Quan Môn

Chương 253: Hội nghị gia đình của Diệp gia

Thao Lang

15/07/2014

- Con đừng không có chuyện lại kiếm chuyện chơi.

Diệp Tử Bình lườm Diệp Khai, cũng không muốn hắn lại gây ra thêm chuyện gì rắc rối.

Lại nói tiếp, đối với Diệp Khai, Diệp Tử Bình cảm thấy vừa có chút kiêu ngạo lại có chút đau đầu.

Kiêu ngạo chính là tình huống của Diệp Khai đặc thù, trí lực cùng năng lực thậm chí hơn xa người thường, mỗi lần đều có hành động kinh người, mà mỗi một lần đều có thể đứng trước thời đại, nắm chặt phương hướng đại thế, điều này thật làm người xem kinh ngạc không thôi, nhưng đồng thời cũng đau đầu vì năng lực chế tạo phiền toái của Diệp Khai quá xuất chúng.

Nhìn xem những hào môn trong thủ đô, những con cháu tử đệ cùng tuổi như hắn có người nào làm được như Diệp Khai, có thể thành thục ứng phó trước mặt những nhân vật cao tầng như vậy? Tuyệt đối không có người thứ hai!

Những tử đệ bình thường nhìn thấy trưởng bối nhà mình đều giống như chuột thấy mèo, ở bên ngoài ngang ngược nhưng ở trong nhà lại như rùa đen rút đầu, gặp phải việc lớn hoặc việc chính sự liền bó tay hết cách, ở bên ngoài càng thêm hứng thú tranh giành tình nhân nhiều hơn, dạng con cháu như vậy, đương nhiên cũng không thể trông cậy được bọn họ có được đại tiền đồ.

Trái lại Diệp Khai cống hiến cho gia tộc thật lớn, không cần nói chuyện khác, phá tan Trần gia cùng Phùng gia đều dựa vào một phen hành động càn quấy của hắn, đơn giản đã đem hai hào môn thế gia đấu vỡ, về phần Diệp Tử Bình trở thành ủy viên Cục chính trị trung ương, kỳ thật khả năng rất lớn là nhờ Diệp Khai đưa tới nên hắn mới có cơ hội này.

Cho nên tuy ngoài miệng Diệp Tử Bình tỏ vẻ phủ nhận hành vi của Diệp Khai, nhưng trong nội tâm cũng có chừng mực, cho rằng Diệp Khai có thể xử lý tốt sự tình trong phương diện này, không tới mức tạo ra sơ suất lớn gì cho Diệp gia.

- Mặc kệ đi, về nhà nhìn xem lão gia tử trước rồi nói sau.

Diệp Khai tỏ vẻ.

Diệp Tử Bình cũng gật nhẹ đầu, hiện tại trở về thủ đô khẳng định đã đến buổi tối, tự nhiên cần nghỉ ngơi một chút, gặp mặt Diệp lão gia tử cùng nhị lão gia tử, bàn bạc sự tình phát triển gần đây cũng là chuyện tất yếu.

Giữa trưa cùng nhau ăn cơm, buổi chiều lên máy bay, hơn hai giờ sau đã đến sân bay thủ đô.

Một đường đi thẳng về Diệp gia lão trạch, đã hơn năm giờ chiều.

Lúc này sắc trời đã tối dần, nhân viên công tác phụ trách nghênh đón của văn phòng trung ương an bài xong hành trình của Diệp Tử Bình liền tự động rời đi, Lê Nhị cùng Phùng Thiên Dịch thì quay về câu lạc bộ Đế Hào, ở bên kia đã trở thành đại bản doanh của hệ đội ngũ Diệp Khai.

Hà Tình thì ở lại, đi theo Diệp Tử Bình cùng Diệp Khai ăn cơm sau đó chờ Diệp lão gia tử trở về.

Hiện tại trong nội tâm Hà Tình cũng có chút ít hưng phấn, mặc dù hiện tại nàng đã là thư ký của ủy viên Cục chính trị trung ương, nhưng còn chưa có cơ hội gặp mặt ủy viên thường ủy Cục chính trị, chớ đừng nói chi là được gặp mặt cha của Diệp bí thư, thủ trưởng số hai đương kim Diệp Tương Kiền.

Đối với Diệp lão gia tử Diệp Tương Kiền, truyền thuyết trong dân gian có rất nhiều, nửa thật nửa giả, nhưng trong Diệp gia một nhà lại có ba người lãnh đạo quốc gia còn tại vị, đây cũng là sự thật không thể dị nghị.

Kỳ thật bên trong ba vị lãnh đạo quốc gia của Diệp gia, nhị lão gia tử tương đối ít nổi danh một chút, thân là người phụ trách thực quyền của Quân ủy, nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn tuy có địa vị cao thượng trong quân đội, nhưng lại không quá nổi danh trong dân gian, khiến người chú ý nhất lại là Diệp Tử Bình, thật sự là thân phận ủy viên Cục chính trị trung ương chỉ mới bốn mươi mốt tuổi, bí thư thành ủy Minh Châu, không có khả năng không làm cho người ghé mắt.

Không nói tại dân gian, mặc dù là bên trong Cục chính trị trung ương hiện tại, người hâm mộ ghen ghét Diệp Tử Bình cũng không ít.

Vô luận như thế nào, chỉ cần Diệp Tử Bình không phạm phải sai lầm lớn, tương lai muốn nhập vào thường ủy Cục chính trị là không thành vấn đề, hơn nữa dưới điều kiện tiên quyết đề xướng cán bộ lãnh đạo tuổi trẻ hóa, Diệp Tử Bình nhập thường sẽ đạt được vị trí trọng yếu khả năng sẽ phi thường lớn.

Chờ mãi tới hơn chín giờ tối, rốt cục Diệp lão gia tử cùng nhị lão gia tử cùng nhau trở về.

Đây cũng là bởi vì Diệp Tử Bình cùng Diệp Khai về nhà nên hai vị lão gia tử mới cùng đi chung, bình thường làm việc gì họ cũng đều có chú ý, dù sao thân phận địa vị hai người quá cao, không thích hợp thường xuyên gặp mặt ở chung một chỗ.

Nếu không để người ngoài nhìn vào còn không biết đang nghĩ Diệp gia mưu đồ sự tình bí mật gì nữa đâu.

- A…Tử Bình trở về rồi sao.

Diệp lão gia tử nhìn thấy Diệp Tử Bình cùng Diệp Khai, gật đầu nói.

- Dạ phải, thân thể cha cùng nhị thúc tốt chứ?



Diệp Tử Bình khom người ân cần thăm hỏi nói.

- Ha ha, khá tốt thôi.

Nhị lão gia tử cười đáp.

- Chào ông nội, chào nhị gia gia.

Diệp Khai cũng cười híp mắt nói.

- Tốt tốt, tiểu Khai cũng khỏe mạnh đi.

Nhị lão gia tử cười ha ha nói.

- Hừ, cháu còn cười được sao, dẫn xuất ra chuyện lớn như vậy.

Diệp lão gia tử tức giận trừng mắt liếc Diệp Khai, sau đó mới ngồi xuống sô pha.

- Ồ, cô bé này là…

Nhị lão gia tử nhìn thấy Hà Tình, cảm thấy không quen mặt, không khỏi lên tiếng hỏi.

- Chào Diệp chủ tịch, chào Diệp phó chủ tịch, tôi là thư ký Hà Tình của Diệp bí thư.

Hà Tình vội vàng đứng lên đáp lời.

Nhị lão gia tử nhìn nhìn Hà Tình, khích lệ:

- Ân, cô bé không tệ, làm việc với Tử Bình cho tốt, tiền đồ tương lai vô lượng.

- Cảm ơn Diệp phó chủ tịch.

Hà Tình cung kính cảm tạ.

Loại chuyện này tự nhiên là không cần nhiều lời, là thư ký sinh hoạt của Diệp Tử Bình, Hà Tình còn kiêm cả việc phiên dịch, tất nhiên sẽ trở thành nhân tài được Diệp Tử Bình xem trọng, khi địa vị của Diệp Tử Bình dần dần đề cao trong Đảng, cấp bậc của Hà Tình sẽ dần tăng lên.

Nếu như Diệp Tử Bình thành công nhập thường, như vậy tương lai nàng tấn thăng lên phó bộ cấp sẽ không có vấn đề gì, là một nữ tính còn trẻ tuổi, mười năm sau bất quá Hà Tình chỉ mới hơn ba mươi, đúng như lời nhị lão gia tử đã nói, tiền đồ vô lượng.

Nếu năng lực bản thân Hà Tình mạnh mẽ, vận khí thật tốt, tương lai trở thành chủ tịch tỉnh thậm chí là bí thư tỉnh ủy cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.

Đương nhiên loại giả thuyết này chỉ tồn tại khi Diệp gia sừng sững không ngã, mà Hà Tình vẫn chặt chẽ làm việc trung thành dưới trướng của Diệp gia.

Dù sao đi tới giai tầng quan chức cấp tỉnh bộ, sau lưng không có được lực lượng hậu viện mạnh mẽ tuyệt đối không làm được lâu dài.

Giống như vị trí chủ tịch tỉnh của một vị nào đó, một mực không dễ làm, tùy tiện xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn là có thể làm cho chủ tịch tỉnh phải nhận lỗi từ chức, nói trắng ra chính là, hậu trường của vị chủ tịch tỉnh kia không được cứng rắn mà thôi, nếu như thế lực mạnh mẽ mỗi ngày dù có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng sẽ không đến mức phải từ chức.

Lời này tự nhiên không phải lời nói bậy, tựa như đồng dạng là bí thư tỉnh ủy, thay đổi mấy đời đảm nhiệm chủ tịch tỉnh nhưng bản thân vẫn bình yên vô sự, điều này đã có thể nói rõ vấn đề.

Đương nhiên cũng có người tỏ vẻ không phục, cho rằng bí thư tỉnh ủy không làm công tác gì cụ thể, cùng công tác của chủ tịch tỉnh có tính chất khác nhau, lời này nghe qua cảm thấy có đạo lý, nhưng nếu cẩn thận cân nhắc sẽ đứng không vững.



Nếu như không có người hữu lực đứng sau lưng bảo vệ, bí thư tỉnh ủy là có thể chỉ lo thân mình hay sao? Hiển nhiên là không có khả năng.

Ở trong nước muốn đi lên được vị trí nhất định, không có đoàn đội của chính mình ủng hộ là tuyệt đối không làm được, tựa như nhân vật giống đồng chí Hồng Chính, cũng phải đi quanh đồng chí Phương Hòa mới có cơ hội tiến vào trung ương công tác.

Nhị lão gia tử nói vài câu với Hà Tình, hỏi thăm tình huống của nàng, lại động viên vài câu, lúc này mới đem cô gái đang cảm giác tràn đầy hạnh phúc đuổi đi, để nhân viên công tác trong nhà đưa nàng lên lầu nghỉ ngơi.

Còn lại bốn người trong nhà, nhị lão gia tử mới lên tiếng:

- Được rồi, hiện tại họp thôi.

- Không đến mức vậy a, nhị gia gia…

Diệp Khai lập tức tỏ vẻ dị nghị:

- Ông ở đơn vị còn chưa mở hội nghị đủ ư? Về đến nhà còn mở hội nghị?

- A, nói sai rồi nói sai rồi…

Nhị lão gia tử lập tức nở nụ cười:

- Nhưng hôm nay nói là họp cũng không khác biệt nhiều lắm, cần thảo luận vài sự tình đều liên hệ lớn tới việc phát triển của Diệp gia chúng ta trong tương lai đấy.

Diệp lão gia tử cũng mở miệng nói:

- Phải, hôm nay bánh ngọt trên cơ bản đã phân chia xong rồi, Diệp gia chúng ta đã nhận được bên di động thông tin, dầu Trung Hải, bộ phận than đá điện, rare earth tài nguyên, còn có quyền lãnh đạo hơn mười xí nghiệp nhà nước quy mô, kết quả này vẫn tương đối làm người vừa lòng, khuyết điểm duy nhất là không giao thiệp với ngành sản xuất tài chính.

Diệp Khai nghe xong gật nhẹ đầu, ngành sản xuất tài chính tuy là ngành làm người thèm thuồng, nhưng bởi vì đây là lĩnh vực truyền thống của Sở gia, nhà người ta đã có giao thiệp, Diệp gia vì trở ngại tình cảm thật không tiện ra mặt tranh giành.

Nhưng chuyện này cũng không phải là vấn đề gì lớn, chỉ cần quan hệ thông gia giữa hai nhà Diệp Sở thành công, vấn đề này đã không còn gì bàn cãi.

Huống hồ hôm nay Diệp gia đã không còn thiếu tiền mặt, từ sau khi Diệp Khai từ trong thị trường kỳ hạn giao hàng dầu mỏ quốc tế kiếm lớn một số, Diệp gia đã lấy được gần một tỷ đô la tài chính, mà trải qua việc Diệp Khai một phen vận tác, hiện tại tài chính mà Diệp gia có thể trực tiếp lấy ra dùng đã vượt qua một tỷ đô la, cộng thêm việc đầu nhập vào căn cứ Hoa Đông Thần Vận, cùng với đầu nhập trong phương diện bất động sản Hong Kong, số tiền này còn chưa tính toán tới.

Huống hồ bởi quan hệ đặc thù giữa Diệp Khai cùng Bùi Vân Thu, căn cứ nhà xưởng sản xuất nhựa pha thép tại Hải Đông trên thực tế cũng có thể lấy danh nghĩa của Diệp Khai, đây cơ hồ là ngành sản xuất lưu động tiền mặt, một khi cần vận dụng cũng là khổng lồ.

Thực lực kinh tế khổng lồ như vậy không phải bất luận đại chính hào môn nào trong nước có thể so sánh được, cũng khó trách khi Sở Tĩnh Huyên vừa nói với Diệp Khai muốn giao thiệp với việc đầu tư mạo hiểm, Diệp Khai lập tức đưa cho nàng trăm triệu đô la tài chính để nàng vận tác, thật sự là tiền mặt trong tay Diệp Khai có quá nhiều thôi.

- Hiện tại trong việc phát triển tương lai của Diệp gia chúng ta, cháu cũng có chút ý kiến cần bàn.

Diệp Khai đưa ra lời đề nghị của mình:

- Tình thế hôm nay đã rất rõ ràng, việc kiến thiết kinh tế sẽ trở thành trọng điểm công tác sau này, chính trị gia tộc đơn thuần sẽ dần phai nhạt, mà chuyển biến thành giai tầng chính giới kinh tế kết hợp mới, Diệp gia chúng ta đã mở ra cánh cửa, kế tiếp muốn phát triển càng phải hạ thêm công phu nhiều rồi.

Diệp lão gia tử gật nhẹ đầu, biểu thị ra nhận đồng:

- Thành viên tổ chức kinh tế trong nhà chúng ta là do cháu một tay tạo đi ra, trong vấn đề này gia đình tin tưởng phán đoán của cháu, cháu nói xem, tương lai Diệp gia chúng ta nên chủ yếu phát triển theo phương hướng nào?

Có thể nói hôm nay ba vị lãnh đạo quốc gia của Diệp gia đã hoàn toàn thừa nhận năng lực của Diệp Khai, nhất là kiến thức của hắn trong kinh tế càng làm Diệp gia sớm một bước dẫn đầu trong những chính sách quan trọng của các hào môn thế gia, ngay khi người khác vẫn còn vì việc phân chia bánh ngọt mà múa mép khua môi đấu khẩu với nhau, hiện tại Diệp gia đã hoàn thành việc tích lũy tài chính khởi nguyên, vì muốn đạt thêm quyền nói chuyện trong phương diện kinh tế, cung cấp cực lớn tài lực làm bảo đảm.

Bởi vậy trong phương diện kinh tế, Diệp lão gia tử muốn hỏi Diệp Khai cũng là chuyện thật đương nhiên.

Lúc này Diệp lão gia tử, nhị lão gia tử cùng Diệp Tử Bình đều đưa mắt nhìn về phía Diệp Khai.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook