Quân Môn Sủng Hôn

Chương 72: Ranh giới cuối cùng (2)

Tử Tang Phỉ Phỉ

10/12/2014

"Tôi biết rồi! Bên chúng tôi vốn cũng không tính toán nhúng tay vào, các anh đã bắt đầu điều tra cùng cảnh sát, vậy chúng tôi cũng có thể bớt việc rất nhiều." Đói bụng một chút, cô làm như nghĩ tới điều gì, khẽ cười một tiếng, "Con gái nhà người ta hiện tại quấn em trai anh không thả, anh chính là nhắc nhở một chút anh ta tự giải quyết cho tốt đi!"

Mặc dù mới vừa nghe được tin tức bọn họ muốn ly hôn, anh vẫn làm bộ như cái gì cũng không biết, không chút để ý hỏi ngược lại: "Cô là vợ của cậu ấy, phải nhắc nhở cũng là cô nhắc nhở chứ?"

"Tôi hiện tại đi nhắc nhở anh ta, sợ rằng anh ta sẽ cho rằng chính tôi đi khích bác ly gián, khích bác anh ta và bạn gái cũ trong chuyện tình cảm. Loại chuyện thất đức này, tôi không làm!"

"Thật sao? Tôi lại không cho là như vậy, nhưng nếu cô mở miệng, cậu ấy sẽ coi trọng chuyện này. Cậu ấy là tôi nhìn lớn lên, tôi hiểu rõ cậu ấy hơn so với cô, hai mười mấy năm qua tôi chưa từng thấy cậu ấy lúc nào thì nghe lời như vậy, nhưng là lời của cô nói, thế nhưng cậu ấy lại mỗi một câu cũng ghi tạc chú ý, lời của cô nói, so với ai nói cũng có tác dụng hơn."

"Anh cả anh không cần phải cho tôi mang mũ cao (ý chỉ được cho là người quan trọng), tôi hiểu biết rõ mình nặng mấy cân mấy lượng, chính tôi ở trong lòng anh ta còn chưa có quan trọng như vậy." Dừng một chút, cô trực tiếp nói: "Huống chi, tôi với anh ta cũng chuẩn bị ly hôn."

"Hai đứa. . . . . . Thật sự không đi tiếp được nữa?" Đường Minh Sâm .nhìn cô, nghiêm túc mà không hiểu.

"Hôn nhân không có tình yêu chỉ biết mắc thêm sai lầm, thay vì kéo dài làm tổn hại lẫn nhau như vậy, còn không bằng chấm dứt sớm một chút. Đối với anh ta tốt, cũng đúng tôi tốt! Ít nhất mẹ có thể đem cô dâu mẹ thích mang về bên cạnh sớm một chút, tôi cũng vậy có thể giải thoát."

Gả vào Hào Môn chưa chắc liền hạnh phúc, mà cô hôm nay, thể xác và tinh thần mệt mỏi.

"Hi vọng về sau cô sẽ không hối hận." Xoay người, anh lấy lại phần tài liệu trong tay cô, cầm lấy cái bật lửa đem tài liệu đốt sạch không còn một mống.

"Chuyện của cô tôi sẽ không nhắc tới với người thứ hai, không cần lo lắng. Chuyện này nếu như cô có thể không nhúng tay liền tận lực không nên nhúng tay, liên lụy đến mấy đại án quốc tế (vụ án quốc tế), đối với cô mà nói có chút nguy hiểm, chính cô phải cẩn thận!"

"Em hiểu biết rõ, em sẽ cẩn thận! Cám ơn anh cả!" Đứng lên, cô không dừng lại thêm, "Chính anh cũng cẩn thận, có gì cần giúp một tay, xin cứ mở miệng!"

"Được!" Gật đầu một cái, Đường Minh Sâm cũng không khách khí với cô.

Từ phòng sách ra ngoài, Úc Tử Ân mới vừa ngẩng đầu, nhìn một cái liền thấy bóng dáng chờ ở trên hành lang, thấy cô ra ngoài, Đường Minh Lân vội đi tới, khẩn trương nhìn cô, lại phát hiện sắc mặt cô có chút không tốt, vội vàng hỏi: "Anh cả không có nói gì với em chứ?"

