Quan Sách

Chương 442: Được chứng minh trong sạch!

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

13/10/2015

Mời Phạm Giang ăn cơm, đây là điều hết sức bình thường.

Lần này, hãng truyền thông Tam Giang đấu thầu thành công toàn bộ kế hoạch lễ hội phục trang, Phạm Giang phụ trách điều hành toàn bộ sách hoạch và trình tự các hoạt động.

Đấu thầu thành công vụ này, đối với Phạm Giang mà nói, đây là sự bứt phá trong sự nghiệp của anh ta, truyền thông Tam Giang bao nhiêu năm nay vẫn mơ ước về thị trường Đức Cao, nhưng mấy lần gỡ bỏ rào cản với Đức Cao gần đây đều thất bại liên tục.

Lần này, Phạm Giang nhận nhiệm vụ với rất nhiều khó khăn, nhưng tình hình trước mắt kết quả không tệ lắm!

Lúc Trần Kinh về đến khách sạn, Phạm Giang và bạn gái Đặng Linh đang đợi ở cửa, họ đang nói chuyện và cười rất vui vẻ.

Trần Kinh bắt tay Phạm Giang, Đặng Linh cười nhoẻn miệng nói:

- Anh Trần, phụ nữ phải được ưu tiên chứ, anh làm như thế mất hết phong độ rồi!

Trần Kinh nói vội:

-À, tôi định chào hỏi cô sau là để chuẩn bị cho cô một nụ hôn tay, cô chớ hiểu nhầm tôi không ưu tiên phụ nữ đấy!

Đặng Linh cười khanh khách, tính cách cô ta rất đanh đá, nói:

-Vậy thì được, hôm nay anh mà không giữ lời thì sẽ tự phạt ba chén!.

Cô ta đưa tay ra, tiến lại trước mặt Trần Kinh.

Trần Kinh lắc lắc đầu, nói:

-Được rồi, cô Đặng, tửu lượng của tôi anh Phạm nhà cô cũng rõ mà, cho dù tôi phạt ba chén rồi uống tiếp với anh ấy, anh ấy cũng sẽ gục sớm mà thôi!

Phạm Giang cười hì hì nói:

-Đúng, chúng ta không uống rượu! Anh em mình gặp gỡ, uống rượu lại hại gan, tôi đã cho người chuẩn bị trà ngon, trà Long Tỉnh Tây Hồ chính cống, hãng Sư Đỉnh đấy nhé, chúng ta chỉ uống trà thôi!

Ba người cười cười nói nói, rồi đi vào phòng đã đặt sẵn.

Thái độ của Đặng Linh đối với Trần Kinh quay ngoắt 180 độ

Mới tiếp xúc Trần Kinh , cô ta cảm thấy Trần Kinh còn trẻ, suốt ngày chỉ lộ vẻ mặt trầm trọng, tỏ vẻ nghiêm túc, có chút như giả vờ.

Nhưng giờ, cô bắt đầu cảm nhận được năng lượng của Trần Kinh, bắt đầu cảm thấy khâm phục hắn.

Cùng tuổi nhau, Phạm Giang cũng coi như đã có được sự nghiệp, nhưng so với Trần Kinh thì có đáng gì đâu?

Mới đầu đến Đức Cao, Phạm Giang gặp phải vô vàn khó khăn trở ngại, mọi người ai cũng lạnh nhạt thờ ơ, khó khăn lắm mới tìm được một dự án, lại còn không ít mạo hiểm, là dự án vi phạm quy định, trái pháp luật.

Trần Kinh chỉ một câu nói đã bác bỏ luôn kế hoạch của Phạm Giang .

Lúc đó Đặng Linh cảm thấy vô cùng thấy vọng.

Nhưng sau này, Trần Kinh đã cho Phạm Giang cơ hội, giới thiệu anh ta với vài nhân vật, công tác của Phạm Giang nhanh chóng mở ra một cục diện mới.

Vào trong phòng, Trần Kinh có phần ngỡ ngàng.

Trong phòng, Phương Uyển Kỳ đã ngồi trên ghế, lưng thẳng đứng, nét mặt nửa cười nửa không.

Phạm Giang nói:

-Tôi mời giám đốc Phương đây là để chuộc lỗi, còn mời anh là để cảm ơn, mọi người dù sao cũng là người quen nên tôi cùng mời luôn!

Trần Kinh cười đáp:

-Anh keo kiệt thì có, anh keo kiệt thế này công ty cũng tiết khiệm không ít đâu nhỉ, nhưng mà tự nhiên lại mất một bữa cơm rồi.

Phạm Giang nói:

-Chỉ đành thế thôi, tính tôi giác ngộ không cao! Không tin anh hỏi giám đốc Phương, Chị dạo trước là lãnh đạo của tôi, chị ấy biết tôi là người thế nào!

Phương Uyển Kỳ nói:

-Anh Phạm cái gì cũng tốt hết, chỉ mỗi tội là keo kiệt, keo kiệt với bạn bè, keo kiệt cả với cấp trên, không biết đối với bạn gái thì thế nào nhỉ!

Đặng Linh nói:



-Anh ấy vẫn cái tật ấy, mấy hôm trước mẹ anh ấy giục cầu hôn với tôi, nhẫn cầu hôn anh ấy cũng chưa mua, lại còn có ý định làm ngơ, em nói anh biết nhé, đừng có mơ, tiết kiệm dần dần mà chuẩn bị mua nhẫn đi nhé!

-Đúng! Đúng,

Phạm Giang gật đầu lia lịa, bị người khác nói xấu, anh ta cũng không tỏ vẻ giận dỗi.

Anh ta ngừng lại một lát rồi quay ngay sang phía Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ, nói giọng mỉa mai:

-Hôm nay sao tôi thấy lạ lạ, hai người còn chưa cùng nhau sao đã hợp sức nói mỉa tôi thế cơ chứ! Hai người...

Phương Uyển Kỳ đỏ mặt, cầm đũa trên bàn đứng dậy định xử lý anh ta.

Phạm Giang liền xin tha, cảnh tượng lúc đó rất khôi hài.

Mấy người trêu đùa một lát, rồi đều ngồi vào chỗ của mình, Trần Kinh ngồi cạnh bên Phương Uyển Kỳ .

Phương Uyển Kỳ hỏi nhẹ nhàng:

-Sao rồi? Dạo này vẫn tốt chứ?

Trần Kinh biết rõ cô ta muốn chỉ điều gì, khẽ gật đầu, Phương Uyển Kỳ cả giận nói:

-Anh có biết không, chỉ vì mấy chuyện vớ vẩn ấy của anh, Liên Kiệt cũng bị thương rồi! Ông nội của em cũng đều biết chuyện rồi!

Trần Kinh nhíu mày, nói:

-Có nghiêm trọng lắm không?

-Nghiêm trọng thì đã không có động tĩnh gì như thế này rồi!

Phương Uyển Kỳ nói.

-Các anh đều thăng tiến rồi, việc lớn như thế, hai anh em vỗ ngực, nói làm là làm, Liên Kiệt ngày mai về đây, xem em xử lý các anh thế nào!

Trần Kinh có chút xấu hổ, ho mấy tiếng, sắc mặt có chút phiếm hồng.

Phương Uyển Kỳ nhẹ giọng nói:

-Tối nay ăn nhiều một chút đi, đừng uống rượu nữa! Em biết anh dạo này nhiều áp lực, cũng chẳng dễ dàng gì!

Trần Kinh ngạc nhiên quay sang, Phương Uyển Kỳ cũng cảm thấy mình dường như nói có phần quá nhẹ nhàng rồi thì phải, liền nghiêm mặt nói:

-Nhìn gì mà nhìn? Chưa thấy bao giờ à?

Trần Kinh quay ngay mặt đi, tình cảnh giữa hai người vừa có chút ngượng ngùng vừa có chút thầm kín.

Đặng Linh vào trong phòng đã để ý biểu hiện của Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ.

Dựa vào trực giác nhạy cảm của phụ nữ, cô ta đã nhận ra ngay một điều giữa hai người có nhiều chuyện hơn thế, không chỉ là bạn bè bình thường.

Cô ta ghé miệng hỏi nhỏ Phạm Giang quan hệ giữa hai người.

Phạm Giang trả lời:

-Tình nhân, em nhìn có giống không?

-Quá là hợp đôi !Đặng Linh nói nhẹ nhàng.

Phạm Giang cố ý hỏi to:

-Em nói sao, anh chưa nghe rõ!

Đặng Linh cũng nói to:

-Em nói hợp đôi quá đi!”

Đặng Linh vừa nói vừa liếc về phía Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ với nét mặt cười một cách kín đáo.

Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ cảm thấy rất ngượng ngùng, Trần Kinh liền quay sang một bên, Phương Uyển Kỳ dùng chân đá mạnh Trần Kinh một cái.



Trần Kinh hít mạnh một hơi, chỉ cảm thấy dưới chân đau điếng, thiếu chút nữa thì đứng lên vì đau quá.

-Đều tại anh!

Phương Uyển Kỳ sẵng giọng nói:

-Em và anh Phạm cạnh tranh, anh thì lại công bằng quá đi, Tam Giang bên anh ta có cơ hội? Giờ thì tốt rồi, xem những gì mà anh đã làm...!

Phạm Giang nói to:

-Đúng thế đấy, Trần Kinh làm rất tốt, làm giám đốc Phương tiền mất tật mang! Ha ha..

Phương Uyển Kỳ lại đỏ mặt lần nữa, lần này cô không động tay động chân, khẽ gật đầu nhè nhẹ, giả bộ gắp thức ăn, mắt thì liếc về phía Trần Kinh.

Tiền mất tật mang, nhưng Phương Uyển Kỳ lại cảm thấy hết sức hân hoan phấn khởi!

...

Quá trình điều tra vấn đề chất lượng công trình cầu đường ở Đức Thủy, với sự can thiệp của Viện kiểm sát thành phố đã nhanh chóng thu được những tiến triển có tính chất đột phá.

Viện kiểm soát thành phố bắt đầu từ bên trúng thầu, điều tra kín đáo và kỹ càng, cuối cùng phát hiện một sự thật động trời.

Bên trúng thầu, công ty Hồng Vệ, tiền thân là doanh nghiệp Nhà nước do tỉnh cai quản, trong thời gian các doanh nghiệp Nhà nước thay đổi chế độ xã hội, đã bị một doanh nhân thu mua lại và thay đổi chế độ, trở thành doanh nghiệp tư nhân.

Vào tháng 12 năm ngoái, vị thương nhân này bán toàn bộ tài sản của công ty Hồng Vệ cho một công ty Hongkong, trong đó ông chủ của công ty Hongkong này lại chính là một người Đức Cao.

Tổ điều tra đã làm rõ những mối quan hệ phức tạp của công ty này, gây lên sự coi trọng cực độ, nhanh chóng huy động cơ quan chức năng khống chế một số nhân vật quan trọng của công ty Hongkong này và tiến hành bí mật thẩm tra.

Trong quá trình thẩm tra, Văn phòng thu hút đầu tư, Phó chủ tịch phụ trách xây dựng đô thị và mười mấy cán bộ khác vv.. đều bị cách ly thẩm xét.

Trong chốc lát, toàn bộ địa bàn Đức Thủy, thậm chí cả hệ thống chính trị Đức Cao đều thần hồn nát thần tính.

Từ những thông tin mới nhất từ viện kiểm sát, đầu tiên là loại trừ truy cứu trách nhiệm của Trần Kinh.

Theo những tài liệu từ bên điều tra, Trần Kinh chủ trì đấu thầu, chỉ là thay thế tạm thời lãnh đạo phụ trách mời thầu, chứ không hề biết cụ thể những thao tác,cách thức mời thầu cũng như các tình tiết hạng mục công trình, cho nên, Trần Kinh không có lý do gì liên quan đến chuyện này.

Ngoài ra, về vấn đề cầu đường của công ty Diêm Thị, công ty cầu đường Diêm Thị không phải là bên thi công chính thức của công trình, mà là có kẻ lợi dụng tài liệu của Diêm Thị, thông qua những thủ đoạn lừa bịp tiến hành trao quyền thi công phi pháp cho công ty Diêm Thị.

Lãnh đạo và pháp nhân của Công ty Diêm Thị đều không hề biết về tình hình thi công cụ thể thế nào.

Cho nên, việc Trần Kinh có liên quan, chỉ đạo rằng nhất định chỉ có công ty Diêm Thị mới có thể tiến hành thi công hoàn toàn không hợp lý.

Tin này của bên điều tra công bố, Trần Kinh hoàn toàn được tuyên bố trong sạch, điều này làm nên một làn sóng chấn động lớn tại Đức Thủy .

Các giới xã hội Đức Thủy đưa tin rầm rộ về thông tin này, uy danh của Trần Kinh cũng từ từ tăng cao.

Mặt khác, nhanh chóng có nguồn tin đồn rằng vụ công trình này là do có người sắp đặt sẵn, cố ý thao túng những người phụ trách với mục đích quan trọng là hãm hại Trần Kinh, làm cho Trần Kinh phải rời khỏi Đức Thủy, thậm chí làm cho không gượng dậy nổi nữa.

Với những kiểu tin đồn như thế, lập tức sẽ xuất hiện nhiều bản tin đồn khác.

Những thành tựu mà Trần Kinh đạt được ở Đức Thủy được mọi người đều công nhận, có người nói Trần Kinh giỏi giang làm kinh động và uy hiếp đến Lưu Tích Nhân, nên vụ hãm hại kia chính là do Lưu Tích Nhân ra tay chủ mưu.

Lại có người nói, Trần Kinh và Nhiếp Quang tranh nhau chức Bí thư, Niếp Quang thấy không tranh được với Trần Kinh nên sử dụng âm mưu này để hãm hại Trần Kinh.

Những tin đồn này lan ra rất nhanh, nhanh hơn sức tưởng tượng của mọi người, mà việc thời gian trước đây, Trần Kinh bị Lưu Tích Nhân và Niếp Quang hợp sức chèn ép cũng bị mọi người miêu tả rất sống động, thậm chí viện kiểm sát khu vực cũng bị mọi người nghi ngờ.

Kết quả điều tra của Viện kiểm sát khu vực và viện kiểm sát thành phố hoàn toàn không giống nhau, điều này lẽ nào nói lên rằng viện kiểm sát khu vực trong quá trình điều tra đã có sự nhúng tay của ai đó?

Sức tưởng tượng của con người là vô tận, căn cứ vào một sự việc có thể dễ dàng hình dung ra rất nhiều khả năng khác nhau, mà cứ tình hình như thế, Đức Thủy tự nhiên sẽ nảy sinh một làn gió.

Làn gió này làm cho những người gần gũi với Trần Kinh hưởng nhiều lợi ích lớn, mà Trần Kinh thì luôn luôn ở trong tầm ngắm của đối thủ, rất bị động, trong lúc này, chỉ cần một chút không cẩn thận thì sẽ làm cho kẻ khác nghi kỵ, hoài nghi, cho nên mấy ngày gần đây ở Quận ủy và Ủy ban nhân dân Đức Thủy rất nhiều lãnh đạo tỏ ra rất khiêm tốn, thấp giọng, ai ai cũng thấp thỏm lo sợ khi nhắc đến vụ án.

Cho đến lúc này, quá trình điều tra đã thực sự thu được những kết quả mang tính đột phá, làm cho mọi người càng thêm trông chờ kỳ vọng vào những vụ án tiếp theo.

Việc này làm cho viện kiểm soát Thành phố và một số cơ quan điều tra cảm thấy áp lực tương đối lớn.

Trong lúc này, thành ủy mở cuộc họp hội nghị thường vụ, Bí thư Thành ủy Ngũ Đại Minh trong hội nghị bày tỏ, yêu cầu viện kiểm sát nghiêm túc dựa theo trình tự nguyên tắc tiến hành điều tra, không để cho những tư tưởng bên ngoài ảnh hưởng đến công tác, cần phải khách quan công bằng, cố gắng để cho các giới xã hội tin tưởng và hài lòng với những kết quả đạt được.

Sau phát biểu của Ngũ Đại Minh, Chủ tịch thành phố Đàm Phi Hoa, Phó bí thư thành ủy Phương Khắc Ba đều phát biểu thể hiện sự đồng tình, sau cùng hội nghị quyết định vụ án này sẽ do Phương Khắc Ba tiến hành chỉ huy giám sát, để đảm bảo cho việc điều tra hiệu quả, làm cho mọi người vừa lòng, Phương Khắc Ba đề nghị điều động một lượng lớn cán bộ điều tra ngoại tỉnh gia nhập vào đội ngũ phá án của mình.

Đồng thời, Hội đồng nhân dân thành phố và Mặt trận tổ quốc phải có nhiệm vụ giám sát và phối hợp về nhiều mặt, mọi người cùng hợp sức làm cho điều tra vụ án công trình lớn này đạt được những thành tựu làm thỏa lòng nhân dân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook