Quan Sách

Chương 210: Ân oán rõ ràng

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

12/04/2013



Mùa thu, ban đêm, ngày này đối với Lễ Hà mà nói, nhất định sẽ không bình thường.

Ngay khoảng tám giờ tối, thị trấn Lễ Hà, còi báo động kêu vang toàn thành, một loạt xe cảnh sát “Vù!” “Vù!”. Từ trên mặt đường xẹt qua, khiến cho người đi đường một dừng chân một lúc xem chừng.

Dân chúng cũng hiểu được, nhất định là đã xảy ra chuyện, rốt cục là chuyện gì mà có thể kinh động nhiều xe cảnh sát như vậy? Mọi người nhao nhao thì thầm với nhau, rối rít thảo luận, đầu đường cuối ngõ, vì vậy lại thêm một đề tài nói chuyện.

Tòa nhà Huyện ủy, sau khi Thư Trị Quốc về nhà, đang hưởng thụ bữa cơm dinh dưỡng thịnh soạn.

Bà xã y ở nhà, dáng người con gái yểu điệu ngày xưa, đi qua năm tháng, đã trở nên mập mạp không chịu nổi. Mà làn da sáng bóng trước kia, cũng dần dần xuất hiện nếp nhăn. Chẳng qua là nhiều năm sống an nhàn sung sướng, đã làm cho bà ta quên đi mình từng xuất thân hèn mọn, cuộc sống lại là ung dung tự tại.

Bà ta tuổi không còn nhỏ, nhưng lại ăn mặc theo mốt, cả ngày cùng đám bạn già quan huyện cùng tuổi đánh bài, khiêu vũ, hiển nhiên có một thế giới tinh thần riêng cho mình.

Ôi chao! Lão Thư, ông nhìn cái váy này thế nào? Bà xã ông chủ Phùng mang về từ HongKong, nói là nhãn hiệu nước ngoài, ở bên ngoài có lẽ rất mốt đấy!

Bà xã mặc một thân trang điểm xinh đẹp, lắc lắc vòng eo phì nhiêu kia, ở ngay trước mắt Thư Trị Quốc lắc lư.

Thư Trị Quốc nhíu nhíu mày, thiếu chút nữa bị nghẹn, trong lòng y nổi lên một tia chán ghét, tức giận nói:

- Đẹp, đẹp! Tôi đã nói với bà, không cho phép bà tiếp nhận lễ vật bừa bãi, sao bà không nghe?

Người phụ nữ béo méo miệng, mảy may không biết được mình mặc váy vào có cái gì không ổn, bà cảm thấy cái mông uốn éo vặn vẹo rất hài lòng, quay đầu về phía Thư Trị Quốc trừng mắt nhìn, nói:

- Ông ăn xong nhớ dọn dẹp nhé, tôi đi ra ngoài tụ tập cùng mấy bà chị…

“Đông, đông!” Tiếng đập cửa gấp gáp vang lên, người đàn bà béo ú quay đầu lại nói:

- Ôi, đến đây! Tôi đến…

Bà ta bước nhanh tới cửa, bỗng nhiên kéo mạnh cửa ra, vừa định nói chuyện, vừa ngẩng đầu liền thì thấy Hoàng Tiểu Hoa đứng trước cửa, khuôn mặt bà vốn đang tươi cười rạng rỡ nháy mắt cứng lại, mặt lập tức lạnh xuống, quay đầu lại phía Thư Trị Quốc nói:

- Lão Thư, tìm ông!

Dường như Hoàng Tiểu Hoa không nhận thấy thái độ của người đàn bà béo ú, y cũng không đổi giày, liền như vậy trực tiếp xông vào, đi thẳng đến phòng ăn của Thư Trị Quốc, đi đến bên cạnh, âm thanh y run lên nhè nhẹ nói:

- Bí thư, đã xảy ra chuyện! Xế chiều bỗng nhiên Lý Sinh Đạo ra lệnh thực hiện một hành động chuyên nghiệp, cảnh sát toàn thành đều bị hắn điều động, lao thẳng về hướng thị trấn Dịch Chu, hẳn là về phía phương hướng Thái Thủy…

Cái gì?

Chiếc đũa trên tay Thư Trị Quốc thiếu chút nữa rớt xuống, người nhanh chóng đứng dậy.

Sắc mặt y trong nháy mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng, Hoàng Tiểu Hoa đứng thẳng tắp ở trước mặt y, hô hấp cũng không dám dùng sức, y sợ quấy nhiễu ý nghĩ của Thư Trị Quốc.

Trầm ngâm một lúc lâu, y mới nói:

- Bí thư, tôi nghi ngờ có thể là có người để lộ bí mật! Tôi đề nghị lập tức báo cáo với tổ hành động Ủy ban Kỷ luật thành phố, thay đổi kế hoạch! Còn có, lập tức thông báo cho bên Thái Thủy…

- Từ từ! Không nên luống cuống!

Thư Trị Quốc nói, y giơ tay chỉ chỉ trên bàn cà phê:



- Cậu giúp tôi pha chén cà phê đi!

Hoàng Tiểu Hoa pha xong cà phê, Thư Trị Quốc đã trở lại phòng khách, y ngồi trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần, giống như lão tăng ngồi thiền. Hoàng Tiểu Hoa đem cà phê đặt trên bên tay phải của y, hương thơm cà phê tỏa ra bốn phía, tay phải y cầm cái thìa khuấy lên, động tác nhẹ nhàng dựa theo tiết tấu cố định.

Hoàng Tiểu Hoa ngồi ngay xuống bên cạnh ông ta, mồ hôi trên trán y chảy xuống ròng ròng, ngăn cũng không ngăn lại được, tâm tình khẩn trương tới cực điểm rồi.

Hôm nay, là ngày tổ hành động Ủy ban Kỷ luật thành phố áp dụng hành động cưỡng chế đối với Lý Sinh Đạo.

Dựa theo kế hoạch, bốn giờ chiều hôm nay, thuận theo Hoàng Tiểu Hoa truyền đạt với Lý Sinh Đạo là Bí thư Huyện ủy Thư muốn gặp Lý Sinh Đạo ra chỉ thị, để cho Lý Sinh Đạo đi đến chỗ làm việc lâu nay của Thư Trị Quốc ở nhà khách Phòng Sơn.

Tại đó, tổ hành động Ủy ban Kỷ luật thành phố đã nghiêm chỉnh chờ đợi, chỉ cần Lý Sinh Đạo đi tới đó, y chính là bánh bao thịt chó, một đi không về, sau đó Huyện ủy sẽ khống chế tin tức Lý Sinh Đạo bị bắt giam, bắt đầu tiến hành đại thanh lọc đối với hệ thống công an, hệ thống pháp luật chính trị, cuối cùng đạt được mục đích chỉnh đốn toàn bộ hệ thống Đảng ủy công an.

Đây là kế hoạch mà Hoàng Tiểu Hoa đề nghị với Thư Trị Quốc, hai người hết lần này đến lần khác nghiên cứu suy diễn rất nhiều lần, các loại khả năng đều tính đến, hoàn toàn có thể nói là kế hoạch tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn.

Tin tức này là nội bộ thành phố tiết lộ!

Thư Trị Quốc nói chắc chắn, y đứng dậy, quay qua Hoàng Tiểu Hoa nói:

- Chúng ta lập tức đi nhà khách Phóng Sơn, liền chờ ở đó!

Hoàng Tiểu Hoa cảm thấy có chút hồ đồ, y không rõ lúc này lại đi nhà khách Phòng Sơn còn có ý nghĩa gì nữa, nhưng thái độ kiên quyết của Thư Trị Quốc, y cũng không dám nói gì, đành phải giúp Thư Trị Quốc xách cặp, hai người xuống lầu, dưới lầu tài xế cũng không còn, Hoàng Tiểu Hoa cuống quít bố trí tài xế tới đón.

Thư Trị Quốc đi qua!

Hai người vội vội vàng vàng chạy tới nhà khách Phòng Sơn, tổ hành động mai phục vòng ngoài tại nhà khách Phòng Sơn đã sớm không yên, người phụ trách cầm đầu lại hỏi Thư Trị Quốc:

- Bí thư Thư, sao lại thế này? Sao lâu như vậy mà không hề có động tĩnh?

Sắc mặt Thư Trị Quốc rất khó coi, xua tay về phía bọn họ nói:

- Các người đều có vị trí và cương vị riêng, tất cả hãy giữ nguyên kế hoạch đã săp xếp!

Y quay đầu qua Hoàng Tiểu Hoa nói:

- Đợi!

Một chứ “Đợi”, khiến cho không khí nhà khách Phòng Sơn sau đó trở nên tương đối khẩn trương, Hoàng Tiểu Hoa mưu ma chước quỷ, nhưng công phu dưỡng khí (ND: tức sự bình tĩnh) kém xa so với Thư Trị Quốc, y sốt ruột đi lại trên hành lang.

Lý Sinh Đạo không phải là người bình thường, hiện tại y là Bí thư Đảng ủy Công an kiêm nhiệm Trưởng Phòng Công an, nắm trong tay Phòng Công an, hơn nữa có thể điều động trung đội cảnh sát có vũ trang, nên có khả năng làm ra bao nhiêu chuyện trái với lệ thường?

Đặc biệt là Lý Sinh Đạo nắm Phòng Công an trong tay nhiều năm như vậy, trên tay Lý Sinh Đạo có nắm giữ hồ sơ gốc của một lượng lớn cán bộ, nếu y đem toàn bộ hồ sơ đó vạch trần ra, hậu quả không thể lường được.

Từ đầu năm, hệ thống công an ở toàn Huyện đã nghiêm túc triển khai rất nhiều lần truy quét tệ nạn mại dâm, cờ bạc, hành vi ma túy chuyên nghiệp, trong thời gian này, Phòng Công an trong cả Huyện phát triển một lượng lớn những người cung cấp thông tin. Những người cung cấp thông tin này phần lớn là những nhân viên nhàn rỗi trong xã hội, mới đầu, bọn họ cũng chỉ cung cấp manh mối và tin tức cho Phòng Công an.

Nhưng về sau, bọn họ dần dần bắt đầu bắt chẹt vơ vét tài sản, mưu cầu báo đáp lớn, ví dụ nổi tiếng nhất lúc bấy giờ là Phó Chủ tịch huyện nào đó chơi gái bị những người cung cấp thông tin của Phòng Công an phát triển bắt chẹt, chuyện này chấn động Lễ Hà.

Sau đó, vị Phó Chủ tịch Huyện kia rời khỏi Lễ Hà, nhưng lúc này Phòng Công an Lễ Hà đã gióng trống khua chiêng mở rộng cách làm này của những người cung cấp thông tin này, cũng bị chất vấn khắp nơi. Từ đó trở đi, Lý Sinh Đạo bắt đầu điều chỉnh sách lược phá án. Tuy nhiên khi ấy, trong tay Lý Sinh Đạo đã nắm giữ lượng lớn cán bộ Lễ Hà.

Mấy năm nay, Lý Sinh Đạo có thể đứng vững vàng trong giới chính trị Lễ Hà nhiều năm như vậy mà không bị ngã, trong chuyện này cùng với số lượng lớn cán bộ y nắm trong tay có liên quan.

Nghe nói, có một lần Lý Sinh Đạo uống rượu say sau đó tiết lộ với bạn bè, rằng giới chính trị Lễ Hà đối với y không có bí mật, bà xã của trưởng phòng nào vụng trộm với bao nhiêu đàn ông, y đều rõ ràng.

Hoàng Tiểu Hoa không dám tưởng tượng, như Lý Sinh Đạo một tay nắm giữ nhiều tên cán bộ như vậy, một khi y chó cùng rứt giậu, có thể dậy lên bao nhiêu sóng gió?



Thậm chí Hoàng Tiểu Hoa không rõ ràng lắm, chính y có nhược điểm nào nằm trong tay đối phương hay không, đây là toàn bộ nguyên nhân làm y vô cùng lo lắng.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, từ tám giờ đến chín giờ, mười giờ, mười một giờ, mãi cho đến rạng sáng.

Gió Thu lạnh thấu xương, trong sân lá khô bị gió Thu thổi trúng vang lên xào xạt, phòng làm việc của Thư Trị Quốc trong nhà khách Phòng Sơn đèn đuốc sáng trưng, Thư Trị Quốc vẫn an vị đọc sách trong phòng, trên bàn đặt một ly cà phê sớm đã nguội lạnh, y dường như đã hoàn toàn chìm đắm vào trong thế giới sách.

Hoàng Tiểu Hoa ở bên ngoài vô cùng lo lắng bất an, trong gió rét lạnh thấu xương nhân viên tổ hành động vẫn giữ vững cương vị công tác như cũ, Thư Trị Quốc dường như đã quên bọn họ.

“Bing, bing!” Hai tiếng Bing bing của còi xe hơi vang lên ở phía cửa lớn của nhà khách.

Hoàng Tiểu Hoa như bị điện giật giống như đứng thẳng, sau đó nhanh chóng đẩy cửa phòng làm việc của Thư Trị Quốc ra, mà ở trong bóng tối, nhân viên tổ hành động vẫn đang gối đầu nghỉ ngơi cũng bị đánh thức tinh thần, toàn bộ bầu không khí của nhà khách Phòng Sơn vì hai tiếng còi này nhanh chóng trở nên khẩn trương.

- Bí thư…

Hoàng Tiểu Hoa kêu một tiếng Bí thư, nhưng Thư Trị Quốc lại dường như không nghe thấy, nâng sách đọc như trước.

Môi Hoàng Tiểu Hoa mấp máy, nhưng không nói nữa, y xoay người đi ra, bước nhanh về hướng cửa chính nhà khách, ở nơi đó dừng một chiếc xe Jeep, xe Jeep mới tinh, xe cảnh sát! Xác thực chính là Lý Sinh Đạo ngồi điều khiển không thể nghi ngờ.

Hoàng Tiểu Hoa kiên trì tiến lên, cửa bên tay lái phụ mở ra, một người đàn ông cao lớn, uy mãnh từ trên xuống dưới, đó không phải Lý Sinh Đạo thì là ai?

Bí thư Lý…

Hoàng Tiểu Hoa kêu một tiếng, trên mặt giả bộ vẻ mặt như trút được gánh nặng.

- Anh rốt cục đã đến, Bí thư tức giận! Ném cái chén, tôi khuyên ông ấy nghỉ ngơi sớm một chút, nhưng ông ấy ăn nói bừa bãi, nói anh không đến, hôm nay ông ấy cũng không nghỉ ngơi, được rồi, anh rốt cục đã đến đây!

Lý Sinh Đạo khẽ hừ, âm thanh âm u lạnh lẽo, sau đó liền nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Hoa cười âm trầm.

Ánh mắt Hoàng Tiểu Hoa không dám đối diện với y, Lý Sinh Đạo nói:

- Thấy Chủ nhiệm Hoàng sốt ruột chờ tôi như vậy! Thật sự là ngượng ngùng, tối nay trong Phòng có hành động, tôi bận việc đến bây giờ mới kết thúc đội ngũ, tôi đây vừa mới kết thúc đội ngũ liền đến đây, Bí thư vội cái gì chứ? Có thể là đang đọc sách?

Hoàng Tiểu Hoa hơi sửng sốt, mất tự nhiên cười cười, nói:

- Vẫn là Bí thư Lý hiểu biết Bí thư Thư, chính xác, Bí thư vẫn đang đọc sách, chúng tôi cũng không dám quấy rầy ông ấy!

Ha ha, được!

Lý Sinh Đạo cười ha hả, âm thanh thoải mái phóng khoáng, y vung tay lớn lên, nói:

- Đi! Chúng ta cùng đi gặp Bí thư, người thông minh, người đọc sách đầu óc linh hoạt.

Không giống chúng ta, chỉ toàn là cơ bắp, không biết cách dùng trí tuệ, chỉ biết cứng rắn làm bừa.

Y vươn bàn tay to, vỗ vỗ trên vai Hoàng Tiểu Hoa, một bên bả vai Hoàng Tiểu Hoa thiếu chút nữa bị y vỗ trật khớp.

- Lý Sinh Đạo tôi làm người, từ trước đến nay chú trọng ân oán rõ ràng, người khác rất tốt với tôi, Lý Sinh Đạo tôi liền lấy thật tâm đối đãi với hắn. Người khác muốn chỉnh tôi, Lý Sinh Đạo tôi rút ra chính là con dao bạc! Chuyện lấy oán trả ơn Lý Sinh Đạo tôi sẽ không làm.

Nhưng quân tử báo thù mười năm không muộn, Lý Sinh Đạo tôi cũng không cần làm, Lý Sinh Đạo tôi là có thù tất báo, báo ngay lập tức, một giây cũng không chậm trễ, haha!

Lý Sinh Đạo ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười chấn động nhà cửa, sắc mặt Hoàng Tiểu Hoa thoáng chốc vàng như màu đất, trên người mất tự nhiên run rẩy, đúng là hăm dọa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook