Quan Sách

Chương 916

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

17/05/2016

Trần Kinh nhắc đến tên của Tây Khu công nghệ cao được nhiều bên tán thành, còn về dự án này, do nhiều bên thúc đẩy, dự án tiến triển rất tích cực.

Sau khi báo cáo phân tích tính khả thi của dự án được đưa ra.

Ban hợp tác kinh tế tỉnh, Thành ủy Hải Sơn, Thành ủy Nam Cảng lại liên hợp thành lập tổ công tác, tiến hành chau chuốt tài liệu của dự án, một bản báo cáo hoàn chỉnh đã hình thành.

Trong việc này, Trần Kinh có vai trò chủ đạo.

Một mặt, toàn bộ dự án Ban hợp tác kinh tế phụ trách tổng điều tiết.

Mặt khác, bản lĩnh thâm hậu của Trần Kinh về lĩnh vực viết văn, cũng quyết định hắn phải phụ trách kiểm soát vĩ mô của báo cáo dự án.

Dường như mỗi một tài liệu nhỏ được đưa ra, Trần Kinh đều phải sửa chữa tỉ mỉ, sau đó điều chỉnh kết nối, cuối cùng tài liệu được xác định, Trần Kinh có được quyền hạn tối cao.

Sau khi báo cáo xuất hiện, Trần Kinh báo cáo chi tiết nội dung chính của bản báo cáo dự án cho Kiều Chính Thanh.

Kiều Chính Thanh lợi dụng sức ảnh hưởng của bản thân, ngoài ra còn có Trần Kinh chủ động phổ biến thái độ ủng hộ dự án trong nội bộ tỉnh với Ban đối ngoại của Hoàng Hoành Viễn và Chủ tịch Tỉnh Chu Tử Binh.

Dự án có thể đi đến bước này, chắc chắn khiến người ta cảm thấy phấn khởi.

Trần Kinh, Lý Thanh Hương và Hạ Diêu Quân lại một lần nữa chạm trán ở Việt Châu, cùng nhau thảo luận công việc liên quan cần làm tiếp theo.

Lý Thanh Hương rất hào hứng, bà cười ha ha nói:

-Trần Kinh, đặc điểm dự án của chúng ta lần này tổng kết lại có thể khái quát mấy đặc điểm, thứ nhất là quy phạm dự án, thứ hai là Khu công nghệ cao mà chúng ta làm phù hợp với nhu cầu phát triển, cũng phù hợp với trào lưu phát triển của Lĩnh Nam chúng ta.

Tôi đem đến cho mọi người mấy tin vui, đó chính là dự án mà chúng ta nhắm vào này, 6000 mẫu đất mà chúng ta xin phê duyệt lần đầu đã được Thường vụ thông qua rồi.

Để dự án này có thể nhanh chóng được thực hiện, gần đây chúng ta tổ chức nhiều buổi tọa đàm như Đại hội đại biểu, Hội đồng nhân dân, đồng chí cán bộ lão thành, các mối quan hệ chúng ta giải quyết rõ ràng nhất từ trước đến nay. Nhân dân Hải Sơn đoàn kết chưa từng thấy, chúng tôi một lòng muốn làm dự án này.

Diêu Quân Huy bày tỏ thái độ:

-Bí thư Thanh Hương có tin vui, chúng tôi bên này cũng không kém. Lần này chúng tôi làm dự án đề cập đến hai quận, kế hoạch cũng là trưng thu 6000 mẫu đất, vùng công nghiệp kĩ thuật cao của chúng tôi 12000 mẫu đất mùa đầu tiên có thể hoàn toàn thực hiện.

Không chỉ có vậy, chúng tôi còn đang làm quy hoạch bước tiếp theo, chúng tôi rất lạc quan, chúng tôi có lý do để tin rằng, sau khi dự án mùa đầu tiên thu được thành công, tiếp theo chúng tôi sẽ tiếp tục đầu tư 12000 mẫu đất, kế hoạch của chúng tôi có thể gấp đôi lên!

Trần Kinh gật đầu nói:

-Theo như cách tính của Bí thư Diêu, hai đợt công trình của chúng ta hoàn thành, dự án Khu công nghệ cao nên có quy mô là gần 40000 mẫu đất. Một khuôn viên lớn như vậy, xét về diện tích, hoàn toàn có thể sánh vai với vùng công nghiệp kĩ thuật cao của Lâm Cảng.

Nên nói là, có thể có được quy hoạch này, nhân dân HảI Sơn và Nam Cảng tán thành và ủng hộ dự án như vậy, khiến người ta cảm thấy rất phấn khởi.

Sự thông cảm và ủng hộ của dân chúng, sự đồng tâm hiệp lực của dân chúng, điều này chắc chắn sẽ làm cho dự án của chúng ta có sức sống hơn.

Lý Thanh Hương nhẹ nhàng cười, khí phách hào hùng nâng chén trà lên nói:

-Tôi đề nghị, ba người chúng ta lấy trà thay rượu, chúng ta cạn một ly trước. Nếu dự án cuối cùng được phê duyệt, nỗ lực của ba người chúng ta sẽ khắc ghi trong sử sách!

Trần Kinh nâng chén trà lên nhấp một ngụm, nói:

-Vấn đề bây giờ là, tôi cho rằng quan hệ công chúng của Ủy ban nhân dân tỉnh có thể nói là tương đối thành công. Nhưng quan hệ công chúng ở Tỉnh ủy, chúng ta vẫn còn khá yếu. Dự án có thể thực hiện hay không, sự ủng hộ của Bí thư Mạc là rất quan trọng!

Trần Kinh thở dài nói:

-Chúng ta không thể xem thường vấn đề này. Dự án lớn như vậy, Tỉnh ủy là đơn vị quyết sách cuối cùng. Chúng ta không thể chắc chắn rằng phía Ủy ban nhân dân cũng có thể thông qua, Thường vụ Tỉnh ủy cũng sẽ tán thành công việc của chúng ta.

Tôi thấy hiện giờ chúng ta phải nghĩ cách khai thông tốt các quan hệ.

Nếu không sau này một khi gặp phải trở ngại, chúng ta có thể sẽ rất bị động!

Diêu Quân Huy nhăn mặt nhíu mày.

Nụ cười trên mặt Lý Thanh Hương cũng dần mất đi.



Lời nói của Trần Kinh vô tình động đến điểm mấu chốt.

Từ khi Bí thư Mạc nắm quyền ở Lĩnh Nam đến nay, tuy thời gian ngắn ngủi, nhưng phong cách hành sự thận trọng của ông ta vẫn dẫn tới rất nhiều tranh cãi trên chính đàn Lĩnh Nam.

Hiện tại là thời điểm rất nhạy cảm.

Cả nước đang bắt chước Lĩnh Nam, Khu công nghệ cao của Lâm Cảng Lĩnh Nam thành công, khắp nơi trong cả nước Khu công nghệ cao mọc lên như măng mọc sau mưa.

Tương tự với những Khu công nghệ cao này còn có các loại khu sản suất, khu công nghiệp.

Một bộ phận lớn những khu như vậy là những quyết sách đau đầu, khoanh vùng một lượng đất đai lớn, đầu tư một số tiền lớn, sau đó không có hiệu quả thiết thực.

Một số nơi còn xuất hiện tình trạng mục nát, cãi cọ giữa ngân hàng, ủy ban, nhà đầu tư.

Mâu thuẫn di dân nổi cộm.

Bởi vì trưng đất dẫn tới cưỡng chế phá dỡ, xã hội bất ổn gia tăng, đầu tư lặp lại, hiện tượng đầu tư quá độ có thể thấy ở khắp nơi. Điều này đã dẫn đến sự chú ý cao độ của Quốc vụ viện Trung ương, hai năm trước, Quốc vụ viện đặc biệt thành lập mười tổ công tác xâm nhập vào các tỉnh thành chuyên môn điều tra loạn tình hình khoanh vùng đất, loạn đầu tư.

Tổng cộng đã cho ngừng hơn một trăm dự án đầu tư lặp lại, vấn trách hơn hai mươi người quản lý cao cấp trong Đảng và Ủy ban, hội đàm với 16 người quản lý cao cấp của Đảng và Ủy ban.

Động tác lớn như vậy khiến cho Ủy ban nhân dân các tỉnh rất căng thẳng, mà truyền thông cũng quan tâm rộng rãi, tranh luận thảo luận mang tính xã hội cũng sôi động chưa từng thấy.

Trong bối cảnh như vậy, khu công nghiệp kĩ thuật cao của Hải Sơn và Nam Cảng có thể thực hiện hay không, chuyện xấu vẫn rất nhiều.

Tuy rằng hiện tại ba phía đều rất cố gắng.

Hơn nữa còn tiến hành nghiên cứu mang tính khả thi cực kì quyền uy đối với dự án khu công nghiệp.

Nhưng, lãnh đạo có cách nghĩ của lãnh đạo, lãnh đạo có tư duy của lãnh đạo.

Nếu lãnh đạo cảm thấy vẫn chưa đủ, chuyện này cuối cùng có hướng đi như thế nào, vẫn rất khó nói.

-Thế này đi, Trần Kinh! Về phía tỉnh ủy, chúng ta vẫn cứ theo cách cũ, chúng ta phân công quan hệ công chúng, làm việc thông qua tất cả các con đường. Chúng ta bây giờ là ba đơn vị cộng tác, tài nguyên của mỗi bên trong chúng ta đều phải nghĩ cách tận dụng, Bí thư Diêu anh thấy thế nào?

Lý Thanh Hương nói.

Diêu Quân Huy gật đầu nói:

-Nên là như vậy, chúng ta phải kiểm soát linh hoạt phương pháp phân hợp này. Một số chuyện cần chúng ta phân ra làm, chúng ta nghiêm túc phân công nhau làm. Phân nhau làm những công việc không dễ làm, chúng ta liên kết lại để làm, tôi hoàn toàn tán thành!

Hai Bí thư tán thành, Trần Kinh đương nhiên không có ý kiến gì.

Trên thực tế công việc này Trần Kinh đã và đang làm.

Một tuần gần đây, Trần Kinh cố gắng gộp lại một số quan hệ tiếp xúc với Hạ Quân trước.

Nhưng Hạ Quân dường như có chút dè dặt với Trần Kinh, đoán chừng do chuyện lần trước Trần Kinh cản đường tạo nên ảnh hưởng tiêu cực với ông ta, Trần Kinh mấy lần muốn tìm cơ hội tiếp xúc ông ta, cuối cùng nhận được phản hồi đều là Hạ Quân rất bận.

Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy Tương Minh Nhân bên đó lại là một con đường.

Nhưng Trần Kinh và Tương Minh Nhân dù sao không quen biết, mặc dù có thể lợi dụng quan hệ từ Chung Quân.

Nhưng Trần Kinh đắn đo cân nhắc nhiều lần, vẫn thấy không phù hợp.

Về phần Bí thư Tỉnh ủy Mạc bên này, Trần Kinh hiện tại hoàn toàn không có đường đi.

Cho nên trong công việc này, Lý Thanh Hương và Diêu Quân Huy hắn nhất định phải dựa vào, nhân mạch trên chính đàn Lĩnh Nam của hai người bọn họ đã đến lúc cần phải tận dụng.

Sau khi ba người chạm chán kết thúc.

Lý Thanh Hương bèn lập tức hành động.

Con gái bà đã về nước, hiện tại sống cùng bố Hạ Quân.



Lý Thanh Hương liền gọi con gái ra, hai mẹ con ăn một bữa cơm, bà mượn cơ hội đưa con gái về, liền trực tiếp đến nhà Hạ Quân.

Hạ Quân về nhà vừa nhìn thấy Lý Thanh Hương, miệng ông ta vốn đang hát kinh kịch “không thành kế”, âm thanh đột nhiên dừng lại, mặt liền trở nên tối tăm.

Lý Thanh Hương hừ hừ nói:

-Sao vậy? Nhìn thấy tôi sắc mặt liền như vậy? Tôi không thể thăm con gái sao?

Hạ Quân không nói một lời, đặt mông ngồi trên ghế.

Đối với Lý Thanh Hương ông ta hiểu quá rõ, ông ta đặt cặp sách lên bàn nói:

-Nói đi, cô đến có việc gì? Nếu cô thật sự đến thăm con gái thì tôi hoan nghênh, nếu đến có dụng ý khác, vậy thì khiến người ta ghét nhất đó!

Lý Thanh Hương ngẩn người, thần sắc vô cùng xấu hổ.

Nhưng ở trước mặt Hạ Quân, bà lại không bao giờ cúi đầu, bèn nói:

-Tôi muốn thường xuyên đến thăm con bé, chỉ sợ nhìn thấy những phụ nữ không đứng đắn, thì hai bên đều xấu hổ. Tôi có dụng ý khác, tôi đến thăm con gái là có dụng ý khác, anh cứ trăm phương ngàn kế nhìn vào mặt tôi xem, tôi thấy càng có dụng ý khác.

Hạ Quân hừ hừ, nét mặt có chút ngạo mạn.

Trong lòng ông ta biết rõ, nếu là trước đây, Lý Thanh Hương có chuyện nhất định sẽ bỏ quả ông ta mà trực tiếp đến tìm Miêu Cường, nói ra châm chọc khiêu khích không chỉ có vậy.

Hiện tại là Bí thư Mạc chủ quản, Lý Thanh Hương đã không còn ngọn lửa đó rồi.

Nhìn thấy Lý Thanh Hương ngoài mạnh trong yếu, miệng cọp gan thỏ, trong lòng Hạ Quân không khỏi thoải mái.

Ông ta rất ghét tính công lợi của Lý Thanh Hương.

Trước kia dã tâm của Lý Thanh Hương ông ta không thể ngăn chặn, ông ta đường đường là giáo phụ quan trường Lĩnh Nam, lại không quản được người phụ nữ của mình.

Hiện tại Hạ Quân cuối cùng cũng khôi phục được tự tin.

Lý Thanh Hương không phải là dã tâm bừng bừng sao? Ông ta khăng khăng muốn áp chế dáng vẻ bệ vệ của bà ta, ông ta muốn xem xem, ở chính đàn Lĩnh Nam, Lý Thanh Hương còn có bao nhiêu thủ đoạn?

Ông ta chỉ vào không trung, hừ một tiếng, nói:

-Tôi đến phòng sách đây, cô nói chuyện với con bé đi! Chúng ta không còn gì để nói, cô cũng đừng nói với tôi những chuyện vớ vẩn của cô, tôi không hứng thú cũng không có tâm trạng nghe. Nếu cô thật sự nói những chuyện đó, cô đến từ đâu thì đi về đó đi, đừng làm phiền tôi!

Ông ta nói xong, cầm cặp đứng dậy đi lên lầu.

Lý Thanh Hương ngồi ở phòng khách bỗng nhiên ngây ra.

Bà ta đứng dậy định nói vài câu độc địa, nhưng Hạ Quân đã bước lên lầu rồi, cửa phòng sách vừa đóng, hai thể giới bên trong bên ngoài, bà ta căn bản không có cách nào.

Thần sắc bà ta cực kì khó coi, ngồi trên ghế sô pha, trong lòng cảm thấy một cục tức không có nơi trút.

Bà lại nghĩ đến người phụ nữ bên ngoài của Hạ Quân, trong lòng khó chịu.

Bà rất rõ, Hạ Quân đây là cố ý thị uy với bà, cố ý làm như vậy để cho bà ta mất mặt!

Bà quyết định, nếu Hạ Quân đã bất nhân, vậy thì bà cũng chẳng cần phải nhân nghĩa nữa.

Một người phụ nữ tuy không thể lật đổ Hạ Quân, nhưng cũng có thể khiến ông ta nếm thử lợi hại của mình.

Mọi người nếu thật sự muốn trở mặt, Lý Thanh Hương ngược lại thủ đoạn nhiều vô kể.

Con đường của Lý Thanh Hương Hạ Quân không thể cản được, trước đây Hạ Quân không ngăn được, bây giờ cũng không được, sau này càng không được.

Đối với Lý Thanh Hương mà nói, dã tâm của bà ta chính là sinh mạng của bà, nếu ai muốn cản đường bà ta, vậy thì nhất định bị trừ khử, không ngại bất cứ giá nào.

Cho dù là chồng của mình cũng không được, ánh mắt bà lóe lên, trong mắt lộ ra một tia oán hận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook