Chương 13: Trình Diện
Vô Ảnh Khiêu Khiêu
06/07/2021
Sau bữa tối hôm đó,hôm sau khi thức dậy Trình Gia Lâm bắt đầu dọn dẹp và đong gói các vật dung vào tử để chuẩn bị trở về Bắc Kinh. Cô đã mua xong vé tàu, từ Tĩnh Hải đi Bắc Kinh sẽ mất 16 tiếng, thêm thời gian di chuyển đến trung tâm huấn luyện quốc gia mất khoảng 2 tiếng nếu không tắc đường vậy nên cô sẽ đên thẳng trung tâm báo danh trước sau đó mới trở về nhà bác Lý, sáng nay cô đã báo với bác Lý lộ trình của mình. Nhìn địa chỉ khu nhà Bác Lý nằm trong khu biệt viện Tân Thần Gia Lạc trên tay cô cảm thấy có chút bối rối, dù không phải là người trong danh môn thế gia nhưng với đặc thù nghề nghiệp thường xuyên lưu động và làm việc bên ngoài nên cô nắm rõ các tình báo về hoạt động trong nước và Bắc Kinh cũng là một trong những khu vực nằm trong sự rà soát của cô, nên cô hiểu rõ tầm quan trọng và sâu xa của khu Tân Thần Gia Lạc, nhìn bề ngoài nó không hơn những tiểu khu danh tiếng là bao nhưng thực chất không phải ai cũng có thể vào tiểu khu này, nó là một trong nhưng nơi an ninh và bảo mật bậc nhất sau Tây Thần Nguyên Tác- là nơi ở của những người chính ủy đứng đầu bộ máy chính phủ trung ương. Vậy nên có thể nói Tân Thần Gia Lạc thuộc đẳng cấp không kém, từ lúc biết Bác Lý, cô biết Bác có uy tín rất cao trong quân đội thế nhưng chưa bao giờ thấy bác mặc quân phục cũng như đề cập đến chức vụ của mình trong quân , chỉ nói mình là là đồng đội ngày xưa với bố đã xuất ngũ giờ la thương nhân... nhưng đến hôm nay khi nhận được địa chỉ khu biệt thự nhà Bác Lý thì cô có thể khẳng định nó cũng chỉ là bề nổi của tảng băng chìm...cũng chỉ là một thân phận bên ngoài giống cô.
Khóa cửa, khoát ba lô ra ngoài, cô định dùng số thời gian rảnh rỗi còn lại dạo quanh nơi đây, thuận tiện mua một ít thổ sản làm quà biếu Bác Lý....
Bắc kinh ngày 26 tháng 06 năm 2000
Đúng 9 giờ sáng, một chiếc taxi dừng trước cổng trung tâm huấn luyện quốc gia. Một cô gái lưng khoát ba lô mở cửa bước xuống xe. Sau gần 2 tiếng kẹt xe trên cao tốc, rốt cuộc Trình Gia Lâm đã đến nơi làm việc sắp tới của mình. Cô bước tới, xuất trình giấy tờ và được hướng dẫn đi thẳng đến phòng của lãnh đạo bộ chỉ huy sứ...
Gõ cửa bước vào phòng. Bên trong phòng có một người đàn ông đang ngồi, tuổi tâm 40-45 mái tóc ngắn có hoa râm, vì đang ngồi nên cô không thấy rõ dáng vẻ, chỉ có cảm nhận rất cao gầy quoắc thướt. Cô nghiêm người thực hiện động tác chào và báo tên của mình :
“ Báo cáo thủ trưởng-đặc chủng tác chiến trung đội Báo Đen, tiểu đội trưởng Báo Đêm trung úy Trình Gia Lâm có mặt”
“ Tốt”. Lâm Đình Khiêm thấy cô báo danh thì hơi ngước mắt nhìn lên,ngưng giọng trả lời rồi nói tiếp : “ đồng chí đã nhận được nhiệm vụ”
“ Đã nhận được thưa thủ trưởng” Trình Gia Lâm trả lời
“ Kể từ bây giờ, tôi sẽ là người chỉ đạo trực tiếp cho đồng chí trong những mệnh lệnh tiếp theo của quân ủy. Đây là chứng nhận và quyết định của quân ủy, mời đồng chí kiểm tra” . Đại tá Lâm Đình Khiêm tiếp lời và đưa giấy chứng nhận và quyết định đặt tại bàn
“ Rõ”. Trình Gia Lâm trả lời, sau đó hướng đến những tài liệu mà đại tá Lâm Đình Khiêm đặt trên bàn đón đọc.
“ Đã xác nhận, xin nhận quyết định từ chính ủy”. Sau khi xác nhận lệnh cô tiếp tục trả lời.
“ Được rồi, kể từ giờ phút này, danh ngạch quân đội, quân hàm trung úy và tất cả hồ sơ của đồng chí sẽ được phong tỏa trong “RC- REDCLUES” do cục an ninh bảo mật quốc gia lưu giữ, bây giờ đồng chí sẽ là một công dân làm việc tại trung tâm huấn luyện quốc gia với vai trò là một vận động viên-huấn luyện viên thuộc bộ môn thể dục dụng cụ. Đồng chí đã rõ chưa”.
Hồ sơ “RC- REDCLUES” là nơi lưu giữ tất cả những thông tin thuộc về bảo mật quốc gia, tất cả những thành viên được lưu tên trong hồ sơ này thì đều có thêm một bộ hồ sơ thứ 2 được tạo ra để lưu giữ cục an ninh quốc phòng,đây là đặc quyền cũng như là sự bảo đảm của chính ủy cho sự an toàn ngoài xã hội của người thực thi nhiệm vụ cũng như nâng cao khả năng hoàn thành nhiệm vụ.
“ Rõ”. Trình Gia Lâm trả lời. Nói rồi cô mở ba lô của mình lấy ra chứng nhận, quân hàm đặt lên bàn, nộp lại cho Lâm Đình Khiêm , rồi lùi về sau.
“ Tốt lắm bây giờ nhớ rõ không còn là trong quân nữa. Cháu có thể gọ chú là chú Lâm hoặc giám đốc Lâm, vị trí hiện tại của chú là giám đốc trung tâm này, có gì khó khăn hay vấn đề gì cần hỗ trợ, cháu cứ liên hệ trực tiếp với chú, bên ngoài cháu sẽ là người con của đồng nghiệp của chú gởi gắm...cháu yên tâm làm quen với môi trường đầu tuần sau bắt đầu làm việc chính thức nhé” Lâm Đình Khiêm thôi nghiêm nghị vừa cười vừa nói với cô.
“ Cháu cảm ơn chú Lâm, trước mắt cháu sẽ cần quan sát và tập luyện một chút cho phù hợp với tiến độ”
“ Được, được, lầu 2 là nơi hoạt động của bộ môn dụng cụ, cháu cứ tự nhiên, có việc cần chú sẽ liên hệ cháu” Lâm Đình Khiêm vui vẻ trả lời, ông hài lòng với thái độ của cô bé mới tới này, đủ trầm lặng, đủ tinh tế. Rồi tiếp tục nói:
“ Cháu đã có chỗ ở chưa, chú sẽ sắp xếp cho cháu tại ký túc xá của vận động viên nhé”
“ Cháu có rồi chú ạ. Khu Tân Thần Gia Lạc... sắp tới cháu sẽ kết hôn, lúc đó sẽ mời chú đến dự” Trình Gia Lâm nhẹ giọng trả lời
Lâm Đình Khiêm hơi sửng sốt - ở vị trí này ông đương nhiên biết tầm quan trọng của nó...rồi bật cười lớn.. “ tốt, tốt...vậy chú đợi thiệp mời từ cháu”.
Nói rồi 2 người cùng nhau trò chuyện một lúc, sau đó cô mới xin phép rời đi.
Ra khỏi phòng, cô tiến lên lầu 2 rồi lặng lẽ bước vào hàng ghế đợi bên trong sảnh tiến vào trạng thái quan sát, thu thập thông tin.
Hôm nay như thường lệ trong sảnh đường chia thành 4 tốp đang tập luyện, Một nhóm nhỏ tầm 5-8 tuổi gồm 9 thành viên với 2 vị huấn luyện, một nhóm lớn hơn tầm 8-15 tuổi với 1 huấn luyện viên hỗ trợ, 2 nhóm còn lại lớn hơn đang chia nhau tự tập các động tác cá nhân trên ngựa và xà...Các động tác nhìn không thể nào quen thuộc hơn tuy nhiên đây có lẽ là lần đầu tiên cô thấy trực tiếp diễn ra ngay trước mắt...trước đây cô đã có một khoảng thời gian tập luyện trong những trung tâm bồi dưỡng của quốc gia, tuy nhiên nó là các nội dung tổng quát không chuyên sâu vào môn thể thao nào, nhất là những môn thể thao thành tích như thế này...điều này quả thật hấp dẫn cô.
Miên mang theo dõi cho đến khi chuông báo vang lên, cô mới ngó đồng hồ 11 giờ 30- thì ra đã đến giờ cơm trưa. Thế là cô xách túi ra ngoai thầm nhủ “ hôm nay đến đây thôi, còn 2 ngày thứ 7 và chủ nhật cô sẽ tranh thủ đến luyện tập”
Khi Trình Gia Lâm đang tập trung quan sát bên trong sảnh đường thì không biết được rằng thủ trưởng của cô, đại tá Lâm Đình Khiêm cũng đang quan sát cô từ phía bên ngoài. Ông sau khi nói chuyện với cô thì nhận được một cú điện thoại từ lão Lý- người bạn đồng nghiệp của mình, ông biết bạn mình không có đại sự thì không viếng tam bảo thế nên trầm lặng trả lời, thế mà không ngờ được tin tức lão Lý đưa tới lại là về cô bé đến trình diện hôm nay, quả là thú vị. Điều này khiến ông không khỏi tò mò liệu cô làm cách gì có kiềm chế được cậu út nhà lão Lý kia.
Khóa cửa, khoát ba lô ra ngoài, cô định dùng số thời gian rảnh rỗi còn lại dạo quanh nơi đây, thuận tiện mua một ít thổ sản làm quà biếu Bác Lý....
Bắc kinh ngày 26 tháng 06 năm 2000
Đúng 9 giờ sáng, một chiếc taxi dừng trước cổng trung tâm huấn luyện quốc gia. Một cô gái lưng khoát ba lô mở cửa bước xuống xe. Sau gần 2 tiếng kẹt xe trên cao tốc, rốt cuộc Trình Gia Lâm đã đến nơi làm việc sắp tới của mình. Cô bước tới, xuất trình giấy tờ và được hướng dẫn đi thẳng đến phòng của lãnh đạo bộ chỉ huy sứ...
Gõ cửa bước vào phòng. Bên trong phòng có một người đàn ông đang ngồi, tuổi tâm 40-45 mái tóc ngắn có hoa râm, vì đang ngồi nên cô không thấy rõ dáng vẻ, chỉ có cảm nhận rất cao gầy quoắc thướt. Cô nghiêm người thực hiện động tác chào và báo tên của mình :
“ Báo cáo thủ trưởng-đặc chủng tác chiến trung đội Báo Đen, tiểu đội trưởng Báo Đêm trung úy Trình Gia Lâm có mặt”
“ Tốt”. Lâm Đình Khiêm thấy cô báo danh thì hơi ngước mắt nhìn lên,ngưng giọng trả lời rồi nói tiếp : “ đồng chí đã nhận được nhiệm vụ”
“ Đã nhận được thưa thủ trưởng” Trình Gia Lâm trả lời
“ Kể từ bây giờ, tôi sẽ là người chỉ đạo trực tiếp cho đồng chí trong những mệnh lệnh tiếp theo của quân ủy. Đây là chứng nhận và quyết định của quân ủy, mời đồng chí kiểm tra” . Đại tá Lâm Đình Khiêm tiếp lời và đưa giấy chứng nhận và quyết định đặt tại bàn
“ Rõ”. Trình Gia Lâm trả lời, sau đó hướng đến những tài liệu mà đại tá Lâm Đình Khiêm đặt trên bàn đón đọc.
“ Đã xác nhận, xin nhận quyết định từ chính ủy”. Sau khi xác nhận lệnh cô tiếp tục trả lời.
“ Được rồi, kể từ giờ phút này, danh ngạch quân đội, quân hàm trung úy và tất cả hồ sơ của đồng chí sẽ được phong tỏa trong “RC- REDCLUES” do cục an ninh bảo mật quốc gia lưu giữ, bây giờ đồng chí sẽ là một công dân làm việc tại trung tâm huấn luyện quốc gia với vai trò là một vận động viên-huấn luyện viên thuộc bộ môn thể dục dụng cụ. Đồng chí đã rõ chưa”.
Hồ sơ “RC- REDCLUES” là nơi lưu giữ tất cả những thông tin thuộc về bảo mật quốc gia, tất cả những thành viên được lưu tên trong hồ sơ này thì đều có thêm một bộ hồ sơ thứ 2 được tạo ra để lưu giữ cục an ninh quốc phòng,đây là đặc quyền cũng như là sự bảo đảm của chính ủy cho sự an toàn ngoài xã hội của người thực thi nhiệm vụ cũng như nâng cao khả năng hoàn thành nhiệm vụ.
“ Rõ”. Trình Gia Lâm trả lời. Nói rồi cô mở ba lô của mình lấy ra chứng nhận, quân hàm đặt lên bàn, nộp lại cho Lâm Đình Khiêm , rồi lùi về sau.
“ Tốt lắm bây giờ nhớ rõ không còn là trong quân nữa. Cháu có thể gọ chú là chú Lâm hoặc giám đốc Lâm, vị trí hiện tại của chú là giám đốc trung tâm này, có gì khó khăn hay vấn đề gì cần hỗ trợ, cháu cứ liên hệ trực tiếp với chú, bên ngoài cháu sẽ là người con của đồng nghiệp của chú gởi gắm...cháu yên tâm làm quen với môi trường đầu tuần sau bắt đầu làm việc chính thức nhé” Lâm Đình Khiêm thôi nghiêm nghị vừa cười vừa nói với cô.
“ Cháu cảm ơn chú Lâm, trước mắt cháu sẽ cần quan sát và tập luyện một chút cho phù hợp với tiến độ”
“ Được, được, lầu 2 là nơi hoạt động của bộ môn dụng cụ, cháu cứ tự nhiên, có việc cần chú sẽ liên hệ cháu” Lâm Đình Khiêm vui vẻ trả lời, ông hài lòng với thái độ của cô bé mới tới này, đủ trầm lặng, đủ tinh tế. Rồi tiếp tục nói:
“ Cháu đã có chỗ ở chưa, chú sẽ sắp xếp cho cháu tại ký túc xá của vận động viên nhé”
“ Cháu có rồi chú ạ. Khu Tân Thần Gia Lạc... sắp tới cháu sẽ kết hôn, lúc đó sẽ mời chú đến dự” Trình Gia Lâm nhẹ giọng trả lời
Lâm Đình Khiêm hơi sửng sốt - ở vị trí này ông đương nhiên biết tầm quan trọng của nó...rồi bật cười lớn.. “ tốt, tốt...vậy chú đợi thiệp mời từ cháu”.
Nói rồi 2 người cùng nhau trò chuyện một lúc, sau đó cô mới xin phép rời đi.
Ra khỏi phòng, cô tiến lên lầu 2 rồi lặng lẽ bước vào hàng ghế đợi bên trong sảnh tiến vào trạng thái quan sát, thu thập thông tin.
Hôm nay như thường lệ trong sảnh đường chia thành 4 tốp đang tập luyện, Một nhóm nhỏ tầm 5-8 tuổi gồm 9 thành viên với 2 vị huấn luyện, một nhóm lớn hơn tầm 8-15 tuổi với 1 huấn luyện viên hỗ trợ, 2 nhóm còn lại lớn hơn đang chia nhau tự tập các động tác cá nhân trên ngựa và xà...Các động tác nhìn không thể nào quen thuộc hơn tuy nhiên đây có lẽ là lần đầu tiên cô thấy trực tiếp diễn ra ngay trước mắt...trước đây cô đã có một khoảng thời gian tập luyện trong những trung tâm bồi dưỡng của quốc gia, tuy nhiên nó là các nội dung tổng quát không chuyên sâu vào môn thể thao nào, nhất là những môn thể thao thành tích như thế này...điều này quả thật hấp dẫn cô.
Miên mang theo dõi cho đến khi chuông báo vang lên, cô mới ngó đồng hồ 11 giờ 30- thì ra đã đến giờ cơm trưa. Thế là cô xách túi ra ngoai thầm nhủ “ hôm nay đến đây thôi, còn 2 ngày thứ 7 và chủ nhật cô sẽ tranh thủ đến luyện tập”
Khi Trình Gia Lâm đang tập trung quan sát bên trong sảnh đường thì không biết được rằng thủ trưởng của cô, đại tá Lâm Đình Khiêm cũng đang quan sát cô từ phía bên ngoài. Ông sau khi nói chuyện với cô thì nhận được một cú điện thoại từ lão Lý- người bạn đồng nghiệp của mình, ông biết bạn mình không có đại sự thì không viếng tam bảo thế nên trầm lặng trả lời, thế mà không ngờ được tin tức lão Lý đưa tới lại là về cô bé đến trình diện hôm nay, quả là thú vị. Điều này khiến ông không khỏi tò mò liệu cô làm cách gì có kiềm chế được cậu út nhà lão Lý kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.