Chương 15: Anh ta là chồng cô?
Chun
04/01/2021
Đặt mình xuống giường,ôm cô vào lòng, bất chợt cô lên tiếng
“Có sao không?”
“Không sao! Anh làm em tỉnh à?”
“Ừ!”
“Ngủ đi!”
“Sao anh không hỏi em?”
“Nếu muốn em sẽ nói!”
Lại một lần nữa anh khiến cô như muốn khóc, tại sao anh lại có thể hiểu cô đến như vậy
“Em đến đó để cứu bạn em”
“Đàn ông hay phụ nữ”
“Con gái”
“Rất nguy hiểm?!”
“Em quen rồi!”
Nói xong câu này, cô cảm nhận được anh ôm cô chặt hơn
“Anh lo lắng cho em?”
“Ừ, rất lo lắng”
“Vì?”
“Vì yêu em”
Cô có thể xem đây là một lời tỏ tình của anh được không
“Lần đầu tiên em cảm nhận được lòng mình rung động!”
Vừa nói xong, đột nhiên anh cúi xuống hôn cô. Nụ hôn đầu tiên của cả hai người, nụ hôn còn nhiều sự thiếu sót thế nhưng cả hai đều cảm thấy hạnh phúc
“Đừng lo, anh sẽ không làm gì nếu em không cho phép”
Anh sợ cô nghĩ anh lợi dụng cô nên dừng lại, ôm cô vào lòng đi vào giấc ngủ. Sự ấm áp của anh khiến cô cũng nhanh chóng đi ngủ
—— sáng hôm sau——
Hôm nay thế mà cô lại dậy muộn, vệ sinh cá nhân xong cô bước xuống bếp, trước mặt cô là một bàn ăn, không quá cầu kì, nhưng lại khiến cô rất thích
“Lại đây ăn đi”
“Ừm”
Nếm thử món thịt mà anh đã nấu, mùi vị không tệ chút nào, thậm chí còn ngon hơn cả cô nấu
“Thế nào?”
“Không tệ”
“Hôm nay anh tới trụ sở!”
“Có anh ta ở đó?”
“Muốn tới?”
“Vâng!”
“Vậy ăn đi, anh đưa tới”
—— Tại trụ sở—\-
“Vương Thần Kiêu, cậu giỏi lắm nhờ cậu mà bọn tôi bắt được tên cầm đầu rồi!”
“Không hẳn chỉ riêng tôi”
Nói xong anh liếc nhìn cô, cái nhìn của anh khiến người đối diện chú ý đến người bên cạnh
“Đây là..?”
“Vợ tôi!”
“A... chào đại tẩu”
“Chào anh”
“Này.. giới thiệu tôi cho đại tẩu biết đi chứ!”
“Dịch Thiên, quân nhân”
“Tên này thật là”
“Đại tẩu khổ rồi”
“Không khổ!”
“Hôm nay hai người đến đây có việc gì vậy?”
“Tôi muốn gặp anh ta”
“Cậu gặp làm gì?”
“Phí lời”
Đưa hai người họ đến nơi mà hắn bị giam cầm
“Em có thể nói chuyện riêng với hắn không?”
Tuy trong lòng anh hơi lo lắng nhưng vẫn nghe theo lời cô
“Sao cô tới được đây?”
“Muốn biết?”
“Cô vẫn lạnh lùng như vậy!”
“Phí lời”
“Thật đáng tiếc! Tôi vẫn chưa xử lý được người đàn ông mà cô xem là chồng”
“Anh thua xa anh ấy”
“Haha tôi là ai chứ? Đợi ra được chổ này tôi sẽ giết anh ta!”
“Không phải hôm qua anh bị chồng tôi đưa vào đây đó sao?”
“Dịch Thiên?”
“Người đấu tay đôi cùng anh!”
“Vương Thần Kiêu?”
“Không sai! Anh thua rồi”
“Không thể nào! Hahaa không thể nào!”
“Sợ rồi?”
“Có gì đáng sợ chứ! Anh ta chỉ là một con kiến nhỏ bị tôi đạp dưới chân mà thôi!”
“Im miệng”
Lời phỉ báng của anh ta khiến cô không kiểm soát được hành động của mình, đứng bật dậy làm cho chiếc ghế rơi xuống sàn nhà
“Có sao không?”
“Không sao! Anh làm em tỉnh à?”
“Ừ!”
“Ngủ đi!”
“Sao anh không hỏi em?”
“Nếu muốn em sẽ nói!”
Lại một lần nữa anh khiến cô như muốn khóc, tại sao anh lại có thể hiểu cô đến như vậy
“Em đến đó để cứu bạn em”
“Đàn ông hay phụ nữ”
“Con gái”
“Rất nguy hiểm?!”
“Em quen rồi!”
Nói xong câu này, cô cảm nhận được anh ôm cô chặt hơn
“Anh lo lắng cho em?”
“Ừ, rất lo lắng”
“Vì?”
“Vì yêu em”
Cô có thể xem đây là một lời tỏ tình của anh được không
“Lần đầu tiên em cảm nhận được lòng mình rung động!”
Vừa nói xong, đột nhiên anh cúi xuống hôn cô. Nụ hôn đầu tiên của cả hai người, nụ hôn còn nhiều sự thiếu sót thế nhưng cả hai đều cảm thấy hạnh phúc
“Đừng lo, anh sẽ không làm gì nếu em không cho phép”
Anh sợ cô nghĩ anh lợi dụng cô nên dừng lại, ôm cô vào lòng đi vào giấc ngủ. Sự ấm áp của anh khiến cô cũng nhanh chóng đi ngủ
—— sáng hôm sau——
Hôm nay thế mà cô lại dậy muộn, vệ sinh cá nhân xong cô bước xuống bếp, trước mặt cô là một bàn ăn, không quá cầu kì, nhưng lại khiến cô rất thích
“Lại đây ăn đi”
“Ừm”
Nếm thử món thịt mà anh đã nấu, mùi vị không tệ chút nào, thậm chí còn ngon hơn cả cô nấu
“Thế nào?”
“Không tệ”
“Hôm nay anh tới trụ sở!”
“Có anh ta ở đó?”
“Muốn tới?”
“Vâng!”
“Vậy ăn đi, anh đưa tới”
—— Tại trụ sở—\-
“Vương Thần Kiêu, cậu giỏi lắm nhờ cậu mà bọn tôi bắt được tên cầm đầu rồi!”
“Không hẳn chỉ riêng tôi”
Nói xong anh liếc nhìn cô, cái nhìn của anh khiến người đối diện chú ý đến người bên cạnh
“Đây là..?”
“Vợ tôi!”
“A... chào đại tẩu”
“Chào anh”
“Này.. giới thiệu tôi cho đại tẩu biết đi chứ!”
“Dịch Thiên, quân nhân”
“Tên này thật là”
“Đại tẩu khổ rồi”
“Không khổ!”
“Hôm nay hai người đến đây có việc gì vậy?”
“Tôi muốn gặp anh ta”
“Cậu gặp làm gì?”
“Phí lời”
Đưa hai người họ đến nơi mà hắn bị giam cầm
“Em có thể nói chuyện riêng với hắn không?”
Tuy trong lòng anh hơi lo lắng nhưng vẫn nghe theo lời cô
“Sao cô tới được đây?”
“Muốn biết?”
“Cô vẫn lạnh lùng như vậy!”
“Phí lời”
“Thật đáng tiếc! Tôi vẫn chưa xử lý được người đàn ông mà cô xem là chồng”
“Anh thua xa anh ấy”
“Haha tôi là ai chứ? Đợi ra được chổ này tôi sẽ giết anh ta!”
“Không phải hôm qua anh bị chồng tôi đưa vào đây đó sao?”
“Dịch Thiên?”
“Người đấu tay đôi cùng anh!”
“Vương Thần Kiêu?”
“Không sai! Anh thua rồi”
“Không thể nào! Hahaa không thể nào!”
“Sợ rồi?”
“Có gì đáng sợ chứ! Anh ta chỉ là một con kiến nhỏ bị tôi đạp dưới chân mà thôi!”
“Im miệng”
Lời phỉ báng của anh ta khiến cô không kiểm soát được hành động của mình, đứng bật dậy làm cho chiếc ghế rơi xuống sàn nhà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.