Quan Môn

Chương 859: Cường thế nhúng tay.

Thao Lang

13/01/2015

Nhân vật như vậy còn chạy ra làm chứng cho vụ án nhảy lầu, còn vạch rõ có người cố ý thay đổi giả tạo hiện trường, ý đồ biến vụ án giống như là nhảy lầu tự sát.

Điều này thực sự làm nhóm cảnh sát cảm thấy vô cùng khó xử, không nghĩ tới lại phát sinh ra chuyện như vậy, cũng không nghĩ tới sẽ dẫn xuất ra nhiều đại nhân vật như thế.

- Đồng chí cảnh sát, các anh nhất định phải phá án theo lẽ công bằng, trả lại công đạo cho người chết!

- Đúng vậy, dù sao chúng tôi cũng nhàn rỗi, việc làm nhân chứng này đương nhiên làm chắc rồi!

- Nhớ rõ cho chúng tôi biết tình tiết vụ án tiến triển, bằng không tôi sẽ đến văn phòng của Kha cục trưởng ngồi uống trà cho xem!

Mấy vị công tử ca đều là kẻ nhàn rỗi, hoàn toàn chính là không có chuyện thì kiếm chuyện chơi, một câu lại một câu ép buộc cảnh sát phải để cho bọn họ tham gia làm chứng trong vụ án.

Những vị công tử ca này bình thường cũng rất ít làm được chuyện gì đứng đắn, khó được một lần đầu tiên còn liên quan tới con trai của phó chủ tịch thành phố thủ đô, nếu như thực sự làm ra được chút trò gì, chỉ sợ trong thủ đô lại nhiệt náo tới nghiêng trời lệch đất.

- Cảm ơn, cảm ơn! Nếu như cần thiết chúng tôi sẽ gọi điện nhờ mọi người hỗ trợ!

Cảnh sát dẫn đội chỉ có thể tỏ vẻ cảm tạ, ngoài ra họ còn làm được gì nữa đây?

Mọi người còn đang nhao nhao thảo luận việc này, chợt nghe thanh âm tiếng xe chạy nhanh tới, sau đó chứng kiến có năm sáu chiếc xe dừng gần sát bên cạnh, lại có mười mấy người bước xuống, mặc âu phục màu đen, đeo kính râm, nhìn vào rất có phái đoàn.

Những người đi đi tới, người đi chính giữa tiến tới trước mặt nhóm cảnh sát, đem giấy tờ của mình đưa qua, nói:

- Cục an ninh thành phố, từ giờ trở đi vụ án này do chúng tôi tiếp nhận, các anh tiến hành thủ tục chuyển giao!

Mấy cảnh sát đã bận rộn hơn một giờ, mắt thấy sắp kết xong ghi chép, nhưng không nghĩ tới xuất hiện thêm một đám người, làm việc chẳng khác gì kẻ cướp, trực tiếp muốn cướp đoạt thành quả lao động của bọn họ, không khỏi ôm một bụng oán khí.

- Chỉ là vụ án hình sự bình thường, Cục an ninh có cần thiết nhúng tay hay sao?

Cảnh sát dẫn đội cau mày hỏi.

- Có chút tình huống bên cảnh sát các anh không cần thiết phải biết!

Người của Cục an ninh nói ra.

Nhóm cảnh sát nghe xong cũng rất tức giận, nhưng người ta đánh ra cờ hiệu Cục an ninh quốc gia, bọn họ cũng không làm được gì, dù sao an ninh quốc gia ở trong mọi phương diện đều có được quyền ưu tiên của mình.

- Chuyển giao cũng được, nhưng chúng tôi cần đạt được chỉ thị của lãnh đạo Cục cảnh sát thành phố!



Cảnh sát dẫn đội nghĩ nghĩ, nhìn qua nhóm công tử ca, vẫn lớn gan đưa ra yêu cầu.

Người của Cục an ninh nghe xong lập tức có chút không vui, thời gian làm việc của họ không nhiều lắm, nhưng khi ra tay đều khá bá đạo, chưa từng gặp qua thời điểm bị lề mề dây dưa, muốn quát lớn vài câu nhưng khi nghĩ tới lúc đi ra hành động đã được lãnh đạo dặn dò nên điệu thấp một chút, đành phải nhịn xuống cơn tức nói:

- Được, tôi gọi điện thoại!

Trong lúc hắn gọi điện thoại, những công tử ca lại lên tiếng nghị luận.

Chống lại hệ thống an ninh quốc gia trong nội tâm mọi người xưa nay vẫn luôn có chút kiêng kỵ, ít nhất nếu anh không có thân phận cấp tỉnh bộ hay là ủy viên trung ương, đối với Cục an ninh đích xác là kiêng kỵ, không ai muốn đi trêu chọc bọn hắn.

- Người của Cục an ninh đều nhúng tay rồi, chuyện này chỉ sợ sẽ biến thành oan án…

Có người nói ra.

- Tiểu tử Tương Hữu Nho đúng là không đúng điệu, chơi thì chơi thôi, đem người ta chơi còn đẩy người ta xuống lầu, làm như vậy là có ý gì?

Mọi người càng nói càng phẫn nộ, cảm xúc liền có chút kích động.

Người của Cục an ninh thấy thế cũng hoảng sợ, bọn họ thực sự không ngờ những công tử ca có mặt tại hiện trường lại có suy đoán như vậy về vụ án, thật sự làm cho người cảm thấy dở khóc dở cười, nhưng trong nội tâm họ không khỏi cảm thấy có chút cố kỵ.

Ai biết trong bọn họ có kẻ đối đầu với Tương Minh Thanh hay không?

Nếu như bị kẻ có ý lợi dụng chuyện đêm nay, như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng rất xấu cho Tương Minh Thanh.

- Các anh không nên nói bậy, làm như là được tận mắt nhìn thấy vậy…

Một nhân viên Cục an ninh ngăn cản:

- Vụ án này có dính líu tới cơ mật quốc gia, còn chưa đưa ra kết luận thì các anh không được tự vọng động suy đoán, đưa ra lời đồn bất lợi với việc ổn định trật tự xã hội, anh, còn anh nữa, đều đăng ký lại thân phận của mình đi!

Hắn dùng ngón tay chỉ chỉ, người chung quanh lập tức tránh ra một vòng.

Chống lại với cảnh sát mọi người không có gánh nặng tâm lý, nhưng chống lại Cục an ninh thì khác hẳn, bởi vì bộ môn này xác thực có chút đặc biệt, không ai muốn đi trêu chọc, quỷ biết trên người lão tử nhà mình có tay cầm gì hay không, chỉ sợ đã bị nắm giữ trong tay bọn họ.

Nếu bởi vì xen vào việc của người khác bị rước lấy phiền toái, thật sự là không đáng.

- Vậy có cần đăng ký thân phận của tôi hay không?



Diệp đại thiếu không thèm để ý tới những người này, thân phận của hắn thực sự quá cao, người của Cục an ninh cũng không bổn sự bắt giữ hắn.

- Diệp đại thiếu thì không cần, chúng tôi tin được!

Người của Cục an ninh đương nhiên là nhận thức hắn, tự nhiên cũng không muốn sinh sự.

Đối với đám con cháu quan lại có thân phận hiển hách trong thủ đô, người của Cục an ninh đương nhiên là nhận thức rất rõ ràng.

- Phải đăng ký!

Diệp Kiến Hoan cao giọng nói ra:

- Tránh khỏi tới lúc đó các anh tìm không thấy người!

Người của Cục an ninh nhìn Diệp đại thiếu, lập tức cảm thấy đau đầu.

Đừng nói là Cục an ninh thành phố, cho dù là người của Bộ an ninh quốc gia cũng chưa chắc có đủ đảm lượng đi sờ vào Diệp đại thiếu.

- Chuyện này thực sự không giống như các anh đã nghĩ đâu…

Người của Cục an ninh nhịn không được nói thêm một câu, nhưng không dám nói thật tỉ mỉ chi tiết.

- Vậy thì các anh nói thử xem, sự tình rốt cục là như thế nào?

Có người truy hỏi.

- Đã nói liên quan tới cơ mật an ninh quốc gia, các vị cũng đừng bức bách tôi!

Người của Cục an ninh vẻ mặt đau khổ nói.

Diệp Khai đứng một bên nhìn thấy, cảm giác chuyện đêm nay thật có chút kỳ quặc.

Theo đạo lý mà nói nếu như chuyện này có liên quan tới Tương Hữu Nho thì Tương Minh Thanh không khả năng đem chuyện này khiến cho người khác chú ý tới, thay vì để cho người của Cục an ninh nhúng tay, thật không bằng để bên cảnh sát tiếp nhận, ít nhất sẽ bị chú ý ít hơn một chút.

Huống hồ lúc ấy trong phòng không khả năng chỉ có một mình Tương Hữu Nho, thật sự nếu muốn tìm người gánh tội thay cũng không phải chuyện gì khó khăn, loại chuyện này chỉ là đùa nghịch chút thủ đoạn là có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ thành không, tối đã là ngồi tù vài năm là trở ra, đơn giản chỉ cần bồi thường nhiều một ít cho người nhà nạn nhân mà thôi.

Tính đi tính lại, xác thực không cần phải huy động nhân lực gây ra mọi người đều biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook