Chương 1175: Tự sáng tạo thần thông
Khai Hoang
08/06/2013
Trong lúc nhất thời Nhạc Vũ lại lâm vào cảnh tiến lui khó khăn, nhưng sau một lát hắn chợt mỉm cười.
- Thôi được! Nếu không thể tập luyện Côn Luân Tâm Kính Thuật, đành phải tìm phương pháp khác. Tử Vân sư tôn tìm hiểu băng hỏa tương sinh tương khắc công pháp, diễn biến ra Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, cơ hồ đã tiếp cận vô thượng đại đạo. Quảng Lăng tổ sư cũng trải qua mấy ngàn năm thời gian tự nghĩ ra Quảng Lăng Tuyệt Kiếm. Ta thật không tin với khả năng của Nhạc Vũ này hiện tại, không sáng tạo ra được một môn thần thông đại đạo riêng mình để thao túng Côn Luân Kính…
Ánh mắt híp lại, trong lòng Nhạc Vũ chợt động, nhớ lại pháp môn Ngưng Huyễn Vi Chân mình vừa sử dụng trước đó.
Hiện giờ bản thân hắn tu luyện uy lực huyễn pháp đã không kém gì những thần thông đại pháp huyễn thuật khác, nhưng vẫn chưa tạo thành hệ thống, thật sự có chút đáng tiếc.
- Nếu ta dùng Huyễn Nguyệt Ngưng Chân Thuật để phỏng chế Côn Luân Tâm Kính Thuật sẽ như thế nào?
Trong nội tâm bỗng dưng giống như bốn bề sóng dậy, sau một lát lại bị Nhạc Vũ mạnh mẽ áp chế.
Phương pháp này tuy vẫn có thể làm được, nhưng trong lòng Nhạc Vũ vẫn cảm thấy Huyễn Nguyệt Ngưng Chân Thuật có chút không đủ.
Mặc dù cũng là đại thần thông vang danh hồng hoang, nhưng căn cơ kém cỏi, càng không thể tương dung với một thân thần thông của hắn.
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy chỉ có tự mình nghĩ ra pháp quyết mới tốt hơn.
Ở trong dự đoán của hắn, pháp môn thần thông này hẳn là một loại công pháp phụ trợ. Có thể cùng Tứ Cửu Huyền Công, ba mươi sáu Thiên Cương biến hóa cùng kết hợp sử dụng.
Ít nhất phải tiếp cận vô thượng cảnh giới, tuyệt không thể kém hơn Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp!
Chỉ một lát sau trong lòng Nhạc Vũ đã có một đại cương đại khái, còn lại chính là đem nội dung bên trong biến thành phong phú.
Nhưng ngay sau đó hắn lại đem việc này tạm thời ném sang một bên, quay trở vào trong Diễn Thiên Châu.
Vung tay lên, hơn chục hộp ngọc đã xuất hiện ngay trước người, vừa mở ra, nguyên thần tinh hạch bên trong lập tức cùng bổn nguyên thế giới Diễn Thiên Châu cùng hô ứng.
Khiến cho Diễn Thiên Châu giống như núi lở sóng thần, phong vân cuồng động, thiên địa chấn động không ngớt, phảng phất như muốn sụp đổ.
Nhạc Vũ lẳng lặng đứng yên giữa thế giới, ngay trên một ngọn núi cao nhất thúc giục pháp lực theo địa mạch lan tràn mở rộng.
Hắn là chủ nhân của thế giới này, giống như một vị thần sáng thế tồn tại.
Giờ phút này triển khai pháp lực, vô luận là tinh tú trên bầu trời hay mạch nước ngầm trong biển rộng, hoặc dung nham dưới lòng đất đều bị hắn chặt chẽ áp chế khống chế tai họa bảo hộ sinh linh của thế giới Diễn Thiên Châu.
Hắn yên tĩnh chờ đợi biến hóa trong thế giới hoàn toàn hoàn thành, theo ba mươi bốn viên nguyên thần tinh hạch lục tục dung nhập vào bổn nguyên.
