Chương 28: Đánh cướp của tài chủ lớn
Tử Tang Phỉ Phỉ
10/12/2014
Trả lại điện thoại di động, Úc Tử Ân lấy di động của mình ra lưu lại, thuận tiện liếc nhìn
thời gian, ngước mắt nhìn về phía hai người đối diện, "Đã qua thời gian
trà chiều, tôi muốn đi Thiên Địa mới dạo một chút, nha đầu, em thì sao?
Có kế hoạch gì không?"
Mới nghe đến đây, cặp mắt tiểu nha đầu sáng lên, theo bản năng quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh một cái, cười nhìn về phía Úc Tử Ân: "Em à, không có kế hoạch gì! Nếu không chị Úc cho em đi cùng? Em không khóc không làm khó đi mệt cũng không cần ôm, nuôi rất tốt!"
". . . . . ." Nghe cô trả lời đáng yêu như vậy, Úc Tử Ân cười gật đầu một cái, "Được rồi! Mang em đi cùng!"
Đang nói, tiểu nha đầu không quên tài chủ lớn bên cạnh, cười híp mắt trưng cầu ý kiến của Úc Tử Ân: "Chị Úc, nếu chị không ngại, chúng ta đem Tiểu Ngũ đi cùng nhé? Mang ông đến nơi tốt!"
Cô chuyển con mắt nhìn về phía Dịch Khiêm đối diện, chống lại con mắt lạnh nhạt, nửa cười giả bộ ngu hỏi: "Chỗ tốt gì?"
Người đàn ông đi dạo phố cùng trừ làm tài xế xách đồ và trả tiền ra thì còn có thể có ích lợi gì? !
"Chính là tài chủ lớn làm tài xế cùng cu li miễn phí!"
"A. . . . . ." Úc Tử Ân cười nhẹ, ngước mắt nhìn về phía Dịch Khiêm, trưng cầu ý kiến: "Dịch thiếu nguyện ý từ tài chủ lớn làm tài xế cùng cu li miễn phí sao?"
Đặt ly thủy tinh xuống, con mắt chứa đựng nụ cười xẹt qua ánh sáng nhàn nhạt, môi mỏng giương nhẹ, giọng nói nỉ non đậm đà chậm rãi truyền đến: "Dĩ nhiên, thật là vinh hạnh."
Người đàn ông phong độ, khi giơ tay nhấc chân đẹp không bỏ sót, mà anh làm, lại giống như là sức quyến rũ bẩm sinh, ưu nhã không gì sánh được.
Được Dịch Khiêm cho phép, tiểu nha đầu hình như đặc biệt vui vẻ, mua xong đơn ra ngoài một đường kéo tay Úc Tử Ân chờ ở đầu đường đợi Dịch Khiêm lấy xe ra ngoài.
Aston Martin màu đen hình giọt nước chậm rãi dừng ở đầu đường, bốn chỗ ngồi gia đình du lịch độc lập, khiêm tốn lại xa hoa.
Càng làm cho người ta nhìn chăm chú chính là biển số xe quân đội, con số may mắn trên biển hình như khó gặp.
Quả nhiên người bất đồng phẩm vị đều không giống, Đường Minh Lân thích rêu rao, cũng là dân mê xe, trong nhà để xe dừng vài cỗ xe Maserati Lamborghini cùng liên hoa, có nhiều xe màu sắc khác nhau lại không có màu đen.
Mà người đàn ông Dịch Khiêm này, hình như trời sinh chính là vương giả có thể khống chế màu đen, mặc kệ là xe thương vụ bình thường hay xe thể thao nổi tiếng, lộ ra khí chất đặc biệt của anh, không có chút cảm giác bất ngờ nào.
Xe dừng lại bên cạnh, tiểu nha đầu lễ phép mở cửa xe mời Úc Tử Ân lên xe, thể hiện lễ phép cùng tu dưỡng, cũng làm cho Úc Tử Ân lau mắt mà nhìn đối với cô bé.
Nói tiếng cám ơn xong, Úc Tử Ân ngồi lên xe, quay đầu liếc nhìn bóng dáng đã mang theo mắt kính, cúi đầu nịt chặt dây an toàn.
Thiên Địa mới kiểu phương Đông xa hoa, hiện lộ đô thị lớn phồn hoa, Thiên Địa mới trang sức rực rỡ, phong cách náo nhiệt mà thanh thoát, phảng phất giống như trong phòng quý, gần đến giờ cao điểm tan việc, lưu lượng người ở đây vẫn như cũ chỉ cao không hạ.
Tới nơi này đi dạo một chút, thực tế Úc Tử Ân cũng muốn tìm được một chút linh cảm từ trong nhãn hiệu trang phục cao cấp trên thế giới, bản tính của phụ nữ là thích đẹp, nhìn quần áo đẹp đều sẽ thử một lần, hôm nay Dịch Noãn Noãn bên cạnh mới hiểu được trào lưu thiết kế mới càng sẽ không bỏ qua cơ hội shopping.
Dọc đường đi chọn vài bộ quần áo, chà xem sợi tổng hợp, tiểu nha đầu xuống tay cũng rất không khách khí.
Thừa dịp thời gian tiểu nha đầu thay quần áo, Úc Tử Ân quay đầu liếc nhìn người đàn ông ngồi im trên ghế salon, không biết khoảng thời gian này người nào gọi điện thoại tới, thời điểm anh nhận điện thoại nhìn cô một cái, nhàn nhạt nói mấy câu liền cúp điện thoại.
Cách một khoảng, cô nhìn người đàn ông ưu nhã trên ghế sa lon, quần áo thoải mái vừa người, T shirt tay ngắn quần dài vải ka-ki phối hợp giày hưu nhàn, hình tượng thế gia công tử thanh lịch tao nhã, người không biết anh sợ rằng rất khó đem anh thành nhân sĩ buôn bán thành công.
Thấy anh cúp điện thoại, cô xoay người đi tới hướng anh, loáng thoáng nhớ tới có nghe một nhãn hiệu thích hợp với khí chất của anh đang ở phụ cận, không khỏi mở miệng hỏi: "Noãn Noãn mua không ít y phục, còn Dịch thiếu thì sao?"
Thật ra thì cô rất rõ ràng, y phục trên người anh không có chỗ nào mà không phải là nhãn hiệu, hơn nữa mặc kệ là y phục gì, mặc ở trên người anh vừa đúng hiển lộ rõ khí chất cùng tu dưỡng của anh, có lẽ có chuyên gia thay anh chế những thứ này.
Mới nghe đến đây, cặp mắt tiểu nha đầu sáng lên, theo bản năng quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh một cái, cười nhìn về phía Úc Tử Ân: "Em à, không có kế hoạch gì! Nếu không chị Úc cho em đi cùng? Em không khóc không làm khó đi mệt cũng không cần ôm, nuôi rất tốt!"
". . . . . ." Nghe cô trả lời đáng yêu như vậy, Úc Tử Ân cười gật đầu một cái, "Được rồi! Mang em đi cùng!"
Đang nói, tiểu nha đầu không quên tài chủ lớn bên cạnh, cười híp mắt trưng cầu ý kiến của Úc Tử Ân: "Chị Úc, nếu chị không ngại, chúng ta đem Tiểu Ngũ đi cùng nhé? Mang ông đến nơi tốt!"
Cô chuyển con mắt nhìn về phía Dịch Khiêm đối diện, chống lại con mắt lạnh nhạt, nửa cười giả bộ ngu hỏi: "Chỗ tốt gì?"
Người đàn ông đi dạo phố cùng trừ làm tài xế xách đồ và trả tiền ra thì còn có thể có ích lợi gì? !
"Chính là tài chủ lớn làm tài xế cùng cu li miễn phí!"
"A. . . . . ." Úc Tử Ân cười nhẹ, ngước mắt nhìn về phía Dịch Khiêm, trưng cầu ý kiến: "Dịch thiếu nguyện ý từ tài chủ lớn làm tài xế cùng cu li miễn phí sao?"
Đặt ly thủy tinh xuống, con mắt chứa đựng nụ cười xẹt qua ánh sáng nhàn nhạt, môi mỏng giương nhẹ, giọng nói nỉ non đậm đà chậm rãi truyền đến: "Dĩ nhiên, thật là vinh hạnh."
Người đàn ông phong độ, khi giơ tay nhấc chân đẹp không bỏ sót, mà anh làm, lại giống như là sức quyến rũ bẩm sinh, ưu nhã không gì sánh được.
Được Dịch Khiêm cho phép, tiểu nha đầu hình như đặc biệt vui vẻ, mua xong đơn ra ngoài một đường kéo tay Úc Tử Ân chờ ở đầu đường đợi Dịch Khiêm lấy xe ra ngoài.
Aston Martin màu đen hình giọt nước chậm rãi dừng ở đầu đường, bốn chỗ ngồi gia đình du lịch độc lập, khiêm tốn lại xa hoa.
Càng làm cho người ta nhìn chăm chú chính là biển số xe quân đội, con số may mắn trên biển hình như khó gặp.
Quả nhiên người bất đồng phẩm vị đều không giống, Đường Minh Lân thích rêu rao, cũng là dân mê xe, trong nhà để xe dừng vài cỗ xe Maserati Lamborghini cùng liên hoa, có nhiều xe màu sắc khác nhau lại không có màu đen.
Mà người đàn ông Dịch Khiêm này, hình như trời sinh chính là vương giả có thể khống chế màu đen, mặc kệ là xe thương vụ bình thường hay xe thể thao nổi tiếng, lộ ra khí chất đặc biệt của anh, không có chút cảm giác bất ngờ nào.
Xe dừng lại bên cạnh, tiểu nha đầu lễ phép mở cửa xe mời Úc Tử Ân lên xe, thể hiện lễ phép cùng tu dưỡng, cũng làm cho Úc Tử Ân lau mắt mà nhìn đối với cô bé.
Nói tiếng cám ơn xong, Úc Tử Ân ngồi lên xe, quay đầu liếc nhìn bóng dáng đã mang theo mắt kính, cúi đầu nịt chặt dây an toàn.
Thiên Địa mới kiểu phương Đông xa hoa, hiện lộ đô thị lớn phồn hoa, Thiên Địa mới trang sức rực rỡ, phong cách náo nhiệt mà thanh thoát, phảng phất giống như trong phòng quý, gần đến giờ cao điểm tan việc, lưu lượng người ở đây vẫn như cũ chỉ cao không hạ.
Tới nơi này đi dạo một chút, thực tế Úc Tử Ân cũng muốn tìm được một chút linh cảm từ trong nhãn hiệu trang phục cao cấp trên thế giới, bản tính của phụ nữ là thích đẹp, nhìn quần áo đẹp đều sẽ thử một lần, hôm nay Dịch Noãn Noãn bên cạnh mới hiểu được trào lưu thiết kế mới càng sẽ không bỏ qua cơ hội shopping.
Dọc đường đi chọn vài bộ quần áo, chà xem sợi tổng hợp, tiểu nha đầu xuống tay cũng rất không khách khí.
Thừa dịp thời gian tiểu nha đầu thay quần áo, Úc Tử Ân quay đầu liếc nhìn người đàn ông ngồi im trên ghế salon, không biết khoảng thời gian này người nào gọi điện thoại tới, thời điểm anh nhận điện thoại nhìn cô một cái, nhàn nhạt nói mấy câu liền cúp điện thoại.
Cách một khoảng, cô nhìn người đàn ông ưu nhã trên ghế sa lon, quần áo thoải mái vừa người, T shirt tay ngắn quần dài vải ka-ki phối hợp giày hưu nhàn, hình tượng thế gia công tử thanh lịch tao nhã, người không biết anh sợ rằng rất khó đem anh thành nhân sĩ buôn bán thành công.
Thấy anh cúp điện thoại, cô xoay người đi tới hướng anh, loáng thoáng nhớ tới có nghe một nhãn hiệu thích hợp với khí chất của anh đang ở phụ cận, không khỏi mở miệng hỏi: "Noãn Noãn mua không ít y phục, còn Dịch thiếu thì sao?"
Thật ra thì cô rất rõ ràng, y phục trên người anh không có chỗ nào mà không phải là nhãn hiệu, hơn nữa mặc kệ là y phục gì, mặc ở trên người anh vừa đúng hiển lộ rõ khí chất cùng tu dưỡng của anh, có lẽ có chuyên gia thay anh chế những thứ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.