"Không nói gì, liền hỏi tình trạng của anh gần đây một chút mà thôi." Hất tay của anh ra, cô tránh né ánh mắt của anh, xoay người trở về phòng ngủ.



Theo sau đi vào, Đường Minh Lân nhìn cô, suy nghĩ cẩn thận một chút, cảm thấy hình như nên giải thích với cô một chút Thương Uyển Nhu và Lâm Quân Dao tại sao ở nhà, nhưng lời nói đến khóe miệng, lại không biết làm như thế nào mở miệng, giấu đầu hở đuôi ngược lại sẽ khiến cho cô cảm thấy dối trá.

"Tôi nói, hôm nay trong nhà thật là đủ náo nhiệt nha! Thí sinh làm con dâu phù hợp trong suy nghĩ của mẹ tất cả đều gọi trở về rồi, đây là tính toán để cho anh cưới một người đây?"

"Anh không biết họ có ở nhà, không liên quan với anh!" Anh đúng là không biết họ cũng ở nhà họ Đường này, nếu không anh sẽ không mang theo cô trở về.

"Chuyện này nếu đổi lại ở thời cổ đại, người đàn ông tam thê tứ thiếp không có gì ngạc nhiên, anh có đem hai người phụ nữ trong phòng khách kia cũng cưới về nhà tôi đều không có ý kiến, ngược lại càng có thể biểu hiện tôi đây là một người rộng lượng và tha thứ. Chỉ là hôm nay anh cả chị hai đều ở đây, mẹ làm mất mặt mũi của tôi như vậy liền có chút quá!"

"Bà xã, em hẳn là ở đây không sống được, chúng ta hiện tại liền đi thôi? Tránh cho em lại phải xem sắc mặt bọn họ."

Mới nghe đến anh nói như vậy, Úc Tử Ân ngẩn người, ngược lại cảm thấy ngạc nhiên, khẽ cười một tiếng, "Trước đây họ ở nhà, anh đều hận không được làm tôi khó khăn xuống đài cười nhạo tôi, hôm nay làm sao sẽ mở lòng từ bi quan tâm đến tâm tình của tôi rồi hả ?"

"Em là vợ anh, anh không thể quan tâm em sao?" Bị cô lạnh lùng giễu cợt đáp lại, Đường Minh Lân đột nhiên cảm thấy tâm có chút lạnh.

"Đây hình như cũng không là vấn đề quan tâm chứ?" Đi lên trước, cô hài hước nhìn anh, giơ tay lên cợt nhả nâng cằm của anh lên, "Đường Tam thiếu, sẽ không là yêu nên coi trọng tôi đi?"

Bị cô nhạo báng như vậy, sắc mặt Đường Minh Lân cứng đờ, kéo tay của cô ra, quay đầu tránh né ánh mắt của cô, "Em là vợ tôi, giữa hai vợ chồng nói yêu cũng không kỳ quái!"

"Thật sao? Nhưng lúc trước người nào nói với tôi người nào yêu người kia trước liền thua? Nếu thua trò chơi liền kết thúc, người thắng làm vua, người thua cút đi! Cái người này coi như là đồng ý ly hôn với tôi sao?"

Quanh đi quẩn lại, đề tài lại trở lại trên vấn đề ly hôn, Đường Minh Lân quay đầu không vui lườm cô một cái, bỗng chốc đưa tay, một tay đem cô gái nhỏ khiêu khích trước mặt kéo đi tới đây: "Ly hôn ly hôn! Em bây giờ suy nghĩ đầy trong đầu chính là ly hôn với anh sao? Ly hôn xong đầu tiên chạy đến trong ngực của Lam Mộ Duy sao? Em cứ không thể chờ đợi như vậy sao?"

"Chuyện này không có liên quan với Lam Mộ Duy, anh đừng đem bực tức đổ lên trên người người khác. Đây là nhà họ Đường, tôi không muốn cãi nhau với anh!" Nói xong, cô lạnh lùng đẩy tay của anh ra, xoay người đi tới bên cửa sổ, đưa lưng về phía anh che giấu cảm xúc cuồn cuộn trong ngực.

Nhìn cô, Đường Minh Lân khẽ hừ một tiếng, xoay người sập cửa bỏ đi.



Cũng không biết thời điểm Thương Uyển Nhu và Lâm Quân Dao ở nhà họ Đường bị bà Đường cho uống mê hồn dược gì, ba ngày hai bữa hai người thay phiên hẹn gặp mặt với cô, Úc Tử Ân phiền chết đi được.

Vì giải quyết triệt để vấn đề, cô định đem hai người cùng hẹn đến một chỗ nói rõ ràng.

Lâm Quân Dao và Thương Uyển Nhu một trước một sau bước vào quán cà phê, nhìn bóng dáng đang ngồi bên cạnh cửa sổ, lắc mông đi tới.

Nghe được tiếng bước chân, Úc Tử Ân xoay đầu lại, nhàn nhạt nhìn thoáng qua các cô, cằm giật giật, "Mời ngồi!"

"Hai vị gấp đem tôi hẹn ra như vậy, là có chuyện gì phải nói sao? Nếu như là vậy, vậy thì nói xong một lần đi! Tôi tương đối bận rộn, không có thời gian." Hai người vừa mới ngồi xuống, Úc Tử Ân liền đi thẳng vào vấn đề.

"Chúng tôi vì cái gì mà đến cô hẳn là rõ ràng so với bất kỳ ai khác, cô có điều kiện gì liền nói ra đi!" Lâm Quân Dao ngước mắt nhìn cô, gương mặt tự tin.

Tự tin của cô ta thật ra khiến Úc Tử Ân bội phục, chỉ là so sánh với Thương Uyển Nhu trầm ổn, cô ta còn thiếu vài phần cơ trí, nếu bàn về tâm kế, Thương Uyển Nhu cũng không phải như Lâm Quân Dao.

Cả hai đều không phải là hiền lành, cô lập tức trêu chọc cả hai, cô không khỏi cảm thán, phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ?

"Tôi không có điều kiện gì, hai cô không phải là muốn khiến cho tôi và Đường Minh Lân ly hôn, chỉ là trong lòng tôi tương đối hiếu kỳ, theo tôi nếu như anh ấy thật sự ly hôn, anh là một người đàn ông, hai người phụ nữ các cô, làm sao chia? Chẳng lẽ các cô muốn anh ấy đem hai cô cũng cưới trở về sao? Một kiêu ngạo một làm thiếp?"

"Đây là chuyện của chúng tôi, cũng không phiền đến cô quan tâm! Chỉ cần hai người ly hôn, những thứ khác chúng tôi tự mình có thể giải quyết!"

"A, thì ra là vậy!" Thì ra là hai người đã đạt được thỏa hiệp rồi, thống nhất nhất trí đối ngoại!

Gật đầu một cái, cô cũng không nói nhảm với các cô , "Các cô đã đã đạt được thỏa hiệp, vậy tôi cũng nói cho các cô biết, bây giờ là Đường Minh Lân không chịu ly hôn, các cô nếu như muốn làm công tác tư tưởng mà nói, phải đi tìm anh ấy! Chỉ cần anh ấy chịu ly hôn, tôi đồng ý vô điều kiện. Về phần những thứ khác, các cô cũng không cần quan tâm, đó là chuyện giữa tôi và anh ấy, cũng không cần người thứ ba nhúng tay!"

Dừng một chút, cô ý vị không rõ nhìn về phía Lâm Quân Dao, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười cảnh cáo nói: "Nhưng nếu các cô người nào giở thủ đoạn ở sau lưng tôi, cũng đừng trách tôi không nhắc nhở các cô trước!"

Mặc dù cô không quan tâm các cô khiêu khích mình một chút, nhưng mà cô cũng không phải là không có nguyên tắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Môn Sủng Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook