Chương 858: Né tránh
Cảnh Tục
23/04/2015
Tân Đình cùng Hải Châu chỉ cách một con sông Tiểu Giang. Trong thời gian Tống Bồi Minh đảm nhiệm khu trưởng khu thành nam, Đào Thư Nghệ đảm nhiệm bí thư Huyện ủy huyện Bắc Hà TP.Tân Đình, càng nằm sát bên khu thành nam của Hải Châu.
Tống Bồi Minh cùng Đào Thư Nghệ từng có vài lần tiếp xúc, xem như là cố nhân, khi nói chuyện cũng có vẻ túy ý. Khám Duy Đào cũng là người láu cá, không cần phải ở trước mặt Trương Khác giả bộ kín đáo.
Đào Thư Nghệ hiển nhiên sẽ không nói cho Tống Bồi Minh nơi chân chính phát ra tin tức, chỉ cười nói:
- Các anh tại Hồng Kông làm ra động tĩnh lớn như vậy, Tân Đình cũng chỉ cách Hải Châu con sông, có ngọn gió (tin tức) nào không thổi qua được? Tân Đình nhất thời nửa cơ hội cũng chuẩn bị không chu toàn. Khám bí thư có quyết đoán, quyết định thật nhanh, dẫn theo chúng tôi chạy tới đây trước. Trên máy bay chúng tôi cũng thấp thỏm, chỉ sợ đến Hồng Kông không được để ý đến.
Hắn lại xoay mặt nhìn về phía Trương Khác:
- Sợ Tân Đình miếu nhỏ, không vào được pháp nhãn của Khác thiếu gia. . .
Khám Duy Đào cũng theo sau nhìn Trương Khác, mắt híp lại, trong ánh mắt láu cá có giấu đi vẻ khẩn trương.
Tống Bồi Minh biết dự định của Trương Khác, hắn đứng đó không nói gì. Nghĩ đến lấy địa vị ngày hôm nay của Cẩm Hồ, Trương Khác cũng quả thật có tư cách làm cho Khám Duy Đào, bí thư Thành ủy Tân Đình chạy tới lấy lòng rồi.
Công tác cấp bách nhất mà thương vụ Cẩm Hồ khi mới thành lập là tận khả năng đưa tư bản người Hoa rút khỏi Indonesia về quốc nội.
Ngoại trừ các xí nghiệp bên trong hệ thống Cẩm Hồ cùng thương vụ Cẩm Hồ yêu cầu hấp thu đại lượng vốn, tài sản chất lượng tốt, tài sản và vốn càng lớn hơn Cẩm Hồ nhất thời không thu nạp được, vậy phải trọng điểm dẫn dắt về lưu vực Tiểu Giang, xúc tiến kinh tế lưu vực Tiểu Giang phát triển kinh tế, đồng thời cũng đưa căn cơ của Cẩm Hồ tiến sâu vào lưu vực Tiểu Giang.
Tân Đình cũng nằm trong kế hoạch của Trương Khác, chỉ là công tác khai triển vội vàng, mới có liên hệ với tỉnh Đông Hải, chưa có liên hệ với tỉnh Giang Nam. Nhưng không nghĩ đến quan viên Tân Đình nghe được phong thanh liền khẩn cấp hành động chạy tới Hồng Kông.
Thủ tục đến Hồng Kông cũng chỉ một ngày bay là có thể hoàn thành, chắc hẳn Khám Duy Đào đã sớm biết tin tức hai ngày trước rồi. Đoàn đại biểu Hải Châu nhiều xí nghiệp đại biểu như vậy, ai truyền tin tức tới Tân Đình trước cũng có khả năng, đều không bất ngờ.
Tuy nhiên hai ngày trước còn chưa có bàn ra thành quả gì, Khám Duy Đào coi như là nhân vật quyết đoán kịp thời.
Trương Khác đương nhiên sẽ không cự tuyệt người ta, vừa cười vừa nói:
- Bí thư Khám đến Hồng Kông đã định ra nơi dừng chân hay chưa?
Trương Khác tự nhiên có thiên vị đối với Hải Châu, quy mô đoàn đại biểu có khổng lồ, y cũng muốn thành viên đoàn đại biểu an bài ở trong khách sạn Bán Đảo, không chỉ bao cả phí dụng tiếp đãi, cũng bao cả kinh phí của toàn bộ hội hiệp đàm, đối với Tân Đình thì không cần phải quan tâm như vậy.
- Chúng tôi đã đặt phòng ở khách sạn Bán Đảo rồi mà?
Khám Duy Đào lại cùng thiếu phụ phong lưu Trương Mai xác nhận một chút, mới nói với Trương Khác:
- Buổi tối hôm nay Khác thiếu gia có thể bớt chút thời giờ được không?
Hắn lại thúc vai Cao Tình, bảo cô nàng có hơi ngượng ngùng đi đến phía trước Trương Khác:
- Không chỉ nói những trung lão niên như chúng tôi, tiểu nha đầu Cao Tình của Tân Đình cũng rất sùng bái về kỳ tích sáng tạo của Cẩm Hồ. . . Tiểu nha đầu cũng là học sinh giỏi học kinh tế, vừa đến Tân Đình công tác.
Tin tức trong thành phố Tân Đình vẫn có phần chuẩn xác, đặt phòng trước ở trong khách sạn Bán Đảo cũng là có ý đồ.
Về phần Cao Tình đứng ở trước mặt trêu chóc ánh mắt người, trong ánh mắt e thẹn còn giấu chút chờ mong, Trương Khác không nhìn nhiều, chỉ nghiêng đầu nhìn Địch Đan Thanh, Địch Đan Thanh hội ý khẽ nói:
- Buổi tối đã an bài cùng trưởng phòng Quách rồi. . .
Mặc dù nhẹ giọng, nhưng có thể bảo đảm Khám Duy Đào nghe được.
Trương Khác hơi tiếc nuối:
- Thực sự là xin lỗi, còn nghĩ buổi tối tẩy trần cho bí thư Khám nữa chứ. . . Vậy chỉ có thể bớt thời gian qua bái phỏng bí thư Khám rồi. . .
Cất bước nhóm Đường Học Khiêm, Trương Khác còn để không một chiếc xe thương vụ, có thể cho các quan viên của Tân Đình ngồi, cùng nhau trở về khách sạn Bán Đảo.
Ở trên xe, Tống Bồi Minh pha trò với Trương Khác:
- Tân Đình sắp đưa vào lòng cậu một con thỏ trắng bé nhỏ tươi ngon rồi đấy!
Khi có Đường Học Khiêm, Đường Thanh ở đây, hình như Khám Duy Đào đã quên đi cô gái Cao Tình này, đợi Đường Học Khiêm, Đường Thanh đi vào cánh cửa kiểm tra, Khám Duy Đào lại đột nhiên nhớ tới còn có một cô gái tên Cao Tình có đi cùng hắn đến Hồng Kông.
- Tôi lại nhớ tới một truyện cười.
Trương Khác vừa cười vừa nói:
- Một địa hạ đảng(Đảng cộng sản Trung Quốc) bị bắt vào ngày 28 tháng 9 năm 49. Ngày đầu tiên, quân địch dùng ghế hùm anh ta không khai, ngày hôm sau, quân địch dùng nước ớt anh ta không khai. Ngày thứ ba quân địch dùng mỹ nhân kế anh ta khai, ngày thứ tư anh ta còn muốn khai, cuối cùng được thả...
Người trên xe bật cười, năm 98 internet còn chưa lưu hành rộng, những người khác chỉ dựa vào miệng tai truyền lời, xem chuyện xưa, các tiết mục bất nhã không tầm thường ở trong bụng đâu có nhiều bằng Trương Khác?
Người trên xe cười, Địch Đan Thanh mặt đỏ bừng, tay chống nạnh, nghĩ thầm hỗn tiểu tử không có da mặt này vô lại như một nam nhân 40 tuổi. Rồi cô đưa mắt lườm y:
- Về ý chí cách mạng này, xem ra cậu còn kém cả địa hạ đảng đấy...
Nghĩ thầm đều nói nam nhân chịu không nổi mê hoặc, then chốt thiên hạ sẽ có bao nhiêu mê hoặc sẽ chủ động chạy đến trước mắt Trương Khác trêu chọc y? Làm nữ nhân của hắn thật đúng là cực nhọc.
- Chuện cười này là phần tử đặc vụ của địch bịa đặt ra để nói xấu đảng ta, ý chí cách mạng của nhân sĩ đảng ta từ trước đến nay rất kiên định.
Trương Khác pha trò cười, nhìn Địch Đan Thanh có vẻ khinh thường, không biết là xem thường nhân sĩ đảng ta, hay là xem thường tính tình phong lưu của y.
Trương Khác làm bộ không phát hiện ra vẻ phong tình trên mặt Địch Đan Thanh, xoay mặt lại hỏi Tống Bồi Minh:
- Buổi tối anh có rảnh tiếp người của Tân Đình không?
- Tôi cùng với Đào Thư Nghệ xem như là người quen, tiểu tử cậu dùng mánh lới lỉnh mất, tôi còn có thể tránh được sao? - Tống Bồi Minh nói.
Buổi tối Trương Khác cũng không có chuyện gì, chỉ mời nhóm Thi Vệ Trung ăn bữa cơm.
Tuy nói các quan viên của Tân Đình qua đây, mọi người có thể cùng đến dùng cơm, nhưng cảnh náo nhiệt ly qua cốc lại đâu tồn tại mấy phần tình nghĩa? Trương Khác thà bỏ các quan viên của Tân Đình qua một bên, chuyên tâm mời nhóm Thi Vệ Trung ăn một bữa cơm gia đình ở Hồng Kông.
Ngoại trừ Thi Vệ Trung cùng Hứa Duy, Trương Khác còn mời Lý Minh Học. Lý Minh Học cùng cha hồi xưa là đồng sự một khoa của sư viện, sau đó cũng là cha kéo Lý Minh Học ra khỏi sư viện cùng nhau khởi động công ty Hải Châu.
Tống Bồi Minh cùng Đào Thư Nghệ từng có vài lần tiếp xúc, xem như là cố nhân, khi nói chuyện cũng có vẻ túy ý. Khám Duy Đào cũng là người láu cá, không cần phải ở trước mặt Trương Khác giả bộ kín đáo.
Đào Thư Nghệ hiển nhiên sẽ không nói cho Tống Bồi Minh nơi chân chính phát ra tin tức, chỉ cười nói:
- Các anh tại Hồng Kông làm ra động tĩnh lớn như vậy, Tân Đình cũng chỉ cách Hải Châu con sông, có ngọn gió (tin tức) nào không thổi qua được? Tân Đình nhất thời nửa cơ hội cũng chuẩn bị không chu toàn. Khám bí thư có quyết đoán, quyết định thật nhanh, dẫn theo chúng tôi chạy tới đây trước. Trên máy bay chúng tôi cũng thấp thỏm, chỉ sợ đến Hồng Kông không được để ý đến.
Hắn lại xoay mặt nhìn về phía Trương Khác:
- Sợ Tân Đình miếu nhỏ, không vào được pháp nhãn của Khác thiếu gia. . .
Khám Duy Đào cũng theo sau nhìn Trương Khác, mắt híp lại, trong ánh mắt láu cá có giấu đi vẻ khẩn trương.
Tống Bồi Minh biết dự định của Trương Khác, hắn đứng đó không nói gì. Nghĩ đến lấy địa vị ngày hôm nay của Cẩm Hồ, Trương Khác cũng quả thật có tư cách làm cho Khám Duy Đào, bí thư Thành ủy Tân Đình chạy tới lấy lòng rồi.
Công tác cấp bách nhất mà thương vụ Cẩm Hồ khi mới thành lập là tận khả năng đưa tư bản người Hoa rút khỏi Indonesia về quốc nội.
Ngoại trừ các xí nghiệp bên trong hệ thống Cẩm Hồ cùng thương vụ Cẩm Hồ yêu cầu hấp thu đại lượng vốn, tài sản chất lượng tốt, tài sản và vốn càng lớn hơn Cẩm Hồ nhất thời không thu nạp được, vậy phải trọng điểm dẫn dắt về lưu vực Tiểu Giang, xúc tiến kinh tế lưu vực Tiểu Giang phát triển kinh tế, đồng thời cũng đưa căn cơ của Cẩm Hồ tiến sâu vào lưu vực Tiểu Giang.
Tân Đình cũng nằm trong kế hoạch của Trương Khác, chỉ là công tác khai triển vội vàng, mới có liên hệ với tỉnh Đông Hải, chưa có liên hệ với tỉnh Giang Nam. Nhưng không nghĩ đến quan viên Tân Đình nghe được phong thanh liền khẩn cấp hành động chạy tới Hồng Kông.
Thủ tục đến Hồng Kông cũng chỉ một ngày bay là có thể hoàn thành, chắc hẳn Khám Duy Đào đã sớm biết tin tức hai ngày trước rồi. Đoàn đại biểu Hải Châu nhiều xí nghiệp đại biểu như vậy, ai truyền tin tức tới Tân Đình trước cũng có khả năng, đều không bất ngờ.
Tuy nhiên hai ngày trước còn chưa có bàn ra thành quả gì, Khám Duy Đào coi như là nhân vật quyết đoán kịp thời.
Trương Khác đương nhiên sẽ không cự tuyệt người ta, vừa cười vừa nói:
- Bí thư Khám đến Hồng Kông đã định ra nơi dừng chân hay chưa?
Trương Khác tự nhiên có thiên vị đối với Hải Châu, quy mô đoàn đại biểu có khổng lồ, y cũng muốn thành viên đoàn đại biểu an bài ở trong khách sạn Bán Đảo, không chỉ bao cả phí dụng tiếp đãi, cũng bao cả kinh phí của toàn bộ hội hiệp đàm, đối với Tân Đình thì không cần phải quan tâm như vậy.
- Chúng tôi đã đặt phòng ở khách sạn Bán Đảo rồi mà?
Khám Duy Đào lại cùng thiếu phụ phong lưu Trương Mai xác nhận một chút, mới nói với Trương Khác:
- Buổi tối hôm nay Khác thiếu gia có thể bớt chút thời giờ được không?
Hắn lại thúc vai Cao Tình, bảo cô nàng có hơi ngượng ngùng đi đến phía trước Trương Khác:
- Không chỉ nói những trung lão niên như chúng tôi, tiểu nha đầu Cao Tình của Tân Đình cũng rất sùng bái về kỳ tích sáng tạo của Cẩm Hồ. . . Tiểu nha đầu cũng là học sinh giỏi học kinh tế, vừa đến Tân Đình công tác.
Tin tức trong thành phố Tân Đình vẫn có phần chuẩn xác, đặt phòng trước ở trong khách sạn Bán Đảo cũng là có ý đồ.
Về phần Cao Tình đứng ở trước mặt trêu chóc ánh mắt người, trong ánh mắt e thẹn còn giấu chút chờ mong, Trương Khác không nhìn nhiều, chỉ nghiêng đầu nhìn Địch Đan Thanh, Địch Đan Thanh hội ý khẽ nói:
- Buổi tối đã an bài cùng trưởng phòng Quách rồi. . .
Mặc dù nhẹ giọng, nhưng có thể bảo đảm Khám Duy Đào nghe được.
Trương Khác hơi tiếc nuối:
- Thực sự là xin lỗi, còn nghĩ buổi tối tẩy trần cho bí thư Khám nữa chứ. . . Vậy chỉ có thể bớt thời gian qua bái phỏng bí thư Khám rồi. . .
Cất bước nhóm Đường Học Khiêm, Trương Khác còn để không một chiếc xe thương vụ, có thể cho các quan viên của Tân Đình ngồi, cùng nhau trở về khách sạn Bán Đảo.
Ở trên xe, Tống Bồi Minh pha trò với Trương Khác:
- Tân Đình sắp đưa vào lòng cậu một con thỏ trắng bé nhỏ tươi ngon rồi đấy!
Khi có Đường Học Khiêm, Đường Thanh ở đây, hình như Khám Duy Đào đã quên đi cô gái Cao Tình này, đợi Đường Học Khiêm, Đường Thanh đi vào cánh cửa kiểm tra, Khám Duy Đào lại đột nhiên nhớ tới còn có một cô gái tên Cao Tình có đi cùng hắn đến Hồng Kông.
- Tôi lại nhớ tới một truyện cười.
Trương Khác vừa cười vừa nói:
- Một địa hạ đảng(Đảng cộng sản Trung Quốc) bị bắt vào ngày 28 tháng 9 năm 49. Ngày đầu tiên, quân địch dùng ghế hùm anh ta không khai, ngày hôm sau, quân địch dùng nước ớt anh ta không khai. Ngày thứ ba quân địch dùng mỹ nhân kế anh ta khai, ngày thứ tư anh ta còn muốn khai, cuối cùng được thả...
Người trên xe bật cười, năm 98 internet còn chưa lưu hành rộng, những người khác chỉ dựa vào miệng tai truyền lời, xem chuyện xưa, các tiết mục bất nhã không tầm thường ở trong bụng đâu có nhiều bằng Trương Khác?
Người trên xe cười, Địch Đan Thanh mặt đỏ bừng, tay chống nạnh, nghĩ thầm hỗn tiểu tử không có da mặt này vô lại như một nam nhân 40 tuổi. Rồi cô đưa mắt lườm y:
- Về ý chí cách mạng này, xem ra cậu còn kém cả địa hạ đảng đấy...
Nghĩ thầm đều nói nam nhân chịu không nổi mê hoặc, then chốt thiên hạ sẽ có bao nhiêu mê hoặc sẽ chủ động chạy đến trước mắt Trương Khác trêu chọc y? Làm nữ nhân của hắn thật đúng là cực nhọc.
- Chuện cười này là phần tử đặc vụ của địch bịa đặt ra để nói xấu đảng ta, ý chí cách mạng của nhân sĩ đảng ta từ trước đến nay rất kiên định.
Trương Khác pha trò cười, nhìn Địch Đan Thanh có vẻ khinh thường, không biết là xem thường nhân sĩ đảng ta, hay là xem thường tính tình phong lưu của y.
Trương Khác làm bộ không phát hiện ra vẻ phong tình trên mặt Địch Đan Thanh, xoay mặt lại hỏi Tống Bồi Minh:
- Buổi tối anh có rảnh tiếp người của Tân Đình không?
- Tôi cùng với Đào Thư Nghệ xem như là người quen, tiểu tử cậu dùng mánh lới lỉnh mất, tôi còn có thể tránh được sao? - Tống Bồi Minh nói.
Buổi tối Trương Khác cũng không có chuyện gì, chỉ mời nhóm Thi Vệ Trung ăn bữa cơm.
Tuy nói các quan viên của Tân Đình qua đây, mọi người có thể cùng đến dùng cơm, nhưng cảnh náo nhiệt ly qua cốc lại đâu tồn tại mấy phần tình nghĩa? Trương Khác thà bỏ các quan viên của Tân Đình qua một bên, chuyên tâm mời nhóm Thi Vệ Trung ăn một bữa cơm gia đình ở Hồng Kông.
Ngoại trừ Thi Vệ Trung cùng Hứa Duy, Trương Khác còn mời Lý Minh Học. Lý Minh Học cùng cha hồi xưa là đồng sự một khoa của sư viện, sau đó cũng là cha kéo Lý Minh Học ra khỏi sư viện cùng nhau khởi động công ty Hải Châu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.