Chương 848: Lương tâm của ngươi bị chó tha đi rồi?
Thao Lang
10/01/2015
- Ai là người đánh hắn?
Giang Thành đồng chí hỏi.
- Nghe nói là cháu trai của Diệp lão là Diệp Khai, hắn nổ súng bắn bị thương Lý Minh Hiên, còn đồng bạn của Lý Minh Hiên, cũng trúng đạn rồi mất tích.
Phương Tiến Vũ hồi đáp.
Hắn tự nhiên đã sớm thấy Diệp lão gia tử cùng Nhị lão gia tử đều đang ngồi đó, nhưng mà đã đến nơi này chính là ra mặt cho cháu trai của lão lãnh đạo, ngược lại là cũng không sợ đắc tội với người của Diệp gia.
Dù sao giữa bọn họ cũng không phải là thuộc cùng một phe phái trong quân đội đấy, coi như là đắc tội với Diệp gia, tối đa cũng là không có chỗ đứng trong quân đội mà thôi, đối với những lão nhân đã lui xuống như bọn hắn mà nói, thật sự là không sao.
- Ông chỉ là nói, các ông cũng không biết chuyện này, tất cả những người ngồi đây đều là nghe nói mà thôi?
Đồng chí Giang Thành cau mày dò hỏi.
Loại chuyện tin tức vỉa hè này, xác thực là rất không đáng tin cậy đấy, nhất là ở trước mặt các lãnh đạo, tại sao có thể chỉ bằng một tin tức nhỏ nhỏ, chạy tới cáo trạng hay sao?
Loại chuyện này, Phương Tiến Vũ bọn hắn làm xcs thực là rất không đáng tin cậy, bởi vì trên tay của bọn hắn, cũng không nắm giữ bất kỳ chứng cớ gì nói rõ là Diệp Khai xác thực đánh Lý Minh Hiên.
Một điểm trọng yếu, chính là đám người Lý Minh Hiên bây giờ không có tung tích gì, khiến cho không người nào có thể tra được.
- Mặc dù là nghe nói, nhưng mà trong đội xe khách mời của ngày Diệp Khai đính hôn hôm nay, họ đều tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, tra hỏi một chút liền biết rõ tình hình thực tế.
Phương Tiến Vũ hồi đáp.
- Diệp lão, ông thấy chuyện này như thế nào?
Đồng chí Giang Thành quay đầu lại hỏi ý kiến của Diệp lão gia tử.
Ánh mắt của Diệp lão gia tử nhìn nhìn trên mặt hắn, lại nhìn đám người Phương Tiến Vũ, lúc này mới chậm rãi hồi đáp:
- Người trong cuộc hiện ở ngay đây, hãy để cho Diệp Khai nói chứ, loại chuyện này, ta lại không rõ ràng lắm là đã xảy ra như thế nào.
Ánh mắt của mọi người, lập tức đều tập trung trên người Diệp Khai.
Diệp Khai chính mình nhưng mà một chút đều không nóng nảy, vẫn thong thả cầm lấy chén trà ở trên bàn uống một hớp, sau đó lại từ trong cùng một đĩa điểm tâm, lấy hai ba miếng cho vào trong miệng, sau đó nhai nuốt.
Nhìn xem ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người của mình, Diệp Khai cũng có chút hàm hồ nói ra:
- Chuyện này, ta nhất định là muốn nói rõ ràng đấy, đừng đem cái bô ỉa gì cũng ném lên đầu của ta.
- Ngươi chính là Diệp Khai?
Sau khi ptv thấy được Diệp Khai, lông mi trắng lập tức liền giương lên :
- Lý Minh Hiên cùng người không oán không cừu, ngươi tại sao lại nổ súng bắn hắn ? Hiện tại Lý Minh Hiên ở nơi nào, có phải hay không bị ngươi bắt rồi hả ?
- Ông cái này lão đồng chí, đều đã về hưu mà còn nóng tính như vậy, điều này đối với thân thể không tốt đâu.
Diệp Khai đối với hắn cũng không có chút tôn kính nào:
- Tình hình thực tế như thế nào ông cũng không rõ ràng lắm, còn học người ta can thiệp vào, ông cho rằng đây là cử chỉ sáng suốt sao? Lý Minh Hiên tên này, coi như là ta trực tiếp đem hắn đánh chết, cũng là vô ích, ông có biết hắn phạm vào tội gì không?
- Nói bậy
Phương Tiến Vũ trừng mắt nói:
- Minh Hiên là do chúng ta nhìn thấy trưởng thành, gần đây hắn phẩm tính lương hảo, ở trong quân đội cũng nhiều lần lập công được thưởng, làm sao có thể phạm tội gì? Ngươi đây là cố ý vu oan cho hắn.
Mặt khác mấy lão đầu kia, cũng lập tức bắt đầu lầm rầm.
- Kêu la cái gì, có lý không ở chỗ thanh cao, vô đức không sống được trăm tuổi.
Diệp Khai hừ một tiếng nói:
- Lý Minh Hiên phạm tội gì, các ông cũng không biết, liền chạy tới đây vu cáo ta, các ông biết rõ là ta có thân phận gì sao?
- Ngươi có thân phận gì? Ha ha, hung thủ giết người có thân phận gì cũng sẽ bị pháp luật nghiêm trị.
Một lão đầu cả giận nói, hắn liếc nhìn Diệp lão gia tử:
- Cho dù ngươi là cháu trai của Diệp lão gia tử, cũng phải tuân thủ theo pháp luật.
- Tuân thủ theo pháp luật ?
Diệp Khai nhìn nhìn lão, ánh mắt lăng lệ ác liệt, lại khiến cho các lão đầu đều cảm thấy trong nội tâm có chút phát run, không biết tiểu tử này làm sao lại có được sát khi như vậy :
- Ý của lão là nói, Lý Minh Hiên làm mọi chuyện gần đây đều là tuân thủ theo kỷ cương pháp luật hả ? Ta đây liền cho các ngươi nhìn xem, những cái này là cái gì.
Sau khi Diệp Khai nói xong, liền lấy ra một hộp hồ sơ, đem mấy chục phần tư liệu ở bên trong, tự tay phân phát cho từng người.
Đám thường ủy cùng người trong cục diện chính trị ủy viên, còn có mấy lão đầu, mõi người có một phần tư liệu, đều rối rít nhìn lại.
- Lý Minh Hiên, lúc hắn ở Tây Bắc, tuy có quân hàm trung tá, nhưng mà trên cơ bản không thể ở lại trong quân đội, ỷ vào thúc thúc hắn đảm nhiệm chủ quản ở Tây Bắc, nhiều lần sử dụng thủ đoạn ti tiện, Dụ, Gian, hoặc là sử dụng thủ đoạn bắt buộc đối phó với các đồng chí nữ trong quân đội, tạo thành hai người tự vẫn, một người tinh thần thác loạn, còn có mấy người đã bị tàn tật, Lý Minh Hiên mượn nhờ thúc thúc hắn đảm nhiệm chủ quản ở Tây Bắc, nhiều lần nhúng tay vào công tác đấu thầu xây dựng công trình cơ bản, cá nhân hắn đã vơ vét của cải hơn 5 ức, mà hắn tới Bắc Kinh không tới một tháng nay, lại tạo thành mấy sự kiện đánh nhau trên đường và cưỡng gian.
Diệp Khai lòng đầy căm phẫn nói:
- Đối với một người cặn bã như vậy, các ông lại còn nói gần đây phẩm tính của hắn lương thiện? Thật ra ta muốn hỏi lại các ông, đến tột cùng là ở mức nào, mới được xem như phẩm tính không lương thiện? xem các công cũng là một đám người già 70, 80 tuổi, người cũng không bị hồ đồ, lại vì một người cặn bã như vậy, che giấu lương tâm hướng trung ướng vu cáo ta? Các ông kiểm tra lương tâm của mình xem, có phải hay không là bị chó ăn hết rồi?
Diệp Khai chuẩn bị vẫn tương đối nhiều, kỳ thật từ sau khi gặp Lý Minh Hiên ở Sở gia, Diệp Khai liền rất không cao hứng, lệnh cho người đi thăm dò nội tình của hắn, liền phát hiện tiểu tử này xác thực là không có cái gì tốt.
Sau khi phát giác ra, người tập kích mình, lại có người có Lý gia tham dự vào đó.
Mặc dù cũng không thể khẳng định, Lý gia chính là chủ mưu của lần hành động thứ nhất này, nhưng mà bọn hắn nhất định là không thoát khỏi liên quan đấy, hơn nữa theo phỏng đoán, có thể là bởi vì Lý Minh Hiên có chút tơ tưởng tới Sở Tịnh Huyên, muốn đem Diệp Khai giết chết, sau đó đạt được cơ hội này.
Hoặc là Lý gia yên lặng quá lâu, các phương diện lực lượng cũng không thể so với trước kia, cho nên bọn hắn mới vội vã muốn tiêu diệt Diệp Khai, vội vã kiếm cơ hội làm thông gia với Sở gia, tạo thành nhất tuyến gia tộc.
Căn cứ vào lý do ở phương diện này, ngược lại là Lý gia có khả năng hướng Diệp Khai xuất thủ.
Giang Thành đồng chí hỏi.
- Nghe nói là cháu trai của Diệp lão là Diệp Khai, hắn nổ súng bắn bị thương Lý Minh Hiên, còn đồng bạn của Lý Minh Hiên, cũng trúng đạn rồi mất tích.
Phương Tiến Vũ hồi đáp.
Hắn tự nhiên đã sớm thấy Diệp lão gia tử cùng Nhị lão gia tử đều đang ngồi đó, nhưng mà đã đến nơi này chính là ra mặt cho cháu trai của lão lãnh đạo, ngược lại là cũng không sợ đắc tội với người của Diệp gia.
Dù sao giữa bọn họ cũng không phải là thuộc cùng một phe phái trong quân đội đấy, coi như là đắc tội với Diệp gia, tối đa cũng là không có chỗ đứng trong quân đội mà thôi, đối với những lão nhân đã lui xuống như bọn hắn mà nói, thật sự là không sao.
- Ông chỉ là nói, các ông cũng không biết chuyện này, tất cả những người ngồi đây đều là nghe nói mà thôi?
Đồng chí Giang Thành cau mày dò hỏi.
Loại chuyện tin tức vỉa hè này, xác thực là rất không đáng tin cậy đấy, nhất là ở trước mặt các lãnh đạo, tại sao có thể chỉ bằng một tin tức nhỏ nhỏ, chạy tới cáo trạng hay sao?
Loại chuyện này, Phương Tiến Vũ bọn hắn làm xcs thực là rất không đáng tin cậy, bởi vì trên tay của bọn hắn, cũng không nắm giữ bất kỳ chứng cớ gì nói rõ là Diệp Khai xác thực đánh Lý Minh Hiên.
Một điểm trọng yếu, chính là đám người Lý Minh Hiên bây giờ không có tung tích gì, khiến cho không người nào có thể tra được.
- Mặc dù là nghe nói, nhưng mà trong đội xe khách mời của ngày Diệp Khai đính hôn hôm nay, họ đều tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, tra hỏi một chút liền biết rõ tình hình thực tế.
Phương Tiến Vũ hồi đáp.
- Diệp lão, ông thấy chuyện này như thế nào?
Đồng chí Giang Thành quay đầu lại hỏi ý kiến của Diệp lão gia tử.
Ánh mắt của Diệp lão gia tử nhìn nhìn trên mặt hắn, lại nhìn đám người Phương Tiến Vũ, lúc này mới chậm rãi hồi đáp:
- Người trong cuộc hiện ở ngay đây, hãy để cho Diệp Khai nói chứ, loại chuyện này, ta lại không rõ ràng lắm là đã xảy ra như thế nào.
Ánh mắt của mọi người, lập tức đều tập trung trên người Diệp Khai.
Diệp Khai chính mình nhưng mà một chút đều không nóng nảy, vẫn thong thả cầm lấy chén trà ở trên bàn uống một hớp, sau đó lại từ trong cùng một đĩa điểm tâm, lấy hai ba miếng cho vào trong miệng, sau đó nhai nuốt.
Nhìn xem ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người của mình, Diệp Khai cũng có chút hàm hồ nói ra:
- Chuyện này, ta nhất định là muốn nói rõ ràng đấy, đừng đem cái bô ỉa gì cũng ném lên đầu của ta.
- Ngươi chính là Diệp Khai?
Sau khi ptv thấy được Diệp Khai, lông mi trắng lập tức liền giương lên :
- Lý Minh Hiên cùng người không oán không cừu, ngươi tại sao lại nổ súng bắn hắn ? Hiện tại Lý Minh Hiên ở nơi nào, có phải hay không bị ngươi bắt rồi hả ?
- Ông cái này lão đồng chí, đều đã về hưu mà còn nóng tính như vậy, điều này đối với thân thể không tốt đâu.
Diệp Khai đối với hắn cũng không có chút tôn kính nào:
- Tình hình thực tế như thế nào ông cũng không rõ ràng lắm, còn học người ta can thiệp vào, ông cho rằng đây là cử chỉ sáng suốt sao? Lý Minh Hiên tên này, coi như là ta trực tiếp đem hắn đánh chết, cũng là vô ích, ông có biết hắn phạm vào tội gì không?
- Nói bậy
Phương Tiến Vũ trừng mắt nói:
- Minh Hiên là do chúng ta nhìn thấy trưởng thành, gần đây hắn phẩm tính lương hảo, ở trong quân đội cũng nhiều lần lập công được thưởng, làm sao có thể phạm tội gì? Ngươi đây là cố ý vu oan cho hắn.
Mặt khác mấy lão đầu kia, cũng lập tức bắt đầu lầm rầm.
- Kêu la cái gì, có lý không ở chỗ thanh cao, vô đức không sống được trăm tuổi.
Diệp Khai hừ một tiếng nói:
- Lý Minh Hiên phạm tội gì, các ông cũng không biết, liền chạy tới đây vu cáo ta, các ông biết rõ là ta có thân phận gì sao?
- Ngươi có thân phận gì? Ha ha, hung thủ giết người có thân phận gì cũng sẽ bị pháp luật nghiêm trị.
Một lão đầu cả giận nói, hắn liếc nhìn Diệp lão gia tử:
- Cho dù ngươi là cháu trai của Diệp lão gia tử, cũng phải tuân thủ theo pháp luật.
- Tuân thủ theo pháp luật ?
Diệp Khai nhìn nhìn lão, ánh mắt lăng lệ ác liệt, lại khiến cho các lão đầu đều cảm thấy trong nội tâm có chút phát run, không biết tiểu tử này làm sao lại có được sát khi như vậy :
- Ý của lão là nói, Lý Minh Hiên làm mọi chuyện gần đây đều là tuân thủ theo kỷ cương pháp luật hả ? Ta đây liền cho các ngươi nhìn xem, những cái này là cái gì.
Sau khi Diệp Khai nói xong, liền lấy ra một hộp hồ sơ, đem mấy chục phần tư liệu ở bên trong, tự tay phân phát cho từng người.
Đám thường ủy cùng người trong cục diện chính trị ủy viên, còn có mấy lão đầu, mõi người có một phần tư liệu, đều rối rít nhìn lại.
- Lý Minh Hiên, lúc hắn ở Tây Bắc, tuy có quân hàm trung tá, nhưng mà trên cơ bản không thể ở lại trong quân đội, ỷ vào thúc thúc hắn đảm nhiệm chủ quản ở Tây Bắc, nhiều lần sử dụng thủ đoạn ti tiện, Dụ, Gian, hoặc là sử dụng thủ đoạn bắt buộc đối phó với các đồng chí nữ trong quân đội, tạo thành hai người tự vẫn, một người tinh thần thác loạn, còn có mấy người đã bị tàn tật, Lý Minh Hiên mượn nhờ thúc thúc hắn đảm nhiệm chủ quản ở Tây Bắc, nhiều lần nhúng tay vào công tác đấu thầu xây dựng công trình cơ bản, cá nhân hắn đã vơ vét của cải hơn 5 ức, mà hắn tới Bắc Kinh không tới một tháng nay, lại tạo thành mấy sự kiện đánh nhau trên đường và cưỡng gian.
Diệp Khai lòng đầy căm phẫn nói:
- Đối với một người cặn bã như vậy, các ông lại còn nói gần đây phẩm tính của hắn lương thiện? Thật ra ta muốn hỏi lại các ông, đến tột cùng là ở mức nào, mới được xem như phẩm tính không lương thiện? xem các công cũng là một đám người già 70, 80 tuổi, người cũng không bị hồ đồ, lại vì một người cặn bã như vậy, che giấu lương tâm hướng trung ướng vu cáo ta? Các ông kiểm tra lương tâm của mình xem, có phải hay không là bị chó ăn hết rồi?
Diệp Khai chuẩn bị vẫn tương đối nhiều, kỳ thật từ sau khi gặp Lý Minh Hiên ở Sở gia, Diệp Khai liền rất không cao hứng, lệnh cho người đi thăm dò nội tình của hắn, liền phát hiện tiểu tử này xác thực là không có cái gì tốt.
Sau khi phát giác ra, người tập kích mình, lại có người có Lý gia tham dự vào đó.
Mặc dù cũng không thể khẳng định, Lý gia chính là chủ mưu của lần hành động thứ nhất này, nhưng mà bọn hắn nhất định là không thoát khỏi liên quan đấy, hơn nữa theo phỏng đoán, có thể là bởi vì Lý Minh Hiên có chút tơ tưởng tới Sở Tịnh Huyên, muốn đem Diệp Khai giết chết, sau đó đạt được cơ hội này.
Hoặc là Lý gia yên lặng quá lâu, các phương diện lực lượng cũng không thể so với trước kia, cho nên bọn hắn mới vội vã muốn tiêu diệt Diệp Khai, vội vã kiếm cơ hội làm thông gia với Sở gia, tạo thành nhất tuyến gia tộc.
Căn cứ vào lý do ở phương diện này, ngược lại là Lý gia có khả năng hướng Diệp Khai xuất thủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.