Chương 243: Nóng bỏng
Cảnh Tục
15/03/2014
Biết Trương Khác tối qua tới Thâm Quyến, người của Thịnh Hâm còn tẩy trần đón tiếp, Hứa Tư cố áp chế tương tư trong lòng, cả đêm trằn trọc không ngủ được, nên trời vừa sáng cô đã gọi trợ thủ lái xe tới đón Trương Khác.
- Phó Tuấn dậy sớm thật, đem qua em còn chưa ngủ đủ ...
Trương Khác ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hứa Tư, chăm chú nhìn cô gái y yêu thương, Hứa Tư mặc âu phục màu nâu nhạt, bên trong là áo cổ tròn màu ngà, váy màu lam dài tới đầu gối, giày cao gót, vai khoác túi sách màu xanh nước biển, trạng phục của thành phần trí thức đoan trang lạnh lung.
Nhưng vẻ lạnh lùng của cô trong giây phút Trương Khác ôm vào lòng hoàn toàn tan chảy, thân run rẩy mềm oặt, phía dưới bụng âm ỷ truyền lại cơn kích tình nóng bỏng. ánh mắt áp chế xuân ý lập lờ, làm cô quyến rũ vô hạn, cực kỳ mê đắm lòng người.
Trương Khác bế Hứa Tư vào phòng, khẽ nói bên tai cô:
- Phó Tuấn biết quá trình rời giường của em rất thống khổ...
- Đừng ...
Hứa Tư miệng phản đối, nhưng cơ thể lại phản ứng trái ngược, chiếc lưỡi nhỏ vô thức đưa ra khẽ liếm cánh môi hồng, động tác cực nhỏ này nhưng làm Trương Khác mất lý trí, hai tay trượt xuống bóp chặt lấy cặp mông đầy đặn, miệng áp tới cánh môi Hứa Tư hôn như điên dại.
Hứa Tư như lịm đi trong nụ hôn vồ vập của y, trong mùi nam nhân nồng nồng, ý thức tỉnh táo duy nhất chỉ đủ để phối hợp với động tác của y cởi y phục không để nó bị nhăn, nhưng tới khi y phục bị Trương Khác lột bỏ hoàn toàn, cô cũng hoàn toàn buông thả bản thân, dùng lưỡi dùng bầu vú của mình nhiệt tình hưởng ứng, kích thích dục vọng của Trương Khác bùng phát ...
Hai cơ thể trần truồng ôm chặt lấy nhau trên giường, nhiệt độ trong phòng ngày một dâng cao, Trương Khác tiến vào cơ thể Hứa Tư với chút thô bạo, Hứa Tư trong lúc phấn kích chẳng hề kiêng dè ngửa cổ phát ra tiếng rên rỉ kéo dài ...
Tình dục của hai người áp chế quá lâu, khi bùng phát liền hết sức mãnh liệt, trận chiến không kéo dài được lâu, sau ân ái, Hứa Tư cuộn mình như con mèo nhỏ nép vào lòng Trương Khác, bầu vú thiếu nữ chuyển biến thành thiếu phụ, trải qua lễ gột rửa của nam nhân càng trở nên căng tràn áp sát vào ngực y, hưởng thụ giây phúc êm đềm hiếm có, thời gian giao hoan tuy ngắn nhưng cô dường như hao hết sức lực toàn thân, trên lưng lấm tầm mồ hôi thơm, tấm thân trắng nõn nà ánh sắc hồng đào dụ hoặc.
Ngoài cửa sổ mưa vẫn rơi rả rích, nghe tiếng mưa rơi một lúc lâu, Hứa Tư mới thở ra một hơi nói:
- Tưởng chết mất rồi ...
Trương Khác cúi đầu xuống nhìn đôi mắt long lanh nước của cô, hàng mi cong cong vẫn còn khẽ run rinh, không kìm được hôn chụt một cái lên cánh môi đỏ, hít hà mùi thơm trên cổ Hứa Tư, bàn tay chưa biết đủ vầy vò bầu vú no căng thành đủ mọi hình dạng.
Hứa Tư thì đã khôi phục lại lý chí, vòng tay ôm lấy hông Trương Khác, há miệng cắn vào vai y một cái, rồi cựa mình ngồi dậy nói:
- Mọi người đang đợi trong phòng khách đấy, cậu nhanh rời giường đi...
Rồi kéo chăn bọc lấy người, ôm y phục vào phòng vệ sinh.
Trương Khác rửa mặt xong thì Hứa Tư đã ngồi trước bàn trang điểm chỉnh trang lại, hỏi cô:
- Đã ổn chưa?
- Đã bảo đừng rồi, cậu bảo tôi làm sao ra ngoài gặp người khác đây?
Hứa Tư hờn dỗi từng mắt nhìn Trương Khác, gò má hây hây đỏ, đôi mắt long lanh chưa tan hết kích thích sau một hồi cảm xúc mãnh liệt, nhìn cô như vậy, ai cũng có thể đoán ra vừa xảy ra chuyện gì.
Trương Khác cười hì hì:
- Hay là chị ở lại trong phòng nghỉ thêm một lúc nữa, em xuống lầu ăn sáng, người khác hỏi tới, em sẽ nói là chị bỗng nhiên bị cảm lạnh, đang nằm nghỉ trên giường ...
Hứa Tư khẽ phì một cái, cô đành chịu thua y, Trương Khác nhẹ nhàng đi tới sau lưng cô, ôm lấy vòng eo nhỏ, đặt cằm lên đầu cô, thì thầm:
- Em nhớ chị, nhớ chị, mỗi đêm trong mơ gặp chỉ mãi mãi không đủ vơi đi một phần nhớ nhung ...
Hứa Tư cảm giác cơ thể mình như sắp tan chảy.
~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~
Giám đốc chi nhánh của Thịnh Hâm tới tháp tùng nhóm Trương Khác quá cảnh, Diệp Kiến Bân nhiệt tình phục vụ, bị Trương Khác xấu bụng đoán không biết có phải hắn ác độc phái người phá đám mình vừa Hứa Tư hay không?
Nghiệp vụ của Thịnh Hâm chủ yếu là ở địa khu Hoa Đông, nhưng thiết lập chi nhánh ở Thâm Quyến với một công ty lấy mậu dịch làm chủ thể có rất nhiều ích lợi, huống chí Diệp Trăn Dân từng công tác ở Hong Kong một thời gian, có liên hệ mật thiết với phía Thâm Quyến, có mạng giao thiệp không tệ ở đây.
Dù không phải cuối tuần hay kỳ nghỉ, nhưng người tới bên bờ La Hồ du ngoạn vẫn rất nhiều, thêm vào việc kiểm tra nghiêm ngặt, mỗi chiếc xe quá cảnh đều kiểm tra, cho nên tốc độ không thể nhanh được, cho tới gần giữa trưa mới qua được cửa khẩu La Hồ, tiến vào Hong Kong.
Hứa Tư sau khi tới Hong Kong thuê một chiếc xe ở đương địa, nhưng lái xe lại là người Thâm Quyến, thuê qua Thịnh Hâm, hợp đồng cũng là do Thịnh Hâm làm.
Giữa thập niên 90, hơn trăm vạn người làm công đổ vào Thâm Quyến, hình thành làn sóng ra vùng ngoài làm việc cao nhất bấy giờ, trong đó quy tụ vô số nhân tài ưu tú. Trước khi Hong Kong trở về, những người muốn tới Hong Kong làm việc không phải dễ.
Trương Khác thành lập công ty ở Hong Kong không phải chỉ là để thuận tiện giao dịch giữa TI và Ái Đạt, mà còn để chiêu mộ nhân thủ ưu tú ở Thâm Quyến.
Trước tiên khi ấy Thâm Quyến gần như tụ hội nhân tài tới từ khắp các nơi trong cả nước, so với ở Hong Kong dễ dàng chiêu mộ được người có cùng năng lực, lại chi phí ít hơn nhiều, song đó chỉ là điều thứ yếu, Trương Khác cần là nhân viên cao cấp có lòng trung thành, điểm ngày rất người Hong Kong rất khó bồi dưỡng.
Đương nhiên muốn tuyển mộ được người từ Thâm Quyến đưa sang Hong Kong làm việc phải dùng tới mối quan hệ của nhà họ Diệp.
Hôm qua bên Hong Kong mưa rơi liên miên suốt cả ngày, thời tiết mát mẻ, cây cối được gột rửa sạch sẽ, bừng lên vẻ đẹp tự nhiên, Trương Khác mấy lần tới Hong Kong, nhưng chẳng có thời gian rảnh rỗi để dạo chơi, lần này tới đây chỉ có một việc, vì có thêm thời gian ở bên Hứa Tư, Trương Khác từ đồng tới cuối không nhắc tới việc mở tài khoản ở ngân hàng đương địa.
Hong Kong khắp nơi đều là núi, hết ngọn này nối ngọn khác, trên con đường lên xuống, ngồi xe ở ngọn núi này đã nhìn thấy ngọn núi khác, Hong Kong chật hẹp, dù trên vách núi cũng mọc chi chít các tòa nhà cao tầng.
Thời hoàng kim cuối cùng của ngành địa ốc Hong Kong sắp tới, sau đó cơn bão tài chính Châu Á ập tới, khiến nó trọng thương tới mười năm không phục hồi được, chi tiết hơn Trương Khác không biết, nhưng có nhận thức đại khái về thời gian và quy mô ảnh hưởng của nó, hẳn những người có chút kiến thức kinh tế trong nước đều có kiến thức này.
Muốn biết nhà ở Hong Kong nơi nào có giá trị thì phải đi tìm chuyên gia địa ốc ở Hong Kong để hỏi.
Nghành địa ốc ở Hong Kong thịnh vượng tất nhiên những tập đoàn địa ốc bản địa được lợi nhất, tiếp đó ảnh hưởng tới biểu hiện của những công ty này trên thị trường tài chính Hong Kong, địa ốc Hằng Sơn, địa ốc Tân Hồng, thực nghiệp Trường Giang, đó là những tập đoàn địa ốc vang danh toàn quốc, nhắc tới Hong Kong là không thể nhắc tới họ, có bọn họ chẳng cần bỏ thêm tiền đi tìm chuyên gia tài chính để hỏi.
Trương Khác lần này rút ra 400 vạn để Hứa Tư tới Hong Kong thành lập công ty, cùng mua một chút bất động sản, để công ty có một cơ sở tốt, số tiền này không thể đầu tư vào thị trường tài chính.
Tiền trong nước muốn đưa vào thị trường tài chính Hong Kong đầu tư là rất khó, huống chi trong tay Trương Khác không có tiền, mặc dù chẳng phải là không có cách, nhưng có tiền lúc này đầu tư thực nghiệp trong nước, thu lợi chẳng kém đầu tư cổ phiếu, nhưng năm sau có lợi nhuận từ chip giải mã của Ti, đương nhiên chẳng thể để trong ngăn hàng hưởng chút lợi tức ít đến đáng thương.
- Phó Tuấn dậy sớm thật, đem qua em còn chưa ngủ đủ ...
Trương Khác ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hứa Tư, chăm chú nhìn cô gái y yêu thương, Hứa Tư mặc âu phục màu nâu nhạt, bên trong là áo cổ tròn màu ngà, váy màu lam dài tới đầu gối, giày cao gót, vai khoác túi sách màu xanh nước biển, trạng phục của thành phần trí thức đoan trang lạnh lung.
Nhưng vẻ lạnh lùng của cô trong giây phút Trương Khác ôm vào lòng hoàn toàn tan chảy, thân run rẩy mềm oặt, phía dưới bụng âm ỷ truyền lại cơn kích tình nóng bỏng. ánh mắt áp chế xuân ý lập lờ, làm cô quyến rũ vô hạn, cực kỳ mê đắm lòng người.
Trương Khác bế Hứa Tư vào phòng, khẽ nói bên tai cô:
- Phó Tuấn biết quá trình rời giường của em rất thống khổ...
- Đừng ...
Hứa Tư miệng phản đối, nhưng cơ thể lại phản ứng trái ngược, chiếc lưỡi nhỏ vô thức đưa ra khẽ liếm cánh môi hồng, động tác cực nhỏ này nhưng làm Trương Khác mất lý trí, hai tay trượt xuống bóp chặt lấy cặp mông đầy đặn, miệng áp tới cánh môi Hứa Tư hôn như điên dại.
Hứa Tư như lịm đi trong nụ hôn vồ vập của y, trong mùi nam nhân nồng nồng, ý thức tỉnh táo duy nhất chỉ đủ để phối hợp với động tác của y cởi y phục không để nó bị nhăn, nhưng tới khi y phục bị Trương Khác lột bỏ hoàn toàn, cô cũng hoàn toàn buông thả bản thân, dùng lưỡi dùng bầu vú của mình nhiệt tình hưởng ứng, kích thích dục vọng của Trương Khác bùng phát ...
Hai cơ thể trần truồng ôm chặt lấy nhau trên giường, nhiệt độ trong phòng ngày một dâng cao, Trương Khác tiến vào cơ thể Hứa Tư với chút thô bạo, Hứa Tư trong lúc phấn kích chẳng hề kiêng dè ngửa cổ phát ra tiếng rên rỉ kéo dài ...
Tình dục của hai người áp chế quá lâu, khi bùng phát liền hết sức mãnh liệt, trận chiến không kéo dài được lâu, sau ân ái, Hứa Tư cuộn mình như con mèo nhỏ nép vào lòng Trương Khác, bầu vú thiếu nữ chuyển biến thành thiếu phụ, trải qua lễ gột rửa của nam nhân càng trở nên căng tràn áp sát vào ngực y, hưởng thụ giây phúc êm đềm hiếm có, thời gian giao hoan tuy ngắn nhưng cô dường như hao hết sức lực toàn thân, trên lưng lấm tầm mồ hôi thơm, tấm thân trắng nõn nà ánh sắc hồng đào dụ hoặc.
Ngoài cửa sổ mưa vẫn rơi rả rích, nghe tiếng mưa rơi một lúc lâu, Hứa Tư mới thở ra một hơi nói:
- Tưởng chết mất rồi ...
Trương Khác cúi đầu xuống nhìn đôi mắt long lanh nước của cô, hàng mi cong cong vẫn còn khẽ run rinh, không kìm được hôn chụt một cái lên cánh môi đỏ, hít hà mùi thơm trên cổ Hứa Tư, bàn tay chưa biết đủ vầy vò bầu vú no căng thành đủ mọi hình dạng.
Hứa Tư thì đã khôi phục lại lý chí, vòng tay ôm lấy hông Trương Khác, há miệng cắn vào vai y một cái, rồi cựa mình ngồi dậy nói:
- Mọi người đang đợi trong phòng khách đấy, cậu nhanh rời giường đi...
Rồi kéo chăn bọc lấy người, ôm y phục vào phòng vệ sinh.
Trương Khác rửa mặt xong thì Hứa Tư đã ngồi trước bàn trang điểm chỉnh trang lại, hỏi cô:
- Đã ổn chưa?
- Đã bảo đừng rồi, cậu bảo tôi làm sao ra ngoài gặp người khác đây?
Hứa Tư hờn dỗi từng mắt nhìn Trương Khác, gò má hây hây đỏ, đôi mắt long lanh chưa tan hết kích thích sau một hồi cảm xúc mãnh liệt, nhìn cô như vậy, ai cũng có thể đoán ra vừa xảy ra chuyện gì.
Trương Khác cười hì hì:
- Hay là chị ở lại trong phòng nghỉ thêm một lúc nữa, em xuống lầu ăn sáng, người khác hỏi tới, em sẽ nói là chị bỗng nhiên bị cảm lạnh, đang nằm nghỉ trên giường ...
Hứa Tư khẽ phì một cái, cô đành chịu thua y, Trương Khác nhẹ nhàng đi tới sau lưng cô, ôm lấy vòng eo nhỏ, đặt cằm lên đầu cô, thì thầm:
- Em nhớ chị, nhớ chị, mỗi đêm trong mơ gặp chỉ mãi mãi không đủ vơi đi một phần nhớ nhung ...
Hứa Tư cảm giác cơ thể mình như sắp tan chảy.
~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~
Giám đốc chi nhánh của Thịnh Hâm tới tháp tùng nhóm Trương Khác quá cảnh, Diệp Kiến Bân nhiệt tình phục vụ, bị Trương Khác xấu bụng đoán không biết có phải hắn ác độc phái người phá đám mình vừa Hứa Tư hay không?
Nghiệp vụ của Thịnh Hâm chủ yếu là ở địa khu Hoa Đông, nhưng thiết lập chi nhánh ở Thâm Quyến với một công ty lấy mậu dịch làm chủ thể có rất nhiều ích lợi, huống chí Diệp Trăn Dân từng công tác ở Hong Kong một thời gian, có liên hệ mật thiết với phía Thâm Quyến, có mạng giao thiệp không tệ ở đây.
Dù không phải cuối tuần hay kỳ nghỉ, nhưng người tới bên bờ La Hồ du ngoạn vẫn rất nhiều, thêm vào việc kiểm tra nghiêm ngặt, mỗi chiếc xe quá cảnh đều kiểm tra, cho nên tốc độ không thể nhanh được, cho tới gần giữa trưa mới qua được cửa khẩu La Hồ, tiến vào Hong Kong.
Hứa Tư sau khi tới Hong Kong thuê một chiếc xe ở đương địa, nhưng lái xe lại là người Thâm Quyến, thuê qua Thịnh Hâm, hợp đồng cũng là do Thịnh Hâm làm.
Giữa thập niên 90, hơn trăm vạn người làm công đổ vào Thâm Quyến, hình thành làn sóng ra vùng ngoài làm việc cao nhất bấy giờ, trong đó quy tụ vô số nhân tài ưu tú. Trước khi Hong Kong trở về, những người muốn tới Hong Kong làm việc không phải dễ.
Trương Khác thành lập công ty ở Hong Kong không phải chỉ là để thuận tiện giao dịch giữa TI và Ái Đạt, mà còn để chiêu mộ nhân thủ ưu tú ở Thâm Quyến.
Trước tiên khi ấy Thâm Quyến gần như tụ hội nhân tài tới từ khắp các nơi trong cả nước, so với ở Hong Kong dễ dàng chiêu mộ được người có cùng năng lực, lại chi phí ít hơn nhiều, song đó chỉ là điều thứ yếu, Trương Khác cần là nhân viên cao cấp có lòng trung thành, điểm ngày rất người Hong Kong rất khó bồi dưỡng.
Đương nhiên muốn tuyển mộ được người từ Thâm Quyến đưa sang Hong Kong làm việc phải dùng tới mối quan hệ của nhà họ Diệp.
Hôm qua bên Hong Kong mưa rơi liên miên suốt cả ngày, thời tiết mát mẻ, cây cối được gột rửa sạch sẽ, bừng lên vẻ đẹp tự nhiên, Trương Khác mấy lần tới Hong Kong, nhưng chẳng có thời gian rảnh rỗi để dạo chơi, lần này tới đây chỉ có một việc, vì có thêm thời gian ở bên Hứa Tư, Trương Khác từ đồng tới cuối không nhắc tới việc mở tài khoản ở ngân hàng đương địa.
Hong Kong khắp nơi đều là núi, hết ngọn này nối ngọn khác, trên con đường lên xuống, ngồi xe ở ngọn núi này đã nhìn thấy ngọn núi khác, Hong Kong chật hẹp, dù trên vách núi cũng mọc chi chít các tòa nhà cao tầng.
Thời hoàng kim cuối cùng của ngành địa ốc Hong Kong sắp tới, sau đó cơn bão tài chính Châu Á ập tới, khiến nó trọng thương tới mười năm không phục hồi được, chi tiết hơn Trương Khác không biết, nhưng có nhận thức đại khái về thời gian và quy mô ảnh hưởng của nó, hẳn những người có chút kiến thức kinh tế trong nước đều có kiến thức này.
Muốn biết nhà ở Hong Kong nơi nào có giá trị thì phải đi tìm chuyên gia địa ốc ở Hong Kong để hỏi.
Nghành địa ốc ở Hong Kong thịnh vượng tất nhiên những tập đoàn địa ốc bản địa được lợi nhất, tiếp đó ảnh hưởng tới biểu hiện của những công ty này trên thị trường tài chính Hong Kong, địa ốc Hằng Sơn, địa ốc Tân Hồng, thực nghiệp Trường Giang, đó là những tập đoàn địa ốc vang danh toàn quốc, nhắc tới Hong Kong là không thể nhắc tới họ, có bọn họ chẳng cần bỏ thêm tiền đi tìm chuyên gia tài chính để hỏi.
Trương Khác lần này rút ra 400 vạn để Hứa Tư tới Hong Kong thành lập công ty, cùng mua một chút bất động sản, để công ty có một cơ sở tốt, số tiền này không thể đầu tư vào thị trường tài chính.
Tiền trong nước muốn đưa vào thị trường tài chính Hong Kong đầu tư là rất khó, huống chi trong tay Trương Khác không có tiền, mặc dù chẳng phải là không có cách, nhưng có tiền lúc này đầu tư thực nghiệp trong nước, thu lợi chẳng kém đầu tư cổ phiếu, nhưng năm sau có lợi nhuận từ chip giải mã của Ti, đương nhiên chẳng thể để trong ngăn hàng hưởng chút lợi tức ít đến đáng thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.