Quan Môn

Chương 427: Chủ tịch tỉnh Thạch Đại thị sát khu vực mới Thánh Vương

Thao Lang

11/11/2014

Vào ngày 1 tháng 9, chủ tịch tỉnh Giang Trung Tô Định Phương nhận lệnh đến Bắc Kinh.

Ngày mùng 2 tháng 9, thông tấn xã Trung Hoa đưa tin, chủ tịch tỉnh Tô Định Phương vì lí do sức khỏe nên đến thủ đô Bắc kinh nghỉ ngơi an dưỡng, công việc của chủ tịch tỉnh do Bí thư Tỉnh Ủy Mộ Thu Bạch tiếp nhận.

Ngày mùng 5 tháng 9, thông tấn xã Trung Hoa đưa tin, bệnh tình sức khỏe của chủ Tịch tỉnh Tô Định Phương không lạc quan.

Ngày mùng 9 tháng 8, Trung ương bổ nhiệm đồng chí Thạch Tố Chân nguyên thứ trưởng bộ lâm nghiệp (hiện là cấp bộ trưởng) thay thế chức vụ của đồng chí Tô Định Phương, đảm nhận chức phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Giang Trung thay cho chủ tịch tỉnh.

Ngày mùng 9 tháng 9, đồng chí Thạch Tố Chân, Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Giang Trung, đảm nhận chức vụ thay chủ tịch tỉnh Giang Trung tới khu vực mới Thánh Vương, tiến hành công tác thị sát.

- Cái gì, chủ tịch tỉnh mới lên muốn tới khu vực Thánh Vương thị sát sao?

Khi nhận được điện thoại thì Diệp Khai vẫn còn ở thành phố Minh Châu.

Người gọi điện thoại cho hắn đương nhiên là Hạ Quân yuf phó bí thư ủy ban chỉ đạo Đảng, phó chủ nhiệm ban quản lý thường vụ khu vực Thánh Vương

Hoắc Đông Lai mặc dù là bí thư ủy viên Đảng nhưng thời gian gần đây uy tín giảm sút, một mặt không thể đấu lại với Diệp Khai, mặt khác hắn vốn không bằng lòng với những cách làm của chủ tịch tỉnh Tô Định Phương. Bởi vậy , Tô Định Phương đến Bắc Kinh lần này, đi là không về lại khiến Hoắc Đông Lai như trút được gánh nặng, ít nhất là hắn cũng còn phải tiếp nhận thêm các loại mệnh lệnh của Tôn Định Phương nữa.

Tất cả mọi công việc ở trong khu vực này , trên thực tế đều do Tạ Quân Ngọc tiến hành xử lý. Diệp Khai mặc dù là người có vai trò quan trọng trong công tác hành chính của quận nhưng những lúc rảnh rỗi lại ra ngoài vi vu, bình thường rất ít khi dành thời gian ở khu vực Thánh Vương

Tuy nhiên Diệp Khai cũng không hẳn là thờ ơ với mọi chuyện. Ít nhất đến bây giờ hắn cũng lôi kéo được vài nhà đầu tư nước ngoài vào đầu tư cho khu khuôn viên hiện đại tân tiến ở Thánh Vương, số vốn đầu tư nước ngoài cho Thánh Vương đã lên tới con số hơn một trăm triệu đô la.

Trong số mấy công ty nước ngoài có một công ty trách nhiệm hữu hạn phát triển kĩ thuật công nghệ cao Prometheus Hughes , là công ty chuyên nghiên cứu ngành điện năng lượng mặt trời, nhân viên công ty tới từ Australia, quy mô hoạt động mặc dù không lớn nhưng lực lượng kỹ thuật vô cùng hùng hậu, đoàn nghiên cứu với số lượng hơn một trăm người cũng có chút danh tiếng trong ngành, hiện tại họ đang tiến hành nghiên cứu một loại ký thuật mới, hiệu suất dựa theo năng lượng mặt trời vô cùng cao, hơn nữa họ cũng có những nghiên cứu chuyên sâu trong phương diện lợi dụng sức gió và thủy triều.

Những thành viên trong công ty này, thực chất trước kia là nhân viên của một sở nghiên cứu, sau đó được Diệp Khai mời tới. Bọn họ trước kia đều phải dựa vào việc đưa ra ý kiến cho những người giàu có và tập đoàn phát triển để kiếm được mức tiền lương cao. Bây giờ, Diệp Khai đã chi ra một khoản tiền lớn để mời họ tới Thánh Vương.

Diệp Khai sau khi nhận được điện thoại của Tạ Quân yù liền cảm thấy bản thân mình cũng nên trở về đó tình hình ra sao.

.Xét đến cùng cũng là ngài chủ tịch tỉnh mới lên tới Thánh Vương thị sát, nếu như người đứng đầu là Diệp Khai không có mặt thì chắc chắn sẽ không tốt đẹp cho lắm.

Hơn nữa Diệp Khai cũng nghe cha mình- Diệp Tử Bình từng nói qua rằng Chủ tịch tỉnh Thạch Tố Chân là người tốt, ông ta đã từng có qua lại với Diệp Tử Bình nên cũng có chút thân tình.

Mặc dù nói rằng Thạch Tố Chân là người của chủ tịch Hứa Vinh Niên nhưng mối quan hệ giữa ông ta và Diệp Tử Bình chưa hề có bất đồng gì quá lớn, vậy nên chủ tịch tỉnh Thạch Tố Chân cũng thuộc người có thể hợp tác được.

Khó khăn lắm mới có thể nhổ được cái gai trong mắt Tô Định Phương đi , Diệp Khai không muốn làm hỏng mối quan hệ của mình với chủ tịch tỉnh mới. Cho nên suy nghĩ một chút, hắn liền quyết định quay trở về Thánh Vương để tiếp đón cuộc thị sát của Thạch Tố Chân.

Khoảng 10 giờ sáng ngày mùng 9 tháng 9, phó bí thư tỉnh Ủy tỉnh Giang Châu, chủ tịch Thạch Tố Châu cùng với một vài nhân viên quan trọng của chính phủ lên máy bay tới Thánh Vương.

Sau khi máy bay hạ cánh xuống quảng trường đối diện với tòa nhà văn phòng của khu đô thị Thánh Vương, ba người Hoắc Đông Lai bí thư ủy ban công tác Đảng, Diệp Khai chủ nhiệm ủy ban quản lý, Tạ Quân yù chủ nhiệm ủy ban thường vụ, phó bí thư ủy ban công tác Đảng đại diện ban lãnh đạo khu vực Thánh Vương nhiệt liệt đón chào sự đến thăm của chủ tịch tỉnh Thạch Tố Chân.

Ba vị lãnh đạo cấp bậc Phó bước tới phía trước đón chào Thạch Tố Chân.

- Quả thực những khu vực đồi núi ở Giang Trung vẫn còn khá nhiều.

Thạch Tố Chân sau khi lần lượt bắt tay từng người một, cười nói.

Khi bắt tay với Diệp Khai, Thạch Tố Chân nói :

- Mối quan hệ giữa tôi và Đồng chí Tử Bình rất tốt đấy.



- Hoan nghênh chủ tịch Thạch tới Thánh Vương, ngài cũng là người lãnh đạo đầu tiên tới Thánh Vương để thị sát, điều này đối với cán bộ và người dân ở đây mà nói chính là một sự khích lệ vô cùng lớn.

Diệp Khai bày tỏ sự vui mừng và thiện chí của mình.

Mặc dù nói Diệp Khai là kẻ ngang bướng nhưng điều đó còn phụ thuộc vào đối phương là ai. Nếu là Tô Định Phương thì tất nhiên không thể nói chuyện tốt đẹp được, chỉ có đối địch, nhưng đối với Thạch Tố Chân, hai bên chưa hề có xung đột, cho nên hắn cũng không cần phải thể hiện vẻ cứng rắn ra.

Hoắc Đông Lai mặc dù là bí thư ủy ban công tác Đảng nhưng vừa nhìn thấy tình hình như vậy liền rút lui .

Trong lòng hắn cũng không tránh khỏi cảm thấy có chút cảm khái, người ta gia thế họ hàng tốt như thế, đâu đâu cũng toàn người quen, chủ tịch tỉnh mới cũng phải nể mặt Diệp Kha vài phần, điều này không thể không khiến người khác cảm thấy ngưỡng mộ.

Bất kể nói gì đi nữa, Diệp Tử Bình- Cha của Diệp Khai cũng là ủy viên trẻ nhất trong cục chính trị trung ương, mà cha của hắn lại là nhân vật có vai vế trong ủy ban thường vụ trung ương, nếu như không phải Tô Định Phương quá ngu ngốc thì cũng phải nể mặt vài phần

Nghĩ tới Tô Định Phương, lúc đó ở Giang Trung cũng là kẻ nói mạnh bạo, bên ngoài có vẻ gan góc liều lĩnh, đến bây giờ không phải cũng chịu kiếp bị đày hay sao? Rõ ràng do nền tảng không chắc, cuối cùng không thể tiếp tục kiêu ngạo được nữa. Nếu không biết bản thân đã đắc tội với ai thì tấ sẽ rơi vào kết cục bi thảm.

Thạch Tố Chân nghỉ ngơi một chút trong phòng khách của ủy ban quan lí, dưới sự dẫn dắt của nhóm người Diệp khai bắt đầu thí sát vài nhà máy công nghệ cao ở khu vực Thánh Vương.

Các nhà máy xí nghiệp lớn khác cũng như vậy, đều hoạt động với quy mô lớn, rõ ràng làm Thạch Tố Chân cảm thấy hãnh diễn. Đối với những nhà máy công nghệ tiên tiến vốn đầu tư nước ngoài vừa gia nhập khuôn viên, Diệp Khai chọn nhà máy khai thác nguồn năng lượng Promethus Hughes làm nơi thị sát.

Thạch Tố Chân nghe Diệp khai nói rằng đây là nhà máy khai thác việc sử dụng tổng hợp năng lượng, liền cảm thấy vô cũng hứng thú.

Mặc dù trước đây Thạch Tố Chân nhậm chức ở bộ nông nghiệp nhưng không có nghĩa ông ta không có hiểu biết gì đối với chiến lượng năng lượng của quốc gia. Trên thực tế, quốc gia vô cùng coi trọng ngành khai thác năng lượng mới, ở lĩnh vực lợi dụng sức gió cũng chưa có thành tựu nhưng đối với bên lợi dụng năng lượng mặt trời và thủy triều lại có chút phát triển hơn so với nước ngoài.

- Cần phải xem xét qua về công ty này, không biết hiện tại các anh đã đạt được đến trình độ nào rồi?

Thạch Tố Chân cảm thấy vô cũng hứng thú.

- Tạm thời chỉ đang ở giai đoạn kiểm tra tính tổng hợp, hi vọng có thể tạo ra một mô hình tương tự ở Thánh Vương, giải quyết vấn đề thiếu hụt năng lượng ở khu vực vùng duyên hải

Diệp Khai nói.

- Vài ngày trước khi tôi đi Minh Châu, ăn được bữa cơm thì lại bị mất điện , cho nên dạo gần đây luôn cân nhắc suy nghĩ về việc này.

Thực chất, cho đến thời điểm hiện tại, phát điện bằng năng lượng mặt trời không hề là vấn về quá nan giải , điều khó giải quyết lúc này là vấn đề dự Trữ nguồn năng lượng.

Khả năng dự Trữ của pin cũng chỉ có thể tích Trữ được một bộ phần rất nhỏ năng lượng mặt trời, cho nên mọi người đang nghiên cứu phương pháp lợi dụng năng lượng như thế nào đểcó thể chưa đựng năng lượng mặt trời ở mức lớn nhất.

Ở khu vực Thánh Vương mà nói, mỗi năm ngoài mùa mưa không có ánh nắng mặt trời thì toàn bộ thời gian còn lại đều thời gian mặt trời chiếu nắng tốt cho nên tính thuận lợi của việc lợi dụng năng lượng mặt tời là rất khả quan. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Sauk hi Diệp Vương đưa được công ty này vào Thánh Vương , đã rót một số lượng tiền đầu tư lớn, giành được 75% cổ phần của công ty. Thông qua phương thức ban thưởng và quyền lợi cổ phần đối với công nhân để kích thích tính tích cực nghiên cứu và phát triển. Đến nay tình hình pháp triển của công ty vô cùng tốt đẹp.

Đặc biệt là việc Diệp khai đưa ra ý tưởng về lợi dụng năng lượng tổng hợp cùng duyên hải cũng khiền cho mọi người có thêm nhiều gợi ý.

Theo như ý tưởng của Diệp Khai, đó là tính tổng hợp trong lợi dụng năng lượng gió, năng lượng mặt trời và năng lượng thủy triều.

So với năng lượng mặt trời , việc dự Trữ năng lượng không dễ dàng thì rõ ràng ưu thế năng lượng gió hơn hẳn.

Tình hình nghiên cứu hiện tại cho biết, sự khai thác năng lượng gió, mặt trời và thủy triều có thể giải quyết được vấn đề thiếu hụt trầm trọng năng lượng trên thế giới.

So với các năng lượng mới khác, năng lượng gió có ưu thế vượt trội hơn hẳn, nó có số lượng vô cùng lớn, vượt qua những lượng dự Trữ của dầu mỏ khí đốt, than đó. Nếu xét trên lý luận, chỉ cần 1% năng lượng gió đã có thể đáp ứng được nhu cầu năng lượng của loài người.

Đương nhiên, đây không phải là những con số trên phương diện lý luận, không giống như kết quả số lượng lương thực có thể đạt được từ mẫu ruộng.



Mật độ năng lượng gió ở vùng Đông Nam duyên hải vả các đảo kế bên ở trong nước có thể đạt hơn 300/2m, 3~20m/s. Mỗi năm tổng hơn 6000 giờ. Khu vực có nguồn năng lượng gió nhiều nhất trong nước là từ vùng Đông Bắc Tới Tây Bắc, mật độ năng lượng từ 200~300, 3~20m/s , mỗi năng tổng từ 5000~6000 giờ. Những khu vực này chính là nơi quan trọng và chủ chốt để phát triển năng lượng gió.

