Chương 341: Dương đông kích tây
Cảnh Tục
19/06/2014
Thực nghiệp Gia Tín và Thịnh Hâm dù sao cũng không so được với Samsung, phương án hợp tác kia không phù hợp với bọn họ, Trương Khác có ý để thực nghiệp Gia Tín, Thịnh Hâm trực tiếp nhập cổ phần vào Hương Tuyết Hải, đưa kỹ thuật và quan niệm quản lý của Âu Mỹ vào, từng bước cải tạo Hương Tuyết Hải, biến nó thành một thương hiệu quốc tế thuộc về dân tộc.
Bọn họ còn kém xa Sumsung nên dù có đưa ra điều kiện ưu đãi hơn Samsung đi chăng nữa thì chính phủ Huệ Sơn cũng đủ lý do để từ chối phương án của bọn họ, nên chỉ hi vọng dựa vào sự kiện này rùm beng lên, khiến người trong nước ghét xí nghiệp Nhật Hàn, gây áp lực chính phủ Huệ Sơn phải bỏ hợp tác với Samsung.
Diệp Kiến Bân nghe Trương Khác nói ra tính toán của mình, cảm khái than:
- Tên tiểu tử cậu dụng tâm hiểm ác, Samsung khó thoát được.
- Tôi chỉ thuận thế mà làm thôi, sao bảo là dụng tâm hiểm ác? Nhưng mà chuyện tôi khống chế Gia Tín chắc chắn không qua mắt được Tạ Kiếm Nam, chỉ sợ hắn phá đám, mẹ hắn là thị trưởng Huệ Sơn mà.
Đây là lo lắng lớn nhất của Trương Khác.
- Phải xem thái độ của tình với chuyện này ra sao đã, hiện tỉnh vẫn im lặng, chuyện này còn trò hay.
- Đương nhiên, nếu không có hi vọng tôi đã chẳng tốn công làm lớn chuyện này.
- Thế cơ à, sao tôi không nhìn ra cậu bỏ chút công sức nào nhỉ?
Diệp Kiến Bân cười nhạo:
- Cậu chỉ nói mồm, vất vả chạy nược xuối là người khác.
Ăn trưa xong nhận được điện thoại của Lý Nghĩa Giang, tỉnh đã có thái độ rõ ràng, phòng tuyên truyền tỉnh ủy mới đầu định cấm báo chí đăng tin, đồng thời gây áp lực báo Kiến Thần, bắt tờ báo này nghĩ cách giảm bớt ảnh hưởng, nhưng Đào Tấn lên tiếng nói, chỉ cho phép phòng tuyên truyền dẫn dắt báo chí, không để mâu thuẫn bị đẩy lên cao.
Trong cuộc họp buổi chiều, Đào Tấn còn nói rõ ràng, mời gọi đầu tư không thể hi sinh bằng tôn nghiêm dân tộc, không thể để vì đầu tư mà dung túng cho nhân viên xí nghiệp nước ngoài trà đạp luận pháp trong nước, lệnh sở công an tỉnh xử trí đúng pháp luật, dù Đông Nhật Thiết có ngừng đàm phán với tập đoàn sắt thép Đông Hải cũng được, việc Phú Xuân Các liên quan hiềm nghi tổ chức bán dâm do công an chi cục đi sâu điều tra.
Từ chiều ngày 6 tháng 4, rất nhiều tờ báo trong tỉnh đua nhau đăng tin viên chức xí nghiệp Nhật Hàn mua dâm tập thể, chính phủ thành phố lệnh Phú Xuân Các đóng cửa chỉnh đốn, ngày 7 tháng 4, báo Kiến Thần cho đăng tên doanh nghiệp Nhật Hàn tham gia sự kiện này, tổng cộng có 26 người, đều là nhân viên công ty hữu hạn Đông Nhật Thiết.
Do báo Kiến Thần cho đăng chi tiết sự kiện này, hành vi làm nhục tự tôn dân tộc của Đông Nhật Thiết khiến người trong nước phản cảm cực độ.
Ngày 8 tháng 4, nhân viên các công ty phụ cận đường Tụ Hiền Nhai thành phố Huệ Sơn nơi tập trung đông đảo xí nghiệp Nhật Hàn nhất lập kế hoạch tuần hành kháng nghị, bị cục công an Huệ Sơn kịp thời chặn đứng, mấy nhân viên đứng đầu bị đưa tới cục công an tiến hành "giáo dục".
Cùng ngày hôm đó sinh viên ĐH Đông Hải tổ chức tuần hành, được trường học khuyên can, nên chỉ tuần hành trong khuôn viên trường.
Do dư luận phẫn nộ, chiều ngày 8 tháng 4 cục công an thành phố bắt những người của liên quan của Phú Xuân Các, chính phủ tỉnh phát công hàm yêu cầu Đông Nhật Thiết triệu hội nhân viên Nhật tham dự sự kiện mua dâm tập thể.
Tối ngày 8 tháng 4, Đông Nhật Thiết tổ chức họp báo bày tỏ lấy làm tiếc vì sự kiện này, quyết định hủy hợp đồng với tất cả người tham dự sự kiện này, đồng thời bày tỏ hi vọng không vì thế làm ảnh hưởng tới hợp tác với tập đoàn sắt thép Đông Hải.
Cùng ngày hôm đó, lãnh sự quán Nhật Hàn điện hàm cho xí nghiệp Nhật Hàn ở Hoa Đông, yêu cầu quản thúc nhân viên, tuân thủ pháp luật đương địa.
Sự kiện này dưới sự khống chế nghiêm ngặt, không gây ra ảnh hưởng sâu xa, nhưng ảnh hưởng Trương khác dự kiến thì vẫn có.
Dù sự kiện này Đông Nhật Thiết là công ty Nhật có chút bối cảnh Hàn Quốc, nhưng trong bài báo của báo Kiến Thần, cố ý cường điệu bối cảnh Hàn Quốc lên, khiến trong tỉnh sinh phản cảm với cả xí nghiệp Nhật Hàn.
~~~~~~o0o~~~~~~~~~
Rừng mai ngoại thành phía đông Huệ Sơn ra hoa khá chậm, tháng tư mà hoa mai vẫn phủ kín cây, hơi thở mùa xuân như còn lẩn khuất đâu đây, tạo nên thắng cảnh thập lý hương tuyết hải vang danh Huệ Sơn.
Trạch viện của Tạ gia nằm sát thắng cảnh này, vợ chồng Tạ Hán Minh, Chu Cẩn Du thường trú ở đây.
Chu Cẩn Du tuy là phụ nữ, nhưng trên sĩ đồ khá thuận lợi, do được hưởng lợi từ ảnh hưởng chính trị của Chu gia. Từ TW trực tiếp điều tới địa phương, mau chóng leo lên chức thị trưởng, gần như không gặp phải chuyện gì trái ý.
Bà ta trên 50, nhưng tóc không tìm được lấy một sợi bạc, nếp nhân trên mặt cũng rất ít, đôi mắt dư sự cứng cỏi nhưng thiếu nhu hòa, tóc vấn cao gọn gàng, trông không khác gì phụ nữ trên dưới 40.
Chu Cẩn Du ngồi trên ghế sô pha trong thư phòng, tay cầm tờ báo nội bộ, thư ký của bà ta Trương Thiết Lâm -- trừ cái tên giống diễn viên Trương Thiết Lâm ra tướng mạo cũng rất giống ---- Đứng trước mặt bà ta, tay cầm tóm tắt đàm phàn mới nhất giữa Samsung và Hương Tuyết Hải.
- Có tiến triển gì không?
Chu Cẩn Du ngẩng đầu lên hỏi:
- Đây là vòng đàm phán thứ mười hai rồi, rốt cuộc các cậu còn muốn kéo dài bao lâu nữa?
- Tôi thấy điều kiện Samsung đưa ra rất thích hợp, dù sao Samsung tới trong nước đầu tư không phải là hỗ trợ miễn phí cho chúng ta kiến thiết kinh tế.
Chu Cẩn Du đặt báo lên bàn:
- Phương án này Từ Học Bình bác bỏ, ông ta hỏi tới rồi, thì phương án cuối cùng phải được ông ta xem qua mới có hiệu lực được. Tôi vốn còn định trao đổi trực tiếp với tỉnh, Huệ Sơn có tính toán riêng, tỉnh chuyện gì cũng can dự còn làm việc sao được nữa, mặc dù chuyện này Hương Tuyết Hải có chút thua thiệt, nhưng nó xúc tiến kinh tế địa phương, có lợi cho nhân viên xí nghiệp liên doanh. Nhưng cậu xem đi, hiện trên báo toàn là chuyện bất lợi cho xí nghiệp Nhật Hàn, nghe nói bí thư Đào Tấn cũng rất tức giận vì việc này, Triệu Dương được ai đề bạt tới Huệ Sơn làm bí thư thành ủy? Cậu tưởng ông ta sẽ ủng hộ phương án liên doanh này sao? Đừng có chỉ biết nghĩ tới lợi ích kiếm được khi đàm phán thành, trước tiên các cậu thống nhất ý kiến đi đã, đừng để xảy ra sai sót nữa.
- Vâng, tôi hiểu.
Trương Thiết Lâm rầu rĩ đáp lời:
- Tôi sẽ thống nhất lại phía đàm phán của chúng ta, dù sao đều là cán bộ quốc gia, có một câu của thị trưởng, bọn họ sẽ không dị nghị nữa. Bên phía Samsung, tôi tranh thủ chút điều kiện, có điều tôi thấy bọn họ nhượng bộ cũng chỉ có hạn thôi.
Chu Cẩn Du phất tay:
- Hiện giờ thế cục vi diệu, dù bên Samsung có không nhượng bộ cũng phải đợi qua ảnh hưởng của sự kiện này mới có thể đưa phương án lên tỉnh, nếu không thành quá trướng mắt.
Chuông điện thoại trên bàn vang lên, Chu Du nghe điện xong nói:
- Kiếm Nam lát nữa về nhà ăn cơm, cậu về trước đi.
Tạ Kiếm Nam đã đỗ xe ở tiền viện, hắn thấy xe của Trương Thiết Lâm nên mới gọi điện báo trước một tiếng, nhìn Trương Thiết Lâm đi ra, 35 - 36 tuổi đầu rồi còn đầu dầu má phấn, trông mà ngứa mắt.
- Kiếm Nam nhanh thật đấy, vừa nghe điện thoại của cậu, tưởng cậu đang trên đường đi cơ.
Trương Thiết Lâm hoàn toàn không biết Tạ Kiếm Nam căm ghét mình, đi tới vịn cửa xe tươi cười nói:
- Hôm qua anh mời cậu uống rượu, sao cậu không trả lời điện thoại, không phải đang cùng Trần Tĩnh làm chuyện đó chứ hả?
- À, tối qua có chút việc, giờ mới nhớ ra chưa gọi điện lại cho anh, chuyện gì mà uống rượu, rồi làm tổng giám đốc nhà máy liên doanh rồi à?
Tạ Kiếm Nam giọng lãnh đạm, đối đáp cho có lệ:
- Được hay không chẳng phải một câu của mẹ cậu sao, hôm qua gặp được tổng giám đốc của Giang Thiên tiêu khiển ở Phong Nhạc Cư, nên mới gọi điện cho cậu, anh biết cậu bận bên thường ngày không dám liên lạc, hôm nào rảnh báo trước cho anh biết nhé, để anh mời cậu một bữa.
Tạ Kiếm Nam nhếch môi:
- Đợi anh làm tổng giám đốc nhà máy liên doanh hãy nói.
Bọn họ còn kém xa Sumsung nên dù có đưa ra điều kiện ưu đãi hơn Samsung đi chăng nữa thì chính phủ Huệ Sơn cũng đủ lý do để từ chối phương án của bọn họ, nên chỉ hi vọng dựa vào sự kiện này rùm beng lên, khiến người trong nước ghét xí nghiệp Nhật Hàn, gây áp lực chính phủ Huệ Sơn phải bỏ hợp tác với Samsung.
Diệp Kiến Bân nghe Trương Khác nói ra tính toán của mình, cảm khái than:
- Tên tiểu tử cậu dụng tâm hiểm ác, Samsung khó thoát được.
- Tôi chỉ thuận thế mà làm thôi, sao bảo là dụng tâm hiểm ác? Nhưng mà chuyện tôi khống chế Gia Tín chắc chắn không qua mắt được Tạ Kiếm Nam, chỉ sợ hắn phá đám, mẹ hắn là thị trưởng Huệ Sơn mà.
Đây là lo lắng lớn nhất của Trương Khác.
- Phải xem thái độ của tình với chuyện này ra sao đã, hiện tỉnh vẫn im lặng, chuyện này còn trò hay.
- Đương nhiên, nếu không có hi vọng tôi đã chẳng tốn công làm lớn chuyện này.
- Thế cơ à, sao tôi không nhìn ra cậu bỏ chút công sức nào nhỉ?
Diệp Kiến Bân cười nhạo:
- Cậu chỉ nói mồm, vất vả chạy nược xuối là người khác.
Ăn trưa xong nhận được điện thoại của Lý Nghĩa Giang, tỉnh đã có thái độ rõ ràng, phòng tuyên truyền tỉnh ủy mới đầu định cấm báo chí đăng tin, đồng thời gây áp lực báo Kiến Thần, bắt tờ báo này nghĩ cách giảm bớt ảnh hưởng, nhưng Đào Tấn lên tiếng nói, chỉ cho phép phòng tuyên truyền dẫn dắt báo chí, không để mâu thuẫn bị đẩy lên cao.
Trong cuộc họp buổi chiều, Đào Tấn còn nói rõ ràng, mời gọi đầu tư không thể hi sinh bằng tôn nghiêm dân tộc, không thể để vì đầu tư mà dung túng cho nhân viên xí nghiệp nước ngoài trà đạp luận pháp trong nước, lệnh sở công an tỉnh xử trí đúng pháp luật, dù Đông Nhật Thiết có ngừng đàm phán với tập đoàn sắt thép Đông Hải cũng được, việc Phú Xuân Các liên quan hiềm nghi tổ chức bán dâm do công an chi cục đi sâu điều tra.
Từ chiều ngày 6 tháng 4, rất nhiều tờ báo trong tỉnh đua nhau đăng tin viên chức xí nghiệp Nhật Hàn mua dâm tập thể, chính phủ thành phố lệnh Phú Xuân Các đóng cửa chỉnh đốn, ngày 7 tháng 4, báo Kiến Thần cho đăng tên doanh nghiệp Nhật Hàn tham gia sự kiện này, tổng cộng có 26 người, đều là nhân viên công ty hữu hạn Đông Nhật Thiết.
Do báo Kiến Thần cho đăng chi tiết sự kiện này, hành vi làm nhục tự tôn dân tộc của Đông Nhật Thiết khiến người trong nước phản cảm cực độ.
Ngày 8 tháng 4, nhân viên các công ty phụ cận đường Tụ Hiền Nhai thành phố Huệ Sơn nơi tập trung đông đảo xí nghiệp Nhật Hàn nhất lập kế hoạch tuần hành kháng nghị, bị cục công an Huệ Sơn kịp thời chặn đứng, mấy nhân viên đứng đầu bị đưa tới cục công an tiến hành "giáo dục".
Cùng ngày hôm đó sinh viên ĐH Đông Hải tổ chức tuần hành, được trường học khuyên can, nên chỉ tuần hành trong khuôn viên trường.
Do dư luận phẫn nộ, chiều ngày 8 tháng 4 cục công an thành phố bắt những người của liên quan của Phú Xuân Các, chính phủ tỉnh phát công hàm yêu cầu Đông Nhật Thiết triệu hội nhân viên Nhật tham dự sự kiện mua dâm tập thể.
Tối ngày 8 tháng 4, Đông Nhật Thiết tổ chức họp báo bày tỏ lấy làm tiếc vì sự kiện này, quyết định hủy hợp đồng với tất cả người tham dự sự kiện này, đồng thời bày tỏ hi vọng không vì thế làm ảnh hưởng tới hợp tác với tập đoàn sắt thép Đông Hải.
Cùng ngày hôm đó, lãnh sự quán Nhật Hàn điện hàm cho xí nghiệp Nhật Hàn ở Hoa Đông, yêu cầu quản thúc nhân viên, tuân thủ pháp luật đương địa.
Sự kiện này dưới sự khống chế nghiêm ngặt, không gây ra ảnh hưởng sâu xa, nhưng ảnh hưởng Trương khác dự kiến thì vẫn có.
Dù sự kiện này Đông Nhật Thiết là công ty Nhật có chút bối cảnh Hàn Quốc, nhưng trong bài báo của báo Kiến Thần, cố ý cường điệu bối cảnh Hàn Quốc lên, khiến trong tỉnh sinh phản cảm với cả xí nghiệp Nhật Hàn.
~~~~~~o0o~~~~~~~~~
Rừng mai ngoại thành phía đông Huệ Sơn ra hoa khá chậm, tháng tư mà hoa mai vẫn phủ kín cây, hơi thở mùa xuân như còn lẩn khuất đâu đây, tạo nên thắng cảnh thập lý hương tuyết hải vang danh Huệ Sơn.
Trạch viện của Tạ gia nằm sát thắng cảnh này, vợ chồng Tạ Hán Minh, Chu Cẩn Du thường trú ở đây.
Chu Cẩn Du tuy là phụ nữ, nhưng trên sĩ đồ khá thuận lợi, do được hưởng lợi từ ảnh hưởng chính trị của Chu gia. Từ TW trực tiếp điều tới địa phương, mau chóng leo lên chức thị trưởng, gần như không gặp phải chuyện gì trái ý.
Bà ta trên 50, nhưng tóc không tìm được lấy một sợi bạc, nếp nhân trên mặt cũng rất ít, đôi mắt dư sự cứng cỏi nhưng thiếu nhu hòa, tóc vấn cao gọn gàng, trông không khác gì phụ nữ trên dưới 40.
Chu Cẩn Du ngồi trên ghế sô pha trong thư phòng, tay cầm tờ báo nội bộ, thư ký của bà ta Trương Thiết Lâm -- trừ cái tên giống diễn viên Trương Thiết Lâm ra tướng mạo cũng rất giống ---- Đứng trước mặt bà ta, tay cầm tóm tắt đàm phàn mới nhất giữa Samsung và Hương Tuyết Hải.
- Có tiến triển gì không?
Chu Cẩn Du ngẩng đầu lên hỏi:
- Đây là vòng đàm phán thứ mười hai rồi, rốt cuộc các cậu còn muốn kéo dài bao lâu nữa?
- Tôi thấy điều kiện Samsung đưa ra rất thích hợp, dù sao Samsung tới trong nước đầu tư không phải là hỗ trợ miễn phí cho chúng ta kiến thiết kinh tế.
Chu Cẩn Du đặt báo lên bàn:
- Phương án này Từ Học Bình bác bỏ, ông ta hỏi tới rồi, thì phương án cuối cùng phải được ông ta xem qua mới có hiệu lực được. Tôi vốn còn định trao đổi trực tiếp với tỉnh, Huệ Sơn có tính toán riêng, tỉnh chuyện gì cũng can dự còn làm việc sao được nữa, mặc dù chuyện này Hương Tuyết Hải có chút thua thiệt, nhưng nó xúc tiến kinh tế địa phương, có lợi cho nhân viên xí nghiệp liên doanh. Nhưng cậu xem đi, hiện trên báo toàn là chuyện bất lợi cho xí nghiệp Nhật Hàn, nghe nói bí thư Đào Tấn cũng rất tức giận vì việc này, Triệu Dương được ai đề bạt tới Huệ Sơn làm bí thư thành ủy? Cậu tưởng ông ta sẽ ủng hộ phương án liên doanh này sao? Đừng có chỉ biết nghĩ tới lợi ích kiếm được khi đàm phán thành, trước tiên các cậu thống nhất ý kiến đi đã, đừng để xảy ra sai sót nữa.
- Vâng, tôi hiểu.
Trương Thiết Lâm rầu rĩ đáp lời:
- Tôi sẽ thống nhất lại phía đàm phán của chúng ta, dù sao đều là cán bộ quốc gia, có một câu của thị trưởng, bọn họ sẽ không dị nghị nữa. Bên phía Samsung, tôi tranh thủ chút điều kiện, có điều tôi thấy bọn họ nhượng bộ cũng chỉ có hạn thôi.
Chu Cẩn Du phất tay:
- Hiện giờ thế cục vi diệu, dù bên Samsung có không nhượng bộ cũng phải đợi qua ảnh hưởng của sự kiện này mới có thể đưa phương án lên tỉnh, nếu không thành quá trướng mắt.
Chuông điện thoại trên bàn vang lên, Chu Du nghe điện xong nói:
- Kiếm Nam lát nữa về nhà ăn cơm, cậu về trước đi.
Tạ Kiếm Nam đã đỗ xe ở tiền viện, hắn thấy xe của Trương Thiết Lâm nên mới gọi điện báo trước một tiếng, nhìn Trương Thiết Lâm đi ra, 35 - 36 tuổi đầu rồi còn đầu dầu má phấn, trông mà ngứa mắt.
- Kiếm Nam nhanh thật đấy, vừa nghe điện thoại của cậu, tưởng cậu đang trên đường đi cơ.
Trương Thiết Lâm hoàn toàn không biết Tạ Kiếm Nam căm ghét mình, đi tới vịn cửa xe tươi cười nói:
- Hôm qua anh mời cậu uống rượu, sao cậu không trả lời điện thoại, không phải đang cùng Trần Tĩnh làm chuyện đó chứ hả?
- À, tối qua có chút việc, giờ mới nhớ ra chưa gọi điện lại cho anh, chuyện gì mà uống rượu, rồi làm tổng giám đốc nhà máy liên doanh rồi à?
Tạ Kiếm Nam giọng lãnh đạm, đối đáp cho có lệ:
- Được hay không chẳng phải một câu của mẹ cậu sao, hôm qua gặp được tổng giám đốc của Giang Thiên tiêu khiển ở Phong Nhạc Cư, nên mới gọi điện cho cậu, anh biết cậu bận bên thường ngày không dám liên lạc, hôm nào rảnh báo trước cho anh biết nhé, để anh mời cậu một bữa.
Tạ Kiếm Nam nhếch môi:
- Đợi anh làm tổng giám đốc nhà máy liên doanh hãy nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.