Chương 56: Không nỡ rời đi
Chun
04/01/2021
Vương Thần Kiêu chú ý tới lối đi phía sau. Khoảng một lúc sau, quả thật có bóng dáng của một người từ sau đó chạy đi
Khoanh hay tay trước ngực nhìn, chưa được vài phút, Phan Thuỳ Lương bị bắt lại. Thì ra trong lúc hổn loạn cô ta lại ẩn mình tự chạy trốn
Triệu Minh Vy ra hiệu cho mọi người rời khỏi
Sáng hôm sau
“Tối ngày hôm qua tại ngoại thành. Vụ buôn lậu mà tuý và bắt cóc buôn người của tổ chức WHO xuyên quốc gia đã bị bắt. Đơn vị BI đã nằm vùng được sáu năm. Đây chính là kết cục tốt đẹp dành cho sự hi sinh vì tổ quốc của họ. Phóng viên thường trú. VIP”
Thời sự đưa tin tức khiến nhân dân chấn động. Cộng đồng mạng khen ngợi không ngớt
Người A: Đơn vị BI là của quân khu nào vậy? Tại sao lại không công khai?
Người B: Lầu trên quả thật không biết rồi. Đơn vị BI chính là quân nhân nằm vùng đấy. Công khai thì chẳng khác nào tự mình trói mình à?
Người C: Tôi còn nghe nói đơn vị BI toàn là quân nhân nữ! Trời ơi! Bọn họ ngầu thật sự
Người B: Không biết bọn họ đã lập gia đình chưa? Thật muốn bẻ cong họ mà
Trong khi mọi người bàn tán. Đương sự vẫn đang bình thản uống trà trong chính phủ
Triệu Minh Vy đặt ly trà xuống, nhìn ra cửa. Cô đã ngồi đợi ở đây gần nữa tiếng đồng hồ. Thế mà người muốn gặp vẫn chưa thấy đâu
Đợi thêm khoảng mười phút, Triệu Minh Vy mới thấy bóng đang của người đó. Tuy đã già thế nhưng sự uy nghiêm và khí thế mạnh mẽ vẫn còn
Chào theo kiểu quân đội
“Tới gặp ta hẳn là có việc? Sao thế? Vừa mới thăng chức tại sao không đi ăn mừng mà lại tới đây rồi?”
“Cục trưởng? Theo như tôi nhận được thì quân khu chúng ta sẽ sát nhập với quân khu phía Nam! Đây chính là lệnh của Hàm Lương Hinh, vậy bây giờ hủy lệnh liệu có được?”
“Tuy rằng ông ta đã bọn bắt! Thế nhưng đã được cấp phép sát nhập quân khu, e rằng điều này không thể! Nhưng mà như vậy cũng tốt, bên ta bớt gánh nặng cháu thấy có đúng không?”
Vừa nói ông vừa ra hiệu cho cô ngồi xuống bàn trà
“Ông! Có thể rút lại đơn mà?”
Triệu Minh Vy cũng thật lỏng tinh thần, cười ngọt ngào
“Thế cháu nói cho ta nghe! Lý đó gì mà cháu lại kiên quyết như thế?”
Triệu Minh Vy than thầm: “Haizz! Bỏ đi! A còn có chuyện này. Lúc trước cháu được thăng chức! Nhận sao đặt cách, lúc đó cháu cảm thấy kì quái. Không ngờ là vì ông ta muốn cháu dừng lại việc điều tra này! Ông cảm thấy cháu có nên tháo xuống không? Cháu chỉ không muốn nhờ phạm nhân mà mình được hưởng quyền lợi”
“Cháu gái lớn rồi! Thật hiểu chuyện. Nhưng cháu không cần lo, lúc đó là chưa phát sinh ra chuyện này. Cháu có quyền nhận nó”
“Ông! Cảm ơn ông”
Hai người nói chuyện một lúc rồi mới rời khỏi
Trên đường về quân khu, Triệu Minh Vy suy nghĩ rất nhiều chuyện. Với tính cách của Cục trưởng chắc chắn sẽ không muốn cô rút khỏi quân đội. Ông ấy nổ lực rèn luyện cô như vậy. Tất cả cũng chính là vì ông tin tưởng cô sẽ là người thích hợp đảm nhiệm vị trí
Lúc tiến vào quân khu, ai nấy đều có khuôn mặt tiếc muối không nỡ. Để khiến cho mọi người vui vẻ rời đi. Triệu Minh Vy liền tổ chức một buổi tiệc
Náo nhiệt, vui vẻ, có chút không nỡ. Nhưng tâm trạng mọi người vẫn tốt hơn rất nhiều
“Mọi người đừng lo, chúng ta tới quân khu phía Nam, chỉ giống như là đổi nhà. Người vẫn ở lại, đâu có ai rời đi mà mặt mày mọi người ủ rủ hết như thế! Ngày mai chúng ta qua đó có thêm đồng bạn, thậm chí bên kia còn có trai xinh gái đẹp nữa cơ, đến lúc đó tôi dựa vào quan hệ đút lót cho mọi người vài đối tượng! Thế nào?”
Minh Ngọc hăng hái nói, tuy trong lòng cũng không muốn chuyển đi. Nơi này là nhà của bọn họ gần mười năm trời. Thật sự rất đau lòng
“Được! Đồng chí Minh Ngọc nhớ giữ lời nha”
“Ế! Tôi còn nghe nói, đồng chí Bích Thảo sắp kết hôn đúng không? Là ai mà lại lọt vào mắt xanh của cô thế?”
“Không sai! Hai tháng sau tất cả mọi người nhớ tới dự nhé! Không được sót một ai đâu đấy”
Bích Thảo chính là sắp kết hôn. Người đàn ông này là Dương Mạnh. Bọn họ gặp nhau trong đám cưới của Triệu Minh Vy. Bích Thảo là người có tính cách trẻ con, vui tính. Cũng rất nghịch ngợm. Nhưng lại rơi vào tay của người đàn ông này thì cũng rất lạ. Nói gì đi nữa thì bọn hơn cũng là đôi tình nhân. Chỉ mong cho người mà cô ấy chọn sẽ luôn đối xử tốt với cô ấy
Nhớ lại lúc trước, Dương Mạnh theo đuổi Bích Thảo vô cùng mãnh liệt. Khiến cho cô ấy cảm thấy rất phiền. Nhưng sau một thời gian thì đổ gục bởi cách tán tỉnh của cậu ta. Đây là lần đầu tiên cô ấy rung động. Có thể nói là thốt trắng vào tay sói xám. Dương Mạnh cực kì điêu luyện trong việc yêu đương. Nhưng lần này lại vô cùng nghiêm túc. Chỉ mong là cậu ta thật sự chung tình. Nếu như khiến cô nhóc này tổn thương bọn cô sẽ xử lý.
Khoanh hay tay trước ngực nhìn, chưa được vài phút, Phan Thuỳ Lương bị bắt lại. Thì ra trong lúc hổn loạn cô ta lại ẩn mình tự chạy trốn
Triệu Minh Vy ra hiệu cho mọi người rời khỏi
Sáng hôm sau
“Tối ngày hôm qua tại ngoại thành. Vụ buôn lậu mà tuý và bắt cóc buôn người của tổ chức WHO xuyên quốc gia đã bị bắt. Đơn vị BI đã nằm vùng được sáu năm. Đây chính là kết cục tốt đẹp dành cho sự hi sinh vì tổ quốc của họ. Phóng viên thường trú. VIP”
Thời sự đưa tin tức khiến nhân dân chấn động. Cộng đồng mạng khen ngợi không ngớt
Người A: Đơn vị BI là của quân khu nào vậy? Tại sao lại không công khai?
Người B: Lầu trên quả thật không biết rồi. Đơn vị BI chính là quân nhân nằm vùng đấy. Công khai thì chẳng khác nào tự mình trói mình à?
Người C: Tôi còn nghe nói đơn vị BI toàn là quân nhân nữ! Trời ơi! Bọn họ ngầu thật sự
Người B: Không biết bọn họ đã lập gia đình chưa? Thật muốn bẻ cong họ mà
Trong khi mọi người bàn tán. Đương sự vẫn đang bình thản uống trà trong chính phủ
Triệu Minh Vy đặt ly trà xuống, nhìn ra cửa. Cô đã ngồi đợi ở đây gần nữa tiếng đồng hồ. Thế mà người muốn gặp vẫn chưa thấy đâu
Đợi thêm khoảng mười phút, Triệu Minh Vy mới thấy bóng đang của người đó. Tuy đã già thế nhưng sự uy nghiêm và khí thế mạnh mẽ vẫn còn
Chào theo kiểu quân đội
“Tới gặp ta hẳn là có việc? Sao thế? Vừa mới thăng chức tại sao không đi ăn mừng mà lại tới đây rồi?”
“Cục trưởng? Theo như tôi nhận được thì quân khu chúng ta sẽ sát nhập với quân khu phía Nam! Đây chính là lệnh của Hàm Lương Hinh, vậy bây giờ hủy lệnh liệu có được?”
“Tuy rằng ông ta đã bọn bắt! Thế nhưng đã được cấp phép sát nhập quân khu, e rằng điều này không thể! Nhưng mà như vậy cũng tốt, bên ta bớt gánh nặng cháu thấy có đúng không?”
Vừa nói ông vừa ra hiệu cho cô ngồi xuống bàn trà
“Ông! Có thể rút lại đơn mà?”
Triệu Minh Vy cũng thật lỏng tinh thần, cười ngọt ngào
“Thế cháu nói cho ta nghe! Lý đó gì mà cháu lại kiên quyết như thế?”
Triệu Minh Vy than thầm: “Haizz! Bỏ đi! A còn có chuyện này. Lúc trước cháu được thăng chức! Nhận sao đặt cách, lúc đó cháu cảm thấy kì quái. Không ngờ là vì ông ta muốn cháu dừng lại việc điều tra này! Ông cảm thấy cháu có nên tháo xuống không? Cháu chỉ không muốn nhờ phạm nhân mà mình được hưởng quyền lợi”
“Cháu gái lớn rồi! Thật hiểu chuyện. Nhưng cháu không cần lo, lúc đó là chưa phát sinh ra chuyện này. Cháu có quyền nhận nó”
“Ông! Cảm ơn ông”
Hai người nói chuyện một lúc rồi mới rời khỏi
Trên đường về quân khu, Triệu Minh Vy suy nghĩ rất nhiều chuyện. Với tính cách của Cục trưởng chắc chắn sẽ không muốn cô rút khỏi quân đội. Ông ấy nổ lực rèn luyện cô như vậy. Tất cả cũng chính là vì ông tin tưởng cô sẽ là người thích hợp đảm nhiệm vị trí
Lúc tiến vào quân khu, ai nấy đều có khuôn mặt tiếc muối không nỡ. Để khiến cho mọi người vui vẻ rời đi. Triệu Minh Vy liền tổ chức một buổi tiệc
Náo nhiệt, vui vẻ, có chút không nỡ. Nhưng tâm trạng mọi người vẫn tốt hơn rất nhiều
“Mọi người đừng lo, chúng ta tới quân khu phía Nam, chỉ giống như là đổi nhà. Người vẫn ở lại, đâu có ai rời đi mà mặt mày mọi người ủ rủ hết như thế! Ngày mai chúng ta qua đó có thêm đồng bạn, thậm chí bên kia còn có trai xinh gái đẹp nữa cơ, đến lúc đó tôi dựa vào quan hệ đút lót cho mọi người vài đối tượng! Thế nào?”
Minh Ngọc hăng hái nói, tuy trong lòng cũng không muốn chuyển đi. Nơi này là nhà của bọn họ gần mười năm trời. Thật sự rất đau lòng
“Được! Đồng chí Minh Ngọc nhớ giữ lời nha”
“Ế! Tôi còn nghe nói, đồng chí Bích Thảo sắp kết hôn đúng không? Là ai mà lại lọt vào mắt xanh của cô thế?”
“Không sai! Hai tháng sau tất cả mọi người nhớ tới dự nhé! Không được sót một ai đâu đấy”
Bích Thảo chính là sắp kết hôn. Người đàn ông này là Dương Mạnh. Bọn họ gặp nhau trong đám cưới của Triệu Minh Vy. Bích Thảo là người có tính cách trẻ con, vui tính. Cũng rất nghịch ngợm. Nhưng lại rơi vào tay của người đàn ông này thì cũng rất lạ. Nói gì đi nữa thì bọn hơn cũng là đôi tình nhân. Chỉ mong cho người mà cô ấy chọn sẽ luôn đối xử tốt với cô ấy
Nhớ lại lúc trước, Dương Mạnh theo đuổi Bích Thảo vô cùng mãnh liệt. Khiến cho cô ấy cảm thấy rất phiền. Nhưng sau một thời gian thì đổ gục bởi cách tán tỉnh của cậu ta. Đây là lần đầu tiên cô ấy rung động. Có thể nói là thốt trắng vào tay sói xám. Dương Mạnh cực kì điêu luyện trong việc yêu đương. Nhưng lần này lại vô cùng nghiêm túc. Chỉ mong là cậu ta thật sự chung tình. Nếu như khiến cô nhóc này tổn thương bọn cô sẽ xử lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.