Chương 892
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
17/05/2016
Một việc ngoài ý muốn, làm chậm trễ nghiêm trọng việc khảo sát của Trần Kinh ở Hải Sơn.
Tuy nhiên làm cho người ta xoa dịu chính là Đường Ngọc không có trở ngại gì, về công việc, bất kể là lãnh đạo Hải Sơn hay người phụ trách các quận huyện, thái độ của bọn họ đối với Trần Kinh đều rất kiên quyết!
Một câu nói của Bí thư Thanh Hương “ Trần Kinh là cán bộ Hải Sơn đào tạo nên!” Câu nói này xuất hiện trên trang nhất nhật báo Hải Sơn, sức nặng của câu nói này có tác dụng rất lớn đến cấp dưới.
Trần Kinh cũng tự mình cảm nhận được điểm tốt khi là cán bộ đi ra từ Hải Sơn.
Ít nhất, hai ngày nay khảo sát ở Hải Sơn, hắn được tiếp đãi long trọng nhất.
Kết thúc khảo sát Hải Sơn, trạm tiếp theo của Trần Kinh là Nam Cảng.
Khi Trần Kinh đến Nam Cảng.
Sự kiện ẩu đả ác liệt ở Nam Cảng đã hoàn toàn lên men rồi, toàn thành phố từ trên xuống dưới đều cảnh giác cao.
Tiến vào khu trung tâm Nam Cảng, cảnh sát vũ trang súng vác vai, đạn lên nòng, người xe ra vào đều kiểm tra rất nghiêm ngặt.
Trần Kinh đặc biệt bảo lái xe lượn qua đường Thánh Nữ, xa xa nhìn thấy bên đó đã phong tỏa nghiêm ngặt, cả quán ba một con phố bị phong tỏa rồi.
Trần Kinh đến khách sạn, Phó chủ tịch thành phố Nam Cảng Từ Liên Quân tiến hành hội đàm với hắn.
Trần Kinh và Từ Liên Quân trước đây từng giao tiếp.
Từ Liên Quân vẫn luôn là phe bảo thủ trong hợp tác giữa hai khu vực.
Khi Trần Kinh làm việc ở Lân Giác, không ít lần bực bội với ông ta, thậm chí vì một số ngôn luận của Tà Liên Quân, Trần Kinh còn đập bàn chửi đổng.
Tuy nhiên lần này thân phận của Trần Kinh đã khác, hắn hiện tại là Chủ nhiệm Ban hợp tác kinh tế của tỉnh, hơn nữa là Ủy viên dự khuyết Tỉnh ủy, so với Từ Liên Quân một Ủy viên vừa mới vào bộ máy Đảng ủy đã cách một khoảng không nhỏ.
Từ Liên Quân có thể cảm nhận được sâu sắc khoảng cách này.
Cho nên từ đầu đến cuối ông ta rất khách khí, hạ mình rất thấp.
Trong khi nói chuyện, Trần Kinh vô ý hỏi ông ta:
-Chủ tịch Từ, Nam Cảng xảy ra chuyện gì lớn phải không? Cửa ngõ kiểm tra rất nghiêm ngặt? Có phải là lĩnh vực chính trị hay các lĩnh vực khác có vấn đề?
Từ Liên Quân gật đầu nói:
-Chủ nhiệm Trần, đúng là xảy ra một số vấn đề. Một tuyến đường quán ba xuất hiện thế lực đen ác tụ tập ẩu đả nghiêm trọng, trước mắt Cục công an đang điều tra, sự việc này nằm ngoài dự đoán, áp lực của Ban rất lớn!
Trần Kinh chau mày nói:
-Tình hình thương vong thế nào?
-Việc này…trước mắt tình hình liên quan vẫn đang được điều tra tổng hợp, chưa có con số chính xác!
Từ Liên Quân chần chừ nói.
Trần Kinh dần dần nghiêm mặt lại, nói:
-Không ổn định thì sẽ không phát triển! Nam Cảng là đặc khu kinh tế, vấn đề trị an và ổn định vẫn luôn không thể khiến người ta hài lòng, thực sự có chút đáng tiếc!
Trần Kinh khẽ thở dài một hơi.
Hắn vừa mới nhận được một tin tức mới.
Bởi vì sự kiện đường Thánh Nữ Nam Cảng ảnh hưởng quá lớn, mấy ngày nay tất cả các địa phương trên cả nước đều cử phóng viên đến Nam Cảng.
Sức lực của lãnh đạo chủ yếu của thành phố Nam Cảng đều tập trung vào chuyện này.
Phía cảnh sát Nam Cảng không chịu nổi áp lực, tin tức công bố gần đây càng chứng minh hơn nữa, sự kiện đêm đó là một trận ẩu đả mang tính chất xã hội đen.
Bởi vì hai bên ẩu đả có mục đích, dân thường cơ bản không có thương vong.
Trong quá trình ẩu đả, thành viên quan trọng của "Hồng” xã đoàn ở Hong Kong bỏ mạng, bang xã hội đen bản địa Hoàn Thành cũng có nhiều người chết và bị thương,
Trần Kinh nghe được tin tức này liền nghĩ đến Thẩm Bắc Vọng.
Thành viên quan trọng của “Hồng” xã đoàn có phải là Thẩm Bắc Vọng?
Thẩm Bắc Vọng chết như vậy sao?
Rất nhiều mối nghi ngờ trong lòng Trần Kinh không giải được.
…
Bầu trời trong xanh.
Bãi biển Kim Sa của Nam Cảng trời nước một màu.
Bãi biển Kim Sa là thắng cảnh nổi tiếng nhất Nam Cảng, cũng là một trong những điểm du lịch quan trọng nhất Lĩnh Nam.
Phong cảnh bãi biển rất đẹp, biển xanh thắm, cát mềm mại.
Mùa này tuy rằng không phải giữa hè, nhưng khách du lịch trên bãi biển thì lại đông đúc khác thường.
Biển là một nơi rất đẹp.
Những cô gái mặc bikini gợi cảm, giống như những con bướm sặc sỡ trong đám người qua lại.
Du khách trên bãi biển đều không kìm được lòng lấy máy ảnh ra tìm mục tiêu, cuối cùng ngắm được một cái liền bấm máy, đem toàn bộ hình ảnh chụp lại, mong chờ khi quay về có thể thưởng thức.
Lều trại trên bãi biển rất nhiều.
Một số lều trại nửa che nửa đậy, bên trong thỉnh thoảng phát ra tiếng cười của con gái, tình cảnh như vậy khiến người ta mơ mộng tưởng tượng xa vời.
Một góc trên bãi biển.
Một chiếc lều xanh nhạt.
Phía ngoài lều một người đàn ông mình trần ngồi ở đó.
Người đàn ông râu quai nón, trên tay cầm một chai bia, trên mặt có một vết sẹo dài từ khóe mắt đến tận môi.
Vết khâu của sẹo mơ hồ có thể nhìn thấy.
Biểu hiện trên mặt anh ta biến đổi, vết sẹo trên mặt vặn vẹo một cách kỳ dị, giống một con rết trên mặt, rất là khủng bố.
Nơi cách lều không xa, vài người đứng túm năm tụm ba.
Mỗi người đều ăn mặc nghiêm trang, đứng rất thẳng, âm thầm đứng bảo vệ cái lều.
Du khách lui tới dường như cảm nhận được thần thái sát khí của mấy người ăn mặc nghiêm chỉnh này, tự nhiên cách khá là xa, không tiếp cận lại bên này.
-Anh có biết hiện giờ kiểm tra rất nghiêm ngặt, bốn cửa ngõ đều bị phong tỏa rồi, người Da Đen rất phiền, căn bản không thoát ra được. Người của tôi ốc không mang nổi mình ốc, căn bản không dư sức để đi làm bất cứ chuyện gì. Ngày nào cũng thấp tha thấp thỏm, ngày tháng rất khó trôi đi!
Người râu quai nón lạnh lùng nói, anh ta cầm rượu lên uống một ngụm thật mạnh dường như đang tự nói một mình.
Qua một lúc rất lâu, trong lều phát ra âm thanh:
-Hồ tử, chút chuyện lớn đến mức nào? Tôi đã nói rồi, sau này cuộc sống chém giết cậu không phải trải qua nữa, chút tiền mà! Ngày mai số tiền đó sẽ đến tài khoản của cậu.
Râu quai nón vừa nghe thấy tiền, trên mặt nở nụ cười, bộ dạng có chút khờ, cũng có chút độc, miệng dùng sức co rúm, lỗ mũi nhẹ nhàng hừ một tiếng.
Trong lều phát ra tiếng:
-Lần này thật sự quá bất ngờ, sao lại chết nhiều người như vậy? Một thủ đoạn nhỏ, đã gây nhiễu loạn lớn như vậy, Da Đen thật khiến người ta lo lắng!
Râu quai nón thở dài nói:
-Anh không biết tình hình hôm đó, tên “Bắc Thẩm” thực sự rất kinh khủng, một mình gã giết 12 người, làm trọng thương hơn 20 người. Những người chết đa số đều chết bởi tay gã, người này...đáng sợ!
-Thẩm Bắc Vọng rút cuộc sống hay chết?
Râu quai nón hừ một tiếng, nói:
-Một trăm phần trăm là chết rồi! Tôi tận mắt thấy gã bị chém lung tung khắp người, sau đó nhảy xuống Lĩnh Giang, một người nhảy bừa xuống sông tất nhiên sẽ chết, huống chi gã toàn thân không có chỗ nào lành lặn, có thể không chết sao?
Hiện tại tên “Bắc Thẩm” không thấy đâu!
Còn nữa Da Đen nói bên cạnh Thẩm Bắc Vọng còn có một phụ nữ, người phụ nữ đó cũng không thấy đâu!
-Phía Điều Tử có tin tức về chuyện này không?
Trong đều im lặng rất lâu, nói:
-Không có! Phụ nữ là một hiểu lầm, người phụ nữ đó là một phóng viên nổi tiếng ở tỉnh, hôm đó cô ta đến phỏng vấn Thẩm Bắc Vọng. Còn về “Bắc Thẩm” có lẽ có người cứu rồi.
Chắc là cái tên cầm súng.
Súng lục loại 05, đây không phải cảnh sát bình thường. Người này từ trước đến giờ không lộ diện, đây là một tai họa ngầm rất lớn!
Râu quai nón chau mày, một lúc lâu sau nói:
-Ý của ông chủ thế nào?
Trong lều truyền ra một câu nói nhẹ tênh:
-Ông chủ bảo chúng ta phải yên tĩnh!
Râu quai nón cười to nói:
-Lo gì, dù sao Thẩm Bắc Vọng cũng chết rồi, chuyện này đến đây chấm dứt. “Bắc Thẩm” có tác dụng gì? Nó dám về Hong Kong, Hồng gia sẽ lập bàn thờ cho nó, đến mạng của ông chủ cũng không bảo vệ được, nó còn mặt mũi mà quay về?
-Hồ tử, cậu khi nào mới biết động não? Cậu có biết còn nhiều vấn đề như vậy, mỗi một cái đều là họa lớn. Thông qua bất kì một điểm đáng ngờ nào, nếu như chuyện này đổ lên người tôi, cậu nghĩ cậu có mấy cái đầu?
“Hồng” là cái gì cậu không biết?
Bọn họ muốn lấy mạng cậu, cậu có thể trốn đi đằng nào?
Râu quai nón lạnh lùng cười, nói:
-Vậy bây giờ có thể thế nào? Chẳng lẽ lại phải tìm đến tên “Bắc Thẩm” giết gã, sau đó giết luôn cả cô phóng viên kia?
-Ăn nói lung tung! Về chuyện này, cậu tôi đều phải quên hết, thủ hạ phải bắt buộc chết, không thể có bất cứ phong thanh nào tiết lộ ra ngoài. Phía Da Đen cho nó chút lợi lộc, sau này ít liên lạc đi!
Râu quai nón cười ha ha, một hơi uống hết rượu trong chai, nói:
-Hiểu rồi! Được rồi, mọi chuyện đều xong rồi, một thời gian dài không yên bình, không sống được một ngày yên ổn, đều phai nhạt đi rồi!
Anh ta phủi mông đứng dậy, mắt nhìn cô gái yểu điệu thục nữ gãi đầu ở bãi biển đằng xa, trên mặt lộ ra vẻ không đàng hoàng:
-Tôi đi tìm cái bô để trút giận! Anh không phải cũng giỏi chuyện này sao? Cũng đi chơi đi!
Râu quai nón đi rồi.
Mấy người ăn mặc nghiêm chỉnh đứng quanh lều cũng thờ ơ bỏ đi.
Để lại một lều trại trơ trọi ở đó.
Phong cảnh bên ngoài rất đẹp, bên trong lều dường như có một thế giới thần bí sâu thẳm...
…
Hành trình Nam Cảng của Trần Kinh cơ bản không thu hoạch được gì.
Bởi vì Nam Cảng xảy ra chuyện ẩu đả băng đảng xã hội đen rất lớn, chấn động toàn tỉnh, Nam Cảng từ trên xuống dưới đều tập trung sự chú ý vào chuyện này.
Bí thư thành phố Nam Cảng Diêu Quân Huy đích thân chủ trì hội nghị Ủy ban chính trị pháp luật, yêu cầu Cục công an bắt buộc phải nghiêm túc điều tra, nhất định phải điều tra rõ chân tướng sự việc.
Mà Sở công an tỉnh cũng đặc biệt cử người quan trọng đến Nam Cảng giám sát đôn đốc, cả thành phố Nam Cảng đều bị nhốt trong một cái lồng căng thẳng eo hẹp.
Việc khảo sát của Trần Kinh ở Nam Cảng cũng vì nguyên nhân này, mà vẫn luôn không có cơ hội được gặp lãnh đạo cấp cao của Nam Cảng.
Phó chủ tịch thành phố Nam Cảng Từ Liên Quân đi cùng Trần Kinh đến mấy quận, cũng đến nói chuyện với mấy xí nghiệp bản địa Nam Cảng.
Nhưng Từ Liên Quân sức ảnh hưởng ở Nam Cảng không mạnh.
Nguyên nhân quan trọng hơn là Trần Kinh hy vọng lần khảo sát này có thể bàn chuyện hợp tác, chứ không chỉ hạn chế ở mức doanh nghiệp nổi tiếng.
Cái này không phải là chỗ mà Từ Liên Quân có thể bày tỏ thái độ.
Đương nhiên, Trần Kinh cũng không có ấn tượng tốt về Từ Liên Quân. Năm đó Trần Kinh ở Lân Giác, thường xảy ra lục đục với Từ Liên Quân.
Từ Liên Quân làm việc không thiết thực lắm, giọng quan lại nhiều, lại cực kì bảo thủ.
Một vài vấn đề quan trọng, Trần Kinh không muốn nói với ông ta.
Ban hợp tác kinh tế hiện tại, Trần Kinh không thể để lại hình ảnh thiếu hạng mục trong mắt mọi người.
Nếu như đã lấy mình làm chủ, thì nhất định phải khoan dung.
Ban hợp tác kinh tếcố gắng thúc đẩy hợp tác, cố gắng sáng tạo hợp tác đa khu vực, nhưng cụ thể thực hiện như thế nào thì các huyện thị phía dưới phải chú trọng...
Tuy nhiên làm cho người ta xoa dịu chính là Đường Ngọc không có trở ngại gì, về công việc, bất kể là lãnh đạo Hải Sơn hay người phụ trách các quận huyện, thái độ của bọn họ đối với Trần Kinh đều rất kiên quyết!
Một câu nói của Bí thư Thanh Hương “ Trần Kinh là cán bộ Hải Sơn đào tạo nên!” Câu nói này xuất hiện trên trang nhất nhật báo Hải Sơn, sức nặng của câu nói này có tác dụng rất lớn đến cấp dưới.
Trần Kinh cũng tự mình cảm nhận được điểm tốt khi là cán bộ đi ra từ Hải Sơn.
Ít nhất, hai ngày nay khảo sát ở Hải Sơn, hắn được tiếp đãi long trọng nhất.
Kết thúc khảo sát Hải Sơn, trạm tiếp theo của Trần Kinh là Nam Cảng.
Khi Trần Kinh đến Nam Cảng.
Sự kiện ẩu đả ác liệt ở Nam Cảng đã hoàn toàn lên men rồi, toàn thành phố từ trên xuống dưới đều cảnh giác cao.
Tiến vào khu trung tâm Nam Cảng, cảnh sát vũ trang súng vác vai, đạn lên nòng, người xe ra vào đều kiểm tra rất nghiêm ngặt.
Trần Kinh đặc biệt bảo lái xe lượn qua đường Thánh Nữ, xa xa nhìn thấy bên đó đã phong tỏa nghiêm ngặt, cả quán ba một con phố bị phong tỏa rồi.
Trần Kinh đến khách sạn, Phó chủ tịch thành phố Nam Cảng Từ Liên Quân tiến hành hội đàm với hắn.
Trần Kinh và Từ Liên Quân trước đây từng giao tiếp.
Từ Liên Quân vẫn luôn là phe bảo thủ trong hợp tác giữa hai khu vực.
Khi Trần Kinh làm việc ở Lân Giác, không ít lần bực bội với ông ta, thậm chí vì một số ngôn luận của Tà Liên Quân, Trần Kinh còn đập bàn chửi đổng.
Tuy nhiên lần này thân phận của Trần Kinh đã khác, hắn hiện tại là Chủ nhiệm Ban hợp tác kinh tế của tỉnh, hơn nữa là Ủy viên dự khuyết Tỉnh ủy, so với Từ Liên Quân một Ủy viên vừa mới vào bộ máy Đảng ủy đã cách một khoảng không nhỏ.
Từ Liên Quân có thể cảm nhận được sâu sắc khoảng cách này.
Cho nên từ đầu đến cuối ông ta rất khách khí, hạ mình rất thấp.
Trong khi nói chuyện, Trần Kinh vô ý hỏi ông ta:
-Chủ tịch Từ, Nam Cảng xảy ra chuyện gì lớn phải không? Cửa ngõ kiểm tra rất nghiêm ngặt? Có phải là lĩnh vực chính trị hay các lĩnh vực khác có vấn đề?
Từ Liên Quân gật đầu nói:
-Chủ nhiệm Trần, đúng là xảy ra một số vấn đề. Một tuyến đường quán ba xuất hiện thế lực đen ác tụ tập ẩu đả nghiêm trọng, trước mắt Cục công an đang điều tra, sự việc này nằm ngoài dự đoán, áp lực của Ban rất lớn!
Trần Kinh chau mày nói:
-Tình hình thương vong thế nào?
-Việc này…trước mắt tình hình liên quan vẫn đang được điều tra tổng hợp, chưa có con số chính xác!
Từ Liên Quân chần chừ nói.
Trần Kinh dần dần nghiêm mặt lại, nói:
-Không ổn định thì sẽ không phát triển! Nam Cảng là đặc khu kinh tế, vấn đề trị an và ổn định vẫn luôn không thể khiến người ta hài lòng, thực sự có chút đáng tiếc!
Trần Kinh khẽ thở dài một hơi.
Hắn vừa mới nhận được một tin tức mới.
Bởi vì sự kiện đường Thánh Nữ Nam Cảng ảnh hưởng quá lớn, mấy ngày nay tất cả các địa phương trên cả nước đều cử phóng viên đến Nam Cảng.
Sức lực của lãnh đạo chủ yếu của thành phố Nam Cảng đều tập trung vào chuyện này.
Phía cảnh sát Nam Cảng không chịu nổi áp lực, tin tức công bố gần đây càng chứng minh hơn nữa, sự kiện đêm đó là một trận ẩu đả mang tính chất xã hội đen.
Bởi vì hai bên ẩu đả có mục đích, dân thường cơ bản không có thương vong.
Trong quá trình ẩu đả, thành viên quan trọng của "Hồng” xã đoàn ở Hong Kong bỏ mạng, bang xã hội đen bản địa Hoàn Thành cũng có nhiều người chết và bị thương,
Trần Kinh nghe được tin tức này liền nghĩ đến Thẩm Bắc Vọng.
Thành viên quan trọng của “Hồng” xã đoàn có phải là Thẩm Bắc Vọng?
Thẩm Bắc Vọng chết như vậy sao?
Rất nhiều mối nghi ngờ trong lòng Trần Kinh không giải được.
…
Bầu trời trong xanh.
Bãi biển Kim Sa của Nam Cảng trời nước một màu.
Bãi biển Kim Sa là thắng cảnh nổi tiếng nhất Nam Cảng, cũng là một trong những điểm du lịch quan trọng nhất Lĩnh Nam.
Phong cảnh bãi biển rất đẹp, biển xanh thắm, cát mềm mại.
Mùa này tuy rằng không phải giữa hè, nhưng khách du lịch trên bãi biển thì lại đông đúc khác thường.
Biển là một nơi rất đẹp.
Những cô gái mặc bikini gợi cảm, giống như những con bướm sặc sỡ trong đám người qua lại.
Du khách trên bãi biển đều không kìm được lòng lấy máy ảnh ra tìm mục tiêu, cuối cùng ngắm được một cái liền bấm máy, đem toàn bộ hình ảnh chụp lại, mong chờ khi quay về có thể thưởng thức.
Lều trại trên bãi biển rất nhiều.
Một số lều trại nửa che nửa đậy, bên trong thỉnh thoảng phát ra tiếng cười của con gái, tình cảnh như vậy khiến người ta mơ mộng tưởng tượng xa vời.
Một góc trên bãi biển.
Một chiếc lều xanh nhạt.
Phía ngoài lều một người đàn ông mình trần ngồi ở đó.
Người đàn ông râu quai nón, trên tay cầm một chai bia, trên mặt có một vết sẹo dài từ khóe mắt đến tận môi.
Vết khâu của sẹo mơ hồ có thể nhìn thấy.
Biểu hiện trên mặt anh ta biến đổi, vết sẹo trên mặt vặn vẹo một cách kỳ dị, giống một con rết trên mặt, rất là khủng bố.
Nơi cách lều không xa, vài người đứng túm năm tụm ba.
Mỗi người đều ăn mặc nghiêm trang, đứng rất thẳng, âm thầm đứng bảo vệ cái lều.
Du khách lui tới dường như cảm nhận được thần thái sát khí của mấy người ăn mặc nghiêm chỉnh này, tự nhiên cách khá là xa, không tiếp cận lại bên này.
-Anh có biết hiện giờ kiểm tra rất nghiêm ngặt, bốn cửa ngõ đều bị phong tỏa rồi, người Da Đen rất phiền, căn bản không thoát ra được. Người của tôi ốc không mang nổi mình ốc, căn bản không dư sức để đi làm bất cứ chuyện gì. Ngày nào cũng thấp tha thấp thỏm, ngày tháng rất khó trôi đi!
Người râu quai nón lạnh lùng nói, anh ta cầm rượu lên uống một ngụm thật mạnh dường như đang tự nói một mình.
Qua một lúc rất lâu, trong lều phát ra âm thanh:
-Hồ tử, chút chuyện lớn đến mức nào? Tôi đã nói rồi, sau này cuộc sống chém giết cậu không phải trải qua nữa, chút tiền mà! Ngày mai số tiền đó sẽ đến tài khoản của cậu.
Râu quai nón vừa nghe thấy tiền, trên mặt nở nụ cười, bộ dạng có chút khờ, cũng có chút độc, miệng dùng sức co rúm, lỗ mũi nhẹ nhàng hừ một tiếng.
Trong lều phát ra tiếng:
-Lần này thật sự quá bất ngờ, sao lại chết nhiều người như vậy? Một thủ đoạn nhỏ, đã gây nhiễu loạn lớn như vậy, Da Đen thật khiến người ta lo lắng!
Râu quai nón thở dài nói:
-Anh không biết tình hình hôm đó, tên “Bắc Thẩm” thực sự rất kinh khủng, một mình gã giết 12 người, làm trọng thương hơn 20 người. Những người chết đa số đều chết bởi tay gã, người này...đáng sợ!
-Thẩm Bắc Vọng rút cuộc sống hay chết?
Râu quai nón hừ một tiếng, nói:
-Một trăm phần trăm là chết rồi! Tôi tận mắt thấy gã bị chém lung tung khắp người, sau đó nhảy xuống Lĩnh Giang, một người nhảy bừa xuống sông tất nhiên sẽ chết, huống chi gã toàn thân không có chỗ nào lành lặn, có thể không chết sao?
Hiện tại tên “Bắc Thẩm” không thấy đâu!
Còn nữa Da Đen nói bên cạnh Thẩm Bắc Vọng còn có một phụ nữ, người phụ nữ đó cũng không thấy đâu!
-Phía Điều Tử có tin tức về chuyện này không?
Trong đều im lặng rất lâu, nói:
-Không có! Phụ nữ là một hiểu lầm, người phụ nữ đó là một phóng viên nổi tiếng ở tỉnh, hôm đó cô ta đến phỏng vấn Thẩm Bắc Vọng. Còn về “Bắc Thẩm” có lẽ có người cứu rồi.
Chắc là cái tên cầm súng.
Súng lục loại 05, đây không phải cảnh sát bình thường. Người này từ trước đến giờ không lộ diện, đây là một tai họa ngầm rất lớn!
Râu quai nón chau mày, một lúc lâu sau nói:
-Ý của ông chủ thế nào?
Trong lều truyền ra một câu nói nhẹ tênh:
-Ông chủ bảo chúng ta phải yên tĩnh!
Râu quai nón cười to nói:
-Lo gì, dù sao Thẩm Bắc Vọng cũng chết rồi, chuyện này đến đây chấm dứt. “Bắc Thẩm” có tác dụng gì? Nó dám về Hong Kong, Hồng gia sẽ lập bàn thờ cho nó, đến mạng của ông chủ cũng không bảo vệ được, nó còn mặt mũi mà quay về?
-Hồ tử, cậu khi nào mới biết động não? Cậu có biết còn nhiều vấn đề như vậy, mỗi một cái đều là họa lớn. Thông qua bất kì một điểm đáng ngờ nào, nếu như chuyện này đổ lên người tôi, cậu nghĩ cậu có mấy cái đầu?
“Hồng” là cái gì cậu không biết?
Bọn họ muốn lấy mạng cậu, cậu có thể trốn đi đằng nào?
Râu quai nón lạnh lùng cười, nói:
-Vậy bây giờ có thể thế nào? Chẳng lẽ lại phải tìm đến tên “Bắc Thẩm” giết gã, sau đó giết luôn cả cô phóng viên kia?
-Ăn nói lung tung! Về chuyện này, cậu tôi đều phải quên hết, thủ hạ phải bắt buộc chết, không thể có bất cứ phong thanh nào tiết lộ ra ngoài. Phía Da Đen cho nó chút lợi lộc, sau này ít liên lạc đi!
Râu quai nón cười ha ha, một hơi uống hết rượu trong chai, nói:
-Hiểu rồi! Được rồi, mọi chuyện đều xong rồi, một thời gian dài không yên bình, không sống được một ngày yên ổn, đều phai nhạt đi rồi!
Anh ta phủi mông đứng dậy, mắt nhìn cô gái yểu điệu thục nữ gãi đầu ở bãi biển đằng xa, trên mặt lộ ra vẻ không đàng hoàng:
-Tôi đi tìm cái bô để trút giận! Anh không phải cũng giỏi chuyện này sao? Cũng đi chơi đi!
Râu quai nón đi rồi.
Mấy người ăn mặc nghiêm chỉnh đứng quanh lều cũng thờ ơ bỏ đi.
Để lại một lều trại trơ trọi ở đó.
Phong cảnh bên ngoài rất đẹp, bên trong lều dường như có một thế giới thần bí sâu thẳm...
…
Hành trình Nam Cảng của Trần Kinh cơ bản không thu hoạch được gì.
Bởi vì Nam Cảng xảy ra chuyện ẩu đả băng đảng xã hội đen rất lớn, chấn động toàn tỉnh, Nam Cảng từ trên xuống dưới đều tập trung sự chú ý vào chuyện này.
Bí thư thành phố Nam Cảng Diêu Quân Huy đích thân chủ trì hội nghị Ủy ban chính trị pháp luật, yêu cầu Cục công an bắt buộc phải nghiêm túc điều tra, nhất định phải điều tra rõ chân tướng sự việc.
Mà Sở công an tỉnh cũng đặc biệt cử người quan trọng đến Nam Cảng giám sát đôn đốc, cả thành phố Nam Cảng đều bị nhốt trong một cái lồng căng thẳng eo hẹp.
Việc khảo sát của Trần Kinh ở Nam Cảng cũng vì nguyên nhân này, mà vẫn luôn không có cơ hội được gặp lãnh đạo cấp cao của Nam Cảng.
Phó chủ tịch thành phố Nam Cảng Từ Liên Quân đi cùng Trần Kinh đến mấy quận, cũng đến nói chuyện với mấy xí nghiệp bản địa Nam Cảng.
Nhưng Từ Liên Quân sức ảnh hưởng ở Nam Cảng không mạnh.
Nguyên nhân quan trọng hơn là Trần Kinh hy vọng lần khảo sát này có thể bàn chuyện hợp tác, chứ không chỉ hạn chế ở mức doanh nghiệp nổi tiếng.
Cái này không phải là chỗ mà Từ Liên Quân có thể bày tỏ thái độ.
Đương nhiên, Trần Kinh cũng không có ấn tượng tốt về Từ Liên Quân. Năm đó Trần Kinh ở Lân Giác, thường xảy ra lục đục với Từ Liên Quân.
Từ Liên Quân làm việc không thiết thực lắm, giọng quan lại nhiều, lại cực kì bảo thủ.
Một vài vấn đề quan trọng, Trần Kinh không muốn nói với ông ta.
Ban hợp tác kinh tế hiện tại, Trần Kinh không thể để lại hình ảnh thiếu hạng mục trong mắt mọi người.
Nếu như đã lấy mình làm chủ, thì nhất định phải khoan dung.
Ban hợp tác kinh tếcố gắng thúc đẩy hợp tác, cố gắng sáng tạo hợp tác đa khu vực, nhưng cụ thể thực hiện như thế nào thì các huyện thị phía dưới phải chú trọng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.