Diệp khai giới thiệu với Thạch Tố Chân.

- Cái này tôi biết…

Thạch Tố Chân khẽ gật đầu nói

- Năm nay trạm phát điện năng lượng gió của Tây Bắc đã được lắp đặt thiết bị 5500 nghìn kW, đây là trạm điện lớn nhất trong nước. Bên chính phủ vô cùng coi trọng hạng mục năng lượng gió, đặc biệt là lợi dụng ưu thế năng lượng sức gió ở một khu vực nhiễu gió, dự định sẽ tập trung xây dựng một loạt trạm phát điện năng lượng sức gió.

Trên thực tế, đối với việc lợi dụng năng lượng mới, chính phủ không phải không làm được, chỉ có điều ngân sách đầu từ vào các trạm nghiên cứu có hạn , thị trường hóa không đủ, cho nên về việc phát triển nghiên cứu rõ ràng vẫn còn chậm chạp.

Cứ lấy ví dụ như nguyên liệu của tổ phát điện từ năng lượng gió, chưa hề sử dụng những vật liệu tân tiến cho nên tỷ suất lợi dụng năng lượng gió vẫn thấp, bây giờ Diệp khai đưa công ty Prometheus Hughes vào, công nghệ kỹ thuật mới ở phương diện năng lượng gió hoàn toàn vượt qua lực lượng kỹ thuật của tất cả những nhà máy sản xuất điện năng trên thế giới, đạt được mức độ cao

Thạch Tố Chân mặc dù là một lãnh đạo làm việc nghiêm túc và tỉ mỉ, ông ta vừa nghe báo cáo của Diệp Khai đồng thời cũng gặp gỡ trực tiếp những nhân viên kỹ thuật của công ty có vốn đầu tư nước ngoài để có thể được hiểu biết sơ qua, sau đó đưa ra yêu cầu muốn tới phòng thí nghiệm ở gần bờ biển để xem xem kĩ thuật phát điện tổng hợp của Prometheus Hughes rút cục là như thế nào.

- Cái này thực ra cũng chẳng phải chuyện gì lớn cả.

Diệp Khai hơi nhìn xem hướng gió , sau đó nói với Thạch Tố Chân

- Hôm nay vận tốc gió dường như là mực nước bình quân vùng duyên hải Giang Trung, chủ tịch Thạch qua đó xem sao, về cơ bản ngài đã có sự hiểu biết tương đối với hạng mục này của chúng tôi rồi.

- Tôi vốn là người thích những việc mới mẻ , nếu không được tận mắt nhìn thấy thì tối không thể ngủ được.

Thạch Tố Chân cười tủm tỉm nói.

Khu vực Thánh Vương cách cơ sở Hoa Đông cũng không xa, nhưng bởi vì phải tránh việc xây dựng gì đó mà công trình phát điện tổng hợp ở Thánh Vương không thể ở cơ sở Hoa Đông quá gần.

Từ tòa nhà quản lý đến khu thực nghiệm cũng khoảng 10km, cũng may xe chuyên chạy địa hình ở chỗ của Diệp Khai rất nhiều, bọn họ tổng cộng hơn 60 người lái xe địa hình tới khu vực duyên hải.

- Bên hội đồng ủy ban quản lý của các anh cũng có nhiều tiền đó chứ, nhiều xe địa hình quá.

Thạch Tố Chân có chút cảm khái nói với Diệp Khai.

- Cái này đều là tiền tài trợ cho công ty, hội đồng ủy ban quản lý không hề có một xu nào.

Diệp Khai nói.

- Lúc ban đầu khi tôi vừa mới tiếp nhận công việc ở đây , chỉ riêng việc đi lại đã tiêu tốn không ít tiền của bản thân, sau đó, sau khi có một vài nhà máy lớn vào đây đã tặng những chiếc xe này làm xe chung cho công việc ở hội đồng ủy ban quản lý.

- Bên tình không hề cấp phát cho các anh một chút tiền nào hay sao?

Thạch Tố Chân nghe xong cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Theo như quy định, những khu vực kỹ thuật tiên tiến thuộc cấp quốc gia được coi là những cái mới, cả một đất nước cũng chỉ có vài nơi, Giang Trung như vậy thì bên tỉnh phải coi trọng đầu tư mới đúng chứ, chí ít cũng phải cấp cho một ít tiền để giải quyết những kiến thiết hạ tầng, nào ai ngờ được Tô Định Phương là kẻ keo kiệt như vậy, một chút tiền nhỏ cũng không cho.

- Làm gì có chứ, chúng tôi đều phải tự lực cánh sinh. Cái khu khai thác cấp quốc gia này cũng là tôi đến tận quốc vụ viện giành lấy đó.

Diệp Khai nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook