Quan Sách

Chương 198: Âm mưu sau lưng

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

12/04/2013



Hoàng Tiểu Hoa thông minh, người thông minh đều hiểu được phải tránh sự cám dỗ!

Mấy năm nay gần đây, tập đoàn Thái Thủy Thiệu Băng Oánh tặng Hoàng Tiểu Hoa không ít đồ vật này nọ, Hoàng Tiểu Hoa không chối từ, nhưng tuyệt ít khi đối với Thiệu Băng Oánh chủ động tiếp cận, bởi vì y biết rõ người phụ nữ này nguy hiểm.

Phụ nữ là loại động vật, nhất là người phụ nữ xinh đẹp còn biết được lợi dụng ưu thế của mình, thân mình chính là không đơn giản. Thiệu Băng Oánh chạy trong xã hội thượng lưu Đức Cao thành thạo, và cô đi lại thân mật với rất nhiều cán bộ. Người phụ nữ như vậy Hoàng Tiểu Hoa cho rằng quả thực chính là sao chổi.

Hoàng Tiểu Hoa kiêng kị Thiệu Băng Oánh, nhưng trong lòng y lại rõ ràng, Lễ Hà có vài người đối với Thiệu Băng Oánh cũng bị cảm mạo.

Lúc trước Thiệu Băng Oánh vừa mới vào Lễ Hà, cô quyến rũ, cộng thêm sức hấp dẫn độc đáo nữ tính của đô thị thành phố lớn, rất hấp dẫn người vây quanh cô.

Nhưng Thiệu Băng Oánh người phụ nữ này rất thông minh, hiểu được tâm tư đàn ông. Đàn ông đối với phụ nữ, đó là không với đến không bằng không chiếm được, cho nên, Băng Oánh luôn làm mờ ám, nhưng thời khắc mấu chốt, cô lại có thể bảo vệ được, có mấy người không thấy được lợi hại muốn cùng Thiệu Băng Oánh quan hệ tiến thêm một bước, nhưng cuối cùng đều đã bị giáo huấn.

Đến lúc này, Thiệu Băng Oánh thanh danh không tuột dốc, đàn ông thích phụ nữ, thấy quá sức, sẽ không xằng bậy, hơn nữa cần tính khiêu chiến nhất định. Không thể nghi ngờ, Thiệu Băng Oánh là người phụ nữ như vậy, bản thân Thiệu Băng Oánh cũng hiểu được điểm này, cho nên, cô liều mạng lợi dụng chiêu thức ấy khơi thông quan hệ, giải quyết sự tình, không bao lâu, cô liền thành công ở Lễ Hà đứng vững vàng, nghiễm nhiên trở thành nhân vật nổi tiếng trong xã hội Lễ Hà.

Nhưng, Hoàng Tiểu Hoa biết có một chuyện, có thể là điểm yếu của Thiệu Băng Oánh.

Thiệu Băng Oánh đụng phải Thư Trị Quốc, thư trị quốc nhân sinh được cao lớn anh tuấn, lại nói tiếp được phụ nữ yêu thích, trên thực tế, theo Hoàng Tiểu Hoa biết, Thư Trị Quốc thật sự là không thiếu phụ nữ.

Mà người phụ nữ Thư Trị Quốc nhìn trúng, phỏng chừng có quan hệ cũng thực nhẹ nhàng có thể dễ như trở bàn tay... Giống Thiệu Băng Oánh chỉ có điều khiêu khích, mờ ám, cũng là người phụ nữ không dám làm thật, Thư Trị Quốc vẫn là lần đầu tiên đụng phải.

Thư Trị Quốc mới đầu đối với Thiệu Băng Oánh cảm thấy hứng thú, liên tiếp tham dự hoạt động, nhưng liên tục vài lần sau khi Thiệu Băng Oánh đùa giỡn.

Thư Trị Quốc trong vẻ mặt ngạo khí bá đạo bạo phát, có một ngày, là hội liên hiệp công thương nghiệp Huyện họp hằng năm, Thư Trị Quốc tham dự liên hoan tiệc tối trên đường ra khỏi hội trường về khách sạn nghỉ ngơi, y ám chỉ Hoàng Tiểu Hoa... Nói cho Thiệu Băng Oánh chỗ y ở, đến báo cáo tình hình tập đoàn Thái Thủy vừa mới lên ngựa dây chuyền sản xuất đưa vào hoạt động.

Hoàng Tiểu Hoa hiểu được tâm tư Thư Trị Quốc, thời điểm ấy, cũng vừa lúc Hoàng Tiểu Hoa và Thư Trị Quốc quan hệ gần nhất, Thư Trị Quốc cũng khá tín nhiệm y.

Cho nên, lúc yến hội tan, Hoàng Tiểu Hoa liền cùng Thiệu Băng Oánh nói chuyện... Hơn nữa y ám chỉ... Tốt nhất Thiệu Băng Oánh một mình đi báo cáo.

Y đã nói được đủ rõ, nhưng Thiệu Băng Oánh lại coi như không có nghe hiểu, cô dám dẫn theo một phó tổng công ty qua báo cáo.

Lúc ấy, Thiệu Băng Oánh vào phòng Thư Trị Quốc, chỉ có một lát sau, Thư Trị Quốc liền gọi Hoàng Tiểu Hoa lên, y hướng về phía Hoàng Tiểu Hoa phát hỏa:

- Cậu làm công tác chủ nhiệm như thế nào? Không biết tiệc tối tất cả mọi người đều uống rượu sao? Uống say mèm, hồng đầu mặt đỏ như thế làm sao báo cáo công tác?

- Nói sau, làm cả ngày như thế, sao cậu không thể để tôi nghỉ ngơi sao? Còn sắp xếp nhiều như vậy nhật trình cho tôi... Cái gì rất giỏi công tác cần gấp gáp như vậy sao?

Hoàng Tiểu Hoa lúc ấy thật sự xấu hổ, vội vàng làm kiểm điểm.



Thư Trị Quốc liền đối với Thiệu Băng Oánh nói:

- Thiệu tổng... Về vấn đề Thái Thủy tiến vào Lễ Hà, chuyện này lại nói tiếp là hy sinh rất lớn của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chúng ta, nhất là các cô thu mua nhà máy xi măng Dịch Chu rất nhiều chi tiết, chúng ta căn bản là không dám lộ ra ngoài.

- Chúng ta cố gắng , cũng là phải tìm kiếm hồi báo , tôi rõ ràng, mã Chủ tịch huyện khả năng cho các cô nhiều hứa hẹn, nhưng tôi... Tôi nhất định phải nên vì nhân dân Lễ Hà lo lắng nhiều, tôi không có gì hứa hẹn! Cũng không dám lại hứa hẹn!

Cứ như vậy... Thư Trị Quốc cho Thiệu Băng Oánh một cái đinh mềm, Thiệu Băng Oánh đưa gì đó y tự nhiên cũng không nhân, tất cả đều còn nguyên trả trở về.

Mà từ sau chuyện ấy, Thư Trị Quốc đối với Thái Thủy vẫn không có thái độ tốt, y và Mã Bộ Bình đánh cờ, rất nhiều lúc đều là chung quanh Thái Thủy triển khai.

Hoàng Tiểu Hoa không biết Mã Bộ Bình chiếm được từ Thiệu Băng Oánh bao nhiêu ưu đãi, y chỉ biết là, Thư Trị Quốc trước kia ở vấn đề Thái Thủy, y cũng không có vấn đề gì. Nhưng Thư Trị Quốc không có vấn đề, so với có vấn đề càng xấu xa, càng làm cho người ta cảm thấy đáng khinh.

Mã Bộ Bình đi rồi, Mã Bộ Bình rời khỏi Lễ Hà và vấn đề Thái Thủy có quan hệ rất lớn, Thư Trị Quốc vẫn đánh dấu đỏ bảng ghi chép tạm thời, đưa vấn đề Thái Thủy với rất nhiều tiêu cực đổ lên đầu Mã Bộ Bình, mà chính y thì đem trách nhiệm bỏ đi sạch sẽ.

Nhưng, Mã Bộ Bình không chịu được áp lực, rốt cục lúc đá hậu yêu cầu. Thư Trị Quốc không cần trực diện nói vấn đề Thái Thủy.

Mà khiến Hoàng Tiểu Hoa cảm thấy kỳ quái chính là, Thư Trị Quốc lúc này thái độ đối với Thái Thủy chuyển biến một trăm tám mươi độ. Trước kia y đối với vấn đề Thái Thủy, coi Thái Thủy như gốc rạ, nhưng Mã Bộ Bình yên ổn ra đi, y lại nơi chốn giữ gìn lợi ích Thái

Thủy, chuyển biến này quá lớn. Vì trợ giúp Thái Thủy giải quyết vấn đề, tạo hình tượng, Thư Trị Quốc còn không tiếc bày mưu đặt kế Vương Hàm Dương sử dụng tài chính đến giúp Thái Thủy bổ sung lỗ thủng lớn trong số nợ.

Vương Hàm dương tiếp nhận Thái Thủy, chế định chính sách tổng quát, trước sau chính phủ đầu tư tiền mặt đã vượt qua chục triệu nhân dân tệ, còn không bao gồm những chính sách khác.

Vương Hàm Dương đảm nhận và quyết đoán Hoàng Tiểu Hoa rất rõ ràng tuy nhiên , nếu không có Thư Trị Quốc bày mưu đặt kế, y làm sao dám chi một khoản lớn như vậy?

Hoàng Tiểu Hoa rõ ràng, trong đó nhất định là có chuyện xưa phát sinh , Thiệu Băng Oánh vì Thư Trị Quốc khẳng định là hạ vốn gốc, phương diện này đến tột cùng là vốn gốc gì?

Hoàng Tiểu Hoa gặp Thiệu Băng Oánh địa điểm là ở quán cơm Hồng Nha Tử.

Này vị trí quán cơm rất lệch, chính là đường đi nông gia nhạc, hương vị rất có đặc sắc địa phương, có thể nói, trọng yếu hơn là yên tĩnh, cho nên kinh doanh khá tốt.

Nơi yên tĩnh nói chuyện, cũng thuận tiện muốn làm quan hệ. Ở trong khách sạn, xe lui tới nhiều, nhiều người, bị người khác nhận ra, dân chúng khả năng còn có thể đâm lưng mắng chửi người. Tại đây quán cơm hẻo lánh, không có tiếng tăm gì, vô thanh vô tức, vừa khiêm tốn , lại hưởng thụ, ai có thể phát giác?

Thiệu Băng Oánh hôm nay tới gặp Hoàng Tiểu Hoa, mặc đồ đỏ mang cách ăn mặc thật sự thời thượng tân triều, nhất là cổ áo khe hở rộng, vừa đủ che khuất hai bên ngực cô, thỉnh thoảng lại hiện ra khe rãnh đặc biệt bắt mắt, cái loại khí chất thành thục chuyên nghiệp và khêu gợi thướt tha cực kỳ mê người.

- Hoàng chủ nhiệm, Băng Oánh vẫn đều muốn tìm cơ hội mời ngài ăn bữa cơm, tụ nhất tụ, nề hà ngài này đại quản gia thật sự là bận quá, không tìm được thời gian. Hôm nay rốt cục có thời gian đi ra ăn bữa cơm, tôi thật sự trong lòng cao hứng a!

Thiệu Băng Oánh trên mặt cười tươi như hoa, nói lời nói cũng là sợi mì thêm dầu, làm cho người ta nghe cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Hoàng Tiểu Hoa kiêu ngạo cười cười, trầm ngâm một chút, nói:



- Thiệu tổng, công tác các cô làm có phải hay không có vấn đề? Và chủ quản bộ môn quan hệ như thế nào mà vẫn xử lý không tốt?

- Phòng Kinh tế thương mại là đơn vị chính quản xí nghiệp kinh doanh, Trần Kinh cũng là người quản kinh tế lành nghề, các cô phải tôn trọng hắn, phải nghe hắn ý kiến, sao hiện tại làm cho giống như có chút thủy hỏa bất dung , các cô đến tột cùng là làm công tác ra sao?

Hoàng Tiểu Hoa đi thẳng vào vấn đề công tác, hơn nữa trực tiếp liền nói đến Trần Kinh, chính là nghĩ rất nhanh nhập đề. Thiệu Băng Oánh người phụ nữ này có thể giải quyết, Hoàng Tiểu Hoa không muốn cùng cô ở lâu, sợ chính mình ứng phó không cẩn thận, lộ sơ hở, vậy thật sự không tốt!

Thiệu Băng Oánh sắc mặt vốn tràn đầy tươi cười, nhưng nhắc tới đến Trần Kinh, tươi cười của cô dần dần thu lại đi, nói:

- Trưởng phòng Trần chúng tôi vẫn rất tôn trọng hắn, ít nhất tôi Thiệu Băng Oánh có thể vỗ ngực, cấp bậc lễ nghĩa nên làm tôi đều làm được! Nhưng, quái lạ, lãnh đạo như hắn chúng tôi giống như có chút tôn trọng chưa đủ, hôm nay Hoàng chủ nhiệm nếu nhắc tới vấn đề này, còn hy vọng ngài có thể chỉ điểm một phần!

- Chỉ điểm cái gì?

Hoàng Tiểu Hoa nhíu mày:

- Trưởng phòng Trần vừa đi Đức Cao một tuần, cả bí thư Thư tìm hắn nói chuyện đều không có biện pháp thực hiện, tôi mỗi ngày đi theo đều bị phê bình!

Y thở dài một tiếng, nói tiếp:

- Trần Kinh hiện tại ở Lễ Hà đang ở nổi bật, hắn vừa mới làm chuyện tốt, kéo tập đoàn Hồng Thành Đài Loan tiến vào Lễ Hà! Thành tựu này của Trần Kinh, lại liên lụy đến rất nhiều vấn đề.

- Tỷ như, có người so sánh Hồng Thành với Thái Thủy khá...

- Điều này sao có thể so sánh? Hồng Thành là trực tiếp đầu tư Lễ Hà, mà Thái Thủy chúng tôi năm đó là tiếp nhận cục diện rối ren của nhà máy xi măng Dịch Chu. Lúc ấy chúng tôi tiếp nhận nhà máy xi măng Dịch Chu, toàn bộ nhà máy ngoại trừ đặt mông trên khoản nợ mục nát, chính là kêu gọi trợ giúp thực phẩm công nhân, những mấy trăm miệng ăn.

- Chúng ta tiếp nhận sau đó, chính là một gánh nặng trầm trọng, mấy năm nay, chúng tôi vì cái gánh nặng này trả giá bao nhiêu? Người khác không rõ ràng lắm, Hoàng chủ nhiệm anh lại không rõ ràng sao?

Thiệu Băng Oánh cảm xúc có chút kích động, khí chất tao nhã của cô, bởi vì kích động đều bị phá hủy một chút!

Hoàng Tiểu Hoa nhẹ nhàng cười cười, nói:

- Tốt lắm, Thiệu tổng không cần có bực tức! Tôi hôm nay cùng cô nói chuyện. Tôi xin khuyên cô một câu, thời buổi gần đây rối loạn, Thái Thủy nên khiêm tốn một ít, nên tận lực khiêm tốn một chút.

- Nhất là ở hiện tại đã tồn tại các loại mâu thuẫn, không cần tính toán chi li, tốt nhất có thể hy sinh một ít ích lợi, do đó đổi được một số hoàn cảnh tốt, dù sao, Thái Thủy không phải chỉ là xí nghiệp một hai năm, các cô lập chí làm xí nghiệp trăm năm, nhất định phải rộng rãi một chút...

Nói tới đây, Hoàng Tiểu Hoa híp mắt nhìn Thiệu Băng Oánh, nói tiếng địa phương:

- Nói thật lòng đi! Thái Thủy đến tột cùng có bao nhiêu vấn đề, đó là như người uống ước, mọi người ấm lạnh tự biết. Hiện tại có người phải vạch trần cái mũ này, cái mũ này có thể gây bao nhiêu vấn đề, cũng là có thể đoán được.

- Muốn ngăn cản mọi chuyện phát sinh, vậy phải đề phòng cẩn thận, phải nghĩ biện pháp tìm ra mâu thuẫn chủ yếu, hiển nhiên ý kiến mâu thuẫn lại muốn giữ lại. Chỉ có như vậy, mới có khả năng đạt được hiệu quả lý tưởng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook