Chương 992: Nhiều phía ủng hộ.
Cảnh Tục
16/07/2015
- Chuyện giáo cho các anh đó, tôi phải tranh thủ thời gian ôn tập.
Trương Khác quay sang Trần Phi Dung bảo:
- 1978 vào buổi chiều khá vắng khách, chúng ta tới đó xem sách nhé?
Địch Đan Thanh thì nói với Thiệu Chí Cương:
- Chúng ta về văn phòng thương lượng thôi.
Rồi lái xe đưa Trương Khác và Trần Phi Dung tới 1978, khi hai bọn họ định ra thì đột nhiên cô lên tiếng gọi Trương Khác lại.
Trương Khác đưa sách cho Trần Phi Dung bảo cô mang vào trước, đi tới trước xe, thấy Địch Đan Thanh chống cằm nhìn mình, ngó xung quanh không có ai, cho tay qua cửa sổ ôm lấy mặt cô, âu yếm hỏi:
- Sao thế còn có việc gì?
- Hoài nghi cậu lấy chiêu này lừa trái tim cô bé nhà người ta.
Địch Đan Thanh nhìn theo bóng lưng Trần Phi Dung, cười nói:
Trương Khác nắm lấy bàn tay hơi giá lạnh của Địch Đan Thanh, đặt lên ngực mình:
- Rạch nó ra xem đi, cho chị xem trái tim của tôi.
- Muốn nhìn thấu cậu còn phải mổ cả bụng nữa cơ.
Địch Đan Thanh dùng ngón tay thon thả khẽ gãi ngực Trương Khác:
- Muốn để Hứa Tư thiết kế thật sao?
- Ừ.
Trương Khác gật đầu, khẽ vỗ má Địch Đan Thanh, thấy có người đi tới, liền đứng thẳng dậy:
- Chị nhất định sẽ thích phong cách thiết kế của Hứa Tư.
- Tôi có thể không thích được sao?
Địch Đan Thanh hỏi lại:
- Được rồi, cậu đi vào lừa con gái nhà người ta đi, tôi sẽ liên hệ với Hứa Tư, chỉ sợ cô ấy không thích tôi thôi.
Việc phụ trách phối hợp với Thế Kỷ Cẩm Hồ xây thư viện chủ yếu sẽ do Địch Đan Thanh phụ trách, để phòng thiết kế của Hứa Tư phụ trách thiết kế, tức là hai bọn họ sẽ phải làm việc với nhau trong khoảng thời gian dài.
Trương Khác đứng nhìn Địch Đan Thanh lái xe đi xa mới vào 1978.
Bất kể đằng sau ẩn chứa bao nhiêu lợi ích thương nghiệp hay do chủ nghĩa lý tưởng của Trương Khác phát tác, Địch Đan Thanh đều tận tâm giúp Trương Khác làm việc này.
Địch Đan Thanh về văn phòng thì Thiệu Chí Cương và Thôi Quốc Hằng đã đợi sẵn rồi, Thiệu Chí Cương hỏi:
- Có cần thông báo cho người khác không?
Cho dù là do Trương Khác tự móc túi ra, nhưng danh nghĩa thuộc về tập đoàn Ái Đạt, một hạng mục lớn như thế, phải thông báo cho cao tầng của Cẩm Hồ biết.
Địch Đan Thanh gật đầu:
- Giám đốc Thiệu và viện Thôi thấy cần thiết, vậy tôi sẽ liên hệ, xem bao nhiêu người có thể bỏ thời gian ra họp điện thoại đột xuất. Ài, Khác thiếu gia thật nhàn nhã, cậu ấy tùy ý nói hơn 20 phút, chúng ta không biết tốn bao nhiêu thời gian cụ thể hóa suy nghĩ của cậu ấy rồi mới đưa vào thao tác cụ thể được ...
Địch Đan Thanh lập tức bảo nhân viên công tác gọi điện liên hệ với đám Diệp Kiến Bân, mở cuộc họp điện thoại ngắn.
Xây dựng thư viện đâu phải đơn giản là xây một tòa nhà, trang thiết bị hiện đại hóa cũng dễ dàng thôi, nhưng nguồn sách ngay từ đầu đã là một vấn đề trọng điểm cần suy tính, nhất là sách cũ có giá trị, cần các thư viện và nhà xuất bản chi viện, chất lượng sách mới chính là thứ quan trọng hàng đầu của một thư viện.
Tài trợ hạng mục văn hóa lớn như thế, hiệu quả thương nghiệp trực tiếp lớn nhất là tăng thêm sức ảnh hưởng xã hội của Cẩm Hồ, có tác dụng chính diện với thương hiệu Ái Đạt, phải trao đổi với ban ngành chính phủ, các trường cao đẳng đại học, giới truyền thông ra sao, sẽ quyết định có làm lợi ích đạt mức cao nhất hay không?
Mọi người khuynh hướng trước tiên thông báo tin tức này cho cơ cấu chính phủ, cùng với các trường được hưởng lợi trực tiếp xung quanh, thậm chí có thể thông báo cả cho bộ giáo dục, như thế có thể điều động được nhiều nguồn lực xã hội hơn, tạo thành sức ảnh hưởng xã hội sâu rộng hơn.
Lục Văn Phu thuận lợi lên làm phó tỉnh trưởng, phân quản công nghiệp và xí nghiệp quốc hữu trung lớn, có điều còn kiêm nhiệm chức thư ký trưởng chính phủ một thời gian nữa, nhận được điện thoại thông báo của Thôi Quốc Hằng, kinh ngạc tán thưởng:
- A! Đây là một chuyện rất tốt, mấy năm qua trong nước chưa có thư viện nào đầu tư đầu tư trực tiếp trên 300 triệu, tôi phải báo ngay cho tỉnh trưởng Lý vào bí thư Đào, có cần hai vị lãnh đạo trực tiếp trao đổi với Khác thiếu gia không?
- Phương án chi tiết còn chưa có, tôi chỉ thông báo phi chính thức cho anh một tiếng, vài ngày nữa sẽ có phương án chính thức nộp lên tỉnh, tới khi đó liên hệ không muộn.
Thông qua Lục Văn Phu là để đem tin tức phi chính thức truyền lên tỉnh, dựa vào phản ứng cụ thể để tiện cho việc định ra kế hoạch chi tiết.
Tin tức mau chóng lan đi, La Quân hay tin hưng phấn nói với Vương Duy Quân trong điện thoại:
- Nhìn lại con số tài chính đầu tư văn hoa mấy năm qua thì Trương Khác đang quất roi vào mông chúng ta đấy. Anh xem xem có nên mở cuộc họp thường ủy khẩn cấp thảo luận một chút vấn đề này không? Ý kiến của tôi thế này, mảnh đất kia khu lấy được của Thế Kỷ Cẩm Hồ bao nhiêu thì trả lại đúng chừng ấy, không thể để Cẩm Hồ tự bỏ tiền ra hết được ... Mấy ngày nữa tôi kiếm cơ hội trao đổi với bí thư Đào Tấn, anh nên cân nhắc kỹ làm sao để mở một cuộc họp liên tịch giữa ban nghành văn hóa, cục giáo dục thảo luận làm sao hỗ trợ tốt nhất cho Cẩm Hồ. Còn phải mới các trường được lợi trực tiếp tham gia ....
- 300 triệu cơ à?
Lý Hồng Minh nghe Thôi Quốc Hằng báo cáo, hít một hơi, kìm chế không kéo ngay Trương Khác tới trước mặt hỏi cho kỹ, số tiền này quá lớn, vẫn ngờ vực hỏi:
- 300 triệu thật sao?
- Phương án sẽ được lập trên con số này, hiện mới chỉ là suy nghĩ, cuối cùng đầu tư sẽ chênh lệnh một chút, nói ra còn có khả năng đầu tư nhiều hơn.
Chức vụ chính của Thôi Quốc Hằng vẫn là viện trưởng viện thương mại quốc tế, buổi tối tới nhà hiệu trưởng Lý Hồng Minh bái phỏng, sự hỗ trợ của Đh Đông Hải là rất quan trọng với việc xây thư viện.
- May mà nhường mảnh đất đó cho Thế Kỷ Cẩm Hồ.
Lý Hồng Minh cười vui vẻ:
- Trước kia tôi cũng tính lấy nó xây thư viện mới, đáng tiếc kinh phí dự toàn 60 triệu không được duyệt, nên không tranh với Thế Kỷ Cẩm Hồ. Cẩm Hồ quyên tặng xây dựng một thư viện lớn như thế, không chỉ trường ta không cần tính tới việc mở rộng thư viện mà Đh Sư phạm, Học viện chính pháp, Đh KHCN cũng không cần đau đầu vì thư viện nữa, Đh Lâm nghiệp, Nông nghiệp ở xa hơn cũng được hưởng lợi.
Cẩm Hồ quyên tặng một thư viện lớn như thế, sáng tạo bao nhiêu giá trị cho xã hội thì Lý Hồng Minh không tính được, nhưng ông ta có thể khẳng định tất cả các trường cao đẳng đại học xung quanh khu vực Yến Quy Hồ đều được hưởng lợi trực tiếp, hỏi:
- Xây dựng thư viện là một hệ thống công trình phức tạp, không biết Cẩm Hồ có chỗ nào cần chúng ta giúp đỡ không? Những trường khác tôi không dám khẳng định, tôi có thể nhờ cậu đại biểu cho Đh Đông Hải chính thức trả lời với Cẩm Hồ, trưởng ta sẽ ủng hộ xây dựng hệ thống này hết mức có thể.
Trương Khác quay sang Trần Phi Dung bảo:
- 1978 vào buổi chiều khá vắng khách, chúng ta tới đó xem sách nhé?
Địch Đan Thanh thì nói với Thiệu Chí Cương:
- Chúng ta về văn phòng thương lượng thôi.
Rồi lái xe đưa Trương Khác và Trần Phi Dung tới 1978, khi hai bọn họ định ra thì đột nhiên cô lên tiếng gọi Trương Khác lại.
Trương Khác đưa sách cho Trần Phi Dung bảo cô mang vào trước, đi tới trước xe, thấy Địch Đan Thanh chống cằm nhìn mình, ngó xung quanh không có ai, cho tay qua cửa sổ ôm lấy mặt cô, âu yếm hỏi:
- Sao thế còn có việc gì?
- Hoài nghi cậu lấy chiêu này lừa trái tim cô bé nhà người ta.
Địch Đan Thanh nhìn theo bóng lưng Trần Phi Dung, cười nói:
Trương Khác nắm lấy bàn tay hơi giá lạnh của Địch Đan Thanh, đặt lên ngực mình:
- Rạch nó ra xem đi, cho chị xem trái tim của tôi.
- Muốn nhìn thấu cậu còn phải mổ cả bụng nữa cơ.
Địch Đan Thanh dùng ngón tay thon thả khẽ gãi ngực Trương Khác:
- Muốn để Hứa Tư thiết kế thật sao?
- Ừ.
Trương Khác gật đầu, khẽ vỗ má Địch Đan Thanh, thấy có người đi tới, liền đứng thẳng dậy:
- Chị nhất định sẽ thích phong cách thiết kế của Hứa Tư.
- Tôi có thể không thích được sao?
Địch Đan Thanh hỏi lại:
- Được rồi, cậu đi vào lừa con gái nhà người ta đi, tôi sẽ liên hệ với Hứa Tư, chỉ sợ cô ấy không thích tôi thôi.
Việc phụ trách phối hợp với Thế Kỷ Cẩm Hồ xây thư viện chủ yếu sẽ do Địch Đan Thanh phụ trách, để phòng thiết kế của Hứa Tư phụ trách thiết kế, tức là hai bọn họ sẽ phải làm việc với nhau trong khoảng thời gian dài.
Trương Khác đứng nhìn Địch Đan Thanh lái xe đi xa mới vào 1978.
Bất kể đằng sau ẩn chứa bao nhiêu lợi ích thương nghiệp hay do chủ nghĩa lý tưởng của Trương Khác phát tác, Địch Đan Thanh đều tận tâm giúp Trương Khác làm việc này.
Địch Đan Thanh về văn phòng thì Thiệu Chí Cương và Thôi Quốc Hằng đã đợi sẵn rồi, Thiệu Chí Cương hỏi:
- Có cần thông báo cho người khác không?
Cho dù là do Trương Khác tự móc túi ra, nhưng danh nghĩa thuộc về tập đoàn Ái Đạt, một hạng mục lớn như thế, phải thông báo cho cao tầng của Cẩm Hồ biết.
Địch Đan Thanh gật đầu:
- Giám đốc Thiệu và viện Thôi thấy cần thiết, vậy tôi sẽ liên hệ, xem bao nhiêu người có thể bỏ thời gian ra họp điện thoại đột xuất. Ài, Khác thiếu gia thật nhàn nhã, cậu ấy tùy ý nói hơn 20 phút, chúng ta không biết tốn bao nhiêu thời gian cụ thể hóa suy nghĩ của cậu ấy rồi mới đưa vào thao tác cụ thể được ...
Địch Đan Thanh lập tức bảo nhân viên công tác gọi điện liên hệ với đám Diệp Kiến Bân, mở cuộc họp điện thoại ngắn.
Xây dựng thư viện đâu phải đơn giản là xây một tòa nhà, trang thiết bị hiện đại hóa cũng dễ dàng thôi, nhưng nguồn sách ngay từ đầu đã là một vấn đề trọng điểm cần suy tính, nhất là sách cũ có giá trị, cần các thư viện và nhà xuất bản chi viện, chất lượng sách mới chính là thứ quan trọng hàng đầu của một thư viện.
Tài trợ hạng mục văn hóa lớn như thế, hiệu quả thương nghiệp trực tiếp lớn nhất là tăng thêm sức ảnh hưởng xã hội của Cẩm Hồ, có tác dụng chính diện với thương hiệu Ái Đạt, phải trao đổi với ban ngành chính phủ, các trường cao đẳng đại học, giới truyền thông ra sao, sẽ quyết định có làm lợi ích đạt mức cao nhất hay không?
Mọi người khuynh hướng trước tiên thông báo tin tức này cho cơ cấu chính phủ, cùng với các trường được hưởng lợi trực tiếp xung quanh, thậm chí có thể thông báo cả cho bộ giáo dục, như thế có thể điều động được nhiều nguồn lực xã hội hơn, tạo thành sức ảnh hưởng xã hội sâu rộng hơn.
Lục Văn Phu thuận lợi lên làm phó tỉnh trưởng, phân quản công nghiệp và xí nghiệp quốc hữu trung lớn, có điều còn kiêm nhiệm chức thư ký trưởng chính phủ một thời gian nữa, nhận được điện thoại thông báo của Thôi Quốc Hằng, kinh ngạc tán thưởng:
- A! Đây là một chuyện rất tốt, mấy năm qua trong nước chưa có thư viện nào đầu tư đầu tư trực tiếp trên 300 triệu, tôi phải báo ngay cho tỉnh trưởng Lý vào bí thư Đào, có cần hai vị lãnh đạo trực tiếp trao đổi với Khác thiếu gia không?
- Phương án chi tiết còn chưa có, tôi chỉ thông báo phi chính thức cho anh một tiếng, vài ngày nữa sẽ có phương án chính thức nộp lên tỉnh, tới khi đó liên hệ không muộn.
Thông qua Lục Văn Phu là để đem tin tức phi chính thức truyền lên tỉnh, dựa vào phản ứng cụ thể để tiện cho việc định ra kế hoạch chi tiết.
Tin tức mau chóng lan đi, La Quân hay tin hưng phấn nói với Vương Duy Quân trong điện thoại:
- Nhìn lại con số tài chính đầu tư văn hoa mấy năm qua thì Trương Khác đang quất roi vào mông chúng ta đấy. Anh xem xem có nên mở cuộc họp thường ủy khẩn cấp thảo luận một chút vấn đề này không? Ý kiến của tôi thế này, mảnh đất kia khu lấy được của Thế Kỷ Cẩm Hồ bao nhiêu thì trả lại đúng chừng ấy, không thể để Cẩm Hồ tự bỏ tiền ra hết được ... Mấy ngày nữa tôi kiếm cơ hội trao đổi với bí thư Đào Tấn, anh nên cân nhắc kỹ làm sao để mở một cuộc họp liên tịch giữa ban nghành văn hóa, cục giáo dục thảo luận làm sao hỗ trợ tốt nhất cho Cẩm Hồ. Còn phải mới các trường được lợi trực tiếp tham gia ....
- 300 triệu cơ à?
Lý Hồng Minh nghe Thôi Quốc Hằng báo cáo, hít một hơi, kìm chế không kéo ngay Trương Khác tới trước mặt hỏi cho kỹ, số tiền này quá lớn, vẫn ngờ vực hỏi:
- 300 triệu thật sao?
- Phương án sẽ được lập trên con số này, hiện mới chỉ là suy nghĩ, cuối cùng đầu tư sẽ chênh lệnh một chút, nói ra còn có khả năng đầu tư nhiều hơn.
Chức vụ chính của Thôi Quốc Hằng vẫn là viện trưởng viện thương mại quốc tế, buổi tối tới nhà hiệu trưởng Lý Hồng Minh bái phỏng, sự hỗ trợ của Đh Đông Hải là rất quan trọng với việc xây thư viện.
- May mà nhường mảnh đất đó cho Thế Kỷ Cẩm Hồ.
Lý Hồng Minh cười vui vẻ:
- Trước kia tôi cũng tính lấy nó xây thư viện mới, đáng tiếc kinh phí dự toàn 60 triệu không được duyệt, nên không tranh với Thế Kỷ Cẩm Hồ. Cẩm Hồ quyên tặng xây dựng một thư viện lớn như thế, không chỉ trường ta không cần tính tới việc mở rộng thư viện mà Đh Sư phạm, Học viện chính pháp, Đh KHCN cũng không cần đau đầu vì thư viện nữa, Đh Lâm nghiệp, Nông nghiệp ở xa hơn cũng được hưởng lợi.
Cẩm Hồ quyên tặng một thư viện lớn như thế, sáng tạo bao nhiêu giá trị cho xã hội thì Lý Hồng Minh không tính được, nhưng ông ta có thể khẳng định tất cả các trường cao đẳng đại học xung quanh khu vực Yến Quy Hồ đều được hưởng lợi trực tiếp, hỏi:
- Xây dựng thư viện là một hệ thống công trình phức tạp, không biết Cẩm Hồ có chỗ nào cần chúng ta giúp đỡ không? Những trường khác tôi không dám khẳng định, tôi có thể nhờ cậu đại biểu cho Đh Đông Hải chính thức trả lời với Cẩm Hồ, trưởng ta sẽ ủng hộ xây dựng hệ thống này hết mức có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.