Thiên địa bên trong Diễn Thiên Châu điên cuồng mở rộng, duỗi khắp từ nam chí bắc, chậm rãi kéo dài ra tám ức dặm.
Nhạc Vũ biết đặc tính của tinh hạch, cấu tạo ra thế giới khiến linh lực càng loãng thì thiên địa bên trong càng thêm mở rộng, nếu linh lực càng nồng đậm thì thế giới sẽ càng nhỏ hẹp.
Nếu muốn giúp Chiến Tuyết tụ tập tín ngưỡng, dĩ nhiên thế giới này phải càng lớn càng tốt, có thể chất chứa càng nhiều sinh linh, mà dù sao linh mạch bên trong thế giới này cũng đủ cung cấp động thiên Thiên Ý Phủ của hắn.
Ước chừng khuếch trương ra được mười ức dặm thì Nhạc Vũ mới dừng lại, hắn bắt đầu dùng ý niệm ngưng hẳn thế giới khuếch tán.
Năng lượng tinh hạch còn lại đều bị hắn chuyển hóa thành linh mạch, cùng động thiên Thiên Ý Phủ kết thành một khối chống đỡ thế giới động thiên.
Cả quá trình kéo dài gần một tháng, động tĩnh bên trong Diễn Thiên Châu mới hoàn toàn bình ổn.
Hồn niệm của Nhạc Vũ chuyển động, cảm giác không gian đã càng thêm rộng lớn trong này.
Chỉ thấy có vô số đại lục, vô số hải dương trống rỗng sinh ra, đáng tiếc tuyệt đại đa số hoàn toàn yên tĩnh không có bất cứ sinh linh nào tồn tại.
Hắn tính qua sơ lược, nếu đem thế giới trong Diễn Thiên Châu điền vào đầy đủ, chỉ sợ mấy ngàn triệu sinh linh cũng chưa chắc đã đủ.
Nhạc Vũ không khỏi cười khẽ, đi vào bên trong Thiên Ý Phủ, ngay trong chốc lát hắn tiến vào liền cảm giác được bên trong biến hóa.
- Thời gian chênh lệch mười bốn lần!
Mí mắt Nhạc Vũ không khỏi nhảy mạnh, con số này tuyệt đại đa số động thiên trên thế gian cũng khó thể với tới. Điều này vượt xa mật cảnh thế giới nhưng khoảng cách với kỳ vọng trong lòng hắn lại kém hơn không ít.
Tiếp theo Nhạc Vũ dùng pháp quyết dẫn dắt đem mấy chục động tiên cất giữ bên trong tu di không gian của mình toàn bộ lấy ra ngoài.
Động thiên càng có lợi cho tu hành, phúc địa dùng để trồng linh dược đều là tốt nhất.
Đem từng động tiên dung nhập vào Thiên Ý Phủ, chỉ mấy ngày sau một động thiên Thiên Ý Phủ phạm vi ba trăm vạn trượng đã dần dần được tạo thành.
Lấy việc chênh lệch mười hai lần thời gian của động thiên thế giới làm hạch tâm, ngoài ra những động tiên khác hắn đều phân bố bên ngoài.
Nhạc Vũ bỏ ra thêm mười ngày thời gian bố trí đại linh trận kế tiếp, kết nối cùng linh mạch, tụ tập thiên địa linh lực khiến hoàn cảnh chung quanh đều dung thành một thể!
Khi tất cả chuyện này đều hoàn thành, cả động thiên bỗng nhiên chao đảo chớp lên, tốc độ thời gian sai biệt cũng dần dần thống nhất.
Đến cuối cùng đã ổn định ở con số chênh lệch hai mươi bốn lần.
Lúc này Nhạc Vũ mới hài lòng mỉm cười, con số này xem như miễn cưỡng đạt tới hàng ngũ những động thiên đứng đầu hồng hoang.
Nhưng hắn vẫn còn cảm thấy chưa đủ, chợt lóe thân đi tới bên cạnh gốc Tiên Hạnh. Hắn bắn ra mười giọt Thanh Nguyên Chân Dịch, khiến gốc Tiên Hạnh không ngừng bành trướng sinh trưởng, cho đến khi vượt qua khỏi độ cao của cây bồ đề tới mười lần, đem tán cây xuyên vào bên trong trời cao mới dừng lại.
Lờ mờ có thể thấy được cành cây lá cây cùng toàn bộ linh mạch bên trong động thiên đều chặt chẽ kết hợp, thậm chí trực tiếp xuyên tới hàng rào không gian mơ hồ biến thành trung tâm của động thiên Thiên Ý Phủ.
Bản thân Nhạc Vũ cũng tính toán linh trận chính dùng phụ trợ, gốc Tiên Hạnh mới là chủ yếu của động thiên, khiến cho hơn mười động tiên có kết cấu cùng tính chất bất đồng hoàn toàn dung hợp thật sự không chút khe hở.
- Hai mươi sáu lần!
Đằng Huyền cùng Cực Lan và Cực Uyên luôn ở bên ngoài động thiên xa xa quan sát hành động của Nhạc Vũ.
Cho đến lúc này đều biết được Thiên Ý Phủ đã hoàn toàn hình thành mới lục tục tiến vào.
Sau đó đều cùng lên tiếng than thở chấn kinh, không khỏi cười nói:
- Nơi này một ngày tương đương trăm năm bên ngoài. Ta xem độ dày linh lực cũng không kém hơn Long Thai động thiên. Mấy người chúng ta ngày sau thật sự có phúc…
Nhạc Vũ chỉ cười không đáp, tiếp theo Đằng Huyền chợt bay lên, cho tới khi đi tới trung ương gốc Tiên Hạnh sắc mặt không ngờ biến thành cả kinh:
- Thời gian nơi này chênh lệch tới ba mươi lần!
Cực Lan nghe vậy cũng biến thành nghiêm túc, ba mươi lần chênh lệch xem như đã dấn thân vào hàng ngũ ba mươi sáu động thiên đứng đầu.
Vẻ mặt Cực Uyên cũng biến đổi nhưng hắn không dám tiến vào, hồn ấn của hắn đã bị tổn thương, thời gian gia tốc chỉ khiến cho hắn càng chết nhanh hơn.
Trước đó thời gian chênh lệch sáu lần hắn cũng đã rất ít tiến vào bên trong Thiên Ý Phủ, giờ phút này lại càng thêm trốn tránh.
Vẻ mặt Nhạc Vũ cũng thật hài lòng, trước mắt chỉ còn thiếu một vật cuối cùng là có thể giúp cho Thiên Ý Phủ hoàn toàn hoàn thành viên mãn.
Khi đó nơi đây tuy không đuổi kịp Ngọc Hư Cung, Kim Ngao Đảo cùng Ngũ Trang Quan, nhưng nhất định cũng sẽ không kém cỏi hơn bao nhiêu.
Chỉ cần ở bên trong tu hành trăm năm là có thể đem Tổ Long huyết mạch truyền thừa thậm chí là Thiên Ma bảo điển đều hoàn toàn tìm hiểu trọn vẹn.
Tính toán thời gian, giờ phút này chỉ còn hơn mười ngày đã đến lúc trao đổi đồ vật, mặc dù là thế giới bên ngoài Diễn Thiên Châu cũng tương đương với một năm thời gian.
Nhạc Vũ đi tới bên gốc Bồ Đề, dùng mấy chục viên siêu phẩm mộc hệ tiên thạch đều đổi thành Thanh Nguyên Chân Dịch.
Sau khi thúc giục, liền kết xuất ra được năm mươi quả Bồ Đề Tử.
Sau đó hắn bế quan nhập định, mượn dùng lực lượng thanh tịnh tinh thần của Bồ Đề Tử tìm hiểu huyền cơ đại pháp.
Cơ hồ đem toàn bộ thần thông huyễn hệ cùng đại đạo pháp tắc tương quan đem ra xem lại cùng chọn lựa, ước chừng qua mấy tháng xem như mới tuyển xong.
