Quan Môn

Chương 807: Ủng hộ.

Thao Lang

09/01/2015

Từ hình thức mà xem, Đại chủ nhiệm thành phố Cao Lâm Sơn ở trên quan trường đã là một vị cán bộ cấp Sở già nhát rồi, bởi vậy khi hắn nói như vậy, mọi người cũng đều không cướp lời, hiện tại cũng không phải là cuộc họp chính thức, cho nên Diệp Khai cũng sẽ không so đo điểm này, tuy nhiên theo quyền lực thực tế đến xem, bây giờ ở thành phố Đông Sơn lấy Diệp Khai hắn là Phó bí thư Thị ủy, Quyền chủ tịch là lớn nhất.

Hơn nữa có một điểm rất trọng yếu, chuyện mà Lưu Nhất Sơn muốn tuyên bố, chính là có quan hệ mật thiết với Diệp Khai hắn, cho nên ngược hắn hắn sẽ không tỏ thái độ trước, nói như vậy liền là làm ra vẻ quá rồi.

Lúc này Đại chủ nhiệm Cao Lâm Sơn nói chuyện trước, ngược lại là hợp với tâm tư của hắn.

Mọi người rối rít vỗ tay, trong nội tâm tuy cũng cảm thấy vô cùng lo lắng, dù sao cũng là quyết định chọn lựa Bí thư Thị ủy Đông Sơn, có trời mới biết hay không là một trong những người bọn họ, trực tiếp lên ngồi vị trí này?

Nhất là trong lòng Phó bí thư Thị ủy Lý Văn Biển, là có chút khẩn trương, hán ngược lại là rất hy vọng chính mình có cơ hội tiếp nhận chức vụ Bí thư Thị ủy Đông Sơn, nhưng đáng tiếc chính là thái độ trong tỉnh vẫn luôn không rõ ràng, tựa hồ là đã quên chuyện này vậy.

Mà hôm nay Thường ủy Tỉn ủy, Bộ trưởng tổ chức Lưu Nhất Sơn đột nhiên đi đến thành phố Đông Sơn, nói là muốn tuyên bố quyết định của tỉnh về chuyện này, nhưng lại không cùng những người khác đi đến đây, vậy đã nói rõ lúc này đây rất có thể là từ một trong những người bọn họ, tuyển ra một vị Bí thư Thị ủy.

Mà nhìn trái nhìn phải, Lý Văn Biển cảm thấy không ai có tư cách hơn so với lão, thích hợp đảm nhiệm Bí thư Thị ủy.

Tâm tư của những người khác đại khái cũng đều không khác là mấy, cảm thấy chỗ trống chức vị Bí thư Thị ủy đã có một thời gian, nghĩ đến bây giờ hẳn là đã đến lúc giải quyết rồi.

Bất quá lời nói kế tiếp của Lưu Nhất Sơn, lại khiến mọi người cảm thấy tương đối thất lạc.

- Căn cứ vào kết quả thảo luận của Thường ủy Tỉnh ủy, quyết định chức vụ Bí thư Thị ủy thành phố Đông Sơn, do Quyền chủ tịch Diệp Khai tạm thời đảm nhiệm, đến lúc Bí thư Thị ủy chính thức đến nhận chức, sẽ tiến thành giao trả.

Lời nói của Lưu Nhất Sơn mặc dù đơn giản, nhưng lại trực tiếp phá vỡ tưởng tượng của rất nhiều người.

Sắc mặt của mọi người khác nhau, hiển nhiên là đều theo đuổi ý nghĩ riêng của mình.



Thất vọng nhất chính là Chuyên trách Phó bí thư Lý Văn Biển, sắc mặt hắn lộ vẻ thất vọng, thần sắc đen tối, tâm tình không tốt.

Về phần mấy vị thường ủy khác, tuy cũng có trình độ thất vọng bất đồng, nhưng mà không nghiêm trọng giống như Lý Văn Biển, dù sao coi như là từ giữa những Thường ủy Tỉnh ủy tuyển bạt lên, cũng không tới phiên mấy người bọn hắn, cái này cũng đã sớm được cân nhắc rồi.

Đám Phó chủ tịch thành phố bên này đều cảm thấy tương đối kinh ngạc, Quyền chủ tịch vốn đã có một chữ Quyền rồi, lúc này lại là Quyền Bí thư Thị ủy, hai chữ Quyền này lại cho lên đầu một thanh niên, dĩ nhiên lại được trong tỉnh tín nhiệm, đem trọng trách lớn như vậy để lên vai hắn rồi?

Mặc dù nói trọng trách của Bí thư Thị ủy Đông Sơn không nhẹ, nhưng mà ở dưới mắt của mọi người chính là một củ khoai nóng bỏng tay, ăn ngon nhưng mà không dám cầm, không muốn chính mình sẽ bị bỏng, được không bù nổi mất, nhưng mà dù sao cái này cũng là một miếng bánh rất lớn rơi xuống, rất nhiều người coi như là biết rõ vị trí này không tốt để làm, cũng muốn chen chúc đi tranh đoạt một phen.

Lại thật không ngờ, trong tỉnh rõ ràng lại để cho Quyền chủ tịch Diệp Khai đem chức vụ này tạm tiếp nhận.

Điều này có thể nói rõ vấn đề gì đây? Đại chủ nhiệm thành phố Cao Lâm Sơn ngồi ở một bên, nhìn xem phản ứng không đồng nhất của đám Thường ủy và Phó chủ tịch, trong nội tâm liền hơi xúc động, thoạt nhìn trong tỉnh đối với đám cán bộ thành phố Đông Sơn, là tương đối không hài lòng.

Vấn đề của thành phố Đông Sơn từ xưa đến nay, Chủ tịch Mạnh Chiêu đã bị Bí thư Nhạc Sơn bắt lại, ngoại trừ sựu kiện trấn Lăng Huyền Khang, cũng có một chút nguyên nhân ở trước kia, dùng chuyện này làm lý do đầu tiên, trong tỉnh đối với quan trường thành phố Đông Sơn thực hiện chỉnh đốn, bắt đầu từ việc đưa vị Quyền chủ tịch trẻ tuổi vào thành phố Đông Sơn, đoán chừng cũng chỉ vừa mới mở màn mà thôi.

Hôm nay Quyền chủ tịch Diệp Khai lại có quyền lực của Bí thư, chính là sự kiện đánh dấu cho việc bắt đầu trận gió lốc trong thành phố Đông Sơn, nhưng hiện tại rất nhiều người rõ ràng đang còn ảo tưởng ngồi lên được vị trí Bí thư Thị ủy, thật sự là ngu không ai bằng.

Cao Lâm Sơn nhìn xem đám quan chức Thị ủy muôn hình vạn trạng trong phòng, trong nội tâm không khỏi cười lạnh, qua một thời gian sau, những người này không biết sẽ bị bắt xuống bao nhiêu đây.

- Tốt rồi, chính sự coi như là xong xuôi, kế tiếp chúng ta sẽ ăn cơm, ta cũng đã thật lâu chưa cùng với đám cán bộ Đông Sơn ngồi một nơi rồi, hôm nay ngược lại là có thể buông lỏng một chút.

Thường ủy Tỉnh ủy, Bộ trưởng tổ chức Lưu Nhất Sơn sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, liền vừa cười vừa nói.



- Cảm ơn tỉnh ủy ủng hộ cho công tác của thành phố Đông Sơn, tôi đề nghị các đồng chí cùng kính Nhất Sơn bộ trưởng một chén rượu.

Lúc này Diệp Khai xem như là người đứng đầu của thành phố, đương nhiên có tư cách trực tiếp lên tiếng, hắn giơ chén rượu trong tay lên, nói với mọi người.

- Diệp quyền chủ tịch nói đúng, mọi người chúng ta cùng chúc Nhất Sơn bộ trưởng một chén.

Phó bí thư thị ủy Lý Văn Biển cũng giơ chén rượu lên, nói với mọi người một câu.

Lời nói của hắn, ngữ khí cũng tương đối nặng một chút, nhất là chữ Quyền trong Diệp quyền chủ tịch được hắn nhấn mạnh lên, không ngoài nhắc nhở mọi người, Diệp Khai coi như là phách lối đi nữa, hắn hiện tại cũng chỉ là Quyền chủ tịch, coi như là có quyền lực của Bí thư, cũng bất quá vẫn là trên chữ Quyền, bỏ thêm một chữ Quyền nữa mà thôi.

Nếu như chuyện của thành phố Đông Sơn không làm được, hai chữ Quyền này của Diệp Khai, không chừng đều có thể chấm dứt, cuối cùng cũng vô pháp thuận lợi đứng vững gót chân ở thành phố Đông Sơn.

Muốn làm tốt công tác ở thành phố Đông Sơn, trừ đi đám người từng trải như bọn hắn, đó là làm không được mà.

Lý Văn Biển cảm thấy, hiện giờ thế nhưng Diệp Khai một mình đi vào thành phố Đông Sơn, ngoại trừ được trong tỉnh ủng hộ, sợ là sẽ không có người đến phụ thuộc vào hắn, chính mình có lực ảnh hưởng của Chuyên trách Phó bí thư, so với hắn lại lớn hơn nhiều.

Bởi vậy hắn liền cảm giác mình nói lời này đoán chừng ngay lập tức mọi người sẽ minh bạch, trên thực tế ai mới là lão đại của thành phố Đông Sơn.

Hơn nữa, liền đứng ở trên lập trường đám cán bộ bản thổ bọn họ để nhìn vấn đề, xa lánh Diệp Khai cũng là xu thế tất yếu.

Có thể là ý nghĩ của hắn còn chưa có từ trong đầu nói đi ra, nhưng đã có người phá vỡ tình thế lúc này, vừa cười vừa nói:

- Chúng ta cùng kính Nhất Sơn bộ trưởng, cảm ơn Tỉnh ủy đã phái tới Diệp chủ tịch có năng lực lãnh đạo như vậy, sau này công tác ở thành phố Đông Sơn, nhất định sẽ càng tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook