Chương 178: CÔNG KHAI XIN LỖI
Mặc Tử Quy
02/02/2021
Lúc hai người tới cục dân chính vừa khéo là lúc họ sắp tan làm, hai
người ngoại trừ lấy được số buổi chiều thì không làm được gì cả.
Mắt to nhìn mắt nhỏ của Tô Cẩn Nghiêm, Chung Thủy Linh chu môi nói: “Sao lại nhiều người như vậy, em còn cho rằng vừa tới là có thể có đâu.”
Chung Thủy Linh vốn nghĩ hôm nay là ngày làm việc, lại thêm không phải ngày lễ gì, cục dân chính hẳn không có nhiều người như vậy mới đúng, nhưng đến đây mới phát hiện hôm nay đã xếp hàng tới chiều rồi.
Tô Cẩn Nghiêm cũng không nghĩ tới sẽ nhiều người như vậy, nhìn Chung Thủy Linh nói: “Anh cũng không nghĩ tới, không có kinh nghiêm về phương diện này.”
Nghe vậy, Chung Thủy Linh cố ý nhướn mày, vươn tay nhéo tai anh có chút không vui nói: “Anh muốn có loại kinh nghiệm này với ai?”
Tô Cẩn Nghiêm cười, ôm eo cô, khẽ hôn lên môi cô, nói: “Không muốn có kinh nghiệm, một lần là đủ rồi.”
Thấy anh phản ứng nhanh, Chung Thủy Linh lúc này mới xem như hài lòng gật đầu, nhìn anh một cái, nói: “Đi thôi, tìm chỗ uống chút nước, em hơi khát.”
Tô Cẩn Nghiêm ở phía sau bước tới khoác vai cô, nói: “Ừ, bà xã đại nhân nói cái gì thì là cái đó.”
Một tiếng gọi bà xã đại nhân của anh khiến Chung Thủy Linh có chút ngượng ngùng, nhìn anh một cái, cố ý kéo tay anh trên vai mình xuống, thẹn thùng nói: “Ai là bà xã anh chứ.” Họ còn chưa đăng ký đâu, muốn kêu cũng là buổi chiều.
“Em đó, ngoại trừ em còn có thể có ai.” Tô Cẩn Nghiêm không ngượng nói, tay lúc này trực tiếp ôm eo cô, kéo cô gần hơn về phía mình.
Chung Thủy Linh mặc dù xấu hổ, nhưng lúc này lại không đẩy anh ra, chỉ có chút thẹn thùng cúi đầu cười.
Vì còn phải đợi cả buổi trưa, hai người trực tiếp tìm một nhà hàng hoàn cảnh không tệ, thuận tiện giải quyết bữa trưa.
Từng dĩa thức ăn tinh xảo được đưa lên, vì bữa sáng ăn muộn, Chung Thủy Linh không đói, nhưng nhìn phối hợp màu sắc xinh đẹp, vẫn có chút không nhịn được vươn tay ra gắp một miếng bỏ vào miệng.
Nhai nuốt miếng thịt, Chung Thủy Linh mày càng nhíu chặt, nhìn Tô Cẩn Nghiêm có chút không vui nói: “Đều trách anh, em ngày càng kén ăn rồi.”
Nghe vậy, Tô Cẩn Nghiêm có chút không nhịn được cười, vươn tay gắp một miếng cho vào miệng, quả thực mùi vị không ra sao cả, đặt đũa xuống nói: “Ừ, đầu bếp nhà hàng này không ra sao cả.”
Chung Thủy Linh uống ngụm nước, nhìn anh nói: “Sao anh không nói tài nấu bếp của anh tốt.”
Đối với lời này của cô, Tô Cẩn Nghiêm vẫn rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó nhìn Chung Thủy Linh nói: “Ừ, con người anh khá khiêm tốn.”
Chung Thủy Linh có chút buồn cười với lời của anh, không nói gì nữa, lại cầm đũa gắp một miếng khác, mùi vị lần này cũng được, xem như tạm chấp nhận.
Hai người bên này đang ăn cơm, điện thoại Chung Thủy Linh lại vang lên, là điện thoại của Tiểu Đào.
Cô nhìn Tô Cẩn Nghiêm nói: “Là điện thoại trợ lý trước đây của em.”
Tô Cẩn Nghiêm gật gật đầu, cầm ly uống ngụm nước.
Chung Thủy Linh cầm điện thoại lướt màn hình, đặt bên tai nói: “Alo, Tiểu Đào à, có chuyện sao?”
“Chị Thủy Linh, chị có xem facebook của công ty chưa, Ngô An Kỳ đó, cô ta công khai xin lỗi rồi, còn thừa nhận mình quả thực là sao chép tác phẩm của chị!” Cách điện thoại, giọng nói và ngữ điệu của Tiểu Đào nghe đều rất kích động.
Chung Thủy Linh nhướn mày, có chút ngoài ý muốn với bữa với bữa cơm tối qua, lời xin lỗi cô muốn lúc này đã tới rồi.
Nghĩ vậy, cô cầm điện thoại nói: “Vậy sao, chị vẫn chưa xem, đợi lát nữa lại xem một chút đi.”
“Dạ dạ, lúc em vừa nhìn thấy dường như cũng nghệch mặt, Ngô An Kỳ đó trước đây không phải rất phách lối sao, sao bây giờ lại đột nhiên xin lỗi chứ, thực ra là quá ngoài ý muốn.”
Chung Thủy Linh cười cười, không định nói gì nhiều với cô ấy, chỉ đơn giản nói: “Có lẽ là cô ta nghĩ thông rồi đi.”
“Có lẽ vậy, nhưng mà Lynda nói với em, công ty hình như có ý muốn thu hồi chức vị quản lý của cô ta, chúng em nghĩ cô ta hẳn không phải là bị Lý tổng chơi ngán rồi đi.” Tiểu Đào có chút bát quái nói.
Chung Thủy Linh cười cười, nói: “Những chuyện này em đừng đoán nữa, dù sao cũng không liên quan gì với chúng ta, nhưng cô ta đã xin lỗi rồi, cũng thừa nhận rồi, vậy chuyện này cứ vậy đi.”
“Chị Thủy Linh, nếu Ngô An Kỳ đi rồi, chị còn định quay lại không?” Tiểu Đào cách điện thoại thăm dò: “Thực ra con người Lý tổng cũng rất tốt, khoảng thời gian trước có lẽ chỉ là bị hồ ly tinh làm mê mắt, bây giờ nhìn rõ có lẽ cũng cắt đứt với hồ ly tinh rồi.”
Nghe vậy, Chung Thủy Linh khẽ nhíu mày, cách điện thoại nói: “Anh ta và Ngô An Kỳ thế nào cũng không còn liên quan tới chị nữa, còn nữa, cho dù Ngô An Kỳ có rời đi hay không, chị cũng sẽ không quay về công ty.”
Nghe cô nói vậy, Tiểu Đào như vẫn chưa bỏ cuộc, nói vào điện thoại: “Chị Thủy Linh, thực ra trong lòng chúng em vẫn cảm thấy chị và Lý tổng đặc biệt phù hợp, nếu Lý tổng lại quay đầu theo đuổi chị, chẳng lẽ chị thật sự không suy nghĩ sao?”
Thực ra cô ấy có lòng riêng, nếu Chung Thủy Linh và Lý Cảnh Thịnh quay lại, vậy cô tất nhiên sẽ quay về công ty, đến lúc đó cô ấy cũng có thể theo về công ty, mà liên quan tới việc cô trước đây nhắc tới muốn khởi nghiệp, cô ấy cũng không phải không nghĩ tới nhưng bây giờ thị trường không tốt như vậy, sáng lập một nhãn hiệu nói thì dễ, mọi người đều ở trong vòng, có bao nhiêu người thất bại vì chuyện này, mọi người đều nhìn hết trong mắt.
Chung Thủy Linh khẽ thở dài một tiếng, nhìn Tô Cẩn Nghiêm cầm điện thoại cố ý nói: “Tiểu Đào, chị sắp kết hôn rồi, chồng chưa cưới của chị đang ngồi trước mặt chị, cho nên sau này em đừng nói linh tinh nữa, tính tình chồng chưa cưới của chị không tốt lắm, nếu thật sự ghen tuông, cuộc sống hôn nhân của chị không mỹ mãn, chị sẽ tìm em đó!”
Nghe vậy, Tiểu Đào bên đầu kia điện thoại khẽ sững sốt: “A!” Cầm điện thoại một lúc không lên tiếng.
Bên này, Tô Cẩn Nghiêm buồn cười nhìn cô, có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Chung Thủy Linh có chút nghịch ngợm lè lưỡi với anh, dáng vẻ đáng yêu lại thú vị.
Cách điện thoại, Tiểu Đào một lúc sau mới phản ứng lại, cầm điện thoại có chút căng thẳng nói: “Chị Thủy Linh, chị, chị vừa rồi không phải đùa với em chứ? Chị sắp kết hôn rồi? Với ai chứ? Em biết sao?”
Chuyện này cũng quá nhanh rồi, tình cảm của cô và Lý Cảnh Thịnh tất cả mọi người trong phòng thiết kế đều rõ ràng, sau đó làm loạn mọi người cũng đều hiểu, sau lưng mọi người đều bàn tán Lý Cảnh Thịnh quá khốn khiếp, nếu luận nhan sắc, Chung Thủy Linh không chút thua kém Ngô An Kỳ, chỉ là trên mặt Ngô An Kỳ có thêm chút quyến rũ, ngoài ra nếu nói năng lực, Ngô An Kỳ lấy ngụy trang từng du học, thực ra trong xương cốt căn bản không có thực lực gì.
Mắt to nhìn mắt nhỏ của Tô Cẩn Nghiêm, Chung Thủy Linh chu môi nói: “Sao lại nhiều người như vậy, em còn cho rằng vừa tới là có thể có đâu.”
Chung Thủy Linh vốn nghĩ hôm nay là ngày làm việc, lại thêm không phải ngày lễ gì, cục dân chính hẳn không có nhiều người như vậy mới đúng, nhưng đến đây mới phát hiện hôm nay đã xếp hàng tới chiều rồi.
Tô Cẩn Nghiêm cũng không nghĩ tới sẽ nhiều người như vậy, nhìn Chung Thủy Linh nói: “Anh cũng không nghĩ tới, không có kinh nghiêm về phương diện này.”
Nghe vậy, Chung Thủy Linh cố ý nhướn mày, vươn tay nhéo tai anh có chút không vui nói: “Anh muốn có loại kinh nghiệm này với ai?”
Tô Cẩn Nghiêm cười, ôm eo cô, khẽ hôn lên môi cô, nói: “Không muốn có kinh nghiệm, một lần là đủ rồi.”
Thấy anh phản ứng nhanh, Chung Thủy Linh lúc này mới xem như hài lòng gật đầu, nhìn anh một cái, nói: “Đi thôi, tìm chỗ uống chút nước, em hơi khát.”
Tô Cẩn Nghiêm ở phía sau bước tới khoác vai cô, nói: “Ừ, bà xã đại nhân nói cái gì thì là cái đó.”
Một tiếng gọi bà xã đại nhân của anh khiến Chung Thủy Linh có chút ngượng ngùng, nhìn anh một cái, cố ý kéo tay anh trên vai mình xuống, thẹn thùng nói: “Ai là bà xã anh chứ.” Họ còn chưa đăng ký đâu, muốn kêu cũng là buổi chiều.
“Em đó, ngoại trừ em còn có thể có ai.” Tô Cẩn Nghiêm không ngượng nói, tay lúc này trực tiếp ôm eo cô, kéo cô gần hơn về phía mình.
Chung Thủy Linh mặc dù xấu hổ, nhưng lúc này lại không đẩy anh ra, chỉ có chút thẹn thùng cúi đầu cười.
Vì còn phải đợi cả buổi trưa, hai người trực tiếp tìm một nhà hàng hoàn cảnh không tệ, thuận tiện giải quyết bữa trưa.
Từng dĩa thức ăn tinh xảo được đưa lên, vì bữa sáng ăn muộn, Chung Thủy Linh không đói, nhưng nhìn phối hợp màu sắc xinh đẹp, vẫn có chút không nhịn được vươn tay ra gắp một miếng bỏ vào miệng.
Nhai nuốt miếng thịt, Chung Thủy Linh mày càng nhíu chặt, nhìn Tô Cẩn Nghiêm có chút không vui nói: “Đều trách anh, em ngày càng kén ăn rồi.”
Nghe vậy, Tô Cẩn Nghiêm có chút không nhịn được cười, vươn tay gắp một miếng cho vào miệng, quả thực mùi vị không ra sao cả, đặt đũa xuống nói: “Ừ, đầu bếp nhà hàng này không ra sao cả.”
Chung Thủy Linh uống ngụm nước, nhìn anh nói: “Sao anh không nói tài nấu bếp của anh tốt.”
Đối với lời này của cô, Tô Cẩn Nghiêm vẫn rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó nhìn Chung Thủy Linh nói: “Ừ, con người anh khá khiêm tốn.”
Chung Thủy Linh có chút buồn cười với lời của anh, không nói gì nữa, lại cầm đũa gắp một miếng khác, mùi vị lần này cũng được, xem như tạm chấp nhận.
Hai người bên này đang ăn cơm, điện thoại Chung Thủy Linh lại vang lên, là điện thoại của Tiểu Đào.
Cô nhìn Tô Cẩn Nghiêm nói: “Là điện thoại trợ lý trước đây của em.”
Tô Cẩn Nghiêm gật gật đầu, cầm ly uống ngụm nước.
Chung Thủy Linh cầm điện thoại lướt màn hình, đặt bên tai nói: “Alo, Tiểu Đào à, có chuyện sao?”
“Chị Thủy Linh, chị có xem facebook của công ty chưa, Ngô An Kỳ đó, cô ta công khai xin lỗi rồi, còn thừa nhận mình quả thực là sao chép tác phẩm của chị!” Cách điện thoại, giọng nói và ngữ điệu của Tiểu Đào nghe đều rất kích động.
Chung Thủy Linh nhướn mày, có chút ngoài ý muốn với bữa với bữa cơm tối qua, lời xin lỗi cô muốn lúc này đã tới rồi.
Nghĩ vậy, cô cầm điện thoại nói: “Vậy sao, chị vẫn chưa xem, đợi lát nữa lại xem một chút đi.”
“Dạ dạ, lúc em vừa nhìn thấy dường như cũng nghệch mặt, Ngô An Kỳ đó trước đây không phải rất phách lối sao, sao bây giờ lại đột nhiên xin lỗi chứ, thực ra là quá ngoài ý muốn.”
Chung Thủy Linh cười cười, không định nói gì nhiều với cô ấy, chỉ đơn giản nói: “Có lẽ là cô ta nghĩ thông rồi đi.”
“Có lẽ vậy, nhưng mà Lynda nói với em, công ty hình như có ý muốn thu hồi chức vị quản lý của cô ta, chúng em nghĩ cô ta hẳn không phải là bị Lý tổng chơi ngán rồi đi.” Tiểu Đào có chút bát quái nói.
Chung Thủy Linh cười cười, nói: “Những chuyện này em đừng đoán nữa, dù sao cũng không liên quan gì với chúng ta, nhưng cô ta đã xin lỗi rồi, cũng thừa nhận rồi, vậy chuyện này cứ vậy đi.”
“Chị Thủy Linh, nếu Ngô An Kỳ đi rồi, chị còn định quay lại không?” Tiểu Đào cách điện thoại thăm dò: “Thực ra con người Lý tổng cũng rất tốt, khoảng thời gian trước có lẽ chỉ là bị hồ ly tinh làm mê mắt, bây giờ nhìn rõ có lẽ cũng cắt đứt với hồ ly tinh rồi.”
Nghe vậy, Chung Thủy Linh khẽ nhíu mày, cách điện thoại nói: “Anh ta và Ngô An Kỳ thế nào cũng không còn liên quan tới chị nữa, còn nữa, cho dù Ngô An Kỳ có rời đi hay không, chị cũng sẽ không quay về công ty.”
Nghe cô nói vậy, Tiểu Đào như vẫn chưa bỏ cuộc, nói vào điện thoại: “Chị Thủy Linh, thực ra trong lòng chúng em vẫn cảm thấy chị và Lý tổng đặc biệt phù hợp, nếu Lý tổng lại quay đầu theo đuổi chị, chẳng lẽ chị thật sự không suy nghĩ sao?”
Thực ra cô ấy có lòng riêng, nếu Chung Thủy Linh và Lý Cảnh Thịnh quay lại, vậy cô tất nhiên sẽ quay về công ty, đến lúc đó cô ấy cũng có thể theo về công ty, mà liên quan tới việc cô trước đây nhắc tới muốn khởi nghiệp, cô ấy cũng không phải không nghĩ tới nhưng bây giờ thị trường không tốt như vậy, sáng lập một nhãn hiệu nói thì dễ, mọi người đều ở trong vòng, có bao nhiêu người thất bại vì chuyện này, mọi người đều nhìn hết trong mắt.
Chung Thủy Linh khẽ thở dài một tiếng, nhìn Tô Cẩn Nghiêm cầm điện thoại cố ý nói: “Tiểu Đào, chị sắp kết hôn rồi, chồng chưa cưới của chị đang ngồi trước mặt chị, cho nên sau này em đừng nói linh tinh nữa, tính tình chồng chưa cưới của chị không tốt lắm, nếu thật sự ghen tuông, cuộc sống hôn nhân của chị không mỹ mãn, chị sẽ tìm em đó!”
Nghe vậy, Tiểu Đào bên đầu kia điện thoại khẽ sững sốt: “A!” Cầm điện thoại một lúc không lên tiếng.
Bên này, Tô Cẩn Nghiêm buồn cười nhìn cô, có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Chung Thủy Linh có chút nghịch ngợm lè lưỡi với anh, dáng vẻ đáng yêu lại thú vị.
Cách điện thoại, Tiểu Đào một lúc sau mới phản ứng lại, cầm điện thoại có chút căng thẳng nói: “Chị Thủy Linh, chị, chị vừa rồi không phải đùa với em chứ? Chị sắp kết hôn rồi? Với ai chứ? Em biết sao?”
Chuyện này cũng quá nhanh rồi, tình cảm của cô và Lý Cảnh Thịnh tất cả mọi người trong phòng thiết kế đều rõ ràng, sau đó làm loạn mọi người cũng đều hiểu, sau lưng mọi người đều bàn tán Lý Cảnh Thịnh quá khốn khiếp, nếu luận nhan sắc, Chung Thủy Linh không chút thua kém Ngô An Kỳ, chỉ là trên mặt Ngô An Kỳ có thêm chút quyến rũ, ngoài ra nếu nói năng lực, Ngô An Kỳ lấy ngụy trang từng du học, thực ra trong xương cốt căn bản không có thực lực gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.