Quân Môn Sủng Hôn

Chương 49: Mạo muội

Tử Tang Phỉ Phỉ

10/12/2014

Trong phòng làm việc, Hạ Khương Tuyết liếc nhìn Úc Tử Ân một cái, bất đắc dĩ thở dài, quay đầu ngồi lại ghế làm việc.

"Ân Ân, nơi này là công ty, mà em luôn luôn là người làm chuyện có chừng mực, mặc kệ em và phó tổng Diệp có hiểu lầm gì, cũng không nên đem chuyện cá nhân xen lẫn vào chuyện công ty, biết không?"

"Ừ, em hiểu!" Gật đầu một cái, cô cũng không muốn giải thích quá nhiều vì chuyện này, hít một hơi thật sâu, "Tổng giám, em muốn xin nghỉ mấy giờ, có chút chuyện riêng."

"Ừ, được rồi, đi làm việc của em đi! Điều chỉnh thái độ thật tốt, nơi này là công ty, có lúc sẽ có rất nhiều việc bất đắc dĩ, em phải hiểu được như thế nào gọi là nghịch cảnh sinh tồn."

"Cám ơn Tổng giám, em hiểu rồi, không có chuyện gì vậy em đi trước!" Khẽ cúi đầu, cô không nói gì thêm nữa, xoay người ra khỏi phòng làm việc.

Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, bây giờ giữa cô và Diệp Tư Mẫn đang có hiềm khích, cũng không phải là một hai câu là có thể nói rõ ràng, hôm nay cô ta là cấp trên của cô, thân là cấp dưới, chỉ cần không chạm đến ranh giới cuối cùng thì có một số việc cô vẫn là có thể nhẫn nạị.

Cô lái xe một đường chạy thẳng tới địa chỉ được ghi trong danh thiếp, dừng xe xong ra ngoài, đứng ở dưới tòa Cao ốc, cô ngước mắt nhìn tòa nhà màu đen sừng sững chọc vào mây trời thì đã mơ hồ nhận ra màu đen này thích hợp với người đàn ông đó, cúi đầu nhìn tấm danh thiếp, hít một hơi thật sâu cô nhấc chân đi vào.

Lầu một, quầy phục vụ bên cạnh, cô đưa mắt nhìn về phía cô gái tiếp tân được huấn luyện nghiêm chỉnh kia, "Xin chào, tôi tìm Dịch Khiêm à không Dịch tiên sinh."

"Tiểu thư cô khỏe, xin hỏi cô họ gì, có hẹn trước không?" cô gái tiếp tân lễ phép hỏi thăm.

"Tôi tên là Úc Tử Ân, không có hẹn trước, Dịch tiên sinh chỉ nói với tôi, nếu tìm anh ấy thì tới nơi này là được rồi." Nói xong, cô đem tấm danh thiếp Hắc Kim trong tay đưa cho cô gái.

Đột nhiên nhìn thấy cô đưa ra tấm danh thiếp Hắc Kim, cô gái tiếp tân ngẩn người, chợt nhớ tới lời tổng giám đốc nhắc nhở, vội vàng cười biểu đạt áy náy: "Thì ra là Úc tiểu thư, xin mời tiểu thư, Dịch tiên sinh ở tầng 55, tôi dẫn cô đi lên!"

Nói xong, cô gái đem danh thiếp trả cho cô, sau đó lễ phép làm tư thế mời, dẫn cô đi tới thang máy cá nhân.



"Được, cám ơn!" Gật đầu một cái, Úc Tử Ân cũng không còn nghi ngờ thái độ nhiệt tình phục vụ đó, nhấc chân đuổi theo.

Tầng 55, cô gái dẫn cô đi tới cửa phòng thư ký, trùng hợp đụng phải thư ký Văn Khâm từ văn phòng đi ra ngoài.

"Thư ký Văn, vị này là Úc tiểu thư."

Văn Khâm nhìn Úc Tử Ân đột nhiên đến, gật đầu với cô gái tiếp tân một cái, "Tôi biết rồi, cô đi xuống trước đi!"

"Văn Khâm, tùy tiện tới chơi, quấy rầy rồi!" Tử Ân đã từng thấy Văn Khâm, anh ta là thư ký nam bên cạnh Dịch Khiêm.

"Úc tiểu thư, boss đang đi họp, trước tiên cô hãy ở phòng làm việc của anh ấy chờ chốc lát! Mời tới bên này!" Nửa nghiêng người sang, Văn Khâm lễ phép thay cô mở cửa phòng làm việc, rồi thuận thế bảo trợ lý bưng cho cô một ly trà hoa lài.

"Thư ký Văn mặc kệ tôi, tôi ở nơi này chờ một lát là được rồi, anh cứ đi làm việc của mình đi!"

"Được rồi!" Văn Khâm lễ phép gật đầu, ôm một xấp tài liệu xoay người ra khỏi phòng làm việc.

Trong phòng làm việc to như vậy lại tràn ngập mùi hương nhàn nhạt của cỏ cây, là một mùi thơm quen thuộc.

Phòng làm việc này rất lớn đã vượt ra khỏi tưởng tượng của cô, cho dù cha cô là nhà giàu mới nổi, cố ý chọn lựa một căn phòng làm việc cực lớn, nhưng so với căn phòng làm việc này thì cũng coi như là gặp phải sư phụ rồi.

Phong cách trắng đen hài hòa làm tan đi sự cứng nhắc trong căn phòng, cửa sổ hình cung sát đất có thể giúp phóng tầm nhìn ra xa, đặc biệt là cách thiết kế này làm cho cả phòng làm việc trở nên sáng ngời sạch sẽ, trang trí đơn giản lại không quá cầu kỳ, từ giá sách đến khay trà rồi đến bàn làm việc, dường như là liền một mạch.



Hơi thở xa hoa, vẻ đẹp khiêm tốn hoa lệ tràn ngặp khắp căn phòng, chỉ cần nhìn phòng làm việc này cũng có thể đoán ra cá tính của một con người, nhưng trái lại rất phù hợp với tính cách khiêm tốn của anh.

Trợ lý Khải Lâm theo lời dặn bưng ly trà hoa lài đi vào, sau đó cô đợi trong chốc lát, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cô quay đầu nhìn lại, một bóng dáng ngạo mạn đến gần trong tầm mắt.

Tây trang màu lam phối hợp với cà vạt màu rượu đỏ, trong hơi thở nồng đậm thương vụ(hơi thở của người làm ăn), khó nén được tính cách thanh nhã bẩm sinh, trên khuôn mặt tuấn tú loáng thoáng còn lưu lại sự nghiêm túc trong hội nghị đã qua, làm cho cả người anh thêm nhiều hơn mấy phần thành thục hấp dẫn.

"Úc tiểu thư, để cho cô phải chờ lâu!" đặt cặp hồ sơ xuống, đột nhiên Dịch Khiêm xoay người đi về phía ghế sa lon bên này, ưu nhã cởi ra chiếc áo khoác trang trọng trên người.

"Cũng không có bao lâu." Đứng lên, Úc Tử Ân cười cười xấu hổ, "Tùy tiện tới chơi, quấy rầy anh rồi!"

"Không quấy rầy, mời ngồi!" Khay trà bên cạnh, anh lễ phép dùng tay làm dấu mời cô, thuận thế ngồi xuống, "Tìm tôi có chuyện gì sao?"

"Ừ, đúng là có chuyện tìm anh, hi vọng anh sẽ không để ý tôi mạo muội."

"Không biết tôi có thể đến giúp gì, nhưng đó cũng là vinh hạnh của tôi, mời nói!"

"Vậy tôi cũng không quanh co lòng vòng làm gì, lần trước anh có giới thiệu cho cha tôi mấy cái tên công ty để hợp tác, nhưng cha tôi cũng đã thử qua rồi, kết quả vẫn không quá lạc quan, anh nói không sai, công ty của cha tôi có thể thật sự không quá thích hợp tham dự dự án đấu thầu mảnh đất tây thành kia, chỉ là. . . . . ."

"Chỉ là ông ấy không muốn buông tha?" Biết được dụng ý của cô, đột nhiên Dịch Khiêm nhàn nhạt nhíu mày, quét mắt nhìn thấy xấp tài liệu trên đầu gối của cô, khẽ cười một tiếng, "Cô đưa tài liệu cho tôi xem một chút đi, nếu như điều khoản trong đó không quá hà khắc trùng hợp công ty chúng tôi cũng có thể giúp được một tay!"

"Éc. . . . . . Anh có thể làm chủ sao?" cô do dự ngước mắt nhìn về phía anh, có chút không xác định được ý tứ trong lời nói đó.

Nghe khẩu khí trong lời nói của anh, cô nghĩ ắt hắn người này phải là một cán bộ quản lý cấp cao mới có thể dứt khoát quyết định như vậy, nhưng mà chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, quyết định sau cùng nhất định phải là ý kiến của tổng giám đốc công ty mới phải, vậy cô không phải là nên hỏi thân phận của anh ta trước một chút hay sao?!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Môn Sủng Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook