Quan Môn

Chương 103: Ám sát bên đường

Thao Lang

29/03/2014

Diệp Khai thong thả đi dọc theo con sông đào hộ thành.

Khí trời hôm nay khá đẹp, bên cạnh con sông đào là bãi cỏ đang nở rộ một loài hoa vàng rực không biết tên, thoang thoảng mùi hương che đi mùi vị khó chịu của dòng sông.

Dọc bờ sông có trồng hoa đào, lúc này cũng đang nở hoa màu hồng rất hợp lòng người, Diệp Khai bỗng nhiên cảm thấy đi bộ cũng không phải là khổ cực.

Nếu không phải là hôm nay xe gặp trục trặc, thiếu chút nữa xe hủy người vong thì tâm trạng của hắn sẽ càng thêm vui vẻ.

Gần đây cũng đúng là nhiều chuyện.

Đầu tiên là phải hội kiến đồng chí Hồng Chính để bàn bạc chuyện đóng tàu, còn có cả phân ưu cho tiền đồ cha mình. Chuyện của hắn thì phải cân đối thu chi tài chính với Chung Ly Dư cho các vấn đề tuyển chọn khu vực và người phụ trách đóng tàu…còn có cả một phần tài chính đầu tư bên Hongkong cũng có thể thu lại rồi.

Ngoại trừ ra chuyện của hắn cũng rất nhiều, ví như phải sắp xếp tốt món nợ của Bùi Quân Thu, chuyện này đúng là một quả bom hẹn giờ không biết nổ khi nào, còn cẩn phải bảo hai thằng cháu ngoan ngoãn của lão Trần gia nhận thua, chuyện này xem như trọn vẹn.

Còn nữa là chuyện thi đại học, đã lâu rồi không gặp đồng học Ninh Sương, không chạy theo người khác chứ?

Về phần đau đầu nhất chính là chuyện với nha đầu lão Sở gia. Rất rõ ràng, hai đại gia tộc đều hi vọng quan hệ thông gia thành công nhưng biểu hiện của nha đầu kia thật khiến Diệp Khai lo lắng sâu bề ngoài sầu lo, nha đầu kia có thể thiếu nợ nhưng đúng không phải là loại tiểu thư khuê các mà là loại nha đầu có chủ kiến thích chơi thủ đoạn.

Muốn hàng phục nàng cũng không phải chuyện dễ, tuy nhiên Diệp Khai cũng có nguyên vẹn tự tin có thể làm được điểm này, nhưng lại tiêu hao rất nhiều tinh lực. Điểm này đúng là chỗ thiếu khuyết của Diệp Khai hiện giờ.

Xét đến cùng, mọi chuyện đều không tách rời tiền bạc!

Đi nơi nào kiếm số tiền lớn như vậy? Cướp ngân hàng nhất định là không thể, trong nước cũng không có cơ hội gì tốt nên ánh mắt Diệp Khai vẫn nước ngoài xem ở đâu có người muốn phất nhanh, ở đâu có thể bồi dưỡng thế lực đảo chính, những điều này đều là cơ hội kiếm tiền thật tốt!

- Bồi dưỡng thế lực đảo chính?

Diệp Khai nghĩ tới đây liền sáng mắt.

Nếu như nói trên thế giới này còn có chuyện gì kiếm nhiều tiền hơn buôn lậu thuốc phiện thì chính là tiêu thụ súng ống đạn được, chỉ cần nhìn kinh nghiệm người Mỹ là có thể biết kiếm nhiều thế nào.

Hiện giờ thế giới rất bất an, chiến tranh cục bộ và xung đột quy mô nhỏ chưa từng chấm dứt, chuyện các nước đòi ly khai hay độc lập nhìn mãi quen mắt.

Tiêu thụ súng ống đạn được hiển nhiên rất đúng khẩu vị Diệp Khai. Hắn đột nhiên nghĩ đến một người, nếu như có thể lôi kéo người này về dưới cờ của mình thì khẳng định sẽ có thêm một con đường làm giàu nhanh.

Chỉ là hiện tại, Soviet chưa giải thể, người này chắc vẫn còn trong lực lượng đặc nhiệm?

Diệp Khai nghĩ tới chuyện này, lập tức cảm thấy rất phấn chấn, buôn bán súng ống đạn được là ngành sản xuất siêu lợi nhuận, vẫn luôn nằm trong tay chính phủ. Nhưng hiện giờ dù Soviet chưa giải thể nhưng năng lực khống chế tương đối có vấn đề, cao tầng quân đội ngày càng biến chất, chỉ cần có tiền thì tàu ngầm hạt nhân đều có thể bán, đừng nói súng ống đạn được bình thường.

Thừa dịp người Mỹ còn chưa vươn xúc tu tới vậy thì kiếm trước vài năm lợi nhuận cũng đủ rồi.

Trên thực tế, theo như trí nhớ của Diệp Khai thì trong top 500 tỷ phú sau này có tới một phần ba làm nghề buôn bán vũ khí hay từng liên quan, từ đó có thể suy ra lợi nhuận!

Diệp Khai càng nghĩ càng hưng phấn, qua một hồi nữa chắc lại phải đi Soviet, ngoại trừ giải quyết kinh doanh đồ nhu yếu phẩm còn tìm người kia để làm đại diện, tiến hành lôi kéo cao tầng quân đội Soviet, từ từ chuyển các tài sản để lại của quân đội ra ngoài.

Nghĩ tới đây, hắn dừng bước, lấy điện thoại di động định gọi cho Chung Ly Dư hỏi nàng chuyện mua sắm những đồ nhu yếu phẩm đã hoàn thành chưa?

Đúng vào lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng trầm đục, cây cột tạo hình thú của lan can đá quanh sông đào cách người Diệp Khai chưa đầy một mét đột nhiên vỡ tan!

Mảnh đá bay tán loạn, thậm chí còn có một ít văng vào người Diệp Khai khiến da thịt hắn đau nhức!

Diệp Khai sững lại, quay đầu lại thì thấy cách hắn chừng chưa đến 100m có một chiếc xe jeep quân đội đang phóng nhanh tới, từ cửa sổ xe thò ra một nòng súng đen ngòm, thậm chí bên trên lấp lánh một điểm sáng!



- Súng có kính ngắm?!

Diệp Khai lập tức nhận ra, giật bắn mình.

Hắn không lui về sau mà sải mạnh bước về phía trước, vừa đúng trên vị trí vừa bắn một chút.

- Phốc.

Sau lưng Diệp Khai lại vang lên tiếng đạn rít, đục bờ lan can thành một cái lỗ bằng miệng bát.

Nếu Diệp Khai vẫn theo cách nghĩ thông thường lui lại phía sau thì viên đạn vừa rồi đã xuyên thấu bụng hắn!

- Mịa nó, tiểu tử này sao giảo hoạt như thế?!

Tay súng bắn tỉa trong xe jeep chửi ầm lên.

Hắn thật sự không ngờ Diệp Khai lại hiểu rõ cách ứng phó, hơn nữa phản ứng cực nhanh, rõ ràng liên tiếp hai lần tránh được trùng kích, điều này quả thật chưa từng thấy trong lịch sử hành nghề.

- Câm miệng đi, tập trung vào hắn!

Người lái xe sẵng giọng:

- Nơi này đông người, lúc nào cũng có người đi qua, chúng ta theo không kịp giờ!

Tay súng bắn tỉa lập tức im lặng, rê nòng súng nhắm vào Diệp Khai, chuẩn bị tiếp tục một kích trí mạng!

Lần này hắn cực kỳ tập trung, nhất định phải một phát bắn vỡ đầu Diệp Khai!

Còn đang nói chuyện thì cự ly giữa chiếc xe jeep và Diệp Khai còn không quá 30m. Với cự ly này thì dùng súng ngắn cũng có thể quật ngã Diệp Khai, dùng súng ngắn thật sự là dùng đao mổ trâu giết gà.

- Đi chết đi!

Tay súng bắn tỉa nhe răng cười, bóp cò súng.

Họng súng lại lóe lên, viên đạn xuyên giáp đặc chế bắn ra ngoài.

Chiếc xe jeep đột nhiên nảy lên, viên đạn gần như bay sát da đầu Diệp Khai, để lại một vệt nóng rực, lập tức cho hắn thể nghiêm cảm giác tử vong.

