Chương 290: Cục diện khó khăn
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
06/09/2013
Từ Lễ Hà đến Lâm Hà đường không dài, nhưng tiêu hao thời gian không ít.
Lần này người cùng đi điều tra nghiên cứu với Ngũ Đại Minh không ít, nhưng Ngũ Đại Minh bảo Trần Kinh ngồi bên cạnh, chỗ ngồi bên cạnh y, vĩnh viễn đều là Trần Kinh!
Trên một đường, Ngũ Đại Minh nhắm mắt dưỡng thần, giống như là đang ngủ, nhưng Trần Kinh trong lòng rõ ràng, lúc này Ngũ Đại Minh là không có tâm tư để ngủ, bởi vì có rất nhiều sự tình phức tạp.
Thông qua Phương Uyển Kỳ, Trần Kinh hiểu biết rất nhiều về phe phái cao tầng, Trần Kinh trong lòng rõ ràng, hiện tại Ngũ Đại Minh vẫn không thể đi ra khỏi bóng ma của phe phái.
Một phương diện, tây bắc nhất hệ rất coi trọng y, nơi chốn lôi kéo y. Mà một phương diện khác, có vài phe phái nhìn y thành cái đinh trong mắt, nơi chốn làm khó y. Ngũ Đại Minh đối với tây bắc nhất hệ không cảm động, đối mặt phe phái khác, y cũng là không lùi bước.
Cho nên, y hiện tại là trong kẽ hở muốn sinh tồn, đối mặt chính là các phương diện áp lực, y nếu muốn ở thành phố Đức Cao hoàn toàn quán triệt ý chí mình, rất không dễ dàng!
Hiện tại vụ án Chu Ân Vũ Lâm Hà, đối với Ngũ Đại Minh mà nói, cũng rất xấu hổ, khiến y lâm vào khốn cảnh.
Chu Ân Vũ chết, mặc kệ theo phương diện nào mà nói, đều liên lụy đến nhà máy máy kéo Lâm Tinh.
Chu Ân Vũ trước khi chết đối với nhà máy máy kéo Lâm Tinh phát biểu ngôn luận, bao gồm y công bố nắm giữ tấm màn đen của nhà máy máy kéo Lâm Tinh, đều cùng với y chết, tan thành mây khói!
Mà đối với vấn đề y chết, công an điều tra ra kết quả, chết vì ăn xuân dược quá liều, pháp y khám nghiệm tử thi có báo cáo thượng rành mạch.
Càng làm cho chuyện này đáng hổ thẹn chính là, đối với Chu Ân Vũ chết, phương diện Lâm Hà, hay là đại đa số cán bộ Đức Cao, bọn họ đều hy vọng mau chóng kết thúc việc này, không muốn giằng co nhiều, bởi vì nếu tiếp tục giằng co, có khả năng khiến chính quyền càng lâm vào cảnh xấu hổ.
Vấn đề này sẽ là, nếu Chu Ân Vũ chết, đích thật là y tự tìm đường chết, chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu, việc này liền vậy thôi!
Nhưng, nếu Chu Ân Vũ chết có nguyên nhân khác, việc này liền lớn! Bởi vì chuyện này ít nhất bại lộ ra Ngũ Đại Minh nắm hệ thống chính trị pháp luật trong tay không được chắc chắn, lấy Chương Hóa Quang đứng đầu công an, kiểm sát, tòa án, không để Bí thư Thành ủy này vào mắt, đây là thứ nhất.
Thứ hai, nhiều người đều muốn vụ án Chu Ân Vũ chết qua loa chấm dứt như vậy, trung gian ngoại trừ suy xét nhân tố hình tượng chính phủ, có phải còn có suy tính khác hay không? Nếu phương diện này còn liên lụy đến ích lợi, đây là cán bộ dối trên lừa dưới đến tột cùng là nguyên nhân gì đáng giá nhiều người quyết tâm như một như vậy?
Hai điều này nghĩ đến làm người ta thấy đáng sợ.
Vấn đề hiện tại chính là, Chu Ân Vũ thật sự do miệt mài vô độ, chết ở trên bụng đàn bà sao?
Rất nhiều người khẳng định điểm không thể nghi ngờ! Nhưng Trần Kinh biết rằng, Ngũ Đại Minh không tin điều này, bởi vì, Chu Ân Vũ chưa chết, y bí mật gặp qua Ngũ Đại Minh hai lần.
Chu Ân Vũ hướng Ngũ Đại Minh là vỗ ngực biểu hiện trung thành, chính là sau khi gặp qua Ngũ Đại Minh, Chu Ân Vũ thắt lưng can thẳng, mới dám phát biểu ra bên ngoài đầu mâu thẳng chỉ nhà máy máy kéo Lâm Tinh, rất hấp dẫn người nhìn chăm chú và chú ý lời mà y nói, những lời này nói không bao lâu, y chết, chết oan chết uổng!
Trần Kinh trong lòng rõ ràng , Ngũ Đại Minh ở ba huyện phía Bắc lôi kéo một nhóm người, trong đó Chu Ân Vũ chính là người tích cực dẫn đầu. Ngũ Đại Minh đối với nhà máy máy kéo Lâm Tinh tâm sinh bất mãn từ lâu, ông ấy không tin nhà máy máy kéo lớn như vậy, sản phẩm cũng không phải không có nguồn tiêu thụ, sao hàng năm đều thua lỗ.
Còn có, Ngũ Đại Minh hiện tại đang làm đặc sắc du lịch, đầu tư kinh tế Đức Cao, ở mặt tài chính, nơi chốn đều phải chọn điểm chia nhỏ. Ở tình huống như vậy, Ngũ Đại Minh không nghĩ bù lỗ thủng cho nhà máy máy kéo Lâm Tinh, y muốn đẩy động cải cách hình thức đầu tư cổ phần nhà máy máy kéo, hoặc là phải xốc lên gốc gác nhà máy máy kéo, nhìn bên trong tột cùng là chuyện gì xảy ra.
Y tự mình khả năng cũng không dự đoán được, y có hành động, liền xảy ra chuyện như vậy, vốn y nể trọng Chu Ân Vũ, nghĩ lấy Chu Ân Vũ làm cửa đột phá thiết nhập, Chu Ân Vũ lại đột nhiên chết, chết một cách thân bại danh liệt, không thể không nói đối với Ngũ Đại Minh là đả kích thật lớn.
Từ sau khi Chu Ân Vũ chết, ở bên trong bộ máy Đức Cao vốn không có người đề cập đến vấn đề cho nhà máy máy kéo Lâm Tinh vay, cùng cảnh lúc trước kịch liệt tranh luận giống như hai cảnh. Nhưng loại không tranh luận này, lại gây cho Ngũ Đại Minh áp lực lớn hơn nữa.
Trên chính trị không tiếng động đánh cờ, mới là đánh cờ chân chính đáng sợ. Ngũ Đại Minh có thể ở chuyện nhà máy máy kéo Lâm Tinh lùi bước sao? Y mà lùi bước, thật vất vả y ở Đức Cao tạo khởi quyền uy, sẽ thành toàn bộ nước chảy về biển đông.
Tình trạng Ngũ Đại Minh hiện tại chính là, đụng phải tảng đá cứng, đụng phải tảng đá cứng, y nhất định phải nghiền qua, không lùi bước.
Trong đầu nghĩ vậy, Trần Kinh đối với Ngũ Đại Minh có chút lo lắng, bởi vì hắn bỗng nhiên cảm thấy, có lẽ tình cảnh hiện tại của Ngũ Đại Minh, và y năm đó ở Hành Châu là tương tự.
Năm đó ở Hành Châu, y cũng là hãm sâu ở bên trong các phe phái, tuy rằng không biết chuyện gì, nhưng khẳng định cũng là không thể lùi bước, cuối cùng đấu đến cá chết lưới rách, con đường làm quan của Ngũ Đại Minh bắt đầu biến chuyển.
Dựa theo cách nói của Phương Uyển Kỳ, nếu lúc Ngũ Đại Minh ở Hành Châu làm tốt, có thể nổi danh, y hiện tại hẳn đã sớm là cán bộ cấp tỉnh... Dù sao năng lực của y khá được người nhận thức.
Phương Uyển Kỳ còn nói cho Trần Kinh, chỗ Ngũ Đại Minh cố chấp nhất, chính là y căm hận phe phái, cũng cự tuyệt bất luận phe phái nào thể hiện thiện ý. Năm đó Phương gia và hiện tại Phương gia, là trăm phương nghìn kế hướng y thể hiện thiện ý, nhưng Ngũ Đại Minh vẫn thờ ơ.
Phương Uyển Kỳ còn nói:
- Một điều cũng không khoa trương là, chúng ta Phương gia ở mạng lưới quan hệ Sở Giang, ít nhất có thể cho Ngũ Đại Minh ít đi năm năm đường vòng. Cho dù y không dựa chúng ta Phương gia, hay dựa Liêu gia hoặc là bất luận thế lực nào, y đều sẽ không giống như bây giờ, một cá nhân làm đơn độc!
- Ngũ Đại Minh còn đứng thẳng được là lợi hại, quan hệ hiện tại của y, đều dựa vào tự mình tiến lên, cũng là năng lực xuất sắc, mới có thể làm được.
- Nhưng điều ấy đủ sao? Cho dù hiện tại y làm Bí thư Thành ủy, y liệu có đi lên trên được hay không?
Phương Uyển Kỳ nói lời này, chính là báo cho Trần Kinh:
- Anh ngàn học vạn học, học Ngũ Đại Minh cái gì cũng tốt, không nên học Ngũ Đại Minh điểm này, đây là tự mình tìm phiền toái, tự mình khiến con đường của mình hẹp đi.
Trần Kinh nghĩ lại những lời này của Phương Uyển Kỳ, lại quay lại nhìn Ngũ Đại Minh đang nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng hắn liền cảm thấy hoảng sợ, hắn cảm thấy bản thân nên nghĩ cách, vụ án Chu Ân Vũ rốt cuộc phải làm thế nào, bất kể ra sao, đều phải có người điều tra!
Hành trình đến Lâm Hà, dường như sẽ không bình thường như vậy.
Ngũ Đại Minh đi đến Lâm Hà, Huyện ủy Lâm Hà cũng rất khẩn trương, Mâu Cường chen lại hỏi Trần Kinh:
- Chủ nhiệm Trần, cậu xem như vậy, bí thư thích sơn cảnh, chúng ta hôm nay bố trí bí thư ngủ tại nhà khách trường Đảng, cậu thấy thế nào?
- Nhà khách trường Đảng?
Trần Kinh trong đầu suy nghĩ, hoàn cảnh nhà khách Trường Đảng thế nào không nói, hắn thấy lạ, vì sao Mâu Cường lại bố trí cho Ngũ Đại Minh ở nhà khách Trường Đảng?
Dường như nhìn ra nghi ngờ của Trần Kinh, vẻ mặt Mâu Cường đau khổ nói:
- Chủ nhiệm Trần, cậu biết đấy, nhà máy máy kéo Lâm Tinh ở Lâm Hà, bí thư Ngũ đến Lâm Hà thị sát, không biết sao lộ tin tức, công nhân viên chức nhà máy máy kéo Lâm Tinh liền nổi loạn, nói muốn gặp bí thư Ngũ.
- Như vậy không phải là làm càn sao? Tôi đã bảo Phòng Công an đến hiện trường tìm hiểu tình huống, nhưng tin tức trở lại rất không hay, rất nhiều người đến đứng trước cửa nhà khách, nếu lúc này bí thư qua đó...
- Bọn họ tìm bí thư làm gì? Bí thư có thể giải quyết vấn đề của bọn họ sao?
Trần Kinh nói.
Mâu Cường đỏ mặt, ngượng ngùng nói:
- Chuyện này rất đột ngột, chúng tôi đều trở tay không kịp! Chủ nhiệm Trần cậu xem...
Trần Kinh trầm ngâm một lúc nói:
- Chuyện này không thể giấu diếm được, vậy đi, tôi báo cáo cho bí thư, xem ngài ấy bảo sao!
- Vậy phiền chủ nhiệm Trần!
Giọng điệu Mâu Cường như thở phào một tiếng. Trần Kinh gật đầu, quay lại nhìn Triệu Nhất Bình đứng cách đó không xa, Triệu Nhất Bình có chút trốn tránh ánh mắt hắn.
Trần Kinh dưới đáy lòng âm thầm lắc đầu, Triệu Nhất Bình nhát gan sợ phải chịu trách nhiệm, mặc dù đang ở Lâm Hà bắt đầu không tồi, nhưng thời gian dài, nhược điểm của y liền lộ ra, vẫn là người không thể trọng dụng, vừa gặp chuyện khó giải quyết, liền làm kẻ dối trá, so sánh với Mâu Cường mà nói, y còn rất không thành thục.
Trần Kinh chậm rãi đi đến bên cạnh Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh đang cùng một số người trong Hội đồng nhân dân Mặt trận Tổ quốc Lâm Hà bắt tay nói chuyện phiếm, các đồng chí lão thành Hội đồng nhân dân Mặt trận Tổ quốc, đều là nhạt nhòa, bình thường tuy rằng mọi người trước mặt đều tôn trọng bọn họ, nhưng trên thực tế, không có bao nhiêu người để bọn họ ở trong mắt.
Hiện tại, bọn họ có thể được Bí thư Thành ủy thân thiết tiếp kiến, hơn nữa nắm chặt tay thăm hỏi ân cần, các đồng chí lão thành rất cao hứng, mỗi người trên mặt đỏ rực , điển hình chính là mặt mày hồng hào!
Ngũ Đại Minh dường như sau lưng có mắt, Trần Kinh đi đến bên người y, y quay lại hỏi:
- Chuyện gì?
Trần Kinh ghé miệng vào lỗ tai y, đem tin tức của Mâu Cường hướng y báo cáo.
Ngũ Đại Minh nghe rất nghiêm túc, nghe xong, y bình tĩnh gật gật đầu nói:
- Tôi đã biết, liền ở nhà khách trường Đảng đi!
Trần Kinh có chút kinh ngạc, mà Ngũ Đại Minh lại vươn tay, đi cùng người chào hỏi, trên mặt y tươi cười càng đậm, nhìn không ra có chút gì cảm xúc không tốt.
Trần Kinh chậm rãi thối lui, một bên Mâu Cường rất căng thẳng, tiếp cận Trần Kinh, Trần Kinh hạ giọng nói:
- Cục diện anh phải khống chế được, nếu bí thư Ngũ ở Lâm Hà xảy ra nhiễu loạn gì, hậu quả anh tự biết!
- Về vấn đề địa điểm ngủ lại, liền nghe các anh an bài đi! Nhưng, đổi địa điểm cũng không nhất định sẽ an toàn!
Mâu Cường nói:
- Cậu yên tâm, tôi chắc chắn đem hết toàn lực khống chế cục diện, mặt khác, địa điểm bí thư ngủ lại, là tuyệt đối giữ bí mật, chỉ có nhân viên trung tâm biết, đây là tôi tự bố trí!
Mâu Cường vẻ mặt có chút khẩn trương, không cần Trần Kinh cảnh cáo y cũng có thể tưởng tượng, nếu Ngũ Đại Minh ở trên đất của y xảy ra chuyện, Bí thư huyện ủy y cũng liền hoàn toàn phải xong đời!
Lần này người cùng đi điều tra nghiên cứu với Ngũ Đại Minh không ít, nhưng Ngũ Đại Minh bảo Trần Kinh ngồi bên cạnh, chỗ ngồi bên cạnh y, vĩnh viễn đều là Trần Kinh!
Trên một đường, Ngũ Đại Minh nhắm mắt dưỡng thần, giống như là đang ngủ, nhưng Trần Kinh trong lòng rõ ràng, lúc này Ngũ Đại Minh là không có tâm tư để ngủ, bởi vì có rất nhiều sự tình phức tạp.
Thông qua Phương Uyển Kỳ, Trần Kinh hiểu biết rất nhiều về phe phái cao tầng, Trần Kinh trong lòng rõ ràng, hiện tại Ngũ Đại Minh vẫn không thể đi ra khỏi bóng ma của phe phái.
Một phương diện, tây bắc nhất hệ rất coi trọng y, nơi chốn lôi kéo y. Mà một phương diện khác, có vài phe phái nhìn y thành cái đinh trong mắt, nơi chốn làm khó y. Ngũ Đại Minh đối với tây bắc nhất hệ không cảm động, đối mặt phe phái khác, y cũng là không lùi bước.
Cho nên, y hiện tại là trong kẽ hở muốn sinh tồn, đối mặt chính là các phương diện áp lực, y nếu muốn ở thành phố Đức Cao hoàn toàn quán triệt ý chí mình, rất không dễ dàng!
Hiện tại vụ án Chu Ân Vũ Lâm Hà, đối với Ngũ Đại Minh mà nói, cũng rất xấu hổ, khiến y lâm vào khốn cảnh.
Chu Ân Vũ chết, mặc kệ theo phương diện nào mà nói, đều liên lụy đến nhà máy máy kéo Lâm Tinh.
Chu Ân Vũ trước khi chết đối với nhà máy máy kéo Lâm Tinh phát biểu ngôn luận, bao gồm y công bố nắm giữ tấm màn đen của nhà máy máy kéo Lâm Tinh, đều cùng với y chết, tan thành mây khói!
Mà đối với vấn đề y chết, công an điều tra ra kết quả, chết vì ăn xuân dược quá liều, pháp y khám nghiệm tử thi có báo cáo thượng rành mạch.
Càng làm cho chuyện này đáng hổ thẹn chính là, đối với Chu Ân Vũ chết, phương diện Lâm Hà, hay là đại đa số cán bộ Đức Cao, bọn họ đều hy vọng mau chóng kết thúc việc này, không muốn giằng co nhiều, bởi vì nếu tiếp tục giằng co, có khả năng khiến chính quyền càng lâm vào cảnh xấu hổ.
Vấn đề này sẽ là, nếu Chu Ân Vũ chết, đích thật là y tự tìm đường chết, chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu, việc này liền vậy thôi!
Nhưng, nếu Chu Ân Vũ chết có nguyên nhân khác, việc này liền lớn! Bởi vì chuyện này ít nhất bại lộ ra Ngũ Đại Minh nắm hệ thống chính trị pháp luật trong tay không được chắc chắn, lấy Chương Hóa Quang đứng đầu công an, kiểm sát, tòa án, không để Bí thư Thành ủy này vào mắt, đây là thứ nhất.
Thứ hai, nhiều người đều muốn vụ án Chu Ân Vũ chết qua loa chấm dứt như vậy, trung gian ngoại trừ suy xét nhân tố hình tượng chính phủ, có phải còn có suy tính khác hay không? Nếu phương diện này còn liên lụy đến ích lợi, đây là cán bộ dối trên lừa dưới đến tột cùng là nguyên nhân gì đáng giá nhiều người quyết tâm như một như vậy?
Hai điều này nghĩ đến làm người ta thấy đáng sợ.
Vấn đề hiện tại chính là, Chu Ân Vũ thật sự do miệt mài vô độ, chết ở trên bụng đàn bà sao?
Rất nhiều người khẳng định điểm không thể nghi ngờ! Nhưng Trần Kinh biết rằng, Ngũ Đại Minh không tin điều này, bởi vì, Chu Ân Vũ chưa chết, y bí mật gặp qua Ngũ Đại Minh hai lần.
Chu Ân Vũ hướng Ngũ Đại Minh là vỗ ngực biểu hiện trung thành, chính là sau khi gặp qua Ngũ Đại Minh, Chu Ân Vũ thắt lưng can thẳng, mới dám phát biểu ra bên ngoài đầu mâu thẳng chỉ nhà máy máy kéo Lâm Tinh, rất hấp dẫn người nhìn chăm chú và chú ý lời mà y nói, những lời này nói không bao lâu, y chết, chết oan chết uổng!
Trần Kinh trong lòng rõ ràng , Ngũ Đại Minh ở ba huyện phía Bắc lôi kéo một nhóm người, trong đó Chu Ân Vũ chính là người tích cực dẫn đầu. Ngũ Đại Minh đối với nhà máy máy kéo Lâm Tinh tâm sinh bất mãn từ lâu, ông ấy không tin nhà máy máy kéo lớn như vậy, sản phẩm cũng không phải không có nguồn tiêu thụ, sao hàng năm đều thua lỗ.
Còn có, Ngũ Đại Minh hiện tại đang làm đặc sắc du lịch, đầu tư kinh tế Đức Cao, ở mặt tài chính, nơi chốn đều phải chọn điểm chia nhỏ. Ở tình huống như vậy, Ngũ Đại Minh không nghĩ bù lỗ thủng cho nhà máy máy kéo Lâm Tinh, y muốn đẩy động cải cách hình thức đầu tư cổ phần nhà máy máy kéo, hoặc là phải xốc lên gốc gác nhà máy máy kéo, nhìn bên trong tột cùng là chuyện gì xảy ra.
Y tự mình khả năng cũng không dự đoán được, y có hành động, liền xảy ra chuyện như vậy, vốn y nể trọng Chu Ân Vũ, nghĩ lấy Chu Ân Vũ làm cửa đột phá thiết nhập, Chu Ân Vũ lại đột nhiên chết, chết một cách thân bại danh liệt, không thể không nói đối với Ngũ Đại Minh là đả kích thật lớn.
Từ sau khi Chu Ân Vũ chết, ở bên trong bộ máy Đức Cao vốn không có người đề cập đến vấn đề cho nhà máy máy kéo Lâm Tinh vay, cùng cảnh lúc trước kịch liệt tranh luận giống như hai cảnh. Nhưng loại không tranh luận này, lại gây cho Ngũ Đại Minh áp lực lớn hơn nữa.
Trên chính trị không tiếng động đánh cờ, mới là đánh cờ chân chính đáng sợ. Ngũ Đại Minh có thể ở chuyện nhà máy máy kéo Lâm Tinh lùi bước sao? Y mà lùi bước, thật vất vả y ở Đức Cao tạo khởi quyền uy, sẽ thành toàn bộ nước chảy về biển đông.
Tình trạng Ngũ Đại Minh hiện tại chính là, đụng phải tảng đá cứng, đụng phải tảng đá cứng, y nhất định phải nghiền qua, không lùi bước.
Trong đầu nghĩ vậy, Trần Kinh đối với Ngũ Đại Minh có chút lo lắng, bởi vì hắn bỗng nhiên cảm thấy, có lẽ tình cảnh hiện tại của Ngũ Đại Minh, và y năm đó ở Hành Châu là tương tự.
Năm đó ở Hành Châu, y cũng là hãm sâu ở bên trong các phe phái, tuy rằng không biết chuyện gì, nhưng khẳng định cũng là không thể lùi bước, cuối cùng đấu đến cá chết lưới rách, con đường làm quan của Ngũ Đại Minh bắt đầu biến chuyển.
Dựa theo cách nói của Phương Uyển Kỳ, nếu lúc Ngũ Đại Minh ở Hành Châu làm tốt, có thể nổi danh, y hiện tại hẳn đã sớm là cán bộ cấp tỉnh... Dù sao năng lực của y khá được người nhận thức.
Phương Uyển Kỳ còn nói cho Trần Kinh, chỗ Ngũ Đại Minh cố chấp nhất, chính là y căm hận phe phái, cũng cự tuyệt bất luận phe phái nào thể hiện thiện ý. Năm đó Phương gia và hiện tại Phương gia, là trăm phương nghìn kế hướng y thể hiện thiện ý, nhưng Ngũ Đại Minh vẫn thờ ơ.
Phương Uyển Kỳ còn nói:
- Một điều cũng không khoa trương là, chúng ta Phương gia ở mạng lưới quan hệ Sở Giang, ít nhất có thể cho Ngũ Đại Minh ít đi năm năm đường vòng. Cho dù y không dựa chúng ta Phương gia, hay dựa Liêu gia hoặc là bất luận thế lực nào, y đều sẽ không giống như bây giờ, một cá nhân làm đơn độc!
- Ngũ Đại Minh còn đứng thẳng được là lợi hại, quan hệ hiện tại của y, đều dựa vào tự mình tiến lên, cũng là năng lực xuất sắc, mới có thể làm được.
- Nhưng điều ấy đủ sao? Cho dù hiện tại y làm Bí thư Thành ủy, y liệu có đi lên trên được hay không?
Phương Uyển Kỳ nói lời này, chính là báo cho Trần Kinh:
- Anh ngàn học vạn học, học Ngũ Đại Minh cái gì cũng tốt, không nên học Ngũ Đại Minh điểm này, đây là tự mình tìm phiền toái, tự mình khiến con đường của mình hẹp đi.
Trần Kinh nghĩ lại những lời này của Phương Uyển Kỳ, lại quay lại nhìn Ngũ Đại Minh đang nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng hắn liền cảm thấy hoảng sợ, hắn cảm thấy bản thân nên nghĩ cách, vụ án Chu Ân Vũ rốt cuộc phải làm thế nào, bất kể ra sao, đều phải có người điều tra!
Hành trình đến Lâm Hà, dường như sẽ không bình thường như vậy.
Ngũ Đại Minh đi đến Lâm Hà, Huyện ủy Lâm Hà cũng rất khẩn trương, Mâu Cường chen lại hỏi Trần Kinh:
- Chủ nhiệm Trần, cậu xem như vậy, bí thư thích sơn cảnh, chúng ta hôm nay bố trí bí thư ngủ tại nhà khách trường Đảng, cậu thấy thế nào?
- Nhà khách trường Đảng?
Trần Kinh trong đầu suy nghĩ, hoàn cảnh nhà khách Trường Đảng thế nào không nói, hắn thấy lạ, vì sao Mâu Cường lại bố trí cho Ngũ Đại Minh ở nhà khách Trường Đảng?
Dường như nhìn ra nghi ngờ của Trần Kinh, vẻ mặt Mâu Cường đau khổ nói:
- Chủ nhiệm Trần, cậu biết đấy, nhà máy máy kéo Lâm Tinh ở Lâm Hà, bí thư Ngũ đến Lâm Hà thị sát, không biết sao lộ tin tức, công nhân viên chức nhà máy máy kéo Lâm Tinh liền nổi loạn, nói muốn gặp bí thư Ngũ.
- Như vậy không phải là làm càn sao? Tôi đã bảo Phòng Công an đến hiện trường tìm hiểu tình huống, nhưng tin tức trở lại rất không hay, rất nhiều người đến đứng trước cửa nhà khách, nếu lúc này bí thư qua đó...
- Bọn họ tìm bí thư làm gì? Bí thư có thể giải quyết vấn đề của bọn họ sao?
Trần Kinh nói.
Mâu Cường đỏ mặt, ngượng ngùng nói:
- Chuyện này rất đột ngột, chúng tôi đều trở tay không kịp! Chủ nhiệm Trần cậu xem...
Trần Kinh trầm ngâm một lúc nói:
- Chuyện này không thể giấu diếm được, vậy đi, tôi báo cáo cho bí thư, xem ngài ấy bảo sao!
- Vậy phiền chủ nhiệm Trần!
Giọng điệu Mâu Cường như thở phào một tiếng. Trần Kinh gật đầu, quay lại nhìn Triệu Nhất Bình đứng cách đó không xa, Triệu Nhất Bình có chút trốn tránh ánh mắt hắn.
Trần Kinh dưới đáy lòng âm thầm lắc đầu, Triệu Nhất Bình nhát gan sợ phải chịu trách nhiệm, mặc dù đang ở Lâm Hà bắt đầu không tồi, nhưng thời gian dài, nhược điểm của y liền lộ ra, vẫn là người không thể trọng dụng, vừa gặp chuyện khó giải quyết, liền làm kẻ dối trá, so sánh với Mâu Cường mà nói, y còn rất không thành thục.
Trần Kinh chậm rãi đi đến bên cạnh Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh đang cùng một số người trong Hội đồng nhân dân Mặt trận Tổ quốc Lâm Hà bắt tay nói chuyện phiếm, các đồng chí lão thành Hội đồng nhân dân Mặt trận Tổ quốc, đều là nhạt nhòa, bình thường tuy rằng mọi người trước mặt đều tôn trọng bọn họ, nhưng trên thực tế, không có bao nhiêu người để bọn họ ở trong mắt.
Hiện tại, bọn họ có thể được Bí thư Thành ủy thân thiết tiếp kiến, hơn nữa nắm chặt tay thăm hỏi ân cần, các đồng chí lão thành rất cao hứng, mỗi người trên mặt đỏ rực , điển hình chính là mặt mày hồng hào!
Ngũ Đại Minh dường như sau lưng có mắt, Trần Kinh đi đến bên người y, y quay lại hỏi:
- Chuyện gì?
Trần Kinh ghé miệng vào lỗ tai y, đem tin tức của Mâu Cường hướng y báo cáo.
Ngũ Đại Minh nghe rất nghiêm túc, nghe xong, y bình tĩnh gật gật đầu nói:
- Tôi đã biết, liền ở nhà khách trường Đảng đi!
Trần Kinh có chút kinh ngạc, mà Ngũ Đại Minh lại vươn tay, đi cùng người chào hỏi, trên mặt y tươi cười càng đậm, nhìn không ra có chút gì cảm xúc không tốt.
Trần Kinh chậm rãi thối lui, một bên Mâu Cường rất căng thẳng, tiếp cận Trần Kinh, Trần Kinh hạ giọng nói:
- Cục diện anh phải khống chế được, nếu bí thư Ngũ ở Lâm Hà xảy ra nhiễu loạn gì, hậu quả anh tự biết!
- Về vấn đề địa điểm ngủ lại, liền nghe các anh an bài đi! Nhưng, đổi địa điểm cũng không nhất định sẽ an toàn!
Mâu Cường nói:
- Cậu yên tâm, tôi chắc chắn đem hết toàn lực khống chế cục diện, mặt khác, địa điểm bí thư ngủ lại, là tuyệt đối giữ bí mật, chỉ có nhân viên trung tâm biết, đây là tôi tự bố trí!
Mâu Cường vẻ mặt có chút khẩn trương, không cần Trần Kinh cảnh cáo y cũng có thể tưởng tượng, nếu Ngũ Đại Minh ở trên đất của y xảy ra chuyện, Bí thư huyện ủy y cũng liền hoàn toàn phải xong đời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.