Chương 3: Cô ấy đã đồng ý
Chun
04/01/2021
Về đến căn biết thự của mình anh liền nghĩ tới bộ dạng quyết đoán của cô khi đồng ý hôn sự này. Niềm vui xuất hiện trên mặt anh..
Thấy cậu chủ đi vào với khuôn mặt tươi vui quản gia Lý cũng hơi bất ngờ. Thiếu gia nhà mình lúc nào cũng trưng vẻ mặt lạnh lùng bây giờ lại có đôi mắt biết cười. Điều này khiến ông muốn báo cáo cho phu nhân của mình
\-Quản gia Lý không cần phải nhìn tôi chằm chằm như thế
Lời của anh được thốt ra khiến cho quản gia Lý hơi giật mình. Cậu chủ có mắt sau lưng ư?
\-Tôi sẽ về nhà một chuyến. Bảo tài xế chuẩn bị xe đi. Và một số thứ ông biết đấy
Về phòng anh liền lấy ra một hộp màu xanh biển.\(15 phút sau\).
“Cốc..cốc...cốc”
\-Cậu chủ đã chuẩn bị xong rồi!
Quản gia Lý đến thông báo cho anh
\-Đã biết
Về đến nhà chính họ Vương.Vừa vào đến nhà anh đã nghe thấy giọng nói mẹ anh văng vẳng ở dưới phòng bếp
\-Dì Mai hay là để tôi làm cho. Tôi biết khẩu vị của con tôi mà. Aizza, tôi phải cư xử đúng mức người mẹ mà
\-Nhưng mà bà là phu nhân mà. Để ông chủ biết thì không hay đâu
\-Không sao. Ông ấy không dám mắng tôi đâu
Đó là những gì anh nghe thấy khi vừa vào nhà. Vẫn là bà mẹ thương yêu anh. Nhìn xung quang không thấy bố mình đâu, anh định mở miệng hỏi mẹ mình. Vừa hay bố anh từ trong thư phòng đi ra. Cũng hơi bị bất ngờ vì con trai về thăm, nhưng ông vẫn giấu niềm vui sướng trong lòng.
\-Về rồi đấy à?
\-Chào bố
Nghe thấy chồng mình và con trai chào hỏi. Người nào đấy trong bếp dừng công việc của mình lại.
\-Về rồi à. Ngồi xuống đi, vừa hay mẹ mới nấu canh xong, thử tài nấu ăn của mẹ chứ?
Nói thật ra thì đã lâu rồi bà chưa xuống bếp vừa hay có dịp nên cũng không biết là có được như trước không
\-Được
Cả hai cùng đồng thanh
\-Nào!lại đây
Uống canh xong bố mẹ anh nói anh ra phòng khách có chuyện muốn nói
\-Chuyện hôn ước thế nào rồi?\[bố anh\]
Nói thật ra thì chuyện hôn ước này là do hai người phụ nữ này bày ra nên bây giờ phải chấp nhận thôi
\-Bên nhà gái đồng ý rồi ạ
Lời anh nói như gió thoảng bên tai khiến cho bà Vương nghĩ làvừa rồi mình nghe lầm
\-Họ nói là hỏi nhà ta có thể chọn ngày
Lần này thì bà chắc chắn là thật rồi
\-Vậy thì ngày mai mời họ đến nhà mình để chọn ngày tốt luôn đi. Bởi vì không thể riêng bên ta quyết định được
\-Cứ vậy đi. Đêm nay ngủ lại đi dù sao ngày mai cũng là cuối tuần không cần đi làm đâu
Hai vợ chồng này là vậy không bao giờ cho anh trả lời. Cứ như vậy là quyết định luôn
Thấy cậu chủ đi vào với khuôn mặt tươi vui quản gia Lý cũng hơi bất ngờ. Thiếu gia nhà mình lúc nào cũng trưng vẻ mặt lạnh lùng bây giờ lại có đôi mắt biết cười. Điều này khiến ông muốn báo cáo cho phu nhân của mình
\-Quản gia Lý không cần phải nhìn tôi chằm chằm như thế
Lời của anh được thốt ra khiến cho quản gia Lý hơi giật mình. Cậu chủ có mắt sau lưng ư?
\-Tôi sẽ về nhà một chuyến. Bảo tài xế chuẩn bị xe đi. Và một số thứ ông biết đấy
Về phòng anh liền lấy ra một hộp màu xanh biển.\(15 phút sau\).
“Cốc..cốc...cốc”
\-Cậu chủ đã chuẩn bị xong rồi!
Quản gia Lý đến thông báo cho anh
\-Đã biết
Về đến nhà chính họ Vương.Vừa vào đến nhà anh đã nghe thấy giọng nói mẹ anh văng vẳng ở dưới phòng bếp
\-Dì Mai hay là để tôi làm cho. Tôi biết khẩu vị của con tôi mà. Aizza, tôi phải cư xử đúng mức người mẹ mà
\-Nhưng mà bà là phu nhân mà. Để ông chủ biết thì không hay đâu
\-Không sao. Ông ấy không dám mắng tôi đâu
Đó là những gì anh nghe thấy khi vừa vào nhà. Vẫn là bà mẹ thương yêu anh. Nhìn xung quang không thấy bố mình đâu, anh định mở miệng hỏi mẹ mình. Vừa hay bố anh từ trong thư phòng đi ra. Cũng hơi bị bất ngờ vì con trai về thăm, nhưng ông vẫn giấu niềm vui sướng trong lòng.
\-Về rồi đấy à?
\-Chào bố
Nghe thấy chồng mình và con trai chào hỏi. Người nào đấy trong bếp dừng công việc của mình lại.
\-Về rồi à. Ngồi xuống đi, vừa hay mẹ mới nấu canh xong, thử tài nấu ăn của mẹ chứ?
Nói thật ra thì đã lâu rồi bà chưa xuống bếp vừa hay có dịp nên cũng không biết là có được như trước không
\-Được
Cả hai cùng đồng thanh
\-Nào!lại đây
Uống canh xong bố mẹ anh nói anh ra phòng khách có chuyện muốn nói
\-Chuyện hôn ước thế nào rồi?\[bố anh\]
Nói thật ra thì chuyện hôn ước này là do hai người phụ nữ này bày ra nên bây giờ phải chấp nhận thôi
\-Bên nhà gái đồng ý rồi ạ
Lời anh nói như gió thoảng bên tai khiến cho bà Vương nghĩ làvừa rồi mình nghe lầm
\-Họ nói là hỏi nhà ta có thể chọn ngày
Lần này thì bà chắc chắn là thật rồi
\-Vậy thì ngày mai mời họ đến nhà mình để chọn ngày tốt luôn đi. Bởi vì không thể riêng bên ta quyết định được
\-Cứ vậy đi. Đêm nay ngủ lại đi dù sao ngày mai cũng là cuối tuần không cần đi làm đâu
Hai vợ chồng này là vậy không bao giờ cho anh trả lời. Cứ như vậy là quyết định luôn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.