Diệp Khai cũng không dám dừng lại, phóng cao qua lan can nhảy xuống sông đào.

- Con mẹ nó! Tiểu tử này sao trơn trượt như vậy?! Không phải nói hắn là một cậu ấm kinh thành sao?!

Tay súng bắn tỉa nghệt ra rồi lại tiếp tục chửi ầm lên.

Lái xe sầm mặt, hiển nhiên rất bất mãn với lần ám sát hôm nay.

Ba viên đạn vẫn chưa thể hạ một thiếu niên trên đường đông, quả thực là mất mặt với danh xưng tay súng bắn tỉa!

Tuy nhiên phát sau cùng cũng không thể trách tay súng bắn tỉa mà là vì xe cán qua một cái cái hố nhỏ nhảy dựng lên khiến viên đạn bị lệch.

Cái này chỉ có thể nói là Diệp Khai mệnh quá lớn, tránh cũng không thể tránh một kích trí mạng, vậy mà tự hành hóa giải!

- Đuổi theo! Hôm nay nhất định phải đắc thủ, nếu không hậu hoạn vô cùng!



Lái xe quyết đoán, phóng xe đến gần lan can, lấy ra một cái túi vải bạt rồi xông ra ngoài.

Tay súng bắn tỉa lầm bầm một tiếng, động tác cũng không chậm, vừa mới nhảy xuống xe đã móc ra hai khẩu súng ngắn, nhún người nhảy qua lan can chạy xuống bờ sông.

Nếu có người biết hàng nhìn qua chắc chắn sẽ kinh ngạc. Hai khẩu súng ngắn này là loại Desert Eagle nổi danh, trọng lượng mỗi khẩu hơn 2 kg, quân nhân bình thường không thể dùng.

Tay súng bắn tỉa vừa vọt đến thì hai khẩu Desert Eagle lập tức nổ vang, bắn ra liên tiếp hơn mười viên đạn.

Phản lực hai khẩu Desert Eagle khiến tay của của tay súng bắn tỉa cong lại, đủ thấy hỏa lực mạnh mẽ!

Chỉ là lúc này Diệp Khai đã nhảy vào dòng nước đen ngòm, không thấy tung tích.

Tay súng bắn tỉa không hề bối rối, thay hai băng đạn rồi mở rộng vòng bắn, cho đến khi hết sạch đạn.

Lái xe lúc này cũng đã đến, cản tay súng bắn tỉa rồi đưa tay vào chiếc túi vải bạt:

- Ném nổ tung hắn!

Hai người không nói hai lời, móc lựu đạn từ trong túi ra, liên tiếp ném xuống sông. Hơn hai mươi cột nước dựng lên trên mặt sống, một số cá ít ỏi sống trong sông cũng bị bắn lên nổi lềnh phềnh.

- Không thấy bóng dáng! Làm sao bây giờ? Tay súng bắn tỉa nhìn một vòng không thấy vật thể cỡ lớn nào nổi thì lo lắng nói.

- Sao vậy được, dù là tàu ngầm cũng bị nổ banh ra rồi chứ!

Lái xe cũng làu bàu:

- Sông nhỏ như vậy sao nấp được?!

- Chẳng lẽ là vỡ nát?!

Tay súng bắn tỉa hoài nghi nói.

- Không thể!

Lái xe lắc đầu.

Hai người cũng không dám ở lâu vì thấy có hai chiếc xe quân đội đang từ đằng xa phóng tới, hiển nhiên là hướng tới họ!

- Rút mau!

Hai người cuống quít bò, nhảy vào trong xe định phóng đi.

Hai chiếc xe quân đội đã cách họ chưa đầy 100m, trong đó có một chiếc phóng rất nhanh, hiển nhiên đã phát hiện ra bất thường.

- Mả mẹ nó!

Tay súng bắn tỉa trực tiếp giương khẩu súng kính ngắm bắn tới nhưng trong lúc vội vàng chỉ làm bắn lên từng vạch lửa trên thành xe quân đội!

Bên chiếc quân đội cũng không khách khí, hai khẩu tiểu liên nhô ra phẫn nộ phun lửa!

Trần xe jeep bị bắn nát, bánh sau cũng bị thủng, lập tức loạng choạng đâm vào gốc cây bên cạnh sông đào!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook