Chương 224: Bị lạnh nhạt
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
12/04/2013
Nhận được thông báo của Biện Triệu Nam ban Tổ chức cán bộ, Trần Kinh rất bất ngờ.
Biện Triệu Nam thông tri hắn đi Phòng cán bộ số 1 Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trưởng phòng Đơn, ở trong điện thoại, Biện Triệu Nam nói:
- Trần Kinh, thể hiện cho tốt! Tôi vẫn rất xem trọng, ủng hộ, phòng Cán bộ số 1 là phụ trách mặt cán bộ đấy?
- Tôi đánh giá, mười phần là có thể rời khỏi Lễ Hà, kỳ thật, sớm nên rời khỏi Lễ Hà. Cái ao Lễ Hà chung quy không thể giữ được Sở Giang tài tử chúng ta!
Biện Triệu Nam nói như vậy, Trần Kinh không kìm nổi suy nghĩ, hắn đối với chuyện rời khỏi Lễ Hà này cảm thấy có chút hoài nghi!
Trần Kinh trong lòng rõ ràng, bản thân căn bản không ai đỡ đầu, mỗi người đều đỡ đầu là người có chức vị, Trần Kinh sau lưng không có chỗ dựa vững chắc, ai sẽ giúp hắn nói?
Từ Lễ Hà thị trấn xa xôi điều động đến thành phố, đây là chuyện rất nhiều người đều tha thiết ước mơ, huyện Lễ Hà không biết có bao nhiêu cán bộ cấp Phòng đều hướng tới đó, do đó rời khỏi địa phương nghèo khó này. Nhưng có bao nhiêu người có thể đạt được mục đích?
Trần Kinh như thế nào cũng không rõ bản thân vì sao sẽ có cơ hội như vậy?
Ban Tổ chức cán bộ, phạm vi phụ trách của phòng Cán bộ số 1 Trần Kinh biết, phòng Cán bộ số 1 chủ yếu phụ trách vấn đề nhân sự của các đơn vị trực thuộc thành phố, hơn nữa có thể kinh động Ban tổ chức cán bộ Thành ủy , bình thường đều là thay đổi nhân sự cấp Phó phòng thành phố trở lên, Trần Kinh chỉ là một cán bộ cấp phòng huyện, đến thị trấn Lễ Hà coi như có mặt mũi, tới thành phố thì không tính là cái rắm.
Bình thường cho dù là điều động cán bộ cấp phòng cho các đơn vị trực thuộc thành phố, cũng là đơn vị phòng Nhân sự trước xác định người, rồi trình tự đến ban Tổ chức cán bộ, ban Tổ chức cán bộ trực tiếp ra mặt khảo sát tình huống cơ bản.
Trần kinh trong lòng cả bụng nghi hoặc, nhưng nghi hoặc đó hắn lại không thể hỏi Biện Triệu Nam, Biện Triệu Nam trong lòng còn nghĩ là Trần Kinh đã có cách phải không?
Kết thúc cùng Biện Triệu Nam trò chuyện, trong đầu Trần Kinh nghĩ đến người đầu tiên chính là Phương Uyển Kỳ, Trần Kinh biết được nhân vật lợi hại, cũng chỉ có Phương Uyển Kỳ!
Trong lòng Trần Kinh có chút buồn bực, hắn nghĩ đến, Phương Uyển Kỳ cho dù có quan hệ, có cách, nhưng cô dù sao thân phận chỉ là một phóng viên, cô còn có thể giải quyết vấn đề đề bạt của mình sao? Lại nói, quan hệ của mình và cô ấy căn bản không đến bước này, Phương Uyển Kỳ sẽ vô duyên vô cớ nghĩ cách giúp mình sao?
Trần Kinh phán đoán khả năng này không thể, nhưng hắn vẫn gọi điện thoại cho Phương Uyển Kỳ.
Quả nhiên, Phương Uyển Kỳ rất bất ngờ, ở bên kia điện thoại, cô nói:
- Ai nha, không tồi! Xem bộ dáng này là số làm quan? Chỉ có điều phải rời khỏi Lễ Hà có chút tiếc nuối, gần đây đài truyền hình chúng ta đang làm chương trình xuống cơ sở, tôi còn nghĩ chọn một số địa phương nghèo để làm chương trình nữa.
- Rời khỏi Lễ Hà , đối với công tác của tôi rất có ảnh hưởng tiêu cực...
Trần Kinh vừa nghe Phương Uyển Kỳ nói như vậy, trong lòng hắn hiểu được việc này không liên quan đến Phương Uyển Kỳ, hắn nói:
- Phương tổng, con người không cần khắc nghiệt như vậy, người đi hướng lên trên, nước hướng chảy xuống thấp, tôi ở Lễ Hà cắm rễ ba năm, thuyên chuyển không nên sao?
- Hẳn vậy, hẳn vậy!
Phương Uyển Kỳ tiếp lời nói:
- Nhưng tôi xem giống như rất mê man! Rất không có phương hướng, làm sao vậy? Đối với lần này đề bạt cảm giác bất ngờ sao?
Phương Uyển Kỳ khanh khách cười, nói:
- Cương vị công tác mới, tôi giúp phân tích nhé...
Đối với vấn đề của Phương Uyển Kỳ, Trần Kinh không biết trả lời như thế nào, chính hắn cũng không biết bản thân sắp sửa điều động đi đâu!
...
Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trần Kinh lần đầu tiên đến, rất nghiêm ngặt, tòa nhà Thành ủy Trần Kinh cũng là lần đầu tiên đến.
Thành phố Đức Cao là thành thị hoa lệ nổi danh cả nước, thành thị quy hoạch hợp lý, xanh hoá làm khá đúng chỗ, ở tòa thành này từng góc đều có thể nhìn đến cây tùng cây bách và cây cỏ hoa tươi, cho dù mùa thu cũng không ngoại lệ!
Đúng là mùa thu cúc nở rộ, thành phố Đức Cao toàn thành được hoa cúc trang điểm lộng lẫy, hương cúc từ từ, thấm vào ruột gan, tòa thành Đức Cao phía đẹp nhất, ở trước mặt Trần Kinh hiện lên vô cùng tinh tế.
Thành phố Đức Cao Thành ủy liền tọa lạc trong sắc màu rực rỡ, Thành ủy trước cửa, hai con sư tử lớn bằng đá uy vũ hùng tráng, trên đỉnh cửa chính Thành ủy, được khảm một đại quốc huy lớn hơn một mét, toàn bộ cửa chính, bởi vì quốc huy này mà có vẻ trang nghiêm khác thường.
Tòa nhà Ban tổ chức cán bộ Thành ủy cũng bình thường, tòa nhà bốn tầng, xây dựng phong cách Tô Châu, rất nhiều phòng, nhưng làm cho người ta cảm giác có chút rất nặng nề. Xe dừng ở cửa không ít, phần lớn là xe của huyện, lúc Trần Kinh đến, ở cửa chính liền nhìn thấy một Phó chủ tịch huyện nào đó cùng một Phó phòng đang nói chuyện tươi cười, hút thuốc, vẻ mặt khiêm tốn.
Trần Kinh không khỏi thầm than môn hộ ban Tổ chức cán bộ quả nhiên là nhiều, người phía dưới tới nơi này, lập tức liền cảm thấy bản thân mù mịt!
Trần Kinh dựa theo bản đồ ở đại sảnh tìm được địa chỉ phòng Cán bộ 1, hắn lập tức đến văn phòng Trưởng phòng. Trong phòng làm việc một người đàn ông trung niên đang ngồi, ước chừng bốn mươi tuổi, trên tay cầm một tờ báo lớn, che khuất nửa khuôn mặt.
Trần Kinh nói:
- Đồng chí, chào ngài! Xin hỏi đây là văn phòng Trưởng phòng Đơn phải không?
Người đàn ông trung niên vẫn xem báo, coi như không có nghe thấy, đợi khoảng hai phút, Trần Kinh lại nói:
- Vậy, xin hỏi đây là văn phòng Trưởng phòng Đơn phải không?
- Có việc phòng làm việc lớn bên cạnh hỏi, không biết buổi chiều không làm việc sao?
Người đàn ông trung niên cao giọng nói, y ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trần Kinh, nhíu nhíu mày:
- Chuyện gìi? Từ đâu tới đây?
Trần Kinh thở ra một hơi, nói:
- Tôi từ Lễ Hà đến, là nhận được thống báo ban Tổ chức cán bộ đến...
- Lễ Hà?
Người đàn ông trung niên có chút không kiên nhẫn:
- Lễ Hà đi phòng số 2, đến phòng số 1 làm gì? Đi, đi, đi phòng số 2.
Người đàn ông trung niên rất không kiên nhẫn, một tay lật mặt khác của tờ báo, trực tiếp đối với Trần Kinh hạ lệnh đuổi khách.
Trần Kinh trong lòng mơ hồ cảm thấy có chút không thoải mái, liền nói:
- Chính là Trưởng phòng Đơn rồi! Tôi nhận được thông báo, chính là tới gặp ngài!
Người đàn ông trung niên hơi sửng sốt, y có thể cảm nhận được Trần Kinh trong giọng nói nổi giận, y mặt trầm xuống, nói:
- Cái gì nhận được thông báo? Nhận được ai thông báo? Tôi cũng không biết có thông tri này, đến tột cùng là biết được nhiều, hay là tôi biết nhiều hơn!
- Mấy cán bộ đến từ phía dưới, luôn không theo quy củ làm việc, muốn làm chuyện gì phải làm chuẩn xác, không thể loạn đi quy trình, xằng bậy!
Trần Kinh vừa nghe đối phương nói như vậy, hắn xoay người ra hành lang lấy điện thoại gọi Biện Triệu Nam xác nhận việc này, Biện Triệu Nam trong điện thoại nói rất rõ ràng, đích xác chính là đến phòng Cán bộ số 1 tìm Trưởng phòng Đơn.
Biện Triệu Nam nói với Trần Kinh:
- Trần Kinh, không cần phải gấp gáp! Tìm một chỗ ngồi xuống, chờ một chút! Kiên nhẫn một chút, thái độ nhường nhịn chút, tính bướng bỉnh không nên trong trường hợp phát huy!
Trần Kinh ngắt điện thoại với Biện Triệu Nam, không có chỗ đi, cũng chỉ có thể tìm một gian phòng nghỉ bên trong.
Từ thị trấn một đường đến Đức Cao, Trần Kinh trong bụng buồn bực và nghi hoặc, trong buồn bực và nghi hoặc, mơ hồ còn có chút chờ mong. Nhưng giờ này khắc này, chờ mong trong lòng hắn cũng không còn, trong lòng chỉ cảm thấy chút lạnh lẽo.
Như vậy là có chuyện tốt gì, Trưởng phòng người ta là thái độ này? Người khác cũng không biết chuyện này đâu!
Phòng nghỉ không có nước trà, cũng rất buồn tẻ, Trần Kinh tĩnh tọa một lúc, hắn lại đi ra cửa đến văn phòng Trưởng phòng Phòng cán bộ số 1, cửa phòng làm việc sớm đã đóng chặt.
Trần Kinh gõ cửa, bên trong không ai trả lời, hắn đi đến phòng làm việc lớn bên cạnh hỏi tình huống, một người phụ nữ mặt dài hơn ba mươi tuổi vẻ mặt không kiên nhẫn nói:
- Trưởng phòng Đơn không ở tự nhiên là có việc đi vội, chuyện lãnh đạo, chúng tôi làm sao có thể rõ ràng?
Trần Kinh kiên trì chịu đựng hỏi:
- Trưởng phòng Đơn đi ra ngoài bình thường khi nào thì trở về?
- Ai biết? Hơn phân nửa ra ngoài chính là nửa ngày, không chừng hôm nay tan tầm cũng không trở lại!
Trần Kinh trong lòng nghĩ thầm rằng đây là chuyện gì, luôn mồm bảo mình đến, đến đây sau khi gặp được người, người kia lại không biết chuyện. Đợi cho đi xác nhận lại, rõ ràng mọi người chẳng biết đi đâu, thật sự là không hiểu ra sao cả.
Hít một hơi thật sâu, Trần Kinh tâm tình dần dần bình tĩnh lại, hắn nâng thủ nhìn đồng hồ, cách buổi chiều tan tầm còn hai tiếng nữa, hắn quyết định chờ một chút...
Mà đúng lúc này, điện thoại hắn vang lên.
- Vâng , tôi Trần Kinh!
- Ha hả, tôi biết là Trần Kinh, đang ở nơi nào, hiện tại?
Điện thoại đầu kia, truyền tới tiếng một người cười ha hả.
Trần kinh hơi sửng sốt, trên mặt lộ ra tươi cười, nói:
- Ngũ chủ nhiệm, nhận được điện thoại của ngày tôi rất vinh hạnh! Tôi hôm nay sao lại nghe chim khách kêu, chúng tôi ở Đức Cao, ngài còn ở Đức Cao thị sát sao?
- Tôi ở làng du lịch Ngũ Lý Sơn đây! Đang ở Đức Cao, sang làng du lịch, chúng ta ăn một bữa cơm, nói chuyện một chút! Tôi có chút việc muốn nhờ!
Điện thoại đầu kia không phải người khác, chính là Ngũ Đại Minh.
Trần Kinh không kìm nổi cười, nói:
- Ngũ chủ nhiệm, tôi cũng không được như ngài lão nhàn nhã, có chuyện gì ngài vẫn nói trong điện thoại đi, tôi không đến đâu!
- Cái gì không đi được? Hiện tại là ở ban Tổ chức cán bộ phải không? Có chuyện gì mà không đi ra được? Vậy đến, tôi cũng là lãnh đạo, tôi nói không được sao?
Ngũ Đại Minh nói, giọng điệu không thể nghi ngờ.
Trần Kinh lắc lắc đầu, trầm ngâm một chút, cắn răng một cái nói:
- Đi đi, tôi lập tức tới đây, ngài hiện tại vội gì sao?
- Ha hả, tôi còn có thể vội cái gì? Đang câu cá đây!
Ngũ Đại Minh cười ha hả nói.
Y dừng một chút, nói:
- Một mình lại đây, liền đánh xe trực tiếp đến hồ thứ 3 của Ngũ Lý Sơn, không cần kinh động những người khác, cũng không phải nói với người khác là tôi ở đây...
- Được, ngài cứ yên tâm đi! Tôi lại đây còn có thể nhân tiện giúp ngài kéo mấy đuôi cá lên!
Trần Kinh cười ha hả nói.
Ngũ Đại Minh vừa nghe vậy cũng thật cao hứng, nói:
- Lúc này mới là đúng! Người trẻ tuổi phải có tinh thần phấn chấn một chút, luôn quá sâu sắc, người cũng mau già! Như vậy thật không tốt...
- Vâng, chủ nhiệm Ngũ giáo huấn đúng, chúng ta hôm nay tốt nhất câu thoải mái, thả lỏng một lần. Thật sự rất xấu hổ, từ lần trước cùng ngài câu cá, tôi đây thần kinh đều căng thẳng, cảm giác có chút ăn không tiêu!
Trần Kinh lớn tiếng nói, cùng Ngũ Đại Minh nói chuyện phiếm, trong lòng hắn rất thả lỏng.
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua văn phòng Trưởng phòng đóng chặt cửa, hắn cắn răng một cái, liền quay mông đi luôn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.