Chương 1004: Kế sách ứng đối
Cảnh Tục
23/07/2015
Trần Tĩnh ngồi chỉ chốc lát, liền muốn cáo từ ra về, Hứa Tư nói:
- Đã nói là đêm nay ở lại đây mà, sao lại còn muốn ở khách sạn? ngày mai tôi cũng về Hải Châu, còn phải ngồi nhờ xe của cô đấy.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Trương Khác nói:
- Lầu hai có một phòng vốn dùng để làm phòng khách, phòng đó có ghế sofa, mở rộng ra là một chiếc giường. Để tôi giúp chị đi trải chăn.
Trương Khác vừa nói đã chạy xuống lầu giúp Trần Tĩnh trải giường rồi. Trương Khác mới bưng chăn đi ra thì Hứa Tư đã từ phía sau đi tới cười véo y:
- Tiểu vô lại, cậu mặt dày ở chỗ này làm cái gì? Ban đêm lạnh như thế, chị và Trần Tĩnh ngủ cùng một chăn là được rồi.
- Quan hệ giữa hai chị lúc này trở nên mật thiết thế rồi?
Trương Khác đặt chăn lên ghế sofa, ưỡn mặt cười nói:
- Đan Thanh cũng biết em ngủ ở đây, chung quy không thể để cho chị ấy biết em bị một phụ nữ khác đuổi ra ngoài mà.
Hứa Tư trợn mắt nhìn Trương Khác, cũng hết cách, đành giúp y trải chăn. Mặc dù Hứa Tư cùng Địch Đan Thanh ở chung không ngại, nhưng ít nhiều trong lòng có chút mâu thuẫn, căn nhà gỗ ven hồ này cô chưa từng mời Địch Đan Thanh qua làm khách, thực sự là đuổi Trương Khác trở lại, để Địch Đan Thanh biết là mình cho Trần Tĩnh ngủ lại ở chỗ này, có thể sẽ nảy sinh khúc mắc. Trải giường xong, Hứa Tư vỗ người đứng lên, chỉ vào giường và Trương Khác:
- Tối nay cậu ngủ ở đây.
Trương Khác vô lại nở nụ cười, liền tiến tới ôm Hứa Tư vào lòng:
- Cũng phải xem bản thân Trần Tĩnh có không biết xấu hổ khách lấn át chủ hay không chứ!
Hứa Tư bực tức trừng mắt với Trương Khác, cùng tên vô lại này đôi khi không thể nói lý. Hứa Tư lấy tay chống ngực Trương Khác, giãy khỏi lòng y, chốc lát còn nói thêm:
- Vừa rồi ở bên hồ, cậu cố ý ngồi bên phải Trần Tĩnh, có phải là giúp người ta cản gió có phải không?
- A, có sao? - Trương Khác giả vờ hồ đồ hỏi.
- Cậu biết quan tâm như thế cũng rất tốt.
Hứa Tư thân mật vỗ vỗ má y:
- Chỉ là người như cậu sẽ rất dễ làm cho nữ nhân thích, đến lúc đó, cậu không phải lại phải cắt thêm một miếng thịt ra ngoài?
- Nhìn mình bị cắt mỗi nơi mỗi khúc, thực sự là đáng thương...
Trương Khác ra vẻ đáng thương, y quả thật còn chưa dám tùy tiện đi trêu chọc Trần Tĩnh.
- Được tiện nghi còn khoe mã!
Hứa Tư cười mắng, rồi cùng Trương Khác dắt trên đi lên lầu.
------------
Trương Khác biết tin tức Bộ Thông tin lần này mở rộng lỗ hổng là từ chỗ thứ trưởng Bộ Thông tin Dịch Vân Phi, hắn cũng không thể đem một số khúc chiết phía sau màn phỏng đoán được phân tích cho Trương Khác nghe qua điện thoại, dù sao hắn không phải là thứ trưởng phân công quản lý mảng này, nhưng sau khi Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông cùng Tiêu Thụy Dân gặp mặt, mới từ trong miệng Tiêu Thụy Dân chứng thực suy đoán trước đó của Trương Khác.
Căn gác trên tầng đỉnh của căn nhà gỗ ven hồ là một không gian trống trải nghiêng một góc 25 độ do các song cửa sổ lắp nghiêng cấu thành, giá sách hình ô vuông đỏ đen phủ kín hai bên tường, từ thang cuốn đi lên, trên sàn nhà ngoại trừ tường hình cung mà đặt một bộ ghế sofa, ngoài ra không có đồ đạc gì khác, trên sàn nhà trải thảm thảm màu xi-măng, ba ly thủy tinh chân cao cùng một bình rượu đỏ đang mở đặt ở trên sàn nhà, Hứa Tư cùng Trần Tĩnh ngồi ở trên thảm nhung, Trương Khác đứng ở phía trước cửa sổ tiếp điện thoại của Trần Tín Sinh.
- Ừm, khi phía trên phê giấy phép phát xuống, ngay lúc đó Bộ Bưu điện thiết lập ba cánh cửa, tài chính đăng kí phải đạt trên 200 triệu, liên tục kinh doanh trên 2 năm, có cơ sở nghiên cứu & phát triển để chứng thực các vấn đề tương quan như bảo vệ môi trường, chất lượng. . . Chuyện này, chúng ta không muốn thử đi ngăn cản, nhưng chúng ta cũng không thể ngồi nhìn tiêu chuẩn nhập môn bị giảm xuống. Còn hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số, cũng nên phát huy tác dụng trên việc xét duyệt các điều kiện như cơ sở nghiên cứu & phát triển.
Trương Khác ở trong điện thoại không che giấu yêu cầu Trần Tín Sinh lợi dụng thế lực của Cẩm Hồ đi gây ảnh hưởng cho hành độnh đại quy mô phát giấy phép lần này của Bộ Thông tin, làm cho chính quy, sẽ có cửa hàng điện tử có thực lực nhất định tiến vào, chung quy tốt hơn so với những kẻ đầu cơ. Cuối cùng lại nhấn mạnh một câu:
- Chí ít Cảnh Trùng Dương cũng sẽ không hy vọng ngành ĐTDĐ trong nước bị kẻ đầu cơ làm hỏng.
Trần Tĩnh cùng Hứa Tư ngồi ở một bên yên lặng nghe Trương Khác cùng Trần Tín Sinh nói chuyện, hai người lười biếng ngồi ở đó, cũng không có ý muốn tránh đi.
. . .
. . .
- Cát Kiến Đức đã tuyên bố, muốn vào năm tới, doanh thu sẽ nhảy vọt trên cơ sở 20 tỷ, đạt được 40 tỷ. Năm 2002, muốn đạt được 70 tỷ...
Trương Khác treo điện thoại, giới thiệu cho Trần Tĩnh một số tin tức mà y vừa mới lý giải được, lời nói của Trần Tín Sinh ở trong điện thoại, Trần Tĩnh ở một bên vẫn nghe không được:
- Điện tử Hoa Hạ muốn trở thành xí nghiệp tiến vào 500 cường của thế giới sớm nhất...
- 500 cường của Thế giới à.
Trần Tĩnh uể oải duỗi người, lại cảm thấy ở trước mặt Trương Khác, Hứa Tư như vậy có vẻ tùy tiện quá:
- Nếu như đến năm 2002 nhập bảng tiêu chuẩn còn đình trệ ở trên trình độ của năm 98, điện tử Hoa Hạ có thể sẽ đạt được doanh thu 70 tỷ, miễn cưỡng đủ tư cách rồi...
- Tâm tính của một số người trong nước cũng có vẻ nóng vội quá rồi.
Trương Khác ném đem ĐTDĐ xuống sàn nhà rồi ngồi xuống cạnh Hứa Tư:
- Thị trường trong nước lớn như vậy, các ngành như viễn thông, thông tin di động, dầu mỏ lại bị mấy xí nghiệp lũng đoạn kinh doanh, sớm muộn cũng sẽ chen vào 500 cường. . .
- Nếu nói 500 cường, Cẩm Hồ cố gắng một chút, trước hai năm, hẳn là có thể đạt được mục tiêu này mà?
- Không có lý thú gì... Cẩm Hồ không tranh cái này.
Trương Khác lắc đầu cười cười, xác nhập điện tử Ái Đạt cùng với số liệu của bộ môn linh kiện, doanh thu thực tế của tập đoàn Ái Đạt năm 98 tương đương với điện tử Hoa Hạ, có 20 tỷ. Thị trường DVD player mặc dù rất khó tăng trưởng nhanh, nhưng nghiệp vụ ĐTDĐ cùng với iplayer và USB flash drive đều có không gian phát triển rất lớn, mục tiêu doanh thu của tập đoàn Ái Đạt vào năm 99 định tại 34 tỷ đến 36 tỷ.
Công ty giấy Tân Quang, sau khi sở hữu hai cơ sở sản xuất lớn Hải Châu cùng Kim Sơn, mục tiêu tiêu thụ năm 99 là 6 tỷ. Năm 99 quy mô tiêu thụ của điện Thịnh Hâm cũng muốn vượt qua hơn 10 tỷ, tái xác nhập với số liệu của các xí nghiệp thương vụ Cẩm Hồ, Thế Kỷ Cẩm Hồ, Trung Tinh Vi Tâm, năm 99 miễn cưỡng đạt được tiến nhập tiêu chuẩn 500 cường của thế giới, nhưng làm như vậy không có ý nghĩa chút nào, ngoại trừ phong quang mặt ngoài, chỉ nhắc nhở một số người trong nước sản sinh cảnh giác mà thôi đối với Cẩm Hồ.
Muốn vào 500 cường, cũng phải chờ tới lúc xí nghiệp dưới cờ nào đó có có tư cách độc lập tiến nhập bài danh, khi đó mới tính chân chính đứng vững, hơn nữa cơ cấu của hệ thống Cẩm Hồ cũng không cần trải đến dưới phạm vi nhìn của giới truyền thông cùng công chúng.
Trương Khác lại nói với Trần Tĩnh:
- Hai người Tô Trần cũng có chút ý nghĩa giống tôi, không mưu mà hợp, chính là hy vọng thấy được Khoa Vương Cao Khoa có thể trở nên vẻ vang. Đương nhiên rồi, ở trong điện thoại Trần Tín Sinh nói rất thẳng với tôi, nếu như Khoa Vương Cao Khoa có thể dựa vào kỹ thuật của chúng tôi, chúng tôi có thể cung cấp ủng hộ kỹ thuật với mức độ lớn nhất. . . Việc này, tôi sẽ bảo Trần Tín Sinh sau đó liên hệ với chị.
Trương Khác còn chưa nói hết, ĐTDĐ trong tay Trần Tĩnh đã vang lên, Trần Tĩnh cầm lấy nhìn qua, nói:
- Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến rồi.
Hứa Tư cười khẽ kéo cánh tay Trương Khác, gối đầu lên bờ vai của y, ghé sát đến bên tai Trương Khác khẽ nói:
- Họ cũng thật không biết điều, cậu không ám chỉ một chút, Trần Tĩnh đang ở cùng với cậu sao?
Có thể giải thích rõ ràng sao? Trương Khác rất hoài nghi, chỉ là nghe Trần Tĩnh ngồi ở chỗ đó làm bộ lần đầu tiên nghe được việc này, cùng Trần Tín Sinh thảo luận việc hợp tác kỹ thuật qua điện thoại.
Bộ Thông tin thoáng cái mở rộng lỗ hổng, ý đồ nhằm vào Cẩm Hồ đã rõ ràng, thế nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, đối kháng cùng Bộ Thông tin, chung quy không có lợi đối với Cẩm Hồ, dù sao Bộ Thông tin là bộ môn chủ quản ngành nghề, Cẩm Hồ muốn phát triển ở trên lĩnh vực điện tử thông tin, hầu như mỗi một một động tác trọng đại đều không thoát khỏi "chiếu cố" của Bộ Thông tin. Trong nhóm thứ hai thu được giấy phép ĐTDĐ, nếu Khoa Vương Cao Khoa có thể trở nên vẻ vang, một mặt có thể mở rộng khả năng chiếm hữu thị trường của kỹ thuật Cẩm Hồ, mặt khác, coi như là một cái tát đối với Bộ Thông tin.
Nghĩ như vậy, Trương Khác lại rất chờ mong biểu hiện của Tạ Tử Gia ở trên thương nghiệp: Khái niệm ĐTDĐ bảo thạch đích thật là một kế hoạch rất kinh diễm, tuy nhiên cũng phải nhìn xem năng lực chấp hành của Khoa Vương Cao Khoa.
. . .
. . .
Đợi Trần Tĩnh cùng Trần Tín Sinh nói điện thoại xong, Trương Khác cũng không để ý thời gian muộn thế nào, y gọi điện thoại cho Thiệu Tâm Văn, hỏi tình huống chấp hành của kế hoạch "Bách thành bách điếm".
Ở trong điện thoại Thiệu Tâm Văn cười khổ với Trương Khác, tiếp theo thanh âm của Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông từ trong điện thoại truyền đến, Thiệu Tâm Văn đã bị Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông tranh tìm tới cửa rồi trước rồi.
Diệp Tiểu Đồng ở trong điện thoại oán giận, mỗi tháng nó hiếm khi giành chút thời gian về Kiến Nghiệp một chuyến, sinh hoạt vợ chồng cứ như vậy bị phá hủy mất.
Trương Khác không tin lời của nó, đường cao tốc giữa Huệ Sơn cùng Kiến Nghiệp chỉ mất hơn thời gian 1 giờ, hai vợ chồng son đâu thể chịu được một tháng gặp mặt một lần? Tuy nhiên Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông đã tìm tới Thiệu Tâm Văn, y liền không cần quan tâm việc này, chờ bọn họ nghĩ ra phương án cụ thể là được.
Vì chuyên doanh ĐTDĐ mà chuyên môn đăng kí điện tín Thịnh Hâm, ngoại trừ bên trong siêu thị điện máy Thịnh Hâm mở rộng quy mô của quầy hàng chuyên doanh ĐTDĐ, còn muốn các thành phố khác mà siêu thị điện máy Thịnh Hâm chưa bao phủ đến mở hàng loạt các cửa hàng chuyên doanh dây chuyền ĐTDĐ, vì thế, Thịnh Hâm tự xoay sở 300 triệu tài chính, tập đoàn Ái Đạt lại cung cấp thêm 500 triệu, tổng cộng sử dụng 800 triệu khởi động kế hoạch "Bách thành bách điếm", kéo dài con đường tiêu thụ ĐTDĐ đến các thành phố cấp địa thị chủ yếu trong nước cùng một số thành phố cấp huyện quan trọng.
So sánh với diện tích của siêu thị điện máy nó chiếm dụng, quy mô của cửa hàng chuyên doanh dây chuyền ĐTDĐ nhỏ gọn hơn nhiều, dựa vào hệ thống hậu cần của thiết bị điện Thịnh Hâm đã có, khoảng chừng chỉ cần 2 triệu là có thể mở một cửa hàng, không giống với siêu thị điện máy động một tí yêu cầu hơn 10 triệu tài chính.
Nhân tố chân chính tiết chế thiết bị điện Thịnh Hâm đại quy mô mở rộng vẫn là ở chỗ nhân lực tài nguyên thiếu thốn, tuy nhiên luôn luôn dễ dàng hơn so với tập đoàn Ái Đạt. Vì thỏa mãn nhu cầu của Vườn Sồi đối với nhân viên, Cẩm Hồ vung tiền vào các trường đại học như đại học Đông Hải, thiết bị điện Thịnh Hâm chỉ đưa vào một khoản tài chính tại Tân Vu thiết lập học viện Thịnh Hâm huấn luyện chuyên môn. Công nhân thông báo tuyển dụng trước tiên đưa vào trong trường học huấn luyện dựa theo điều kiện bất đồng tăng cường bồi dưỡng một tháng đến nửa năm thời gian, để giảm bớt nhu cầu đối với tài nguyên nhân lực.
Bởi quan hệ nắm giữ cổ phần của nhau của hệ thống Cẩm Hồ, đến lúc này, Thịnh Hâm đã hoàn thành quá trình dung hợp với hệ thống Cẩm Hồ, nhưng theo cái nhìn từ bên ngoài, Cẩm Hồ cùng tập đoàn Ái Đạt vẫn đang hợp tác quan hệ chiến lược mà thôi.
Kế hoạch "Bách thành bách điếm" có thể thuận lợi thực thi sẽ là con đường tiêu thụ ĐTDĐ bao trùm thị trường trong nước, chí ít trước khi Bộ Thông tin thình lình xảy ra biến cố vẫn vãn hồi chút hoàn cảnh xấu —— cũng có thể thông qua con đường này tăng cường quyền tiếng nói ở trong ngành ĐTDĐ.
Đương nhiên rồi, trên thương trường nói chuyện thương trường, chờ mong đối với lợi nhuận, đây mới là ý đồ căn bản để khởi động kế hoạch "Bách thành bách điếm". Thị trường trong nước đối với các xí nghiệp chế tạo ĐTDĐ mà nói đã nghênh đón thời đại hoàng kim, đối với các xí nghiệp tiêu thụ mà nói cũng là nghênh đón thời đại hoàng kim.
Nghiệp vụ tiêu thụ ĐTDĐ của thiết bị điện Thịnh Hâm, lợi nhuận tiêu thụ của mỗi cái ĐTDĐ đều trên 500 đồng, cao hơn các sản phẩm điện gia dụng khác như điều hòa, TV một đoạn, đây vẫn là tình huống Thịnh Hâm tương đối tự hạn chế, các nhà bán hàng khác khác, thậm chí trên một cái ĐTDĐ phải thu giá chênh lệch trên 1000 đồng.
Trước mắt xí nghiệp tiêu thụ ĐTDĐ trong nước cũng không thành quy mô gì, càng không có đại tư bản cùng Cẩm Hồ cạnh tranh, có Cẩm Hồ ở sau lưng chống đỡ, tin điện Thịnh Hâm chí ít có thể nắm lấy lợi nhuận cao vào thời gian ba năm sau.
Khoa Vương Cao Khoa đột nhiên nghênh đón cơ hội phát triển tốt lớn như vậy, Tĩnh tự nhiên không có tâm tư ngủ, nhưng cũng không thể bắt Trương Khác, Hứu Tư thức cùng mình nói chuyện, cô liền về trước phòng khách nghỉ ngơi.
- Đêm nay, cậu thành thật một chút. . .
Đợi Trần Tĩnh đi xuống lầu, thấy Trương Khác giơ tay làm ra bộ dạng vô lại, Hứa Tư trong miệng tuy là đang "cảnh cáo" Trương Khác, trên mặt lại tỏ vẻ xấu hổ, hình như cũng rõ ràng lời "cảnh cáo" của mình có tác dụng thật sự hữu hạn đối với Trương Khác. Chỉ là nhà gỗ này dụng gỗ để kiến tạo, phòng khách Trần Tĩnh ngủ nằm kề với phòng ngủ, hình như hiệu quả cách âm không phải quá lý tưởng, Hứa Tư trong lòng tự nhiên không muốn có động tĩnh gì bị Trần Tĩnh nghe được!!!
- Đã nói là đêm nay ở lại đây mà, sao lại còn muốn ở khách sạn? ngày mai tôi cũng về Hải Châu, còn phải ngồi nhờ xe của cô đấy.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Trương Khác nói:
- Lầu hai có một phòng vốn dùng để làm phòng khách, phòng đó có ghế sofa, mở rộng ra là một chiếc giường. Để tôi giúp chị đi trải chăn.
Trương Khác vừa nói đã chạy xuống lầu giúp Trần Tĩnh trải giường rồi. Trương Khác mới bưng chăn đi ra thì Hứa Tư đã từ phía sau đi tới cười véo y:
- Tiểu vô lại, cậu mặt dày ở chỗ này làm cái gì? Ban đêm lạnh như thế, chị và Trần Tĩnh ngủ cùng một chăn là được rồi.
- Quan hệ giữa hai chị lúc này trở nên mật thiết thế rồi?
Trương Khác đặt chăn lên ghế sofa, ưỡn mặt cười nói:
- Đan Thanh cũng biết em ngủ ở đây, chung quy không thể để cho chị ấy biết em bị một phụ nữ khác đuổi ra ngoài mà.
Hứa Tư trợn mắt nhìn Trương Khác, cũng hết cách, đành giúp y trải chăn. Mặc dù Hứa Tư cùng Địch Đan Thanh ở chung không ngại, nhưng ít nhiều trong lòng có chút mâu thuẫn, căn nhà gỗ ven hồ này cô chưa từng mời Địch Đan Thanh qua làm khách, thực sự là đuổi Trương Khác trở lại, để Địch Đan Thanh biết là mình cho Trần Tĩnh ngủ lại ở chỗ này, có thể sẽ nảy sinh khúc mắc. Trải giường xong, Hứa Tư vỗ người đứng lên, chỉ vào giường và Trương Khác:
- Tối nay cậu ngủ ở đây.
Trương Khác vô lại nở nụ cười, liền tiến tới ôm Hứa Tư vào lòng:
- Cũng phải xem bản thân Trần Tĩnh có không biết xấu hổ khách lấn át chủ hay không chứ!
Hứa Tư bực tức trừng mắt với Trương Khác, cùng tên vô lại này đôi khi không thể nói lý. Hứa Tư lấy tay chống ngực Trương Khác, giãy khỏi lòng y, chốc lát còn nói thêm:
- Vừa rồi ở bên hồ, cậu cố ý ngồi bên phải Trần Tĩnh, có phải là giúp người ta cản gió có phải không?
- A, có sao? - Trương Khác giả vờ hồ đồ hỏi.
- Cậu biết quan tâm như thế cũng rất tốt.
Hứa Tư thân mật vỗ vỗ má y:
- Chỉ là người như cậu sẽ rất dễ làm cho nữ nhân thích, đến lúc đó, cậu không phải lại phải cắt thêm một miếng thịt ra ngoài?
- Nhìn mình bị cắt mỗi nơi mỗi khúc, thực sự là đáng thương...
Trương Khác ra vẻ đáng thương, y quả thật còn chưa dám tùy tiện đi trêu chọc Trần Tĩnh.
- Được tiện nghi còn khoe mã!
Hứa Tư cười mắng, rồi cùng Trương Khác dắt trên đi lên lầu.
------------
Trương Khác biết tin tức Bộ Thông tin lần này mở rộng lỗ hổng là từ chỗ thứ trưởng Bộ Thông tin Dịch Vân Phi, hắn cũng không thể đem một số khúc chiết phía sau màn phỏng đoán được phân tích cho Trương Khác nghe qua điện thoại, dù sao hắn không phải là thứ trưởng phân công quản lý mảng này, nhưng sau khi Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông cùng Tiêu Thụy Dân gặp mặt, mới từ trong miệng Tiêu Thụy Dân chứng thực suy đoán trước đó của Trương Khác.
Căn gác trên tầng đỉnh của căn nhà gỗ ven hồ là một không gian trống trải nghiêng một góc 25 độ do các song cửa sổ lắp nghiêng cấu thành, giá sách hình ô vuông đỏ đen phủ kín hai bên tường, từ thang cuốn đi lên, trên sàn nhà ngoại trừ tường hình cung mà đặt một bộ ghế sofa, ngoài ra không có đồ đạc gì khác, trên sàn nhà trải thảm thảm màu xi-măng, ba ly thủy tinh chân cao cùng một bình rượu đỏ đang mở đặt ở trên sàn nhà, Hứa Tư cùng Trần Tĩnh ngồi ở trên thảm nhung, Trương Khác đứng ở phía trước cửa sổ tiếp điện thoại của Trần Tín Sinh.
- Ừm, khi phía trên phê giấy phép phát xuống, ngay lúc đó Bộ Bưu điện thiết lập ba cánh cửa, tài chính đăng kí phải đạt trên 200 triệu, liên tục kinh doanh trên 2 năm, có cơ sở nghiên cứu & phát triển để chứng thực các vấn đề tương quan như bảo vệ môi trường, chất lượng. . . Chuyện này, chúng ta không muốn thử đi ngăn cản, nhưng chúng ta cũng không thể ngồi nhìn tiêu chuẩn nhập môn bị giảm xuống. Còn hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số, cũng nên phát huy tác dụng trên việc xét duyệt các điều kiện như cơ sở nghiên cứu & phát triển.
Trương Khác ở trong điện thoại không che giấu yêu cầu Trần Tín Sinh lợi dụng thế lực của Cẩm Hồ đi gây ảnh hưởng cho hành độnh đại quy mô phát giấy phép lần này của Bộ Thông tin, làm cho chính quy, sẽ có cửa hàng điện tử có thực lực nhất định tiến vào, chung quy tốt hơn so với những kẻ đầu cơ. Cuối cùng lại nhấn mạnh một câu:
- Chí ít Cảnh Trùng Dương cũng sẽ không hy vọng ngành ĐTDĐ trong nước bị kẻ đầu cơ làm hỏng.
Trần Tĩnh cùng Hứa Tư ngồi ở một bên yên lặng nghe Trương Khác cùng Trần Tín Sinh nói chuyện, hai người lười biếng ngồi ở đó, cũng không có ý muốn tránh đi.
. . .
. . .
- Cát Kiến Đức đã tuyên bố, muốn vào năm tới, doanh thu sẽ nhảy vọt trên cơ sở 20 tỷ, đạt được 40 tỷ. Năm 2002, muốn đạt được 70 tỷ...
Trương Khác treo điện thoại, giới thiệu cho Trần Tĩnh một số tin tức mà y vừa mới lý giải được, lời nói của Trần Tín Sinh ở trong điện thoại, Trần Tĩnh ở một bên vẫn nghe không được:
- Điện tử Hoa Hạ muốn trở thành xí nghiệp tiến vào 500 cường của thế giới sớm nhất...
- 500 cường của Thế giới à.
Trần Tĩnh uể oải duỗi người, lại cảm thấy ở trước mặt Trương Khác, Hứa Tư như vậy có vẻ tùy tiện quá:
- Nếu như đến năm 2002 nhập bảng tiêu chuẩn còn đình trệ ở trên trình độ của năm 98, điện tử Hoa Hạ có thể sẽ đạt được doanh thu 70 tỷ, miễn cưỡng đủ tư cách rồi...
- Tâm tính của một số người trong nước cũng có vẻ nóng vội quá rồi.
Trương Khác ném đem ĐTDĐ xuống sàn nhà rồi ngồi xuống cạnh Hứa Tư:
- Thị trường trong nước lớn như vậy, các ngành như viễn thông, thông tin di động, dầu mỏ lại bị mấy xí nghiệp lũng đoạn kinh doanh, sớm muộn cũng sẽ chen vào 500 cường. . .
- Nếu nói 500 cường, Cẩm Hồ cố gắng một chút, trước hai năm, hẳn là có thể đạt được mục tiêu này mà?
- Không có lý thú gì... Cẩm Hồ không tranh cái này.
Trương Khác lắc đầu cười cười, xác nhập điện tử Ái Đạt cùng với số liệu của bộ môn linh kiện, doanh thu thực tế của tập đoàn Ái Đạt năm 98 tương đương với điện tử Hoa Hạ, có 20 tỷ. Thị trường DVD player mặc dù rất khó tăng trưởng nhanh, nhưng nghiệp vụ ĐTDĐ cùng với iplayer và USB flash drive đều có không gian phát triển rất lớn, mục tiêu doanh thu của tập đoàn Ái Đạt vào năm 99 định tại 34 tỷ đến 36 tỷ.
Công ty giấy Tân Quang, sau khi sở hữu hai cơ sở sản xuất lớn Hải Châu cùng Kim Sơn, mục tiêu tiêu thụ năm 99 là 6 tỷ. Năm 99 quy mô tiêu thụ của điện Thịnh Hâm cũng muốn vượt qua hơn 10 tỷ, tái xác nhập với số liệu của các xí nghiệp thương vụ Cẩm Hồ, Thế Kỷ Cẩm Hồ, Trung Tinh Vi Tâm, năm 99 miễn cưỡng đạt được tiến nhập tiêu chuẩn 500 cường của thế giới, nhưng làm như vậy không có ý nghĩa chút nào, ngoại trừ phong quang mặt ngoài, chỉ nhắc nhở một số người trong nước sản sinh cảnh giác mà thôi đối với Cẩm Hồ.
Muốn vào 500 cường, cũng phải chờ tới lúc xí nghiệp dưới cờ nào đó có có tư cách độc lập tiến nhập bài danh, khi đó mới tính chân chính đứng vững, hơn nữa cơ cấu của hệ thống Cẩm Hồ cũng không cần trải đến dưới phạm vi nhìn của giới truyền thông cùng công chúng.
Trương Khác lại nói với Trần Tĩnh:
- Hai người Tô Trần cũng có chút ý nghĩa giống tôi, không mưu mà hợp, chính là hy vọng thấy được Khoa Vương Cao Khoa có thể trở nên vẻ vang. Đương nhiên rồi, ở trong điện thoại Trần Tín Sinh nói rất thẳng với tôi, nếu như Khoa Vương Cao Khoa có thể dựa vào kỹ thuật của chúng tôi, chúng tôi có thể cung cấp ủng hộ kỹ thuật với mức độ lớn nhất. . . Việc này, tôi sẽ bảo Trần Tín Sinh sau đó liên hệ với chị.
Trương Khác còn chưa nói hết, ĐTDĐ trong tay Trần Tĩnh đã vang lên, Trần Tĩnh cầm lấy nhìn qua, nói:
- Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến rồi.
Hứa Tư cười khẽ kéo cánh tay Trương Khác, gối đầu lên bờ vai của y, ghé sát đến bên tai Trương Khác khẽ nói:
- Họ cũng thật không biết điều, cậu không ám chỉ một chút, Trần Tĩnh đang ở cùng với cậu sao?
Có thể giải thích rõ ràng sao? Trương Khác rất hoài nghi, chỉ là nghe Trần Tĩnh ngồi ở chỗ đó làm bộ lần đầu tiên nghe được việc này, cùng Trần Tín Sinh thảo luận việc hợp tác kỹ thuật qua điện thoại.
Bộ Thông tin thoáng cái mở rộng lỗ hổng, ý đồ nhằm vào Cẩm Hồ đã rõ ràng, thế nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, đối kháng cùng Bộ Thông tin, chung quy không có lợi đối với Cẩm Hồ, dù sao Bộ Thông tin là bộ môn chủ quản ngành nghề, Cẩm Hồ muốn phát triển ở trên lĩnh vực điện tử thông tin, hầu như mỗi một một động tác trọng đại đều không thoát khỏi "chiếu cố" của Bộ Thông tin. Trong nhóm thứ hai thu được giấy phép ĐTDĐ, nếu Khoa Vương Cao Khoa có thể trở nên vẻ vang, một mặt có thể mở rộng khả năng chiếm hữu thị trường của kỹ thuật Cẩm Hồ, mặt khác, coi như là một cái tát đối với Bộ Thông tin.
Nghĩ như vậy, Trương Khác lại rất chờ mong biểu hiện của Tạ Tử Gia ở trên thương nghiệp: Khái niệm ĐTDĐ bảo thạch đích thật là một kế hoạch rất kinh diễm, tuy nhiên cũng phải nhìn xem năng lực chấp hành của Khoa Vương Cao Khoa.
. . .
. . .
Đợi Trần Tĩnh cùng Trần Tín Sinh nói điện thoại xong, Trương Khác cũng không để ý thời gian muộn thế nào, y gọi điện thoại cho Thiệu Tâm Văn, hỏi tình huống chấp hành của kế hoạch "Bách thành bách điếm".
Ở trong điện thoại Thiệu Tâm Văn cười khổ với Trương Khác, tiếp theo thanh âm của Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông từ trong điện thoại truyền đến, Thiệu Tâm Văn đã bị Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông tranh tìm tới cửa rồi trước rồi.
Diệp Tiểu Đồng ở trong điện thoại oán giận, mỗi tháng nó hiếm khi giành chút thời gian về Kiến Nghiệp một chuyến, sinh hoạt vợ chồng cứ như vậy bị phá hủy mất.
Trương Khác không tin lời của nó, đường cao tốc giữa Huệ Sơn cùng Kiến Nghiệp chỉ mất hơn thời gian 1 giờ, hai vợ chồng son đâu thể chịu được một tháng gặp mặt một lần? Tuy nhiên Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông đã tìm tới Thiệu Tâm Văn, y liền không cần quan tâm việc này, chờ bọn họ nghĩ ra phương án cụ thể là được.
Vì chuyên doanh ĐTDĐ mà chuyên môn đăng kí điện tín Thịnh Hâm, ngoại trừ bên trong siêu thị điện máy Thịnh Hâm mở rộng quy mô của quầy hàng chuyên doanh ĐTDĐ, còn muốn các thành phố khác mà siêu thị điện máy Thịnh Hâm chưa bao phủ đến mở hàng loạt các cửa hàng chuyên doanh dây chuyền ĐTDĐ, vì thế, Thịnh Hâm tự xoay sở 300 triệu tài chính, tập đoàn Ái Đạt lại cung cấp thêm 500 triệu, tổng cộng sử dụng 800 triệu khởi động kế hoạch "Bách thành bách điếm", kéo dài con đường tiêu thụ ĐTDĐ đến các thành phố cấp địa thị chủ yếu trong nước cùng một số thành phố cấp huyện quan trọng.
So sánh với diện tích của siêu thị điện máy nó chiếm dụng, quy mô của cửa hàng chuyên doanh dây chuyền ĐTDĐ nhỏ gọn hơn nhiều, dựa vào hệ thống hậu cần của thiết bị điện Thịnh Hâm đã có, khoảng chừng chỉ cần 2 triệu là có thể mở một cửa hàng, không giống với siêu thị điện máy động một tí yêu cầu hơn 10 triệu tài chính.
Nhân tố chân chính tiết chế thiết bị điện Thịnh Hâm đại quy mô mở rộng vẫn là ở chỗ nhân lực tài nguyên thiếu thốn, tuy nhiên luôn luôn dễ dàng hơn so với tập đoàn Ái Đạt. Vì thỏa mãn nhu cầu của Vườn Sồi đối với nhân viên, Cẩm Hồ vung tiền vào các trường đại học như đại học Đông Hải, thiết bị điện Thịnh Hâm chỉ đưa vào một khoản tài chính tại Tân Vu thiết lập học viện Thịnh Hâm huấn luyện chuyên môn. Công nhân thông báo tuyển dụng trước tiên đưa vào trong trường học huấn luyện dựa theo điều kiện bất đồng tăng cường bồi dưỡng một tháng đến nửa năm thời gian, để giảm bớt nhu cầu đối với tài nguyên nhân lực.
Bởi quan hệ nắm giữ cổ phần của nhau của hệ thống Cẩm Hồ, đến lúc này, Thịnh Hâm đã hoàn thành quá trình dung hợp với hệ thống Cẩm Hồ, nhưng theo cái nhìn từ bên ngoài, Cẩm Hồ cùng tập đoàn Ái Đạt vẫn đang hợp tác quan hệ chiến lược mà thôi.
Kế hoạch "Bách thành bách điếm" có thể thuận lợi thực thi sẽ là con đường tiêu thụ ĐTDĐ bao trùm thị trường trong nước, chí ít trước khi Bộ Thông tin thình lình xảy ra biến cố vẫn vãn hồi chút hoàn cảnh xấu —— cũng có thể thông qua con đường này tăng cường quyền tiếng nói ở trong ngành ĐTDĐ.
Đương nhiên rồi, trên thương trường nói chuyện thương trường, chờ mong đối với lợi nhuận, đây mới là ý đồ căn bản để khởi động kế hoạch "Bách thành bách điếm". Thị trường trong nước đối với các xí nghiệp chế tạo ĐTDĐ mà nói đã nghênh đón thời đại hoàng kim, đối với các xí nghiệp tiêu thụ mà nói cũng là nghênh đón thời đại hoàng kim.
Nghiệp vụ tiêu thụ ĐTDĐ của thiết bị điện Thịnh Hâm, lợi nhuận tiêu thụ của mỗi cái ĐTDĐ đều trên 500 đồng, cao hơn các sản phẩm điện gia dụng khác như điều hòa, TV một đoạn, đây vẫn là tình huống Thịnh Hâm tương đối tự hạn chế, các nhà bán hàng khác khác, thậm chí trên một cái ĐTDĐ phải thu giá chênh lệch trên 1000 đồng.
Trước mắt xí nghiệp tiêu thụ ĐTDĐ trong nước cũng không thành quy mô gì, càng không có đại tư bản cùng Cẩm Hồ cạnh tranh, có Cẩm Hồ ở sau lưng chống đỡ, tin điện Thịnh Hâm chí ít có thể nắm lấy lợi nhuận cao vào thời gian ba năm sau.
Khoa Vương Cao Khoa đột nhiên nghênh đón cơ hội phát triển tốt lớn như vậy, Tĩnh tự nhiên không có tâm tư ngủ, nhưng cũng không thể bắt Trương Khác, Hứu Tư thức cùng mình nói chuyện, cô liền về trước phòng khách nghỉ ngơi.
- Đêm nay, cậu thành thật một chút. . .
Đợi Trần Tĩnh đi xuống lầu, thấy Trương Khác giơ tay làm ra bộ dạng vô lại, Hứa Tư trong miệng tuy là đang "cảnh cáo" Trương Khác, trên mặt lại tỏ vẻ xấu hổ, hình như cũng rõ ràng lời "cảnh cáo" của mình có tác dụng thật sự hữu hạn đối với Trương Khác. Chỉ là nhà gỗ này dụng gỗ để kiến tạo, phòng khách Trần Tĩnh ngủ nằm kề với phòng ngủ, hình như hiệu quả cách âm không phải quá lý tưởng, Hứa Tư trong lòng tự nhiên không muốn có động tĩnh gì bị Trần Tĩnh nghe được!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.