thu thập.
Nhạc Vũ tiện tay lấy ra Tử Khuyết Thiên Chương trong giới chỉ của mình, sau đó hợp lại chung một chỗ. Ngay lập tức khí huyết trong lồng ngực của hắn không khỏi liền sôi trào không ngừng.
Tử Vân Tán Nhân lưu lại kim thư, quả nhiên bao hàm hai thiên Tử Khuyết Thiên Chương, cộng thêm chính hắn từng lấy được, hợp lại chung một chỗ đã được năm thiên.
Lúc này bên trên kim hiệt đã hiện lên chữ viết nhàn nhạt, chính là một loại Thái Cổ tự thể hắn chưa từng gặp qua, bút vẽ phức tạp, hình thể thật ưu mỹ. Vừa nhìn vào có loại cảm giác huyền diệu nói không nên lời, chỉ hiểu mà không thể diễn đạt ra được bằng lời nói.
Nhạc Vũ vừa nhìn liền cảm thấy mình có chút hiểu ra, thần hồn bản thân cũng tựa hồ chiếm được thăng hoa nào đó, chỉ một lát sau đã tăng trưởng hơn nửa thành.
Thậm chí bên trong cơ thể cũng có biến hóa, ngũ hành trong ngoài tổng cộng có sáu phù trận đều có biến hóa. Trước kia khi Nhạc Vũ tu hành còn có khuyết thiếu, vào giờ phút này hầu như đã hồi phục lại, pháp lực càng tăng trưởng. Bên trong Diễn Thiên Châu lại càng giống như dời non lấp bể.
Hồi lâu sau, trong mắt Nhạc Vũ mang theo vẻ kinh nghi đặt thiên hiệt xuống, nhất thời trong mắt tràn đầy cảm giác thật sự khó tin:
Thủ đoạn của Hồng Quân đạo tổ quả nhiên ảo diệu khó tả, những văn tự thượng cổ này, không biết tới khi nào ta mới có thể hiểu xong toàn bộ.
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, đem thiên chương thu hồi. Sau đó lại nhìn sang những vật khác trên hương án, trong này cũng không có linh thủy linh hỏa, Nhạc Vũ cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, cho dù là ở thời đại thượng cổ, những loại linh vật này cũng cực kỳ thưa thớt, nào có dễ dàng thu thập tới như vậy? Mà trên hương án ngoại trừ Tử Khuyết Thiên Chương cùng Nguyên Trí Linh Quả mà hắn đã thu hồi, cũng chỉ có vài bình ngọc, một hộp ngọc, không còn thứ gì khác. Bên trong bình ngọc phần lớn là tiên đan dùng để tu hành cùng hồi phục pháp lực.
Chỉ có một bình ngọc hơi lớn hơn một chút, cầm trong tay cảm giác nặng như ngọn núi. Trong lòng Nhạc Vũ liền biết là thứ gì, vừa mở ra nắp bình liền thấy bên trong rõ ràng là một đoàn linh quang ngũ sắc tràn ra.
Quả nhiên là Ngũ Hành Tinh Khí, vị sư phụ cách thế kia của ta cũng góp nhặt được không ít. Phân lượng trong này vượt xa tổng số lượng trước kia gấp ba lần.
Sau một khắc Nhạc Vũ liền cảm thấy đoàn năng lượng ngũ sắc bên trong đan điền của hắn bắt đầu bạo động lên. Hồn niệm lộ ra vẻ khát khao mãnh liệt, ảnh hưởng lẫn nhau khiến chính bản thân hắn cũng có loại cảm giác đói khát. Nhạc Vũ cười khổ, đem Ngũ Hành Tinh Khí hút vào bên trong đan điền của mình hơn phân nửa.
Đoàn ngũ sắc năng lượng chỉ trong chớp mắt liền chấn động, chẳng những hồi phục toàn bộ nguyên khí đã tổn thương lúc trước, thể tích càng tăng trưởng thêm một vòng nhỏ, cuối cùng phảng phất như vừa ợ no, phun ra một đoàn khí tức ngũ sắc. Vừa rót vào Ngũ Hành Phù Trận bên ngoài, khiến cho cả sáu phù trận đồng thời liền lớn mạnh, chỉ trong một thoáng liền khiến pháp lực của hắn tăng lên tới năm ngàn thạch lực.
Nhạc Vũ híp mắt, trước đây khi hắn ở bên ngoài Quy Khư Cung mật cảnh, đã góp nhặt không ít, giờ phút này đều chứa bên trong Càn Khôn Hồ Lô. Bên trong bình ngọc này vẫn còn dư lại chừng gần nửa phần, nếu giao cho Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí hấp thu, hẳn còn có thể giúp hắn gia tăng thêm ba ngàn thạch pháp lực.
Nhưng suy nghĩ lại đành thôi, pháp lực đều có thể tu luyện mà đạt được, nhưng Ngũ Hành Tinh Khí giờ phút này đối với hắn mà nói đều có trọng dụng. Sau này muốn luyện chế pháp bảo huyền binh, cũng có thể tạo ra vật bất phàm. Lại suy nghĩ tới thực lực luyện khí của hắn chưa đủ, đang cần đại lượng Ngũ Hành Tinh Khí làm bổ sung.
Cuối cùng là hộp ngọc kia, không phải luyện chế theo pháp bảo không gian, hơn nữa nhìn vào chất liệu tựa hồ là chuyên sử dụng bảo tồn linh vật cao cấp. Nhạc Vũ vừa cầm vào trong tay, vẻ mặt chợt ngưng đọng lại. Hắn mở ra nhìn vào chỉ thấy bên trong có bốn viên yêu đan, còn có bốn yêu hồn bị phù triện phong ấn, thoáng phân biệt, trong miệng Nhạc Vũ chợt thấy đắng chát.
Lại là thần hồn Chân Túc Tù Long cấp Thiên Tiên, vị sư phụ này của ta làm việc thật đúng là không chút kiêng kỵ! Thật không biết ở thời thượng cổ, hắn làm sao có thể bình yên vô sự, trừ phi là mấy vị Đại La Kim Tiên đỉnh cấp, chỉ sợ là không ai bảo vệ được hắn.
Bên trong hộp có một viên Hồn Ngọc, Nhạc Vũ cầm vào trong tay, chỉ nghe hồn niệm của Tử Vân Tán Nhân lưu lại bên trong nói:
Đã vào môn hạ của ta, phải tu tập luyện khí. Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết cùng Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Ngũ Luân Ấn mà ta lưu lại, ngoại trừ dùng để luyện đan, cũng là một phương pháp luyện khí tuyệt hảo. Dùng hai vật này có thể luyện chế ra tiên binh tùy thân, cùng Lưỡng Nghi Hàn Cực Diễm Tuyệt Kiếm tương hợp, đương thời ít có đối thủ. Tài liệu không được nhiều lắm, ngươi nên cực kỳ thận trọng! Nếu không tìm kiếm được linh diễm thích hợp, có thể đem chuyển thành Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm cùng Bắc Cực Hàn Phách Chân Dịch. Từ nay về sau ngươi tự mình hành sự.
Nhạc Vũ suy ngẫm một lúc, chợt lắc đầu. Yêu đan của Yêu Tiên, cố nhiên chất liệu thật tốt, hơn xa mấy trăm lần, nhưng hắn không thể sử dụng. Hơn nữa giờ phút này hấp thu hai loại linh thủy linh hỏa kia, ngày sau từng bước đề luyện liền có thể tăng lên trình độ như chân long chân hoàng. Thu lại hộp ngọc, Nhạc Vũ nhìn lướt qua bên trong phòng, không còn tìm thấy được vật nào.
Hắn cũng không hề rời đi, mà khoanh chân ngồi xuống bắt đầu cố gắng mở ra Tử Khuyết Thiên Chương. Lần này hắn dùng Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười bay vẩy ra, vẫn không cách nào mở được. Tầng kim quang thật mỏng kia vẫn lung lay dao động, nhưng không hề tán, không cách nào xóa bỏ.
Nhạc Vũ thoáng cau mày, nhặt được hai thiên Tử Khuyết Thiên Chương tuy làm hắn thật vui mừng, nhưng cũng khiến cho hắn lâm vào hoàn cảnh khó khăn, trừ phi Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang của hắn lại được nâng cao thêm một tầng.
Trong lòng hắn có chút rầu rĩ, đột nhiên ánh mắt lướt qua Huyền Nguyên Tụ Linh trận kỳ, sau đó chợt mỉm cười, bắt đầu lật xem đạo điển mới thu được. Lần này dùng chừng thời gian mười ngày xem bốn mươi vạn điển tịch, hoàn toàn ghi nhớ lại, ngay lập tức liền sử dụng Nguyên Trí Linh Quả.
Tiến tới trạng thái thần minh, những phù triện cùng tiên gia đạo pháp nhìn qua thật sự vô cùng phức tạp nan giải kia giờ phút này lại vô cùng dễ dàng xem hiểu rõ.
Nhạc Vũ trước kia từng tích lũy thật đầy đủ thâm hậu, Tử Khuyết Thiên Chương có thể làm cho hắn lĩnh ngộ được rất nhiều thiên địa đại đạo, cộng thêm hệ thống trí năng phụ trợ, tìm hiểu đạo pháp vốn còn dễ dàng hơn ai hết.
Giờ phút này lại có được Nguyên Trí Linh Quả trợ giúp, chỉ dùng sáu canh giờ đã hoàn toàn hiểu rõ.
Ngay sau đó, trong mắt Nhạc Vũ lóe ra thần quang, bắt đầu phân tích những chiêu giữa và cuối cùng trong Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, ngay trên cơ sở này, lại biến hóa suy diễn hoàn chỉnh hơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.