Quan Môn

Chương 682: Tâm cơ thâm trầm.

Thao Lang

09/01/2015

Thế nhưng mà vô luận là Thạch Khang, hay là Chủ tịch công hội Kỷ Thành Vân, đều không thể nói được với Chung Ly Dư, cũng không dám nói lung tung, vạn nhất nói một câu lại khiến cho Chung Ly Dư mất hứng, sự tình liền sẽ trở nên bết bát hơn nhiều.

Hiện tại bọn hắn chỉ có thể đem hy vọng, ký thác lên thân mình Diệp Khai rồi, dù sao nếu như lúc này làm như vậy, mạt mũi của Diệp Khai cuối cùng cũng sẽ không phải rất đẹp.

Nói tới nói lui, đều là Ngô phó chủ nhiệm kia tạo nghiệt, lại để cho mấy vạn công nhân viên chức đến nhận, thật sự là đáng chết a!

- Lão Kỷ, ông nói chuyện này làm thế nào?

Thần sắc của khuôn mặt Tổng giám đốc xưởng thép thành phố Thạch Khang tràn đầy rầu rĩ, có chút buồn bực hướng Chủ tịch công hội Kỷ Thành Vân thỉnh giáo.

- Không dễ làm đâu, liền xem Diệp Khai có thể hay không giải quyết được vị tiểu thư Chung Ly Dư này.

Ánh mắt của Kỷ Thành Vân nhìn sang bên phía Diệp Khai và Chung Ly Dư ở bên kia, lắc đầu nói.

- Ai, vận số của xưởng thép chúng ta thật sự là không được tốt, Diệp bí thư thật vất vả mới tìm được một cái đơn đặt hàng lớn như vậy, lại sắp bị hủy ở trong tay một tên tiểu nhân, suy nghĩ một chút thật sự là không cam lòng a!

Thạch Khang có chút tức giận dùng nắm đấm nện về phía cây cột gỗ, phát ra âm thanh thùng thùng, mặc dù nắm đấm có chút đau đớn, lại không thể bằng đau đớn trong nội tâm.

Đối với bọn hắn, những cán bộ lớn lên theo xưởng thép này mà nói, xưởng thép giống như là nhà của bọn hắn vậy, hôm nay nhà mình gặp phải nguy cơ bị sụp đổ, tự nhiên trong lòng mọi người vô cùng khổ sở.

- Lão Thạch, ông cũng đừng gấp quá, tin tưởng Diệp bí thư sẽ rất tận lực đấy.

Kỷ Thành Vân an ủi hắn nói:

- Ta biết ông làm Tổng giám đốc nên áp lực trên người rất lớn, nhưng mà tình huống của nhà máy chúng ta bây giờ, lại bị bọn sâu mọt Tả Thế Xương đục cho không còn hình dáng, đã quá nặng nề không còn cách nào sửa a. Nếu như không phải lúc này đây có một đơn đặt hàng lớn khơi gợi lên tin tưởng của mọi người, chỉ sợ là nhà máy sụp đổ mất rồi. Diệp bí thư vất vả ngươc xuôi, còn không phải là vì để cho nhà máy chúng ta có thể bắt đầu hoạt động trở lại sao? Bây giờ trăm dặm đã đi được chín mươi, còn kém một bước cuối cùng thôi, hắn sẽ không dễ dàng buông tha.

- Ai, đây cũng là không còn cách nào khác, chúng ta cùng Dư tổng của căn cứ Hoa Đông thần vận chưa quen thuộc, bây giờ đi qua, chỉ có thể là thêm dầu vào lửa mà thôi, cũng chỉ có thể ngóng trông Diệp bí thư thuận lợi giải quyết chuyện này rồi.

Thạch Khang thở dài nói.

Kỷ Thành Vân suy nghĩ một chút, liền đối với Thạch Khang nói ra:

- Ta như thế nào lại suy nghĩ, chuyện tình lúc này đây, hình như có liên quan đến tiểu quỷ tử thì phải?

- Hả?

Thạch Khang nghe xong lập tức sững sờ:

- Lão Kỷ, ông nói lời này là có ý gì?

Hắn không biết vì cái gì mà Kỷ Thành Vân lại kéo cả người Nhật Bản vào trong chuyện này, đương nhiên sẽ cảm thấy rất kỳ quái, cũng rất đột ngột.

Mặc dù nói tập đoàn Tiểu Dã vẫn đang ở tại Long Thành, chưa trở về nước, nhưng mà trước kia đàm phán đã tan vở, lúc ấy bọn hắn cũng đều có ý định thu thập hành trang trở về nước, mà sau khi nhận được đơn đặt hàng sáu trăm triệu của căn cứ Hoa Đông thần vận, Thạch Khang cảm thấy đàm phán cùng người Nhật Bản đã không còn cần thiết nữa.

Những người này, có lẽ cũng đã rời đi rồi chứ?

- Lão Thạch, ta nhưng là nghe nói, lúc trước bọn người Tiểu Dã chẳng là chơi trò lạt mềm buộc chặt, muốn đè thấp chúng ta để đàm phán, chỉ là bị Diệp bí thư lấy được đơn đặt hàng đánh cho một cái trở tay không kịp, lúc này mới tỉnh mộng.

Kỷ Thành Vân phân tích nói:

- Nhưng mà nhìn tình huống hiện tại, cái đoàn đại biểu cho Hiệp hội Nhật Hoa hữu hảo này đã đến, tựa hồ nắm bắt thời cơ rất khéo léo a!

- Ý của ông là nói, cái đoàn đại biểu này là do Tiểu Dã bọn hắn xúi giục ra ngoài?

Sau khi Thạch Khang nói ra, ngay cả chính mình cũng cảm thấy có chút không tin tưởng lắm.

Cái tổ chức Hiệp hội Nhật Hoa hữu hảo này, mặc dù trước kia chưa bao giờ hoạt động ở tỉnh Hà Đông, nhưng mà lực ảnh hưởng của nó vẫn rất lớn, cùng kết giao với trong nước không sai biệt lắm đã được bốn mươi năm, hẳn là không bị đám người Tiểu Dã Tuấn Nam điều khiển được, hoặc là bọn họ đã đến, chỉ là một sự trùng hợp mà thôi.

- Nhưng mà bọn hắn thoáng một cái đã đến, liền đối với trong tỉnh tạo thành ảnh hưởng rất nặng.

Kỷ Thành Vân hỏi ngược lại:

- Hơn nữa chuyện xảy ra lúc này, cũng là bởi vì văn phòng chính phủ tỉnh cùng người Nhật Bản đến nơi khiêu vũ, cho nên mới cùng Dư tổng của căn cứ Hoa Đông thần vận nổi lên xung đột, khiến cho Dư tổng rất là bất mãn. Ta như thế nào cũng cảm thấy, cái này hình như là một hồi âm mưu đã sớm được bày ra. Nếu như cái đơn đặt hàng lớn này bị thất bại mà nói…, ông nói đám người Tiểu Dã này đang nhìn chằm chằm vào xưởng thép, có thể hay không làm một đòn hồi mã thương không?

- Cái này …

Thạch Khang nghe xong phân tích của Kỷ Thành Vân, lập tức có chút ngây dại.



Gần đây hắn bận công việc đến đầu óc choáng váng, cho nên không có đi suy nghĩ nhiều hơn về vấn đề này, lúc này nghe lão Kỷ giảng như vậy, tựa hồ thật là có khả năng này, liên tưởng đến lúc trước vì muốn nắm bắt xưởng thép thành phố, tập đoàn Tiểu Dã thậm chí đã cổ động người trong xưởng thép gây ra cục diện hỗn loạn, để đục nước béo cò, như vậy hiện tại bọn hắn mời được cái Hiệp hội Nhật Hoa hữu hảo này để lập lại chiêu cũ, vậy cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Nếu như ý nghĩ thanh tỉnh mà nói, ngươi vĩnh viễn sẽ không bao giờ đánh giá cao điểm mấu chốt về đạo đức của đám tiểu quỷ tử này.

Thạch Khang lại tỉ mỉ nghĩ lại, nếu như đơn đặt hàng của căn cứ Hoa Đông thần vận thật sự đã không còn, tập đoàn Tiểu Dã muốn đàm phán lại, vô luận là xuất phát từ cần thiết của xưởng thép thành phố, hay là xuất phát từ không khí trong tỉnh đang tiến hành Nhật Hoa hữu hảo, bọn họ đều không có lý do gì để cự tuyệt.

Thế nhưng mà bởi vì vậy, quyền chủ động của xưởng thép thành phố cơ bản liền đánh mất, cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể cùng với tập đoàn Tiểu Dã xác định phạm vi thảo luận chi tiết, tỉ mỉ vấn đề.

- Lão Kỷ, tình huống này thật sự là đang sợ.

Thạch Khang một đầu mồ hôi lạnh:

- Chuyện này, cần phải tranh thủ thời gian nói với Diệp bí thư, xem hắn có ý kiến gì không.

Kỷ Thành Vân lắc đầu nói:

- Dù nói thế nào, những chuyện này chỉ là tin đồn thất thiệt, không có chứng cứ thì chúng ta nói với Diệp bí thư như thế nào? Hắn là Bí thư kỷ ủy, không có khả năng nghe chúng ta nói chuyện ngờ vực vô căn cứ đấy, hơn nữa chuyện này không có chứng cứ thì nói cũng không được. Lại nói sâu một chút, Diêp thư ký cũng không phải là người bình thường, vấn đề ta có thể nghĩ đến, trong lòng của hắn cũng không thể nào không rõ ràng đấy.

- Ai, chuyện này thật khiến cho …

Lúc này Thạch Khang cũng là vô cùng đau đầu.

Vốn là một hoạt động quan hệ hữu nghị rất tốt, cuối cùng vậy mà náo loạn thành tranh chấp lớn như vậy, muốn trách thì cũng chỉ có thể trách tên Ngô phó chủ nhiệm kia thôi, không có chuyện gì lại mang theo người Nhật Bản chạy loạn, kết quả gây ra lại gây ra chuyện lớn như vậy.

- Em chỉ là rời đi trong giây lát, làm sao lại xảy ra chuyện lớn như vậy?

Cưu Sơn Do Kỷ có chút tò mò hướng về phía ca ca Cưu Sơn Mộc Phu dò hỏi.

- Ha ha, anh cũng cảm thấy có chút kỳ quái như vậy, giống như tên Phó chủ nhiệm kia tửu lượng không được tốt lắm.

Tựa hồ tâm tình của Cưu Sơn Mộc Phu rất không tồi:

- Bất quá ở nơi như thế này xảy ra xung đột, thật sự là quá thất lễ.

- Vì cái gì mà em lại cảm thấy anh đang thích thú nhỉ?

Cưu Sơn Do Kỷ hỏi.

Trong lòng Cưu Sơn Do Kỷ cảm thấy, tựa hồ Cưu Sơn Mộc Phu đối với chuyện này có chút ý tứ đổ thêm dầu vào lửa, chuyện này đối với cách hành động bình thường của hắn có sự bất đồng rất lớn, theo đạo lý mà nói, ở dưới tình huống lúc đó, Cưu Sơn Mộc Phu chỉ cần ngăn chặn một chút, thì Chung Ly Dư và Ngô phó chủ nhiệm cũng không thể xung đột.

Nói cho cùng, Ngô phó chủ nhiệm thất lễ, chủ yếu là cũng không biết thân phận của Chung Ly Dư, xem nàng như nữ hài tử để lãnh đạo khiêu vũ, nếu không phải như thế, thì cũng không thể nào tạo thành xung đột lớn như vậy.

Nói tóm lại, đêm nay Cưu Sơn Do Kỷ cảm thấy có chút mất hứng.

- Đôi khi, khoanh tay đứng nhìn cũng là lựa chọn không tồi.

Cưu Sơn Mộc Phu đối với em gái mình nói ra:

- Chúng ta tha hương nơi đất khách quê người, tất cả tình huống đều chưa quen thuộc, khẩn yếu nhất là nhìn nhiều nghe nhiều, không nên nói lung tung.

Tuy Cưu Sơn Do Kỷ cảm thấy anh mình nói có chút đạo lý, nhưng mà cảm giác được ở chỗ nào đó có chút bất hợp lý.

Liên tưởng đến Tiểu Dã Tuấn Nam thỉnh cầu với anh mình, Cưu Sơn Do Kỷ liền sẽ nghĩ tới, có lẽ chuyện này là do anh mình cố ý gây nên chăng? Ít nhất cũng là cũng có mấy phần như vậy.

Một khi khoản đơn đặt hàng này thất bại, chuyện tình của Tiểu Dã Tuấn Nam, đã làm được phân nửa, mà ở dưới tình huống không thể lựa chọn được, xưởng thép thành phố cũng chỉ có thể đàm phán với tập đoàn Tiểu Dã một lần nữa.

- Em này, em cùng Diệp Khai khiêu vũ, cảm giác như thế nào?

Cưu Sơn Mộc Phu bỗng nhiên dò hỏi em gái mình.

- À?

Cưu Sơn Do Kỷ đang tự hỏi vấn đề, đột nhiên nghe anh trai mình hỏi, không khỏi sửng sốt một chút, sau đó mới thuận miệng nói ra:

- Rất tốt a, hắn khiêu vũ không tệ nha.

- Ngoại trừ khiêu vũ không tệ, còn phương diện khác như thế nào?



Cưu Sơn Mộc Phu cười hỏi ngược lại.

- Phương diện khác, em chỉ gặp qua hắn có một lần, làm sao mà biết rõ được?

Cưu Sơn Do Kỷ nhếch miệng nói:

- Bất quá xem ngoại hình cũng không tệ lắm, nếu như là có tật xấu gì, chính là cảm giác được nụ cười của hắn có chút giả dối.

- Ha ha.

Cưu Sơn Mộc Phu lập tức phá lên cười:

- Không tệ, không tệ, bọn hắn là quan viên Trung Quốc, xác thực đều giỏi về ngụy trang.

Tiếp đó Cưu Sơn Mộc Phu lại hơi xúc động nói:

- Kỳ thật quan viên ở nơi nào cũng giỏi về ngụy trang cả, đám chính khách trong nước của chúng ta, cũng đều là khoác lên trên mình một bộ giả nhân giả nghĩa, bên trong không biết là đấu được kịch liệt như thế nào, mỗi một lần họp nội các, luôn sẽ ném ra mấy cái giầy thối, cà chua nát cùng trứng thối, vân vân, những ngôn từ công kích lẫn nhau càng là hung ác ngoan độc.

- Ai, làm chính khách xác thực là rất đau đớn, anh nhất định phải đi vào chính đàn sao?

Cưu Sơn Do Kỷ dò hỏi.

- Đương nhiên, anh phải cố gắng thay đổi hết thảy.

Cưu Sơn Mộc Phu rất là tự tin hồi đáp.

- Anh là giỏi nhất.

Cưu Sơn Do Kỷ cười nói.

Bất quả thời điểm Cưu Sơn Do Kỷ nghĩ đến Diệp Khai, trong nội tâm cũng có một loại cảm giác kỳ quái, nghe nói quan viên cao cấp của Trung Quốc, trên cơ bản đều là trung niên rồi, vì cái gì mà Diệp Khai còn trẻ như vậy, liền có thể giống như bọn họ trở thành quan lớn cấp thành phố được ?

Vấn đề này, quả thật có chút lật đổ nhận thức của Cưu Sơn Do Kỷ đối với Trung Quốc đại lục.

- Làm sao lại xảy ra loại chuyện này?

Bí thư Nhạc Sơn nhận được điện thoại của Bí thư trưởng Phàn Như Kỳ, không khỏi có chút ngạc nhiên.

Diệp Khai làm trung gian giới thiệu, tìm được tổng giám đốc Chung Ly Dư của căn cứ Hoa Đông thần vận, cho xưởng thép thành phố một đơn đặt hàng lớn có giá trị đến sáu trăm triệu, chuyện này Bí thư Nhạc Sơn là biết đến, cũng cảm thấy tương đối cao hứng.

Vấn đề của xưởng thép thành phố, cũng là một việc mà Bí thư Nhạc Sơn muốn giải quyết, lúc này đây thiếu chút nữa xảy ra cuộc diễu hành, cũng khiến cho trong lòng hắn gõ một tiếng cảnh báo.

Về sau Diệp Khai giải quyết vấn đề này, rốt cục Bí thư Nhạc Sơn giải quyết xong được một nỗi băn khoăn.

Ai nghĩ đến chuyện này còn chưa bắt đầu thỏa thuận hợp đồng cụ thể, liền lại xảy ra rủi ro… Thật sự là làm cho Bí thư Nhạc Sơn cảm thấy thế sự vô thường.

- Thực xin lỗi, Nhạc bí thư.

Thanh âm của Bí thư trưởng Phàn Như Kỳ có chút hổ thẹn:

- Là tôi tuyển người không tốt, không nghĩ tới Ngô Minh uống có một chút, rõ ràng lại khóc lóc om sòm như vậy, làm hỏng mất tràng diện, trách nhiệm này là tôi phải chịu.

- Ngô Minh, bình thường không phải là hắn rất ngay thẳng, biết trên dưới sao? Làm sao sẽ làm ra chuyện như vậy?

Bí thư Nhạc Sơn nhíu mày.

Đối với người giữ chức Phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ của tỉnh Ngô Minh, Bí thư Nhạc Sơn ít nhiều cũng có chút ấn tượng, thời điểm trước kia hắn làm tỉnh trưởng, tên Ngô Minh này xử lý công việc cũng không tệ, không nghĩ tới bây giờ rõ ràng lại chọc ra một phiền toái như vậy, lại khiến cho mọi người lập tức đều lâm vào cục diện vô cùng bị động, chuyện này xác thực xử lý không được tốt.

Căn cứ Hoa Đông thần vận là xí nghiệp tư nhân… Hơn nữa cùng quân đội có hợp tác mật thiết, không phải là người bình thường có thể động vào được, coi như là hắn dùng chức danh Bí thư tỉnh ủy, muốn khơi thông với Chung Ly Dư một chút, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Nói cho cùng, Chung Ly Dư người ta chính là nhìn vào mặt mũi của Diệp Khai, hoặc là nói nhìn vào mặt mũi của Diệp gia, mới đi đến tỉnh Hà Đông hoàn thành đơn đặt hàng này, mục đích cũng chỉ có một, đó là trợ giúp Diệp Khai giải quyết vấn đề đấy.

Mà hôm nay tỉnh Hà Đông chiêu đãi không chu toàn, đem mỹ nữ tổng giám đốc nhà người ta thành nha đầu khiêu vũ, cái này có thể khiến cho trong lòng Chung Ly Dư người ta cảm thấy thoải mái sao? Dư tổng tức giận, cái đơn đặt hàn này cũng chỉ có thể là thất bại.

- Đại khái là cùng đám người Nhật Bản kia uống hơi nhiều, bình thường hắn cũng không có bộ dáng như vậy.

Phàn Như Kỳ hồi đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook