Chương 854: Hiệp đàm chính thức
Cảnh Tục
20/04/2015
Trương Khác luôn ôm lòng hổ thẹn đối với Hứa Tư, tuy nói trên danh nghĩa Hứa Tư có tài sản lớn, nhưng cô chưa từng nghĩ tới muốn hưởng dụng khoản tài sản này, trong thành phố quyết định tiến hành cải tạo thương nghiệp hóa đối với khu đông Sa Điền, cuối cùng Hứa gia triệt để cáo biệt với Sa Điền, ở trong thành phố mua một căn nhà thương phẩm, vẫn là Hứa Tư cùng Hứa Duy mỗi người bỏ hơn 10 vạn. Hứa Hải Sơn cha của Hứa Tư vẫn là công nhân viên chức bình thường của Công nghiệp nhẹ Hải Liên, chỉ là không cần phải đối mặt với khốn cảnh như trước đây nữa.
Đối với số phận của Hứa Tư, trong lòng Thi Vệ Trung tuy có tiếc nuối, thế nhưng hình như cũng nhìn không thấy tương lai càng sáng sủa hơn. Dưới ánh sáng của Cẩm Hồ, tất cả đều có vẻ tối tăm, ai có thể nghĩ đến Hải Châu sẽ sinh ra một quái thai như Trương Khác? Hình như trời sinh chính là tới khắp nơi trên thế giới để vơ vét tài sản, đối với người hay là đối với sự việc, lại luôn luôn cực có chừng mực, cống hiến đối với Hải Châu cũng lớn, dù phí dụng cho lần hoạt động đến Hồng Kông chiêu thương dẫn tư cũng do Cẩm Hồ tài trợ.
Cho dù thấy được bộ dạng thân mật vừa rồi của Trương Khác cùng con gái của Đường Học Khiêm trong lòng có chút khó chịu, nhưng Thi Vệ Trung cũng sẽ không yêu cầu xa vời Trương Khác cùng Hứa Tư ngang nhiên đi cùng nhau. Trong lòng biết những an bài của Trương Khác là cố gắng giúp đỡ họ, cũng sẽ không cự tuyệt. Hắn cười rồi cùng bước đi lên xe.
Xe đến khách sạn Bán Đảo, yến hội đã chuẩn bị xong xuôi, trong đại sảnh cao như bầu trời, ánh đèn tỏa khắp, trên mặt đất trải thảm, yến hội kiểu Trung Quốc sẽ an bài tổng cộng 10 bàn.
Ngoại trừ các thành viên của đoàn đại biểu chiêu thương dẫn tư Hải Châu, toàn bộ nhân viên quản lý cao tầng của thương vụ Cẩm Hồ tại Hồng Kông cũng dự thính. Cẩm Hồ là xí nghiệp trưởng thành từ Hải Châu, như Tưởng Vi, Chu Nhất Bình, Cổ Tể Xuân thậm chí đều là người Hải Châu, có quen biết với thành viên của đoàn đại biểu, có không quen biết. Mọi người đều giới thiệu cho nhau, chào hỏi trao đổi danh thiếp.
Xí nghiệp của Hải Châu muốn đi ra khỏi biên giới, lực lượng phân tán, trong mậu dịch quốc tế sẽ không được chiếm ưu thế gì. Đại lý mậu dịch hải ngoại, trợ giúp xí nghiệp quốc nội đi hướng thị trường hải ngoại, cung cấp các loại ủng hộ phục vụ cùng tài nguyên, những thứ này đều là nghiệp vụ hạch tâm thương vụ Cẩm Hồ muốn phát triển.
Các xí nghiệp có tiềm lực, thương vụ Cẩm Hồ thậm chí sẽ đổ tiền ủng hộ. Địa vị cùng ảnh hưởng của Cẩm Hồ tại Hải Châu càng không cần lời vô ích để giới thiệu, nếu không phải thương vụ Cẩm Hồ lần này đứng ra chiêu đãi, còn có rất nhiều các đại biểu của xí nghiệp thường ngày cũng không có cơ hội ngồi cùng bàn với các cao tầng của Cẩm Hồ, giữa đôi bên đều có thêm lý giải, tăng cường liên hệ cần thiết.
Ngày mai sẽ tiến hành hiệp đàm chiêu thương dẫn tư chính thức, mọi người cũng không có thả cửa uống rượu, sau yến hội, còn phải giới thiệu an bài cho các hoạt động hiệp đàm chiêu thương dẫn tư ngày mai.
Nhân viên của thương vụ Cẩm Hồ sẽ phụ trách công tác giới thiệu của hội hiệp đàm, mặc dù thời gian rất gấp, bên thương vụ Cẩm Hồ vẫn làm được rất nhiều công tác, trước đó đều đã thu thập, chỉnh lý tư liệu của song phương, tiến hành phối hợp sơ bộ các đối tượng hợp tác hiệp đàm, bảo đảm trong thời gian ngắn ngủi vài ngày sẽ tận khả năng đạt thành mục đích hợp tác.
Trương Khác sẽ không quản công việc cụ thể, cùng Tôn Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân đi chung với Đường Học Khiêm, Tô Dật Quần, Tống Bồi Minh, Lý Minh Học đến trong phòng của y tại khách sạn Bán Đảo nói chuyện.
Căn hộ Trương Khác ở có bốn phòng ngủ, phòng an bài cho Đường Học Khiêm cũng ở trong căn hộ này. Nếu để cho Đường Học Khiêm đơn độc ở trong một căn phòng xa hoa như vậy thì nhất định sẽ bị cự tuyệt, Trương Khác cũng không khách khí với Đường Học Khiêm, đã coi hắn như chuẩn nhạc phụ, mời hắn cùng với Đường Thanh vào trong căn hộ xa hoa như vậy, quan hệ giữa mọi người sẽ thân thiết hơn.
Trong căn hộ có hồ bơi, có phòng họp, có phòng tiếp khách, có hoa viên sân thượng, có phòng giải trí, có phòng tập thể thao, khách sạn cung cấp kiểu phục vụ thiếp thân theo kiểu quản gia, có thang máy chuyên dụng ra vào khách sạn.
Ngồi trong phòng tiếp khách rộng rãi, xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh sát đất có thể thấy màn nước trong xanh trong hồ.
Tô Dật Quần cũng không phải người không có kiến thức, chỉ là tại Hải Châu chịu ràng buộc rất nhiều, hưởng thụ không nổi cái gì.
Ở trong Phủ thị chính, Đường Học Khiêm luôn luôn tín nhiệm Tống Bồi Minh nhiều hơn hắn, hơn nữa những phó thị trưởng trong Phủ thị chính mỗi người đều lấy Đường Học Khiêm làm người dẫn đầu, không cho phép Tô Dật Quần có chút tính khí gì.
Trong lòng Tô Dật Quần cho dù rất cảm khái diệu dụng của tài sản cùng quyền thế, nhưng không có cơ hội để hắn buông tay chân. Đồng thời hắn lại luyến tiếc vị trí của Hải Châu.
Đầu năm nay, các địa thị, các bộ môn trực thuộc tỉnh đều là một cây củ cải một cái hố, cho dù có vị trí đang trống, lúc này Lý Viễn Hồ sẽ không nghĩ đến hắn. Dù sao lúc trước mâu thuẫn giữa hắn và Trương Khác là rất khó lau sạch.
Đường Học Khiêm không quan tâm nhiều lắm tới buổi hiệp đàm chiêu thương dẫn tư ngày mai. Hắn ngồi xuống, tay đặt lên tay vịn mềm mại của ghế sofa, hơi nghiêng người ra trước, hỏi Trương Khác:
- Thời gian hai ngày tương đối gấp, cháu ước chừng lần này có thể nói tới mức độ nào?
- Biết bác Đường sẽ có một số nghi ngờ, buổi tối hôm nay sẽ không có an bài đại biểu của phía Hoa thương Indonesia dự họp.
Trương Khác nói:
- Thế cục của Indonesia còn có thể tiếp tục hỗn loạn, Hoa thương có năng lực đều có xung động bức thiết thoát khỏi Indonesia, di dời vốn đã kéo dài một tháng rồi, còn có thể tiếp tục, tiếp tục trong thời gian rất dài. Có thể khẳng định, cho dù năm sau kinh tế Châu Á có thể sống lại, kinh tế Indonesia trong 5-6 năm cũng đừng nghĩ có cơ hội trở mình.
- Trong quá trình người Hoa rút vốn khỏi Indonesia, di dời tài chính là nhanh và tiện nhất, thế nhưng tài sản về sản nghiệp, đặc biệt là các thiết bị công nghiệp, tài sản kỹ thuật còn có nhân lực tài nguyên chất lượng tốt, những thứ này muốn di dời phải trắc trở hơn nhiều. Bởi cơ sở kinh tế của Indonesia là do người Hoa chèo chống, bộ phận tài sản này còn khó bán tháo hơn cả bất động sản tại Indonesia, nên bức thiết yêu cầu con đường di chuyển. . .
- Mọi người đều rất vội vàng, mặc dù thương vụ Cẩm Hồ đã làm một số công tác, thế nhưng công tác chuẩn bị cũng còn xa mới tính đủ. Phía Hoa thương Indonesia, Trần Văn Thông, Mã Văn Cừ, Hà Chiếu Khuê là những nhân vật loại hình lãnh tụ có lực ảnh hưởng. Họ đứng ra chủ trì, cũng có thể nói là lấy danh tiếng của họ làm cho những hoạt động chiêu thương dẫn tư được đảm bảo tiến hành với mức độ nhất định. Cháu mời bác Đường và thị trưởng Tô tự mình đến Hồng Kông, cũng là muốn biểu thị thành ý của địa phương Hải Châu. . . Thương vụ Cẩm Hồ cũng sẽ tăng thêm đảm bảo cho một số hợp tác quan trọng.
Đối với số phận của Hứa Tư, trong lòng Thi Vệ Trung tuy có tiếc nuối, thế nhưng hình như cũng nhìn không thấy tương lai càng sáng sủa hơn. Dưới ánh sáng của Cẩm Hồ, tất cả đều có vẻ tối tăm, ai có thể nghĩ đến Hải Châu sẽ sinh ra một quái thai như Trương Khác? Hình như trời sinh chính là tới khắp nơi trên thế giới để vơ vét tài sản, đối với người hay là đối với sự việc, lại luôn luôn cực có chừng mực, cống hiến đối với Hải Châu cũng lớn, dù phí dụng cho lần hoạt động đến Hồng Kông chiêu thương dẫn tư cũng do Cẩm Hồ tài trợ.
Cho dù thấy được bộ dạng thân mật vừa rồi của Trương Khác cùng con gái của Đường Học Khiêm trong lòng có chút khó chịu, nhưng Thi Vệ Trung cũng sẽ không yêu cầu xa vời Trương Khác cùng Hứa Tư ngang nhiên đi cùng nhau. Trong lòng biết những an bài của Trương Khác là cố gắng giúp đỡ họ, cũng sẽ không cự tuyệt. Hắn cười rồi cùng bước đi lên xe.
Xe đến khách sạn Bán Đảo, yến hội đã chuẩn bị xong xuôi, trong đại sảnh cao như bầu trời, ánh đèn tỏa khắp, trên mặt đất trải thảm, yến hội kiểu Trung Quốc sẽ an bài tổng cộng 10 bàn.
Ngoại trừ các thành viên của đoàn đại biểu chiêu thương dẫn tư Hải Châu, toàn bộ nhân viên quản lý cao tầng của thương vụ Cẩm Hồ tại Hồng Kông cũng dự thính. Cẩm Hồ là xí nghiệp trưởng thành từ Hải Châu, như Tưởng Vi, Chu Nhất Bình, Cổ Tể Xuân thậm chí đều là người Hải Châu, có quen biết với thành viên của đoàn đại biểu, có không quen biết. Mọi người đều giới thiệu cho nhau, chào hỏi trao đổi danh thiếp.
Xí nghiệp của Hải Châu muốn đi ra khỏi biên giới, lực lượng phân tán, trong mậu dịch quốc tế sẽ không được chiếm ưu thế gì. Đại lý mậu dịch hải ngoại, trợ giúp xí nghiệp quốc nội đi hướng thị trường hải ngoại, cung cấp các loại ủng hộ phục vụ cùng tài nguyên, những thứ này đều là nghiệp vụ hạch tâm thương vụ Cẩm Hồ muốn phát triển.
Các xí nghiệp có tiềm lực, thương vụ Cẩm Hồ thậm chí sẽ đổ tiền ủng hộ. Địa vị cùng ảnh hưởng của Cẩm Hồ tại Hải Châu càng không cần lời vô ích để giới thiệu, nếu không phải thương vụ Cẩm Hồ lần này đứng ra chiêu đãi, còn có rất nhiều các đại biểu của xí nghiệp thường ngày cũng không có cơ hội ngồi cùng bàn với các cao tầng của Cẩm Hồ, giữa đôi bên đều có thêm lý giải, tăng cường liên hệ cần thiết.
Ngày mai sẽ tiến hành hiệp đàm chiêu thương dẫn tư chính thức, mọi người cũng không có thả cửa uống rượu, sau yến hội, còn phải giới thiệu an bài cho các hoạt động hiệp đàm chiêu thương dẫn tư ngày mai.
Nhân viên của thương vụ Cẩm Hồ sẽ phụ trách công tác giới thiệu của hội hiệp đàm, mặc dù thời gian rất gấp, bên thương vụ Cẩm Hồ vẫn làm được rất nhiều công tác, trước đó đều đã thu thập, chỉnh lý tư liệu của song phương, tiến hành phối hợp sơ bộ các đối tượng hợp tác hiệp đàm, bảo đảm trong thời gian ngắn ngủi vài ngày sẽ tận khả năng đạt thành mục đích hợp tác.
Trương Khác sẽ không quản công việc cụ thể, cùng Tôn Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân đi chung với Đường Học Khiêm, Tô Dật Quần, Tống Bồi Minh, Lý Minh Học đến trong phòng của y tại khách sạn Bán Đảo nói chuyện.
Căn hộ Trương Khác ở có bốn phòng ngủ, phòng an bài cho Đường Học Khiêm cũng ở trong căn hộ này. Nếu để cho Đường Học Khiêm đơn độc ở trong một căn phòng xa hoa như vậy thì nhất định sẽ bị cự tuyệt, Trương Khác cũng không khách khí với Đường Học Khiêm, đã coi hắn như chuẩn nhạc phụ, mời hắn cùng với Đường Thanh vào trong căn hộ xa hoa như vậy, quan hệ giữa mọi người sẽ thân thiết hơn.
Trong căn hộ có hồ bơi, có phòng họp, có phòng tiếp khách, có hoa viên sân thượng, có phòng giải trí, có phòng tập thể thao, khách sạn cung cấp kiểu phục vụ thiếp thân theo kiểu quản gia, có thang máy chuyên dụng ra vào khách sạn.
Ngồi trong phòng tiếp khách rộng rãi, xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh sát đất có thể thấy màn nước trong xanh trong hồ.
Tô Dật Quần cũng không phải người không có kiến thức, chỉ là tại Hải Châu chịu ràng buộc rất nhiều, hưởng thụ không nổi cái gì.
Ở trong Phủ thị chính, Đường Học Khiêm luôn luôn tín nhiệm Tống Bồi Minh nhiều hơn hắn, hơn nữa những phó thị trưởng trong Phủ thị chính mỗi người đều lấy Đường Học Khiêm làm người dẫn đầu, không cho phép Tô Dật Quần có chút tính khí gì.
Trong lòng Tô Dật Quần cho dù rất cảm khái diệu dụng của tài sản cùng quyền thế, nhưng không có cơ hội để hắn buông tay chân. Đồng thời hắn lại luyến tiếc vị trí của Hải Châu.
Đầu năm nay, các địa thị, các bộ môn trực thuộc tỉnh đều là một cây củ cải một cái hố, cho dù có vị trí đang trống, lúc này Lý Viễn Hồ sẽ không nghĩ đến hắn. Dù sao lúc trước mâu thuẫn giữa hắn và Trương Khác là rất khó lau sạch.
Đường Học Khiêm không quan tâm nhiều lắm tới buổi hiệp đàm chiêu thương dẫn tư ngày mai. Hắn ngồi xuống, tay đặt lên tay vịn mềm mại của ghế sofa, hơi nghiêng người ra trước, hỏi Trương Khác:
- Thời gian hai ngày tương đối gấp, cháu ước chừng lần này có thể nói tới mức độ nào?
- Biết bác Đường sẽ có một số nghi ngờ, buổi tối hôm nay sẽ không có an bài đại biểu của phía Hoa thương Indonesia dự họp.
Trương Khác nói:
- Thế cục của Indonesia còn có thể tiếp tục hỗn loạn, Hoa thương có năng lực đều có xung động bức thiết thoát khỏi Indonesia, di dời vốn đã kéo dài một tháng rồi, còn có thể tiếp tục, tiếp tục trong thời gian rất dài. Có thể khẳng định, cho dù năm sau kinh tế Châu Á có thể sống lại, kinh tế Indonesia trong 5-6 năm cũng đừng nghĩ có cơ hội trở mình.
- Trong quá trình người Hoa rút vốn khỏi Indonesia, di dời tài chính là nhanh và tiện nhất, thế nhưng tài sản về sản nghiệp, đặc biệt là các thiết bị công nghiệp, tài sản kỹ thuật còn có nhân lực tài nguyên chất lượng tốt, những thứ này muốn di dời phải trắc trở hơn nhiều. Bởi cơ sở kinh tế của Indonesia là do người Hoa chèo chống, bộ phận tài sản này còn khó bán tháo hơn cả bất động sản tại Indonesia, nên bức thiết yêu cầu con đường di chuyển. . .
- Mọi người đều rất vội vàng, mặc dù thương vụ Cẩm Hồ đã làm một số công tác, thế nhưng công tác chuẩn bị cũng còn xa mới tính đủ. Phía Hoa thương Indonesia, Trần Văn Thông, Mã Văn Cừ, Hà Chiếu Khuê là những nhân vật loại hình lãnh tụ có lực ảnh hưởng. Họ đứng ra chủ trì, cũng có thể nói là lấy danh tiếng của họ làm cho những hoạt động chiêu thương dẫn tư được đảm bảo tiến hành với mức độ nhất định. Cháu mời bác Đường và thị trưởng Tô tự mình đến Hồng Kông, cũng là muốn biểu thị thành ý của địa phương Hải Châu. . . Thương vụ Cẩm Hồ cũng sẽ tăng thêm đảm bảo cho một số hợp tác quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.