Cho tới giờ phút này hắn mới chính thức bắt đầu suy diễn ra thần thông riêng của mình. Một nhóm phù văn do ngũ hành linh lực ngưng tụ bắt đầu hình thành trước người Nhạc Vũ, tạo thành một nhóm linh trận nho nhỏ.
Vừa mới bắt đầu đã vô cùng huyền ảo, phù văn đơn giản nhưng cô đọng, còn thể hiện rõ đại đạo tối cao trên thế gian này.
Hắn đang ở bên trong Thiên Ý Phủ nên làm việc cũng không chút kiêng kỵ, dần dần kể cả Đằng Huyền cùng Cực Lan đều tiến tới bên cạnh hắn ngồi xuống lẳng lặng quan sát, thậm chí kể cả Cực Uyên cũng không tiếp tục quan tâm tới thời gian sai lệch tiến tới gần, trong mắt họ tràn đầy dị sắc nhìn theo nhóm linh trận hình thành.
Tầng linh trận thứ nhất Nhạc Vũ chỉ dùng chín phù lục hết sức ngắn gọn, nhưng bên trong lộ ra huyễn lực lại khiến cho ba người cảm giác không giống như những huyễn pháp ba người hiểu biết, thậm chí còn vượt hơn mấy lần!
Tầng thứ hai cũng chỉ tăng lên gấp đôi, tổng cộng là mười tám phù lục, đến tầng thứ ba chỉ có bốn mươi chín ngũ sắc huyền phù.
Cơ hồ hành văn liền mạch lưu loát, thẳng đến tầng thứ sáu tốc độ khắc lục linh trận của Nhạc Vũ mới chậm dần.
Kiến thức của Cực Lan thật rộng rãi, giờ phút này trong mắt không chỉ đơn giản là chấn kinh.
Năm tầng phù lục không chỉ đơn giản ổn cố, thậm chí tu sĩ không tinh thông phù lục cũng có thể lý giải dễ dàng, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác phảng phất như đại đạo thiên địa đều đã dung nhập vào bên trong, vô cùng tinh thâm huyền ảo.
Hai loại đặc tính hoàn toàn tương phản cùng dung hợp vào một chỗ!
- Đây chẳng lẽ là một môn thần thông hay sao? Nếu có thể tu tập công pháp, chỉ sợ dù là tu sĩ có ngộ tính kém cỏi cũng có thể dễ dàng tu hành!
Kinh ngạc quan sát vẻ mặt chuyên chú của Nhạc Vũ, trong mắt Cực Lan nhất thời tràn đầy nghi hoặc:
- Sư đệ của ta đây rốt cục đang dự định làm gì? Tự nghĩ ra thần thông? Rõ ràng chỉ mới hình thành mà thôi, nhưng vì sao ta lại có cảm giác pháp môn này có oai lực rung chuyển trời đất? Mơ hồ còn cùng thiên địa hô ứng? Rốt cục là dạng thần thông gì lại dẫn dắt ra dị tượng thế này?
Tốc độ khắc lục phù văn của Nhạc Vũ cũng chậm dần, đến tầng thứ tám cơ hồ mỗi một phù lục đều phải kéo dài mấy canh giờ, thậm chí cả nửa ngày thời gian.
Kỳ thật với trình độ trận phù hiện tại của hắn, cùng lĩnh ngộ thiên đạo, muốn sáng chế ra công pháp như Huyễn Nguyệt Ngưng Chân kỳ thật không khó. Chân chính khó khăn là không thể xung đột với ngũ hành phù trận trong người hắn, tốt nhất còn phải hỗ trợ bổ ích lẫn nhau.
Ở tầng thứ chín, một ngàn lẻ tám mươi phù lục toàn bộ hình thành ngay trước người Nhạc Vũ.
Phía chân trời bỗng dưng có một đạo tử lôi xuyên không bắn vào, tựa như lưỡi mâu sắc bén hướng thân hình Nhạc Vũ đánh xuống.
- Cửu trọng kiếp lôi? Không đúng…
Đồng tử Cực Uyên cùng Cực Lan co rút lại, Nhạc Vũ lại cau mày, Ngũ Hành kiếm trận lập tức bay lên không, cùng tử lôi giao kích một chỗ!
- Thôi được! Nếu không thể tập luyện Côn Luân Tâm Kính Thuật, đành phải tìm phương pháp khác. Tử Vân sư tôn tìm hiểu băng hỏa tương sinh tương khắc công pháp, diễn biến ra Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, cơ hồ đã tiếp cận vô thượng đại đạo. Quảng Lăng tổ sư cũng trải qua mấy ngàn năm thời gian tự nghĩ ra Quảng Lăng Tuyệt Kiếm. Ta thật không tin với khả năng của Nhạc Vũ này hiện tại, không sáng tạo ra được một môn thần thông đại đạo riêng mình để thao túng Côn Luân Kính…
Ánh mắt híp lại, trong lòng Nhạc Vũ chợt động, nhớ lại pháp môn Ngưng Huyễn Vi Chân mình vừa sử dụng trước đó.
Hiện giờ bản thân hắn tu luyện uy lực huyễn pháp đã không kém gì những thần thông đại pháp huyễn thuật khác, nhưng vẫn chưa tạo thành hệ thống, thật sự có chút đáng tiếc.
- Nếu ta dùng Huyễn Nguyệt Ngưng Chân Thuật để phỏng chế Côn Luân Tâm Kính Thuật sẽ như thế nào?
Trong nội tâm bỗng dưng giống như bốn bề sóng dậy, sau một lát lại bị Nhạc Vũ mạnh mẽ áp chế.
Phương pháp này tuy vẫn có thể làm được, nhưng trong lòng Nhạc Vũ vẫn cảm thấy Huyễn Nguyệt Ngưng Chân Thuật có chút không đủ.
Mặc dù cũng là đại thần thông vang danh hồng hoang, nhưng căn cơ kém cỏi, càng không thể tương dung với một thân thần thông của hắn.
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy chỉ có tự mình nghĩ ra pháp quyết mới tốt hơn.
Ở trong dự đoán của hắn, pháp môn thần thông này hẳn là một loại công pháp phụ trợ. Có thể cùng Tứ Cửu Huyền Công, ba mươi sáu Thiên Cương biến hóa cùng kết hợp sử dụng.
Ít nhất phải tiếp cận vô thượng cảnh giới, tuyệt không thể kém hơn Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp!
Chỉ một lát sau trong lòng Nhạc Vũ đã có một đại cương đại khái, còn lại chính là đem nội dung bên trong biến thành phong phú.
Nhưng ngay sau đó hắn lại đem việc này tạm thời ném sang một bên, quay trở vào trong Diễn Thiên Châu.
Vung tay lên, hơn chục hộp ngọc đã xuất hiện ngay trước người, vừa mở ra, nguyên thần tinh hạch bên trong lập tức cùng bổn nguyên thế giới Diễn Thiên Châu cùng hô ứng.
Khiến cho Diễn Thiên Châu giống như núi lở sóng thần, phong vân cuồng động, thiên địa chấn động không ngớt, phảng phất như muốn sụp đổ.
Nhạc Vũ lẳng lặng đứng yên giữa thế giới, ngay trên một ngọn núi cao nhất thúc giục pháp lực theo địa mạch lan tràn mở rộng.
Hắn là chủ nhân của thế giới này, giống như một vị thần sáng thế tồn tại.
Giờ phút này triển khai pháp lực, vô luận là tinh tú trên bầu trời hay mạch nước ngầm trong biển rộng, hoặc dung nham dưới lòng đất đều bị hắn chặt chẽ áp chế khống chế tai họa bảo hộ sinh linh của thế giới Diễn Thiên Châu.
Hắn yên tĩnh chờ đợi biến hóa trong thế giới hoàn toàn hoàn thành, theo ba mươi bốn viên nguyên thần tinh hạch lục tục dung nhập vào bổn nguyên.
Thiên địa bên trong Diễn Thiên Châu điên cuồng mở rộng, duỗi khắp từ nam chí bắc, chậm rãi kéo dài ra tám ức dặm.
Nhạc Vũ biết đặc tính của tinh hạch, cấu tạo ra thế giới khiến linh lực càng loãng thì thiên địa bên trong càng thêm mở rộng, nếu linh lực càng nồng đậm thì thế giới sẽ càng nhỏ hẹp.
Nếu muốn giúp Chiến Tuyết tụ tập tín ngưỡng, dĩ nhiên thế giới này phải càng lớn càng tốt, có thể chất chứa càng nhiều sinh linh, mà dù sao linh mạch bên trong thế giới này cũng đủ cung cấp động thiên Thiên Ý Phủ của hắn.
Ước chừng khuếch trương ra được mười ức dặm thì Nhạc Vũ mới dừng lại, hắn bắt đầu dùng ý niệm ngưng hẳn thế giới khuếch tán.
Năng lượng tinh hạch còn lại đều bị hắn chuyển hóa thành linh mạch, cùng động thiên Thiên Ý Phủ kết thành một khối chống đỡ thế giới động thiên.
Cả quá trình kéo dài gần một tháng, động tĩnh bên trong Diễn Thiên Châu mới hoàn toàn bình ổn.
Hồn niệm của Nhạc Vũ chuyển động, cảm giác không gian đã càng thêm rộng lớn trong này.
Chỉ thấy có vô số đại lục, vô số hải dương trống rỗng sinh ra, đáng tiếc tuyệt đại đa số hoàn toàn yên tĩnh không có bất cứ sinh linh nào tồn tại.
Hắn tính qua sơ lược, nếu đem thế giới trong Diễn Thiên Châu điền vào đầy đủ, chỉ sợ mấy ngàn triệu sinh linh cũng chưa chắc đã đủ.
Nhạc Vũ không khỏi cười khẽ, đi vào bên trong Thiên Ý Phủ, ngay trong chốc lát hắn tiến vào liền cảm giác được bên trong biến hóa.
- Thời gian chênh lệch mười bốn lần!
Mí mắt Nhạc Vũ không khỏi nhảy mạnh, con số này tuyệt đại đa số động thiên trên thế gian cũng khó thể với tới. Điều này vượt xa mật cảnh thế giới nhưng khoảng cách với kỳ vọng trong lòng hắn lại kém hơn không ít.
Tiếp theo Nhạc Vũ dùng pháp quyết dẫn dắt đem mấy chục động tiên cất giữ bên trong tu di không gian của mình toàn bộ lấy ra ngoài.
Động thiên càng có lợi cho tu hành, phúc địa dùng để trồng linh dược đều là tốt nhất.
Đem từng động tiên dung nhập vào Thiên Ý Phủ, chỉ mấy ngày sau một động thiên Thiên Ý Phủ phạm vi ba trăm vạn trượng đã dần dần được tạo thành.
Lấy việc chênh lệch mười hai lần thời gian của động thiên thế giới làm hạch tâm, ngoài ra những động tiên khác hắn đều phân bố bên ngoài.
Nhạc Vũ bỏ ra thêm mười ngày thời gian bố trí đại linh trận kế tiếp, kết nối cùng linh mạch, tụ tập thiên địa linh lực khiến hoàn cảnh chung quanh đều dung thành một thể!
Khi tất cả chuyện này đều hoàn thành, cả động thiên bỗng nhiên chao đảo chớp lên, tốc độ thời gian sai biệt cũng dần dần thống nhất.
Đến cuối cùng đã ổn định ở con số chênh lệch hai mươi bốn lần.
Lúc này Nhạc Vũ mới hài lòng mỉm cười, con số này xem như miễn cưỡng đạt tới hàng ngũ những động thiên đứng đầu hồng hoang.
Nhưng hắn vẫn còn cảm thấy chưa đủ, chợt lóe thân đi tới bên cạnh gốc Tiên Hạnh. Hắn bắn ra mười giọt Thanh Nguyên Chân Dịch, khiến gốc Tiên Hạnh không ngừng bành trướng sinh trưởng, cho đến khi vượt qua khỏi độ cao của cây bồ đề tới mười lần, đem tán cây xuyên vào bên trong trời cao mới dừng lại.
Lờ mờ có thể thấy được cành cây lá cây cùng toàn bộ linh mạch bên trong động thiên đều chặt chẽ kết hợp, thậm chí trực tiếp xuyên tới hàng rào không gian mơ hồ biến thành trung tâm của động thiên Thiên Ý Phủ.
Bản thân Nhạc Vũ cũng tính toán linh trận chính dùng phụ trợ, gốc Tiên Hạnh mới là chủ yếu của động thiên, khiến cho hơn mười động tiên có kết cấu cùng tính chất bất đồng hoàn toàn dung hợp thật sự không chút khe hở.
- Hai mươi sáu lần!
Đằng Huyền cùng Cực Lan và Cực Uyên luôn ở bên ngoài động thiên xa xa quan sát hành động của Nhạc Vũ.
Cho đến lúc này đều biết được Thiên Ý Phủ đã hoàn toàn hình thành mới lục tục tiến vào.
Sau đó đều cùng lên tiếng than thở chấn kinh, không khỏi cười nói:
- Nơi này một ngày tương đương trăm năm bên ngoài. Ta xem độ dày linh lực cũng không kém hơn Long Thai động thiên. Mấy người chúng ta ngày sau thật sự có phúc…
Nhạc Vũ chỉ cười không đáp, tiếp theo Đằng Huyền chợt bay lên, cho tới khi đi tới trung ương gốc Tiên Hạnh sắc mặt không ngờ biến thành cả kinh:
- Thời gian nơi này chênh lệch tới ba mươi lần!
Cực Lan nghe vậy cũng biến thành nghiêm túc, ba mươi lần chênh lệch xem như đã dấn thân vào hàng ngũ ba mươi sáu động thiên đứng đầu.
Vẻ mặt Cực Uyên cũng biến đổi nhưng hắn không dám tiến vào, hồn ấn của hắn đã bị tổn thương, thời gian gia tốc chỉ khiến cho hắn càng chết nhanh hơn.
Trước đó thời gian chênh lệch sáu lần hắn cũng đã rất ít tiến vào bên trong Thiên Ý Phủ, giờ phút này lại càng thêm trốn tránh.
Vẻ mặt Nhạc Vũ cũng thật hài lòng, trước mắt chỉ còn thiếu một vật cuối cùng là có thể giúp cho Thiên Ý Phủ hoàn toàn hoàn thành viên mãn.
Khi đó nơi đây tuy không đuổi kịp Ngọc Hư Cung, Kim Ngao Đảo cùng Ngũ Trang Quan, nhưng nhất định cũng sẽ không kém cỏi hơn bao nhiêu.
Chỉ cần ở bên trong tu hành trăm năm là có thể đem Tổ Long huyết mạch truyền thừa thậm chí là Thiên Ma bảo điển đều hoàn toàn tìm hiểu trọn vẹn.
Tính toán thời gian, giờ phút này chỉ còn hơn mười ngày đã đến lúc trao đổi đồ vật, mặc dù là thế giới bên ngoài Diễn Thiên Châu cũng tương đương với một năm thời gian.
Nhạc Vũ đi tới bên gốc Bồ Đề, dùng mấy chục viên siêu phẩm mộc hệ tiên thạch đều đổi thành Thanh Nguyên Chân Dịch.
Sau khi thúc giục, liền kết xuất ra được năm mươi quả Bồ Đề Tử.
Sau đó hắn bế quan nhập định, mượn dùng lực lượng thanh tịnh tinh thần của Bồ Đề Tử tìm hiểu huyền cơ đại pháp.
Cơ hồ đem toàn bộ thần thông huyễn hệ cùng đại đạo pháp tắc tương quan đem ra xem lại cùng chọn lựa, ước chừng qua mấy tháng xem như mới tuyển xong.
Cho tới giờ phút này hắn mới chính thức bắt đầu suy diễn ra thần thông riêng của mình. Một nhóm phù văn do ngũ hành linh lực ngưng tụ bắt đầu hình thành trước người Nhạc Vũ, tạo thành một nhóm linh trận nho nhỏ.
Vừa mới bắt đầu đã vô cùng huyền ảo, phù văn đơn giản nhưng cô đọng, còn thể hiện rõ đại đạo tối cao trên thế gian này.
Hắn đang ở bên trong Thiên Ý Phủ nên làm việc cũng không chút kiêng kỵ, dần dần kể cả Đằng Huyền cùng Cực Lan đều tiến tới bên cạnh hắn ngồi xuống lẳng lặng quan sát, thậm chí kể cả Cực Uyên cũng không tiếp tục quan tâm tới thời gian sai lệch tiến tới gần, trong mắt họ tràn đầy dị sắc nhìn theo nhóm linh trận hình thành.
Tầng linh trận thứ nhất Nhạc Vũ chỉ dùng chín phù lục hết sức ngắn gọn, nhưng bên trong lộ ra huyễn lực lại khiến cho ba người cảm giác không giống như những huyễn pháp ba người hiểu biết, thậm chí còn vượt hơn mấy lần!
Tầng thứ hai cũng chỉ tăng lên gấp đôi, tổng cộng là mười tám phù lục, đến tầng thứ ba chỉ có bốn mươi chín ngũ sắc huyền phù.
Cơ hồ hành văn liền mạch lưu loát, thẳng đến tầng thứ sáu tốc độ khắc lục linh trận của Nhạc Vũ mới chậm dần.
Kiến thức của Cực Lan thật rộng rãi, giờ phút này trong mắt không chỉ đơn giản là chấn kinh.
Năm tầng phù lục không chỉ đơn giản ổn cố, thậm chí tu sĩ không tinh thông phù lục cũng có thể lý giải dễ dàng, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác phảng phất như đại đạo thiên địa đều đã dung nhập vào bên trong, vô cùng tinh thâm huyền ảo.
Hai loại đặc tính hoàn toàn tương phản cùng dung hợp vào một chỗ!
- Đây chẳng lẽ là một môn thần thông hay sao? Nếu có thể tu tập công pháp, chỉ sợ dù là tu sĩ có ngộ tính kém cỏi cũng có thể dễ dàng tu hành!
Kinh ngạc quan sát vẻ mặt chuyên chú của Nhạc Vũ, trong mắt Cực Lan nhất thời tràn đầy nghi hoặc:
- Sư đệ của ta đây rốt cục đang dự định làm gì? Tự nghĩ ra thần thông? Rõ ràng chỉ mới hình thành mà thôi, nhưng vì sao ta lại có cảm giác pháp môn này có oai lực rung chuyển trời đất? Mơ hồ còn cùng thiên địa hô ứng? Rốt cục là dạng thần thông gì lại dẫn dắt ra dị tượng thế này?
Tốc độ khắc lục phù văn của Nhạc Vũ cũng chậm dần, đến tầng thứ tám cơ hồ mỗi một phù lục đều phải kéo dài mấy canh giờ, thậm chí cả nửa ngày thời gian.
Kỳ thật với trình độ trận phù hiện tại của hắn, cùng lĩnh ngộ thiên đạo, muốn sáng chế ra công pháp như Huyễn Nguyệt Ngưng Chân kỳ thật không khó. Chân chính khó khăn là không thể xung đột với ngũ hành phù trận trong người hắn, tốt nhất còn phải hỗ trợ bổ ích lẫn nhau.
Ở tầng thứ chín, một ngàn lẻ tám mươi phù lục toàn bộ hình thành ngay trước người Nhạc Vũ.
Phía chân trời bỗng dưng có một đạo tử lôi xuyên không bắn vào, tựa như lưỡi mâu sắc bén hướng thân hình Nhạc Vũ đánh xuống.
- Cửu trọng kiếp lôi? Không đúng…
Đồng tử Cực Uyên cùng Cực Lan co rút lại, Nhạc Vũ lại cau mày, Ngũ Hành kiếm trận lập tức bay lên không, cùng tử lôi giao kích một chỗ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.